Chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Sao em không gọi thức ăn đi.... - Anh vô tư hỏi tôi...

- Sao anh vẫn còn liên lạc với cô ấy...??? - Tôi tỏ vẻ rất giận...

Anh nhìn tôi... ngập ngừng....

- Là do cô ấy làm phiền anh...

- Anh không dứt khoát được sao? Hay anh vẫn còn yêu cô ấy...

- Em làm sao vậy? Anh cũng đâu cấm cô ấy được... Anh cũng đã nói rõ rồi nhưng cô ta cứ cố chấp... cứ gọi cho anh...

- Anh hãy giải quyết nhanh mối quan hệ này đi... Em không muốn phải ghen tuông thế này nữa đâu...

Nói xong... Tôi vội bỏ đi... Chưa bao giờ tôi như thế cả... Tôi đã rất giận... Thật sự rất giận... Khi về nhà anh đã gọi cho tôi...

- Anh xin lỗi... Anh sẽ dứt khoát với cô ấy...

- Được rồi... Em tin anh...

Hôm nay tôi được cử sang Singapore để bàn một vài dự án cho Công Ty... Tôi phải đi khoảng 1 tuần... Trong thời gian tôi ở Singapore

Tôi vẫn thường gửi mail cho anh... Và vẫn điện thoại qua lại với nhau...

Ngày thứ 1:

- Em đến nơi chưa? Nhớ ăn uống đầy đủ nha... Đừng có mà lo làm rồi quên chăm sóc bản thân đó...

- Em biết rồi... Anh cũng vậy nha...

Ngày thứ 2:

- Hôm nay em đã làm những gì thế? Có mệt lắm không? Em đã ăn gì chưa?

- Hôm nay em bắt đầu công việc với những người đối tác... Cũng không mệt lắm đâu! Anh đừng lo...

Ngày thứ 3:

- Hôm nay anh nhớ em quá... Anh đã đi công viên một mình đó... hic ...Em mau về đi...

- Em biết rồi... Ráng đợi em vài ngày nữa nha... Em nhớ anh nhiều lắm...

Ngày thứ 4:

- Hôm nay anh lại đi ăn kem một mình... Buồn quá... Anh nhớ em..

- Em xin lỗi... Do công việc nên em không thể ở cạnh anh được ... Đừng giận em nhé!

Ngày thứ 5:

- Hôm nay sao anh không gửi Mail cho em vậy?

Tôi liền gọi cho anh nhưng không thể liên lạc được... Tôi rất lo lắng không biết anh có xảy ra chuyện gì không nữa...

Ngày thứ 6:

Một cuộc gọi từ anh... Tôi vội nghe máy...

- Hôm qua anh có chút việc nên không nghe điện thoại của em được! Xin lỗi em nhé!

- Vậy mà cũng không gửi Mail cho em... Anh biết em lo lắm không?

- Anh xin lỗi...

- Ừm... Mai em về đó...

- Anh biết rồi... Anh có việc nên không đón em được... Đừng giận anh nha... Hẹn chiều mai gặp em ở công viên...

- Được rồi...Em sẽ đi taxi về...Mai gặp Anh...  Em nhớ anh lắm rồi!

Mặc dù rất mệt nhưng tôi vẫn đi gặp anh... Tôi rất nhớ anh và muốn nhìn thấy anh... Tôi đến công viên vừa nhìn thấy anh tôi liền chạy đến ôm lấy anh...

- Sao dạo này anh gầy quá vậy? Anh không ăn đầy đủ sao?

- Chuyện đó không quan trọng... Anh muốn nói với em một chuyện...

- Chuyện gì vậy? Anh nói đi... - Tôi vẫn vô tư tươi cười...

- Mình... CHIA TAY đi...

Tôi không biết anh vừa nói gì??? Có phải do tôi nghe lầm không???

- Anh nói gì thế? - Tôi ngỡ ngàng hõi anh...

- Chúng ta chia tay đi...

Lúc này tôi mới thật sự nghe rõ... Nụ cười của tôi tắt lịm đi từ câu nói ấy...

- Tại sao chứ? Em làm gì sai sao?

- Anh cảm thấy mình không hợp nữa...

- Yêu nhau 3 năm... Chỉ một câu không hợp là kết thúc tất cả sao?

- Anh cảm thấy như vậy thôi... Cho nên... Mình kết thúc đi... Tạm biệt em... Chúc em tìm người tốt hơn anh...

Tôi nắm lấy tay anh... Tôi đã khóc... khóc rất nhiều... Tôi van xin anh như một kẽ mất trí...

- Em xin anh...ở lại bên em đi...Đừng bỏ rơi em có được không? Em yêu anh nhiều lắm mà...

Anh hất mạnh tay tôi ra... Nhìn tôi và nói một cách khó chịu...

- Đừng làm phiền tôi nữa...

Anh thật tàn nhẫn... Anh bỏ đi... Anh quay lưng với tôi... Đôi mắt tôi nhòa đi... Anh đã bắt đầu ở đây... Và anh lại kết thúc ở đây... Yêu nhau bao nhiêu năm... Bây giờ chỉ 1 câu là kết thúc tất cả... Không níu kéo...  Không giải thích... Không gì cả... Anh xem tôi là trò chơi của anh sao? Cần thì tìm đến... không cần thì vứt đi như rác rưởi...

                                                                                                                 Hết chap 2

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro