Chương 14: Ngọt Ngào Đêm Dài

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 14: Ngọt Ngào Đêm Dài

Sau lời tỏ tình đầy xúc động của Wilhelm, một cảm giác ấm áp tràn ngập trong lòng Simon. Đêm đó, dưới bầu trời đầy sao và ánh trăng dịu dàng, họ bước vào một chương mới của cuộc đời, mở ra một không gian mới cho tình yêu và sự kết nối của họ.

Căn phòng khách sạn sang trọng của họ tại trung tâm thành phố được thắp sáng bởi ánh nến lung linh, tạo nên một không gian lãng mạn và ấm cúng. Những cánh hoa hồng đỏ rực rải rác khắp giường, hòa quyện với hương thơm dịu nhẹ của nến thơm, tất cả như thể đang chờ đợi để chào đón một khởi đầu mới cho cả hai.

Wilhelm đứng đó, nhìn Simon với ánh mắt đầy yêu thương và khát khao. "Em không thể tưởng tượng được cảm giác của anh khi em đã đồng ý," anh thì thầm, giọng nói tràn đầy niềm vui và sự ngưỡng mộ.

Simon mỉm cười, ánh mắt dịu dàng và có chút ngượng ngùng. "Làm sao em có thể từ chối được chứ? Tình yêu của anh đã làm em cảm thấy mình là người may mắn nhất trên thế giới này."

Họ tiến lại gần nhau, và khi khoảng cách giữa hai người dần thu hẹp, trái tim của cả hai đập rộn ràng như cùng chung một nhịp. Wilhelm nhẹ nhàng ôm lấy Simon, cảm nhận hơi ấm từ cơ thể cậu truyền đến, tạo nên một sự kết nối mạnh mẽ và chân thành.

Khi môi họ chạm nhau, một luồng điện chạy dọc khắp cơ thể, như thể họ đã chờ đợi khoảnh khắc này từ rất lâu. Nụ hôn đó mang theo tất cả sự say mê và tình yêu mà cả hai đã giữ kín bấy lâu nay, mở ra một thế giới mới chỉ dành riêng cho họ.

"Em," Wilhelm nói trong hơi thở gấp gáp, "anh muốn đêm nay là một đêm thật đặc biệt. Đêm mà chúng ta sẽ luôn nhớ mãi."

Simon khẽ gật đầu, đôi mắt lấp lánh dưới ánh nến. "Em cũng vậy, Wilhelm. Em muốn mỗi khoảnh khắc bên anh đều là những kỷ niệm đẹp nhất."

Họ bắt đầu khám phá nhau, từng cái chạm nhẹ nhàng, từng nụ hôn sâu lắng đều mang một ý nghĩa riêng, kết nối hai tâm hồn với nhau một cách trọn vẹn. Wilhelm vuốt ve mái tóc mềm mại của Simon, ánh mắt không rời khỏi khuôn mặt rạng rỡ của người yêu.

Khi Simon nằm xuống giường, kéo Wilhelm theo mình, tạo thành một bức tranh hoàn hảo của hai người đang hòa quyện vào nhau, không gian như tràn ngập sự hòa hợp. "Anh làm em cảm thấy thật bình yên," Simon thở ra, giọng nói trầm ấm như tiếng nhạc du dương.

Wilhelm mỉm cười, đặt một nụ hôn lên trán Simon. "Và em làm anh cảm thấy mình là người may mắn nhất. Em là ánh sáng trong cuộc đời anh, Simon."

Lời nói của Wilhelm không chỉ là những lời ngọt ngào mà còn chứa đựng cả một chân lý mà họ đều hiểu rõ: tình yêu không phải là điều dễ dàng, nhưng khi có nó, mọi khó khăn đều trở nên nhẹ nhàng hơn.

Họ quấn quýt bên nhau, tận hưởng từng giây phút của đêm dài. Sự hòa quyện giữa thể xác và tâm hồn tạo nên một bản hòa ca tuyệt vời, không có bất kỳ điều gì có thể phá vỡ. Mỗi cái chạm, mỗi cái ôm đều là minh chứng cho sự kết nối bền chặt mà họ đã xây dựng từ những ngày đầu gặp gỡ.

Wilhelm di chuyển tay mình, nhẹ nhàng khám phá từng đường cong trên cơ thể Simon, cảm nhận nhịp đập của trái tim cậu qua làn da mịn màng. "Anh yêu từng phần của em, Simon. Không chỉ vì em đẹp mà còn vì em là chính em."

Simon cảm nhận sự chân thành trong từng lời nói của Wilhelm. Đôi mắt cậu ánh lên niềm vui và sự thỏa mãn khi nghe những lời đó. "Em cũng yêu anh, Wilhelm. Anh là người đã thay đổi cuộc đời em, làm cho mỗi ngày của em đều đáng sống."

Họ trao cho nhau những điều đẹp đẽ nhất mà họ có, không chỉ là sự gần gũi về thể xác mà còn là sự thấu hiểu và chia sẻ tâm hồn. Trong khoảnh khắc ấy, mọi rào cản đều biến mất, chỉ còn lại hai người yêu nhau vô điều kiện.

Đêm trôi qua, họ nằm cạnh nhau, quấn lấy nhau trong vòng tay ấm áp. Wilhelm ngắm nhìn khuôn mặt Simon khi cậu đã chìm vào giấc ngủ, cảm nhận một cảm giác bình yên và mãn nguyện tràn ngập trong lòng.

"Em thật đẹp," Wilhelm thì thầm, nhẹ nhàng vuốt ve má Simon. "Anh hứa sẽ luôn bảo vệ và yêu em suốt đời."

Simon mơ màng trong giấc ngủ, như thể những lời thì thầm của Wilhelm đã đưa cậu vào một thế giới mơ ảo, nơi mà tình yêu của họ là tất cả.

Khi ánh sáng ban mai bắt đầu len lỏi qua khe cửa, đánh thức cả hai dậy, Simon mở mắt, cảm nhận hơi ấm từ cơ thể Wilhelm bên cạnh. Cậu mỉm cười, nhắm mắt lại một lần nữa, tận hưởng những giây phút yên bình trong vòng tay của người yêu.

Wilhelm cựa mình, nhìn thấy Simon đang nhìn mình với ánh mắt đầy yêu thương. Anh cúi xuống, hôn nhẹ lên môi Simon.

"Chào buổi sáng, tình yêu của anh," anh thì thầm.

"Chào buổi sáng," Simon đáp lại, giọng nói còn vương vấn sự ấm áp của giấc ngủ. "Anh đã mơ một giấc mơ đẹp, một giấc mơ mà em và anh cùng nhau xây dựng tương lai."

Anh mỉm cười, ánh mắt sáng ngời với tình yêu và hy vọng. "Anh cũng vậy, Simon. Anh muốn chúng ta luôn ở bên nhau, cùng nhau vượt qua mọi thử thách và tận hưởng từng khoảnh khắc tuyệt vời."

Họ ngồi dậy, tay nắm chặt tay, nhìn nhau trong im lặng, không cần nói thêm gì nữa. Tình yêu của họ đã đủ lớn để nói lên tất cả. Buổi sáng ấy, ánh mặt trời chiếu rọi vào căn phòng, làm cho không gian xung quanh càng thêm phần rực rỡ. Mọi thứ như đang mỉm cười với họ, chứng kiến tình yêu của họ lớn dần từng ngày.

Anh và Simon quyết định dành cả ngày để khám phá thành phố, tận hưởng những niềm vui nhỏ bé nhưng đầy ý nghĩa. Họ nắm tay nhau dạo bước qua những con phố cổ kính, ghé thăm những quán cà phê nhỏ ven đường, thưởng thức những món ăn ngon và trò chuyện không ngừng về tương lai mà họ đang cùng nhau xây dựng.

Mỗi giây phút bên nhau đều trở thành những ký ức đáng nhớ, làm giàu thêm cho tình yêu mà họ đã dày công vun đắp. Khi hoàng hôn buông xuống, họ quay trở lại khách sạn, cùng nhau ngắm nhìn bầu trời chuyển màu qua cửa sổ rộng lớn.

"Em chưa bao giờ nghĩ rằng mình có thể hạnh phúc như thế này," Simon nói, tựa đầu vào vai Wilhelm. "Em biết rằng chúng ta sẽ phải đối mặt với nhiều thử thách, nhưng chỉ cần có anh bên cạnh, em sẽ không sợ bất cứ điều gì."

Wilhelm nhẹ nhàng siết chặt tay Simon, cảm nhận sự chân thành và tình yêu trong từng lời nói của cậu. "Anh cũng vậy, Simon. Anh tin rằng chỉ cần chúng ta luôn yêu thương và hiểu nhau, không có điều gì có thể ngăn cản chúng ta."

Đêm ấy, họ lại bên nhau, dưới ánh sáng dịu dàng của những ngôi sao. Mỗi nụ hôn, mỗi cái ôm đều là minh chứng cho tình yêu sâu đậm và bền vững mà họ đã xây dựng qua thời gian.

Trong vòng tay ấm áp của Wilhelm, Simon cảm thấy mình được bảo vệ và yêu thương vô điều kiện. Cậu biết rằng mình đã tìm thấy người mà cậu muốn cùng chia sẻ cả cuộc đời này, và điều đó khiến cậu vô cùng hạnh phúc.

Wilhelm nhìn vào mắt Simon, cảm nhận được sự tin tưởng và tình yêu mà cậu dành cho anh. Đó là những điều quý giá nhất mà anh luôn trân trọng, và anh biết rằng mình sẽ không bao giờ để mất điều đó.

Khi tiếng gió khẽ ru ngủ mọi thứ xung quanh, họ chìm vào giấc ngủ, trong lòng đầy cảm xúc và sự bình yên, sẵn sàng cho những ngày tiếp theo của cuộc hành trình tình yêu đầy hứa hẹn phía trước.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro