Chap 3: Sự thật về sự tồn tại của quái vật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày 29 tháng 9 năm 2019.

"Cảm giác thụ bị thông cúc rất thú vị. Nhưng nếu thụ bị thông tập thể hay bị tra công thông thì nghe rất táo bón." Đó là tiếng rền rĩ rõ to của Lemon (còn gọi là Le), cô em gái hủ nữ của Can.

Le liếc màn hình điện thoại nhìn cảnh hôn bỏng mắt của tiểu thụ Hải Thanh với hai công là Ngôn Phi và Phẩm Quân bên Trung Quốc. Cô ngồi yên cố nuốt từng muỗng cẩu lương của ba người mà lòng nghĩ rằng Hải Thanh chắc là số hưởng lắm.

"Rốt cuộc là Ngôn Phi và Phẩm Quân đến với nhau, và rồi Hải Thanh chắc sẽ có một người nữa. Hy vọng không phải tra công." Le tự nhủ.

Và quả thật Le đã đoán rất đúng, Hải Thanh đã có người khác và chàng ta là người Trung Hoa đại lục.

Le không phải là hủ nữ duy nhất ở Thái Lan, vì thực ra cô em gái của Zon tên là Son cũng là một hủ nữ mà theo cấp cao hơn, tức là một tác giả của truyện đam mỹ. Ấy là chưa kể đến đông đảo những cô gái là fan đam mỹ và cả những chàng trai thích boy love, chưa kể đến những công và những thụ đam mỹ kiêm luôn chức hủ nam. Nói ở Thái Lan thì khá là ít, vì cộng đồng hủ yêu chuộng đam mỹ có mặt ở các nước Á Đông khác ngoài Thái Lan như Việt Nam, Trung Quốc, Nhật Bản, Hàn Quốc... Phương Tây (Bắc Mỹ, châu Âu, Úc, New Zealand...) thì không biết có hủ nam hủ nữ hay không, nhưng tỉ lệ người phương Tây ủng hộ LGBT cũng khá nhiều.

"Con cóc, con ếch, cả ngày lẫn đêm đều kêu không ngừng, kêu đến khô mồm mỏi lưỡi, nhưng không có ai để tâm đến tiếng kêu của nó cả. Sáng sớm nhìn thấy con gà trống đó, gáy đúng giờ vào lúc bình minh, trời đất đều chấn động, mọi người đều thức dậy sớm. Nói nhiều thì có ích lợi gì chứ? Chỉ có lời nói được nói ra hợp thời cơ mới có tác dụng thôi. Vậy nên, lời không cần nhiều, người biết nói chuyện luôn nói những lời thích đáng vào thời cơ thích đáng." Son đang ngồi trước màn hình laptop viết truyện đam mỹ trên mạng.

"Mọi người thích những người và những thứ quen thuộc, tất nhiên, họ cũng thích những cách làm quen thuộc. Điều mà nhiều người sợ là không phải là thay đổi, điều họ sợ là thay đổi thói quen của họ, bởi vì thay đổi thói quen là không thoải mái, thậm chí có phần xấu hổ." Cũng lại là Son đang vừa viết vừa tự nhủ.

Truyện đam mỹ của Son đang viết có vẻ rất cuốn hút, nhưng trái với lời giới thiệu "Chẳng có quái vật nào ở đây cả" sau phần tựa đề, nội dung lại đầy rẫy đủ thứ quái vật. Đáng lạ lùng thay, tên của Zon và Saifah lại lọt vào cốt truyện với Fighter và Tutor. Và lại có một kẻ phản diện ở câu chuyện là một tra công với âm mưu đục thuyền đam mỹ cùng với một đội quân ưa kỳ thị đam mỹ dưới quyền hắn có khả năng hóa quái vật.

"Khi bạn thấy buồn bực, chênh vênh và mơ hồ về định hướng cuộc đời, hãy đọc thật chậm những dòng này:

1. Dù thế nào đi nữa, hoa Hướng Dương một mực vẫn quay về hướng mặt trời.

2. Lúc tỉnh táo hãy làm việc, lúc mơ hồ hãy đọc sách, lúc giận dữ hãy đi ngủ, lúc một mình hãy suy ngẫm. Nhưng làm gì thì cũng có giới hạn, vì làm quá sức sẽ mệt thân, đọc quá nhiều và tràn lan sẽ mệt óc, ngủ lúc tức giận sẽ dễ gặp mộng dữ, suy ngẫm quá nhiều mà không hành động chỉ hao mòn tâm trí.

3. Dù khó khăn mấy cũng phải kiên trì, dù tốt đẹp mấy cũng hãy bình thản, dù kém cỏi mấy cũng phải tự tin, dù nhiều tiền mấy cũng phải tiết kiệm.

4. Đường là của riêng mình, đừng lấy tiêu chuẩn của người khác ra để hoạch định cuộc đời mình.

5. Ngày hôm nay mà bạn lãng phí, là ngày mai mà người đã chết hôm qua khao khát. Hiện tại mà bạn chán ghét, là quá khứ mà bạn trong tương lai sẽ không thể quay đầu.

6. Nếu bạn không thể làm chủ tâm thái của mình, thì chắc chắn sẽ trở thành nô lệ của cảm xúc.

7. Cuộc đời quá ngắn ngủi, không cần dành một phút nào cho những người hoặc việc khiến bạn không vui.

8. Không ai đi cùng bạn cả đời, nên bạn phải thích ứng với cô độc; Không ai giúp đỡ bạn cả đời, nên bạn phải luôn phấn đấu.

9. Đừng lặp đi lặp lại suy nghĩ về một vấn đề, không nên đem hết tình cảm đặt lên một người, bạn vẫn còn cha mẹ và bạn bè mà.

10. Có tâm trạng tiêu cực cũng là chuyện bình thường, nhưng chính mình nhất định phải biết, phải hiểu đây chỉ là một phần nhỏ của cuộc sống. Trong khoảng thời gian này, nhất định phải cố gắng để cảm xúc vững vàng.

11. Không cần sợ làm sai, cho dù sai cũng không cần phiền muộn. Cuộc sống có sai có đúng, huống chi có rất nhiều chuyện, quay đầu nhìn lại, đúng sai đã chẳng còn quan trọng.

12. Thời điểm tâm trạng tiêu cực hạn chế nói chuyện ít nhất có thể.

13. Tất cả phiền não đều là tự mình tìm đến, bởi vậy cũng chỉ có thể tự mình giải quyết. Không nên tìm bạn bè khóc lóc kể lể, hãy rủ họ cùng đi chơi bóng.

14. Đã nói nhất định phải làm, cho dù rất ngốc nghếch, vụng về cũng còn tốt hơn so với thất hứa.

15. Mặc kệ có phát sinh chuyện gì, cũng đừng tự làm xáo trộn sinh hoạt của mình, phải đúng giờ ăn cơm, đúng giờ đi ngủ.

16. Bất luận là đúng hay sai, bạn phải có một nguyên tắc của riêng mình, hành động của bạn phải tuân thủ nguyên tắc ấy, cũng dựa vào cuộc sống thực tế mà không ngừng sửa đổi. Đừng là người không quả quyết lặp đi lặp lại, làm người khác không thể ưa thích. Người lưỡng lự giữa đúng và sai, không bằng người trực tiếp đối diện từ sai đến đúng.

17. Không nên nói ra toàn bộ lời trong lòng, đó chính là tài sản của riêng bạn.

18. Đừng đem chuyện trong lòng tùy tiện nói với người khác, mặc cho người ta có đáng tin đến mức nào.

19. Tình cảm chân thành chính nằm ở nơi sâu nhất trong tim. Phải tự điều khiển vận mệnh của mình bởi kẻ thù lớn nhất của bạn mãi mãi là bản thân.

20. Con người đừng luôn tự cho mình là đúng. Trái đất xoay vòng, con người cũng sẽ đổi thay.

21. Người thông minh dùng đầu nói chuyện, kẻ ngu dốt dùng miệng che giấu.

22. Học được cách nhận lỗi. Bạn không thể có khả năng luôn đúng, nếu không biết nhận lỗi vĩnh viễn đều sẽ làm sai.

23. Cuộc sống thành công không phải bạn có bộ bài tốt mà là ở chỗ biết đánh thắng bằng một bộ bài xấu.

24. Mặc kệ bạn có nhiều nhược điểm đến đâu vẫn luôn có người yêu thương bạn, mặc kệ bạn tốt đến đâu vẫn luôn có kẻ không ưa bạn.

25. Bí quyết trưởng thành đều nằm ở chỗ biết kiềm chế bản thân, nếu bạn có thể khống chế chính mình thật tốt thì bạn đã có một người thầy giỏi rồi.

26. Nếu như bạn không thể buông bỏ một người, như vậy vĩnh viễn bạn cũng chẳng thể tìm được đúng người.

27. Tha thứ cho người khác là để trong lòng có chỗ quay về.

28. Không thể nhìn thấu đau thương của thế gian, không nên nhất thời ngạo mạn, hung hăng, phóng túng bừa bãi.

29. Cảm thông là một khoản tiền cho vay, vì để cẩn thận, đừng cho người khác tùy ý lạm dụng.

30. Đau mà nói không ra là một loại thông minh, cười mà không nói là một loại rộng lượng.

31. Lầm lỡ có thể rất nhanh bù đắp, nhưng nói sai vĩnh viễn chẳng cách nào cứu chữa.

32. Con người khi còn sống, có hai chuyện quan trọng nhất chính là chọn lựa kĩ lưỡng và can đảm từ bỏ.

33. Lúc đầu, chúng ta ngụy trang sự hồ đồ bằng sự khôn ngoan. Về sau, chúng ta lại cất đi sự khôn ngoan giả hồ đồ. Không phải chúng ta nguyện ý sống không rõ ràng. Chỉ là có nhiều chuyện, sử dụng một chút lực cũng dễ dàng vạch trần, thế nhưng một khi đã vạch trần nhất định sẽ mất đi. Thế giới của những người trưởng thành luôn luôn yếu ớt như thế đấy.

34. Quan hệ tốt nhất không phải gọi mới đến, mỗi ngày đều liên lạc mà là tớ vừa nhắn tin cậu đã ngay lập tức hồi âm. Tớ sẽ không bởi vì cậu chưa hồi âm mà suy đoán lung tung. Cậu cũng không bởi vì chưa thể trả lời ngay mà thấy có lỗi.

35. Gặp gỡ là do duyên phận, ở cùng một chỗ là do thành ý, còn bầu bạn là do tình cảm chân thành.

36. Trên thế giới này, người không vui chính là vì luôn để ý cái nhìn của kẻ khác.

37. Thế giới thật nhỏ, xoay người lại cũng không biết sẽ gặp phải ai. Thế giới thật lớn, xoay người đi cũng không biết ai sẽ biến mất.

38. Trên đời có rất nhiều thế có thể lấy lại chẳng hạn như sự thiện lương, cân nặng. Nhưng lại có càng nhiều thế vĩnh viễn chẳng thể lấy lại như là mộng xưa, năm tháng hay cảm giác đối với một người.

39. Nhất định phải rõ ràng, tất cả việc mình làm cũng chỉ vì muốn tìm một loại cảm giác, cảm giác thỏa mãn chính mình và hạnh phúc. Không cần sợ gì cả, trên đời này có nhiều chuyện đáng sợ lắm, muốn sợ cũng sợ không hết đâu. Có chuyện phải giải quyết, không giải quyết nổi thì thôi bỏ đi.

40. Học được buông bỏ, càng nắm chặt, chính mình càng đau khổ."

Đó là những đoạn được Son thêm vào câu chuyện của mình với vai trò là lời thoại của tên thủ lĩnh tra công. Và đó chỉ là phần ít của những lời thoại của tên thủ lĩnh tra công vốn dĩ đã sặc mùi giáo huấn dạy đời lại thêm tính cách thích ra vẻ bề trên tha hồ phán xét mọi thứ.

"May mà tên trùm đó chưa hiện ra ngoài đời. Kẻo thôi là quái vật theo hắn chui ra ngoài, nếu có." Son tự nhủ.

Và Son đã đúng, chẳng có ai đi lên cả. Truyện của Son đã được đăng lên, và cả cô Le cũng là độc giả đầu tiên bình luận về truyện. Ngoài ra còn có một nhân vật khá nổi cộm ở Hàn Quốc tên là Lee Soo Me, một cô hủ nữ 15 tuổi đang là học sinh ở Hàn Quốc. Ngoài ra còn có một cô hủ nữ người Thái tên Plern Pleng. Le bình luận một câu review như sau: "Quê hương anh quái vật dạo chơi, phố tôi ở tra công đầy cả đống. Anh với tôi đôi người xa lạ, tự phương trời chẳng hẹn quen nhau. Súng bên súng, đầu sát bên đầu, đêm rét chung chăn thành đôi tri kỷ, đồng chí."

"Thế là đã khỏe." Son thở phào.

Son vừa đăng truyện xong, Zon đã đến. Zon cũng không hay rằng tên của anh đã được đưa lên một truyện đam mỹ nói về bốn chàng dũng sĩ chiến đấu với quái vật.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro