79.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

thét lên em,
thét cho đời này biết
bởi còn thét là còn muốn tìm nhau
những câu từ em bắt nhốt trong đầu
đang cào cửa mong chờ ngày mở khóa

em lắc đầu:
"không một ai hiểu cả."
ngôn ngữ này chết yểu,
tần số mãi lạc loài.
ta uất hận rồi chắc cứ nhà đài
nhưng có những thứ chỉ khi hết đời rồi thì mới khá lên được.

chuỗi suy tư chẳng khác gì độc dược
bào mòn em cũng đã mấy năm rồi
bắt ai chịu cùng thì quả thật tồi..."
ta chỉ mỉm cười,
nhìn em,
đáp nhỏ.
"nỗi buồn cũng siết ta như thế đó
từng giờ,
từng phút,
từng tháng,
từng ngày
thanh âm kia cũng đã thấm đắng cay
nên không dám quan tâm ai cả

người ta đều chỉ mong cầu yên ả
người ta xứng với hạnh phúc vẹn nguyên
kẻ vỡ nát như ta chẳng có quyền
được yêu thương
hay giữ ai ở lại.

"vậy mà rồi, giữa bao la sợ hãi
mình gặp nhau
ta bỗng muốn tập nói lại từ đầu
vỗ về em,
dù vẫn còn đau rát

"rồi thì cô đơn này cũng tìm được cô đơn khác."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro