Siêu Đoản Văn 60 - 65

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[60]

♡ 416

Từ nhỏ hắn đã là một thiên tài, dường như không chuyện gì trên thế giới này có thể làm khó hắn.

Nhưng hắn cũng chẳng hạnh phúc, bởi vì mọi người, hoặc vì ghen tị, hoặc vì tự ti mà không dám tiếp cận hắn, hắn cảm thấy cô đơn, cảm thấy buồn.

Mãi đến khi người thiếu niên kia xuất hiên trước mặt hắn, oai phong nói, "Anh không phải thiên tài, có chuyện anh không làm được!"

"Chuyện gì?" Hắn hỏi.

"Ví dụ như... Thích tôi..."

Sau đó sự thật chứng minh, hắn vẫn là thiên tài như cũ.

♡ 417

Vì giảm cân, cậu không ăn thịt nữa.

Công quân nhìn khuôn mặt nhợt nhạt của tiểu thụ, đau lòng.

Bữa tối làm thêm rất nhiều món.

Ai ngờ tiểu thụ chẳng nhận, kiên quyết giảm cân, triệt để khiến công quân tức giận.

Công quân đặt tiểu thụ lên bàn ăn, "Tốt, em không ăn thịt, anh ăn!!!"

♡ 418

Thầy giáo ba hoa trên bục giảng.

"Tôi hồi đại học thích tất cả các môn thể thao, hơn nữa, môn nào cũng giỏi, lần nào đại diện cho trường đi thi đấu đều nhận được giải quán quân hết!"

Học sinh bên dưới không tin, khịt mũi cười, thầy giáo có chút xấu hổ, mặt đỏ bừng, một tên học sinh ngồi hàng cuối cười cười.

"Đúng vậy, sức mạnh phần eo quả thực là mạnh, đêm qua xoay rất tốt."

♡ 419

Y mở một cửa hàng nước giải khát, có một người đàn ông hôm nào cũng ghé vào.

"Xin chào, xin hỏi anh muốn gì?"

"Tùy tiện."

Lúc đầu, y cũng không để ý, nhưng lâu dần, lại không tự giác mà chú ý đến anh, dù anh nói tùy tiện, vẫn làm rất cẩn thận...

Hôm nay anh lại đến.

"Xin hỏi, anh muốn gì?"

"Tùy tiện."

Y cố lấy dũng khí kéo tay anh.

"Đi thôi... Tôi tên là Tùy Tiện."

Y ngượng ngùng, bỏ lỡ nụ cười trên môi người đàn ông.

♡ 420

"A..."

"Sao thế em yêu?"

"Đau bụng..."

"Đến tháng? Muốn uống nước ấm không?"

"Không..."

"Ngoan, đừng lộn xộn, anh đi nấu nước đường cho em."

"... Nấu em gái anh!! Ông đây không phải con gái!"

Cậu ném một cái gối vào mặt người đàn ông.

"Nếu đã như vậy... Chúng ta tiếp tục chuyện đêm qua nào ~" Người đàn ông cười nói.

♡ 421

Từ nhỏ cậu đã có một sở thích đặc biệt, cậu thích đem những thứ mình đặc biệt yêu thích để vào một cái hộp, không cho bất kì ai động vào.

Sau khi lớn lên, cậu gặp một người đàn ông thân hình cao lớn, người ấy đối xử với cậu tốt lắm.

Một đêm nọ, dưới sự nửa lừa gạt nửa cưỡng ép của người đàn ông kia, họ rốt cuộc gạo nấu thành cơm.

Cậu nằm trong lòng người đàn ông, khóc đến thương tâm, người đàn ông cười khổ nói ân hận, cậu lại thút thít nói: "Anh quá lớn, không để vào trong hộp của tôi được, làm sao bây giờ?"

♡ 422

"Sao cậu ngày nào cũng cười với cái tường như thần kinh thế?"

"Hả?"

"..."

"Có... có sao?"

"Hỏi cậu cái gì, cậu cũng đơ ra như bị ngốc ấy."

"Cái kia... Là vì cậu..." Cậu thì thầm.

"Hử? Cái gì cơ?"

"Bởi vì mỗi lần nghĩ đến cậu liền không nhịn được =///="

"Tsk..." Người kia vẻ mặt xấu hổ quay đầu đi "Thật là phiền muốn chết... =///="

♡ 423

"Em... Em thích anh! Anh..."

"Không thích."

...

"Anh lại bắt nạt học muội rồi."

"Là mấy em ấy tự đến tìm anh."

"Làm tổn thương trái tim con gái người ta nhiều quá không tốt đâu..."

"Em không sợ anh đau lòng sao ho-nì ~"

Hắn ôm lấy người bên cạnh.

"Đừng có làm trò!"

"Nếu em lập tức nói yêu anh, anh sẽ tha thứ cho em!"

"Tha thứ cái gì?"

"Đêm qua là ai nói hôm nay có tiết quan trọng, phải đi ngủ sớm? Hả?"

♡ 424

"Bác ơi, bán cho cháu gói băng vệ sinh, hút ẩm tốt một chút nhé!"

"Này, nhóc, mua cho người yêu hả?"

"Vâng! Cậu ấy đang học quân sự, ở bên trường đối diện kia kìa ~ Cháu đến thăm cậu ấy!"

"... Đó là trường nam sinh mà?!"

"Vâng."

"Vậy băng vệ sinh này..."

"Để cậu ấy lót giày đó. Giày trường phát cứng lắm, đi vào đau chân. Lót cái này vào mềm mềm, lại còn có thể hút mồ hôi nữa. Được rồi, gói này đi, chào bác!"

"Chào... chào cậu... = =||||"

♡ 425

Cậu ôm cặp sách, cúi đầu bước thật nhanh, nhưng cho dù bước nhanh thế nào, vẫn không quăng đàn anh đang đi sau cậu đang cười chẳng có hình tượng đi được. Mấy tháng nay rồi, mỗi ngày khi tan học đều đi theo cậu, dọa đến mức đàn em vốn thường cùng cậu về nhà cũng không dám đi cùng cậu nữa.

Cậu càng nghĩ càng tức, xoay người một cái, túm lấy cổ áo người phía sau mình, rống lên.

"Rốt cuộc anh thích tôi ở chỗ nào? Tôi sửa, vẫn không được sao?"

"Chỗ nào của em anh cũng thích, có gan thì em sửa toàn bộ đi." Đàn anh cười chói lọi.

[61]

♡ 426

Mua thức ăn xong, đang trên đường về nhà thì thấy thằng em trai đang bắt nạt một người.

"Nhóc, mày đang làm gì đấy?"

Đến gần mới phát hiện thì ra là bạn mới chuyển tới lớp mình.

Thằng em kinh thường nói "Anh ta thổ lộ với em."

Nghe thấy vậy, bạn học kia ngay lập tức ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn nó: "Đùa cái kiểu gì vậy? Ông đây thích anh trai cậu."

Thằng em tức đến nỗi mặt đỏ bừng, hắn liếc nhìn bạn học kia một cái đầy ý nghĩa, nói ra một câu làm thằng em phun máu "Vừa khéo, tôi cũng vậy."

♡ 427

Lời khuyên chân thành của chị gái "Cưng phải chuốc say anh ta, sau đó thừa dịp anh ta đang mơ mơ màng màng, thượng anh ta luôn, chỉ cần gạo nấu thành cơm là hai đứa có thể ở bên nhau rồi!"

Em trai vội vàng gật đầu, tràn ngập niềm tin ra ngoài.

Sau nửa đêm, chị gái đang ngủ say, bỗng nhiên điện thoại vang lên, là một giọng nam trầm, đầy bình tĩnh "Cảm ơn cô đã tặng tôi em trai cô, cậu ấy đã say đến mức ngay cả mình nói cái gì cũng không biết, phản công gì đó là vĩnh viễn không có khả năng, còn nữa, tiểu cúc hoa của cậu ấy quả thực không tồi."

♡ 428

"Nữ vương bệ hạ, nên ăn cơm rồi!"

"Hừ!"

"Nữ vương bệ hạ, nên tắm rồi"

"Hừ!"
"Nữ vương bệ hạ, thỉnh cởi quần áo ra"

"... Ta không!"

"... Nữ vương bệ hạ, xin người phối hợp!"

"Không cần... A!"

"Em đường đường một đại nam nhân, đừng có đóng vai nữ vương, còn bắt anh làm đầy tớ! Vừa ngạo kiều, lại còn thêm biệt nữu... Đừng có động đậy!"

"Ngươi... Ngươi, đồ nô lệ ti tiện này... A... Đau.... Oa oa... Ông xã, em sai rồi... A..."

♡ 429

Khăn giấy ghét chủ nhân của nó vô cùng, lần nào cũng giày vò cơ thể trắng nõn của nó đến nát bét, khiến cả người nó dính đầy chất lỏng gì đó tanh nồng.

Thế nhưng sau đó, tay phải của chủ nhân đột nhiên nhẹ nhàng nói cho nó biết, đó là do chủ nhân tin tưởng nó, nên mới giao những đứa con (trung tình XD) của mình cho nó.

Khăn giấy nghe xong, vô cùng cảm động, ngay trong đêm đó biến thành một chàng trai xinh đẹp ở trên giường của chủ nhân, mở cơ thể trắng nõn ra "Chủ nhân, lại đến làm dơ tôi đi!"

♡ 430

Lần đầu tiên hợp tác đóng phim với đại minh tinh, cậu thấp thỏm đi vào trường quay.

"Lát nữa tôi phải đẩy anh, có thể sẽ hơi đau đó."

Đại minh tinh chỉ thân thiết lại gần, "Dù sao cũng là kịch bản yêu cầu thôi mà."

Kết quả vẫn có chuyện ngoài ý muốn...

Vừa mới đẩy người vào tường, đèn trong trường quay đột nhiên bị tắt, cậu cố gắng phân biệt mọi thứ trong một mảnh không gian tối đen, đột nhiên bị một người đè ngược lại về phía tường:

"... Kịch bản yêu cầu?"

"Không" Người kia cười, hôn cậu, "Cá nhân yêu cầu mà thôi."

♡ 431

Người đó ra đi, chỉ để lại cho y một miếng ngọc bội.

Mỗi khi y thương tâm hay khổ sở, miếng ngọc bội hóa thành một nam tử ôn nhu nho nhã, an ủi y.

Có một lần y bị người khác phóng ám khí, ngọc bội thay y chặn lấy ám khí, thịt nát xương tan.

Y phảng phất nhìn thấy nam tử ôn nhuận như ngọc ấy mỉm cười dần dần tiêu tán trong không khí.

Y rốt cuộc không kiềm chế được nữa, bật khóc.

♡ 432

Cậu ôm hoa và nhẫn quỳ xuống trước mặt anh.

"Lấy tôi nhé, tuy tôi không biết nấu cơm, không biết giặt quần áo, không biết dỗ dành anh, cũng không hiểu lãng mạn, nhưng tôi thực sự rất thích rất thích anh, muốn được ở bên anh mãi mãi, cho nên..."

Còn chưa nói xong, đã bị người kia kéo vào lòng, "Hừ, không ngờ lại để em nhanh hơn một bước"

♡ 433

Đã gần nửa đêm, 11h vừa bò lên giường, lại phải đi nấu bữa khuya cho bà ấy.

Ngáp một cái, bỏ mì vào nồi, cậu có chút khó chịu.

Sao mang thai lại phiền phức như thế?

Bữa tối ăn nhiều như thế, bây giờ mới được có mấy tiếng?

Lại đói rồi, heo thần chuyển thế hay sao?

Có lẽ vẻ mặt cậu quá dữ tợn, người đàn ông vẫn đứng bên cạnh cậu cười khẽ, từ sau lưng ôm cậu vào lòng: "Được rồi, chị gái em hiếm khi đến nhà chúng ta, anh rể không có ở đây, đương nhiên chỉ còn em là có thể xuống bếp."

♡ 434

Liên hoan, không uống rượu cũng được, kết quả cậu vẫn bị chuốc cho 5 chai.

Bây giờ ngồi thẳng cũng còn thấy khó, bóng người trước mặt lay qua lay lại thật là đáng ghét, lại là anh ta!

Sao lại đi về phía này?

Nói với tôi cái gì cơ?

Tôi không nghe thấy!

Cái gì?

Thích?

Thích cái gì á?!

Này!!!!

Sao anh lại gặm mặt tôi?

Thôi mặc kệ, dù sao cũng không mất gì, sao!?

Gặm đến miệng tôi rồi?

凸!?

Ngay cả đầu lưỡi cũng gặm!

Thôi kệ, thoải mái tàm tạm...

♡ 435

Tạc mao thụ lại tạc mao rồi...

"Dựa vào cái gì mà tôi lại bị anh đè? Phải nhớ là tôi hồi nhỏ áp đảo vô số em... ưm..."

Vừa mới dứt lời, tiểu công đã nắm lấy thắt lưng cậu hung hăng đâm hạ thân sâu thêm một chút.

Người dưới thân không kiềm được, thân thể hơi cong một chút, rên thành tiếng.

Tiểu công cười tà, "Em vẫn chưa hiểu sao? Lúc nhỏ em đè người khác, lớn lên nhất định bị người đè."

[62]

♡ 436

Mưa tí tách, tí tách rơi, nam tử cầm một chiếc ô giấy đi dọc theo con đường lát đá.

Nam tử nghiêng ô về bên phải, mưa làm ướt hết cả một bên vai trái của hắn.

Thấy ánh mắt người qua đường đầy nghi hoặc, hắn chỉ khẽ cười.

Tất cả moị người đều không thấy linh hồn gần như trong suốt của một thiếu niên đang dựa vào người nam tử, bạch y thắng tuyết, mị mục như họa, tựa như thần tiên trong tranh.

♡ 437

"Hey! Bạn gì ơi, bạn sao thế? Sao bạn lại chuyển đến đây? Nghe nói trường cũ của bạn tốt lắm mà! Blablabla..."

Tên ngồi bàn trước cậu bạn mới chuyển vào kiên nhẫn đáp lại.

"Mày có thấy phiền hay không? Mày đừng có làm phiền bạn ấy học bài nữa!"

Cậu trai quay lại trừng mắt nhìn tên bàn trước một cái.

Chỉ thấy cậu bạn mới vẫn luôn im lặng, thì thầm trả lời cậu trai:

"Còn không phải vì cậu, ở ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt... Không trông coi cậu cho tốt sao được?"

♡ 438

Cậu vô ý làm rơi đồ, đang buồn phiền muốn nhặt lên, người kia đã đến trước mặt cậu.

"A, cảm ơn."

"Đừng có nói cảm ơn với anh!"

"Hả, vì sao?"

"Quá khách sáo đó em, sống với nhau hơn mười năm rồi, còn cần ngày nào cũng nói cảm ơn sao?"

"Ưm..mm...."

♡ 439

"Cậu rất tốt, nhưng, xin lỗi, tớ là đồng tính luyến ái, tớ không thể làm cậu phí thời gian."

"Phải không, vậy thì tốt quá rồi, tôi rốt cuộc cũng đợi được cậu nói những lời này."

Nói xong, hắn móc ngực giả ném lên bàn.

♡ 440

"A ~ Đừng ~ Đừng liếm nữa ~ Đừng hút chỗ đó ~ Ưm ~ Thật thoải mái ~ Bé cưng được liếm thật là ướt nha ~"

"Phắc, ông đây không phải chỉ đang ăn xoài thôi sao, anh ở bên cạnh phối âm làm cái gì?"

"Nếu không thì anh phải phối kiểu gì? A ~ Hút mạnh vào ~ Bé cưng cũng liếm từng chút một nào ~ Ông xã sảng khoái muốn chết ~"

"==# Tối nay anh ngủ sô pha! Giờ mau cút ra ngoài cho tôi!"

"Ahhhhh! Bà xã, anh sai rồi QAQ"

♡ 441

"Nghe nói sau khi tốt nghiệp anh sẽ đi du học Australia?" Đàn em dè dặt hỏi đàn anh.

Đàn anh ừ một tiếng: "Có dự định này."

Đàn em thầm nói: "Australia... xa thật."

Đàn anh ngẩng đầu, vô tình nhìn thấy đôi mắt phiếm hồng của đàn em, hắn sửng sốt một chút, hơi ngừng bút lại.

Hôm sau, trên bàn đàn em có một tờ giấy nhắn: Khoảng cách từ Australia đến Trung Quốc nhân với một câu "Ở lại đi", bằng 0."

♡ 442

Ngày khai giảng.

Đàn em: "Đàn chị, em có thể lưu số điện thoại của chị được không?"

Đàn chị: "Đàn em, chờ bao giờ em trở thành một người đàn ông giàu có rồi quay lại tìm chị."

Vài năm sau, đàn em ngồi xe đẹp, nắm tay một nam sinh cao cao, đẹp trai đi đến trước mặt đàn chị:

"Đàn chị, cảm ơn chị năm đó cho em một mục tiêu phấn đấu, bọn em hiện tại rất hạnh phúc ~"

♡ 443

Bạn cùng phòng gục đầu xuống bàn, viết lung tung cả buổi.

Hắn nhịn không được bèn đi qua liếc mắt một cái, thấy trên tờ giấy bạn cùng phòng đặt dưới tay viết ngập câu, "Tôi muốn phản công, tôi muốn phản công, tôi muốn phản công, tôi muốn phản công..."

Hắn bóp trán, "Này..."

Bạn cùng phòng nghe vậy liền đứng mạnh dậy, mắt đỏ bừng trừng hắn "Tôi muốn phản công!"

Hắn nghiêng người đem bạn cùng phòng đặt lên giường, khóe miệng khẽ nhếch lên "Một ngày làm thụ, cả đời làm thụ..."

♡ 444

Hắn có một sở thích rất kì quái, luôn mặc áo khoác rất dài, bạn hắn thường nói: "Ngày nào đó giẫm lên vạt áo ngã chết cũng không oan."

Hắn chỉ cười mà không nói gì.

Ngày đó, hắn vẫn xuống tầng như mọi khi, chàng trai ở tầng trên cũng đúng lúc đi phía sau.

Tới một tầng đèn hỏng, hắn đột nhiên dừng lại, chàng trai không kịp phanh lại, giẫm lên vạt áo của hắn.

Hắn lập tức đỡ được cậu sắp ngã sấp xuống, cúi đầu cười: "Tôi cuối cùng cũng bắt được em rồi."

♡ 445

Thư tình trong tay cậu còn chưa viết xong đã bị người ta lấy mất.

"Ngốc, thư tình ai bảo cậu viết như thế. Lại đây, tớ dạy cậu."

Mười năm sau, cậu cầm lá thư tình kia đến trước mặt hắn, mặt hơi đỏ, "Cái này vốn là để đưa cho cậu."

[63]

♡ 446

Từ bé nó đã thích chơi bẩn, thích dùng nước miếng tuyên bố quyền sở hữu.

Sau khi anh họ nhà dì hai đến chơi, hai người cùng nhau ăn, nó lại giở trò cũ, đồ ăn nào cũng nếm qua một cái, kiễng chân tuyên bố: "Tất cả đều là của em!"

Anh họ nâng mặt nó lên, dán vào đầu lưỡi nó, mặt không chút thay đổi: "Của anh."

♡ 447

Y cõng người đàn ông đang say mèm ấy về nhà.

Nghe người đó lẩm bẩm mấy câu vô nghĩa, y dịu dàng cười, nhẹ giọng nói "Em yêu anh"

Người đàn ông không nghe ra "Cái gì cơ?"

"Không có gì"

Quen thuộc bước vào nhà người đó, đỡ người đó lên giường.

Sợ mình làm ra cái gì, y vội xoay người rời đi, lại bị một lực kéo mạnh ngã vào giường.

Nhìn người đàn ông đang nằm trên người mình, y hỏi "Sao vậy?"

Người đàn ông cười cười "Hình như vừa nãy anh nghe thấy ai đó nói yêu anh"

"..."

♡ 448

Trong một vườn hoa công cộng, y hai mắt đẫm lệ ôm một đứa bé: "Con yêu, mama con đã chạy trốn với tên đàn ông kia rồi, sau này, chỉ còn lại ba với con nương tựa vào nhau mà sống thôi. Ba sẽ chăm sóc con thật tốt."

Người đàn ông bên cạnh cũng phụ họa theo: "Đúng vậy con yêu, sau này con với ba con, còn có cha nữa, sẽ nương tựa vào nhau mà sống. Cha sẽ chăm sóc con thật tốt..."

Cô gái ở bên cạnh trừng mắt: "Anh, mau đi chết với người đàn ông của anh đi, trả lại con trai cho em!"

♡ 449

"Đàn anh, anh có biết đàn anh M thích kiểu người như thế nào không ạ?"

Học muội mặt đỏ bừng nhìn người trước mặt.

"Cậu ấy a, thích người cao, lại đẹp trai, bình thường thì dịu dàng, trên giường thì cầm thú, biết chăm sóc người khác là yêu cầu nhất định phải có, nhưng cũng không thể thiếu phúc hắc"

"Đàn anh, sao em lại nghe không hiểu gì..."

Bỗng một người vội vàng chạy tới

"Này, cậu lại nói linh tinh cái gì đấy?"

"Tôi đâu có nói linh tinh gì đâu, chỉ đang giới thiệu với đàn em đây người cậu thích – đặc điểm của tôi thôi mà ~"

♡ 450

"Con gái thật là phiền, đi dạo phố cũng phải đi cùng, đi làm phải đón đưa, ốm thì nhất định phải luôn ở bên cạnh, không nghe điện thoại thì cứ chờ bị quấn cho bằng chết..."

Cậu gục mặt xuống bàn than thở, chờ đợi tên bạn cùng phòng vẫn im lặng nãy giờ phát biểu cảm tưởng.

Bạn cùng phòng mở miệng, "Vậy cậu đừng thích cô ta nữa được không?"

"Gì cơ?"

"Tôi có thể chiếm chỗ giúp cậu, mua cơm giúp cậu, chạy thể dục giúp cậu, mở cửa cho cậu..."

"A?"

"Cậu có thể thử thích tôi."

♡ 451

Trời mưa to không hề báo trước, từ cao liếc mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, còn chưa đầy nửa tiếng nữa là thư viện tắt đèn rồi, cùng lắm thì đội mưa về vậy.

Cảm giác có người ngồi xuống đối diện, thật kì quái, muộn thế này rồi còn có người đến. Ngẩng đầu lên, thấy tên cùng phòng đang cầm quyển sách tiếng Anh lật đi lật lại.

Mưa mãi chẳng thấy ngớt, cũng chỉ có thể đứng dậy về phòng.

Cửa thư viện vừa mở ra, đã bị tên cùng phòng kéo vào lòng, giọng nói lạnh lùng vang lên:

"Tôi không ngại dùng chung một cái dù với cậu."

♡ 452

"Cút ngay!"

"Không."

"Anh mau tránh ra, bằng không tôi kiện anh lạm dụng chức quyền! Anh cho là anh có chứng nhận cảnh sát thì có thể tự tiện xông vào nhà dân sao?"

"Em trước kia làm biên kịch hay sao hả? Không phải chỉ là hôm qua làm hơi lâu một chút thôi sao? Gào cái gì?"

♡ 453

"Ồ! Hiền đệ không định tặng đại ca lễ vật gì sao?"

Ý cười trong khóe mắt càng đậm.

"Đại ca muốn cái gì, ta sai người mang đến đây."

"Thứ ta muốn chỉ có trên người đệ có thôi."

"Hmm?"

Người chậm rãi tới gần, dán lên tai y.

"Ta chỉ muốn một tân nương, không biết nương tử có thể tặng vi phu hay không?"

Y ngẩn người nửa ngày, đến khi một nụ hôn nhẹ nhàng hạ đặt xuống.

"Người đâu? Chuẩn bị giá y (trang phục xuất giá) cho phu nhân!"

"Vâng!"

♡ 454

Khắp Trường An khói lửa mịt mùng, hai người cầm vũ khí trong tay đối diện nhau.

Y hỏi hắn vì sao quan hệ của hai người lại biến thành thế này.

Hắn không nói, cặp mắt như lưu li thẳng tắp nhìn mảnh đất phía sau y.

Ngươi nguyện ý vì thiên hạ mà phụ ta, ta không hận.

Nhưng nếu thiên hạ này phụ ngươi, ta sẽ vì ngươi mà phụ thiên hạ này.

Cho dù ngươi sẽ hận ta.

♡ 455

Nghỉ hè tới, cậu đến nhà cậu mình chơi.

Mỗi ngày thức dậy, đến phòng khách lại thấy người kia cười mà như không cười nhìn cậu, cuống quít chạy về phòng, dựa vào tường thầm mắng mình, sao lại quên người kia là nghiên cứu sinh cậu mình đang dẫn dắt.

Trong khi tâm trí cậu đang rối như tơ vò, thì người kia bỗng từ đâu xuất hiện, xoay người hôn cậu.

Một lúc lâu sau, người kia nhìn cậu đang thở không ra hơi, cười: "Sao nào? Dám thổ lộ với anh lại không dám đối mặt với anh à?"

[64]

♡ 456

Y bị sát thủ lợi hại nhất giang hồ đuổi giết, chẳng qua là vì y trong lúc không cẩn thận, đã làm hỏng mấy nhiệm vụ của đối phương.

Chạy trốn hơn nửa tháng, cuối cùng y vẫn bị người nọ kề chủy thủ vào cổ.

"Thân thủ của thiếu hiệp thật tốt..." Y nuốt nuốt nước miếng, "Không bằng chậu vàng rửa tay, bỏ ám theo minh, dần hướng thiện, hóa giải đoạn ân oán này đi..."

"Ha hả, ta có một biện pháp tốt hơn nhiều." Nam nhân dán bên tai y nói, "Ta và ngươi đem ân oán hóa thành ân ái, thế nào?"

♡ 457

"Tên nhóc thối này, tôi đây không thể nhịn cậu hơn được nữa, hiện tại tôi cho cậu một vài lựa chọn, cậu muốn hôn môi với tôi trên giường hay là muốn hẹn hò với tôi? Muốn hẹn hò với tôi hay muốn chết?"

"Cho tôi một con dao, tôi tự mình giải quyết, con gái như cô thật sự quá đáng sợ."

Hắn tới gần đôi môi chàng trai, khẽ nói "Vậy nếu là con trai thì sao?" rồi tiện tay kéo tóc giải xuống, cười đểu "Cậu cứ sờ sờ, tôi đã bắt đầu cứng lên rồi đó."

♡ 458

"Xấu hổ quá, xin hỏi mấy giờ rồi, điện thoại tôi quay về trước công nguyên rồi!"

"À, 6:18"

"A, cậu lúc nào cũng chờ xe ở đây à?"

"Thỉnh thoảng"

"Có thể biết tên của cậu không, cậu có bạn gái chưa?"

"Chưa có, chưa có!"

"Tôi có thể theo đuổi cậu chứ, tôi đã thích cậu ngay từ cái nhìn đầu tiên rồi!"

"A?! Anh là con trai mà!"

"Đúng vậy, nhưng tôi rất thích cậu!"

"Quá trực tiếp rồi đó!"

"Tôi còn muốn trực tiếp hơn cơ!"

♡ 459

"Anh" Cửa phòng mở ra, một cái đầu thò vào.

"Sao?"

Nam sinh quét mắt nhìn cô em gái đang ra vẻ nịnh nọt, tiếp tục đọc sách.

"Hê hê.. Nghe nói anh với hotboy lớp bọn anh quan hệ tốt lắm!"

"Ừ"

"Vậy anh có thể giúp em hẹn anh ấy được không?"

"Không được, cậu ấy đang hẹn hò rồi." Nam sinh cự tuyệt một cách dứt khoát.

"Là con bé nào? Em nguyền rủa nó đến đêm Thất Tịch thì 'bị'!"

"... Là anh, 'bị' gì đó, em giữ lại nguyền rủa tình yêu nam nữ đi!"

♡ 460

"Anh em"

Hắn nhìn bạn cùng phòng đang đứng ngồi không yên, "Mẹ cậu lại giục cậu tìm bạn gái?"

"Đúng vậy..." Bạn cùng phòng vò đầu bứt tai, đột nhiên vọt tới trước mặt hắn, hai mắt lấp lánh, "Cậu nói xem, nếu tôi thuê một tên bạn trai về nhà, mẹ của tôi liệu có từ bỏ không?"

Hắn tới gần cậu, hai tay chống vào bàn giam lấy cậu, "Muốn thuê không?"

"Cậu?" Bạn cùng phòng nghĩ nghĩ, "Cũng được, hai đứa mình hiểu rõ nhau, coi như ăn ý, hôm nào... Ưm...mm... Cậu làm gì đó!?"

"Diễn tập"

♡ 461

Hắn ngồi trước cửa, bắt đầu gửi tin nhắn: "Hơn nửa đêm rồi, tôi lại một mình ra ngoài, nhất định là điên rồi."

"Lại vì người kia?"

"Ừ, muốn gặp cậu ấy, hiện tại đang ở trước cửa nhà cậu ấy."

"Hay là cậu về đi, trời lạnh lắm."

Hắn gật gật đầu, cất di động đi, hai tay nhét vào túi, xoay người đá cửa phòng một cái: "Gửi tin nhắn cho cậu cả buổi, còn không biết mở cửa cho tôi, chẳng lẽ tôi biểu hiện còn chưa đủ rõ ràng đến thế sao?"

♡ 462

"Uống nước không?"

Cái giá phải trả sau khi say rượu là đầu đau muốn nứt ra, người đàn ông cưng chiều vuốt mái tóc mềm mại của chàng trai.

Chàng trai vẻ mặt đau đớn, giọng cũng có chút khàn khàn "Không uống!"

"Buổi sáng thức dậy nên uống nhiều nước một chút." Người đàn ông dịu dàng dỗ dành.

"Anh đừng có cho tôi là thằng ngốc! Uống rượu vào nhiều nhất cũng chỉ bị đau đầu, vì sao thắt lưng tôi cũng bị đau như bị gãy hả?!"

Người đàn ông uống một ngụm nước, hôn lên môi cậu "Vậy hồi tưởng lại một lần nào."

"Ưm...mmmmm...."

♡ 463

Xuống tầng vứt rác, cậu định thuận tiện một chút, chỉ trùm một cái sơ mi cỡ lớn, không quần chạy xuống tầng.

Một chiếc xe dừng lại bên khu đổ rác, sếp từ trong xe nổi giận đi ra.

"Cậu ngay lập tức lăn lên tầng, thu dọn đồ đạc, chuyển về ở với tôi!"

Cậu kinh ngạc "A? Vì sao? Tôi có thể tự lo cho mình..."

Sếp cười lạnh "Để cậu tự lo cho mình? Ra ngoài, ngay cả một cái quần đùi cũng không mặc!"

♡ 464

"Tổng giám đốc Trương, việc anh giao tôi đã hoàn thành rồi."

"Chưa được, vẫn còn thiếu một chút." Giọng nói nghiêm khắc trước sau như một.

"Dạ?" Chàng trai vội vàng lật tập tài liệu trong tay, rõ ràng là yêu cầu trang trí phòng cưới cùng biệt thự cho Tổng giám đốc Trương đã làm đủ theo tiêu chuẩn rồi mà.

Vừa lật tài liệu vừa nghĩ, anh ấy... muốn kết hôn sao? Trên khuôn mặt thanh tú bất giác hiện lên một tia mất mát.

Mà Tổng giám đốc lại lặng lẽ ôm cậu từ phía sau, dịu dàng nói: "Còn thiếu em."

♡ 465

"Hôm nay trộm cái gì?"

"Đại ca, tốt nhất là trộm châu báu!"

"Đại ca, chúng ta có thể trộm đồ ăn ngon!"

"Một đám ngu ngốc! Quên đi, tự mình hành động đi!"

Đêm đến, lão nhị trộm được vô số châu báu, lão tam trộm được vô số sơn hào hải vị, chỉ có đại ca trộm được một nam nhân để làm bạn cả đời.

[65]

♡ 466

Hắn muốn ra nước ngoài sống. Ngày đi, hắn nói với tiểu thụ, "Chờ anh mười năm, anh nhất định quay về tìm em."

Mười năm sau, hắn vẫn chưa trở lại.

Đến khi tiểu thụ tóc đã hoa râm, hắn mới trở về, mang theo vợ con hắn. Hắn nói với tiểu thụ: "Anh tưởng rằng anh không về đúng hạn, em sẽ cùng người khác..."

Tiểu thụ cười đau khổ: "Anh rõ ràng sẽ không giữ lời, lại bắt tôi chờ. Tôi rõ ràng chờ không nổi, lại chờ anh cả đời."

♡ 467

"Cũng không phải là yêu đương gì, sao cứ cự tuyệt, keo kiệt muốn chết." Thiếu niên cúi đầu lẩm bẩm, càng nghĩ càng thấy tủi thân, cuối cùng òa khóc.

Người đàn ông trước mặt, biểu tình có chút buông lỏng, nhưng vẫn im lặng như cũ.

Thiếu niên khóc càng to hơn, nước mắt rơi ướt hết hai gò má.

Người đàn ông hơi xoay người, ôm lấy cậu, dùng ngón cái lau đi những giọt nước mắt của cậu, khẽ nói: "Đi theo tôi sẽ phải chịu rất nhiều cực khổ, chỉ hy vọng em sẽ không hối hận."

♡ 468

Quay về phòng ngủ, thấy trên bàn mình chất đống đồ ăn vặt.

Hắn hơi nhíu mày, "Cái gì đây?"

"Cảm ơn cậu a! Cảm ơn vì cậu đã không giết tớ! Ha ha ha ha ha..."

Nhìn bạn cùng phòng cười ngặt nghẽo, hắn cũng chỉ có thể khẽ lắc đầu cười.

"Nếu cậu muốn cảm ơn tớ, vậy tặng tớ thứ mà tớ thực sự thích ăn đi."

Nói xong, hắn liền đi về phía bạn cùng phòng.

♡ 469

Nam nhân đẩy y vô tường, hai tay bắt đầu không yên phận chạy loạn.

Y đỏ mặt đặt lòng bàn tay lên ngực nam nhân.

"Triển khai phòng ngự tuyệt đối! Tà linh chúng bay mau lui tán!"

Nam nhân dễ dàng chế trụ, chớp mắt nói:

"Phong ấn bị giải trừ, mở ra hình thức tiến công ~"

"A, con người thật đáng ghét... Ưm...."

♡ 470

"Gần đây cậu bận lắm à, lâu rồi không thấy ghé qua..."

"Ừm, qua mấy ngày nữa tôi sẽ trở lại. Sao vậy? Nhớ tôi?"

Nghe thấy người bên kia cười khẽ, mặt y đỏ lên, nhưng không phản bác lại.

"Đún...g... Đúng thế thì sao? Cậu! Cậu...u... đã một tháng chưa quay lại rồi?"

Bỗng có tiếng 'cốc cốc cốc' ngoài cửa.

"A... Tôi đi mở cửa."

"Ừ"

【 Ngoài cửa 】

"Là chuyển phát nhanh sao?"

"Đúng vậy"

"A?"

"À, là chân tâm của cậu chuyển phát nhanh!"

"Ưm.. =/////="

♡ 471

"Hôm nay đến nhà tôi ăn cơm đi, mẹ tôi đã làm đầy một bàn đồ ăn."

Cậu vui vẻ nói.

Khuôn mặt lạnh lùng của sếp nghiêm lại.

"Tôi không đi. So với việc này, quan trọng hơn là bao giờ chúng ta mới công khai?"

Cậu sửng sốt, cười nói.

"Mẹ tôi biết lâu rồi, hôm nay xem như là để nàng dâu gặp mặt bố mẹ chồng ~"

"Ai là nàng dâu của ai?"

"Đương nhiên anh là nàng...gg... Này... anh... ưm....m..."

♡ 472

"Em yêu, hôm nay anh nhìn thấy quỷ!"

Hắn về đến nhà, ôm chặt lấy người yêu chẳng biết tại sao lại mặt mày u sầu, râu ria không cạo, không ngừng run rẩy.

Cảm thấy người yêu mình cứng đờ, hắn nghi hoặc ngẩng đầu, "Em sao thế? Sao lại gầy thế này? Đúng rồi, anh nói cho em nhé, hôm nay anh nhìn thấy rất nhiều người không có bóng nha!"

Nói xong hắn quay đầu lại, phát hiện dưới ánh đèn mù mịt, trên vách tường trắng như tuyết, mơ hồ chỉ có bóng dáng cô đơn của người yêu hắn.

♡ 473

"Từ công tử, án tử đã tra được manh mối rồi, người có thể xuất ngục."

Tiểu ngục tốt mặt không chút thay đổi mở cửa ngục ra, cúi đầu một cái.

Công tử trẻ tuổi chậm rãi bước ra, ghé sát vào tai tiểu ngục tốt, khẽ cười: "Nga, vậy sao?" sau đó cắn mạnh một cái vào cổ tiểu ngục tốt lạnh lùng.

Nâng mắt nhìn biểu tình luống cuống, đôi mắt trợn tròn đối diện mình, hắn thở dài: "Nếu rắp tâm đả thương người, có lẽ sẽ bị giam ở đây thêm một chút chăng?"

♡ 474

"A a! Ngày mai biến thái chết tiệt muốn kiểm tra bài tập! Làm sao bây giờ T^T Lâu lắm rồi tớ không làm!"

Hôm sau.

"Những học sinh có số thứ tự kết thúc là 0 và 1 thì để bài tập lên trước mặt."

"Á!!!!!"

"Bạn này chưa làm bài tập sao?"

"Em..."

"Tan học đến văn phòng tôi!"

Chạng vạng.

"Thưa... thưa thầy..."

"Lại đây!"

"Em sai rồi... Thầy, thầy làm gì đó?"

"Không phải em nói tôi là biến thái chết tiệt sao... Tôi đây sẽ biến thái cho em xem..."

"Ưm... Ư....ư...~"

♡ 475

"Đừng đi, lưu lại, được không?"

Y túm góc áo hắn, cắn chặt môi dưới, ngăn không cho nước mắt rơi xuống.

Hắn gỡ tay y ra, kiên quyết bước về phía trước, mặc cho y ở phía sau lưng hắn khóc nấc lên, gần như ngất đi, hắn cũng không quay đầu lại liếc y một cái.

Qua một góc đường, bước chân kiên quyết của hắn dần trở nên nặng nề, vạt áo trước bụng đã sớm bị máu tươi nhuộm đỏ.

"Y nợ ngươi, ta thay y trả."

Dưới ánh mắt đầy cừu hận của nữ nhân, hắn chậm rãi nhắm mắt lại.

Bonus:

Lịch Sử là đại thúc cấm dục có chút bảo thủ.

Toán Học là shota phúc hắc, hay cười gian.

Tiếng Anh là anh đẹp zai tóc vàng mắt xanh.

Ngữ Văn là thiếu niên thanh thú ôn hòa, văn nhã.

Sinh Học là một người đàn ông đeo kính dịu dàng.

Mỹ Thuật là một nam sinh nghệ thuật trong trong trẻo trẻo.

Vật Lý là tên thanh niên Rock n Roll ngang ngạnh.

Hóa Học là anh zai nhà bên, luôn mặc sơ mi trắng, luôn quan tâm người khác.

Bạn thích kiểu nào?

END 60 - 65

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro