1. Nô lệ công sở

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*Ngôi thứ nhất
*18+
*Thô tục, tập thể, mất lý trí
*A làm nô lệ tình dục cho sếp lớn, về sau sếp chán thì đem cho nhân làm tình tập thể
1.
Cơ thể này không còn là cơ thể của tôi.
Khi mới làm công việc này tôi khá là rối rắm.
Sao tôi có thể dễ dàng cởi quần để ai cũng có thể sử dụng cơ thể mình như vậy?
Cứ như vậy có phải đầu óc tôi sẽ trở nên đen tối không?
Và thế là hệ thống nói với tôi:
Đây không phải là thế giới của bạn, cơ thể này cũng không phải của bạn, bạn chỉ là đang làm nhiệm vụ của mình
Đáng lý tôi không nên tin mấy lời dụ trẻ con đó nhưng không hiểu sao khi ấy, nó như lối nhỏ dẫn tôi ra khỏi mâu thuẫn đạo đức của mình.
Đúng rồi, là thế đó, tôi vốn không phải người thích tự dằn vặt bản thân mình...
Shhh...
Tôi rít lên trong kẻ răng khi cảm nhận đau đớn ở bên dưới hạ thân.
Không do dự, tôi nắm cái đầu, chủ nhân của cái bộ nhá dám nhe răng cắn vào đầu ti của tôi.
Nó vốn đã sưng to và rất nhạy cảm, nó bị nút rất lâu, vậy mà bây giờ còn bị cắn mạnh một cái.
Thấy phản ứng của tôi, người kia không những không dịu dàng lại mà ở chỗ nối tiếp của cả hai hình như chặt hơn.
"A! Hư... Ức!"
Bị thúc sâu vào trong bụng, tôi nhắm mắt chịu trận.
Bao nhiêu lần vẫn không quen.
Cuộc sống không còn gì luyến tiếc.
2.
Sau khi xong việc tôi nằm trên ghế sofa một hồi lâu.
Bao cao su căng tròn vẫn còn nằm trong hậu môn.
Sếp đã ra ngoài, tôi ngồi dậy đi vào nhà vệ sinh tắm táp rồi mặc đồ vào.
Đồ vest đen được đặt ngay ngắn trên kệ. Đây là đồ mới, đồ cũ tuy không dơ nhưng lại rất nhăn nhúm được đặt ở bên ngoài chờ người thu dọn. Luôn có người làm việc này, đồ mới của tôi luôn có người chuẩn bị, đây là yêu cầu công việc của sếp.
Sau khi mặc xong, tôi đi ra ngoài, sếp đã ngồi ngay ngắn trên bàn làm việc.
"Em tắm nhanh nhỉ? Lại đây"
Tôi lại gần, sếp thuận thế kéo tôi ngồi lên đùi, tay vòng qua nách, mấy ngón tay mò mẫm ngực tôi.
Ngay lập tức hai ngón tay rắn chắc banh hai mảnh vải trên hai đầu ngực ra.
Ngực vẫn còn sưng, vẫn còn màu hồng còn sót lại sau hành vi tình dục ban nãy.
Miễn cưỡng có áo che lại thì chỉ thấy được một chút nhô nhưng giờ bị vạch ra lộ liễu.
Đây là kiểu vest được sếp thuê người thiết kế riêng cho tôi, không cần phải cởi cúc áo ra để nhìn, ở chỗ hai đầu vú là hai đường nếp vải xẻ dọc, để bình thường không ai thấy, nếu chủ nhân muốn có thể vạch ra xem, nhìn vào chỉ sợ người ta cảm thấy người đàn ông này quá dâm đãng.
Sau khi banh ra, hai đường sẻ tự mở rộng nhìn như hai con mắt sếp dọc, hai tay sếp bắt đầu mò xuống dưới. Ở mông cũng có đường sẻ có độ dài tương tự.
Tay sếp mò xuống dưới.
"Em không mặc quần lót?"
"Người... Người ta không có đưa"
Hai ngón tay sếp khoáy một vòng trong mông tôi, sau đó rút ra. Tôi cũng cảm thấy chân mình đã mềm.
Sếp nhìn tôi ngẫm nghĩ một lúc rồi nói:
"Anh tìm ra cái này hay lắm"
3.
Nghe lời này xong tôi cảm thấy có một luồn điện chạy xộc trong đầu.
Vị sếp này luôn muốn tìm trò tiêu khiển cho mình để giải tỏa áp lực. Luôn có trò mới, và mỗi trò đều mới mẻ và độc dị.
Tôi khóc không ra nước mắt đứng ở ngoài hành lang, trên đầu đeo tai thú, dưới mông bị nhét một cái đuôi vào. Là đuôi có thể run bên trong và lắc lư ở bên ngoài.
Tôi cố thả lỏng và bước đi dọc hành lang.
Tôi đi đến các phòng ban và làm nhiệm vụ thu ý kiến. Đây là nhiệm vụ sếp giao cho tôi.
Với bộ dạng này mọi người nhìn tôi không thể tỏ vẻ bình thường cũng không lạ.
Trong công ty này ai cũng biết tôi là 'đồ chơi' của sếp, hay 'nô lệ tình dục' cũng không sai.
Tôi không làm việc như nhân viên bình thường mà là phục vụ về mặt tinh thần, sức khỏe, thỏa mãn nhu cầu tình dục, hoặc thỏa mãn một số nhu cầu tâm lý vặn vẹo của sếp.
Chuyện này không phải bí mật nhưng vị sếp này vốn không phải người thích đồ của mình bị người khác thấy, trước giờ ngoài việc bắt tôi làm tình trong phòng, sếp chưa từng bắt tôi khoả thân trước mặt người khác.
Giống như bây giờ, bên cạnh việc thu ý kiến, sếp còn yêu cầu các nhân viên, mới người ký tên lên người tôi một cái.
Tôi cởi trần đưa lưng cho mọi người ký tên lên.
Đầu bút bị lạnh lẽo dí lên người tôi làm tôi cảm thấy khó chịu.
Tôi chỉ biết tránh ánh mắt khó xử của mọi người.
Một phòng ban có hơn 20 người, khắp công ty có gần 200 người.
Sau khi xong việc, mọi chỗ trên người tôi từ bắp tay bắp chân, thậm chí cả trên mặt cũng bị ký hết cả.
Khi đem kết quả tới, sếp nhìn tôi, không những không hài lòng mà còn lao tới đánh tôi.
Mông tôi bị một bàn tay hằn lên đến sưng đỏ.
Tôi tủi thân lau nước mắt trong nhà tắm.
Sau khi nước ra, tôi không thấy quần áo đâu, chỉ thấy sếp cầm một đoạn dây xích tròng vào cổ tôi.
Sếp ôm tôi vào lòng, vuốt ve mái tóc tôi và tôi nghe thấy tiếng dây xích khóa lại ở sau gáy.
Tôi ngơ ngác nhìn lên, sếp đưa vào tay tôi một tờ giấy thu ý kiến khác, bảo tôi làm lại.
Lần này tôi bò ở ngoài hành lang, dây xích khóa hai tay hai chân lại với nhau để bò chứ không thể đứng hai chân, thêm đuôi và tai thú, hệt như một chú chó. Tấm lưng trần trụi và mông vểnh lên.
Lần này tôi đến, mọi người không còn bất ngờ và e ngại nữa.
Hiển nhiên những chữ ký không còn ở trên lưng và trên mặt tôi nữa. Bởi vì những người ký ở đó lúc trước đều đã bị sa thải hết.
4.
Sau khi lếch hết 3 tầng lầu, tôi trở về phòng của sếp.
Chân và tay tôi lúc này đã mềm nhũn, tôi vốn muốn nằm bẹp xuống sàn mặc cho sếp muốn làm gì làm nhưng tôi sợ hình phạt sẽ nặng hơn. Trò chơi ngày hôm nay của sếp quá đáng sợ. Mông, mặt trước mông, bên dưới, bên trên, bên trong, bên ngoài đã bị hơn 200 chữ ký lấp đến kín kẽ, trông hệt như mặc một cái quần có họa tiết bông hề. Tôi không dám nhớ lại cảnh đám người bọn họ bạnh chân tôi ra chăm chú ký tên mình vào.
Tôi lúc này vẫn còn bị nỗi tủi hổ nhấn chìm cả tâm trí.
Sếp đến gần cởi khoá rồi bế ngang tôi lên, đặt tôi nằm ngửa trên bàn làm việc.
Bề rộng của bàn không đủ để chứa tấm lưng tôi, tôi ngửa đầu ra sau, ai chân bị ép banh ra, đầu khấc và lỗ đối mặt trực diện với sếp.
Tôi vốn đã bị giày vò đến mức không còn biết xấu hổ là gì bây giờ lại bị hơi thở ấm nóng phả vào làm run rẩy trở lại.
Rõ ràng là lỗ đít bị cái thứ đồ chơi hình cái đuôi to tướng đó ngoáy cả buổi chiều ngoáy đến mức chưa thể khép lại.
"Anh cắn nó được không?"
"Sếp lại muốn cắn cái gì?!?"
Tôi khóc không ra nước mắt.
Sếp nhìn tôi bằng ánh mắt thâm trầm, rét lạnh.
"Cắn ở đâu mà không được? Rõ ràng cái cơ thể này của em đã bán cho anh. Sao anh không thể cắn?"
Lúc này tôi mới muộn màng nhận ra, sếp đang trừng phạt tôi vì tôi lỡ nắm tóc sếp khi làm tìm lúc nãy.
"Đúng vậy ạ", tôi rưng rưng cầu mong tha thứ, "Em là nô lệ của anh, anh muốn cắn em như thế nào cũng được"
5.
Sau lời nói đó, sếp không cắn chỗ nào mà kéo tôi ngồi trên chân sếp, gậy lấp kín lỗ nhưng không ra vào cứ nhói sâu ở một chỗ, chỉ có hai đầu ngực bị nắn mút đến điên cuồng.
Tôi ngứa ngáy đến không thể chịu nổi, khóc lóc không ngừng.
Sếp buông tôi ra rồi lục tìm thứ gì trong hộc bàn.
Sau khi nhìn thấy một lọ nước thủy tinh bên trong có dung dịch màu đỏ tôi lại muốn khóc thêm một lần nữa.
Sếp bôi thứ thuốc đó lên ngực tôi và mút điên cuồng.
"Đừng, đừng anh... Em sẽ không mặc áo được mất"
Và tôi đã ra hẳn ba lần mà không cần chọc vào điểm G, sếp sau một hồi dây dưa cũng đã ra.
Chất lỏng trắng đục lần này tràng trề ra bên ngoài.
Tôi mơ hồ được sếp đặt nằm ngay ngắn trên bàn.
Tôi cảm thấy một nỗi rạo rực khác lạ trong người
Sếp đặt ngón tay lên đầu ngực tôi gãy gãy, tôi ngứa ngáy muốn né tránh nhưng lại cũng muốn người ta gãy mạnh vào, hoặc bị núc mạnh mẽ như lúc nãy, hoặc bị cắn vào cũng được.
Sếp gãy nhè nhẹ khiến tôi khó thở, tôi nhận ra bên dưới tôi chỉ vậy lại có phản ứng nữa.
Tôi nhìn xuống cảm thấy bản thân mình đã bị chơi tới hỏng rồi.
Đang bối rối không biết làm sao thì sếp trỏ ngón tay lên bụng tôi.
"Anh ký vào đâu đây?"
Tôi lúc này như loạn trí mà ngay lập tức ưỡn ngực lên.
"Sếp... Sếp có thể ký lên đây"
Sếp lúc này cười phì ra tiếng, nằm gục xuống ngực tôi.
"Chỗ này sau này phải mặc áo ngực, em biết không? Đàn ông không thể có ngực to như vậy"
Thấy tôi chực khóc, sếp lại nói như dỗ dành:
"Tất nhiên là trong công ty thì không cần"
Sau đó sếp lại tiếp tục đè ngực tôi ra cắn mút.
6.
Mà tôi cũng thấy thực lạ.
Hình như tôi cảm thấy mình đang bị ỷ lại.
Bên dưới tôi muốn nên tìm cách ve vãn, bên trên tôi cũng muốn, miệng sếp chưa đủ tôi còn mấy tay sếp se ngực mình.
Tôi như bị mất lý trí mà quấn lấy sếp trong suốt ngày làm việc còn lại.
Sợ tôi chán, sếp còn trói tôi lên giường, dùng máy run nhỏ dỗ dành tôi.
Tôi chỉ đành nằm một chỗ ngóng chờ sếp xong việc.
6.
Cuối cùng cũng tan làm, tôi bị máy run chọc đến ấm ức.
Khi sếp đến cởi trói cho tôi thì tôi dính lấy sếp như sam. Bảo sếp xoa xoa cho mình.
Sếp nuông chiều tôi, ngực tôi được xoa nắn đến mềm mại, bên dưới tôi nhún bao nhiêu cũng không thoải mái nhưng bên trên kéo một cái thôi đã bắn rồi.
Ngực bị kéo dài đến kỳ dị, tôi nhìn thấy núm ti to còn đỏ ửng của mình cảm thấy quả thật là nên mặc áo ngực rồi.
Sếp đưa tôi bộ quần áo, tôi mặc vào thì lại ăn vạ trên mặc đất, không chịu đi.
Quá ngứa! Quần áo cạ vào chỗ nhạy cảm vô cùng khó chịu, dù tôi không mặc quần lót nhưng vẫn rất khó chịu.
Sếp không tức giận mà chỉ sủng nịnh nhìn tôi. Ánh mắt rơi xuống người dưới đất tựa như rất hài lòng.
Thế là tôi được cởi hết. Trong ánh mắt tránh né của nhân viên, tôi được sếp bế an toàn ra ngoài xe.
Ở trên xe tôi thoải mái leo lên người sếp.
Động tác lên xuống ở trên ghế sau phản chiếu trên kính chiếu hậu khiến ai cũng không dám nhìn thẳng.
Về đến nhà, tôi đeo kín trên người sếp vừa 'ăn' vừa được bế vào nhà.
Sếp mang tôi vào phòng. Từ đầu đến cuối sếp đều chiều tôi. Tôi muốn sờ chỗ nào sếp sờ chỗ đó, tôi vui vẻ được sếp cắm vào cả đêm.
7.
Những ngày sau đó, do cơ thể quá nhạy cảm đến mức không thể mặc quần áo nên không thể đến công ty làm việc.
Khi đó tôi sẽ ở nhà nấu ăn dọn dẹp chờ sếp về.
Sếp mang về cho tôi một số bộ đồ ngủ ren lụa mỏng, trên hở ngực, dưới hở mông, phù hợp với tôi.
Sếp còn mang về một số món đồ chơi về cho tôi giải tỏa nhưng thiếu hơi sếp, cả ngày tôi không thoải mái.
Khi tôi dùng dương cụ để giải tỏa cho mình thì bên ngoài trời đổ mưa, tôi cảm thấy sắp đến thời gian phải rời đi rồi.
8.
Buổi sáng khi gậy thịt rút ra, tôi thiếu thốn mà lăn qua nắm lấy eo sếp tranh thủ cọ vào.
Sếp xoa đầu tôi bảo hôm nay cho tôi đi làm. Tôi nhìn thân thể mình e ngại.
Nhận thấy ánh mắt của tôi sếp cười trầm thấp, đứng dậy gỡ tay tôi ra.
Một bộ đồ ném đến trước mặt tôi, bảo tôi mặc vào.
Đây là mấy bộ đồ tôi mặc mấy ngày nay.
Tôi sợ hãi nhìn sếp.
9.
Sau khi mặc xong quần áo, sếp đưa tôi quần áo lót bảo tôi mặc vào.
Tôi nhìn thấy mảnh dây nhỏ mãnh, tôi cảm thấy mình không thể chịu nổi mấy thứ này kích thích vào da thịt nhưng tôi vẫn phải mặc vào.
Sếp dẫn tới ra cửa. Từng tầng ánh sáng rọi vào khiến tôi ớn lạnh.
Sau khi đến công ty, vừa đặt chân xuống xe, tôi cảm nhận được tầng tầng lớp lớp ánh mắt nhìn mình, không như lúc trước, không hề che giấu.
Sếp bước ngay phía sau và nắm lấy eo tôi cũng nhau bước vào trong.
Khi bước đi, tôi cảm giác sếp không còn muốn đụng vào tôi nữa. Ngón tay sếp thi thoảng ngọa ngoậy, kéo dây quần lót của tôi, chạm vào hậu môn tôi nhưng không cho vào.
Tôi ngứa ngáy đến mức đi đứng vặn vẹo, tôi bị vấp ngã phịch xuống đất.
Trong giây phút đó tôi cảm nhận được ánh mắt cười cợt của mọi người, phía sau là ánh sáng lạnh lẽo của sếp.
"Nếu đi không được thì đừng đi nữa"
Nói rồi sếp đâm ngón tay vào lỗ hậu của tôi.
Viên thuốc nóng bỏng bị nhét vào sâu bên trong. Tôi sốc tới mức ưỡn mông vặn vẹo như một con thú.
Dương vật giả hùng hổ đâm sâu vào bên trong tôi, phía trên là sếp đang cầm một sợi dây xích.
Tôi cứ như vậy mà bò vào trong, bò vào thang máy, bò đọc hành lang, bò vào phòng.
Đoạn đường dài như vô tận, tôi muốn bò thật nhanh nhưng mỗi khi đi quá nhanh dương vật theo sợi dây phía sau kéo ra xa một chút, tôi lại gặp phải một trận run rẩy.
Cố níu kéo tới của phòng sếp, thì dương vật cũng lung lay sắp rớt ở mép ngoài.
Trên đường đi quần áo trên người tôi đều bị người qua đường tiện tay cởi hết.
Giờ đến nơi cần đến, trên người cũng không có trói buộc gì nhưng tôi lại quên đứng lên mà bò ở trong phòng như một con chó.
Thời gian đã tới.
Sếp địt tôi một lần cuối và ném tôi ra ngoài.
Ở ngoài hành lang, một đám nhân viên tiến đến gần tôi, họ banh tôi ra.
Người trước, người sau, người sờ mó, người còn ngắt nhéo nhưng tôi không cảm thấy đau đớn chút nào.
Tôi bị ném vào trong nhà vệ sinh, hai chân cột lên cao.
Từng người từng người một đâm vào hậu môn tôi, to nhỏ lớn bé, người hung hăng thả vào, người để lại bọc cao su dán lên đùi tôi. Xong việc họ còn không quên đánh dấu lên.
Đã điểm danh đủ.
Tôi uể oải chìm vào giấc ngủ.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#đammỹ