chương 2: "trùng tử, trùng tử lớn"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hắn đến kêu cũng lười kêu. Kênh bình luận bên trong này, sao không ai tin hắn hết!! Khóc khóc.

Trên đời này còn có ai có số phận bi đát hơn hắn không?

Quan trọng nhất là ngay cả tình yêu chân chính nhất của hắn cũng không hề tin tưởng hắn a!! Q^Q

Ah, hắn cảm thấy mình thực tức giận.

_____

Bây giờ ngồi một chỗ như thế không phải là một phương pháp hay. Hắn bắt đầu khởi động chỉ số IQ chỉ có 150 của mình, ngẫm lại làm thế nào để thoát ra ngoài.

Vừa nãy bản thân mình thử "ấn phím" lung tung, nhưng tựa hồ tự bản thân trò chơi này xảy ra vấn đề, không còn cách nào cưỡng chế rời khỏi. Hắn thừa nhận bản thân hắn sợ chết, nhưng nếu không thể thoát ra cũng chỉ có thể tiếp tục trò chơi, nâng cao trình độ chơi của mình, sau cưỡng chế chết ba lần rồi thoái lui lại trang giao diện chính của menu trò chơi lúc đầu liền tốt.

Hắn nhớ rất rõ mức độ nâng khó của trò chơi này là độ khó chí mạng, chết một lần trở lại vị trí mình vừa lưu dữ liệu, chết ba lần sẽ trực tiếp trở về trang menu.

Được rồi, hắn cần phải đi tiếp và nâng cao tinh thần chiến đấu.

Nhìn xuống bản thể hiện tại của mình mà đánh giá, tay và chân đều được tạo thành bởi kết cấu trò chơi. Da cũng không giống như ngoài thực tế, sờ lên cũng không có cảm giác gì khác biệt. Thị giác khi đi đường cũng không có hiện tượng xóc nảy, chỉ tại thời điểm chạy hay nhảy mới có hiện tượng lay động.

Cánh gà nước chanh ăn ngon nhất: " Đăng đang làm gì? Lại choáng váng?"

Cánh gà nước chanh ăn ngon nhất: " có phải hay không lại đổi người a"

Thỉnh bắt đầu biểu diễn của ngươi: "...[ các hiển thị đã bắt đầu]"

Thỉnh bắt đầu biểu diễn của ngươi: " cắn hạt dưa"

Cánh gà nước chanh ăn ngon nhất: " nga nga nga nga cho nên hiện tại Đăng Đăng đang chơi trò chơi xuyên qua hay sao"

Control Bassassi: "lợi hại, chân kê nhi thật chuyên nghiệp"

Gan trứng lớn: " chân kê nhi thật chuyên nghiệp"

Cừu con_10969: +1

Cánh gà nước chanh ăn ngon nhất: +2

...

Hắn mặc kệ khu bình luận đang bị bọn họ hồ nháo, tiếp tục xem xét thân thể mới của mình.

Ân, thân thể trực tiếp kiểm soát mà không cần đến tay cầm điều khiển. Nắm tay, chạy nhảy, lên xuống, tránh né đều được, bao gồm hành động tấn công, huyền cước hành động lưu loát cũng không có gì đáng ngại, đại khái chỉ khi đổi vũ khí mới dùng cái vòng kiếm soát trên tay trái của hắn.

( các bạn nào chơi game online thì hẳn cũng biết sẽ có chỗ cho nhân vật cất vũ khí và lấy vũ khí khi tấn công)

Hít sâu một hơi, đẩy cánh cửa làm từ phiến gỗ cũ nát trước mặt ra, và đi vào cánh cửa tập huấn cơ bản.

(Cửa tập huấn cơ bản giống như khởi động, hướng dẫn người chơi khi mới bắt đầu)

Đẩy cửa ra sau, cảnh tượng trước mắt không tính là kinh dị không đến nỗi khiến hắn giật mình.

"Đây là.... lò sát sinh sao?"_ Hắn thì thào tự nói với mình một tiếng, bên khu bình luận liên tục xuất hiện những câu cảm thán "Đáng sợ","Huyết tinh", " lấy tay che",.... bởi vì trên hành lang lúc này hai bên tường vách gỗ chính là những vết máu khô cằn. Trời ạ, chỉ vừa mới bắt đầu mà đã xuất hiện kích thích như vậy rồi sao.

" Đừng sợ, đừng sợ, đây chỉ là tập huấn cơ bản mà thôi. Ta trước xem xem chơi như thế nào"_ An ủi mọi hai tiếng rồi quan sát xung quanh, thấy trên bàn có đặt một thứ.

" thuốc diệt trùng"_ Hắn tiến lại gần cầm lên xem " không sai, thật là thuốc diệt trùng a"

Chai thuốc diệt trùng này không giống với những chai thường thấy và sử dụng trong gia đình, mà nhìn càng giống như loại thuốc chuyên dùng cho các khu nông nghiệp. Một tay giữ gói thuốc diệt trùng, một tay thì cầm lấy bình có vòi phun, ấn xuống gò súng vài lần thì đã phun được nước thuốc.

Thoạt nhìn bình phun giống với súng phun lửa hơn, chỉ là thay vì phun lửa thì cái này chính là phun nước mà thôi. Vẫn là trước cầm cái này đi. Hướng sang bên phải vẫy vẫy tay trái, quả nhiên trong khung vũ khí xuất hiện một súng phun nước.

Hắn: "....."

Quần chúng:"ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha"

______

Tiếp tục kiên trì đi về phía trước, khi đi tới góc rẽ ngoặc, hắn đột nhiên nhìn thấy một thân ảnh quỷ dị. Ăn mặc rất bình thường, nhìn giống như người đàn ông bình thường. Bất quá hắn biết "người" đó chính là quái, hơn nữa hắn cũng biết đây là quái đặc thù bởi vì hắn không nhìn được tới mặt của nam nhân kia.

Không nói chính xác hơn là hắn_ không nhìn thấy đầu người này.

Tiếp tục từng bước từng bước đi tới, nam nhân như nghe tiếng bước chân của hắn, di chuyển lại phương hướng hắn đang đứng.

Hắn ngược lại hít một ngụm khí lạnh_ thật là dọa đến người xem nga, này hóa ra không phải không có đầu mà là đầu côn trùng, đầu nhỏ, hơi hơi phẳng. Nga, hẳn thuốc trừ sâu kia hẳn là sẽ có tác dụng.

Khu bình luận bắt đầu làm mới, bản thân hắn cũng không có quản được nhiều thứ như vậy, " Aaaaaaaah" hắn thét to một tiếng, cầm lấy thuốc diệt con trùng mà điên cuồng phun. Chỉ qua ba lần, đầu côn trùng của đối phương đã bị ăn mòn, bõm bõm hai tiếng mà ngã oạch xuống.

.....trông cũng không khó mấy nhỉ, hắn tiếp tục đi.

______

Hắn tiếp tục đi tiếp, ở phía trước có hành lang gấp khúc không ngừng chuyển hướng, đôi khi xuất hiện những " người" đang mặc những bộ trang phục khác nhau, bọn họ hành động rất chậm chạp, hắn lười ở trong này tốn thời gian, lúc thì nhanh chóng phun phun phun, lúc thì nhanh chóng chạy chạy chạy.

Đại khái là chạy được một lúc đi, hắn nhìn thấy một cánh cửa tiếp theo.

Trong tay chính là bình phun đã không còn nước thuốc, hắn đành để lại sau cánh cửa, một mình tiến vào trong bóng đêm.

Hắn biết trong một giây tiếp theo chính là một khung cảnh mới, cũng là lúc hắn chính thức bắt đầu trò chơi thực sự chapter 1, vừa hay xem xem có tin tức hay vật dụng gì có ích hay không.

Lúc này, khi chuyển cảnh trên màn hình xuất hiện một câu nhắc nhở.

Hắn tùy ý lướt mắt vài lần, không để ý nữa mà tiến vào nội dung câu chuyện.

____

[CHAPTER 1]

Đây chính là chương bắt đầu, xuất hiện vẫn như cũ nằm trên mặt đất. Thế nhưng sự khác biệt duy nhất mà thấy nhận ra được chính là khuôn mặt hắn dán trên mặt sàn ấm áp, mà không phải mặt sàn lạnh lẽo đầy bùn đất.

Khởi động thân thể chính mình, xem xét bốn phía xung quanh.

" chi chi"

Đột nhiên, một vật nhỏ từ bên cạnh hắn nhanh chóng lủi nhanh trốn dưới một cái gầm bàn gần đó

Hình như là một con côn trùng lớn.

" Ngọa tào, đây là thứ gì"_ Hắn nhanh chóng đứng bật dậy, phủi phủi tro bụi trên người xuống.

Gan trứng lớn: "Trùng tử, là một trùng tử lớn"

Trộm chó nhà bên: " Aaaaaa, ta sợ nhất chính là côn trùng"

Người đáng yêu nhất: " trông không giống trùng tử lắm, giống kẻ tiểu nhân hơn"

Ngủ vài giờ thì sống lâu: "Cừu con, hiên tại ngươi đang có ở đó không? Có thể hay không mà giúp ta tìm chút tư liệu về thứ này"

Cừu con_10969: "Chờ ta một chút"

Cừu con_10969: "Thấy rồi"

Cừu con_10969: "[hình ảnh]"

Trương Đăng nhìn kỹ hình ảnh nhỏ này, phát hiện ra đây là loài sinh vật lạ.

Thứ này nữa người trên là một tiểu cô nương, nữa người dưới lại chính là bọ rùa. Nhìn trông như một con bọ rùa cường ngạnh sinh trưởng rồi lẫn trốn trong cơ thể của tiểu cô nương.

Bình luận lại một lần nữa bùng nổ, hắn không để ý đến họ, xoay người cố gắng nằm xấp xuống bàn, cố gắng tiếp cận nơi ẩn trốn của tiểu cô nương kia.

Người đáng yêu nhât: "Đăng Đăng, ngươi có thể đem nàng ra không"

Gan trứng lớn: " ngạo tào, ngươi không nhớ chỉ mấy cái trùng nhân đã khiến ngươi ăn đủ khổ ah"

Gan trứng lớn:"không cần để ý, muốn sống hay muốn chết a"

Cánh gà nước chanh ăn ngọ nhất:" chờ một chút, chờ một chút đã, lúc trước thì chính là trùng nhân đầu côn trùng, nhưng này là nữa người trên là người a"

Người đáng yêu nhất: "đúng vậy, nàng ấy có thể là người tốt "

Đúng vậy, lỡ nàng là người tốt thì sao. Ta thử lay nàng vài lần, nàng đều thờ ơ. Xem ra cần phải có một vật dụng gì đó để có thể hấp dẫn nàng đi ra.

Đứng dậy, cẩn thận đánh giá bốn phía.

Đây là một căn phòng gác hơn mười mét vuông. Một mặt tường để nghiêng với góc độ khá lớn, mặt trên vách có mở ra một cánh cửa sổ, hắn nghĩ mình tạm thời không thể trèo qua được.

Hắn quay người lại, nhìn mọi vật dụng để trên cái bàn xung quanh mình.

Có một vài bản vẽ của trẻ em, còn có một vài dòng ghi chú non nớt nhưng đáng yêu. Nội dung đại khái là mình có một ba ba,có một mụ mụ, có một người chị gái vanity, mình còn có một tình yêu thương dành cho ca ca và muội muội. Mình chính là đứa con thứ hai.

Ghi chú rất rải rác, hắn đứng xem rất lâu sau đó cùng mọi người sửa sang sấp xếp theo thứ tự. Bình luận bên trong đã có người không thể chờ đợi mà bình luận một câu chuyện cẩu huyết, từ một hài tử thiếu thốn tình yêu gia đình mà hắc hóa thành khủng bố.

Tất cả các thứ này như là một thói quen vậy, nói ra hẳn là không cfon gì thú vị.

Tìm xung quanh một vòng, hắn phát hiện một cái kẹp tóc nhỏ màu đen, nghĩ nghĩ liền cầm đi đưa chiếc kẹp nhỏ cho nàng, nàng vẫn thờ ơ không phản ứng. Kia liền để trong khung vật phẩm trước vậy, tay của hắn vừa hướng bên trái trượt trượt, liền đem đồ trên tay ném vào trong khung vật phẩm.

Đột nhiên, hắn nhìn thấy một con gián cực lớn đang bò qua vách tường bên cạnh nó.

Thật nó lớn, trông nó cũng thật nặng, nhưng hắn biết những món đồ này có thể tháo xuống.

" Thứ này hẳn là có thể lấy xuống, các ngươi chờ ta một chút"

Hắn đi qua đó, đem thứ đó từ trên tường lấy xuống, dự định cầm đi dụ dỗ tiểu cô nương.

Trương Đăng hắn vốn chỉ cho là phỏng đoán, không ngờ nàng lại tới đoạt đi con gián kia, chạy đến góc tường hẻo lánh mà gặm cắn. Hắn định tiến đến để xem tình hình của nàng thì nàng liền ôm con gián mà bỏ chạy đến góc khác.

Đi qua lại hai lần, hắn liền hiểu đây là do hệ thống thiết lập, không thể nào bắt được nàng.

Tiểu Bạch 111:"thử lấy kẹp tóc đi mở cửa gác mái xem"

Ngủ vài giờ thì sống lâu: "cái kẹp tóc nhìn bình thường hẳn là chìa khóa đi?"

Cánh gà nước chanh ăn ngon nhất: " Thử xem"

Mọi người bên trong khu bình luận đều đề nghị như thế, hắn đi thử một chút cũng được.

"Không có lối đi nào trên gác mái. Cửa bị đóng sập từ phía bên dưới. Nó nhìn như một phòng cấm."_ hắn vừa nói một câu như vậy vừa tiến gần đến cưả sổ mái, tay đem kẹp tóc đến chỗ khóa

Không nghĩ tới "Ca dát" một tiếng cửa sổ mái thế nhưng lại mở ra.

Không khí mới mẻ cùng với ánh sáng dương quang ấm áp dũng mãnh tràn vào căn phòng, làm tán đi cái không khí âm trầm trên căn phòng mái mang đến một tia nhân khí sự sống.

Không kịp để hắn phản ứng, vật nhỏ vốn đang núp trong góc hẻo lánh liền từ bên cạnh hắn lủi qua, chạy ra ngoài cửa sổ.

" hey, chạy đi!!" Hắn hét lên rồi theo vật nhỏ cùng chạy ra ngoài.

Bên ngoài ánh sáng vô cùng chói chang, nay hẳn là ngày nắng. MẮt thấy nàng hướng nóc nhà phía dưới đi vòng quanh, thời điểm hắn muốn đuổi đến, đột nhiên có một hòn đá bay đến đập trúng hắn.

"Ai nha!" Hắn hô một tiếng. Kêu cũng chỉ kêu vậy thôi, nhưng thực tế một điểm hắn cũng không hề đau. Song vẫn có hòn đá tiếp tục ném đến hết cục này đến cục kia từ bên dưới ném lên, tất cả đều hướng nàng và hắn mà ném đánh.

HẮn dĩ nhiên là đi xuống nhìn, thì ra là những con ấu trùng nhỏ.

Ta đo đo độ cao, liền nói: "Ta lập tứ liền xuống dạy dỗ các ngươi, đừng cho là các ngươi là tiểu hài tử thì ta không dám đánh."

Sau đó cũng không quản vật nhỏ, trực tiếp trượt ra khỏi đỉnh phòng, chuẩn bị rơi xuống đất lấy vũ khí mà xử lý mấy côn trùng nhân này.

Càng không nghĩ đến là trò chơi này chỉ rơi từ trên độ cao đó xuống liền bị thương, trực tiếp đi đời nhà ma. Hắn nhìn chằm chằm vào bàn tay mình một cách ngớ ngẩn cũng không có kịp phản ứng.

Bao nhiêu tốc độ:"....ngươi ngốc sao Đăng"

Cánh gà nước chanh ăn ngon nhất:"Đăng nhìn giống như không quá thông minh nhỉ"

Thỉnh bắt đầu biểu diễn của ngươi: "....diễn...rất khá, ha ha ha ha"

[Lý trí yêu Bì Bì đầu uy một cẩu lương]

Lý trí yêu Bì Bì: *sờ sờ đầu*

[Cánh gà nước chanh ăn ngon nhất đầu uy một cẩu lương]

Cánh gà nước chanh ăn ngon nhất: "Đăng chơi thật qua loa"

Cánh gà nước chanh ăn ngon nhất: " chơi thật phí mạng"

Conquil Bassassi: "thật giả tạo"

Conquil Bassassi: "hhh ta cũng đến"

[Conquil Bassassi đầu uy 1 cẩu lương]

[Conquil Bassassi đầu uy 1 cẩu lương]

[Cánh gà nước chanh ăn ngon nhất đầu uy 1 cẩu lương]

Cánh gà nước chanh ăn ngon nhất: " lần đầu tiên ta thấy chơi cũng phải xếp hàng"

[Tất cả đều giống cẩu đầu uy 1 cẩu lương]

[Tất cả đều giống cẩu đầu uy 1 cẩu lương]

[Tất cả đều giống cẩu đầu uy 1 cẩu lương]

[Tất cả đều giống cẩu đầu uy 1 cẩu lương]

[Lý trí yêu Bì Bì đầu uy một cẩu lương]

[Tiểu Bạch 111 đầu uy 1 bao gấm]

Cánh gà nước chanh ngon nhất: " Ngọa tào....Kim chủ a!"

Conquil Bassassi:" cầu bao dưỡng!"

Cừu con_10969: "mọi người thật nhiều tiền a Q^Q"

Lý trí yêu Bì Bì: " những vị bằng hữu chính là chân ái a...."

Bao gấm hiển thị tiền tệ khoảng 1 đến 20 nguyên. Như vậy đều trực tiếp. Nhưng thực tế hắn không kịp cám ơn vị bằng hữu này, bởi vì mọi sự chú ý đều hướng đến sự nhắc nhở của hệ thống tử vong.

"Lỗi 111: trò chơi này tình huống không thể thoát ra, tắt nguồn và liên hệ trực tiếp tới phòng thu trong khu vực gần nhất về vấn đề trên, sẽ không quay lại menu bằng cưỡng chế."

"......."

"F*ck!!"
____Hết chương 2

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro