Chương 7: Phu quân của ta

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ô Tiền Thanh và Quản Đồng nhìn thấy Hắc Tuyển Dực phản ứng đầu tiên là hoảng sợ nhưng rất nhanh liền khôi phục bình tĩnh, thấy Hắc Tuyển Dực không chê mà đỡ Ô Nhược vào cửa, trong lòng cuối cùng cũng có một tia an ủi.

Gả con trai cho một người đàn ông khiến trong lòng bọn họ rất khó chịu, nếu con trai lại chịu ấm ức khi ở nhà chồng, bọn họ sẽ tự trách cả đời.

Ô Nhược giới thiệu với bọn họ: "Cha, mẹ, đây chính là Hắc Tuyển Dực."

Nghĩ đến việc cậu đang nhờ vả Hắc Tuyển Dực, liền bổ sung: "Là Phu quân của ta."

Ô Tiền Thanh và Quản Đồng sửng sốt, vội vàng gật gật đầu.

Bọn họ không nghĩ tới Ô Nhược sẽ nói thẳng Hắc Tuyển Dực là phu quân của mình.

Phải biết rằng lúc chưa thành thân, Ô Nhược đặc biệt bài xích cuộc hôn nhân này, đừng nói nhắc tới tên Hắc Tuyển Dực, ngay cả chuyện của hồi môn cũng không thể đề cập trước mặt cậu, hơn nữa cách thời gian thành thân càng gần tinh thần cậu càng thêm sa sút.

Bọn họ còn từng lo lắng con trai mình nghĩ quẫn, nhưng mới qua ba ngày thôi, sao lại biến hóa lớn như vậy?

Hắc Tuyển Dực tiếp nhận nước trà do quản gia Ô Tự đưa, kính trà cho cha mẹ cậu, đơn giản hô một tiếng nhạc phụ nhạc mẫu, sau đó không nói thêm lời nào khác.

Ô Tiền Thanh nhìn ra y không phải người thích nói chuyện, liền muốn tìm đề tài cùng y nói, nhưng khí thế của đối phương thật sự quá cường đại, so với việc đi gặp Ô Thần Tử còn áp lực hơn, không có chuyện gì để nói bầu không khí bỗng chốc trở nên sượng sùng.

Ô Nhược nhìn vào mắt Ô Tự.

Ô Tự hiểu ý, mang theo hạ nhân rời khỏi đại sảnh, đồng thời đóng cửa đại sảnh lại, người của Hắc Tuyển Dực canh giữ ở ngoài cửa.

Ô Nhược nói: "Cha, Hắc... Khụ, y thuật của Tuyển Dực không tồi, để huynh ấy bắt mạch cho cha, nói không chừng có thể khôi phục thân thể của cha."

Tuy rằng ngoài mặt thoạt nhìn như cha cậu không thèm để ý việc tu vi bị hủy, nhưng cậu biết cha lúc không có ai sẽ trộm thở dài, thân là trụ cột trong gia đình không thể bảo hộ người nhà của mình, trong lòng khẳng định rất khổ sở.

Ánh mắt Ô Tiền Thanh sáng ngời: "Vậy phiền toái Tuyển Dực giúp ta nhìn một cái."

Ô gia đã từng mời một số y sư ở Thiên Hành quốc xem bệnh của ông, nhưng họ đều nói linh điền đã bị hủy, không có khả năng khôi phục, nhưng ông không muốn cứ như vậy mà từ bỏ, Quản Đồng cũng đặc biệt vui vẻ, vội vàng đứng dậy.

Hắc Tuyển Dực không hiểu y thuật, nhưng vẫn là giúp Ô Nhược, cũng rót linh lực của mình vào trong thân thể của Ô Tiền Thanh dạo một vòng, sau đó ngừng ở linh điền, qua một hồi lâu mới đem lời Ô Nhược đã dặn trước đó nói ra: "Linh điền bị tổn hại, làm cho tu vi mất hết, không thể ngưng khí tụ linh......"

Ô Nhược ngồi ở một bên lẳng lặng nghe, kỳ thật những lời này y sư cũng nói rồi, cuối cùng kết luận đều là không thể lại tiếp tục tu luyện.

Nhưng khi cậu bắt mạch cảm thấy cũng không phải thật sự không có khả năng khôi phục, chỉ cần dùng một lượng lớn linh dược điều dưỡng cho tốt, vẫn là có cơ hội rất lớn chữa linh điền khôi phục như lúc ban đầu, vì sao danh y mà Ô gia mời đến đều nói không thể chữa?

Cậu híp híp mắt, trong lòng rất nhanh nghĩ ra đáp án.

Danh y Ô gia mời đến nếu không phải nhận ngân lượng để nói láo, thì chính là các danh y này đều là danh y bịp bợm.

Cậu và cha chỉ nghe qua mấy đại danh của danh y, nhưng chưa từng gặp qua, Ô gia tùy tiện mời người giả mạo danh y, bọn họ cũng không thể biết được.

Cậu cho rằng khả năng là đáp án thứ hai tương đối cao, y sư từ trước đến nay chú trọng thanh danh và danh khí, đặc biệt y sư càng lợi hại thì càng chú trọng điều này.

Bọn họ tùy ý trị liệu cho một kẻ có tiền là có thể kiếm rất nhiều bạc, hơn nữa làm người thanh cao, không có khả năng làm ra chuyện nhận bạc của người khác mà nói láo để hủy đi thanh danh của mình.

Ô Nhược nghĩ đến Ô gia đối đãi với người nhà cậu như vậy, thật là toàn tâm rét lạnh.

Ô Tiền Thanh thở dài: "Y sư bắt mạch cho ta cũng đều nói như vậy."

Hắc Tuyển Dực nhàn nhạt nhìn lướt qua Ô Nhược, tiếp tục nói: "Tuy rằng thực sự nghiêm trọng, nhưng cũng không phải không có khả năng khôi phục......"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro