Chương 26.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trans: Tiêu Vân

Chương 26.

Những trận mưa bên bờ biển rất kì lạ, mưa nhỏ vài hạt chỉ hai mấy phút là dừng, mưa tạnh mây tan xong lại là một bầu trời trong xanh.

"Chúc mừng mọi người đã hoàn thành việc check in địa điểm hot của ngày thứ ba trong "Chuyến du lịch hoàn hảo của chúng ta"."

Bên góc của căn nhà gỗ nhỏ, camera và nhân viên công tác đứng thành một hàng, trên không còn có cả máy bay không người đang ghi hình, phần quay chụp của chương trình này vẫn luôn xuất sắc. Cảnh sắc biển bảo rất đẹp, trong cái không khí nóng ẩm ướt át này, mọi người cũng không cảm thấy quá phiền nhằn, miễn cưỡng cũng có thể chịu được cái cường độ làm việc thế này.

Ánh mặt trời chói chang, khách mời trong sân tất cả đều trang bị mũ che nắng, kính râm các kiểu.

Đôi chị em họ Hạ cứ cách vài phút là lại phun một lần kem chống nắng để chống cháy nắng. Tướng mạo của hai người họ đều tương tự nhau, lúc mười bốn mười lăm tuổi lấy hình thức đôi chị em thân thiết beta để debut, trên thực tế thì lại cách nhau hai tuổi. Hạ Nguyệt bây giờ đang đi con đường ngự tỷ, Hạ Tinh thì đi con đường loli, làm nhu hòa không ít chương trình nhiều nam ít nữ này.

"Tiếp sau đây vẫn còn bốn ngày!" Tiểu Bạch mỉm cười nói, "Đoán xem xếp hạng tiền vốn của mọi người như thế nào rồi?"

Toàn là nói nhảm.

Không nghĩ cũng biết hạng thứ nhất là chị em họ Hạ cường thế đòi vào ở trong căn nhà gỗ.

Hạng thứ hai và thứ ba chắc chênh lệch nhau không nhiều, trong phần trò chơi giành đồ ăn ở nhà hàng Bird's Nest chiều nay, CP Lục Mễ vốn dẫn đầu tổ Triệt Chu không có chiếm được chút lợi nào, tiêu tốn cũng không ít.

Tiểu Bạch nói: "Tôi muốn nói với mọi người là, cái loại cạnh tranh này bắt đầu từ tối nay sẽ thêm một bước sâu sắc hơn! Bên nào có ưu thế hơn nhất định sẽ càng có ưu thế, mà bên thiếu gió Đông cũng có thể có được cơ hội vượt theo. Bởi vì..."

Anh ta dừng lại vài giây, che che giấu giấu đã mới tuyên bố: "Mọi người đều trở nên nghèo hơn! Chú ý, không chỉ là nghèo thôi đâu, mà còn là rất nghèo! Vì để giảm bớt áp lực thế này, bọn tôi một lần đưa ra hết 12 địa điểm check in còn lại, mọi người có thể tự mình lựa chọn hoàn thành. Này nghĩa là bắt đầu từ hôm nay, không còn hoạt động tập thể nữa! Chú ý, tổ khách mời nào check in nhiều nhất mỗi ngày có thể nhận được voucher có hạn thời gian 500 tệ, cảm ơn kim chủ daddy nhãn hàng hiệu xa xỉ quốc tế – Buffeni độc gia tài trợ!"

Mọi người mới hơi lấy lại tinh thần, Mễ Phi hỏi đầu tiên: "Voucher có hạn thời gian là sao?"

Tiểu Bạch nói: "Trong vòng nửa tiếng, tiêu hết 500 tệ ở cửa hàng chỉ định. Chú ý, tiền tiêu tốn không được nhiều hơn cũng không được ít hơn! Nếu không sẽ hủy bỏ tư cách, nhường lại voucher này cho tổ tiếp theo sử dụng!"

Giá cả ở Suriland rất là cao, mì ăn liền thôi đã từ 25 nhân dân tệ trở lên.

Nhưng mà ...... 500 tệ, mua được bao nhiêu là mì ăn liền!

Nghĩ thôi đã khiến cho người ta thấy hứng thú.

Sau khi tập thể giải tán, các tổ khách mời lấy được danh sách địa điểm check in, hữu hảo ngoài mặt một lúc, đều không định nói cho đối phương dự định tiếp theo của mình. Dùng một câu để hình dung thì là ai lộ ra trước người đó là thằng ngu, lần này đến Lục Thừa An cũng không hỏi Lăng Triệt tư vấn lịch trình nữa.

Hứa Đường Chu và Lăng Triệt đi vào nhà, nhà của bọn họ ở thêm một đêm nữa là không thể miễn phí được nữa. Ban đầu lúc chọn căn nhà gỗ nhỏ, bọn họ cũng đã xác định căn nhà này tiền thuê mỗi ngày 800 tệ, giống căn nhà bự được giảm tiền thuê phòng của CP Lục Mễ, phí dùng điện nước thì lại khác.

Sáng sớm lúc ra khỏi cửa còn có 2860 tệ tiền vốn, qua phần trượt ván, mua nước uống các loại phí dùng, bọn họ bây giờ chỉ còn lại 2700 tệ.

2700 tệ, nghĩa là cho dù những ngày tiếp theo đó bọn họ mỗi ngày đều phải kiếm được voucher 500 tệ để sinh tồn, cũng chỉ có thể sống ở đây không điện không nước 3 ngày, còn một ngày không nhà để về.

Càng đừng nhắc đến còn một chú chó phải nuôi.

Hứa Đường Chu có chút gấp rút, lấy bút viết viết vẽ vẽ lên trên ghế chân dài.

Lăng Triệt bước tới, thấy cậu bỏ công bỏ sức ra tính toán, vốn là mang theo tâm thái thua rồi cũng chẳng sao, vẫn nhịn không được cầm cuốn sổ đi.

"Làm như vậy cũng không thể moi ra thêm được tí tiền nào đâu." Lăng Triệt nói, "Em có từng nghĩ rằng, chúng ta có thể kiếm tiền không."

Cái này vẫn là nhờ linh cảm Lục Thừa An cho Lăng Triệt.

Từ trước lúc tổ chương trình lục soát hành lý, cách nghĩ đem cả mấy cái rương đồ đi bán hang của Lục Thừa An và Mễ Phi chỉ vì thuộc về những đồ cấm trong quy tắc của chương trình mới không thể thực hiện được.

Cái cảm giác được dạy bảo một cách kiên nhẫn lại dâng lên nữa rồi.

Hứa Đường Chu không hiểu thì hỏi: "Kiếm thế nào?"

Lăng Triệt bị ánh mắt ngây ngô muốn được biết của cậu nhìn, bất giác giương khóe môi lên, ý cười nhoáng qua, đặt câu hỏi: "Nước dừa hôm qua ở bãi biển lúc em đi lặn mua cho anh bao nhiêu tiền một trái?"

Hứa Đường Chu bây giờ vừa nghe đến những chủ đề liên quan đến "đi lặn", trong đầu sẽ hiện lên phòng thay đồ mà tiếng thở dốc và tiếng khóc nấc cùng tồn tại kia.

Sau cổ cậu lại ẩn ẩn ngứa lên.

Nhưng mà cậu nhớ Lăng Triệt dặn không được gãi, chỉ có thể nhịn xuống, bắt mình phải suy nghĩ đàng hoàng một chút: "20000 Karubi, là 20 nhân dân tệ."

Nói như vậy, khó mà trách được bọn họ nghèo, mọi người đều uống nước khoáng 10 tệ một chai, Lăng Triệt lại uống nước dừa tươi mới 20 tệ một trái."

Trọng điểm của Lăng Triệt không ở đây: "Vậy quả ở cửa hàng tiện lợi em mua cho anh thì sao?"

Bên ngoài cừa hàng tiện lợi có một cửa hàng bán trái cây, phục vụ cho người dân sống gần đó hoặc là du khách qua đường, dừa không có to vị không thanh như bên bãi biển nhưng lại lấy 50 nhân dân tệ."

Từ bãi biển đi lặn đến gần cửa hàng tiện lợi cũng chỉ mất 20 phút đi đường, mà có được lợi nhuận như thế này, nếu mà còn lấy được giá bán sỉ thì sao?

Hứa Đường Chu ngay tức khắc hiểu ra: "Chúng ta có thể chiếm hời chênh lệch giá! Chỉ cần tốn thời gian một ngày, nói không chừng còn có thể kiếm được một phần tiền vốn cơ sở, ba ngày sau đó mới check in các địa điểm sau."

Bãi biển nơi lặn lúc bọn họ ghi hình đã được thuê trước, lúc bình thường thì người đến rất đông, phương án này hoàn toàn có khả năng.

Nhưng mà bọn hộ thân làm du khách, làm việc như vậy không biết có được luật pháp nơi đây cho phép không?

Đối với điều phiền lòng này, Lăng Triệt nhàn nhạt nói: "Vì tạo spotlight cho chương trình, có người sứt đầu mẻ trán cũng sẽ xử lí tốt chuyện này thôi, chuyện này không cần đến chúng ta bận tâm."

Phía bên kia của camera, đám người ngồi trước bàn điều khiển: "......"

Không sai, bọn họ sẽ làm hết! Vì chương trình bọn họ cái gì cũng có thể làm được!

Đáng chết thật thế mà lại bị nhìn thấu.

Hứa Đường Chu có chút hưng phấn: "Vậy, bây giờ em tới cửa hàng tiện lợi xem thử, quan sát một hai tiếng đồng hồ xem dòng người ở đó như thế nào."

"Đợi một chút."

Hứa Đường Chu vừa định đi thì bị gọi lại: "Sao vậy?"

Lăng Triệt hiếm khi có được hứng thú tích cực đối với loại chuyện như thế này, nếu cái mặt này của hắn dđể Tư Đồ Nhã biết được tuyệt đối sẽ cực kì kinh sợ. Hắn không chỉ đề ra chủ ý, lại còn định tham gia vào cái loại chuyện nhàm chán như vậy.

"Đừng có nói cho người khác biết, chúng ta chia ra hành động, anh đến chỗ bãi biển thương lượng với chủ bán."

Hứa Đường Chu: "Em biết rồi! Bí quyết làm giàu sao em có thể nói cho người khác biết được chứ!"

"Em dễ gạt như vậy, khó nói lắm." Lăng Triệt chê xong vẫn dặn dò, "Quan sát một tiếng thôi là đủ rồi. Nếu như mà anh vẫn còn chưa trở lại, em cứ về chỗ này trước. Anh có chuyện muốn nói với em."

"Có chuyện gì?" Hứa Đường Chu đoán, chắc là chuyện liên quan đến ngăn mùi tin tức tố của cậu, Lăng Triệt nói là hôm nay sẽ có kết quả.

Cậu thật sự rất tò mò rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.

"Về đã rồi nói." Lăng Triệt nói.

Từ lúc ghi hình chương trình tới nay, đây là lần đầu tiên hai người chia ra hành động.

Hứa Đường Chu đến xung quanh cửa hàng tiện lợi xem lượng người đi qua, thuận tiện dắt chó đi dạo. Lăng Triệt thì lại đeo kính râm, mang dép lào đi tới bên bãi biển.

Mạt Mạt đi cùng với Lăng Triệt.

Lăng Triệt còn chưa từng có lúc ở riêng trong chương trình.

Mạt Mạt hỏi: "Triệt thần, tháng sau anh phải mở buổi hòa nhạc rồi, lần này có mời bạn thân đi làm khách mời không?"

Lăng Triệt: "Hiện tại vẫn chưa biết rõ."

"Vậy Mạc Tiêu thì sao?" Mạt Mạt hỏi, "Có mời anh ấy đi không?"

Lăng Triệt dừng lại bước chân, con ngươi màu hổ phách nhàn nhạt lướt qua ống kính, lại nhìn về phía Mạt Mạt.

Ánh chiều tà rọi lên con đường nhỏ qua hàng dừa, ánh nắng xuyên qua những tán lá cây dừa mới thưa thớt chiếu lên đường đi. Trong ánh nắng vàng kim nhảy nhót, thần sắc Lăng Triệt trầm tĩnh, hắn bình thường không hề nói nhiều, là kiểu loại không dễ tới gần.

Làm người khác kinh ngạc hơn là, rõ ràng vẻ ngoài ở Hứa Đường Chu cũng là kiểu không dễ tiếp cận, nhưng lúc cậu ở đó khí chàng của Lăng Triệt sẽ dịu hòa đi.

Hiện tại chỉ có một mình Lăng Triệt, Mạt Mạt cảm thấy hắn lập tức trở nên xa lạ, sợ ánh mắt của hắn đến mức lòng nổi trống, chỉ sợ hắn sẽ phản cảm.

May là, đại khái là Tư Đồ Nhã đã dặn dò Lăng Triệt từ trước, Lăng Triệt không có tránh câu hỏi này.

"Sẽ không."

Lăng Triệt nói.

Mạc Tiêu, chính là ca sĩ mà bạn gái anh ta ngoại tình không cẩn thận bị người tình đánh dấu triệt để, trước đây giới giải trí toàn gọi anh ta là hoàng tử rap, bây giờ lại đều gọi anh ta là kì lân vương tử "Cả thế giới đều biết được tôi bị cắm sừng", gần đây đã hoàn toàn biệt tích rồi.

Lăng Triệt đã từng hợp tác với Mạc Tiêu ở một buổi thịnh hội ở Hoa quốc, cũng coi như là bạn bè.

Từ lúc Mạc Tiêu bị cắm sừng, Lăng Triệt bị truy vấn sau đó bạo ra ngôn luận nghi là kì thị omega, Lăng Triệt chưa từng hồi ứng gì với chuyện lúc đó cả.

"Vì sao vậy?" Mạt Mạt hỏi, "Năm ngoái ngài lúc chuẩn bị chó tuyên truyền buổi hòa nhạc, tài khoản chính thức từng nhắc đến có thể sẽ mời anh ấy."

Lăng Triệt nói: "Cậu ấy giờ không rảnh."

"Vậy ngài có an ủi anh ấy hay không, hoặc là nói đứng ở góc độ của anh ấy......"

Cô tự nhiên không biết nên hỏi như thế nào, Tư Đồ Nhã từng nói, Lăng Triệt không thể nào đi giải thích cho ngôn luận của mình để lấy lòng người hâm mộ, hắn chính là một con người như thế.

Người hâm mộ có thích hắn hay không, đó là tự do của người hâm mộ.

Nhưng không đợi đến khi cô khéo đưa đẩy được vấn đề, Lăng Triệt thế mà đã chủ động trả lời: "Tôi rất xin lỗi vì ngôn luận trước đây tạo thành một hiểu lầm, trách tôi đã đánh giá cao năng lực lí giải của một bộ phận người. Rõ biết sự thật về đặc điểm sinh lý vẫn còn cố chạm đến giới hạn đạo đức, chứng tỏ người nào đó không xứng đáng, Mạc Tiêu xứng đáng được người tốt hơn."

Đây gần như được coi là một lời giải thích rồi!

Đoạn này mà chiếu ra nhất định sẽ là một spotlight cực hot, tay Mạt Mạt có hơi run rẩy: "Vậy, ngài cảm thấy trong một đoạn tình cảm, Alpha nên làm như vào mới chính xác đây?"

"Một khi đã xác định, tôi sẽ đánh dấu triệt để omege của tôi trước." Lăng Triệt hờ hững nói.

Mạt Mạt kích động nói: "Đánh dấu hoàn toàn nhanh đến thế sao? Vậy lỡ như sau này hai người muốn chia tay thì sao? Hoặc là Triệt thần gặp được một người càng khiến mình động lòng hơn thì sao?"

Lăng Triệt một câu kết thúc vấn đề này.

"Không thể nào." Hắn cắm tay vào trong túi quần, biếng nhác đi về phía trước, "Tôi chỉ yêu một lần thôi."

Kệ cho Mạt Mạt và camera man thích hiểu kiểu gì về vấn đề này, cũng không quan tâm hậu kì sẽ cắt ghép như thế nào, Lăng Triệt sẽ không ngờ được câu này được phát sóng sẽ dẫn tới những chấn động như thế nào.

Lăng Triệt về muộn hơn so với thời gian dự tính.

Tối đến ông chủ của sạp dừa bên bãi biển đã thu dọn về, hắn không thể không đi đến nhà của ông chủ cách xa bãi biển hơn một khác để bàn bạc. Ông chủ rất thông minh, sẽ không không nghĩ tới việc Lăng Triệt có thể nghĩ đến việc chênh lệch giá cả này, nói cho cùng bọn họ cũng đều muốn kiếm tiền, sau khi thương lượng giá cả xác định 25 nhân dân tệ một quả dừa. Như vậy tính ra vẫn có lợi nhuận gấp đôi như cũ, thật ra cũng ở trong tính toán của Lăng Triệt.

Bọn họ về đến nhà gỗ nhỏ, vừa đi đến con đường hàng dừa đã thấy bên ngoài vây quanh rất ồn ào, xe cứu hộ và xe cảnh sát đều đến đủ, hiện trường loạn thành một đống.

Mạt Mạt tùy tay túm một đồng nghiệp hỏi: "Làm sao vậy?"

Đối phương nói: "Lục tiền bối ở trong nhà gỗ nhỏ bị động phát tình rồi....."

Trong cả đám người, Mễ Phi một mình đứng ở trong sân, thần sắc rất nhạt.

Anh ta đưa tay cản lại Lăng Triệt muốn xông vào.

"Triệt thần!" Mễ Phi gọi hắn lại: "Không phải Chu Chu đâu!"

Kì phát tình bị động của Alpha là bởi vì gặp được Omega độ phù hợp tương xứng mới bước vào kì phát tình, mà cả chương trình này chỉ có một mình Hứa Đường Chu là Omega.

Lăng Triệt vừa vào sân đã hoàn toàn bình tĩnh lại, tiếp đó một cơn lửa giận bùng lên trong đầu.

Chuyện nghĩ không thông lúc trước ngay lập tức đã rõ rồi.

Trong sân có một mùi kim quế nồng đậm, ngọt đến phát ngấy, đây là triệu chứng của Omega khi bước hoàn toàn vào kì phát tình, tin tức tố nồng đậm đến mức tất cả các Alpha chưa kết hôn đều không thể chống đỡ nổi, hiện trường sớm đã đuổi hết người đi. Xảy ra chuyện như thế này, đối với tất cả mọi người trong chương trình đều là một tin dữ.......Nói không chừng chương trình còn thể bị bỏ đi.

Lăng Triệt dừng bước chân lại: "Tôi biết rồi."

Mễ Phi thế mà còn tâm tình nói: "Cậu ngửi thấy mùi rồi hả? Tôi nghe bọn họ nói là mùi hoa quế, cậu ngửi được rồi cho nên cậu biết không phải là Chu Chu."

Lăng Triệt im lặng.

Ở trong nhà là Lục Thừa An, mà Mễ Phi là một beta vừa không có tuyến thể, cũng vừa không thể ngửi được mùi tin tức tố.

Bọn họ mới nên là một đôi thân mật.

Mễ Phi nhìn không ra đau buồn, lại còn cười một cái.

Không đúng, cho dù không thông qua ngửi mùi để phân biệt, Hứa Đường Chu có đánh dấu tạm thời của Lăng Triệt cũng không thể nào phát tình được, chỉ là Lăng Triệt nhất thời căng thẳng mà thôi, không phải đã phản ứng lại được rồi sao.

Anh ta vừa định đi hỏi Lăng Triệt, mùi tin tức tố của Hứa Đường Chu là gì, đã thấy Lăng Triệt đi bước lớn về phía cửa cổng.

Hứa Đường Chu đã dắt chó trở về,

Người như băng điêu ngọc khắc đứng ở đó, mặt đầy hoang mang.

Lăng Triệt bước tới, thô bạo kéo người vào ôm trong lòng.

Chưa đợi đến khi hắn dưới lúc xúc động nói gì đó, nhân viên cấp cứu đã mang cáng đi qua.

Hai người rất nhanh đã chia ra nhường đường.

Cả hàng người mãi mới đi qua hết.

Trong ngượng ngừng, Hứa Đường Chu đỏ cả mặt: "Làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì rồi sao?"

Lăng Triệt: "....."

Lăng Triệt: "Em đếm xong lưu lượng người rồi à?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#1x1#abo