2. Say

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kết thúc cuộc hành trình tại Belobog, đấng bảo vệ tối cao hiện tại, Bronya, quyết định tổ chức một bữa tiệc tạm biệt thật hoành tráng để thể hiện lòng biết ơn chân thành đến đội tàu. Và sau buổi tiệc là một mớ hỗn độn do đám người đang say gây ra, trong đó dĩ nhiên có Caelus và March 7th rồi. Welt lắc đầu ngao ngán nhìn một đứa đang ôm hôn cái thùng rác, một đứa thì đang chụp hình đủ thứ trên đời, chụp luôn cả cái người mà ai cũng biết là ai cùng cái thùng rác yêu dấu của mình.

"Caelus, March, mau về thôi."

Himeko nhẹ nhàng nói, kéo hai con báo này, có điều vẫn không làm nhúc nhích được xíu nào, cô bất lực mà nhìn qua Welt và Dan Heng. Và thế là, Welt phụ trách lôi March 7th về, còn Dan Heng thì lôi Caelus về.

"Ưm...thùng rác yêu dấu ơi..."

Caelus lảm nhảm, tay vẫn ôm khư khư cái thùng rác, Dan Heng thở dài vỗ nhẹ vào vai cậu.

"Về thôi Caelus, chúng ta phải giữ sức để đến Penacony chứ?"

(*Dành cho ae nào kh nhớ thì đội tàu định là sau khi trở về từ Belobog sẽ đến Penacony theo lời mời nhưng mà do Kafka đến kêu Xianzhou Luofu đang nguy hiểm bởi stellaron nên đội tàu mới đến để xử lý nhá.*)

"Không...không muốn xa thùng rác yêu dấu đâu..."

Caelus ôm chặt cái thùng rác hơn, đùa chứ trong đầu cậu giờ còn mơ màng gì đến Penacony gì đâu, chỉ có cái thùng rác bên cạnh là nhất thôi.

"Caelus..."

Giờ đến lượt Dan Heng bất lực, nhẹ nhàng không muốn muốn mạnh bạo sao? Nhưng mà...hết cách rồi.

"Anh mà không về là tôi đem bỏ cái gối hình thùng rác của anh đi đấy nhé?"

Nghe đến đây, Caelus như tỉnh khỏi cơn say rượu, nhưng chỉ được có một lúc sau, cậu lại nói.

"Không thèm..."

Thua luôn. Giờ có thùng rác thật ở đây rồi nên chả còn tha thiết gì cái gối hình thùng rác ấy nữa luôn, làm sao đây? Dan Heng suy nghĩ một hồi, sau đó chả biết nghĩ gì nhẹ nhàng xoa đầu Caelus, không biết có tác dụng không, nhưng cậu ngừng lảm nhảm rồi.

"Caelus, nếu cậu không thích tự mình về, tôi bế cậu nhé?"

"Hả?"

Chưa kịp để Caelus định hình được chuyện gì, Dan Heng đã dứt khoát bế cậu lên trước ánh nhìn đầy ngạc nhiên của mọi người, tất nhiên có cả Himeko và Welt nữa.

"...eh?"- Caelus đỏ bừng mặt, bất giác ôm chặt cổ Dan Heng và không nói gì thêm.
.
.
.
"Ngủ đi."- Dan Heng nhẹ nhàng nói, vừa đắp chăn cho Caelus vừa dặn dò.- "Trong đêm nay tàu trưởng sẽ bắt đầu bước nhảy đến Penacony luôn nên nếu cậu tò mò thì tốt nhất nên dậy sớm để xem cảnh bình minh ở đó."

Caelus mơ màng, vô thức gật đầu. Được nhìn mặt Dan Heng gần như thế này, cậu không nghĩ gì nhiều nắm lấy tay anh, đưa tay lên sờ má mình sau đó dụi đầu vào như một con mèo.

"...?" - Dan Heng trưng ra vẻ mặt khó hiểu, như thế này là sao nhỉ? Làm nũng? Cơ mà tại sao lại làm nũng?

"Hehe..." - Caelus cười nhẹ, nụ cười ngây ngô có chút đáng yêu khiến Dan Heng không nhịn được khẽ cười một tiếng.

"Sao thế? Có gì vui lắm sao?"

"Không có...gì, chỉ là... Nói thật nha, tôi thấy... Dan Heng đẹp lắm luôn...hơn cả thùng rác...nữa..."

Giọng nói ngắt quãng trông không được nghiêm túc lắm nhưng nội dung đều là những lời thật lòng, thấy Caelus so sánh mình đẹp hơn một cái thùng rác khiến Dan Heng không biết nên bày ra vẻ mặt gì, đành bất lực thở dài một hơi, vành tai có hơi ửng hồng.

"Caelus, cậu say lắm rồi. Ngủ đi, đừng lảm nhảm nữa."

Caelus kéo nhẹ cổ tay áo Dan Heng, ngước lên nhìn với vẻ mặt đáng thương.

"Ngủ chung...đi."

Chà, câu nói mà hai người thường nghe, con người ta khi say chính là lúc ta thành thật nhất quả không sai. Caelus mỗi đêm thường hay gặp ác mộng, tần suất tình trạng này xuất hiện dạo gần đây ngày càng nhiều. Mà mỗi lần như thế, Caelus sẽ phải thức dậy và phải mất một khoảng thời gian mới ngủ lại được. Vào những lúc như thế, Caelus rất muốn có một người có thể kề bên an ủi cho cậu có thể bớt đi cảm giác cô đơn, và tất nhiên, hình ảnh Dan Heng xuất hiện đầu tiên trong tâm trí cậu, Caelus muốn ngủ cùng Dan Heng, một lần nữa, như lần đầu tiên cậu đến đội tàu, lúc ấy Pom Pom chưa chuẩn bị phòng riêng nên cậu phải ngủ cùng anh, quả thật đêm đó là đêm duy nhất cậu ngủ ngon.

"... Cậu nghiêm túc muốn tôi ngủ cùng?"

Caelus có hơi e dè gật đầu, Dan Heng cũng không muốn nghĩ thêm gì nhiều, không nói không rằng lật chăn lên nằm vào cùng.

Dan Heng mà lại dễ dàng đồng ý ngủ chung với ai đó sao?

"... Ngủ ngon."

"Ừm, ngủ ngon..."
.
.
.
"Lạ thật đó, thường ngày Dan Heng dậy sớm lắm mà nhỉ. Welt, anh kêu Dan Heng dậy giúp tôi được không? Tôi cần Dan Heng phụ sửa bàn làm việc."

Himeko nhấp một ngụm cà phê, nhìn sang Welt.

"Được."

Welt đang làm bữa ăn sáng cho cả đội tàu phải bỏ dở cho tàu trưởng làm nốt, Pom Pom còn chưa kịp tức giân, Welt đã đi mất hút.

"Dan Heng, dậy- Ơ, đâu rồi?"

Kì lạ, trong phòng Dan Heng không có bóng dáng anh, đi đâu rồi sao? Nghĩ một hồi, Welt quyết định sang phòng Caelus xem thử.

Ồ, không sai tí nào, quả nhiên Dan Heng ngủ ở đây. Caelus nằm trong vòng tay anh, ánh nắng làm cậu có chút không thoải mái nên khẽ nhíu mày, sau đó ôm chặt anh, Dan Heng cũng không từ chối mà ôm lại. Welt cười nhẹ, cảnh tượng này đúng là hiếm có, đáng yêu quá. Welt không muốn làm phiền hai người, nhẹ nhàng đóng cửa lại.

"Welt? Ơ, vậy thì Dan Heng đâu...?"

"Tôi thấy Dan Heng ngủ say quá nên không nỡ kêu dậy, cô muốn phụ gì, tôi phụ giúp cho."

Himeko im lặng một thời gian rồi sau đó thở dài.

"Anh giúp tôi lấy dụng cụ và đóng đinh nhé."

-----------------24.1.2024------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro