Chương 16: Gia Đình Từ Mặt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 16: Gia Đình T Mt

Wilhelm thức dậy trong một buổi sáng lạnh giá ở Stockholm, ánh sáng mờ nhạt của mùa đông len lỏi qua khe cửa sổ. Anh cảm thấy mệt mỏi hơn bình thường, với những suy nghĩ nặng trĩu đè lên tâm trí. Cuộc sống của anh, tưởng chừng như đang đi đúng hướng, bỗng dưng chệch khỏi quỹ đạo khi phải đối mặt với một vấn đề mà anh chưa bao giờ nghĩ tới: gia đình của anh đã từ mặt anh.

Mọi chuyện bắt đầu khi Wilhelm quyết định thông báo cho gia đình về mối quan hệ của mình với Simon. Anh đã mất rất nhiều thời gian để tìm được can đảm đối mặt với sự thật này, bởi vì trong sâu thẳm, anh hiểu rõ rằng gia đình anh có thể sẽ không đồng ý. Tuy nhiên, Wilhelm không muốn giấu diếm bất kỳ điều gì, và anh cảm thấy rằng đã đến lúc phải sống đúng với bản thân mình.

Bữa Tối Định Mệnh

Wilhelm quyết định nói với gia đình trong một bữa tối gia đình ấm cúng, với hy vọng rằng không khí thân mật sẽ làm giảm bớt sự căng thẳng. Anh đã chuẩn bị kỹ lưỡng những gì mình muốn nói, thậm chí đã tập dượt trước gương nhiều lần. Khi mọi người đã ngồi vào bàn, với tiếng nổ lép bép của bếp lửa trong lò sưởi và mùi thơm của món ăn bốc lên, Wilhelm biết rằng thời điểm đã đến.

"Con có điều này muốn nói với mọi người," Wilhelm bắt đầu, giọng nói của anh có phần run rẩy. Cha mẹ anh, ông Gustav và bà Margareta, dừng việc ăn và chăm chú lắng nghe. Cả hai người em trai của Wilhelm, Erik và Nils, cũng nhìn anh với ánh mắt tò mò.

"Con đã yêu một người," Wilhelm tiếp tục. "Và người đó là Simon."

Một sự im lặng khó chịu bao trùm căn phòng. Wilhelm có thể cảm nhận được ánh mắt của từng người đổ dồn về phía mình, như thể đang cố gắng hiểu rõ những lời vừa được thốt ra.

Cuối cùng, ông Gustav, một người đàn ông bảo thủ và nghiêm khắc, lên tiếng. "Con nói sao, Wilhelm? Con đang nói đùa phải không?"

Wilhelm hít một hơi thật sâu, lấy hết can đảm để đối mặt với ánh mắt sắc lạnh của cha. "Không, cha. Con không đùa. Simon là người con yêu, và chúng con đã ở bên nhau một thời gian dài. Con mong mọi người có thể chấp nhận chúng con."

Bà Margareta, người mẹ luôn dịu dàng và ân cần của anh, đưa tay che miệng, đôi mắt bà hiện rõ sự bất ngờ và thất vọng. "Wilhelm, con có biết mình đang nói gì không? Gia đình ta... chúng ta không chấp nhận điều này. Điều này sẽ làm xấu mặt gia đình."

Erik và Nils, mặc dù không nói gì, nhưng biểu hiện trên khuôn mặt của họ nói lên tất cả. Cả hai đều bối rối và có phần bất mãn. Dường như, sự xuất hiện của Simon trong cuộc sống của Wilhelm đã phá vỡ bức tranh hoàn hảo về một gia đình mà mọi người đã xây dựng từ trước đến giờ.

Wilhelm cảm thấy một làn sóng thất vọng và đau đớn trào dâng trong lòng. Anh không ngờ rằng thông điệp tình yêu chân thành của mình lại bị đón nhận bằng một thái độ khắc nghiệt đến vậy. "Con chỉ muốn được sống thật với chính mình," Wilhelm nói, giọng anh bắt đầu lạc đi. "Con không thể thay đổi con người mình, và con cũng không muốn phải giấu giếm bất cứ điều gì."

Ông Gustav đứng dậy khỏi bàn ăn, nhìn thẳng vào mắt Wilhelm. "Nếu con chọn cách này, thì con không còn là con trai của ta nữa. Gia đình chúng ta không thể chấp nhận chuyện này. Từ giờ trở đi, con hãy tự lo cho cuộc sống của mình."

Lời nói của cha như một nhát dao xuyên thấu trái tim Wilhelm. Anh cảm thấy như cả thế giới sụp đổ xung quanh mình. Mọi hy vọng về sự chấp nhận và ủng hộ từ gia đình đều tan biến. Đó không chỉ là sự từ chối đơn thuần, mà là sự cắt đứt, một ranh giới rõ ràng mà cha mẹ đã vạch ra giữa anh và gia đình.

Sự Cô Đơn Và Đấu Tranh

Sau bữa tối đó, Wilhelm rời khỏi nhà với trái tim nặng trĩu. Anh lang thang trên những con phố vắng lặng của Stockholm, cảm nhận cái lạnh buốt giá của mùa đông thấm sâu vào da thịt. Trong đầu anh xoay quanh những câu hỏi không có lời giải đáp: Tại sao tình yêu của anh lại bị coi là sai trái? Tại sao anh không thể được gia đình chấp nhận chỉ vì anh yêu một người cùng giới?

Simon, người đã biết trước tình hình, đã luôn bên cạnh hỗ trợ Wilhelm trong những ngày khó khăn này. Cậu hiểu rõ rằng Wilhelm cần có thời gian để đối mặt với sự thật rằng gia đình anh đã từ mặt mình, nhưng đồng thời cũng lo lắng cho cảm xúc của người yêu.

"Wilhelm, anh không đơn độc," Simon nói, khi cả hai cùng ngồi bên nhau trong căn hộ nhỏ. "Anh có em, và có cả những người bạn thân thiết luôn sẵn sàng ủng hộ anh."

Wilhelm gật đầu, cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm hơn đôi chút. Sự hiện diện của Simon giống như một ngọn hải đăng dẫn đường, giúp anh tìm thấy lối đi trong những ngày u ám nhất. Tuy nhiên, nỗi đau vì bị gia đình từ chối vẫn như một vết thương sâu trong tâm hồn anh.

Mỗi ngày, Wilhelm phải học cách sống với sự mất mát này. Anh tự nhắc nhở mình rằng anh không thể thay đổi quan điểm của người khác, nhưng anh có thể lựa chọn cách sống của mình. Anh tiếp tục làm việc chăm chỉ, dồn hết tâm huyết vào nghệ thuật và công việc tại phòng tranh. Những bức tranh của Wilhelm trở nên sâu sắc và đầy cảm xúc hơn, phản ánh những nỗi đau và sự đấu tranh trong nội tâm anh.

Tìm Kiếm Sự Tha Thứ Và Hy Vọng

Mặc dù bị gia đình từ mặt, Wilhelm vẫn không ngừng hy vọng rằng một ngày nào đó, mọi thứ sẽ thay đổi. Anh biết rằng tình yêu của anh với Simon là điều không thể phủ nhận, và anh sẽ không từ bỏ nó. Nhưng sâu thẳm trong lòng, anh cũng mong muốn được gia đình chấp nhận và thừa nhận tình yêu này.

Thời gian trôi qua, Wilhelm bắt đầu viết thư cho gia đình, giải thích về cảm xúc của mình và mong muốn được họ hiểu. Mỗi lá thư là một lời bộc bạch chân thành, một nỗ lực để hàn gắn mối quan hệ đã bị tổn thương. Anh biết rằng có thể sẽ không nhận được hồi đáp, nhưng anh vẫn muốn cố gắng.

Một ngày nọ, khi Wilhelm đang làm việc tại phòng tranh, anh nhận được một lá thư từ mẹ. Trong đó, bà Margareta viết rằng bà rất nhớ anh và hy vọng rằng mọi thứ sẽ trở nên tốt đẹp hơn theo thời gian. Dù chỉ là những dòng ngắn ngủi, nhưng chúng mang lại cho Wilhelm một tia hy vọng mới, rằng có lẽ gia đình anh cũng đang suy nghĩ và tìm cách để chấp nhận sự thật này.

Wilhelm quyết định tiếp tục viết thư cho cha, chia sẻ về cuộc sống của mình với Simon, về những thành công và cả những khó khăn mà họ đã trải qua cùng nhau. Anh mong rằng một ngày nào đó, ông Gustav có thể nhận ra rằng tình yêu của anh dành cho Simon là chân thành và đáng được tôn trọng.

Xây Dựng Một Cuộc Sống Mới

Dù gặp nhiều khó khăn và đau khổ, Wilhelm và Simon vẫn quyết tâm xây dựng một cuộc sống hạnh phúc bên nhau. Họ học cách dựa vào nhau, trở thành nguồn động viên và sức mạnh cho đối phương. Mỗi ngày, họ cùng nhau vượt qua những thử thách, từ những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống hàng ngày đến những biến cố lớn hơn.

Wilhelm cũng tìm thấy sự ủng hộ từ bạn bè và cộng đồng LGBTQ+ ở Stockholm. Anh tham gia vào các hoạt động xã hội, tìm thấy nhiều người bạn mới và những người có cùng hoàn cảnh. Điều này giúp anh không cảm thấy cô đơn và tạo ra một mạng lưới hỗ trợ vững chắc.

Những buổi trò chuyện và chia sẻ kinh nghiệm với những người đã từng trải qua tình huống tương tự giúp Wilhelm nhận ra rằng anh không đơn độc. Nhiều người trong cộng đồng đã phải đối mặt với sự từ chối và khó khăn từ gia đình, nhưng họ vẫn kiên cường đứng lên và sống đúng với bản thân mình.

Simon cũng trở thành một phần quan trọng trong cuộc sống mới của Wilhelm. Cả hai thường dành thời gian cùng nhau khám phá thành phố, tham gia các sự kiện văn hóa và nghệ thuật. Những khoảnh khắc giản đơn nhưng đầy ý nghĩa đó giúp Wilhelm nhận ra rằng anh có thể.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro