Chương 22

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 22

Ngày 10/2/2023

Editor: Yang

Nghĩ là nghĩ như vậy, nhưng Kỷ Lam vẫn nói với Ngao An An đang ăn đồ ăn vặt đến quên trời quên đất: "Liên đại sư tìm cô, có khách hàng rất gấp, cô đi sao?"

"Đi." Ngao An An nghe vậy ngẩng đầu, lập tức đáp lại.

Việc có liên quan đến quỷ, nàng tự nhiên không thể buông tha, nàng còn trông cậy vào việc này tìm thêm một ít manh mối!

Việc công trường lần trước đã giúp Ngao An An nhận ra một âm mưu, nhưng lúc đó lại không có bất luận manh mối gì, nàng cũng chỉ có thể tiếp tục tìm. Nếu thật là âm mưu, vậy việc dưỡng quỷ tuyệt đối không phải là lần đầu tiên, rất có thể còn phát sinh ở nhiều nơi nàng không biết.

Kỷ Lam nhìn dáng vẻ tích cực của Ngao An An, ở trong lòng yên lặng thở dài.

Kỷ Lam thật đã nhìn ra, Ngao An An đối với mấy chuyện bắt quỷ này rất có hứng thú.

Sau đó, Kỷ Lam tự mình lái xe đưa Ngao An An cùng Đao Lao Quỷ đến chỗ Liên đại sư.

Sau khi đến cửa hàng của Liên đại sư, liền phát hiện trong nhà Liên đại sư có một một người đàn ông đang ngồi, mặt mũi bầm dập, giống như là vừa mới bị đánh.

Liên đại sư thấy Ngao An An đến, lập tức nói: "Cuối cùng cô cũng tới."

Người đàn ông kia nhìn qua, liếc mắt thấy người đến là ba người trẻ tuổi.

Đi đầu là một cô gái, khuôn mặt tinh xảo, vô cùng xinh đẹp.

Đi phía sau nàng là một nam một nữ, nữ trông rất bình thường, nhưng người nam mặc một thân màu xanh còn đội một cái nón xanh.

Trong ba người này, cô gái đi đầu là đại sư sao?

Trông không giống lắm!

Nghĩ vậy, người đàn ông không tin tưởng hỏi: "Liên đại sư, đây là đại sư rất lợi hại mà ngài nói?"

"Đây là đồ đệ của tôi, từ nhỏ đã được sư phụ tôi chăm sóc. Từ nhỏ đã theo đạo, đạo hạnh so với tôi cao hơn nhiều. Thời gian này vừa vặn là lúc nó xuống núi rèn luyện, nếu không phải như vậy, mấy người muốn gặp cũng không dễ đâu! Nếu không phải vì bối phận, nàng làm sư phụ tôi cũng được." Liên đại sư nhẹ nhàng nói, trong lời nói mang đầy ý đề cao Ngao An An.

Đương nhiên, đây cũng là lời từ nội tâm của ông.

Việc giải quyết quỷ tướng lần trước, Liên đại sư thật sự sùng bái Ngao An An đến tột đỉnh.

Hơn nữa sau chuyện của công ty Thần Dương truyền ra, thanh danh của ông cũng bởi vậy mà vang xa, không ít người trong giới tìm ông hỏi thăm tin tức.

Ông liền thuận thế truyền ra ngoài, hiện tại không ít người vô cùng tò mò "Đồ đệ" của ông.

Ông nghĩ đại hội huyền học sắp tới có thể đưa Ngao An An đi cùng.

Đối với việc này, ông cũng cảm thấy vận khí của ông thật tốt.

Lúc trước cầu xin tha mạng thật đúng đắn!

Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, lời cổ nhân nói luôn đúng.

Nghe Liên đại sư tự hạ thấp bản thân nâng cao Ngao An An, người đàn ông liền tin, đối với Ngao An An cung cung kính kính nói: "Vậy hy vọng vị đại sư này có thể cứu mạng em trai tôi."

"Có chuyện gì?" Ngao An An hỏi.

Ngao An An cũng biết, nếu không phải bởi vì Liên đại sư không thể giải quyết được, ông tuyệt đối sẽ không tới tìm nàng.

Đây cũng là ước định của bọn họ.

Việc Liên đại sư giải quyết không được, có thể tới tìm nàng.

Bởi vì Liên đại sư cũng có không ít bản lĩnh, nếu ông giải quyết không được, chỉ có thể là do cấp lệ quỷ trở lên quấy phá, mà ở nhân gian xuất hiện cấp bặc từ lệ quỷ trở lên, chuyện liền tuyệt đối không bình thường.

Lúc này, người đàn ông bắt đầu tự giới thiệu.

"Tôi họ Vương tên là Phú Quý, em trai tôi gọi là Vương Vinh Hoa."

Người đàn ông vừa dứt lời, Kỷ Lam liền nhịn không được đặt tay che môi khẽ ho khan một tiếng, che giấu việc nàng thiếu chút nữa cười ra tiếng.

Không thể trách nàng định lực kém, không khí xung quanh vốn dĩ rất nghiêm túc, Kỷ Lam đang chờ nghe đối phương kể chuyện, không nghĩ tới đối phương lại đột nhiên tên chính mình.

Hơn nữa tên còn quê mùa như vậy, cho nên Kỷ Lam có chút nhịn không được.

Động tĩnh của Kỷ Lam không phải rất lớn, người khác chú ý tới cũng không cảm thấy có gì.

Vương Phú Quý nhìn thoáng qua Kỷ Lam sau đó tiếp tục nói: "Nguyên nhân gây ra mọi chuyện là do em trai tôi thỉnh thần về nhà, vốn dĩ là hy vọng việc làm ăn của gia tộc có thể càng thêm phát dương quan đại. Lúc vừa thỉnh về, việc làm ăn của chúng tôi xác thật càng ngày càng tốt. Sau khi việc làm ăn ngày một tốt, thì nhà chúng tôi bắt đầu xảy ra vấn đề, mấy đứa nhỏ trong nhà khi ra ngoài luôn gặp một chút chuyện ngoài ý muốn, đứa con nhỏ nhất của tôi còn bị tai nạn xe cộ. Không còn cách nào khác, tôi chỉ có thể để bọn nhỏ ở nhà, nhưng không nghĩ tới, mới được mấy ngày, em trai tôi lại bắt đầu ra ngoài, sau đó......"

"Sau đó thì sao?"

"Sau đó ở khu vực xung quanh nhà chúng tôi có rất nhiều người bắt đầu vô duyên vô cớ mất mạng, có người là do tai nạn xe cộ, có người là do sinh bệnh, đủ loại chuyện ngoài ý muốn xảy ra. Trực giác của tôi cảm thấy chuyện này có quan hệ với chuyện thỉnh thần. Cho nên tôi liền đi tìm một vị đại sư, vị đại sư kia đầu tiên nói muốn ngày sinh tháng đẻ của em trai tôi, sau đó muốn thêm một ít đồ vật. Sau đó nói với ta hắn đã phong ấn mấy đồ vật kia lại, sẽ không thể hại người nữa, nhưng nếu muốn đuổi quỷ, cần phải tìm người khác.

Sau khi tôi về nhà em trai tôi liền xông lên đánh tôi, nói tôi chặn con đường rời đi của nó, nó không thể trở về nữa. Nó muốn chơi chết tôi, sau đó nó liền đánh tôi thành như vậy. Nếu không phải người trong nhà ngăn cản, có lẽ tôi đã bị đánh chết, tôi chỉ có thể dựa theo lời đại sư kia nói đi tìm đại sư lợi hại hơn. Sau đó, tôi bỏ một số tiền lớn tìm vài đại sư đến, nhưng sau khi đến xem đều không có biện pháp. Cuối cùng, tôi thông qua một đại sư biết được Liên đại sư mấy ngày trước vừa xử lý một chuyện lớn, lúc này mới tìm tới cửa."

Lúc kể lại Vương Phú Quý nhớ lại những chuyện đã xảy ra, đều nhịn không được rùng mình một cái.

Đây đều là do bọn họ tự mình mời tai họa đến! Không chỉ hại người trong nhà, còn liên luỵ người khác.

Làm ăm quả nhiên phải làm đến nơi đến chốn làm, lợi chọn bàng môn tả đạo, cuối cùng đều là hại người hại mình.

"Em trai ngươi đâu?" Ngao An An hỏi.

"Ở nhà, chúng tôi sợ nó đi ra ngoài lại hại người, chúng tôi đem nó nhốt ở trong nhà. Sau khi nó nói không rời đi được nữa, chúng tôi có thể kiềm chế nó một chút. Nếu không tôi cũng khó thoát được." Nghĩ đến chính mình tránh được một kiếp, Vương Phú Quý lập tức giật mình một cái.

Hắn hiện tại thật sự chỉ hy vọng vị đại sư trước mặt có thể giải quyết chuyện này.

Sau khi hắn nói xong, Ngao An An cái gì cũng không nói, chỉ là im lặng giống như đang suy nghĩ việc gì đó, trong lòng không khỏi có chút sốt ruột nói: "Đại sư cũng không có biện pháp sao?"

Nếu là cả vị đại sư này cũng không thể xử lý, vậy thật sự hết cách rồi sao?

"Không phải, ta chính là muốn biết, ngươi nói sẽ trả số tiền lớn, là bao nhiêu tiền?" Ngao An An nghe vậy mở miệng nói.

Nàng là đang tính toán tiền nha!

Lần trước xử lý quỷ tướng được 500 vạn, lần này nên lấy bao nhiêu thì tốt đây.

Người trước mặt giống như có chút của cải, cùng nàng lại không quen thuộc, đương nhiên phải xử theo phép công.

"Chúng tôi ra giá 100 vạn, mặc dù là nói như vậy. Nhưng chỉ cần người có thể giúp chúng tôi giải quyết việc này, bảo về một nhà tôi bình an, tôi nguyện ý trả gấp đôi."

Tiền tài là vật ngoài thân, mất rồi vẫn có thể kiếm lại, nhưng nếu mạng không còn, vậy chính là cái gì cũng không có.

Hơn nữa vị đại sư này hiện tại liền nói đến tiền công, có phải hay không nắm chắc có thể giải quyết.

Vương Phú Quý là người làm ăn, tự nhiên sẽ không cảm thấy có vấn đề gì. Hắn chỉ hy vọng một việc, đó chính là có thể giải quyết tai họa này.

"Được, vậy 200 vạn đi! Hiện tại ta cùng ngươi đi nhà ngươi nhìn xem." Ngao An An dứt khoát nói, 200 vạn so sánh với việc nàng đóng phim một tháng được 50 vạn tốt hơn nhiều.

"Được a."

Kỷ Lam ở một bên nhìn một màn này, ban đầu còn cảm thấy có chút kinh khủng, sau đó nghe đến nghe đến đoạn sau liền có chút 囧.

Kỷ Lam tận mắt nhìn thấy Ngao An An như thế nào nhẹ nhàng thu về túi 200 vạn.

Việc này nếu so với đóng phim thật sự nhẹ nhàng hơn nhiều.

Còn Đao Lao Quỷ, đối với chuyện này không có bao nhiêu cảm giác, dù sao hắn cũng không dùng được, hiện tại biến thành con người, đi theo bên cạnh Ngao An An ăn sung mặc sướng, thuận tiện thăng cấp là được.

Trên đời này, nơi nào còn có quỷ có hắn như bây giờ hạnh phúc!

Một , đoàn người đi theo Vương Phú Quý tới nhà hắn.

Biệt thự độc lập gần sông, phong cảnh tuyệt đẹp, nhưng ở lúc gió nhẹ thổi qua không biết vì sao mang theo cảm giác lạnh leo.

Sau khi xuống xe, đoàn người liền theo Vương Phú Quý đi vào trong nhà .

Chỉ là đi chưa được vài bước, cửa lớn liền tự mở ra.

Một người cầm gậy gỗ từ trong phòng vọt ra, xông thẳng về phía Vương Phú Quý, hét lớn: "Tao đánh chết mày, tao đánh chết mày......"

Chỉ là còn chưa tới gần Vương Phú Quý, liền có mấy người vạm vỡ lao đến bắt lấy hắn.

Nhưng cho dù là như thế, hắn vẫn dùng bộ mặt dữ tợn nhìn Vương Phú Quý, nhìn dáng vẻ, thật là hận không thể đánh chết Vương Phú Quý.

"Ngao đại sư, đây là em trai tôi, không biết là thứ gì bám vào trên người nó?" Vương Phú Quý chỉ vào hắn em trai nói.

"Là quỷ hoạ bì." Ngao An An trực tiếp cho Vương Phú Quý đáp án.

Không chỉ Vương Phú Quý, còn có mấy người Kỷ Lam và Liên đại sư ngẩn người.

Vừa nhìn một cái liền biết.

Ngay cả Đao Lão Quỷ cũng nhận ra, hắn hiện tại là quỷ tướng, mấy con quỷ nhỏ cấp bậc nhỏ hơn hắn, cho dù bám vào con người, hắn cũng chỉ cần nhìn một cái là nhìn ra.

Nhưng mà nhìn Ngao An An dễ dàng nhìn ra như vậy, trong lòng lại nhịn không được nói.

Thật sự không hổ là đại nhân.

Mắt sáng như đuốc a! Đao Lao Quỷ ở bên người Ngao An An càng lâu, càng cảm thấy Ngao An An không đơn giản.

Cho nên hắn đã sớm quyết định, vô luận ngày sau hắn có thể bước đến trình độ nào, Ngao An An đều vĩnh viễn là đại nhân hắn.

"Hoạ bì quỷ là cái quỷ gì? Có phải hay không giống như trên TV nói, quỷ khoác lớp da người, em trai tôi......" Sau khi Vương Phú Quý bừng tỉnh, nhịn không được nói.

Hắn còn muốn bảo vệ mạng của em trai hắn a!

"Ngươi giải thích đi!" Ngao An An nhìn Liên đại sư nói.

Liên đại sư nghe, lập tức giải thích: "Hoạ bì quỷ là một loại quỷ tương đối ác độc, chỗ đáng sợ của nó là nó có thể ẩn nấp trong cơ thể con người mà không cần bất luận điều kiện gì, quang minh chính đại hoạt động ở nhân gian. Nhưng nếu nó chán ghét lớp da kia, nó liền sẽ ăn luôn người kia, sau đó lại đổi một người khác. Cơ thể em trai cậu hiện tại còn rất tốt, đến lúc đó chỉ cần kéo hoạ bì quỷ ra, sau đó để hắn điều dưỡng một thời gian thì sẽ không có việc gì."

"Vậy xin đại sư mau chóng lôi hoạ bì quỷ ra." Vương Phú Quý lập tức thành tâm thành ý khẩn cầu nói.

Ngao An An đang ở một bên xem hoạ bì quỷ giãy giụa, lúc này mới nói: "Ân, ta hiện tại đem nó kéo ra ngoài."

"Đại sư có cần......" Vương Phú Quý nhớ tới những lời vị đại sư đầu tiên đến giam hoạ bì quỷ nói, muốn nhắc nhở một chút. Nhưng lời còn chưa nói xong liền nhìn thấy Ngao An An duỗi tay ra sau đó có một bóng đen bị hút vào trong tay nàng lời đến bên miệng cũng ngừng lại.

Vị đại sư này, quả nhiên danh bất hư truyền a!

Cùng lúc đó, Vương Vinh Hoa ngã xuống, may mắn hai vệ sĩ bên cạnh phản ứng nhanh, đỡ hắn qua một bên. Hai vệ sĩ nhìn một màn trước mặt không nhịn được rùng mình một cái.

Người này quả nhiên là bị quỷ ám, khó trách bọn họ trả tiền lương cao như vậy~

Nhưng vị đại sư mà chủ nhà này mời đến cũng lợi hại, bọn họ cũng cảm thấy an toàn hơn.

Mà hoạ bì quỷ cảm giác được nó rời khỏi thân thể Vương Vinh Hoa, lập tức cao hứng mà cười ha hả.

Nó rốt cuộc ra ngoài được rồi, ra ngoài rồi nó liền có thể tiếp tục làm loạn!

Chính là nó không nghĩ tới việc nó có thể ra ngoài là do bị kéo ra ngoài nắm ở trong tay, không thể động đậy

Sau khi nhìn thấy người đang nắm nó, ánh mắt lập tức sáng lên.

Mỹ nhân a!

Nếu có thể vào thân thể của mỹ nhân này......

Suy nghĩ này chợt lóe qua, ngay sau đó, hoạ bì quỷ cảm giác toàn thân giống như bị đâm.

Ngay sau đó, liền bị ném ra ngoài.

Nó muốn chạy trốn, nhưng toàn thân nó đều đau đến làm nó không cách nào chạy được.

Làm quỷ nhiều năm như vậy, nó đã thật lâu không cảm thấy đau.

Mà lần này đau, giống như linh hồn nó đang bị đốt cháy.

"A a a a ~"

Xung quanh chỉ còn tiếng quỷ khóc thê lương.

Mọi người đều nhịn không được run run thân mình.

Lúc này, nghe được động tĩnh bên ngoài, bên trong có mấy người đi ra.

Sau khi nhìn thấy một màn này, có người nhịn không được kêu ra tiếng.

Khi nhìn thấy Vương Phú Quý liền vội vàng chạy đến.

"Lão công, đây là có chuyện gì xảy ra?" Vợ Vương Phú Quý nhìn bóng đen đang giãy giụa trên mặt đất, nhịn không được hỏi.

"Đó là hoạ bì quỷ bám trên người Vinh Hoa, đã được vị đại sư này giải quyết." Vương Phú Quý lúc này cũng đã có chút bình tĩnh lại, nhìn dáng vẻ hoạ bì quỷ kêu thảm thiết, trong lòng còn rất vui vẻ!

Rốt cuộc có thể giải quyết xong.

Vợ Vương Phú Quý nhìn bóng đen trên mặt đất, cả người đều run lên.

Thật sự là có quỷ quấy phá.

Nhưng mà sợ hãi về sợ hãi, vẫn là không có ra tiếng, chỉ là lại đến gần rồi Vương Phú Quý vài phần.

Mà Vương Phú Quý một nhi một nữ nhìn một màn này, tuy rằng sợ hãi, nhưng là đáy mắt lại mang theo tò mò.

Trên đời này thế nhưng thật sự có quỷ!

Mấy người đang xem "quỷ", nghe thấy Vương Phú Quý nói liền quay người sang nhìn vừa phía đại sư.

Nhìn một cái, hai người lập tức trừng lớn đôi mắt.

"Đây là "Tầm tiên" tam giới đệ nhất mỹ nữ!!!!!"

"Là sao, hai đứa biết đại sư?" Vương Phú Quý nhìn thấy dáng vẻ sợ hãi của con trai con gái, nhịn không được hỏi.

"Đương nhiên biết, buổi sáng con còn nhìn thấy ảnh tạo hình của cô ấy! Cô ấy rõ ràng là minh tinh mới ra mắt mà, như thế nào sẽ......"

Xoay người liền biến thành đại sư xuất hiện trước mặt bọn họ.

Thế giới này quả thực huyền huyễn!

"Hai đứa có phải nhận sai người rồi hay không?" Vương Phú Quý nhịn không được nói.

"Sẽ không, cô ấy lớn lên đẹp như vậy, con làm sao có thể nhìn lầm được!" Hai người cố gắng nói.

"Khụ khụ......"

Lúc này, Kỷ Lam ở một bên nghe thấy bọn họ nói chuyện, khẽ ho nhẹ một tiếng, sau đó mở miệng nói: "Hai người thật sự không nhìn lầm, An An nàng thật là nghệ sĩ mới ra mắt, nhưng đó là nghề phụ của cô ấy thôi, nghề chính vẫn là xem tướng bắt quỷ."

Nghe Kỷ Lam giải thích, ánh mắt con trai con gái của Vương Phú Quý nhìn Ngao An An tức khắc trở nên lấp lánh.

Thật ngầu a ~

Đúng lúc này, hoạ bì quỷ sau khi trải qua tra tấn, liền biến mất tại chỗ.

"Này......"

"Hồn phi phách tán!" Ngao An An nói thẳng, dám mơ ước thân thể của nàng, để nó chịu tra tấn đến hồn phi phách tán vẫn còn nhẹ đấy. Hơn nữa, hoạ bì quỷ chỉ là gọi đến, cũng không phải chủ mưu chân chính, giữ lại cũng không hỏi được gì.

Vương Phú Quý nghe vậy, lập tức kích động hỏi: "Nhà của chúng tôi hiện tại có phải đã không còn chuyện gì nữa?"

Sau khi quỷ chết sẽ thế nào hắn không thèm để ý, hắn để ý chính là, nhà hắn có phải hay sẽ không có chuyện gì nữa hay không.

"Nhà các ngươi bị như vậy, có một phần là do hoạ bì quỷ, nhưng nguyên nhân chủ yếu gây ra mọi chuyện không phải nó." Ngao An An nói thẳng, hơi hơi ngẩng đầu, nhìn tầng cao nhất biệt thự, tầm mắt tựa hồ xuyên thấu mọi thứ.

Lúc nhìn thấy Vương Vinh Hoa, nàng liền nhận ra cơ thể Vương Vinh Hoa có chứa hoạ bì quỷ, hơn nữa hoạ bì quỷ ở trong cơ thể Vương Vinh Hoa không phải một ngày hai ngày, nhưng hoạ bì quỷ cũng không có giết Vương Vinh Hoa thay đổi lớp da người mới, đó mới là vấn đề.

Vậy chỉ có thể nói lên một điều, việc này cũng là một âm mưu. Mà mấu chốt của tất cả nằm ở chỗ vị "Thần" được thỉnh về.

"Vậy còn có vấn đề gì?" Vương Phú Quý sốt ruột hỏi.

"Mang ta đi nhìn xem đồ vật các ngươi thỉnh về." Ngao An An tiếp tục nói.

"A, mời đi theo tôi." Vương Phú Quý lập tức nói, sau đó vội đi đằng trước dẫn đường.

Ngao An An tự nhiên đi theo.

Vợ Vương Phú Quý đối với việc này có chút sợ hãi, cũng không có đi theo, mà chỉ huy hai vệ sĩ đem Vương Vinh Hoa đưa về phòng.

Nàng hiện tại chỉ hy vọng, trong nhà có thể trở lại bình thường như trước đây.

Lúc này, tầng cao nhất biệt thự.

Ngao An An nhìn thấy cái gọi là tượng "Thần".

Trước mặt một bức tượng Bồ Tát, trông rất hiền từ, hơn nữa bên ngoài được mạ vàng. Trong mắt người bình thường đúng thật là không có cái vấn đề gì.

"Bức tượng này có vấn đề sao?" Vương Phú Quý nhịn không được nói.

"Tất nhiên có vấn đề." Ngao An An đáp, sau đó nhìn về phía Liên đại sư: "Ngươi kiểm tra một chút đi."

"Ách...... Được." Liên đại sư sửng sốt một chút, sau đó tiến lên, vô cùng nghiêm túc kiểm tra tượng Bồ Tát.

Kiểm tra một lúc, Liên đại sư lúc này mới mở miệng nói: "Đây không phải là thần tượng, đây là tà tượng."

"Cái gì là tà tượng?" Vương Phú Quý nhịn không được hỏi.

Tà tượng!

Vừa nghe cả người đều muốn nổi da gà.

"Bức tượng này có vấn đề, từ cấu tạo mà nói, sau lưng tượng Bồ Tát chính là trái tim, bắt buộc phải để rỗng. Bên trong đặt mấy động vật có linh khí như rắn, rùa đen. cái cũng giống như trái tim Bồ Tát. Thứ hai là mượn khí, nếu không hiểu biết có thể lầm xem như thần tượng, thỉnh về cung phụng. Khoảng thời gian đầu có thể có một chút hiệu quả, nhưng về sau sẽ xuất hiện vô số vấn đề. Không chỉ không mang đến vận may, ngược lại còn đem tà linh chung quanh gọi đến, bức tượng này không phải là thần tượng. Cho nên các người cung phụng đủ lâu, vấn đề liền xuất hiện." Liên đại sư bắt đầu giải thích: "Nếu tôi đoán không sai, hoạ bì quỷ chính là do tà tượng gọi tới."

Nghe Liên đại sư giải thích xong, Vương Phú Quý có chút luống cuống, "Chúng tôi đem ném bức tượng này đi có phải sẽ không còn chuyện gì nữa hay không?"

"Tà thần cũng là thần, các người không nghe nói qua thỉnh thần dễ tiễn thần khó sao? Tuy rằng hoạ bì quỷ đã bị giết, nhưng tà tượng này đã hưởng qua hương khói của nhà các người cung phụng. Tà tượng nếu như bị tà linh bám vào, bọn nó đã nhận định nhà các người rồi, bây giờ trực tiếp phá hủy, cả nhà các người cũng sẽ không xong." Liên đại sư phủ quyết cái đề nghị này.

"Vậy phải làm sao bây giờ?" Vương Phú Quý tiếp tục hỏi, trong lòng sốt ruột vô cùng.

Nếu sớm biết rằng sẽ phiền toái như vậy, bọn họ cũng sẽ không làm việc như vậy. Nhưng chuyện đã xảy ra bọn họ hiện tại chỉ muốn giải quyết ổn thỏa chuyện này.

Liên đại sư nhìn về phía Ngao An An: "An An, con nói phải xử lý bức tượng này thế nào?"

Theo ý ông, tốt nhất đem bức tượng này mang đến chùa miếu, ở loại địa phương như chùa miếu, tà linh sẽ không dám làm bậy.

Chỉ là ông không biết ý tứ của Ngao An An, vẫn nên hỏi nàng một chút.

Ngao An An nghe vậy, ngược lại hỏi một vấn đề khác: "Các ngươi thỉnh tượng này khi nào? Đã bao lâu?"

"Chắc khoảng hai tháng."

"Nó chính là vấn đề, trong vòng hai tháng bức tượng này không có khả năng sẽ có tà khí lớn như vậy." Ngao An An nhớ tới đám hắc khi lượn lờ quanh tượng khi nàng nhìn thấy. Đây là đã tích lũy thời gian dài từ năm này qua tháng nọ, việc này cũng chứng minh phán đoán lúc trước của nàng, mấu chốt của vấn đề nằm ở tà tượng mà không phải hoạ bì quỷ.

"Nhưng chúng tôi thật sự mang nó về được hai tháng a!"

"Vậy các ngươi thỉnh từ nơi nào về?"

"Không biết, là em trai tôi thỉnh về, nó cũng không có nói qua việc này." Vương Phú Quý lắc đầu nói.

"Đi, chúng ta đi xem em trai ngươi, hỏi xem hắn thỉnh bức tượng này từ đâu?" Ngao An An nói thẳng.

Vẫn là nên hỏi người trong cuộc thì tốt hơn.

"Được, chúng ta đi qua hỏi một chút." Vương Phú Quý bị những gì Liên đại sư nói dọa sợ, vội vàng nói.

Ngao An An tự nhiên đi theo hắn, Liên đại sư theo sát phía sau.

Ông cảm thấy, đi theo bên người Ngao An An có thể học được không ít thứ, hắn tự nhiên muốn học thêm càng nhiều kiến thức.

Cả hai đứa con của Vương gia, tuy rằng cảm thấy khủng bố, nhưng bọn hắn càng cảm thấy kích thích, sau đó cũng vội đi theo.

Ngược lại là Đao Lao Quỷ cùng Kỷ Lam đi ở cuối cùng.

Kỷ Lam nhìn đám người phía trước, thở dài một hơi.

Ở một bên nhìn toàn bộ mọi chuyện, thật là mẹ nó quá kích thích.

Nhưng mà Kỷ Lam cũng phát hiện, bước vào cái thế giới kỳ dị này, tựa hồ cũng không đáng sợ như vậy, bởi vì ở bên cạnh Ngao An An có cảm giác quá an toàn.

Nếu đã vậy, thì cứ tiếp tục như vậy đi!

Quyết định xong chuyện này, Kỷ Lam liền vội đi theo.

Lúc này, trong phòng Vương Vinh Hoa.

Vương Vinh Hoa lúc này vẫn còn ngủ say, mặt có hơi tái nhợt, giống như không còn máu, xem ra việc lần này thật sự ảnh hưởng rất lớn đối với hắn.

"Đại sư, em trai tôi thế nào? Thân thể nó sẽ không có vấn đề gì chứ?"

"Trong khoảng thời gian này bồi bổ cho hắn nhiều một chút, bổ dương khí là được." Liên đại sư vô cùng thông minh mà mở miệng nói thay Ngao An An.

Ông xem như hiểu một chuyện, rất nhiều việc Ngao An An đều không muốn nói nhiều, cho nên chỉ có thể là ông thay thế.

"Đồ ăn chúng tôi bình thường ăn sao?"

"Đúng vậy." Liên đại sư gật đầu.

"Vậy em trai tôi khi nào có thể tỉnh?"

"Chắc là ngày mai đi!" Liên đại sư nhìn sắc mặt đối mà phán đoán.

Lời vừa nói ra, ngón tay Ngao An An khẽ động, đầu ngón tay Ngao An An tựa hồ có một đạo quang mang hướng tới Vương Vinh Hoa.

Trong một cái chớp mắt, sắc mặt Vương Vinh Hoa tốt lên một ít.

Lúc này, Vương Vinh Hoa đang nằm trên giường thở nhẹ một tiếng, sau đó chậm rãi mở mắt.

Tỉnh!

Liên đại sư nhìn một màn này, lại nhìn thoáng qua Ngao An An, trong lòng có chút bất đắc dĩ.

Mặt già của ông lại là bị đánh bạch bạch thật vang.

Nhưng mà ông đã quen rồi.

Ai bảo Ngao An An lợi hại như vậy!

"Làm sao vậy?" Vương Vinh Hoa tỉnh lại, nhìn một đám người vây quanh mình, gian nan hỏi.

"Vinh hoa, em thế nào rồi?" Vương Phú Quý tiến lên lo lắng hỏi.

"Em không có việc gì, chỉ là cảm giác không có sức lực. Anh, em bị làm sao vậy?" Vương Vinh Hoa khẩn trương hỏi.

Vương Phú Quý vội giải thích mọi chuyện với Vương Vinh Hoa.

Vương Vinh Hoa vừa nghe xong, lập tức nói: "Bức tượng này là thỉnh được trong một ngôi miếu, người gần đó đều nói rất linh, có không ít người sau khi thỉnh về nhà, gia đình bình an, chuyện làm ăn cũng rất tốt. Em còn cố ý hỏi mấy người, hơn nữa ngôi miếu này không giống mấy ngôi miếu khác, để thỉnh được tượng cũng không cần tiền, chỉ cần dâng hương liên tục ba ngày là được, ai có thể ngờ......"

Vương Vinh Hoa càng nói càng cảm thấy khó chịu, đều là do hắn, mang đến nhiều tai hoạ như vậy.

"Ngôi miếu kia ở nơi nào? Người bị hại không chỉ có người một nhà các ngươi, bức tượng này đã hại qua không dưới trăm mạng người, rất có khả năng đã qua tay rất nhiều người." Ngao An An nói thẳng.

Ngao An An vẫn như trước cảm thấy việc lần này cũng là âm mưu. Hơn nữa có chút giống với chuyện lần trước.

Đều dùng phương thức đặc thù dưỡng quỷ.

Nếu không phải Vương gia có tiền mời đại sư, Vương gia này chỉ sợ cũng sẽ làm vong hồn dưới tay hoạ bì quỷ.

Mà dựa theo lời nói Vương Vinh Hoa, có không ít người đến thỉnh thần thượng, có lẽ những người đó cũng từng tìm đại sư hỗ trợ, mà đại sư có thể giải quyết lại có bao nhiêu?

"Ở, ở...... Tôi không nhớ rõ!" Vương Vinh Hoa muốn nói ra địa chỉ, chỉ là nghĩ mãi nhưng trong đầu lại trống rỗng, thần sắc cũng trở nên kinh hoảng.

Mọi người ở một bên nghe Ngao An An hỏi cùng với câu trả lời của Vương Vinh Hoa, không biết vì sao, cảm giác có một cổ khí lạnh từ lòng bàn chân toát ra.

Một âm mưu trần trụi a!

Hết chương 22.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro