Chương 12: Chết đuối (H tục🍣)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


[Trong một khoảnh khắc gần như phát điên]

Dương vật cỡ nhỏ sáng màu, hai viên bi xinh xắn đáng yêu, lỗ hậu vừa khít lại hẹp.

Nhưng ở chính giữa đó là cái gì.

Nó mềm mại ẩm ướt, ở trên mu lồn dính một vệt nước sốt nhớp nháp, màu mỡ thơm tho... là một khe bướm.

Khương Nam Vũ là người song tính.

Tuy hiếm gặp, nhưng trong xã hội ngày nay cũng không có gì là kỳ lạ, trong báo cáo kiểm tra sức khỏe trước khi kết hôn có ghi rất rõ ràng chi tiết, nên chuyện này Liên Dự cũng biết.

Nhưng Liên Dự biết thì có liên quan gì với Liên Tiêu.

Trong đầu Liên Tiêu lúc này chỉ tràn ngập dục vọng cầm thú của sói, trong một khoảnh khắc gần như phát điên.

"Nam Nam... Nam Nam...!" Hắn kêu to, sống mũi cao như sắp chạm vào môi âm đạo, hít một hơi thật sâu mùi tanh ngọt của nước lồn, sau đó lúc Khương Nam Vũ còn chưa kịp phản ứng, đã há mồm húp sùm sụp hai mép môi.

Bụng nhỏ của Khương Nam Vũ quằn quại, muốn gọi tên hắn, lại sợ làm hắn kích động, nức nở không biết xấu hổ mà kêu "ông xã" thật, không chịu nổi bèn tự cắn đốt ngón tay mình, trước mắt mờ đi vì bị húp sò quá mãnh liệt.

Mà Liên Tiêu giống như bị mê hoặc, vùi đầu thè lưỡi liếm láp đâm thọt vào trong cái lồn nước ướt rượt, nhay cắn bú mút hột le, thịt bướm hồng múp dần dần bị liếm thành màu đỏ chín rục.

Hắn như đứa trẻ háu ăn, cặn kẽ liếm mọi ngõ ngách cả trong khe hở, dùng đầu lưỡi chọc ngoáy lỗ bướm, nước bọt và chất dịch nhầy sền sệt hòa quyện vào nhau, chóp mũi nhòn nhọn đâm vào hột le ở đằng trước, đầu mũi cứ nhợt nhạt quét tới quét lui kích thích làm nó ngứa ngáy cương cứng.

Đôi mắt Khương Nam Vũ không biết đã rưng rưng nước mắt từ khi nào, gập chân gác trên bả vai của Liên Tiêu, bắp đùi bị Liên Tiêu bóp véo, những ngón tay vuốt ve bắp chân của cậu, vuốt đến khi đỏ lên và mềm ra.

Liên Tiêu còn đi ngậm cắn hột le của cậu, nhưng hắn nào có biết nhiều kĩ năng đến vậy, chỉ đành bắt chước lúc hôn môi với Khương Nam Vũ, như hôn lên hạt châu môi mềm mại của cậu, gắng sức dùng đầu lưỡi âu yếm nó, nút đến độ phát ra tiếng chụt chụt chụt.

"Ngứa... ngứa quá..." Khương Nam Vũ nhỏ giọng nức nở, khóc đứt quãng, "Anh, cắn nhẹ—— ưm a!"

Liên Tiêu nút lấy nhụy hoa trân châu đỏ hỏn cương cứng nhô ra khỏi hai mép lồn, không thầy dạy cũng biết cắn nó vào giữa hàm răng nhay nhay, mút cả mép lồn non kéo theo, lại hung dữ nhả ra làm nó bật trở về đỉnh mu, màu sắc diễm lệ như viên ngọc đỏ máu, Khương Nam Vũ lập tức ngửa đầu khóc thầm, bụng dưới điên cuồng run rẩy hộc nước lồn ra ngoài.

Đầu lưỡi phiền não lúc này còn chưa chịu rời đi, trêu chọc hột le cho nó phun nước nhờn ào ào rồi lại tiếp tục liếm lên liếm xuống, chất lỏng nhầy nhụa thấm đẫm trên bướm thịt, đầu lưỡi quét tới quét lui cho đến khi lỗ lồn lấp lánh ánh nước cực kỳ hấp dẫn.

Liên Tiêu cuối cùng cũng lưu luyến buông tha hai  múi lồn, xoắn lưỡi đâm thọt một chút vào trong khe bướm màu mỡ rỉ nước liên tục.

Đầu lưỡi mềm dẻo mà còn dính nhớp, thọc mở khe lồn đang run rẩy dễ như trở bàn tay, Khương Nam Vũ còn chưa tỉnh táo lại sau cơn cao trào cực độ kia, thì đã bị đầu lưỡi cắm thọc lỗ bướm ra sức thụt ra thụt vào, đâm sâu đến mức có thể liếm chạm tới chỗ tận cùng, ngay cả hàm răng đều găm lên hai mép lồn nóng ướt, nhẹ nhay cắn bướm thịt thọc liếm lỗ lồn yếu ớt thọc cho vừa tê vừa đau, đã thế còn xoắn lưỡi khảy khảy như thể ăn chưa đủ.

Dường như Liên Tiêu không thể nói được nữa, đầu óc hỗn loạn, chỉ biết gầm gừ trong cổ họng.

Đầu lưỡi quá ngắn, căn bản liếm không tới được chỗ sâu nhất, sau khi nhận ra điều này, hắn bèn bịn rịn rút lưỡi ra, cong đầu lưỡi ướt át liếm liếm hai môi lồn, nuốt hết nước dâm vào trong miệng, khi Khương Nam Vũ còn chưa kịp thở ra một hơi, thì lại há miệng ngậm mút mục tiêu ban đầu của hắn.

Khí thế tấn công của hắn quá mạnh mẽ, cả người Khương Nam Vũ run rẩy hỗn loạn, trong đôi mắt trong sáng vô tội kia đều tràn ngập vẻ quyến rũ ướt át, bị ức hiếp một cách thê thảm.

Dương vật chưa bao giờ được bao bọc như vậy nên nó vô cùng mẫn cảm trong khoang miệng ẩm ướt nóng hổi, thậm chí chiếc lưỡi mới vừa liếm lồn cậu giờ này đang đâm vào trong mã mắt hé mở, đầu lưỡi quấn quýt mô tả kỹ càng từng đường rãnh dưới quy đầu của cậu, lại ngậm sâu xuống tận cuống họng thít chặt đầu cu.

Khương Nam Vũ cảm thấy như mình sắp bị thủy triều nhấn chìm, tai ù đi, gần như có cảm giác ngạt thở muốn chết đuối, tay chân như rơi vào vòng xoáy mật ngọt mềm mại, không có cách nào vùng vẫy.

Nhưng giây tiếp theo, một ngón tay thon dài mạnh mẽ đột nhiên từ từ đâm vào cơ thể mềm nhũn.

Khương Nam Vũ giật mình bừng tỉnh, thở hổn hển.

Lỗ lồn mới bị nam nhân liếm tê, vừa nóng vừa sưng, một lóng tay xoay tròn trót lọt chọc vào bên trong, lại chậm rãi thọc thêm ngón thứ hai.

Miệng lồn ướt sũng ngoan ngoãn quấn lấy kẻ xâm nhập, như để bù cho sự tiếc nuối khi đầu lưỡi vừa nãy không thể liếm sâu, tham lam ngốn ngón tay xoắn vào trong.

Liên Tiêu cảm nhận được lỗ lồn đang co bóp hút lấy ngón tay hắn, đôi mắt rực đỏ, động tác bú cu dường như có chút thô bạo nuốt càng sâu dương vật của Khương Nam Vũ trong cổ họng, hóp má vừa mút vừa liếm, Khương Nam Vũ nào có chịu được, tiếng kêu la nghẹn lại trong miệng, đôi chân co giật, như thể cả linh hồn cũng bị hút đi mất, mọi nùng tinh đều xả hết vào họng của hắn.

Nam nhân nhìn đăm đăm vào khuôn mặt tràn tràn đầy sắc xuân của Khương Nam Vũ, yết hầu lăn lăn, nuốt tinh dịch vào bụng.

Sau đó gấp rút đè lên người cậu, đầu lưỡi mới nãy còn linh hoạt không thôi bây giờ có vẻ như đã cứng đờ, vừa gian nan, lại ngại ngần, gọi cậu một tiếng: "Nam...Nam?"

Đột nhiên, chóp mũi Khương Nam Vũ đau xót vô cùng.

Tại sao lại thế này...

Rốt cuộc anh ấy bị làm sao vậy?

Khương Nam Vũ  chưa từng có mong muốn mãnh liệt đi hiểu rõ dục vọng của một người.

"Là em, là em đây." Cậu ngước đầu, bàn tay mềm mại ôm lấy khuôn mặt Liên Tiêu, kiên nhẫn nhẹ nhàng đáp lại từng tiếng gọi lủng củng không chắc chắn ấy.

Liên Tiêu giống như lại chẳng nghe vào nữa, hắn chỉ vội vã ngậm mút đôi môi của Khương Nam Vũ, giữa môi răng còn sót lại mùi tanh nồng nhàn nhạt, hôn Khương Nam Vũ đến choáng đầu.

Âm đạo vốn chưa bao giờ nuốt phải vật lạ bị ngón tay chọc ngoáy mềm rục xinh đẹp, nước dâm róc rách rỉ ra, tiếng nước ọt ọt ọt quanh quẩn bên tai hai người, hun cho hai gò má trắng nõn của Khương Nam Vũ đỏ bừng quyến rũ, vẫn là đôi mắt ngấn nước trong veo ấy, khiến Liên Tiêu nhìn đến ngây ngẩn, trái cổ ừng ực lăn lộn, lồng ngực rung động, phát ra tiếng gầm khó chịu.

Hắn hết nhịn nổi nữa, bèn rút ngón tay ướt dầm dề ra, bợ cặc bự tím đen tanh hôi, chen đầu cu vào khe lồn khít rịt, thô lỗ chà lên chà xuống hai mép bướm, dương vật cứng ngắc quy đầu hơi hếch lên, các đường gân gồ ghề nghiền nát hột le lật tới lật lui.

Khương Nam Vũ thở hổn hển tán loạn, bộ ngực gầy gò phập phồng, dưới cổ áo to lỏng lẻo, là cặp nhũ hoa anh đào dựng thẳng cương cứng rất đẹp.

Liên Tiêu nắm hai chân cậu quặp vào eo mình, gồng eo hóp hông, không chút kiên nhẫn nhồi cặc vào lỗ lồn mềm rục ướt nước.

Nhưng mà chỉ vừa chen đầu nấm thì buộc phải ngừng lại, những nếp gấp trên vách thịt dường như xếp chồng thành từng lớp hòng chặn lại cây chày nóng đang muốn thọc sâu, lại giống như miệng lồn đang co bóp xoắn chặt rất giỏi, làm hắn căn bản không có cách nào rút ra khỏi cú kẹp bất ngờ này.

Khương Nam Vũ đau đến mức trước mắt tối sầm lại, hai chân run rẩy, như bị lưỡi dao thiêu đốt làm đôi.

Nhưng lúc này, Liên Tiêu hoàn toàn không có ý thức, một tay siết chặt bụng dưới co giật liên hồi của cậu, còn tay kia thì hung ác đè hai cánh hoa lồn sưng đỏ vạch rộng ra, hơi hẩy hông về sau, rồi lại hung hăng dập cặc vào lỗ, con rồng thịt khổng lồ giống như một cây chày thô to nóng như lửa đỏ, đụ nát miệng lồn yếu ớt không một chút thương tiếc nào.

Khương Nam Vũ ngước đầu bất lực thở gấp, nước mắt rơi lã chã, nhưng lại cắn răng không phát ra một tiếng ngân nga đau đớn nào, cố gắng thả lỏng để đón lấy từng cú nắc cặc thô bạo của hắn.

Cái lồn nước vừa mới được liếm láp vuốt ve đã sớm chín nhừ từ lâu, nước dâm ọc ra ào ào, mặc dù bị thân cặc quá khổ thọc mạnh căng hai múi lồn gần như trắng nhách, nhưng nó vẫn cực kỳ mềm dẻo cắn chặt trụ thịt ra sức bú mút.

Liên Tiêu phát ra tiếng thở ồ ồ sung sướng, mồ hôi chảy ròng ròng, vươn tay bóp bắp đùi trắng nõn của Khương Nam Vũ, đè xuống, những giọt mồ hôi chảy dài theo đuôi tóc của hắn nhỏ xuống cằm, đầu vai của Khương Nam Vũ, như giọt dầu nóng rơi vào mặt nước tĩnh lặng, kịch liệt sôi trào.

Cậu căng chặt bụng dưới, gồ lên hình dáng thô to của con rồng thịt cứng ngắc, nắc hông đụ lút cán cặc bự vào trong lồn nước, gần như muốn bắn tung tóe dịch nhầy tới tận nơi sâu xa của bụng dưới.

"Hư...m chậm, chậm chút đã, ư... sâu quá..." Giọng nói của Khương Nam Vũ run run, ngón tay không bám giữ nỗi trên bắp tay đẫm mồ hôi của Liên Tiêu, chỉ có thể bối rối cào ra mấy vết cào trên đó.

Cơn rát nhẹ khiến Liên Tiêu càng tăng thêm dục vọng thảo phạt bạo ngược, một tay nâng eo cậu lên ép sát lồng ngực hắn, như muốn thúc cặc thẳng tiến vào sâu trong âm hộ, cảm giác bị cu bự thâm nhập quá đáng đến mức trướng bụng khiến đuôi mắt của Khương Nam Vũ đỏ hoe, nức nở kêu ra những tiếng rên rỉ tủi thân.

Lồn múp nóng lòng quấn lấy đầu cu mút mát, tỉ mỉ co bóp thắt chặt từng đường gân gồ lên quanh thân cặc, gắng sức nuốt càng thêm sâu, dịch nhờn trào ra liên tục, trông như có một lớp màng khác bọc lấy căn cặc, bú mút vô cùng mãnh liệt làm cây chày của Liên Tiêu vốn đã bự nay còn nở lớn thêm một vòng, dập cho lỗ bím non mịn co rúm đến đáng thương.

Dương vật vừa cứng còn nóng hôi hổi trong âm đạo càng đụ càng nhanh, lúc đầu vẫn còn một khúc nhỏ ở bên ngoài không thồn nỗi, khi quy đầu từng chút từng chút thọc sâu vào trong đâm mở mọi ngóc ngách, khiến cho miệng lồn thêm mềm nhũn đi, nước dâm ọc ọc hộc ra ngoài ào ào nhiều không sao tả xiết, xối ướt đầu cu nóng hổi bóng lưỡng, trong lúc nhấp cặc ra ra vào vào, dịch nhờn len lỏi thân cặc nhiễu xuống miệng lồn, trượt dọc theo bẹn đùi uốn lượn rưới ướt dầm dề giữa hai chân trắng nõn, thấm thành một vũng nước nhỏ dưới ga giường.

Tiếng rên rỉ đau đớn trong miệng Khương Nam Vũ cũng chẳng biết đã biến thành từng tiếng rên rỉ kiềm nén từ khi nào, những ngón tay bất lực cuộn tròn, muốn bắt lấy thức gì đó, để ổn định lại cơ thể như đang đứng trước nơi đầu sóng ngọn gió của mình.

Cậu nhắm nghiền mắt, những giọt nước mắt vì trải qua cảm xúc quá mãnh liệt mà không ngừng lăn dài trên khóe mi, lại bị đầu lưỡi nóng ướt liếm đi mất, lòng bàn tay trống rỗng cũng được một bàn tay to mạnh mẽ nắm chặt.

Lông mi ẩm ướt run rẩy mở ra, đôi mắt đỏ hoe của Liên Tiêu ở ngay trước mắt cậu, hé răng cắn lên chóp mũi cậu, như thể thật sự muốn xé xác da thịt cậu, lại giống như làm sao cũng không ăn được, chỉ ngậm vào trong miệng liếm láp từng chút từng chút một.

"Nam, Nam...?" Hắn gọi cậu một cách đứt quãng, giọng nói khàn khàn mơ hồ, nhưng lực hông lại nắc thật sâu, dập bôm bốp khiến cho phía dưới của Khương Nam Vũ đỏ bừng, liên tục mài cặc nhấp lên nhấp xuống đụ nhừ lồn mềm.

Thân thể Khương Nam Vũ bị chích nảy lên từng đợt, nước mắt chảy dài xuống cổ, đọng lại trong hõm xương quai xanh, bụng dưới đau xót như muốn toạc máu, ngay cả khung xương cũng tê dại.

Nhưng cậu vẫn im lặng, kiên nhẫn đáp lại lời gọi của Liên Tiêu hết lần này đến lần khác.

"Ừm..."

"Nam Nam..."

"Là em đây."

"Nam Nam à."

"Có em."

Cây chày trong miệng bướm đột nhiên nảy lên phình to, cánh tay rắn chắc của Liên Tiêu gắt gao ôm chặt người vào lòng, thúc cặc lao tới như đang tuyệt vọng.

Bụng dưới của Khương Nam Vũ run rẩy, ánh mắt mơ hồ, há miệng hung dữ cắn lên bả vai Liên Tiêu, đôi chân run lẩy bẩy.

Lồn non siết đầu cu không cho đi, cuối cùng Liên Tiêu kiềm chặt mông Khương Nam Vũ, như muốn hòa chung vào xương máu của mình, hai túi tinh hoàn nặng trịch đánh phành phạch vào mép lồn non mềm như muốn bật máu, căn cặc to dài tàn nhẫn nhồi căng miệng bướm, mã mắt đột nhiên buông lỏng.

Hắn gầm lên một tiếng, phụt tinh tới tấp vào tận sâu trong cơ thể Khương Nam Vũ, khoái cảm sung sướng chưa từng có bùng phát khiến đầu óc hắn choáng váng, vòng eo tê dại, gào rú vì sướng cặc.

"Nam Nam..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro