Phần mở đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Phần mở: Lần đầu gặp gỡ ở nhà trẻ

Còn nhớ Viên hạ sinh lần đầu bước vào nhà trẻ lúc mới bốn tuổi, vẻ ngoài xinh xắn giống như một bé gái. Khiến cho rất nhiều phụ huynh, thầy cô giáo chú ý, đương nhiên còn có rất nhiều bé trai ánh mắt tò mò, cùng rất nhiều bé gái ánh mắt nảy lửa (tha thứ bây giờ trẻ con trưởng thành sớm).

Tuy rằng có vẻ ngoài xuất chúng như thế, nhưng khi đó tính cách Viên Hạ Sinh rất trầm mặc, có chút lạnh nhạt, chuyện này đối với một đứa bé tầm tuổi đó cũng không tốt. Mẹ của hắn vì thế rất lo lắng những người hắn sẽ chơi cùng. Vì lẽ đó mẹ mới hết lời nhờ cậy cô giáo chủ nhiệm tận lực chăm sóc Viên Hạ Sinh, cũng là vì sợ tính cách kì lạ của hắn sẽ bị những người khác cô lập.

Thế nhưng những gì mẹ của hắn lo lắng hoàn toàn là dư thừa, vẻ ngoài như vậy hoàn toàn xứng với tính cách trầm mặc của hắn, khiến cho Viên Hạ Sinh trở thành một nhân vật đặc biệt ở nhà trẻ. Trong mắt các bé gái, Viên Hạ Sinh chính là một Tiểu Suất Ca lạnh lùng. Mà trong mắt các bé trai Viên Hạ Sinh lại là một người thần bí không ai có thể xâm phạm. Trái lại Viên Hạ Sinh khiến cho các bạn nhỏ ở nhà trẻ vừa bàn tán sôi nổi lại vừa muốn cùng hắn trở thành bạn bè thân thiết, gần gũi.

Ngoại trừ một người, hắn từ lúc mới bước vào nhà trẻ liền bắt đầu cực kỳ khó chịu với Viên Hạ Sinh, đó là Hàn Triệu Lâm.

Hàn Triệu Lâm so với Viên Hạ Sinh thì ngược lại, vẻ ngoài tuy cũng xinh trai, nhưng là bởi vì thường xuyên ở bên ngoài đùa nghịch, trên mặt thường hay dính bùn, cảm giác bẩn thỉu, nữ sinh cũng không dám đến gần hắn. Lại bởi vì kĩ năng đánh nhau hơn người, luôn bắt nạt bạn học, bạn học nam cũng tránh xa hắn chín mươi dặm. Sau đó hắn xưng bá toàn bộ vườn trẻ, nhưng lại không tìm được một người bạn tốt, đến cuối cùng lại không có người cùng hắn chơi. Tính tình hướng ngoại như Hàn Triệu Lâm ở khoảng thời gian đó trong lòng cảm thấy đặc biệt cô đơn, mỗi ngày đều thấy một đoàn nữ sinh vây quanh lởn vởn bên Viên Hạ Sinh mặt than kia, ngay cả nam sinh cũng sẽ cùng hắn bắt chuyện mấy câu, trong lòng Hàn Triệu Lâm liền cảm thấy đặc biệt buồn rầu.

Cái vị quý phi nương nương suốt ngày trầm mặc đó thì có gì tốt! Mỗi một người đều đến gần hắn giống như muốn lấy lòng vậy, thật làm cho người ta chán ghét. Đây là Hàn Triệu Lâm nghĩ trong lòng.

Bởi vì quả thực không chịu nổi cuộc sống cô đơn hiu quạnh ở nhà trẻ và tên Viên Hạ Sinh nét mặt tê liệt kia nữa, Hàn Triệu Lâm mới nghĩ ra một kế hoạch tìm thú vui mới.

Nếu mình nhàm chán, nếu mình ghét Viên Hạ Sinh, như vậy mình liền tìm tới hắn làm thú vui!

Kế hoạch mà Hàn Triệu Lâm mới nghĩ ra được chính là đối với Viên Hạ Sinh tiến hành đùa dai. Hơn nữa hắn còn tự quyết định, nhất định mỗi lần đùa dai đều phải thật độc ác, tốt nhất là muốn cho tiểu tử kia chật vật khóc lớn, ở trước mặt bạn học bị bêu xấu! Để cho hắn từ nét mặt tê liệt biến thành mặt nhăn nhó!

Bạn nhỏ Hàn Triệu Lâm về nhà liền nghiêm túc vạch ra một kế hoạch tác chiến đùa dai, sau đó hướng về phía kế hoạch một mình âm hiểm cười gian hai tiếng, lần nữa đối với Viên Hạ Sinh tiến vào mộng đẹp.

Hắn hài lòng nghĩ đến cảnh Viên Hạ Sinh khóc thành nước mắt người té nhào vào bên chân mình, ôm bắp đùi mình chật vật cầu xin tha thứ.

Sáng thứ hai hôm sau, Hàn Triệu Lâm tự mình lau cái mép còn dính nước miếng, hướng về phía cửa sổ mới ló ra tia nắng đầu ngày, nhếch mép lộ ra một nụ cười tà ác!

Ta nhất định sẽ xử ngươi, quý phi nương nương!

Và thế là từ khi đó, câu chuyện bắt đầu. . .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro