Chương 5: Loại ánh mắt này...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay Hướng Ngọc Xuân call video.

_________

An Kiều rũ mắt, nhấp nháy muốn đóng lại. Chợt có tiếng nói vang lên.

"Ê ê ê, đừng có ngủ mà!!! " Hướng Ngọc Xuân dí mặt sát vào màn hình điện thoại, rít khẽ.

An Kiều nhấc mí mắt lên nhìn màn hình, chậm rì rì nói, " Vậy làm phiền cậu tối gọi lại. "

Cậu che miệng ngáp một cái lớn, nước mắt sinh lý chảy ra vài giọt. Tay dụi dụi mắt.

Nói tiếp, "Hãy cảm thấy may mắn vì khoảng địa lý hiện tại giữa cậu và tớ, nếu không..."

Chớp chớp mắt, Hướng Ngọc Xuân thắc mắc,

"Nếu không...? "

"Nếu không cái đầu chó của cậu không còn nguyên vẹn đâu." Xuân đầu chó thật biết chọn giờ gọi, cái trại cải tạo đó đang sống giờ sao hỏa hả?? "

"Tuần vừa rồi tớ đã phải rất cố gắng, hoàn thành nhiệm vụ trại xuất sắc. Mới có máy gọi cho cậu đó. " Hắn cúi đầu, héo héo nói.

Lại tiếp, "Nay tính gọi để hỏi cậu muốn mua gì không, ngoại ô có nhiều thứ thú vị lắm. "

Cuối cùng Hướng Ngọc Xuân cũng hơi gợi lên hứng thú của An Kiều. Cậu chậm chạp xuống giường, vào nhà tắm đánh răng rửa mặt rồi quay lại. Leo lên giường, kê gối lên đùi, đặt điện thoại ở đệm. Chống cằm nhìn màn hình.

"Alo alo?? Tớ nói đùa thôi mà, đi đâu lâu thế? "

Điều chỉnh xong tư thế ngồi thoải mái, An Kiều lên tiếng,

"Tớ mới đi mười phút thôi? "

Nhìn thấy cậu quay lại, Hướng Ngọc Xuân mắt sáng lên. Trả lời, "Một phút không gặp tựa ba thu, nhớ cậu muốn chết. "

"Thế, sao lại gọi giờ này? " Mới gần bốn giờ sáng thôi đấy!

Hướng Ngọc Xuân bất đắc dĩ nói, "Ở đây bốn giờ sáng gà gáy, mười giờ tối tắt đèn. Chút nữa mọi người thức là tớ phải đi làm nhiệm vụ hằng ngày ngay. "

Nháy nháy mắt, "Hôm nay đặc biệt dậy sớm gọi cho cậu đấy. "

An Kiều nghiêng đầu, mắt nhìn ra cửa sổ tối đen. Mùa đông ngày ngắn đêm dài, tên quỷ kia chắc hẳn chịu không ít khổ.

Cậu thở dài một hơi, "Tớ nghe mẹ cậu nói, trại cải tạo... À không, trại đông nghiêm cấm dùng điện thoại mà. "

"Biết ngay nãy cậu lơ mơ, không nghe tớ nói gì cả. " Hướng Ngọc Xuân làm vẻ mặt nhe răng dữ tợn, giọng lại nhẹ nhàng trách móc An Kiều.

An Kiều, "..." Lỗi tôi

Hắn giải thích, "Mỗi tuần ở đây đều có đánh giá và khen thưởng. Tớ hoàn thành xuất sắc tất cả các nhiệm vụ, được đánh giá năm sao. " Hướng Ngọc Xuân nhấn mạnh câu 'hoàn thành xuất sắc tất cả các nhiệm vụ' .

Tiếp, "Năm nay bọn đăng ký toàn mấy thằng óc lợn, thành ra tớ là người giỏi nhất khóa trại đông năm nay. "

"Vì quá xuất sắc, đội trưởng lấy tớ làm gương cho mọi người, giải thưởng tuần là một yêu cầu cá nhân. Tớ muốn xin lại điện thoại dùng hai ngày "

"Ngu ngốc. " An Kiều cười nhạt, "Mấy trò văn hóa này tớ mà đăng ký, có búng tay cũng làm được. "

Hướng Ngọc Xuân không chút do dự đồng ý kiến,

"Tiểu tổ tông của tớ tất nhiên không thể so với người bình thường. "

"Tổ tông nào của cậu, của ba tớ đấy nhé! " Lâu không ăn đánh nên ngứa mồm rồi. Chỉ biết nói vớ vẩn.

Hướng Ngọc Xuân không hài lòng, nghiêng đầu nhìn chỗ khác, thấp giọng, "Tớ biết, nhưng trừ chú Khải ra. An Kiều chính là tiểu tổ tông của mỗi tớ! "

Nói xong Hướng Ngọc Xuân mới dám nhìn biểu cảm An Kiều, âm thầm nuốt nước bọt, tay trái miết nhẹ áo.

Tức giận cũng đáng yêu mới chết chứ.

Khi nãy An Kiều còn nằm trong chăn trông rất ngoan ngoãn, đi một lúc sau quay lại thì thành bộ dáng gợi đòn như bây giờ.

Hắn biết chuyện An Kiều ốm yếu, cơ thể gầy gò, tưởng chừng một cơn gió thổi có thể cuốn bay cậu. Vì không thích giao tiếp, thích trạch trong nhà, ít ra nắng nên da cực kỳ trắng.

Tư thế chống cằm làm cổ áo trễ xuống, lộ chốn bồng lai tiên cảnh, thấp thoáng theo chút hành động nhỏ của cậu còn thấy được hai trái cherry hồng hào.

Điện thoại hai đứa đều là máy đời mới nhất, chất lượng HD cực kỳ tuyệt vời. Qua màn hình, từng tấc da mịn màng, xương quai xanh hay cần cổ thon dài đều rõ mồn một.

Sau khi mua máy, cửa hàng có nhắn tin hỏi hắn về cảm nhận người dùng.

Chút nữa phải dành thời gian viết hai trăm chữ khen ngợi mới được!

Tránh ánh mắt nóng rực xuyên màn hình của Xuân đầu chó, không hiểu sao cậu có chút ngượng. Khẽ quát,

"Cậu còn nhìn nữa, tớ tắt đấy. " Loại ánh mắt này... Lần trước ba cũng nhìn cậu y hệt.

Lúc đó chỉ nghĩ ba đang tức giận vì cậu hành động nông nổi, không dám quay đầu nhìn thẳng ba để nghiên cứu.

Biết mình không kiềm chế được nhìn chằm chằm An Kiều, Hướng Ngọc Xuân vội vàng xin lỗi. Chuyển chủ đề nói chuyện.

Chần chừ nói, "Cậu có biết, trên thế giới hiện nay ngoại trừ tình yêu nam nữ. Có một loại gọi là..."

Chớp chớp mắt, Hướng Ngọc Xuân ngập ngừng dám không nói tiếp.

An Kiều nghe đến đoạn 'ngoại trừ' lập tức biết câu tiếp theo Hướng Ngọc Xuân muốn nói.

Đã từng có kinh nghiệm chơi game hẹn hò, tất nhiên trong game sẽ có lựa chọn giới tính cặp đôi. Cũng từng thắc mắc và đi tra rõ nên cậu cực kỳ hiểu đồng tính là gì.

An Kiều giả vờ không rõ, hào phóng cho phép Hướng Ngọc Xuân không cần ngại. Thoải mái bày tỏ.

Cậu thật sự là một người bạn tốt mà.

Rất biết thấu hiểu bạn bè. Dù nhiều lúc bạn bè như cái bẹ bàn :))

Nhất là Hướng Ngọc Xuân, cái đầu chó không bao giờ biết nhận thức sai lầm chính mình.

Ánh mắt Hướng Ngọc Xuân đảo đảo, "Gọi là... ừm, đồng tính đó. Đồng tính nam và đồng tính nữ. "

An Kiều tò mò, "Một khóa trại đông đánh tỉnh giới tính cậu? "

Tiếp theo hai tay cậu bụm miệng, gương mặt hoảng hốt, "Đừng có nói là... là cậu thèm muốn nhan sắc tớ nha. "

Tai Hướng Ngọc Xuân đỏ bừng, thẹn quá hóa giận, "Không có, tư cách lên mặt bàn tớ cậu cũng không có đâu! "

An Kiều nhướng mày, tư cách lên mặt bàn cũng không có? Trẻ trong nhà ra ngoài xã hội học hư, trở về cần dạy dỗ nhiều trận nên thân.

Tốt nhất là đánh gãy chân chó đi.

Ngáp một cái, không kiên nhẫn nói, "Sủa mau, đột nhiên nhắc tới đồng tính là có chuyện gì? "

Camera bên Hướng Ngọc Xuân từ từ di chuyển.

Xuất hiện hai dáng người đang nằm ôm nhau. Say giấc nồng.

Chăn đắp nửa người, tay người đàn ông da ngăm còn đặt trên ngực người đàn ông nhỏ con hơn nằm trong lòng.

Chuyển cảnh năm giây, camera rung rung, nhanh chóng quay lại bản mặt vô tội của Hướng Ngọc Xuân.

An Kiều hơi ngạc nhiên, hai người đàn ông ôm nhau! Trước kia chỉ chơi game, còn bây giờ cậu được gián tiếp thấy trường hợp đời thật luôn.

_____________

*Độ phân giải HD là từ viết tắt của High Definition, có nghĩa là độ nét cao

Đôi lời:

Bạn học Xuân tiếp xúc gần một tuần với cặp đôi kia như thế, nhận thức hẳn là đã vào đời.









Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro