Chương 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 17

Ngày 2/1/2023

Editor: Yang

Hạ Hủ Hủ nhìn dáng vẻ của Ngao An An không giống như đang nói giỡn, lại lần nữa dò hỏi: "Cô là nói nghiêm túc?"

"Ân." Ngao An An gật đầu, ngay sau đó tiếp tục nói: "Tự nhiên là nghiêm túc."

Hạ Hủ Hủ nghe Ngao An An xác định, tức khắc cảm thấy rất thần kỳ.

Nàng không chỉ là một biên kịch, còn là một người tiểu thuyết gia, trang web của bọn họ cũng có thật nhiều người viết về đề tài đại sư huyền học tham gia giới giải trí, hôm nay Hạ Hủ Hủ thật sự đụng đến người thật bước ra từ tiểu thuyết, có thể không cảm thấy thần kỳ sao?

Nhìn biểu tình của Hạ Hủ Hủ, Ngao An An nhướng mày, nàng như thế nào cảm thấy đột nhiên biểu tình của đối phương không quá thích hợp.

"Có vấn đề gì sao?" Ngao An An nhướng mày, hỏi ngược lại.

"Không có vấn đề, chính là cảm thấy rất...... Thần kỳ, nói về xem tướng, chúng ta hằng ngày gặp rất nhiều. Nhưng mà bắt quỷ thì... trên đời này thật sự có quỷ sao?" Hạ Hủ Hủ bát quái hỏi.

"Đương nhiên, nếu là ngươi muốn xem, có cơ hội ta cho ngươi nhìn một chút?" Ngao An An biết thế giới này khác bài trừ mấy việc phong kiến mê tín, nhưng nhìn dáng vẻ của Hạ Hủ Hủ, Ngao An An lại cảm thấy rất đáng yêu.

Quả nhiên, người nàng nhìn lần đầu tiên liền thấy thuận mắt, ở chung thật sự làm người rất thoải mái.

"Gặp quỷ? Vẫn là không cần thì hơn." Hạ Hủ Hủ đầu tiên là suy nghĩ muốn, sau đó vẫn là lắc lắc đầu.

Thế giới này, có những việc thà rằng tin là có, nàng vẫn là cái gì cũng không biết như vậy lá gan của nàng mới có thể lớn một chút.

"Vậy ở tướng mạo cho ngươi một lời khuyên." Ngao An An lại mở miệng.

Hạ Hủ Hủ nghe vậy, lập tức nghiêm túc nhìn Ngao An An.

"Ta xem tướng mạo của ngươi, phát hiện sắp tới ngươi có một đoạn tình kiếp, không có gì bất ngờ xảy ra, các ngươi sẽ tu thành chính quả, nhưng mà đây là một đóa hoa nát, ta hy vọng ngươi chú ý vấn đề này nhiều hơn, trước khi quyết định việc kết hôn hãy suy nghĩ cho thật kĩ." Ngao An An nhìn Hạ Hủ Hủ, cuối cùng cho Hạ Hủ Hủ một kiến nghị.

Hạ Hủ Hủ vừa nghe, tức khắc liền trầm mặc.

Nàng thật sự có một người bạn trai hơn nữa đã bàn đến chuyện cưới gả, người lớn hai nhà cũng đã gặp nhau, mấy hôm nữa liền sẽ đi đăng ký. Nhưng bây giờ, những lời Ngao An An nói như búa tạ nện vào lòng ngực của nàng.

Nhìn Hạ Hủ Hủ bởi vì lời nàng mà hoảng hốt, Ngao An An không nói gì nữa, lời kết tại đây, có thể tránh một kiếp này không phải xem chính Hạ Hủ Hủ.

Lúc này, Kỷ Lam cũng đã bàn giá cả xong, liền để Ngao An An ký hợp đồng.

Ngao An An không chút suy nghĩ liền ký xuống tên của mình.

Ký hợp đồng xong, Chu Thế Tân cười nói: "Phim rất nhanh sẽ bắt đầu quay đến lúc đó sẽ thông báo trước cho mọi người, nhưng mà cũng nhanh thôi, các nhân vật quan trọng đều đã chọn xong, mấy vai còn lại cũng không liên quan đến chúng ta."

Chu Thế Tân nói đến có chút mịt mờ, nhưng Kỷ Lam nghe hiểu.

Mấy vai diễn còn lại hẳn là Chu Thế Tân để lại cho nhà làm phim và nhà đầu tư.

Mấy việc này đều là chuyện ngầm hiểu trong giới!

Nhưng mà giới giải trí hiện tại đã sạch sẽ hơn so với trước kia rất nhiều, có rất nhiều chuyện đều do nghệ sĩ tự mình quyết định.

"Chúng ta liền chờ thông báo của anh." Kỷ Lam cười trả lời.

Chu Thế Tân gật đầu, để trợ lý mang bọn họ rời đi.

Lúc đi, Ngao An An còn cố ý Hạ Hủ Hủ chào tạm biệt.

Hạ Hủ Hủ tuy rằng tinh thần có chút hoảng hốt, nhưng vẫn vẫy vẫy tay chào tạm biệt Ngao An An.

Chờ Kỷ Lam mang theo Ngao An An đi ra ngoài vẫn làm người chờ thử vai bên ngoài bên ngoài chú ý một phen.

Nhìn dáng vẻ của trợ lý, mấy diễn viên bên ngoài đều có suy không cần thử vai nữa.

Quả nhiên, sau khi đưa Kỷ Lam và Ngao An An rời đi, trợ lý quay lại liền tuyên bố buổi thử vai kết thúc. Mọi người chỉ có thể thất vọng rời đi.

Trên đường về nhà, Kỷ Lam liền nói cho Ngao An An về thù lao.

"Vì cô là người mới, nên tiền lương sẽ không cao, mỗi tập 2 vạn. Bộ phim này dự kiến sẽ có khoảng 30 tập, nếu trừ đi thuế cô sẽ nhận được khoảng 50 vạn." Kỷ Lam nói đơn giản nói.

Khi nói, một chút kích động Kỷ Lam cũng đều không có.

Rốt cuộc Ngao An An chỉ trong một ngày liền kiếm được 500 vạn, nàng thật sự là không có gì tự tin mà nói ra con số 50 vạn này.

"Đã có thể chơi, lại có thể kiếm tiền, khá tốt." Ngao An An đúng trọng tâm mà đánh giá.

Nghe được Ngao An An nói, Kỷ Lam thiếu chút nữa ngất tại chỗ.

Tuy rằng đã sớm biết Ngao An An rất thích chơi, nhưng mà nghe Ngao An An nói trực tiếp như vậy, trái tim nhỏ của nàng vẫn là chịu tổn thương không nhỏ.

Đại khái, cũng chỉ có Ngao An An có như vậy tự tin đi!

"Nhưng mà ngươi yên tâm, ta nếu đã đáp ứng, nhất định sẽ hoàn thành tốt." Ngao An An lại thêm như vậy một câu.

Nghe vậy, Kỷ Lam tức khắc yên tâm.

Nàng vẫn là tin tưởng Ngao An An nói được làm được.

Xe vẫn tiếp tục chạy thì điện thoại của Ngao An An vang lên. Nhìn cái tên hiện trên màn hình, Ngao An An có chút kinh ngạc, sau đó lập tức bắt máy.

"Ngao đại sư, chứng minh thư và tài khoản ngân hàng của ngài tôi đã làm xong. Hiện tại tôi đang ở chỗ của Liên đại sư. Ngài có tiện đến đây không?" Giang Đông thanh âm từ di động kia đầu truyền tới.

"Có thể." Ngao An An lập tức gật đầu nói.

Ngắt máy, Ngao An An liền nói chuyện này Kỷ Lam.

Kỷ Lam nhìn thoáng qua Ngao An An, sau đó lái xe về hướng phố cổ.

Một lúc sau, Kỷ Lam cùng Ngao An An tới cửa hàng của Liên đại sư.

Lúc này, trong cửa hàng của Liên đại sư cũng không có khách hàng khác, Giang Đông đang cùng Liên đại sư nói chuyện.

Nhìn thấy Ngao An An đi vào, hai người theo bản năng mà đều đứng lên.

Kỷ Lam nhìn một màn này, trong lòng vô cùng bội phục Ngao An An, cố ấy chính là đi đến nơi nào liền thu phục nơi đó.

Sau khi ngồi xuống, Giang Đông đem chứng minh thư và thẻ ngân hàng đưa cho Ngao An An: "Đây là chứng minh thư và thẻ ngân hàng, bên trong thẻ đã có sẳn 500 vạn, mật khẩu là ngày sinh nhật trên chứng minh thư của ngài."

"Ân, làm phiền rồi." Ngao An An nhận lấy nhìn thoáng qua, sau đó liền cất vào. Cũng không quên nói tiếng cảm ơn cùng Giang Đông.

"Không phiền, về sau có lẽ còn có việc phiền đến Ngao đại sư! Cái này chỉ là việc nhỏ." Giang Đông thập phần khách khí nói.

Hắn cũng là phát ra từ nội tâm, hôm nay công trình đã khởi công lại, mọi chuyện hết thảy đều bình thường. Nhóm công nhân có thể an tâm làm việc, hắn cũng có thể an tâm.

Hắn tin tưởng sau khi công trình hoàn thành, hắn không chỉ có thể thăng một cấp. Mà khen thưởng của công ty cho hắn cũng không ít.

Ngao An An nghe ra ý trong lời nói của Giang Đông, cười cười không nói gì.

Kỷ Lam ở một bên nhìn một màn này, trong lòng âm thầm tặc lưỡi.

Mà Giang Đông sau khi nói xong cũng lập tức đưa ra cáo từ.

Hắn tuy rằng rất muốn cùng Ngao An An bồi dưỡng một chút cảm tình, nhưng mà rõ ràng tính cách của Ngao An An cũng không quá nhiệt tình, đại sư có bản lĩnh luôn luôn cao ngạo, Giang Đông cũng không thèm để ý, ngược lại rất thức thời rời đi.

Làm việc gì cũng phải lưu lại một con đường, đó mới là người thông minh!

Chờ Giang Đông rời đi, Liên đại sư bắt đầu dùng ánh mắt sáng quắc nhìn Ngao An An, sau đó bắt đầu hỏi một ít vấn đề.

Mấy vấn đề này đều là Liên đại sư xem trong ngọc giản, chỉ là lý thuyết và thực tiễn vẫn là có chút khác xa nhau.

So với việc tự tìm tòi, Liên đại sư vẫn là chọn hỏi Ngao An An.

Ông thậm chí dám khẳng định, trên đời này không có người nào trong giới huyền thuật có thể so được với Ngao An An.

Liên tiếp trả lời vài vấn đề, Liên đại sư lúc này mới chưa đã thèm mà kết thúc.

Mấy vấn đề vừa rồi đủ cho ông nghiền ngẫm một thời gian rồi.

Xác định Liên đại sư không còn vấn đề gì, Ngao An An liền cùng Kỷ Lam rời đi.

Ra cửa, vốn dĩ muốn rời đi nhưng nhìn đến một mảnh ồn ào phía trước. Hứng thú của Ngao An An liền nổi lên.

Kỷ Lam thấy thế, cũng chỉ có thể liều mình bồi quân tử.

"Đây là một con phố cổ đã tồn tại hàng chục năm, trước đây có rất nhiều người đến đay săn đồ cổ. Nhưng mà hiện nay đồ giả thì nhiều, hàng thật khó tìm." Kỷ Lam ở một bên giới thiệu cho Ngao An An về phố cổ.

"Đi xem đi." Ngao An An nói, dẫn đầu đi lên phố cổ.

Thấy thế, Kỷ Lam cũng chỉ có thể đi theo.

Một đường đi tới, ven đường thật đúng là có không ít đồ cổ, thật giả thì không biết, nhưng người vây xem cũng không ít.

Ngao An An chỉ nhìn một chút liền không còn hứng thú.

Chẳng có gì đẹp cả!

Kỷ Lam vậy nhìn ra suy nghĩ của Ngao An An, nhớ đến những gì Ngao An An làm trong lần đầu tiên gặp, liền nói: "Nếu cô muốn mua đồ, chúng ta có thể đến trung tâm thương mại. Ở đó có bán kim cương, đồ trang sức,... Món nào cũng đều sáng lấp lánh ."

"Thật sự?" Nghe được lời này, đôi mắt của Ngao An An tức khắc sáng lên, lập tức nhìn về phía Kỷ Lam.

Kỷ Lam nhìn đôi mắt sáng lấp lánh của Ngao An An, chỉ cảm thấy đôi mắt này chẳng khác gì đá quý, lộng lẫy bắt mắt.

"Tất nhiên là thật, nhưng mà không thể tự tiện lấy, phải dùng tiền mua. Cô hiện tại có rất nhiều tiền, có thể mua rất nhiều kim cương." Kỷ Lam sau khi hoàn hồn lại liền mịt mờ nhắc nhở Ngao An An.

Nàng thật đúng là có chút sợ Ngao An An nhìn thấy thích, liền cứ như vậy cầm đi.

Đến lúc đó liền biến thành chuyện lớn!

Nghe vậy, đáy mắt Ngao An An xẹt qua một tia ngượng ngùng, sau đó mở miệng nói: "Đã biết, ta về sau muốn gì, nhất định sẽ dùng tiền mua."

Khi đó là do nàng mới đến nơi này, không biết tình huống của thế giới này, vừa lúc nhìn thấy đèn thủy tinh kia đẹp như vậy, lập tức liền nhịn không được, không phải bây giờ nàng đã biết sao?

Giờ khắc này, Ngao An An tức khắc cảm thấy, tiền là một thứ tốt.

Nghĩ vậy, Ngao An An nhìn Kỷ Lam nói: "Ta về sau nhất định sẽ ngoan ngoãn kiếm tiền, ngươi phải giúp ta chú ý một chút xem có đá quý nào đặc biệt đẹp, đặc biệt lấp lánh không, ta muốn mua."

Kỷ Lam: "......"

Kỷ Lam vẫn là lần đầu tiên nghe được có người kiếm tiền để mua đá quý.

Không phải ai cũng có thể làm vậy.

Nhưng mà nghĩ đến thân phận bí ẩn của Ngao An, Kỷ Lam liền cảm thấy việc dù có kỳ lạ thế nào xảy ra trên người Ngao An An cũng có thể hiểu được.

Cuối cùng, chỉ có thể cứng đờ gật gật đầu.

Chỉ là sau đó Kỷ Lam đột nhiên phát hiện có chút không thích hợp.

Nàng lái xe đưa Ngao An An ra ngoài, sau đó dẫn Ngao An An đi thử vai, về sau còn phải giúp Ngao An An tìm đá quý, nàng có phải đã trở thành An bảo mẫu của Ngao An hay không? Hơn nữa còn là cái dạng không cần lương!

"Chúng ta đây hiện tại trở về? Vừa lúc đã đến giờ ăn cơm." Ở lúc Kỷ Lam còn đang suy nghĩ, Ngao An An đã đem đề tài quay lại việc ăn uống.

Kỷ Lam nhìn khuôn mặt mỹ lệ của Ngao An An, mơ hồ cảm thấy có thứ gì đó lần nữa tan biến, cuối cùng bất đắc dĩ mà đồng ý. (Vâng, hình tượng đáng sợ của chị An trong lòng chị Lam tan biến đó J))

Ngay sau đó, hai người liền chuẩn bị rời đi.

Chỉ là vừa mới đi được vài bước, , Ngao An An đột nhiên dừng bước ở phía trước một quầy hàng, ngồi xổm xuống, cầm lấy một bức tượng phật nhỏ làm bằng ngọc: "Cái này bao nhiêu tiền?"

"Một vạn."

Nghe vậy, Ngao An An trực tiếp đem thẻ đưa cho ông chủ nói: "Ta muốn, trả tiền."

"Được." Ông chủ vui muốn hỏng rồi, hắn chỉ là tùy tiện nói một cái giá vốn muốn chờ đối phương trả giá, không nghĩ tới đối phương cứ như vậy mua luôn, lập tức tay chân lanh lẹ quẹt thẻ thanh toán, sau đó đem tượng phật đưa cho Ngao An An.

Mọi thứ phát sinh quá nhanh, Kỷ Lam còn chưa kịp nhận thức chuyện gì xảy ra thì đã kết thúc.

Không phải lúc đầu nói là đi mua đá quý sao? Nhưng nghĩ đến bản lĩnh của Ngao An An, Kỷ Lam đem lời muốn nói đều nuốt trở về.

Nhận lấy đồ xong, lúc này Ngao An An mới cùng Kỷ Lam rời đi.

Lên xe, Kỷ Lam còn chưa kịp khởi động xe, Ngao An An liền đem tượng phật vừa mua được đưa cho Kỷ Lam: "Đây là cho ngươi."

"Cho tôi?" Kỷ Lam có chút ngoài ý muốn nhìn Ngao An An.

"Đây là tượng phật đã được khai quang, bên trong còn sót lại một ít linh khí, ngươi mang theo bên người có thể nâng cao vận khí cho ngươi!" Ngao An An giải thích nói.

Tiểu cô nương đơn thuần này giúp nàng không ít, coi như là quà cảm ơn đi.

Tuy rằng nàng có rất nhiều đồ còn tốt hơn, nhưng là nàng luyến tiếc lấy ra a! Cái tượng này cũng đủ rồi.

"Cảm ơn." Kỷ Lam nhìn Ngao An An, nói lời cảm ơn.

"Không có gì, đây là những gì ngươi nên có. Hơn nữa, ngươi cũng đã giúp ta rất nhiều." Ngao An An cười trả lời.

Nàng có thể nhanh như vậy tiến vào thế giới này, công của Kỷ Lam không thể bỏ qua.

Kỷ Lam nghe vậy lại nhìn tượng phật trong tay, tức khắc cười, lần đầu hai người gặp mặt cũng không quá tốt.

Lúc ấy Kỷ Lam thật không nghĩ nàng cùng Ngao An An có thể ở chung tốt như vậy, cho dù Kỷ Lam biết rõ Ngao An An không phải con người.

Nhưng mà có phải là con người hay không đã không còn quan trọng, quan trọng là Ngao An An là người thế nào. Hiện tại xem ra, Ngao An An cũng là một người tốt!

Nghĩ đến thân phận của Ngao An An tuy rằng không đơn giản, nhưng lại không quá hiểu rõ về cách đối nhân xử thế. Giờ khắc này, Kỷ Lam cảm thấy về sau nàng vẫn nên coi chừng Ngao An An nhiều hơn, tránh cho Ngao An An bị lừa.

Cất kỹ tượng phật, Kỷ Lam tiếp tục nói: "Do cô đã tặng đồ cho tôi, tôi quyết định sẽ mời cô ăn trưa. Ở gần công ty tôi có một nhà hàng, đồ ăn ở đó rất ngon."

Biết Ngao An An đặc biệt tham ăn, Kỷ Lam ở trong đầu chọn lựa một phen, chọn ra một nhà hàng nàng hợp khẩu vị của nàng nhất.

"Được nha!" Ngao An An một ngụm đồng ý, ngữ khí đều trở nên nhẹ nhàng hơn.

Làm con người thật là quá hạnh phúc! Có ăn có uống còn được chơi, cuộc sống này còn xuất sắc hơn so với Long tộc bọn họ nhiều!

Ngao An An tức khắc cảm thấy nàng ở thế giới này chơi vui đến quên cả trời đất.

Một lúc sau, Kỷ Lam mang theo Ngao An An đi đến nhà hàng gần công ty nàng.

Đi đến chỗ nàng vẫn thường ngồi ngồi xuống, Kỷ Lam gọi trước hai món sau đó để Ngao An An chọn.

Chọn xong đồ ăn, Kỷ Lam vô tình nhìn thấy hai người quen.

Lúc nhìn thấy hai người này, ánh mắt Kỷ Lam lập tức thay đổi.

Hai người kia vừa lúc ngồi ở bàn bên cạnh Kỷ Lam ở giữa hai bàn cách nhau một tấm bình phong. Vì thế, hai người kia cũng không nhìn thấy Kỷ Lam.

Kỷ Lam lập tức ngồi xuống bên cạnh Ngao An, chuẩn bị nghe lén xem hai người kia nói chuyện gì.

Ngao An An chú ý tới hành động này của Kỷ Lam, có chút ngoài ý muốn, sau đó cũng học theo Kỷ Lam cùng nghe lén bàn bên cạnh.

Lúc này, bàn cách vách.

Sau khi ngồi xuống, Tôn Tiệp nhìn người trước mắt, trực tiếp hỏi: "Vương tỷ, chị nói có chuyện quan trọng cần nói với tôi, là có chuyện gì?"

"Em có biết hôm nay Kỷ Lam mang theo một người mới đi tham thử vai nữ bốn của bộ "Tầm Tiên" hơn nữa còn bắt được vai diễn này rồi không?" Người được Tôn Tiệp gọi là Vương tỷ không chút cố kỵ hỏi.

Tôn Tiệp trầm mặc một chút: "Tôi biết."

"Em không có suy nghĩ gì sao, tôi nhớ rõ em rất muốn vai diễn này, Kỷ Lam rõ ràng có quan hệ tốt cùng Chu đạo, lại đem cơ hội này nhường cho người khác."

"Tôi cũng đi thử vai, chỉ là Chu đạo cảm thấy tôi không phù hợp thôi." Tôn Tiệp vẫn là nhịn không được nói một câu.

"Em nếu đã nói như vậy, tôi cũng không còn gì để nói, chỉ là Kỷ Lam dẵn dắt nhiều người mới như vậy, có người còn được đóng phim của Chu đạo, em cảm thấy ngày sau tài nguyên sẽ nghiêng về bên ngoài? Em hiện tại đã có chút nhiệt, chỉ còn thiếu một vai diễn nổi bật, em nhất định sẽ nổi tiếng. Em chẳng lẽ không muốn sao? Mà tôi có thể làm được việc này, hơn nữa không phải nữ bốn, mà là nữ hai." Đối phương không ngừng nói, sự dụ hoặc trong giọng nói thực rõ ràng.

"Vương tỷ, thực cảm ơn chị quan tâm tôi. Nhưng hợp đồng của tôi và Kỷ tỷ vẫn chưa đến hạn......"

"Cái này em cứ yên tâm, chỉ cần em đồng ý, tiền vi phạm hợp đồng tôi sẽ giúp em trả." Đối phương nghe ý tứ trong lời của Tôn Tiệp, vội vàng bảo đảm nói.

"Nếu là Vương tỷ có thể làm được việc này, tôi tất nhiên là đồng ý với chị." Tôn Tiệp chắc chắn nói.

"Được, một lời đã định. Tôi sẽ tìm cơ hội nói chuyện này với Kỷ Lam." Vương tỷ lập tức cao hứng nói.

"Vương tỷ, nếu tôi đi theo chị, người trong công ty có thể nói tôi vì chèo cao mà vứt bỏ người đại diện không? Việc này đối với thanh danh của tôi không tốt lắm." Đúng lúc này, Tôn Tiệp lại tiếp tục mở miệng.

"Ý của em là......"

"Tôi theo Kỷ tỷ lâu như vậy, nhưng nàng lại đem vai diễn phim của Chu đạo cho một người còn chưa ra mắt, tôi rất buồn lòng a!" Tôn Tiệp chậm rãi nói, ngữ khí vẫn ôn nhu như trước, nhưng sự tính toán, tấm cơ hiện lên rõ trong từng lời nói. (Đọc mà tức á)

"Tôi quả nhiên không nhìn lầm em! Chuyện này tôi sẽ xử lý em cứ chờ làm nghệ sĩ dưới tay của tôi đi!" Vương tỷ nghe được lời Tôn Tiệp nói thì càng vui vẻ, nàng rất thích những nghệ sĩ có tâm cơ có dã tâm, nghệ sĩ như vậy mới có thể nỗ lực tiến về đỉnh cao.

Tôn Tiệp không nói chuyện.

Sau đó, không biết là vì tị hiềm hay vì nguyên nhân gì khác. Hai người cũng không nói gì nữa. Chỉ để lại tiền boa trên bàn rồi rời đi.

Mà lúc này, sắc mặt của Kỷ Lam đã khó coi đến cực điểm.

Tuy rằng trước kia Ngao An An đã nhắc nhở nàng, Kỷ Lam cũng chú ý tới tâm cơ của Tôn Tiệp, nhưng nàng cũng không ngại, bởi vì nàng biết người có tâm cơ mới có thể ở sống trong cái vòng này. Chỉ là Kỷ Lam như thế nào cũng không nghĩ tới, nàng còn chưa có bắt đầu nâng người, Tôn Tiệp liền bởi vì có được cơ hội tốt hơn liền muốn một chân đá nàng đi, thậm chí còn muốn chiếm quyền chủ động.

Tâm cũng quá đen!

Đúng lúc này, nhà ăn cũng bắt đầu mang đồ ăn lên.

Sau khi đồ ăn được mang lên, Ngao An An lập tức cầm lấy đũa vui sướng ăn.

"Kỷ tỷ, ngươi nói không sai, đồ ăn ở đây thật ngon, ngươi cũng mau lên." Ngao An An ăn vài đũa, sau đó liền vui vẻ mà nói.

Nhìn Ngao An An, Kỷ Lam 囧 囧: "Cô cho rằng sau khi tôi nghe được có người chuẩn bị hại mình, tôi còn có thể nuốt trôi sao?"

"Kịp thời ngăn tổn hại, không tốt sao?" Ngao An An mở miệng trấn an nói: "Ta cảm thấy ngươi thật ra nên cảm ơn tượng phật ta tặng cho ngươi, ngươi chỉ vừa mới mang theo, đã giúp ngươi phát hiện được âm mưu này. Ngươi mới có thể nhanh chóng xử lý khối u ác tính này, đỡ cho ngươi về sau bỏ công bỏ sức còn bị đâm một đao. Hơn nữa, ngươi hiện tại hẳn là nên nghĩ làm thế nào để đánh ngược lại bọn họ mà không phải ở chỗ đây tức giận."

Nghe Ngao An An nói như vậy, Kỷ Lam mạc danh kỳ diệu mà không tức giận nữa, ngay sau đó gật đầu nói: "Đúng vậy, tôi không thể để kế hoạch của bọn họ thành công được. Đợi ăn cơm xong, tôi liền sẽ về công ty xử lý chuyện này."

Hừ hừ, dám tính kế nàng, cũng đừng trách nàng không khách khí.

"Ta đi cùng ngươi." Ngao An An hứng thú bừng bừng nói.

"Cô đi làm cái gì?" Kỷ Lam kỳ quái mà nhìn Ngao An An.

"Ngươi không cảm thấy có ta đi cùng ngươi, ngươi phản kích bọn họ càng mạnh sao? Cho nên ta đi theo hỗ trợ cho ngươi nha. Hơn nữa ta cảm thấy, ta sắp đóng phim, cũng cần một người đại diện, ta cảm thấy ngươi làm người đại diện của ta rất tốt, ngươi nhất định không dám lừa gạt ta!" Ngao An An đúng lý hợp tình nói.

Vừa xem xong một màn vừa rồi, Ngao An An cảm thấy giới giải trí này nhất định sẽ chơi rất vui, mỗi người đều có vài gương mặt. Ở một nơi như vậy, nhất định sẽ có rất nhiều chuyện thú vị phát sinh.

Nhìn thấy sự thích thú trong mắt Ngao An An, khóe miệng Kỷ Lam lập tức run rẩy.

Ngao An An đây là đi xem náo nhiệt! Hỗ trợ chỉ sợ là tiện đường đi.

Bất quá, lời Ngao An An nói thật sự làm nàng động tâm.

"Tôi làm người đại diện cho cô cũng được, nhưng về sau ở giới giải trí cô mọi chuyện đều phải nghe theo tôi, việc đã đồng ý thì không được thay đổi." Động tâm thì động tâm, vẫn phải nói rõ trước. Rốt cuộc Ngao An An chính là muốn chơi đùa chơi đùa. Chỉ có nói cho rõ ràng trước, Kỷ Lam mới có thể yên tâm.

"Được nha." Ngao An An một lời liền đồng ý, nhiệm vụ của nàng thật gian khổ, trước mắt một chút manh mối cũng đều không có. Còn không biết phải ở lại thế giới này bao lâu. Nàng cũng nên tìm chút chuyện để làm, ngoại trừ bắt quỷ để tìm manh mối, thì cũng có phải tìm trò gì hay chút để chơi.

Thấy Ngao An An đồng ý dứt khoát như vậy, Kỷ Lam cũng yên tâm, nàng hiểu tính của Ngao An An, đáp ứng việc gì liền sẽ không bội ước.

Nói nữa, tư chất của Ngao An An thật sự rất tốt, cho dù nàng không vào giới giải trí. Nhưng chỉ cần Ngao An An có chút danh tiếng, nàng làm người đại diện cũng sẽ được lợi theo.

Sau đó, hai người ăn xong cơm trưa liền chạy thẳng đến công ty.

Các nàng hiện tại chính là đi đánh vào mặt người khác.

Tôn Tiệp muốn trèo lên cành khác còn muốn thanh danh, nằm mơ đi!

Cho dù làm thế nào nàng nhất định phải đem chuyện này lôi ra, bốc một lớp da của bọn họ.

Hết chương 17.

Một chương này dài thật dài dài,.......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro