Chương 3 : Em gái đáng yêu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngắm nghía xong thì Huyết Dạ Hân mới nhớ ra thân thể này mới 18 tuổi vẫn phải đi học , tầm 3 tháng nữa mới tốt nghiệp . Hôm nay lại là buổi học đầu tiên đối với cô từ khi xuyên nên có chút hoài niệm và hứng thú . Nhanh nhẹn vscn xong hí hửng tiến đến chỗ tủ quần áo của mình . Bước đến cô cũng không bất ngờ vì trước khi xuyên cô biết , nguyên chủ là người dịu dàng bên ngoài thì tỏ vẻ mạnh mẽ nhưng thực ra luôn luôn hiền lành . Quần áo ở nhà cũng bình thường chỉ là ra ngoài ăn mặc có chút sành điệu đã bị gắn mác là loại lẳng lơ . Ok , bà đây không tính toán , giờ thân thể này là của bà đây . Bà quyết thay đổi . Coi như căn phòng hợp theo mốt dịu dàng nên có chút mới mẻ cũng không phải thay đổi gì nhiều .

Không suy nghĩ gì nhiều nhanh nhẹn thay bộ đồng phục rồi tung tăng đi xuống nhà , ai ngờ xuống thì lại bắt gặp rất nhiều ánh mắt tức giận nhìn cô , bỗng có một giọng nói chua ngoa vang lên :

- Ayda , giờ mới vác xác về đây . Suốt ngày đàn đúm ăn chơi không biết là trinh tiết có còn hay không nữa .

À vâng đây là bà dì ghẻ chuyên tạo nghiệp của nhà mình đây mà , cô lại không để ý bà ta tức giận chỉ thẳng vào mặt Huyết Dạ Hân :

- Này con kia , mày chỉ là một con ở nhờ không hơn không kém sao có thể vênh mặt với tao hả ?

- Mẹ ...

Giọng nói trong trẻo vừa nãy mới khiến bước chân cô khựng lại quay lại nhìn . Oa , rất thuần khiết , rất trong sáng nha , cô gái có màu tóc đen óng dài qua lưng một chút tự nhiên xoã ra , khuôn mặt bầu bĩnh phấn nộn nhìn như trẻ con khiến ai nhìn vào luôn cho là tiểu bạch thỏ . Không nhầm chắc đây là em gái của cô ư ? Cô quay qua mỉm cười nhìn mọi người :

- Chào ba , chào dì , anh trai và em gái . Con đi học .

Hôm nay cô lạnh nhạt đến cực độ . Phải , cô đâu còn là Huyết Dạ Hân yếu đuối như trước để cho con mẹ kia hành hạ đâu , đụng tới tôi đi rồi bà sẽ bị quả báo mà quả báo lại chính là tôi đây . Lâm Hàn thở dài , cảm thấy bà vợ này rất phiền phức có lẽ phải nói cho bà ta biết bà ta mới im cái mồm lại . Ông lấy tay vỗ vai bà ta :

- Có lẽ tôi phải nói cho bà về chuyện này rồi .

Nghe xong Trịnh Tỳ trố mắt nhanh nhảu hỏi :

- Chuyện gì ? Chuyện gì ?

- Chúng ta đi vào trong nói .

- Được .

Lâm Hiền Linh thấy Huyết Dạ Hân rời đi liền chạy theo khoác tay cô lại :

- Hân tỷ , chúng ta đi học thôi . Mà hôm nay chị phải nói là đẹp cực độ . Em cực hâm mộ chị .

Nói xong Lâm Hiền Linh giơ ngón cái lên cười hì hì . Cô biết cô em gái này không đanh đá chỉ là nguyên chủ hay tán tỉnh mấy chàng trai của cô nhóc nên nổi cơn ghen mới hại cô như vậy . Nếu Huyết Dạ Hân không đụng chạm gì đến đám nam nhân kia thì không sao . Lần trước chỉ làm cô nhóc này khóc liền bị xé xác giờ vẫn còn cảm giác xót . À mà , giờ mới nhớ ngước nhìn hình bóng cao ráo sải bước đến chiếc xe , chắc là anh trai của Lâm Hiền Linh - Lâm Trác , thật ra do không cùng huyết thống nên Lâm Trác có chút tình cảm với Lâm Hiền Linh , nhưng người anh trai này lại khiến Huyết Dạ Hân ghê rợn , không nể tình mình là em gái lại có thể vì Lâm Hiền Linh xé xác mình . Thiện tai thiện tai nên tránh nên tránh , Huyết Dạ Hân cười tươi nhìn cô em gái của mình rồi nói :

- Linh Linh , em đi cùng xe anh trai nhé , chị lái moto .

- Không , em muốn đi cùng chị cơ . Anh Trác , anh đi trước đi .

Lâm Trác nhíu mày từ xưa đến nay 2 chị em này rất đối nhau , người thì lạnh lùng xa lánh , người thì lại muốn hoà thuận với chị gái mình , mà tự nhiên hôm nay lại có thể hoà thuận như vậy . Không được , anh nhất định phải để cho Lâm Hiền Linh ra xa Huyết Dạ Hân một chút . Lâm Trác nghiêm khắc liếc xéo Huyết Dạ Hân rồi nhìn Lâm Hiền Linh :

- Không được ! Em phải đi cùng anh . Đến trường rồi hẵng nói chuyện với nhau .

- Haizzz thôi được . Anh nhạt nhẽo thật

Lâm Hiền Linh ủ rũ bĩu môi đi theo Lâm Trác đi vào xe còn không quên luyến tiếc quay lại vẫy chào Huyết Dạ Hân :

- Bai chị Hân nha .

Cô mỉm cười rồi đi vào gara dắt xe moto ra , chắc chắn moto này không phải của nguyên chủ chỉ có thể là của Lâm Trác . Mặc kệ cô phóng moto đi .

Đến trường

Mọi người đang nhộn nhịp ở sân trường đột nhiên có một chiếc moto đỗ ở cổng trường với một cô gái phối đồng phục . Học sinh đi moto ?? Chắc hẳn con nhà giàu rồi . Vừa mới bước xuống xe thì từ xa đã thấy Lâm Hiền Linh chạy đến :

- Chị Hân !

- Tiểu Linh .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#np#nuphu