Chương 43

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 43

Ngày 14/3/2023

Editor: Yang

Lâm Hàn hít vào thở ra, hít vào thở ra, nhưng nghĩ đến Đao Lao Quỷ là quỷ, thở dài một hơi.

Tâm nhãn của quỷ quả nhiên nhỏ a!

Sau đó nhìn Đao Lao Quỷ cùng đám quỷ hừ hừ nói: "Không thể chọc, không thể chọc, đi thôi, đi thôi."

Nói xong, Lâm Hàn vội đi về xe bảo mẫu nghỉ ngơi, thừa dịp còn chưa quay, tranh thủ ngủ một chút.

Chỉ là khi đi đến cửa xe, nhìn thoáng qua đám quỷ, sau đó nói với Tiểu Vương nói: "Tiểu Vương, mười ngày kế tiếp không cần mua nhan nến."

"Nga, được." Tiểu Vương nghe vậy gật đầu, tuy rằng đối với cái mệnh lệnh này có chút ngu ngốc, nhưng vẫn gật đầu.

Một đám quỷ: "......"

—— Lâm Hàn nổi tính tình cũng có chút khí phách?

Bất quá, "Đồ ăn" mười ngày kế tiếp của bọn họ phải làm sao bây giờ?

Ai nha! Đùa dai nhất thời thoải mái, kết quả thực thê lương a.

Xa xa Ngao An An nhìn một màn này, cười cười, nhìn về phía Đao Lao Quỷ, "Lâm Hàn đắc tội ngươi à?"

Đao Lao Quỷ bình tĩnh lắc đầu: "Không có đắc tội ta, ta chỉ là đề nghị, là bọn họ thực thi."

Đao Lao Quỷ lại đem nồi ném cho đám quỷ, đôi mắt thẳng tắp nhìn Ngao An An.

Hắn vô tội, hắn vô tội......

"Dù sao các ngươi đều là đồng lõa, cho nên đều có tội, nhan nến của ngươi mười ngày này cũng miễn đi." Ngao An An cho Đao Lao quỷ một quyết định.

Tuy rằng đối phương làm không tồi, nhưng mặt mũi dù sao cũng phải giữ!

Đao Lao Quỷ: "......"

—— Vì sao hắn phải vậy?

Còn không phải vì làm Ngao An An cao hứng sao? Rõ ràng nàng rất cao hứng, chính tại sao vẫn muốn phạt hắn.

Bất quá lần này cũng đã hiểu một chút.

Về sau có cơ hội, hắn nhất định một chút nhược điểm cũng không để lại.

Đao Lao Quỷ ở trong lòng yên lặng nghĩ.

Trong chốc lát sau, chờ Lâm Hàn ngủ đủ từ trên xe bước xuống, đột nhiên cảm giác cả người rất lạnh.

Quấn chặt quần áo, Lâm Hàn đi về phía Ngao An An.

Lúc này Ngao An An đã tạo hình xong đang xem điện thoại.

Lâm Hàn nhìn lại, không thể không thừa nhận, Ngao An An an tĩnh ngồi ở chỗ kia thật là một giai nhân tuyệt sắc.

Vô luận từ cái nào góc độ nào xem, đều đẹp như vậy.

Ông trời cũng quá chiếu cố Ngao An An.

Người lớn lên đẹp, còn có bản lĩnh như vậy.

Nghĩ vậy, Lâm Hàn đã đi tới trước mặt Ngao An An, tìm một vị trí ngồi xuống, mới mở miệng nói: "Quỷ Hồ kia thế nào?"

"Ta đưa nàng vào địa phủ luân hồi, chuộc xong tội có lẽ sẽ đi đầu thai." Ngao An An trả lời.

"Người đã chết đều có thể đi đầu thai sao?" Lâm Hàn vừa nghe, càng tò mò, hắn chỉ từ Ngao An An biết được mấy loại quỷ, có rất nhiều thứ còn chưa học đâu!

"Người bình thường đều phải xếp hàng, người lương thiện có thể đầu thai nhanh hơn. Ác nhân chuộc tội xong có thể, đại ác nhân phải xuống mười tám tầng địa ngục, có cơ duyên mới có thể đầu thai. Cho nên nhớ rõ ngày thường phải làm nhiều chuyện tốt, ngày thường không nhất định có hiệu quả, nhưng sau khi chết nhất định có trợ giúp." Ngao An An khuyên nhủ.

"...... Được."

Nghĩ đến trang mạng hiện tại đều là câu "Ta khuyên ngươi thiện lương", Lâm Hàn nghe Ngao An An khuyên hắn thiện lương nói thật đúng là có một chút...... Quái quái.

Lúc hai người câu được câu không trò chuyện về quỷ, một chiếc xe đi vào Ảnh thành.

Nhìn chiếc xe này, đoàn phim lập tức đều phản ứng lại.

Là Tạ Vãn.

Nói về Tạ Vãn, tai tiếng của của Tạ Vãn cũng đã hạ màn.

Tạ Vãn thành công phủi sạch tai tiếng, mà Chu Thành cùng Quách Viên trở thành chuột chạy qua đường, thanh danh trong giới giải trí xuống dốc không phanh.

Trừ bỏ Quách Viên, một người nghệ sĩ khác của Chu Thành sau khi sự việc lộ ra gấp không chờ nổi mà giải ước cùng hắn, sau đó vội tìm một người đại diện khác, mà toàn bộ thông cáo của Quách Viên cũng bị đình chỉ, thậm chí còn bị bắt đền tiền vi phạm hợp đồng.

Hai người bọn họ đã không còn đường lui.

Trong trận gió tanh mưa máu này, Tạ Vãn hoàn toàn thắng lợi.

Tính thời gian, Tạ Vãn đích xác nên trở về đoàn phim.

Ngao An An lúc này cũng về phía xe của Tạ Vãn.

Ngao An An còn không có quên ngày đó nàng xem tin tức nhìn thấy tướng mạo của Tạ Vãn.

Hôm nay Ngao An An muốn xem kỹ xem rốt cuộc có phải hay không.

Dù sao, năm nay đã qua hơn phân nửa, thật sự rất khó tưởng tượng chồng và con Tạ Vãn sẽ xuất hiện.

Nếu thật sự xuất hiện, có lẽ là duyên phận đi!

Ở lúc Ngao An An nghĩ, Tạ Vãn đã xuống xe.

Trước tiên mang theo Tiểu Mễ cùng Chu Thế Tân hàn huyên một chút. Sau đó, Tạ Vãn liền đi đến chố Ngao An An.

Ngao An An nhìn Tạ Vãn mặt mang ý cười, sau đó ở lúc Tạ Vãn đi đến trước mặt nàng, Ngao An An khóe miệng hơi câu, "Hoan nghênh trở về."

"Cảm ơn." Tạ Vãn tiến lên, ôm Ngao An An một cái.

Ánh mắt Ngao An An ở trên mặt Tạ Vãn dạo qua một vòng, trong lòng đã có kết luận.

Mẫn cảm nhận thấy động tác của Ngao An An, Tạ Vãn nhịn không được nói: "Chẳng lẽ tướng mạo của tôi lại có vấn đề gì?"

Lần trước, Ngao An An vừa nhìn một cái, liền nhìn ra một chuyện lớn như vậy.

Lúc này tâm tình của Tạ Vãn thật có chút lạnh ~ Nàng vừa mới qua một kiếp a! Sẽ không lại xảy ra chuyện gì đi?

Ngao An An nghe vậy, xán lạn cười, "Mặt mày hồng hào, là dấu hiệu hỉ sự."

Ngao An An xác định Tạ Vãn sắp có chuyện tốt, cũng không biết sẽ đến?

Nàng rất chờ mong!

"Vậy là tốt rồi." Tạ Vãn nghe, thở dài nhẹ nhõm một hơi, sau đó nhìn Ngao An An trêu chọc nói: "Cậu hiện tại chính là miệng vàng lời ngọc, tôi liền trông cậy vào lời này của cậu có thể sớm một chút thực hiện, xung xung hỉ."

"Rất nhanh, trong năm nay." Ngao An An thuận miệng nói một câu.

"Được, tôi liền chờ! Cậu lại tính cho tôi một lần, muốn tôi cho cậu bao lì xì hay không?" Tạ Vãn hỏi.

"Muốn, ngươi hào phóng như vậy, ta liền vui lòng nhận lấy." Ngao An An không khách khí mà đồng ý.

Nghe lời này, Tạ Vãn cười, ánh mắt nhìn Ngao An An thập phần nhu hòa.

Nàng rất thích tính cách của Ngao An An, hào phóng thẳng thắng.

Ân, thời điểm đòi tiền cũng rất hào phóng. Cùng người như vậy làm bạn lúc nói chuyện cũng cảm thấy rất buồn cười.

"Hiện tại ở đây không tiện lắm, chờ trở lại thủ đô, tôi mời cậu đi ăn ngon." Tạ Vãn tiếp tục nói, tuy rằng chuyện của nàng đã kết thúc, nhưng hiện tại nàng vẫn xem như đang ở nơi đầu sóng ngọn gió, trong khoảng thời gian này vẫn nên điệu thấp một chút, quay xong bộ phim này.

Diệp Dung đã nói với nàng.

Tai tiềng lần này tuy rằng là do Chu Thành một tay sắp đặt, nhưng vẫn có người quạt gió thêm củi ở sau lưng.

Mục tiêu chính là nữ chính của bộ phim này.

Chu Thành nhiều nhất chỉ được xem như một cây đao trong tay người khác.

Cho nên vì tránh cho lại xuất hiện ngoài ý muốn, nàng vẫn nên quay xong bộ phim này.

Xem qua kịch bản, nàng có một loại cảm giác, bộ phim này sẽ là tác phẩm kinh điển của nàng.

Đây là bậc thang để nàng bước lên một vị trí cao hơn, nàng muốn dùng toàn tâm toàn thân diễn thật tốt bộ phim này.

Muốn nổi tiếng trong giới giải trí không khó, nhưng muốn trụ ở trong giới này lâu dài lại là rất khó.

Thực lực, mới là thứ cần thiết để đứng vững gót chân trong giới giải trí.

"Được." Nghe được ăn ngon, đôi mắt Ngao An An lập tức sáng lên.

Nhìn dáng vẻ của Ngao An An, Tạ Vãn lại cười.

Nàng sớm biết, Ngao An An chính là tiểu tham ăn!

"Tôi đi tạo hình đây." Tạ Vãn nói.

Ngao An An gật gật đầu.

Tạ Vãn thấy thế, xoay người chuẩn bị rời đi, lại chú ý tới Lâm Hàn ngồi cạnh Ngao An An liền hơi hơi gật đầu với hắn một chút.

——

Cứ như vậy, kế tiếp một tháng sau đó, đoàn phim trôi qua vô cùng thuận lợi

Toàn bộ đoàn phim vô luận là nhân viên công tác cho đến diễn viên đều tiến vào trạng thái tập trung cao độ.

Sau đó, một ít diễn viên vào đoàn cũng bị đoàn phim ảnh hưởng mà đi vào trạng thái.

Mà Ngao An An cuối cùng cũng nghênh đón ngày đóng máy.

Lúc này, Ngao An An đang quay phân đoạn cuối cùng.

Theo tiếng "action!" của người phụ trách tất cả diễn viên đều bắt đầu nhập vai.

Ngao An An tiếng "action!" lập tức nhập vai.

Thanh Linh làm Đại sư tỷ của Côn Luân, luôn luôn ghét cái ác như thù.

Lúc này, nàng nhìn thấy tiểu sư đệ mà nàng nhìn lớn lên vì tăng tu vi mà sử dụng Ma Khí.

Mà Ma Khí này hình thành do làm hại vô số tánh mạng vô tội, có thể nói, có thể nói chính là đối tượng đuổi giết của toàn bộ nhân sĩ Tu chân giới.

Thời điểm phát hiện chuyện này, Thanh Linh cầm kiếm chỉ về phía đối phương, chỉ là trong mắt khó tránh khỏi có vài phần thất vọng, bất quá rất nhanh nàng liền hạ quyết tâm, nàng nhất định phải tiêu diệt Ma Khí, không chỉ vì cứu sư đệ của nàng, hơn hết nàng không thể để Ma Khí xuất hiện ở nhân gian.

"Giao ra đây."

"Sư tỷ." Ánh mắt Thanh Minh nhìn Thanh Linh tràn ngập thất vọng, trong lòng đau xót, nhịn không được cầu xin.

"Giao ra đây, ta phải diệt trừ nó, ngươi vẫn như cũ là sư đệ ta, đến lúc đó ta tìm một cái cớ để ngươi đi Tư Quá Nhai ở trăm năm, mọi chuyện liền có thể qua đi." Dù sao cũng là sư đệ nàng nhìn lớn lên, hắn đi sai đường nàng có trách nhiệm đưa hắn trở về chính đạo.

Thanh Minh cúi đầu, rối rắm hồi lâu, sau đó vẫn đem Ma Khí trong tay giao ra.

Thanh Linh tiếp nhận nhìn Ma Khí không ngừng cuồn cuộn mà toát ra ngoài, mày nhịn không được nhíu lại.

Ma Khí, chỉ có thể dùng công đức tiêu hủy mới có thể diệt trừ hoàn toàn.

Nhìn Thanh Minh, trong lòng khẽ buông lỏng, vừa lúc khoảng thời gian trước nàng vừa có được sức mạnh công đức.

Tuy rằng sau khi tiêu hủy sẽ có một đoạn thời gian suy yếu, nhưng sư đệ ở chỗ này, đến lúc đó hai người mất tích bọn họ lâu như vậy cũng sẽ không có người hoài nghi.

Nghĩ vậy, môi đỏ của Thanh Linh khẽ mở, bắt đầu niệm chú ngữ.

Thời điểm chú ngữ vang lên, sức mạnh công đức trên người Thanh Linh bắt đầu xâm nhập vào bên trong Ma Khí.

Ma Khí bị xâm nhập, bắt đầu suy yếu.

Sức mạnh công đức đang tiêu trừ Ma Khí dần dần không có tác dụng.

Lúc này, Ngao An An sắm vai Thanh Linh cầm đạo cụ diễn cảnh tiêu trừ ma khí này, thần sắc ban đầu từ đạm nhiên bắt đầu trở nên miễn cưỡng.

Sự thay đổi cảm xúc của Thanh Linh được Ngao An An thể hiện vô cùng tốt.

Nhân viên công tác chăm chú xem diễn nhịn không được cảm thán.

Ngao An An diễn xuất thật sự rất được a!

Nàng thật là người mới sao? Bọn họ cảm giác chẳng khác gì diễn viên gạo cội đâu!

Không nói tới mỹ mạo của nàng, chỉ dựa vào kỹ thuật diễn của nàng, cũng nhất định có thể nổi một phen.

Chu Thế Tân nhìn chăm chú vào màn hình, vừa lòng mà cười cười.

"Cắt!"

Cuối cùng, Chu Thế Tân mở miệng nói, sau đó lập tức phân phó chuyên viên trang điểm trang điểm lại cho Ngao An.

Kế tiếp vai diễn của Ngao An An liền phải lãnh cơm hộp, khí sắc tự nhiên phỉa có phần nhợt nhạt hơn trước.

Trải qua một đoạn thời gian xử lý, Ngao An An cũng trang điểm xong.

Tiếp theo liền tiếp tục quay chụp.

Cảnh quay tiếp theo chính là ở thời điểm Thanh Linh tiêu hủy Ma Khí, Ma Khí dẫn tới ma tu ở gần đó.

Thừa dịp Thanh Linh không có chuẩn bị, liền bị đánh lén, Thanh Linh dùng một chút sức mạnh cuối cùng tiêu trừ Ma Khí, cũng hủy đi kết ước của Ma Khí cùng Thanh Minh.

"Ta không trách ngươi."

Cuối cùng, Thanh Linh ngã vào trong lòng Thanh Minh, nói một câu cuối cùng.

Mà Thanh Minh ngây ngốc nhìn Thanh Linh, chỉ còn lại thống khổ.

Đại sư tỷ từ nhỏ yêu thương hắn đã không còn, hắn đã mất đi "Thân nhân" duy nhất.

"A ~" Thanh Minh lại chỉ có thể điên cuồng kêu gào thảm thiết.

Nhân viên xung quanh đều bị cuốn vào trong không khí bi thương kia. Hai người này diễn đều vồ cùng nhập tâm a, đặc biệt là trên khuôn mặt tuyệt mỹ của Ngao An An lúc này không có huyết sắc, khóe miệng còn mang theo vết máu, càng đánh sâu vào trong thị giác.

Lại nhìn dáng vẻ thương tâm khổ sở của Lâm Hàn, bọn họ đều cảm thấy có chút muốn khóc.

"Cắt." Chu Thế Tân nói.

Nhân viên công tác nghe được lời của Chu Thế Tân cũng vội, sau đó chạy nhanh bắt đầu tiến hành chuẩn bị cảnh quay tiếp theo.

Lúc này, Ngao An An liền từ trong lòng Lâm Hàn đứng lên, Lâm Hàn từ trong túi lấy ra khăn giấy xoa xoa nước mắt: "Vừa rồi còn cảm thấy có chút chua xót, nhập diễn."

Sau khi nói xong, nhìn dáng vẻ bình thản của Ngao An An, nhịn không được nói: "Cô không có cảm giác gì sao?"

"Không a, nhưng hương vị "máu" không tốt lắm, ta phải đi súc miệng đã." Nói xong, Ngao An An liền vội rời đi.

Lâm Hàn bất đắc dĩ cười cười.

Ngao An An nhập vai nhanh, xuất vai cũng rất nhanh.

Bất quá hắn còn có cảnh quay phía sau! Không thể xuất vai.

Nghĩ vậy, Lâm Hàn lại tiếp tục ấp ủ nước mắt.

Bên này, Ngao An An đi ra, Chu Thế Tân lập tức cho nàng một hồng bao lớn: "Lì xì đóng máy."

"Cảm ơn Chu đạo." Ngao An An nói lời cảm ơn, tiếp nhận bao lì xì.

Nhìn bộ dáng Ngao An An tươi cười đầy mặt, Chu Thế Tân cũng cười, hơn một tháng ở chung, hắn cũng biết Ngao An An là một cô gái rất tốt.

Con gái giống Ngao An An hiện tại rất ít.

"Sau khi quay xong bộ phim này, em có kế hoạch gì không?" Chu Thế Tân nhịn không được hỏi, Ngao An An lớn lên đẹp, tư chất lại không tồi, hẳn là không thiếu tài nguyên đi?

Ngao An An là một người mới rất có tiền đồ, Kỷ Lam chính là gặp may.

"Cái này còn phải xem Kỷ tỷ, nàng nói sẽ giúp ta xem xét, nàng nói cái gì, ta liền làm cái đó." Ngao An An nói thẳng.

Có người đại diện, nàng cũng không cần nhọc lòng làm gì, ở giới giải trí cứ nghe theo Kỷ Lam.

"Em thật đúng là nghe lời, người trẻ tuổi không nóng nảy như vậy rất tốt." Chu Thế Tân tiếp tục khen Ngao An An, cũng coi như là nhắc nhở Ngao An An.

Ngao An An lớn lên đẹp như vậy, hiện tại cũng coi như có chút danh khí, nếu đặt trên người những người khác, khẳng định là sốt ruột tìm thông cáo, muốn nhanh nổi, nhưng Ngao An An lại có thể bình tĩnh như vậy, thật là khó được, hắn cũng hy vọng về sau Ngao An An cũng có thể kiên trì như vậy.

Nền tảng vững chắc, con đường Ngao An An đi về sau sẽ càng thêm thuận lợi, tương lai nhất định tiền đồ vô hạn.

Ngao An An mang theo ý cười nghe Chu Thế Tân nói, một bộ nghiêm túc lắng nghe.

Nhìn thái độ này của Ngao An An, đánh giá của Chu Thế Tân đối Ngao An An lại cao thêm một tầng.

thời điểm Còn muốn nói gì đó, Kỷ Lam liền đi tới, sắc mặt sốt ruột.

"Làm sao vậy?" Chu Thế Tân lo lắng hỏi.

"Là một nghệ sĩ khác của em xảy ra chuyện." Kỷ Lam nói một câu liền quay sang nói với Ngao An An: "Tôi tính thời gian, chuyện minh hôn ngày đó cô nói với Uyển Bạch cần bảy bảy bốn mươi chín ngày, chính là ngày mai, Uyển Bạch trong khoảng thời gian này vội quá nên quên mất, hôm nay vài lần thiếu chút nữa gặp chuyện ngoài ý muốn mới nhớ tới, vội gọi điện thoại cho tôi, chúng ta nên đi nhanh thôi."

Nói với Ngao An An xong, Kỷ Lam liền nói với Chu Thế Tân: "Việc liên quan đến mạng người, Chu đạo anh thay em nói xin lỗi với mọi người nha, bọn em đi trước."

Nói xong, Kỷ Lam vội vã dẫn Ngao An An đi.

Nhìn bóng lưng các nàng rời đi, Chu Thế Tân lúc này mới đột nhiên nhớ tới Ngao An An còn một thân phận khác —— đại sư!

Ai, hình tượng Ngao An An quá tốt, hắn rất dễ quên thân phận này.

Ngay sau đó, lại nghĩ đến những gì Kỷ Lam vừa mới nói, cả người không khỏi run lên một chút.

Thời điểm không biết, nghe người ta nói những việc này hắn đều là bán tín bán nghi, nhưng hiện nay thật sự tin tưởng, nghĩ thôi cũng rất sợ hãi.

Xem ra về sau hắn vẫn là không nên làm chuyện trái với lương tâm a!

Không làm chuyện trái với lương tâm, không sợ quỷ gõ cửa.

——

Bên này, Ngao An An bị kéo lên xe, vội vã trở về khách sạn thu thập đồ liền đến thẳng sân bay.

Mãi cho đến khi lên máy bay, Kỷ Lam mới thở hổn hển một hơi, sau đó cũng có chút sốt ruột mà mở miệng nói: "Chúng ta hiện tại trở về kịp sao? Uyển Bạch sẽ không xảy ra chuyện đi?"

"Ở trên người Lâm Uyển Bạch có đồ vật bảo hộ, sẽ không có nguy hiểm đến tính mạng, đại khái nàng chỉ là ý thức được có điều không thích hợp, lại nhớ đến chuyện này cho nên sốt ruột." So với Kỷ Lam hoảng loạn, Ngao An An lại là vững như Thái sơn.

Nghe Ngao An An nói, Kỷ Lam bình tĩnh một ít.

Bất quá tầm mắt Ngao An An ở trên người mấy vị khách vừa đi vào máy bay nhìn một vòng, buồn bã nói: "Hiện tại có vấn đề chính là chúng ta."

"Chúng ta? Chúng ta làm sao vậy?" Kỷ Lam vẻ mặt mộng bức nói.

Ngao An An mở miệng nói, "Ngươi vốn đang là mặt mày hồng hào, nhưng sau khi lên máy bay, ấn đường biến thành màu đen, trên mặt còn có chút tử khí quanh quẩn, mấy người trên máy bay này cũng không khác ngươi lắm."

"Có ý gì?" Kỷ Lam thanh âm có chút run lên.

"Chính là máy bay này rất có khả năng sẽ xảy ra sự cố, mà người trên máy bay này không chết cũng bị thương nặng." Ngao An An tiếp tục nói.

"Chúng ta nhanh đi xuống a!" Kỷ Lam gấp không chờ nổi mà nói.

"Vận đen đột nhiên xuất hiện, đại biểu vốn là không có việc như vậy, nhưng đột nhiên lại xuất hiện, không giống ngoài ý muốn." Ngao An An trả lời, "Có lẽ có người muốn hại một người nào đó trên máy bay này."

"Ai a?" Kỷ Lam tiếp tục nói.

"Có lẽ, là chúng ta?" Ngao An An như suy tư nói.

Hơn một tháng trước nàng phá hư bí cảnh của Cửu Đầu Điểu, lại đưa hắn vào địa phủ, sau lưng chuyện này nếu thật sự có "Người", có lẽ không khó tra đến trên người nàng.

Tra được nàng tự nhiên là muốn hại nàng.

Có lẽ, bọn họ nghĩ nàng là người?

Đại khái nàng làm cho bọn họ cảm giác được uy hiếp.

Tuy rằng Ngao An An đã sớm chuẩn bị, nhưng không nghĩ tới đối phương sẽ nhanh như vậy tìm được nàng.

Có lẽ là do nàng là người trong giới giải trí.

Thân phận công khai lộ liễu như vậy, nàng giống như một cái bia ngắm rất dễ thấy.

Bất quá nàng sợ sao?

Không sợ!

Nàng ngược lại cảm thấy càng thú vị.

Nàng liền quang minh chính đại mà xuất hiện như vậy, xem bọn hắn rốt cuộc có thu thập nàng thể hay không.

"An An ngươi đắc tội ai sao?" Kỷ Lam hỏi, ngay sau đó, đột nhiên phản ứng lại, không phải là quỷ đi?

Ngao An An không đắc tội người nào! Vậy chỉ có thể là quỷ.

"Yên tâm, có ta ở đây, sẽ không có việc gì." Ngao An An nhìn bộ dáng lo lắng của Kỷ Lam, trực tiếp trấn an.

"Ân." Kỷ Lam nhìn Ngao An An, trong lòng tức khắc liền an ổn.

Có Ngao An An ở đây, nhất định sẽ không có việc gì.

Đao Lao Quỷ ở bên cạnh nghe bọn họ nói chuyện, trên mặt lại không có một chút sợ hãi.

Hắn là quỷ, dù sao cũng không thể chết một lần nữa.

Nếu có quỷ lợi hại hơn hắn, có Ngao An An ở đây, hắn cũng sẽ không có việc gì.

Rất nhanh chờ tất cả hành khách đã ngồi vào vị trí, tiếp viên hàng không liền bước lên hướng dẫn thao tác cài dây an toàn, máy bay liền cắt cánh.

Máy bay chậm rãi rời đường bay, bay lên.

Ở lúc máy bay chuẩn bị cất cánh, Ngao An An nhắm mắt lại nghỉ ngơi, thần thức lại bắt đầu chú ý tới máy bay.

Lúc đầu nàng đã chú ý qua, không có gì khác thường.

Trước lúc cất cánh cũng không có gì khác thường, vậy chờ đến sau khi cất cánh.

Xóc nảy một chút, máy bay liền bay lên không trung, bắt đầu không ngừng điều chỉnh độ cao.

Sau khi máy bay cất cánh không lâu, đột nhiên, sấm sét ầm ầm vang lên.

Mưa từng giọt từng giọt đập vào cửa sổ.

Một màn này làm tâm Kỷ Lam nhịn không được nhắc lên.

Mà trong khoan máy bay, một ít hành khách cũng bắt đầu vội lên.

Thời tiết như vậy máy bay sẽ không có việc gì đi?

Tiếp viên hàng không thấy thế, vội trấn an hành khách, trong lòng cũng có chút bồn chồn.

Không phải dự báo nói hôm nay trời nắng sao? Như thế nào đột nhiên sét đánh còn có mưa?

Ở thời điểm nhân tâm hoảng sợ, Ngao An An đã nhận ra khác thường.

Tâm niệm vừa động, ở dưới khống chế của nàng, Ngao An An bắt được một lá bùa màu vàng.

Chú ngữ phía trên nàng đã từng xem trong sách ở chỗ Liên đại sư.

Bùa dẫn sấm.

Hơn nữa bùa dẫn sấm này còn là vừa mới phát ra.

Điều này nói lên một điều, trên máy bay có người, không, phải nói là có quỷ.

Thế mà nàng lại không phát hiện ra.

Đây cũng là bản lĩnh hạng nhất.

"Đây là cái gì?" Kỷ Lam cũng không nghĩ tới trong tay Ngao An An đột nhiên xuất hiện một thứ, tò mò hỏi.

"Bùa dẫn sấm, đại khái là thủ phạm dẫn đến sấm sét bên ngoài."

Không chút suy nghĩ, Ngao An An trực tiếp hủy bùa dẫn sấm này.

Mà sau khi Ngao An An phá hủy lá bùa, bên ngoài vẫn như cũ mây đen bịt kín, sấm sét ầm ầm.

Ngao An An nhìn một màn này, ánh mắt thông qua máy bay nhìn về phía bên ngoài—— Lôi quỷ.

Lôi quỷ, cùng loại với khỉ, môi như chu sa, gương mặt như mục, đỉnh đầu có sừng, sau lưng có một đôi cánh màu xanh lơ, có còn một cái đuôi giống đuôi con báo, thường xuyên tiếp xúc với sấm chớp, có thể dẫn lôi điện.

Bùa dẫn sấm là chiêu số đối phương chuẩn bị, Lôi quỷ này chỉ sợ cũng vậy đi.

Ở lúc Ngao An An nhìn ra, Đao Lao Quỷ cũng chú ý tới Lôi quỷ.

Vội vàng nói: "Muốn ta đi hay không."

"Ngươi có thể bay?"

Đao Lao Quỷ lắc đầu.

Ngao An An liếc Đao Lao Quỷ một cái, ngay sau đó nhìn Lôi quỷ bên ngoài tay cầm rìu, tay cầm gậy gộc chuẩn bị đem sét dẫn tới trên máy bay, đầu ngón tay khẽ nhúc nhích, một đạo ánh sáng tím liền từ trong tay Ngao An An bắn ra, xuyên qua máy bay bắn lên người Lôi quỷ.

Lôi quỷ kêu thảm thiết một tiếng sau đó ở giữa không trung hồn phi phách tán.

Nhìn một màn này, Đao Lao Quỷ tức khắc trở nên ngây ngốc.

Vậy cũng có thể?

Được đi, đại nhân chính là đại nhân, chính là ngưu bức như vậy.

Mà lúc này, ở một ngôi nhà trong một thành phố nhỏ.

Đang chờ tin tức đột nhiên phát hiện, Lôi quỷ hắn vừa phái ra đã bị diệt.

Hồn phi phách tán?

Người này có chút không tin tưởng.

Sau đó cầm điện thoại nhìn Weibo Ngao An An.

Nhìn dòng chữ xem tướng bắt quỷ, cau mày, đây rốt cuộc là thần thánh phương nào?

Không có quá nhiều về nàng, đối với kế hoạch của hắn sợ là sẽ có ko ít biến cố.

Bất quá thật là có vài phần thực lực, vốn dĩ lúc đầu nghĩ mặc kệ cũng được, dù sao cứ trực tiếp tiêu diệt là được. (Thánh ảo tưởng của năm gọi tên anhJ)

Không nghĩ tới đối phương có thể diệt Lôi quỷ dễ dàng như vậy.

Lại nghĩ đến kết cục của Chim Chín Đầu, trầm tư một lát, người này liền quyết định.

Trong khoảng thời gian này kiêng dè nàng chút.

Chuyện của hắn so với đối phó nàng càng quan trọng hơn!

Hết chương 43.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro