Hài tử

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Piu... bùm...piu piu

Pháo hoa rực sáng Tịch Dương lâu. Nam nhân tuấn mỹ vẫn đắm chìm trong tửu sắc, Mỹ nhân tửu say đắm ngọt ngào, điệu múa uyển chuyển mềm mại xao xuyến lòng người. Y ung dung tự tại thưởng thức mỹ cảnh động lòng người.

Phía ngoài, một nam nhân áo choàng xanh thẫm vội vã tiến về phía Tịch Dương lâu.

- Tả hộ pháp, giáo chủ đang thưởng nhạc, ngài có dặn không để bất kỳ kẻ nào quấy rầy, hộ pháp, thỉnh. Đừng làm khó tiểu nhân a.

- Đã biết, làm phiền ngươi .

Nam nhân ly khai khỏi tịch lâu, ánh mắt hoài niệm.

'' Môn chủ, nhất định không thể môn chủ nhìn thấy nghiệt tử này. Bảo bối nhi, ta có lỗi với con. ''

Y bất giác dịu dàng xoa xoa bụng có chút nhô nhô, giọng đầy bi thương. Cố nén giọi lệ cay đắng, nam nhân xoay bước trở về tịnh gian. Có chút tiếc nuối ngắm nhìn tịnh gian đơn sơ mà y gắn bó một niên kỷ, nam nhân dứt khoát thu xếp y phục đồ đạc vào tay nải.
Thanh y đơn bạc, đồ đạc không nhiều, những gì còn lại không tiện mang theo y liền lưu lại. Mang theo bên mình chút lộ phí, y lưu luyến khai triển kinh công rời khỏi giáo đường.
Lần này ly khai, có lẽ sẽ chẳng có ngày trở lại.

Lần này y ly khai, có lẽ cũng đã có quyết định trong lòng.

Rời xa môn chủ, rời xa người y thầm ái 10 năm, ẩn cư thuận lợi sinh hài tử, nuôi dưỡng thật hảo, an ngàn sống tới tử.

Bóng nam nhân phiêu lãng trong bóng đêm, tà áo choành đen phần phật trong gió.

Sau lưng y, Hắc thiên giáo xa xa ngày càng thu nhỏ lại.

Vĩnh biệt môn chủ, người ta yêu, không có ta, ngươi nhất định, nhất định phải sống hảo.

Khóe mắt rơi xuống lệ châu, y đưa tay lặng lẽ chùi đi, một dòng lệ lạnh lẽo chảy dài trên gò má, y đau, nhưng vì hài tử, y sẽ vẫn tiếp tục,tiếp tục sống.

" Hài tử, con phải hảo sống tốt a"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro