Chương 2: Nữ cường thế giới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Góc bên trái từ trên xuống là một bản ngắn gọn thông tin cá nhân :

Tính danh: Ân Lạc 

Tính: vô

Tuổi: 25

Trạng thái: linh hồn

Chủng tộc: quỷ hồn

Số điểm: 0

Nhiệm vụ hoàn thành độ: 0%

Còn góc bên phải là một cái ô có ghi thời gian là 1:10 đếm ngược, hiển nhiên là thời gian mà Hủy Diệt Thần cho hắn thời gian chuẩn bị. Bên dưới nó là một cái nút màu đỏ, vì chỉ có duy nhất một cái nút nên có thể nhận biết dễ dàng nó là nút nhấn bắt đầu nhiệm vụ a, Ân Lạc thở sâu sau, bình tĩnh hạ tâm tình xoa bóp cái nút. Nhiệm vụ đầu tiên, bắt đầu!

Lại lần nữa nếm thử cái cảm giác không trọng cảm như đang nhảy từ trên cao này làm hắn có chút muốn nôn mửa, cũng may cảm giác này chỉ lướt nhanh mà qua nếu không Ân Lạc cũng không chắc vừa mới bắt đầu nhiệm vụ chính mình sẽ làm ra một hồi chê cười a! Bên mũi thoang thoảng mùi thơm của thuốc đông y, không gay mũi mà là thanh mát hương thơm.

Ân Lạc tay sờ sờ dưới thân giường, mềm mại trơn tuột lại có mùi lá cây giúp điều hòa tâm tình, hiển nhiên là loại tơ lụa hiếm có.

Mắt chớp chớp, Ân Lạc cố nén cơ thể mềm nhũn không chút sức ngồi dậy, tỉ mỉ đánh giá căn phòng này. Căn phòng khá lớn và được trang trí rất tỉ mỉ trang nhã, trang sức cổ lão thanh tú, hiển nhiên là khuê phòng của nữ tử. Ân Lạc có chút kinh tủng đứng bật dậy, mặc kệ cả người khó chịu hư thoát đi tới trước bàn trang điểm, giật mình nhìn tiểu cô nương trong gương.

[TMD, con mẹ nó, rau trộn, *-@&#$+@?!”&#£€×'¶¢°!!!! Cái tên thần chết tiệt kia mau giải thích aaaaaaaaaaaa!!!!] Hủy Diệt Thần tà ác cười, giả nghiêm chỉnh nói :[Sao vậy Ân Lạc tiên sinh, tìm ta có việc gì sao? Ta còn đang đi tắm nga, a! Không nhẽ ngươi muốn xem ta tắm sao?(hai tay ôm ngực) Ân Lạc tiên sinh là loan sao a?! (Sét đánh biểu tình)]

Ân Lạc (mắt trợn trắng) :[Ngọa tào! Lão tử cho dù là loan cũng không có hứng thú với ngươi a cái này vô sỉ thần minh, aaaa, chờ đã ngươi đừng có nói sang chuyện khác a thiên nột, rốt cuộc thì tại sao ta lại thành nữ nhân aaaaaaaa!!!]

Hủy Diệt Thần (nghiêm chỉnh mặt) :[Này là ngẫu nhiên tùy chọn nha, cũng không có trong phạm vi ta có thể quản a~]

Ân Lạc (lật bàn) :[Chết đi cái gì không trong phạm vi có thể quản, chết đi cái gì ngẫu nhiên tùy chọn a!]

Không nữa trêu chọc tạc mao Ân Lạc, Hủy Diệt Thần khụ khụ vài tiếng rồi nói :[Để tiện cho việc hoàn thành nhiệm vụ của ngươi ta sẽ cài vào linh hồn ngươi một trò chơi hệ thống, nó sẽ giúp ngươi khá nhiều đó nga, ngươi có thể dùng nó để tra tìm thông tin, nhận nhiệm vụ, xem xét tiến độ hoàn thành nhiệm vụ, kiểm tra bản thân trạng thái, đổi đạo cụ cần thiết đợi đã (vân vân). Vì hiện tại ta còn khá yếu nên những tính năng khác của hệ thống vẫn chưa mở ra, đạo cụ cũng sẽ không rất nhiều hay lợi hại gì, vậy thôi, chúc ngươi may mắn ta phải đi bế quan đây, gặp lại sau nha tiểu Lạc Lạc ~]

Ân Lạc hết chỗ nói rồi, hóa ra trong tiểu thuyết gì đó là có thật a thiên nột! Mà cũng thật không ngờ thần minh hiện giờ cũng hiện đại thật ha, chắc Hủy Diệt Thần cũng rảnh rỗi đọc mấy bộ như vậy hệ thống a, thăng cấp lưu a, nhanh xuyên a đợi đã (vân vân) tiểu thuyết mà làm theo đi! (Niên thiếu ngươi chân tướng!!!)

Ổn định lại tinh thần sau cơ thể khó chịu hòa mệt mỏi mới ùa lên, Ân Lạc chân mềm một cái ngã quỵ đi xuống làm bên ngoài nha hoàn giật mình chạy đi vào. Tiểu nha hoàn nhìn tiểu la lị mềm mềm ngã dưới đất, mồm to hô hô thở gấp liền mặt tái xanh chạy tới đỡ lấy “nàng” cẩn thận đặt lên giường. Tiểu nha hoàn sợ hãi khóc nấc lên :”Quận chúa quận chúa ngài tỉnh rồi! Tốt quá rồi ngài làm Tiểu Thanh sợ gần chết a, ngài thân thể vốn không tốt giờ còn bị rơi vào nước lạnh như vậy thật sự làm Tiểu Thanh sợ hãi a, đúng, đúng rồi phải đi báo cho công chúa điện hạ và phò mã gia nữa! Đúng đúng, quận chúa người chờ một chút a!!”

Ân Lạc có chút mộng nghe xong Tiểu Thanh một loạt nói hạ, nhĩ khang tay trơ mắt nhìn Tiểu Thanh vội vàng bóng dáng rời đi. Thở dài bất đắc dĩ, Ân Lạc yên lặng lại tâm thần nhìn kỹ trong ý thức hải cái kia mao nhung nhung thỏ con rối.

Không sai, là thỏ con rối a, nó gọi Tiểu Nhung, cái hệ thống trò chơi mà Hủy Diệt Thần cho Ân Lạc đó a, Ân Lạc đã chẳng thèm nữa phun tào cái này thần minh nữa, thỏ con rối thì thỏ con rối đi, miễn là không phải cái gì vô dụng là được rồi! Tiểu Nhung tát tát hoan bay tới gần Ân Lạc linh hồn, biến ra một cái màn hình chỉ vào nó :”Này là ký ức một đời này của thân thể ngài hiện tại và toàn bộ kịch tình của thế giới này, sau khi xem xong ngài sẽ bắt đầu nhiệm vụ của mình. Nếu có gì cần cứ tìm Tiểu Nhung nha!”

Ân Lạc ứng thanh chú tâm nhìn vào màn hình. Thân thể này gọi Lâm Vũ Nhu, 14 tuổi, là tiểu quận chúa Thụy quốc, con gái của Đại công chúa Thụy Vân, thân tỷ tỷ của hiện tại Hoàng đế Thụy quốc cậu của Lâm Vũ Nhu. Tuy được mọi người trong nhà yêu thích sủng ái nhưng Lâm Vũ Nhu thân kiều thể nhược nhiều bệnh, nàng còn nhỏ nhưng lại thông tuệ đa tài, nàng tính cách ôn nhu lại cứng cỏi, cho dù nàng chỉ sống được không lâu nữa nàng vẫn cố gắng sống cho thật tốt.

Ân Lạc rất khâm phục này tiểu cô nương a, mà tính ôn nhu của nàng cũng làm hắn tâm mềm nhũn.

Lâm Vũ Nhu vốn có thể sống tới 20 tuổi, tuy cũng không lâu nhưng còn tốt hơn nhiều a. Thế nhưng khi Lâm Vũ Nhu 16 tuổi khi nàng bị liên lụy vào một vụ bắt cóc, nàng đã cố gắng để trốn thoát thế nhưng cuối cùng lại bỏ mạng tại nơi rừng núi hoang vu. Mà chính lúc đó Lâm Vũ Nhu gặp nữ chủ, ân, đúng vậy thế giới này là một bộ tiểu thuyết.

Nữ chủ là xuyên qua giả, và cũng như mấy bộ nữ cường văn khác nữ chủ là con gái một vị quan lớn bị bắt cóc mang đi gặp được Thụy quốc đại quận chúa và cả hai cùng chạy trốn, sau đó cả hai bị truy đuổi Lâm Vũ Nhu bị ngã chết còn nữ chủ lấy được thân phận lệnh bài của Lâm Vũ Nhu mang về Thụy quốc.

Lúc này nữ chủ gặp được nam chủ là thanh mai trúc mã của Lâm Vũ Nhu hiện là đại tướng quân Thụy quốc, nam chủ nhận ra được lệnh bài đó liền chất vấn nữ chủ sau hai người cứ như vậy liền thông đồng với nhau. Nữ chủ cũng nhờ lệnh bài của Lâm Vũ Nhu mà có được thế lực của đại công chúa, nữ chủ đánh đánh mặt tiểu bạch hoa muội muội, trả thù độc ác mẹ kế, đánh mặt tình địch các công chúa tiểu thư cuối cùng đi lên nhân sinh đỉnh thành đệ nhất tài nữ, nữ quân sư, tướng quân phu nhân đợi đã (vân vân) và HE.

Ân Lạc có chút không nói gì nhìn hoàn kịch tình, chẳng có nổi hứng thú đi phun tào sự cẩu huyết tình tiết cũ rích tiểu thuyết nữ cường nữa.
Xoa xoa đau nhức đầu, Ân Lạc tiếp tục xem nhiệm vụ. Đầu mối chính nhiệm vụ vẫn là 0%, chi nhánh nhiệm vụ thì có một cái :

Nhiệm vụ chi nhánh 1: Trả thù nhóm bắt cóc, sống sót tới 25 tuổi, trở thành vị quận chúa mà mọi người trong Thụy quốc đều biết là ôn nhu thông thái.

Ân Lạc nghĩ nhiệm vụ này có vẻ không khó lắm, chắc là vì là nhiệm vụ đầu tiên nên mới dễ dàng như vậy đi. Không để Ân Lạc suy nghĩ thêm ngoài cửa liền có vài tiếng bước chân dồn dập đi tới.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro