Phần 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiểu thuyết tình yêu - p.15

Quá khứ. Tại nhà của Vũ Chân và Hiền Nhân.

Hiền Nhân nghe điện thoại xong liền ra khỏi nhà. Đi dạo được 10 phút, Hiền Nhân mau chóng quay về. Sung Lưu thấy vậy nên đã hỏi: "Anh bị sao vậy Hiền Nhân?"

Hiền Nhân: "Anh bị té xe."

Sung Lưu: "Sao bị té dạ?"

Hiền Nhân: "Anh đang đi trên đường, rồi một người nào đó đang chạy xe máy đi ẩu phóng qua anh. Anh cua lái gấp để tránh khỏi họ, và kết quả là sao em biết rồi đó Sung Lưu. Anh bị lạng tay lái rồi té luôn, trầy xước tay và đầu gối tới rướm máu."

Sung Lưu: "Để em giúp anh nha."

Sung Lưu đưa Hiền Nhân vào phòng sát trùng băng bó vết thương cho Hiền Nhân. Hiền Nhân cởi trần cho Sung Lưu khám vết thương. Ngoài vết bầm trên vai phải và những vết xây xát ở đầu gối dao động từ nhỏ đến lớn, cẳng tay phải của Hiền Nhân bị cọ quẹt mạnh vào mặt đường làm máu chảy ra nhưng không nhiều. Đầu của Hiền Nhân bị va chạm sau cú ngã nhưng không bị thương ở bên ngoài. Sung Lưu dùng thuốc đỏ và nước oxy già để xử lý vết thương trên người của Hiền Nhân, cảm giác vừa thốn vừa rát của dược phẩm tác động lên da làm Hiền Nhân nhăn mặt vì đau.

Hiền Nhân: "A... A... đau mà Sung Lưu... em làm nhẹ nhàng thôi..."

Sung Lưu: "Em làm nhẹ nhàng lắm rồi anh."

Hiền Nhân giảm tần suất cau mặt cau mày và than phiền vì đau đớn, dù vẫn tiếp tục than thầm khi Sung Lưu chăm sóc cho anh. Rồi Sung Lưu tiếp tục chữa trị băng bó cho Hiền Nhân cho đến khi toàn thân Hiền Nhân đã ổn.

"Em xong rồi đó anh." Sung Lưu nói.

Hiền Nhân mặc lại áo rồi nằm xuống: "Anh cảm ơn em."

Sau khi kết thúc nhiệm vụ, Sung Lưu định rời đi và không quên chúc Hiền Nhân ngủ ngon. Thình lình Hiền Nhân kéo tay Sung Lưu lại và bảo cậu ở đây với anh. Sung Lưu trở nên lúng túng và cố gắng rụt tay mình khỏi tay Hiền Nhân nhưng vô hiệu. Hiền Nhân càng nắm chặt cổ tay Sung Lưu, Sung Lưu càng kêu la giãy giụa. Không kiểm soát được hành vi của mình, Hiền Nhân cưỡng bức Sung Lưu phải vào nằm cùng mình. Đó không phải là việc đột suất xảy ra lần đầu vì có tiền lệ từ trước. Lúc mới thành lập công ty và thiếu thốn diễn viên, tự Hiền Nhân vừa làm đạo diễn vừa làm diễn viên trong chính những bộ phim mình làm, từ các đoạn video ngắn 30 giây đến những thước phim dài gần 10 phút, cứ thế kiên trì không bỏ cuộc trong sự nghiệp điện ảnh ngay cả khi đã quen thuộc với việc làm những bộ bom tấn dài hơn 2 giờ. Cũng vì lẽ này, những diễn viên đóng phim trong studio của Hiền Nhân luôn dành cho anh một sự nể trọng vì là một nhà khởi nghiệp có tiếng. Còn cảnh Hiền Nhân cưỡng hôn Sung Lưu là do tự Hiền Nhân tự biên tự diễn với Sung Lưu khi họ cùng quay phim.

Hôm sau Hiền Nhân và Luân Thái Lang bận làm dự án phim nên không đưa Vũ Chân đi tập thể dục trị liệu vật lý được nên đã nhờ gia đình giúp đỡ. Tô Phi A, Lưu Ly, Triết Hùng, Lượng, hai anh em Linh Hoa và Lăng Nha cùng họp lại để giúp đỡ Hiền Nhân đưa Vũ Chân tập thể dục và trị liệu để chữa bệnh.

Một tuần sau, Hiền Nhân tiếp tục đưa Vũ Chân đi tập vật lý như bình thường. Luân Thái Lang đến bên cạnh Hiền Nhân và nói: "Chúng ta đi thôi nào."

Vũ Chân và Hiền Nhân đi theo Luân Thái Lang. Nha Y từ trong nhà gọi với theo: "Chúc mấy anh đi vui vẻ nha."

Đúng lúc đó, Sung Lưu đã về nhà. Vừa mới vào nhà, cậu đang thấy ai đó đang pha sữa ở dưới bếp. Nôn nóng muốn biết mặt người kia, Sung Lưu đi tới và vô tình vấp ngã vào một miếng ghép hình Lego đồ chơi của Tiểu Lục, làm cậu va đầu trúng vào ngực của Nha Y khi cô vừa đi ngang qua.

Nha Y: "Cậu làm gì kỳ khôi vậy?"

Sung Lưu: "Cho em xin lỗi dạ."

Nha Y bị khuôn mặt baby của Sung Lưu hút hồn, cô cảm nhận được cái gì đó đang đụng vào trúng vào da thịt của mình liền dùng tay quẹt nhẹ lên miệng của Sung Lưu: "Cậu bé dễ thương."

Nha Y bị Sung Lưu hôn môi và thì thầm: "Anh biết ý của em là gì."

Vô tình cảnh này đã lọt vào tầm mắt của Luân Thái Lang, Hiền Nhân và cả Vũ Chân. Nộ khí đã trào lên đỉnh đầu vì đã thấy chướng tai gai mắt, Luân Thái Lang nhào vô định đánh Sung Lưu nhưng Hiền Nhân nắm chặt tay y để cản y lại vì nếu không sẽ có chuyện lớn. Bất thình lình, Vũ Chân bị một cơn đau đầu dữ dội, tầm nhìn liên tục đảo lộn cùng với đôi mắt lúc nhòe lúc rõ theo từng cơn nhói nhức óc. Cơn đau làm Vũ Chân kêu la liên tục, từng tiếng la hét xen kẽ với từng nhịp thở hổn hển phát ra thành âm thanh.

Hiền Nhân: "Vũ Chân, em nói chuyện được rồi."

Luân Thái Lang: "Gọi cho bác sĩ đi Hiền Nhân."

Hiền Nhân ôm ấp vỗ về Vũ Chân và trấn an Vũ Chân, còn Sung Lưu nhanh chóng gọi điện thoại cho Tiểu Dạ đến nhà Vũ Chân. Nha Y đến chỗ Tiểu Lục đang chơi và chăm cho cậu bé ăn uống cũng như cùng vui chơi với cậu bé. Cả căn nhà xào xáo hết chừng 20 phút thì có ai đó xuất hiện gọi to ở ngoài cửa: "Này Sung Lưu, anh chị đến nhà em rồi!"

Sung Lưu ra mở cửa, Tiểu Dạ từ ngoài cửa đi vào: "Nào, đưa Vũ Chân vào phòng đi."

Hiền Nhân cùng Bảo Lộ đưa Vũ Chân vào phòng ngủ, Tiểu Dạ bắt đầu khám bệnh cho Vũ Chân.

Sung Lưu: "Xin lỗi anh Luân Thái Lang, là em không kiểm soát được."

Tiểu Lục cầm mảnh ghép hình đồ chơi của mình lên đưa cho Luân Thái Lang.

Sung Lưu: "Em bị vấp ngã vào đồ chơi của Tiểu Lục dạ."

Lúc này Tiểu Dạ đi ra ngoài đã nghe được hết câu chuyện nên rất tức giận: "Em lại gây ra họa nữa sao Sung Lưu? Kiếp trước chị làm gì em mà em báo chị hoài vậy?"

Sung Lưu: "Em xin lỗi dạ."

Hiền Nhân nhìn món đồ chơi trong tay của Tiểu Lục: "Tiểu Lục, con lại để đồ chơi bậy bạ nữa rồi."

Bảo Lộ: "Nào, chúng ta nên nói về chuyện này đi Vũ Chân."

Tiểu Dạ uống nước cam do Nha Y pha: "Tôi hỏi sao Vũ Chân nói chuyện được vậy?"

Mọi người đều không ai biết nên im lặng. Sung Lưu lên tiếng: "Dạ, thật sự là..."

Hiền Nhân: "Em biết sao Sung Lưu?"

Sung Lưu: "Dạ."

Hiền Nhân: "Em kể cho anh nghe đi."

Sung Lưu: "Vài ngày trước..."

Trở về quá khứ vài ngày trước, Hiền Nhân gửi Tiểu Lục về nhà ông ngoại nên đã cùng Vũ Chân, Sung Lưu đều đến nhà của Nhất Huy để dung dịch vụ nhà tắm. Hiền Nhân sử dụng nhà tắm riêng cùng với Nhất Huy do Nhất Huy có chuyện riêng muốn trao đổi. Vì Hiền Nhân buồn nên Đại Nhị vào an ủi Hiền Nhân và tâm sự mỏng với anh cho anh đỡ cô đơn. Cùng lúc đó, Sung Lưu dẫn tay Vũ Chân đi vì cậu đi còn yếu. Vũ Chân tình cờ thấy Hiền Nhân và Đại Nhị đang hôn nhau thì Sung Lưu lên tiếng: "Kìa anh Hiền Nhân."

Hiền Nhân: "Vũ Chân, anh xin lỗi."

Vũ Chân quay đi vì chẳng muốn nhìn thấy cảnh tượng trái mắt, Sung Lưu hiểu ý liền hỏi: "Anh muốn về nhà đúng không anh?"

Nhất Huy: "Ba mẹ ơi, con đưa Vũ Chân về dạ."

Lúc này tại phòng khách, Vũ Chân hỏi: "Em cậu với ba của bé Tiểu Lục là người yêu sao?"

Nhất Huy vô cùng bất ngờ: "Vũ Chân, cậu nói chuyện được rồi."

Sung Lưu: "Dạ, là do buổi sáng vài ngày trước, Tiểu Lục cầm chiếc xe đồ chơi của anh Hiền Nhân mua nên Tiểu Lục leo lên cầu thang để kiếm anh Hiền Nhân. Không may, Tiểu Lục bị trượt chân té nhưng vẫn cố gắng leo lên cho bằng được, té vài lần thì Tiểu Lục đã khóc lên. Vũ Chân cũng cố gắng đi lại đến chỗ của Tiểu Lục để vỗ về Tiểu Lục: 'Tiểu Lục, con nhớ ba sao? Con đợi chút xíu, ba xuống đó nha.' Đó chính là lúc Vũ Chân có thể nói chuyện lại được."

Nhất Huy: "À, ra vậy."

Vũ Chân: "Kìa, cậu không trả lời câu hỏi của tôi đó."

Nhất Huy: "Thực sự là tôi mới là người mà Hiền Nhân ngoại tình. Tôi hỏi riêng với Hiền Nhân rồi, tôi không muốn làm tổn thương cậu nên đã nói chuyện riêng với Hiền Nhân. Chính Đại Nhị em tôi là người giúp đỡ Hiền Nhân trong việc chia tay với cô vợ chưa cưới của cậu ấy, nên Đại Nhị đã gọi điện thoại cho Hiền Nhân và rủ Hiền Nhân qua nhà để ngủ với tôi."

Vũ Chân: "Đại Nhị là vợ mới của ba Tiểu Lục."

Nhất Huy: "Đại Nhị chỉ an ủi Hiền Nhân thôi."

Sung Lưu: "Liên quan gì đến việc vợ chưa cưới của Hiền Nhân dạ?"

Nhất Huy: "Đại Nhị cũng thích Hiền Nhân nhưng trao đổi là muốn giúp đỡ nhà tắm của tôi."

Vũ Chân: "Tôi hiểu ra rồi."

Tối hôm đó Vũ Chân đi về nhà ba mình cùng với Sung Lưu. Vũ Chân cãi nhau gay gắt với bố mình tại căn nhà ấy. Chẳng ai biết nguyên văn hai người đã nói gì với nhau, nhưng có thể tóm tắt dàn ý câu chuyện bất đồng đều xoay quanh chuyện kết hôn. Thực ra ba Vũ Chân cũng không chấp nhận được Hiền Nhân là con rể của mình vì rất giận Hiền nhân, và còn muốn Vũ Chân kết hôn với bác sĩ Bính Dũng. Nhưng Vũ Chân vì muốn mãi mãi là tri kỷ đặc biệt nhất của Hiền Nhân nên đã cãi lại lời ba mình. Đó chính là câu chuyện làm Vũ Chân và bố mình bất đồng với nhau.

Cùng lúc ấy, tại nhà Vũ Chân, Sung Lưu, Tiểu Dạ và Bảo Lộ nói chuyện cùng Luân Thái Lang và Nha Y.

Sung Lưu: "Thực ra em đã qua lại với người yêu của bạn em nên em đã nhờ Vũ Chân dạ."

Tiểu Dạ: "Người đó ai vậy Sung Lưu?"

Sung Lưu: "Là Hà My, người yêu của Lạc Kỳ."

Vũ Chân: "Anh ấy sẽ giúp, không được nói với anh là anh ấy nói lại được."

Bảo Lộ: "Em không nói với anh chị về vụ của em sao?"

Sung Lưu: "Em sợ chị Tiểu Dạ la em."

Tiểu Dạ và Bảo Lộ nói với Luân Thái Lang: "Xin lỗi, tại Sung Lưu đã vô ý hôn môi của chị Nha Y."

Luân Thái Lang: "Hiền Nhân, tôi đi về báo lại cho chị Sophia và mọi người."

Nha Y cũng đi theo Luân Thái Lang.

Sung Lưu: "Chào anh em đi về ạ."

Hiền Nhân: "Sao vậy em?"

Sung Lưu: "Em học để ôn thi."

Hiền Nhân: "Em đang học ngành gì?"

Sung Lưu: "Dạ, ngành kỹ thuật 3D năm 1."

Hiền Nhân: "Em cùng ngành nghề với Vũ Chân?"

Sung Lưu: "Dạ, em biết anh Vũ Chân cũng học ngành nghề đó."

Hiền Nhân: "Em biết thật sao?"

Sung Lưu: "Em với anh Vũ Chân cùng gia tộc có chung mã số, chỉ là khác năm thôi."

Hiền Nhân: "Ra vậy."

Thế là Sung Lưu đi về chung với Tiểu Dạ và Bảo Lộ. Trước khi đi, Tiểu Dạ dặn dò Hiền Nhân trông coi nhà cửa cẩn thận và cũng theo dõi tình hình sức khỏe của Vũ Chân.

Hiền Nhân: "Ra vậy. Chừng nào tái khám thì gọi cho cô sao?"

Tiểu Dạ: "Tất nhiên rồi. Chào cậu, tôi về nhé."

Rồi chiếc xe chở nhóm của Tiểu Dạ lăn bánh đi khỏi nhà Hiền Nhân. Hiền Nhân nhìn chiếc xe đi xa dần khỏi tầm mắt rồi quay về đóng cửa lại.

Vài ngày sau, Sung Lưu tới nhà Hiền Nhân cùng với Tiểu Dạ để khám lại cho Vũ Chân, được vài phút thì Hiền Nhân nói chuyện với Sung Lưu về bệnh tình của Vũ Chân. Đột nhiên Tiểu Dạ báo có việc bận rộn cần giải quyết gấp ở bệnh viện và Sung Lưu ra về cùng với Tiểu Dạ. Chuyến thăm của Sung Lưu đã cho thấy Vũ Chân khỏe mạnh hơn trước rất nhiều.

Trưa hôm đó tại công ty mới mở của Hiền Nhân, Hiền Nhân giải thích cho Luân Thái Lang nghe chỉ là Sung Lưu vấp chân vào đồ chơi của Tiểu Lục. Cùng lúc đó Nha Y và Sung Lưu thử làm diễn viên nhưng họ sợ mình không có năng khiếu nên đã thử với nhau.

Luân Thái Lang: "Ồ, tôi không tin tưởng vào Sung Lưu cho lắm."

Hiền Nhân: "Tôi hỏi Nha Y."

Luân Thái Lang nghi ngờ: "Vậy cậu với nó không lẽ là..."

Hiền Nhân: "Sung Lưu có cùng mã số với Vũ Chân."

Luân Thái Lang: "Tôi biết Nha Y rất mê mẩn với trai dễ thương nên tôi mới ghen."

Hiền Nhân: "Thế cơ à? Nhìn cậu cũng vừa bự con vừa nở nang đấy chứ, thân hình phụ huynh mà gương mặt học sinh, trông cũng đâu đến nỗi phải làm cô ấy chê đâu. Thôi nào, Sung Lưu chẳng qua chỉ là một cậu nhóc trẻ người non dạ, có gì đáng tự hào hơn đâu mà chấp nhất với cậu ta chứ."

Luân Thái Lang: "Rồi ngoài cái đó với cái chuyện cậu ta là em trai bác sĩ Tiểu Dạ ra thì còn gì nữa không? Không phải là do bác sĩ Tiểu Dạ chữa trị cho Vũ Chân thì cậu công tử bột này sẽ mềm nhũn dưới tay tôi sau vài cú tẩm quất cho xem."

Hiền Nhân: "Thôi đừng nóng mà. Cậu nóng nảy thế làm cậu xấu trai lắm, không chỉ Nha Y chê cậu mà cả tớ lẫn chính cậu sẽ đội quần vì hổ thẹn mất thôi."

Trước ngày đi công tác của Hiền Nhân và Luân Thái Lang, Luân Thái Lang nhờ Nha Y chăm sóc cho Vũ Chân và Tiểu Lục vì Sung Lưu đã về nhà học bài thi lên năm 2. Khoảng 8 giờ tối, Vũ Chân, Nha Y ăn tối cùng với Tiểu Lục. Do Sung Lưu đã nấu sẵn vài món và để tủ lạnh nên Nha Y mang những món ăn đó ra hâm nóng lại rồi dọn ra bàn ăn. Tiểu Lục ăn xong liền ngồi chơi đồ chơi tại bàn, xong rồi thì chạy nhảy nên đã ói ra hết thức ăn vì bị xóc bụng. Vũ Chân la lên: "Tiểu Lục! Con ngồi ăn đàng hoàng đi!"

Nha Y đứng lên bước đến chỗ Tiểu Lục đang ngồi bệt dưới nền nhà vì trượt chân té: "Thôi nào bé con của cô. Con vô phòng ngồi chơi với cô nha Tiểu Lục, cô pha sữa cho uống nè."

Vũ Chân lấy cây lau nhà và xô nước xà bông ra để lau sàn nhà, nào ngờ Vũ Chân bị té khi trượt chân va vào chiếc đồ chơi xe hơi mà Tiểu Lục được Hiền Nhân mua cho. Chiếc xe không bị hỏng vì đã bị trượt ra ngoài, còn Vũ Chân thì không ngã đè lên chiếc xe nhưng cả phần đầu và toàn bộ thân trước đã lãnh trọn lực va chạm vào nền nhà, một lực tác động mạnh đến mức đầu đau rõ rệt.

"Nha Y ơi!... Đầu của tôi...!!" Vũ Chân cố đứng dậy với cái mũi đau sưng đỏ, cái đầu đau nhức tận óc và toàn thân ê ẩm.

Nha Y đi ra thấy vậy liền hỏi: "Vũ Chân có sao không vậy?"

Nha Y lo sợ nên đã gọi về cho Tô Phi A, cùng lúc đó Vũ Chân tỉnh lại trấn an: "Nha Y, tôi không sao đâu, đừng lo."

Nha Y: "Tạ ơn trời, cậu làm tôi hết hồn rồi đó."

Vũ Chân: "Chồng tôi đâu?"

Nha Y: "Anh ấy đi công tác nước ngoài với Luân Thái Lang rồi."

Vũ Chân: "Sau vụ việc xảy ra với Sung Lưu, cả hai người đó cũng đã đính hôn rồi sao?"

Nha Y: "Ờ, đúng vậy."

Mười phút sau, Tiểu Dạ qua khám bệnh cho Vũ Chân theo những gì Nha Y nói trong điện thoại. Sung Lưu vào thăm Vũ Chân và Tiểu Lục, đúng lúc Tiểu Dạ đang nói chuyện với Nha Y về bệnh tình của Vũ Chân.

Vũ Chân: "Sung Lưu, em với anh Hiền Nhân đã lén lút tòm tem với nhau rồi thì phải."

Sung Lưu: "Em xin lỗi, do hôm đó anh Hiền Nhân đã cưỡng ép em. Mấy bữa nay em muốn nhờ anh Hiền Nhân tìm kiếm thông tin về ba ruột em và cũng muốn được trải nghiệm làm diễn viên nên ngủ với anh Hiền Nhân theo yêu cầu của anh ấy."

Vũ Chân: "Thôi được rồi, nhân đây anh muốn nhờ em một việc."

Tối hôm sau Hiền Nhân và Luân Thái Lang về nhà sau khi đi công tác nước ngoài. Ngay tại nhà, Nha Y đã kể lại cho mọi người nghe về sự hồi phục ký ức kỳ diệu của Vũ Chân.

Hiền Nhân: "Em nhớ anh là ai rồi à, Vũ Chân?"

Vũ Chân: "Anh Hiền Nhân là... chồng em."

Hiền Nhân nở một nụ cười vui vẻ. Vũ Chân nói tiếp: "Em muốn đưa Tiểu Lục đi thăm mẹ của nó. Là Lưu Nại đấy anh."

Hiền Nhân: "Ừ được, lúc nào chúng ta cũng có thể đi thăm em ấy mà, cứ yên tâm nhé vợ yêu."

Tối hôm đó Hiền Nhân gọi điện thoại cho Hồng Liên, cậu này tranh thủ đón xe lên để đưa gia đình Hiền Nhân đi.

Cùng lúc đó tại phòng học của Sung Lưu, Sung Lưu nhận được tin nhắn của ai đó nên cậu mở ra xem. Người nhắn tin không ai khác chính là Vũ Chân, Vũ Chân đã nhắn tin cho cậu để gửi một địa chỉ của một ai đó. Vào hôm sau, Sung Lưu tìm kiếm thông tin mà Hiền Nhân gửi, cậu đi đến một căn chung cư cao cấp và đi tìm phòng của người gửi địa chỉ cho cậu.

Sung Lưu đi đến quầy chăm sóc khách hàng của chung cư và hỏi nhân viên tại quầy: "Anh ơi, phòng này nằm ở đâu dạ?"

Nhân viên khách sạn hỏi: "Cho tôi hỏi anh có phải là Sung Lưu, người quen của khách trọ phòng lúc nãy không ạ?"

Sung Lưu: "Đúng đấy."

Nhân viên khách sạn đưa chìa khoá cho Sung Lưu: "Chìa khóa phòng khách sạn đây ạ."

Sung Lưu đi đến cửa thang máy khách sạn, nơi đây có một cái cầu thang dài vô tận. Bảng tên phòng treo vào chìa khóa phòng khách sạn Sung Lưu đang tìm có ghi mã số 03.09, nghĩa  là phòng số 9 ở lầu 3. Sung Lưu lội bộ lên cầu thang và mở cửa phòng khách sạn có bảng tên ghi trùng khớp với bảng tên đi kèm theo chìa khoá. Mở cửa vào phòng, Sung Lưu thấy người mình cần tìm, đó chính là Ưng Hoả Tấn.

Cùng lúc đó tại một nơi khác, Hiền Nhân và một ai đó xuất hiện trong một căn hộ chung cư.

Hiền Nhân: "Em đến rồi sao?"

Diễn viên nam đi theo Hiền Nhân trả lời: "Dạ đúng vậy anh Hiền Nhân."

Hiền Nhân: "Giờ chúng ta bắt đầu nào."

Diễn viên kia làm theo lời của Hiền Nhân và bước vào bồn tắm. Y thấy Anh Thọ và Hiền Nhân đang ngâm mình trong bồn tắm.

"Hôm nay có mệt mỏi không?" Hiền Nhân hỏi người kia.

Diễn viên đó đáp: "Dạ có chứ sếp."

Hiền Nhân: "Em đã trở thành nhân tình của anh rồi đó."

Diễn viên đó: "Nhưng anh Vũ Chân sao dạ?"

Hiền Nhân: "Anh chưa từng qua lại với bisexual."

Diễn viên đó: "Không lẽ anh chính là...?"

Hiền Nhân: "Anh là toàn tính, là pansexual đấy."

Diễn viên đó: "Chúng ta là bạn tình trên giường."

Hiền Nhân: "Đúng vậy."

Diễn viên mới vừa gật đầu, Hiền Nhân đã hôn môi y trong khi tay của y đụng vào cái gì đó của Hiền Nhân làm anh giật mình.

Hiền Nhân: "Cưng muốn được như Vũ Chân không?"

Diễn viên đó gật đầu sau khi nghe lời nói của Hiền Nhân, rồi đi ngoại tình với Hiền Nhân. Sau khi kết thúc buổi phong hoa tuyết nguyệt trong phòng tắm, chàng diễn viên lạ mặt nằm trên tay của Hiền Nhân và thủ thỉ: "Gu anh là tình thú bạo lực khổ ải và quan hệ tình tập thể sao Hiền Nhân?"

Hiền Nhân: "Đúng vậy, nhưng anh không dám làm trên cơ thể của Vũ Chân."

Người ấy nói: "Không lẽ em là người đã thỏa mãn được nhu cầu thầm kín của anh sao?"

Hiền Nhân: "Quả đúng như em nghĩ đó."

Thế là Hiền Nhân và diễn viên mới qua lại vui vẻ với nhau trên giường. Anh Thọ cũng hòa nhập vào cuộc vui kia với họ.

Cùng lúc ấy, Vũ Chân phát hiện Hiền Nhân dạo gần đây không tiếp xúc với mình nữa nên đã nghi ngờ khả năng anh ta ngoại tình. Để tìm hiểu về chuyện này, Vũ Chân tiếp tục nhờ Sung Lưu tiếp xúc thân mật với Hiền Nhân.

Nha Y: "Vũ Chân, cậu đến nhà tôi chi vậy?"

Vũ Chân: "Có Luân Thái Lang ở nhà không?"

Nha Y trả lời: "Để tôi lên tìm."

Rồi cô lên lầu gọi: "Ò ó o o~~~!!! Luân Thái Lang ơi, Vũ Chân kiếm anh kìa!"

Luân Thái Lang đi xuống lầu, anh ta chạy lạch bạch xuống cầu thang gặp Vũ Chân đang đứng chờ sẵn: "Có chuyện gì sao Vũ Chân?"

Vũ Chân nghiêm mặt hỏi: "Dạo gần đây, Hiền Nhân có thân thiết với ai không?"

Luân Thái Lang: "Có phải ý cậu là..."

Vũ Chân: "Chính xác."

Luân Thái Lang: "Thì có một người hay tìm Hiền Nhân để hỏi chuyện."

Vũ Chân: "Có ai như vậy không Luân Thái Lang? Để tôi gặp người đó hai mặt một lời cho rành rọt thị phi."

Luân Thái Lang: "Tôi chắc kèo rằng Tổng Ty hay kiếm Hiền Nhân làm gì đó không rõ, không lẽ nào cậu định..."

Vũ Chân: "Xin cảm ơn."

Thế là Luân Thái Lang và Vũ Chân rời đi và đến công ty của Hiền Nhân. Hai người vào tòa nhà công ty của Hiền Nhân, dọc đường có một nhân vật bảo vệ đến chặn đường hỏi họ: "Các anh là ai?"

Luân Thái Lang: "Đây chính là Vũ Chân, vợ của Hiền Nhân. Còn tôi là trợ lý của Hiền Nhân."

Nhân viên bảo vệ gật đầu: "Thiệt hả? Xin mời vào dạ."

Luân Thái Lang và Vũ Chân đã đến phòng tập của diễn viên ca sĩ, căn phòng đông nghịt người và mọi người đều ngồi sinh hoạt. Vũ Chân đi gặp Tổng Ty để hỏi tội, và đã vào phòng này vì đinh ninh rằng cậu ta đang ở đó. Nhưng vì Vũ Chân không muốn làm Hiền Nhân bẽ mặt nên cứ im lặng đi theo sau Luân Thái Lang và giao phó chuyện đối ngoại cho anh chàng.

Luân Thái Lang: "Tổng Ty đâu rồi?"

Tổng Ty bước ra từ đám đông trong phòng: "Dạ em đây anh."

Vũ Chân: "Cậu chính là người ăn nằm với chồng tôi sao?"

Tổng Ty: "Ai dạ?"

Vũ Chân: "Hiền Nhân là chồng của tôi."

Tổng Ty: "Dạ thì em..."

Vũ Chân tát Tổng Ty một cái rất đau rồi lấy cái gì đó ra đe dọa: "Tôi có đủ thẩm quyền để sa thải cậu và cho cậu bỏ nghề."

Tổng Ty và mọi người kinh hãi tột độ khi nhìn vào vật dụng trong tay Vũ Chân. Đó là một con dao bấm bỏ túi nhỏ xíu làm bằng hợp kim inox. Mũi dao bén đến mức có thể gây sát thương. Vũ Chân cố tấn công Tổng Ty nhưng lại bị Luân Thái Lang cản lại trước khi cậu hành động dại dột.

Luân Thái Lang: "Vũ Chân, cậu bình tĩnh đi! Tất cả mọi người đều nhìn vào cậu kìa!"

Vũ Chân: "Bình tĩnh sao mà được! Cậu kia nghỉ việc luôn đi, nếu không tôi cho cậu kia biết tay!"

Lúc này Vũ Chân hoàn toàn mất trí. Hai hàm răng nghiến chặt, hai mắt tối sầm vì uất ức, toàn thân nóng bừng vì ghen tuông. Vũ Chân lồng lên như một người bị quỷ nhập và tru tréo liên tục như con sói bị thương, Luân Thái Lang giữ chặt hai tay cậu không cho cậu giãy giụa. Ỷ Ân cũng lao vào bảo vệ cho Tổng Ty bằng cách cố tước hung khí nên đã bị cứa chảy máu một đường trên cổ tay. Vũ Chân thấy dòng máu rỉ trên tay Ỷ Ân liền tái mặt hoảng sợ, cậu vội vã bình tĩnh lại.

Ỷ Ân: "Đúng là tụi em đều bị Hiền Nhân bóc tem cả, nhưng tụi em cũng không phải là người quyến rũ Hiền Nhân để có vai diễn."

Vũ Chân: "Tôi nghe Luân Thái Lang bảo cậu ta là người tìm gặp chồng tôi nhiều nhất."

Ỷ Ân: "Dạ đúng, nhưng Tổng Ty chỉ là vào xin phép nghĩ ngơi do Tổng Ty đang bị bệnh và còn đang học thêm ngoại ngữ ngoài giờ làm."

Luân Thái Lang: "Tôi xin lỗi cậu Vũ Chân, do tôi hiểu lầm và tưởng tượng linh tinh nên mới ra cớ sự này."

Cùng lúc đó, có một diễn viên khác xuất hiện: "Hôm qua đang trong phòng nói chuyện với anh Hiền Nhân, em đã nghe anh Hiền Nhân nói với ai đó đến căn chung cư cao cấp rồi."

Vũ Chân nhìn chàng trai mảnh mai với mái tóc nâu dài ở trước mặt mình, cũng là người thông báo Hiền Nhân có người khác bám đuôi: "Có phải cậu là diễn viên A Cửu Lực, người được chồng tôi sủng ái sao?"

A Cửu Lực: "Dạ đúng, nhưng chỉ là ngày xưa thôi. Bây giờ người thế chỗ em là một người khác rồi."

Luân Thái Lang: "Hả?! Vậy ý cậu là sao?"

A Cửu Lực: "Là một diễn viên nào đó không rõ tên. Chính y là kẻ đang tòm tèm với anh Hiền Nhân bây giờ."

Vũ Chân: "Biết căn hộ chung cư đó không Luân Thái Lang?"

Luân Thái Lang: "Không biết."

Một tin nhắn gửi đến Vũ Chân: "Luân Thái Lang, tôi đã biết mã số phòng của chung cư cao cấp đó rồi."

Luân Thái Lang: "Không hiểu ý của Vũ Chân."

Vũ Chân: "Anh Thọ đã gửi địa chỉ đó cho tôi rồi. Cậu ấy là người nằm vùng của tôi để theo dõi Hiền Nhân, kiêm luôn vệ sĩ."

Thế là Vũ Chân và Luân Thái Lang đến căn hộ của Hiền Nhân.

Tại căn hộ chung cư, một nam diễn viên nào đó ngồi trên người của Hiền Nhân kêu gào liên tục: "A... A... Hiền Nhân ơi... A... A... Đau quá..."

Hiền Nhân nói với người kia: "Chúng ta đã ân ái được 2 tháng rồi mà còn chưa quen sao, mèo con của anh?"

Diễn viên kia đáp: "Dạ chưa anh, tại lâu lâu chúng ta mới lên giường mà anh."

Vậy là đã rõ. Người đó chính là người đã làm trong phòng tắm với Hiền Nhân và Anh Thọ cũng ở đó để giả vờ nhập bọn với y, trong khi lén lút theo dõi hành tung bí ẩn của y. Trong khi ấy, xung quanh của người diễn viên mới còn hai người con trai khác nữa. Anh Thọ chẳng có mặt tại phòng này.

Cuối cùng Vũ Chân Luân Thái Lang cũng đến nơi liền bước vào phòng. Họ định đóng cửa nhưng cửa không khóa được vì bị một mẩu kẹo cao su đã dính chặt vào lỗ khóa.

"Tại sao em lại dám qua lại với chồng anh?!" Vũ Chân trừng mắt phùng mang nhìn những người trong phòng.

Diễn viên mới đáp: "Em xin lỗi anh Vũ Chân dạ."

Vũ Chân định hành hung y nhưng Luân Thái Lang ra tay ngăn cản: "Vũ Chân, cậu làm thương tật cho người ta hoặc giết chết người ta là ở tù luôn đó."

Hai người còn lại chính là nhân viên của khách sạn do Hiền Nhân mướn lên để chơi some đều mặc lại quần áo ra đi ra ngoài. Vũ Chân nhìn xung quanh phòng, tất cả đều ngổn ngang những món đồ chơi kích thích tình dục gồm đủ mọi kiểu dây trói, gông cùm, đai bịt miệng, đai bịt mắt, roi dây, gậy dẻo và vợt nhựa. Luân Thái Lang thì thầm vào tai Vũ Chân: "Cậu bình tĩnh nào Vũ Chân."

Nam diễn viên nhân tình của Hiền Nhân cũng mặc lại quần áo mình và định bỏ trốn, thấy mọi người nhìn mình thì quay lại nói với Hiền Nhân: "Cho em xin lỗi anh Hiền Nhân và em sẽ không gặp mặt Hiền Nhân nữa ạ."

Rồi y chạy ra ngoài thật nhanh, một đi không trở lại. Vũ Chân nhìn kẻ hèn nhát kia khuất bóng khỏi tầm nhìn và hỏi Hiền Nhân: "Hiền Nhân, anh giải thích chuyện này đi."

Hiền Nhân: "Anh xin lỗi, anh chỉ muốn vui vẻ một chút thôi."

Vũ Chân: "Chị Tiểu Dạ mới nói cho em biết về sức khỏe của em sao khi kiểm tra sức khỏe. Mọi chuyện đều ổn cả, em đã bình phục hoàn toàn rồi. Nếu anh muốn SM thì em sẽ vui vẻ với anh, nhưng em không hợp gu tình tập thể nên không thể chơi cái đó với anh được."

Hiền Nhân mặc quần áo lại không nói gì thì Vũ Chân nói với Luân Thái Lang: "Luân Thái Lang, cậu bồi thường thiệt hại cho Tổng Ty nha."

Luân Thái Lang: "Được."

Thế là Hiền Nhân đi theo Vũ Chân và Luân Thái Lang về công ty. Hôm sau, Luân Thái Lang mua lại căn hộ này theo lời của Vũ Chân. Về phần Sung Lưu, cậu đã tìm thấy ba ruột của mình. Điều đặc biệt hơn nữa, Sung Lưu có thêm hai người em trai là Đào Thái Lang (một người bạn trong nhóm của cậu) và Đào Thứ Lang là em trai cậu ta. Còn gã diễn viên bị bắt quả tang ngoại tình với Hiền Nhân cũng chính thức bị tự tay Hiền Nhân sa thải và đuổi khỏi ngành giải trí sau khi biết được hồ sơ tội phạm tố cáo tội lừa đảo hàng loạt của y.

Một năm sau.

Hiền Nhân, Vũ Chân và Tiểu Lục đi hội chợ cùng với Luân Thái Lang và Nha Y nhưng Tiểu Lục (lúc ấy đã tròn 5 tuổi) đi lạc. Vũ Chân và mọi người đều đi tìm Tiểu Lục khắp nơi. Khoảng nửa tiếng sau, Vũ Chân trông thấy Tiểu Lục đang được ai đó bế mang đi, người bế cậu bé là một người nam. Vừa mệt vừa lo lại vừa bực, Vũ Chân quát lên với người lạ mặt vừa mang Tiểu Lục đến chỗ mình: "Nè tên kia, sao lại bế con trai của tôi vậy? Định bắt cóc trẻ em à?"

Người con trai đó quay lại thì thấy Vũ Chân đang tức giận liền nói: "Anh Vũ Chân, con trai anh đang ở đây."

Trông thấy gương mặt quen thuộc, Vũ Chân nhận ra được Đào Thái Lang nhưng vẫn không nguôi giận: "Nè, sao cậu lại bế con trai tôi vậy Đào Thái Lang?"

Tiểu Lục được Đào Thái Lang buông xuống và mếu máo nói với Vũ Chân: "Con xin lỗi ba Vũ Chân, con ra ngoài sạp bán đồ chơi thấy mê mẩn mấy món đẹp quá nên quên đường về, cũng may là có chú Đào Thái Lang bế con đi tìm ba Vũ Chân ạ."

Vũ Chân: "Cảm ơn em nhiều nha Đào Thái Lang."

Đào Thái Lang: "Không phải em đâu, mà chính là anh Sung Lưu đó."

Cùng lúc đó Sung Lưu đi tới chỗ Đào Thái Lang và Tiểu Lục đang đứng.

"Đào Thái Lang, Tiểu Lục, có kem khói rồi đây." Sung Lưu nói.

Tiểu Lục: "Con cảm ơn chú Sung Lưu."

Hiền Nhân đi tới: "Vũ Chân tìm thấy con chưa?"

Vũ Chân: "Thấy rồi anh."

Tiểu Lục: "Do chú Sung Lưu và Chú Đào Thái Lang đến giúp con ạ."

Hiền Nhân quay sang Sung Lưu và Đào Thái Lang: "Cảm ơn hai đứa nhiều nha."

Cùng lúc đó Đào Thứ Lang đến: "Hai anh ơi, ba đợi chúng ta đó."

Đào Thái Lang: "Anh biết rồi."

Đào Thứ Lang kéo tay Sung Lưu: "Nè anh Sung Lưu, đi chơi nào."

Vũ Chân: "Tụi em gọi Sung Lưu là anh hai là sao?"

Đào Thái Lang: "Sung Lưu là con của ba em và một người phụ nữ khác, Đào Thứ Lang là con của mẹ em với người đàn ông khác, người đó là bạn thân của ba em. Tính ra ba em và mẹ em đẻ em ra nên là ba mẹ ruột, còn Sung Lưu là cùng cha khác mẹ với em, Đào Thứ Lang là cùng mẹ khác cha với em. Có thế thôi anh."

Đào Thứ Lang: "Còn anh Đào Thái Lang nữa, đi nào anh ơi."

Vũ Chân: "Khoan đã. Tới bữa nào rảnh rỗi em đến nhà anh chơi với bé Tiểu Lục đi Sung Lưu."
Sung Lưu: "Dạ em sẽ ghé qua khi em rảnh rỗi."

Đào Thái Lang: "Khá là chắc chắn không được rồi, vì sắp tới anh Sung Lưu sẽ đi du học."

Sung Lưu: "Anh xin phép ba là 2 năm nữa rồi em."

Đào Thái Lang: "Dạ anh."

Đào Thứ Lang: "Hai anh đi thôi nào, ba đang đợi chúng ta đó."

Thế là Sung Lưu, Đào Thái Lang và Đào Thứ Lang cùng nhau rời đi. Vũ Chân cùng gia đình nhỏ của mình tiếp tục đi chơi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro