warning: dirty talk, ooc, chôn có lài

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thú vật hoang dã bao giờ cũng không thể khống chế bản thân vào những ngày tới kỳ, và ngay cả những con thú đã được thuần hóa cũng không thể kìm hãm lại cơn động dục của bản thân, Đan Phong cũng không phải là ngoại lệ. Bản thân anh là hậu duệ tộc rồng vĩ đại của Loufu, nhưng không có nghĩa vì thế mà anh lại khống chế được những ham muốn hoang dã, rạo rực đang ngày ngày hành hạ cơ thể anh. Và Đan Phong cũng đã cố tự giải quyết bằng cách nhốt bản thân trong phòng cả ngày dài chỉ để giải tỏa nhu cầu sinh lí. Nhưng đời nào nỗi khát khao ấy lại buông tha cho anh dễ dàng, nó vẫn ở đó với anh và dường như sẽ kéo dài mãi mãi nếu anh không tìm cho bản thân một đối tác. Thật không may mắn làm sao, vào một ngày nọ Đan Phong có nhiệm vụ phải đi diệt quái vật trù phú do Aeon Yaoshi tạo ra và người đi cùng anh là Kính Lưu với Cảnh Nguyên, một cậu bé 10 tuổi đang theo học Kính Lưu. Cậu bao giờ cũng cố tìm cách trêu chọc Đan Phong, mặc cho anh có thích hay không. Có lẽ đối với cậu, niềm vui khi nhìn thấy người khác bực mình vì những trò đùa của mình là vui nhất. Cũng vì thế mà sau khi hoàn thành nhiệm vụ, cậu lại đi kiếm anh trêu ghẹo như mọi ngày.

Giữa con phố nhộn nhịp người qua lại, hậu duệ của tộc rồng đang trốn một góc trong con hẻm chật chội. Hơi thở gấp gáp cùng cự vật đang không thức dậy sau những nỗ lực của Đan Phong kiềm chế nó. Sau những giờ phút vừa phải chiến đấu vất vả với sinh vật trù phú, vừa phải cố gắng để bản thân không cương cứng vì kỳ động dục thì giờ đây, chàng trai tóc đen cần có một người giúp anh giải tỏa hết những ham muốn trong người. Cảnh Nguyên vẫn mải mê tìm kiếm người chú của mình trong đám đông, mà không hay biết rằng cậu đã bị anh để ý tới từ lúc nào. Khi cậu bé đi ngang qua con hẻm, một bàn tay từ đó thò ra và bịt miệng cậu lại, kéo thân thể nhỏ bé đó sâu vào trong. Đứa bé vùng vẫy, cố trốn thoát nhưng rồi cậu nhận ra đôi bàn tay ấy là của Đan Phong, liền quay đầu lại đối mặt với anh và cất giọng hỏi.

"Chú! Chú làm gì ở đây vậy ?"

Cậu hỏi, nghiêng đầu một chút để lộ rõ sự bối rối trên khuôn mặt non trẻ ấy.

"T-ta.. Ta cần nhóc giúp ta, bé con.."

Hậu duệ tộc rồng nói, đan xen là hơi thở gấp gáp và khuôn mặt đỏ bừng. Đuôi của anh cũng khẽ lắc lư qua lại trước khi quấn lấy cặp đùi trắng nõn của cậu bé tóc trắng.

"Ta đang trong… k-kỳ động dục…"

Nghe được điều đó, mặt cậu bắt đầu đỏ bừng vì ngày xưa, Kính Lưu đã từng dặn phải tránh xa Đan Phong ra khi anh ấy bước vào kì động dục, nhưng giờ đây cậu đang mặt đối mặt với anh, trong một con hẻm tối tăm.

"N-nhưng mà chú à… c-cháu không biết phải làm gì cả!"

Cậu nói, cố gắng che đi sự bối rối của bản thân.

"Đừng lo.. Ta sẽ làm hết.. Bé con chỉ cần trao thân thể cho ta…"

Không đợi đứa nhóc kịp phản ứng, chàng trai tóc đen đã kéo thân hình nhỏ bé lại gần, ôm chặt trong khi tay luồn qua lớp quần ngắn của cậu.

"C-chú đang làm gì vậy?"

Tay của anh ma sát mạnh hơn, nhanh hơn như để trêu chọc cho cậu ra thêm nữa. Chàng trai trẻ giờ đây chỉ bật ra những tiếng thút thít xen kẽ tiếng rên dâm dục, lấp đầy cả con hẻm tối đen. Dường như đã đến với giới hạn, cậu không chịu nổi nữa mà thả hết những tinh túy của mình ra, khiến cả bàn tay của Đan Phong ướt sũng chỉ vì cậu. Anh nhìn xuống cậu, vẫn thở hổn hển và gấp gáp, trước khi rút bàn tay ấy ra và đặt lên vai cậu, khiến chàng trai tóc trắng phải quỳ xuống.

"Hãy làm sạch dương vật của ta, bé con…"

Anh nói, giọng chắc nịch và cởi quần ra. Cậu bé vừa mới chỉ thoát khỏi sự trêu chọc của người tiến bối, thì bây giờ cậu không thể không ngạc nhiên khi nhìn thấy hai dương vật - ở dạng rồng, đang cương cứng và rỉ tinh dịch.

Mặt Cảnh Nguyên tràn đầy sợ hãi, đôi mắt cậu lộ rõ sự lo lắng không biết bản thân có thể tự mình xử lý hai con quái vật đó không. Thấy cậu bé vẫn chần chừ, Đan Phong ra lệnh.

"Quỳ xuống.. Và làm sạch nó mau, bé con.."

Giọng anh khàn đi vì ham muốn càng lớn dần bên trong cơ thể và giờ đây anh chỉ muốn cái miệng nhỏ bé của cậu nhóc đứng trước anh chăm sóc cho hai con quái vật của anh. Mặt cậu bé vẫn đỏ bừng vì xấu hổ, nhưng sau khi nghe thấy mệnh lệnh của người chú, cậu liền áp mặt vào dương vật của anh. Mùi mồ hôi, tinh dịch lấp đầy không khí xung quanh hai người. Cảnh Nguyên nắm lấy một trong hai con quái vật đó và nhẹ nhàng dùng lưỡi liếm xung quanh, ma sát đầu khấc của anh. Không rõ là vì lưỡi của cậu quá sướng thay vì anh đang trong kì động dục mà chỉ với một cú chà xát nhẹ cũng khiến anh run người lên. Mặt vị hậu duệ của rồng lúc này bắt đầu đỏ dần khi cái miệng nhỏ bé của cậu đưa cự vật của anh vào sâu bên trong và khẽ phát ra những tiếng rên dâm dục. Khoang miệng của đứa trẻ bị lấp đầy bởi khúc thịt to lớn, gân guốc của loài rồng cũng như của loài người. Cậu dùng lưỡi cọ sát xung quanh, đảm bảo không chỗ nào trên dương vật của anh không ướt. Đan Phong rên rỉ, anh dùng hai tay đặt lên đầu của Cảnh Nguyên và thúc đầu cậu vào sâu hơn, khiến cậu bé ấy phải nuốt hết dương vật của anh.

"Hah… hah… bé con… Ta không ngờ rằng miệng của bé lại sướng như này…"

Anh nói giữa những nhịp thở gấp gáp, rõ ràng là đang sướng điên lên được.

"Đừng quên bé còn… một con cặc của ta chưa được làm sạch nữa.."

Hậu duệ của rồng nhìn xuống cậu, người lúc này đang cố gắng thoát ra để được thở. Thấy vậy, anh bỏ tay ra khỏi đầu cậu và rút dương vật anh ra, thứ bị bao phủ bởi nước bọt của cậu nhóc mười tuổi. Cảnh Nguyên thở gấp gáp, như thể cậu đã không được hít thở trong một thời gian dài. Thân dưới cậu ướt sũng vì sự trêu chọc vài phút trước của anh, đồng thời cũng vì những suy nghĩ phấn khích, ham muốn tràn ngập trong đầu óc. Giữ bản thân bình tĩnh lại và thở đều, cậu một lần nữa áp mặt lại gần dương vật của anh, nhưng lần này là bên khác. Đứa nhóc dùng tay trái của mình vuốt ve một khúc thịt trong khi miệng lại liếm láp, trêu chọc phần đầu của quái vật. Cảm thấy bản thân mình đang bị trêu ghẹo như mọi ngày, Đan Phong không ngần ngại mà đẩy sát đầu cậu vào sâu hơn, khiến khuôn miệng nhỏ nhắn ấy nuốt tận gốc cự vật lần nữa. Không kịp chuẩn bị, cậu nhóc đã phải trải nghiệm cảm giác nghẹn thở một lần nữa. Dường như làn sóng khoái cảm mới nãy chưa tan biến, nên khi đôi môi nhỏ nhắn của cậu ngậm lấy hết phần thịt cương cứng, anh đã không kìm được mà thả toàn bộ dòng nước trắng đục, đặc sệt vào họng Cảnh Nguyên cũng như trên cơ thể cậu.

"Ah… ahh… ah.."

Anh rên rỉ, cơ thể vẫn còn run rẩy một chút khi bắn ra một phần tinh dịch.

"Bé con… bé làm tốt lắm.."

Sau khi vị hậu duệ xuất tinh vào miệng, cậu liền lùi ra sau khi khóe môi vẫn rỉ ra chút tinh dịch ấm nóng kia. Phần vai bên trái cậu nhóc cũng bị bao phủ bởi thứ nước ấy và mùi đặc trưng của nó bắt đầu bốc lên, lắp đầy không khí nóng nực của những ngày người Loufu hội tụ. Đứa bé dùng tay vuốt đi thứ chất lỏng dính dính trên miệng và vai trước khi người nhìn lên Đan Phong - người vẫn còn run rẩy.

"C-chú.. V-vậy cháu đi được chưa ạ?"

Cậu hỏi, giọng khàn đi phần nào.

"Chưa xong đâu bé con…"

Không đợi cậu nhóc phản ứng, anh đè cậu xuống dưới đất, đầu áp gần sát vào giữa hai chân cậu. Bấy giờ, mặt anh chỉ cách âm vật của cậu vài xăng-ti và anh thè lưỡi ra, liếm láp khu vực xung quanh phần nhạy cảm của cậu. Vì bản thân là người thừa kế của tộc rồng, nên phần nào anh cũng có trong mình đặc điểm sinh học của họ. Lưỡi của người hậu duệ sau khi mơn trớn xung quanh thì bắt đầu tiến sâu vào bên trong, như cách anh đã dùng tay mình ma sát cho cậu trước đó. Cảnh Nguyên khi cảm nhận lưỡi của anh đi vào âm vật thì khẽ rên nhẹ, cơ thể không ngừng cựa quậy vì cảm giác sung sướng ấy. Cảm nhận được sự phấn khích từ cậu, anh càng đưa lưỡi vào sâu hơn, cựa quậy như một con côn trùng. Cậu nhóc lấy tay che miệng, cố gắng để không tạo ra âm thanh quá lớn làm cho những người xung quanh để ý. Hơi thở gấp gáp, tiếng rên gợi sự dâm dục đã hòa tan vào bầu không khí xung quanh cả hai. Từng dòng khoái cảm trải dọc thân hình nhỏ nhắn của cậu, mang lại một cảm giác phấn khích chưa từng trải qua.

"C-chú… Ah.. Ah.. C-cháu xin chú.. H-hãy dừng lại.."

Đứa nhóc tóc trắng cầu xin anh với một hy vọng lẻ loi, mong manh rằng mình có thể thoát khỏi. Nhưng điều đó đã quá muộn màng, Đan Phong giờ đầy hoàn toàn chìm trong dục vọng. Anh bỏ ngoài tai lời cầu xin của cậu và tiếp tục mơn trớn âm vật cậu bằng lưỡi cho đến khi anh nghĩ nó đã đủ ướt. Không chần chừ, anh ngồi dậy và kéo cậu nhóc lại gần, đặt phần mông nhỏ nhắn ấy lên hai khúc thịt của bản thân. Một tay chàng trai luôn ra sau lưng cậu, giúp đứa bé ấy ngồi dậy và nhìn thẳng vào mắt anh.

"Bé con… Hãy cho ta làm tình với bé."

Chưa đợi cậu nhóc trả lời, anh áp sát mặt mình lại trao cho đứa nhóc một nụ hôn nồng cháy, mãnh liệt. Lưỡi anh luồn vào giữa đôi bờ môi chúm chím, đỏ hồng của Cảnh Nguyên trước khi tiến vào sâu hơn khoang miệng cậu. Vị hậu duệ của rồng quấn lưỡi bản thân mình với cậu trong khi đuôi anh cũng vòng qua và siết nhẹ nhàng cái eo thon gọn ấy. Cùng lúc cả hai đang hôn nhau, anh nhấc nhẹ cậu lên và đặt dương vật của bản thân trước âm vật của đứa nhóc tóc trắng ây. Cậu lúc này cảm nhận được hơi ấm tỏa ra từ hai khúc thịt, đang chờ chực để tiến vào sâu bên trong và dường như cậu cũng không thể thoát ra được cái tình huống oái oăm này. Vì thế mà cậu chỉ đành buông xuôi và phó mặc số phận của mình cho một dòng sông không có điểm dừng. Không một lời cảnh báo, anh đưa một trong hai phần cự vật vào âm vật đỏ hồng, ướt đẫm cũng cậu.
Anh rên rỉ.

"Ah.. Ah.. Mẹ kiếp… Lồn bé con chặt quá…"

Anh nói giữa hơi thở gấp gáp và bắt đầu di chuyển hông mình ra vào cái lỗ chặt chẽ, nhỏ nhắn kia của cậu. Cùng thời điểm khi anh đút khúc thịt vào cậu, Cảnh Nguyên không thể không thể hét lên. Một làn sóng khoái cảm chạy dọc từ não xuống chân cậu, làm đầy những ham muốn đen tối, sâu thẳm nhất. Đứa nhóc ấy chỉ có thể rên rỉ, hai tay bám chặt vào lưng của người thừa kế và cào cấu nó để quên đi nỗi đau cũng như khoái cảm cùng một lúc. Tiếng xác thịt đập vào xác thịt cùng tiếng rên, những hơi thở gấp gáp tràn đầy cả con hẻm tối tăm kia. Cậu bé tóc trắng tựa đầu vào vai anh, cắn chặt môi dưới để kìm hãm những âm thanh mà mình tạo ra. Thấy tình hình vẫn đang trong tầm kiểm soát, Đan Phong đưa khúc thịt còn lại vào trong âm vật của cậu nhóc và thúc thật mạnh vào sâu bên trong. Một cảm giác kì lạ chạy dọc xuống sống lưng của cậu khi anh đút phần thịt còn lại vào. Mắt Cảnh Nguyên bắt đầu chảy vì cơn đau cũng như khoái cảm ở một điểm trên cơ thể mười tuổi ấy. Cú thúc của anh ngày càng mạnh dần, sâu dần trong khi hai khúc thịt lại phải chen chúc nhau bên trong âm vật. Giữa những cú thúc đầy mãnh liệt ấy, anh đặt môi trên cổ cậu và trao những nụ hôn nhẹ nhàng, rồi từ từ chuyển thành những cú cắn thật sâu, thật mạnh vào lớp da mong manh ấy. Máu chảy ra giữa lớp răng nanh sắc bén và phần da trắng nõn ấy.

"Da của bé con.. Ngọt quá… Ta có thể cắn cả ngày.."

Vị hậu duệ nói, trước khi anh lại ngậm lấy phần cổ ngọt ngào của cậu và để lại những dấu vết như thể cậu là của riêng anh.

"Ah.. Ah.. C-chú à… C-cặc chú đâm vào lồn cháu sướng quá… C-cháu chịu không nổi nữa ah.."

Hơi thở của cậu dần lạc vào những dục vọng, khi cơ thể xinh đẹp ấy bị thúc ra thúc vào bởi hai khúc thịt to lớn, gân guốc của loài rồng. Cảnh Nguyên bấu mạnh hơn vào lớp vảy của anh, dường như muốn xé toạc nó ra trước khi bản thân hoàn toàn chìm trong những đam mê, ham muốn chứa ngập sự dục vọng ấy. Như để dẫn chứng cho câu nói mới nãy, cậu không thể kìm được mà xuất tinh, khiến cho cự vật Đan Phong ướt đẫm chỉ vì thứ nước trong suốt ấy. Nhưng đó vẫn chưa phải là kết thúc, nhìn thấy đứa nhóc đã không gắng gượng nổi nữa mà xuất tinh lại càng khiến anh muốn làm cho âm vật của cậu ngập tràn tinh dịch của mình.

"Bé con hư nhỉ… Dám xuất tinh trước cả ta luôn cơ à.."

Người thừa kế tộc rồng thì thầm vào tai cậu, trước khi thúc một cú thật sâu vào bên trong, lắp đầy cái lỗ của cậu bởi hai cự vật khủng của mình.

"Ah!"

Cảnh Nguyên hét lên, hoàn toàn không chịu nổi cơn đau ấy.

"C-chú à… C-cháu không chịu nổi nữa.. Lồn cháu không chứa nổi nữa đâu.."

Cậu cầu xin giữa tiếng nấc, vẻ mặt hoàn toàn đau khổ khi nó chứa đầy nước mắt lẫn nước mũi.

"Bé con đừng lo… Ta sẽ ra sớm thôi.."

Anh thì thầm lần nữa giữa những cú thúc không ngừng nghỉ, không cho cậu lấy một phút giây nghỉ ngơi. Dường như gần với đỉnh điểm, đầu khấc của anh bắt đầu rỉ ra tinh dịch giúp phần nào việc làm tình trở nên dễ dàng hơn. Cảm giác khoái cảm dần dần xâm chiếm lấy cơ thể anh, nuốt trọn những suy nghĩ lúc bấy giờ. Không một lời cảnh báo, anh thả toàn bộ tinh dịch đặc sệt, nóng ấm ấy vào trong âm vật của Cảnh Nguyên. Thứ nước đó có vẻ quá nhiều đến nỗi nó rỉ ra cả bên ngoài, rơi xuống đất dù cho anh vẫn lấp đầy cái lỗ nhỏ của cậu.

"Hah… Hah… Hah….. Bé con… Cảm ơn em vì đã giúp ta thoát khỏi kỳ động dục.."

Đan Phong nói trước khi anh áp môi mình lên cậu và trao cho đứa nhóc trong vòng tay mình một nụ hôn nồng cháy. Ngay thời điểm anh vừa dứt lời, mặt cậu bắt đầu đỏ bừng vì đây là lần đầu Đan Phong gọi cậu là "em" thay vì "bé con" hoặc "nhóc". Thấy anh chuẩn bị hôn, cậu cũng hôn đáp lại trong khi hai tay vòng qua cổ anh và ôm chặt.

End.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro