Chương 36 Được dạy thành trẻ ngoan

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Em cậu từng là hàng xóm của Mộc Hàm , bọn họ là bạn cùng lớp tiểu học và cấp 2, hắn sống ở đó được vài năm sau đó chuyển sang nước ngoài , bọn họ từ đó mà mất liên lạc. Cách đây một tháng sau khi hắn về nước , hắn bắt đầu tìm cách liên lạc với cậu ấy. Sau đó hắn biết được Tương Vân và chỗ căn hộ của cậu. Nhưng tôi chắc chắn hắn không biết cô ta là người của mẹ cậu và cậu là chủ thật sự của nơi đó"

Vương Minh nhìn tập hồ sơ trên tay ,mày có chút nhíu lại.

" Hắn không phải em tôi"

Mặc Tề đứng bên bàn bida xoay xoay một quả bóng. Người hầu nhà cậu mang một chai rượu lên, cậu cầm khoát tay cho đầy tớ ra ngoài, tự mình ngồi đối diện rót cho cả hai.

" Hắn về đây là ý gì ? Cậu chắc rõ hơn tôi "

Tối hôm qua sau khi nhận được thông tin từ thám tử ,cậu lập tức gọi Vương Minh sang nhà mình. Đợi hắn sang cậu biết được  hắn cùng Mộc Hàm tiến đến quan hệ yêu đương . Cậu không lấy làm bất ngờ ,cậu hiểu rõ hắn từ đầu đã thích Mộc Hàm ,tin tức hôm nay chỉ là sớm một chút muộn một chút đều phải nói ra.Chỉ là Mộc Hàm cho hắn cơ hội , thế thì không biết nên nói hắn có bản lĩnh hay là Mộc Hàm khờ dại.

Cậu cũng càng rõ ràng , Vương Minh muốn biết thông tin về Thần Dữ không phải vì y là con riêng của cha hắn, là vì y liên quan đến Mộc Hàm.

Cậu đưa ly rượu cho Vương Minh ,tự mình nâng ly trên tay uống một ngụm.Hắn nhìn chất lỏng màu đỏ trong ly, đầu ngón tay rõ nhẹ trên thân thủy tinh làm cho chất lỏng chuyển động . Hắn đặt ly xuống bàn, đôi mắt sâu không thấy đáy, không định mở miệng.

" Bản thân tôi cũng không thích thân phận hắn.Nếu cậu ngứa mắt tôi giúp cậu xử hắn "

Cậu rót thêm một ly , miệng nhếch cao ngạo mạng. Một tên hèn mọn như y? Cậu thế nào không dẹp gọn được?

" Không cần. "

Hắn lãnh đạm nhìn đồng hồ, cả người dựa trên sô pha rộng lớn .

" Từ khi nào nhị thiếu lại nhân từ thế?". Cậu ngạc nhiên nhìn chằm chằm hắn, tỏ vẻ vì khó tin mà trêu chọc.

" Đánh hắn? Rồi sau đó? Hắn không đơn giản như cậu nghĩ đâu. Tôi có thể tin hắn và Mộc Hàm là vô tình mà thân thiết. Nhưng tuyệt đối không tin hắn không có tâm cơ"

Cậu hiểu ra mà gật đầu. Vu vơ bày tỏ thắc mắc của mình.

" Anh cậu không nói gì?".

" Anh ta có thể nói gì ? Là ba tôi đưa hắn về. Anh ta không muốn thì đã sao?"

Vương Minh nhàm chán nghịch điện thoại , nhớ đến buổi trưa phải mua thức ăn, mặt rốt cuộc mới dãn ra , chăm chú lên mạng tra vài món ngon.

" Tôi nói Vương Minh ,tôi xem như là chí cốt từ nhỏ cùng lớn lên với cậu. Tính cách cậu tôi rõ hơn ai hết , tôi chắc chắn cậu không tham gia sản Vương thị.Cậu là người tài ,tương lai khi chúng ta trưởng thành ,tôi tin cậu sẽ tự gây dựng được sự nghiệp , cậu không cần dựa vào bất kỳ ai."

Cậu thở dài ,lần đầu tiên vì anh em mà nghĩ nhiều đến mức này. Cậu cùng hắn thân thiết nhiều năm , hắn muốn đánh ai cậu đều ra tay giúp hắn , hắn mà cậu biết dù thâm độc cũng không như bây giờ , vì một tên tiểu tốt mà sầu não nhiều như vậy . Không vì tài sản thì vì gì ?

" Phải, tôi không tham tiền của họ. "

" Vậy cậu ra sức đối phó ba cậu , anh trai cậu , em trai cậu làm gì ?"

Hắn đem điện thoại dẹp vào túi áo khoác. Đôi mắt phượng chú ý đến chai rượu vang đỏ vơi đi một phần.

" Tôi không hi vọng bản thân tự giết hại gia đình mình. Tôi chỉ muốn ,một ngày không xa , không một ai dám dùng từ tư cách lên án tôi , càng không có ai dám cướp đoạt với tôi "

" Còn về hắn , hắn không phải em trai tôi . Nếu hắn không cản trở tôi ,tôi sẽ không dụng tâm đối phó hắn. Nếu hắn không có ý đồ với bảo vật của tôi , tôi sẽ để hắn yên . Ngược lại , chỉ cần để tôi phát hiện ra ác ý , thứ máu mà hắn có từ cha tôi, tôi sẽ rút sạch."

Hắn đứng dậy, tay từ lâu đã nắm thành quyền. Mắt để lộ hung ác cùng ngoan độc ,khiến ai ai nếu nhìn thấy đều phải run sợ.

" Cậu muốn về à ,sớm quá đó "

Cậu biết hắn không nói đùa , với ánh mắt thiêu được người kia lại càng chắc chắn đáng tin cậy. Cậu nhanh chóng lảng sang chuyện khác ,thở phào khi hắn không giận cá chém mình thành tám khúc.

" Về sớm ,Mộc Hàm đợi tôi ở nhà "

Hắn lại tiếp tục nhìn đồng hồ, xem chừng thỏ con của hắn sắp thức dậy rồi.

" Cậu bắt đầu quen cậu ấy liền thay đổi quá nhiều.  Từ khi nào biết lo lắng cho người khác.  Nhìn xem, hôm nay rượu cũng không đụng "

Cậu nhếch môi châm chọc ai đó vờ làm người lương thiện. Cẩu Fa như cậu không cần hắn bầu bạn nữa.

Hắn đi đến trước cửa , vì lời oán trách của Mặc Tề mà xoay đầu lại . Hắn nở nụ cười khó thấy , vừa quyến rũ vừa ma quái, nhìn Mặc Tề giả vờ buồn tủi, càng cố bồi cho một nhát dao.

" Tất cả đều là vợ tôi dạy "

Sau đó mặc cho cậu đau đớn khổ sở ôm trái tim bé nhỏ đang cô đơn ,hắn nhanh chóng lái xe đi mua cơm trưa cho bảo bối nhỏ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro