Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả : Diệp Thương Phàm

Chương 2 : Triển Phi Dung !

**********

Có trời mới biết khi nghe Huyền Thanh nói , Niêm Vân Uyển vui cỡ nào !

Y không ngờ một ngày mình cùng hắn lại trở thành phu thê .

Đúng là chuyện khó tin , nhưng y mặc kệ . Hiện tại tâm tình Niêm Vân Uyển vô cùng thoải mái !

Nhìn vẻ vui hơn thường ngày của y , nô tài bên y không khỏi vui theo , Mẫn Lam cười ẩn ý nói ,

- Thiếu gia , có phải người có quen Vương gia không ạ ?

Niêm Vân Uyển cười lắc đầu , rồi lại gật đầu , mỉm nhẹ trên cánh môi anh đào đỏ thắm ,
- Thực ra chỉ ta quen hắn , có lẽ hắn ko biết ta là ai đấy chứ !?

Vân Uyển cười khổ . Y nghĩ ước hôn này suy cho cùng cx chỉ là tượng trưng .

Triển Phi Hành cư nhiên cầu hôn y , suy cho cùng cx chỉ là ước hôn hoàng tộc .

Chỉ có y yêu hắn , hắn không yêu y .

Mẫn Lam tỏ ý ngạc nhiên , nàng không nghĩ giống như thiếu gia nhà mình . Nếu như là hôn ước hoàng tộc , chi bằng cầu đại công chúa - Huyền Trân chẳng tốt hơn sao ?

Suy cũng cũng là công chúa nghe tin này liền trở nên căm tức Niêm Vân Uyển , điều ấy càng chứng tỏ Đại công chúa Huyền Trân thích Triển Phi Hành .

Nhưng nàng cx chẳng nghĩ nhiều , chỉ cần thiếu gia vui vẻ , nàng cx ko bận tâm mấy thứ đó .

******
Hoa viên Triển điện ,

Triển Phi Hành tao nhã ngồi trước bàn trà quý phái , sang trọng . Gương mặt có chút tức giận và lạnh lẽo thể tin được .

Vì sao hắn phải tức giận chứ ?

Ngày kia chính là đám hôn của hắn với Vân Uyển , hắn phải vui kia chứ ?

Đúng ! Hắm thực sự rất vui , nhưng có kẻ lại khiến niềm vui bỗng chốc thành giận dữ .

Ám Linh Hoa nhìn vị chủ nhân của mình sắp giận như có giông bão kéo tới , trong lòng có chút khó hiểu .

Y nhìn người trước mặt càng khó hiểu hơn .

Người trước mặt là tam đệ của Triển Phi Hành - Triển Phi Dung .

Gã cũng chính là kẻ đã đẩy Triển Phi Hành vào lệnh tội .

Kiếp trước vì nghe gã , Phi Hành đã bội bạc với Vân Uyển , lại gián tiếp cướp đi mạng sống của Vân Uyển . Hắn có chết cũng không thể quên đc thù với tên đệ đệ này .

" Hừ ! Kiếp trước ngươi khiến ta bội Uyển ra sao , kiếp này ta trả ngươi gấp vạn lần , Triển Phi Dung ! "

Triển Phi Dung hoàn toàn ko nhận ra sát khí đang âm u muốn giết gã của Triển Phi Hành , cư nhiên nghĩ đó là do tâm trạng bực dọc của hắn khi nghe phải kết hôn với Niêm Vân Uyển .

Mới nghe tin này , Triển Phi Dung sửng sốt không thôi , gã lập tức chạy đến Huyền Quốc hỏi rõ ngọn ngành .

Triển Phi Dung nhìn hắn , giọng bực tức thay cho hắn ,

- Đại huynh , huynh nhất định là bị ép hôn với tên tiện nhân Niêm Vân Uyển đúng không ? Huynh ko lo , ta nhất định bắt tên cẩu Huyền Thanh ngậm lại lời hắn ban ra .

Tên tiện nhân !?

Mắt Triển Phi Hành tối sầm , tên khốn khiếp này cư nhiên lăng mạ Uyển Nhi của hắn .

Thật to gan !

Triển Phi Hành lườm Triển Phi Dung dữ dội , âm khí ùn ùn kéo đến , gằn từng âm tiết ,

- Ngươi nói ai - là - tiện - nhân ?

- Triển Phi Dung , ngươi cx lớn gan thật , phu thê của ta mà ngươi cx dám đụng tới .

Triển Phi Dung ko ngờ đến loại tâm khí này của Phi Hành .

Y càng bất ngờ hơn khi Triển Phi Hành cư nhiên tức giận với y . Lúc trước , y lúc nào cx đc đại huynh cưng chiều , sủng ái . Vậy mà bây giờ lại thành đối địch của huynh ấy . Nhất định là do tên tiện nhân Niêm Vân Uyển !

Hừ ! Khó khắn lắm y mới có đc tín nhiệm của đại huynh . Từ lâu y đã muốn lật đổ Triển Phi Hành nên mới cầu nhân bám hân từ nhỏ .

Vậy mà giờ đây công sức của y thành công cốc sao ?

Không được , y không chấp nhận .

Triển Phi Dung nhìn Triển Phi Hành ngạc nhiên , y giận dỗi đáp lạo vẻ mặt giết người của hắn ,

- Đại huynh , huynh bị sai vậy ? Sao huynh cư nhiên nổi giận với ta !?

Triển Phi Hành không có nét gì là nghe lời thừa của Triển Phi Dung . Lời y nói đối với hắn cx chỉ là nước đổ lá khoai . Hắn ko chấp nhận !

Triển Phi Dung ko nói đc lời nào , mới hôm trước hắn còn gửi thư thăm hỏi y , vậy mà giờ chỉ vì Niêm Vân Uyển , nhìn y như kẻ thù ,

- Đại huynh , huynh rốt cuộc bị sao vậy ?
Cư nhiên lại nổi giận với ta ?

Triển Phi Hành cười lạnh một cái " Vì sao ư ? "

" Vì ngươi khiến ta kiếp trước mất đi Niêm Vân Uyển ! Kiếp này ta tuyêth ko tha ngươi ! "

Triển Phi Hành cư nhiên cx ko nói ra hết những lời đó , hắn xô ghế đừng dậy , bước đi .

Trước khi đi còn không quên trừng hắn với một câu đe dọa ,

- Triển Phi Dung , nếu như ngươi một lần nữa lăng mạ Uyển Nhi , ta đảm bảo ngươi ko toàn thây mà trở về Triển Phi gia đâu !

Triển Phi Dung tức đến mức mặt thoạt xanh thoạt đỏ , y ko ngờ mị lực của tên Vân Uyển lại khiến đại huynh ko thèm để mắt tới đứa đệ đệ này .

Hừ ! Niêm Vân Uyển , cứ đợi đấy ! Ta sẽ cho ngươi sống ko bằng chết !

***********

- Hắt xì !

Vân Uyển dụi dụi gương mặt hơi nóng bừng bừng của mình vào mền . Mắt hơi óng ánh sắc nước , thoạt nhìn rất câu dẫn người ta nga ~

Y mê man nhìn vào khoảng không , hoàn toàn ko rõ mình đang cảm mạo mà yếu ớt , rên một tiếng nghe ngọt lòng người ,

- Ah~~ !

Mẫn Lam nghe tiếng giọng ngọt thanh như tiếng nhạc quen thuộc vang lên , nay lại có chút nũng nĩu , yếu ớt , nàng liền theo thói quen nghiêng người về phía giường thiếu gia mình .

Nàng càng lo lắng hơn khi nhìn rõ gương mặt hồng nhạt phảng phất hơi thở nóng bỏng mà người bình thường ít khi bị như vậy . Nàng ngồi xuống bên ghế , khẽ khàng đỡ thân thể mảnh khảnh của Niêm Vân Uyển , dịu dàng kề bên bờ môi đỏ thẫm vì bị bệnh mà thoạt phai sang màu anh đào , mọng nước . Cực kì câu người !

- Thiếu gia , người bị bệnh rồi , uống chén canh tẩm bổ này đi ạ !

Niêm Vân Uyển xua tay , y ghét nhất là canh yến hầm tổ , thật đắng !

- Không ~ ta ... ta mệt lắm ! ... ta muốn ngủ ... Lam , ngươi ko cần ... khụ khụ... nấu thuốc ... khụ khụ khụ...

Thấy y ho dữ dội , Mẫn Lam liền hốt hoảng , vội vàng hét lớn ,

- Người đâu ? Gọi thái y ! Mau ! Mau lên ! Thiếu gia , ngài ...

Mẫn Lam chưa có dịp hét thêm Ám Linh Hoa đã bịt kín chiếc miệng nhỏ nhắn của nàng lại , nhỏ giọng nhắc nhở ,

- Suỵt , Lam , ngươi ko cần lo , vương gia nhà ta đến khám cho Vân Uyển thiếu gia !

Mẫn Lam ngạc nhiên tột độ , tròn mắt nhìn Ám Linh Hoa , ko nói nên lời ,

- A Hoa ... sao huynh lại...!?

- Là ta bảo Linh Hoa đến ! - Từ phía cửa một người tướng mạo đẹp đẽ , cao cao bước vào . người ấy khiến Mẫn Lam vô cùng sửng sốt ,

- Vương ... vương gia ...

*************

Au : Dịch nên nghỉ nhiều , mình có rất nhiều thới gian nên đẩy nhanh tiến độ viết . Văn mình học tàm tạm thôi , văn phong cx ko cố định nên mọi người đừng chê nhé ⌒.⌒ !! <3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro