Giữ một nỗi sợ bên mình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau những ngày dành ra tìm hiểu về thuốc ngủ để viết một cái gì đó, mình nhận ra có quá nhiều người đã và đang tìm kiếm về điều tương tự.

Danh sách dài những câu hỏi và tình huống, trong đó có một số đường dẫn chi tiết kinh khủng - như thể chỉ cần một sự xác nhận nhỏ, nó liền trở thành sự thật.

Hàng triệu người đã đọc về liều thuốc đủ chuốc say một con voi và cái chết thoải mái: có những người suy nghĩ lại, nhưng cũng có người tối hôm sau đã lúc năm mươi viên hòa với cồn, và rồi chẳng còn mở mắt một lần nào nữa.

Mình không biết nữa, có cái chết nào mà không đau đâu? Cũng chẳng có ai không sợ đau, chỉ là đến một phút giây nào đó, nỗi kinh hãi về cuộc sống hiện tại đã lớn đến mức che lấp sự hoảng sợ đối với cái chết. Để có người ta vô cùng bình thản khi cầm trên tay lọ thuốc.

Nhưng mà có cái chết nào mà không đau đâu... Mình lướt đến mục trả lời bình luận, đọc về những lần "không thành", những cơn đau quặn người nhưng họ chỉ có thể nằm im,... lại nghe họ hồi tưởng về khoảnh khắc tâm trí cố gắng lay họ dậy bằng hồi đèn kéo quân của tất cả những khoảnh khắc đẹp nhất trong một đời người, cả khi cơ thể họ thử bảo vệ mình trong tuyệt vọng bằng mọi cách để cố gắng đẩy hết năm mươi viên màu trắng vừa bị họ ép nuốt xong.

Họ kể lại, một giây đó trước khi ý thức mất đi, là một giây dài nhất, cũng là ngắn nhất một đời. Ừ thì nhiều người may mắn nhận ra, rằng nỗi khiếp đảm với đời của mình không thắng nổi cảm giác sợ phải gây lỗi với chính mình và người khác. Lạ nhỉ? Nỗi sợ vừa đẩy ta ngã, vừa là thứ duy nhất giúp ta tiếp bước.

Chỉ hi vọng tụi mình biết giữ nỗi sợ nào bên mình.

Hi vọng

Tụi mình biết giữ lỗi chọn nào bên mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro