Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

01: Không thu hút con gái / tìm người trẻ tuổi!


Thế kỷ hai mươi mốt, trào lưu thay đổi, thẩm mỹ thay đổi, chúng thần địa phủ cũng bắt đầu hướng quỷ vương đại nhân gào khóc đòi đổi tranh chân dung mới.

Một vị địa thần mặt ếch có bốn lổ tai dài vẻ mặt oán giận: "Mấy vị họa sĩ thiên đình kia trẻ nhất cũng đã hơn một ngàn tuổi rồi. Căn bản theo không theo kịp trào lưu của giới trẻ bây giờ. Vẽ tranh chân dung cho chúng ta đều vẽ xấu giống như hung thần dữ tợn. Đều... đều không thu hút con gái."

Nghe vậy, một vị địa thần khác thân người mặt ngựa cũng chà chà chân phụ họa: "Đúng vậy! Hiện tại số người độc thân ở địa phủ nhiều như vậy, không phải là bời vì nhân gian tự nhiên sợ hãi địa phủ sao? Việc này phải giựa trên cơ bản mà giải quyết."

"Lên nhân gian tìm họa sĩ mới! Tìm người trẻ tuổi!" Không biết vị địa thần nào đứng trong bóng tối hô một câu, tựa như có người làm chủ các vị địa thần khác ngay lập tức hô lên, ô ô oang oang, một đám ngoài miệng trầm giọng giống như pháo nổ: "Đúng! Tìm người trẻ tuổi!"

Xem nhẹ chúng thần đang kích động, quỷ vương trẻ tuổi lúc này là thảnh thơi tựa vào trên ghế bập bênh, câu được câu không nghe hơn mười vị địa thần trước mặt lên án.

Qua một hồi cậu chờ mấy quả dưa vẹo táo nứt đem lời muốn nói thoải mái nói xong, ánh mắt mới thản nhiên nghiêng qua liếc mắt nhìn mặt mấy người trước mặt.

"....."

Chỉ liếc mắt một cái cậu liền không nhìn nữa, lấy quạt hương bồ che lại.

Rất xấu, xấu đến không nỡ nhìn thẳng, còn nghi ngờ tranh của họa sĩ thiên đình không đẹp, lắm chuyện.

Diêm Mặc nhấc chân lên bắt chéo, thân phận tân quỷ vương mới nhận cũng không mang cho cậu mang gánh nặng nghề nghiệp gì, cậu ngoài cười nhưng trong không cười, thật tình ghét bỏ nói: "Họa sĩ ở nhân gian nhìn thấy các ngươi đều bị hù chết, làm sao mà vẽ tranh?"

"Này..." Mấy vị địa thần thường xuyên lên nhân gian trái phải nhìn nhau vài lần, nhướng mày, nảy ra một ý: "Bản thảo!"

"Bản thảo?"

"Đúng, chỉ cần ở Hải Đường Miêu tìm được tư liệu cá nhân của họa sĩ thích hợp, có thể trực tiếp đặt hàng bản thảo!" Mặt ếch sờ sờ chiếc cằm gồ ghề của mình, tiếp tục nói: "Đến lúc đó chỉ cần ghi chú chút yêu cầu cho bản thảo, sau đó chờ họa sĩ vẽ tranh ra, vô cùng tiện lơi!"

"Ở nhân gian lâu, ngươi hiện tại nói chuyện rất thú vị." Diêm Mặc nhắm mắt dùng cây quạt chỉ hắc bạch vô thường bên cạnh: "Việc này hai ngươi đi an bài đi."

Thấy Quỷ Vương đồng ý, chúng thần địa phủ trong lòng đều thở ra một hơi lớn, ở trong lòng lại nhảy dựng lên: sắp cưới vợ được rồi ~~~

Diêm Mặc khoát tay để một đống dưa vẹo táo nứt cay mắt này nhanh chóng rời đi, tiếp theo một khắc cũng không trì hoãn mang theo hai người hắc bạch vô thường lắc mình trở lại Diêm La điện.

"Đại vương, hai chúng ta đừng quan tâm đến chuyện vặt này, chúng ta phải nhanh chóng bắt âm hồn đấy." Bạch vô thường đem đầu lưỡi dài của mình nuốt vào trong bụng, giây tiếp theo liền biến thành mĩ nam mặc trang phục hiện đại, hắc vô thường học theo, hai người một cao một thấp, một trắng một đen đồng thời quỳ một gối xuống.

Diêm Mặc nhìn chằm chằm hai người, tặc lưỡi: "Ta thân là tứ điện Diêm La cũng thật mất mặt, hai người các ngươi không sợ ta sao?"

Hắc bạch vô thường lắc đầu: "Đại vương, thời đại thay đổi rồi."

"?"

"Thiên đế nói, nhân gian hiện tại đã đem tư tưởng phong kiến hoàn toàn loại trừ, người với người hoàn toàn ngang hàng, Chúng ta cũng nên tuân thủ nguyên tắc hướng về tinh thần và kiên quyết bảo vệ lợi ích của con người và thần linh."

"Mấy cái loạn thất bát tao đó, nghe không hiểu." Diêm mặc nói, móc lổ tai hoàn toàn không để trong lòng: "Thiên đế là Đại vương của thiên đình, nơi này là Minh giới, hắn không xen vào."

Nghe vậy, hắc bạch vô thường đồng thời cuối thấp đầu: "Nhị điện Diêm La cũng đồng ý, tại đại hội trao đổi thần quỷ tất cả mọi người đều giơ tay biểu quyết, ngài đã bế quan vài thập niên, cho nên không tham gia..."

"! ?" Nhắc tới nhị điện Diêm La, Diêm Mặc tức giận thiếu chút nữa hiện nguyên hình, cậu lúc trước chính là bởi vì cùng nhị điện Diêm La tỷ thí, kết quả bị một quyền đánh tới bay lên trên đỉnh Thái Sơn, bế quan vài thập niên mới khôi phục lại.

Sau khi ra thì lại không theo kịp xu hướng. Phụ vương mấy ngày hôm trước còn nói cậu out.

Hứ, nó có nghĩa gì cậu cũng không biết.

"Diêm Thời Ung! Không biết xấu hổ!!!" Diêm Mặc chống nạnh giậm chân.

Thấy Đại Vương nhà mình ngoài miệng không cẩn thận, hắc vô thường nhanh chóng nhắc nhở: "Đại vương, cẩn thận họa là từ miệng mà ra."

"Chuyện tranh vẽ này, ta mặc kệ, để cho Diêm Thời Ung quản đi." Diêm Mặc quay đầu lại không biết lấy đâu ra một bọc vải nhỏ, khiêng lên trên vai: "Ta muốn đi chơi ở nhân gian một chuyến, đừng nói cho phụ vương." Nói xong liền nhanh như chớp chạy ra ngoài, chỉ để lại hắc bạch vô thường ở trong cung điện, mặt không chút thay đổi bốn mắt nhìn nhau.

Mọi người đều biết, nhị điện Diêm La cùng tứ điện Diêm La là hai huynh đệ không hợp nhau có tiếng ở Minh giới, nếu hiện tại bọn họ đem chuyện của tứ điện ném cho nhị điện...

Tê --

Lại là một hồi tinh phong huyết vũ a.

Chỉ là... Tứ điện Diêm La bất hảo thành tính, bốn trăm tuổi mà vẫn còn giống như con khỉ ngang ngược, lên trời xuống đất, ngay cả Thiên Đế trước kia cũng hạ lệnh cấm cậu, cưỡng chế bắt cậu hứa không bao giờ chạy tới nhân gian nữa.

Giờ thì tốt rồi, mặc cho Thiên Đế ngã xuống chưa được một trăm năm, tứ điện lại chạy ra ngoài.

Hắc bạch vô thường không có người tâm phúc, bọn họ nghe nói tân Thiên Đế so với Thiên Đế tiền nhiệm còn quyết đoán hơn, tứ điện nhà bọn họ hiện tại cũng chỉ có mỗi cái danh hào Diêm La, không có pháp lực gì. Nếu như bị tân Thiên Đế biết tứ điện lại chạy đi, nửa đường bắt được, về sau tứ điện không nhất định có thể quay về Minh giới.

Xong rồi!

Việc này phải xin giúp đỡ của nhị điện Diêm La vương!

【 Tác giả có lời muốn nói】

Diêm Thời Ung là nhị điện Diêm La, Diêm Mặc là tứ điện Diêm La, quản lý việc khác nhau, bình thường các không trộn lẫn.

Hai người bọn họ là huynh đệ ruột, không phải CP, không có tình cảm gì trừ tình thân ( tình thân cũng không có ).

Diêm Thời Ung là công của tiểu bạch thỏ họa sĩ.

Diêm mặc là thụ dưới thân Thiên Đế.

Đã hiểu chưa?

Chính là một người làm cho người ta mang thai, còn người kia thì bản thân mang thai

( 0 x 0 )

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro