Chương 50

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 50

Ngày 26/3/2023

Editor: Yang

Bất quá Ngao An An rất nhanh phản ứng lại, hỏi đứa bé nói: "Em trai ở đâu?"

"Trong bụng có một em trai." Đứa bé trả lời, còn đối với bụng Ngao An An cười cười.

Ánh mắt những người khác nhìn Ngao An An không nhịn được hơi kỳ lạ.

Đều nói đứa bé đôi mắt là sạch sẽ nhất, chẳng lẽ Ngao An An trong bụng thật sự có đứa bé sao?

Ngao An An ban đầu là không thể tin tưởng, sau đó lại nhớ tới đêm hôm đó.

Không thể nào!

Cửu Vĩ Hồ cùng Thanh Long đều rất khó dựng dục con nối dõi, cho nên bọn họ rất khó mang thai.

Cha mẹ nàng đều là Thanh Long, cũng trải qua mấy vạn năm mới có nàng.

Mà Cửu Vĩ Hồ càng gian nan hơn.

Con nối dõi gian nan sau có thể chỉ ở một đêm như vậy liền dễ dàng có như vậy?

Mang theo tâm thái hoài nghi, Ngao An An bắt đầu xem bụng mình.

Nhìn lại thời điểm phát hiện trong bụng nàng thế nhưng thật sự có một cái...... Trứng!!!!

Nàng mang thai!

Nàng thật sự mang thai!

Ngao An An tại một cái chớp mắt thật sự cảm thấy đầu nàng trống rỗng.

Mà lúc này, tựa hồ cảm giác được Ngao An An đang chú ý, quả trứng kia ở trong bụng Ngao An An động động.

Cũng vì thế làm cho Ngao An An lập tức bình tĩnh lại.

Có thì có thôi!

Đến lúc đó sinh ra một con rồng nhỏ, cha mẹ nàng nhất định sẽ vui vẻ đếm phát điên cho xem, rốt cuộc tính Thanh Long nhất tộc bọn họ cuối cùng lại có hậu đại.

Sờ sờ bụng, Ngao An An vô cùng hy vọng đây là một Tiểu Thanh Long.

Long tộc bọn họ đều là sinh trứng, trong bụng nàng là trứng, cho nên sẽ là một con Tiểu Thanh Long mà không phải Cửu Vĩ Hồ đi?

Nghĩ như vậy, trứng lại giật giật, từ bên trong rõ ràng truyền ra một tia mạt ủy khuất, phảng phất như đang nói Ngao An An như thế nào đến bây giờ mới phát hiện ra nó nha.

Ngao An An nhận thấy được cảm xúc này, tức khắc có chút bất đắc dĩ, thân thể của nàng một chút dấu hiệu đều không có, trứng nhỏ là bất mãn nàng không phát hiện nó tồn tại, cố ý không tạo ra động tĩnh, mãi cho đến hôm nay.

Không biết vì sao, trong đầu Ngao An An nghĩ tới một câu.

Đây là một quả trứng rồng ngạo kiều.

Sau đó, Ngao An An chuyển một ít linh lực truyền vào quả trứng, quả trứng lập tức hưng phấn lên.

Cảm giác hết thảy, mày Ngao An An ở toàn bộ quá trình hết nhăn lại thả, hết thả lại nhăn, làm cho mấy người ở bên cạnh nhìn đều không khỏi có chút lo lắng.

Dì Vương Thiến Thiến nhịn không được nói: "Ngao đại sư, cô không sao chứ?"

Ngao An An nghe được lời này, hơi hơi ngẩng đầu, nhìn sắc mặt khác nhau của mấy người, ngay sau đó lắc đầu nói: "Ta không có việc gì."

Nói xong, ánh mắt Ngao An An một lần nữa dừng ở trên đôi mắt đứa bé: "Các ngươi có chú ý tới con trai ngươi có cái khác thường hay không?"

"Cái gì?" Dì Vương Thiến Thiến vừa nghe, lực chú ý hoàn toàn bị hấp dẫn, con trai của nàng bị làm sao vậy?

"Thằng bé lúc trước có phải hay nhìn thấy một số thứ kỳ lạ không?" Ngao An An tiếp tục hỏi.

Dì Vương Thiến Thiến vừa nghe, không tự giác được mà ngẩn người, sau đó mới từ từ nói ra: "Bởi vì vẫn thường nghe nói đôi mắt trẻ nhỏ sạch sẽ có thể nhìn thấy một số thứ người lớn không thể thấy, cho nên chúng ta cũng không hoài nghi, chỉ là buổi tối sẽ không tùy tiện dẫn thằng bé ra ngoài, cô hỏi như vậy là do có vấn đề gì sao?"

"Cũng không phải vấn đề gì lớn, các ngươi nghe nói đến Âm Dương Nhãn chứ!"

"Ân." Sắc mặt hai vợ chồng liền trắng ra vài phần, chẳng lẽ con trai bọn họ có Âm Dương Nhãn? Nhưng mà bọn họ từng nghe nói người có Âm Dương Nhãn rất không tốt.

"Con trai các ngươi không chỉ có Âm Dương Nhãn mà còn có Linh Nhãn, loại mắt này không chỉ có thể nhìn thấy quỷ, còn có thể nhìn thấy có linh vật, bất quá quỷ chỉ có thể nhìn thấy ở tình huống đặc thù. Còn thứ thằng bé thường nhìn thấy có thể là linh vật, như là đồ vật có linh khí, loại đồ vật này tuy rằng hiện này có rất ít, nhưng nếu có thể tìm được mang theo bên người, đối với thân thể rất tốt." Ngao An An nói.

Bởi vì có linh nhãn nên thằng bé không chỉ có thể nhìn thấy quỷ, cũng thấy được quả trứng trong bụng Ngao An An.

Cùng với Trần Nam ngày đó Ngao An An gặp được nhưng thật ra có điểm giống, chỉ là đôi mắt Trần Nam chỉ có cảm giác với linh vật, mà đứa nhỏ này lại còn có cảm giác với quỷ.

"Vậy có thể đóng linh nhãn không?" Dì Vương Thiến Thiến vừa nghe Ngao An An nói xong, lập tức hỏi tiếp.

Mặc kệ đôi mắt này là tốt hay xấu, nàng đều không hy vọng con nàng có, bởi vì quá mức với đặc thù sẽ chỉ tạo nên xong đối với sự trưởng thành của đứa nhỏ.

"Các ngươi xác định?" Ngao An An hỏi.

"Tuy rằng có thể nhìn thấy linh vật, nhưng không phải cũng có thể nhìn thấy quỷ sao? Thằng bé bây giờ còn nhỏ, không có khả năng phán đoán, tôi sợ thằng bé bởi vì thế mà sinh ra bóng ma tâm lý, tôi cùng chồng đều là giáo viên, chúng tôi chỉ mong thằng bé có thể trải qua một tuổi thơ vui sướng, tôi không hy vọng thằng bé sẽ gặp bất kỳ chuyện gì nguy hiểm." Dì Vương Thiến Thiến nói, tay sờ sờ đầu con trai.

Dượng Vương Thiến Thiến ở bên cạnh cũng không nói gì, nhưng thái độ của hắn rõ ràng là giống với vợ hắn.

Bọn họ đều muốn con mình bình bình an an, vui vẻ lớn lên.

Nghe bọn họ nói như vậy, trong lòng Ngao An An càng thêm thưởng thức bọn họ.

Cũng phải, hai người bọn họ đều là người tốt, ở trong mắt bọn họ, con cái càng quan trọng hơn rất nhiều thứ!

Nếu linh nhãn đặt ở Tu chân giới, tuyệt đối là thiên phú dị bẩm. Nhưng mà ở thời đại này, ngược lại chính là phiền toái.

Đối với Ngao An An mà nói, giúp đối phương đóng lại là tốt nhất, xem ở chuyện đứa nhỏ này có thể nhìn thấy Tiểu Thanh Long trong bụng nàng, hai người có một phần duyên phận, Ngao An An liền giúp đứa nhỏ này một chút vậy.

Nghĩ vậy, Ngao An An tiếp tục nói: "Ta sẽ hỗ trợ đứa nhỏ này đóng lại mắt nhìn thấy quỷ, ta sẽ giữ mắt nhìn thấy linh vật lại. Linh vật khó tìm, có lẽ cả đời đều không thể gặp được, cái này coi như ta cho hắn một kỳ ngộ, tương lai có may mắn hay không phải xem ở chính đứa nhỏ này rồi."

Ngao An An nói làm hai vợ chồng ngẩn người, ngay sau đó hiểu được ý Ngao An An nói liền vội nói cảm ơn, nếu có thể nhìn thấy linh vật là chuyện tốt, bọn họ tự nhiên sẽ không chối từ.

Ngay sau đó, Ngao An An vươn tay về phía đứa bé.

Đứa bé nhìn Ngao An An, cũng vươn tay nhỏ ra.

Ngao An An đem đứa bé ôm vào trong lòng.

hai vợ chồng nhìn Một màn này đều có chút kinh ngạc, con trai bọn họ bình thường không thích thân cận người ngoài. Như là bà nội thằng bé, chỉ cần không bắt buộc phải để bà nội ôm tuyệt đối sẽ không để bà ôm, còn người xa lạ càng không có khả năng.

Không nghĩ tới thằng bé thế nhưng nguyện ý để Ngao An An ôm.

Có lẽ là thở sạch sẽ trên người Ngao An An hơi làm thằng bé thích?

Đúng vậy, sạch sẽ.

Tuy rằng ánh mắt đầu tiên Ngao An An tạo cho bọn họ chính là cảm giác thực đẹp, nhưng sau khi ở chung, bọn họ lại có thể cảm giác được trên người Ngao An An tạo một cảm giác rất thoải mái.

Như là một loại không dính bụi trần, vô cùng sạch sẽ, cũng giống như diện mạo của nàng vậy, khó có được.

Đứa bé bị Ngao An An ôm vào trong ngực sau đó nhịn không được đưa tay sờ lên bụng Ngao An An, lại kêu một tiếng, "Em trai".

Nghe thấy tiếng thằng bé gọi, hiện trường trừ bỏ Ngao An An ba người còn lại đều có chút xấu hổ.

Mà lúc này, Ngao An An chú ý tới quả trứng trong bụng nàng nhảy một chút, tựa hồ là phát ra tín hiệu sung sướng, thấy thế, Ngao An An cười cười, Tiểu Thanh Long thật cao hứng nha!

Nhìn đứa nhỏ, Ngao An An cười nói: "Em trai nghe được ngươi gọi rất vui vẻ!"

Ba người Vương Thiến Thiến nghe vậy mở to hai mắt nhìn, thật sự có thai?

Ngao An An không biết ba người khiếp sợ, ngón tay sờ lên đôi mắt đứa nhỏ, sau đó rút ra một đoàn khí đen.

Làm xong Ngao An An đem đứa bé trả lại cho bọn họ: "Xong rồi."

Nhìn một màn này, tuy rằng ở trong mắt Vương Thiến Thiến, chẳng qua là Ngao An An đưa tay chạm vào đứa nhỏ một cái, nhưng Vương Thiến Thiến vẫn cảm thấy Ngao An An như vậy thật ngầu!

Khí chất đại sư này thật là khiến nàng mê đến không xong rồi.

"Cảm ơn." Dì Vương Thiến Thiến vội vàng nói với Ngao An An.

Có Ngao An An tâm nàng đều yên ổn rồi.

Nghĩ đến đây, thập phần cảm kích Ngao An An, không chỉ là cứu mạng bọn họ, lại còn giúp con trai bọn họ.

Nếu không phải Ngao An An, bọn họ thật không biết phải làm sao bây giờ.

Nhìn bọn họ một bộ dáng vẻ chân thành, Ngao An An tiếp tục nói: "Chuyện này giải quyết xong, nhưng chuyện trong tiểu khu này còn chưa có giải quyết."

Nghe được lời này, ba người Vương Thiến Thiến lập tức phản ứng lại.

Bị chuyện này trì hoãn, thật là thiếu chút nữa đã quên.

"Nữ thần An An, chị có kế hoạch gì không? Chị nói, bọn em làm." Lúc này, Vương Thiến Thiến rốt cuộc tìm được cơ hội nói chuyện, lập tức kích động nói.

Từ lúc nhìn thấy Ngao An An, lại nhìn thấy những gì Ngao An An làm, hoàn toàn làm Vương Thiến Thiến từ fans đáng tin biến thành fan não tàn.

Ngao An An nhìn Vương Thiến Thiến kích động, cười cười nói: "Tính cách mẹ chồng dì ngươi thế nào?"

Vương Thiến Thiến nghe thấy, cố ý nhìn thoáng qua dượng nàng.

Ai nha, dượng ở chỗ này, nàng ngại nói thẳng về mẹ người ta a.

Dượng Vương Thiến Thiến nhìn dáng vẻ Vương Thiến Thiến muốn nói lại không dám nói, cười khổ một chút nói: "Gia đình tôi là nhà đơn thân, từ nhỏ là một mình mẹ tôi cực khổ nuôi tôi lớn lên, bà quá mức coi trọng tôi, ở trong mắt bà, tôi là quan trọng nhất, mà bà cũng hy vọng tôi như vậy, cho nên ở trong nhà thường xuyên nói chuyện có chút khó nghe, nhưng mấy năm nay đã tốt hơn không ít, mấy mặc khác cũng không có gì chỉ là rất thích tiện nghi, miệng tương đối phiền......"

Ai, tật xấu của mẹ mình vẫn là tự ông nói thôi!

Nghe Dượng Vương Thiến Thiến nói xong, Ngao An An cũng không thấy có gì, bởi vì đây là chuyện nhà bọn họ, nàng cũng không để ý, nàng để ý chính là nàng có thể căn cứ tính cách đối phương mà chọn cách thức làm việc.

Mà nghe miêu tả xong, trong lòng Ngao An An nắm chắc. Nhìn ánh mắt trông mong mà nhìn nàng của ba người, Ngao An An nói thẳng: "Vậy các ngươi trở về cùng bà ấy nói tiền lần trước bà ta bán bát tự nhận được không phải tiền thật mà là tiền âm là được."

"Sau đó thì sao?"

"Chuyện còn lại đương nhiên phải xem ở kỹ thuật diễn của các ngươi......" Ngao An An phân phó, ba người vội gật gật đầu.

——

Một lúc sau, dì và dượng Vương Thiến Thiến ôm con trai về nhà, đi theo bọn họ còn có Vương Thiến Thiến cùng Ngao An An.

Nhìn thấy bọn họ trở về, trên mặt mẹ chồng dì Vương Thiến Thiến cũng không phải là rất đẹp, hung hăng mà trừng mắt nhìn dì Vương Thiến Thiến một cái, vội nói với con trai: "Quốc Thanh a! Mẹ cũng không phải cố ý, mẹ cũng là vì cái nhà này, tiền lương của hai đứa có được bao nhiêu, làm sao có thể lo được cho cháu ngoan của mẹ, mẹ bán bát tự cũng là vì tiền, số tiền đó mẹ một đồng cũng chưa tiêu, đều để giành cho cháu trai bảo bối của mẹ."

Sau khi nghe xong, Dượng Vương Thiến Thiến là Hứa Quốc Thanh nhìn mẹ Hứa nói: "Mẹ, nếu không phải bởi vì bán bát tự thật có vấn đề, chúng con cũng không muốn cãi nhau với người, chúng con mời đại sư xong mới thấy được."

"Nhìn thấy gì?"

"Nhìn thấy có một người giấy nhỏ từ trong thân thể vợ con chạy ra, sau đó mới biết được tiểu Liên bị người ta thông qua bát tự mà kết âm hôn, con quỷ kia không chỉ quấn lấy tiểu Liên còn muốn hại con, con mấy hôm trước không phải nói với mẹ con thiếu chút nữa bị xe đụng sao? Đó là do con quỷ kia chọc ghẹo." Hứa Quốc Thanh nói, trên mặt cũng vô cùng hoảng sợ.

"Con quỷ kia hại con? Trên đời này làm gì có quỷ, xảy ra tai nạn xe cộ nhất định là do con không cẩn thận, về sau con cần phải cẩn thận một chút, mẹ có rảnh sẽ cầu bùa bình an cho con." Mẹ Hứa vừa nghe lời này, trước tiên liền quan tâm Hứa Quốc Thanh nói.

"Mẹ, mẹ tin con, con sẽ không vô duyên vô cớ nói như vậy. Nhưng đại sư nói, nói mẹ là bị quỷ lừa, người mẹ bát tự bán cho không phải người, là quỷ."

"Sao có thể là quỷ, đối phương còn cùng mẹ nói chuyện, còn trả tiền cho mẹ a!" Mẹ Hứa không tin nói, lúc nhận tiền bà còn kiểm trả thật kỹ nữa mà.

"Đại sư nói tiền kia không phải là thật là tiền âm, chúng sẽ cố ý dùng thủ thuật che mắt làm mẹ nghĩ đó là tiền thật, nhưng trên thực tế là tiền âm. Mẹ, không bằng lấy tiền ra xem lại lần nữa? Nhìn liền biết là thật hay giả, mẹ nói xem, nếu thật là tiền âm, đặt ở trong nhà, có thể ảnh hưởng có ảnh hưởng đến thân thể chúng ta hay không?" Hứa Quốc Thanh nói câu cuối cùng, ngữ khí còn vô cùng thấp thỏm.

Vừa nghe lời này, trong lòng Mẹ Hứa cũng cảm thấy không thích hợp.

Ngay sau đó, ném xuống một câu "Ta đi xem" liền vội chạy vào trong phòng.

"Chúng ta nhiều người như vậy, trong mắt mẹ ngươi thật đúng là chỉ có ngươi, ngươi vừa mới diễn rất không tồi." Ngao An An từng nhìn thấy mẹ con ở trong TV, còn cảm thấy chơi rất vui.

Dì Vương Thiến Thiến cũng gọi là Vương Liên vừa nghe, cười cười, thấp giọng nói: "Hắn cùng mẹ đều như diễn khúc, nếu không phải có hắn ở giữa, tôi chỉ sợ chịu không ít khổ."

Lời này của Vương Liên là thật, nếu không phải Hứa Quốc Thanh là đối với nàng thật sự rất tốt, nàng cũng không muốn sống cùng một bà mẹ chồng như vậy dưới một mái hiên.

Bởi vì có Hứa Quốc Thanh, tuy rằng bình thường có chút cãi vã, nhưng cũng xem như còn rất hạnh phúc.

Hứa Quốc Thanh nghe thấy, đang chuẩn bị nói gì đó, Mẹ Hứa đã cầm mấy cọc tiền đi ra, sau đó đúng lý hợp tình mà vươn tay nói, "Nhìn xem còn không phải là tiền à."

"Không phải tiền, là tiền âm." Ngao An An nói một câu.

Tiếng nói vừa dứt, tiền trong tay Mẹ Hứa ngay trong nháy mắt liền biến thành tiền âm.

Nhìn một màn này phát sinh trước mắt mình, Mẹ Hứa nhịn không được hét lên một tiếng, sau đó lập tức ném cọc tiền đi.

Tiền như thế nào lại đột nhiên biến thành tiền âm?

Quá khủng bố! Thật là quá khủng bố!

Có quỷ! Thật sự có quỷ!

Mẹ Hứa lúc này thật là bị dọa đến muốn ngất.

Tròng mắt vừa lật, tựa hồ liền muốn té xỉu.

Ngao An An thấy thế, vội ném một tí xíu linh khí đến trên người mẹ Hứa.

Vị này là nhân vật mấu chốt, cũng không thể để bị dọa xỉu được.

Bởi vì Ngao An An, bước chân Mẹ Hứa lập tức vững vàng lại, bất quá nhìn tiền âm trước mặt, trong lòng tức khắc chỉ còn một mảnh lạnh lẽo.

Tiền này sao lại là giả?

Ngay sau đó thực mau phản ứng lại, bởi vì tiền giả hơn nữa còn là tiền âm vậy nói lên kẻ mua bát tự thật là quỷ, vậy lời con trai bà vừa mới nói cũng là thật?

Lập tức sợ hãi, nói với Hứa Quốc Thanh: "Quốc Thanh, mẹ thực xin lỗi con a! Mẹ hại con rồi."

Hứa Quốc Thanh ở trong lòng lặng yên thở dài nhẹ nhõm một hơi, lại nói: "Mẹ, người yên tâm, có đại sư ở đây, con hiện tại tạm thời không có việc gì."

"Cái gì gọi là tạm thời không có việc gì, đại sư đâu? Đại sư ở đâu? Bảo hắn nhất định phải cứu con." Mẹ Hứa vội vàng sốt ruột nói.

"Ta ở đây." Ngao An An lúc này mới nhẹ nhàng nói.

Mẹ Hứa lập tức nhìn về phía Ngao An An, "Cô là ai?"

"Ta chính là đại sư trong miệng người nói."

Nghe Ngao An An nói, ánh mắt Mẹ Hứa không quá tin tưởng, cũng quá trẻ đi? Hơn nữa lớn lên cũng quá xinh đẹp! Không đáng tin tưởng.

"Mẹ, con chính mắt thấy đại sư từ trên người tiểu Liên lấy ra người giấy, người không tin lời người khác, còn không tin con sao?" Hứa Quốc Thanh hiểu rõ nhất mẹ mình, trước tiên liền đứng ra nói, "Hơn nữa, người ngẫm lại xem một tháng này tiểu khu chúng ta đã chết bao nhiêu người, đại sư nói những người đó đều là bị liên lụy, chúng ta lại không giải quyết, thực mau liền đến phiên chúng ta."

Hứa Quốc Thanh nói làm Mẹ Hứa tăng thêm vài phần tín nhiệm với Ngao An An, sau đó nói: "Vậy đại sư, tôi cần phải làm gì mới có thể cứu con trai tôi?"

Con trai bà ta sẽ không lừa bà ta.

"Ta muốn tiền công." Ngao An An mở miệng nói.

"Bao nhiêu?"

"Một vạn, nguyện ý đưa, ta lập tức giải quyết." Ngao An An nói.

Nghe vậy, trên mặt Mẹ Hứa lập tức lộ ra biểu tình đau khổ như bị cắt thịt, bất quá vẫn nói một chữ được, sau đó xoay người trở về phòng, lúc ra ngoài trong tay nhiều thêm một cọc tiền.

"Đây là một vạn."

Ngao An An nhận lấy, sau đó nói: "Ngươi đem số tiền này ra cửa đốt đi, chuyện kế tiếp ta sẽ xử lý."

"Được, tôi lập tức đi." Mẹ Hứa nói, sau đó cầm tiền đi đốt.

"Mẹ, con đi cùng người."

"Không được, nam thuần dương, con đi đối với thân thể sẽ có hại."

"Bà nội Hứa để con đi cùng bà." Vương Thiến Thiến tức khắc xung phong nhận việc nói.

Sau đó, hai người cầm lư hương ngày thường dùng để đốt tiền giấy cùng tiền âm đi ra ngoài.

Trên đường, Mẹ Hứa hỏi lai lịch của Ngao An An.

Vương Thiến Thiến nghe, vội vàng nói, "Đại sự này là con mời đến thay dì dượng bởi vì đại sư phát hiện chuyện này, sau đó ở trên mạng đăng bài, con thấy được, liền nghĩ đây không phải giống với dì dượng sao? Con nghe dì nói mỗi đêm khi dì đi ngủ đều có người ngồi ở mép giường......"

Vương Thiến Thiến lải nhải nói, Mẹ Hứa cũng nhớ tới Vương Liên cùng Hứa Quốc Thanh từng nói việc này, lúc ấy bà còn nói là Vương Liên là gặp ác mộng.

Hiện tại nghe thấy như vậy Mẹ Hứa không tự chủ được mà run run.

Thực mau đi ra ngoài, Mẹ Hứa liền bắt đầu đốt tiền âm.

Đốt trong chốc lát, rất nhanh có người nhìn thấy liền đi tới tới.

Vừa thấy Mẹ Hứa đang đốt đồ vật, hàng xóm cách vách liền hỏi.

Tự nhận là biết chân tướng Mẹ Hứa vội nói liên thanh.

"Bà nói xem kỳ quái không? Một giây trước tôi còn nhìn thấy là tiền, giây tiếp theo liền biến thành tiền âm......"

Ở dưới sự dũng mãnh của Mẹ Hứa, người tụ đến càng ngày càng nhiều, mà người ở tiểu khu này đều đã sống mười mấy năm, người quen cũng rất nhiều, sau khi nghe được liền vội đi tìm người kể lại chuyện này.

Rất nhanh toàn bộ tiểu khu đều biết.

Những người khác biết không cảm thấy gì, nhưng người đã bán bát tự biết liền vội đi xem tiền.

Kết quả nhóm người này nhìn thấy tiền thật sự ở ngay trước mặt bọn họ biến thành tiền âm, một đám người hoảng sợ vội đi tìm Mẹ Hứa.

Nhìn những người này tới tìm mình, Mẹ Hứa đắc ý nói: "Cũng may là con trai tôi nghĩ tới, cho nên tìm một vị đại sư tới hóa giải, đại sư giúp con trai tôi xử lý chuyện này, cho nên lấy một vạn, bất quá vì cứu mạng con trai và con dâu, một vạn này đáng giá a! Đại sư thật rất có bản lĩnh, từ trong thân thể con dâu tôi lấy ra một người giấy, phía sau người giấy còn viết bát tự con dâu tôi a......"

Vương Thiến Thiến ở bên cạnh nghe Mẹ Hứa nói những lời này, khóe miệng nhịn không được mà khẽ kéo, thể diện này thật là đủ lớn.

Bất quá không quan hệ, chỉ cần đạt được mục đích là được.

Một lúc sau một đám người cầm một đi tới Hứa gia.

Bọn họ là tìm Ngao An An giúp đỡ.

Trong đó có không ít người là bị mẹ ruột hoặc là mẹ chồng kêu trở về.

Ngao An An nhìn cơ bản đều là hai người một đôi, một già một trẻ, mà đại bộ phận người trẻ tuổi đều vẻ mặt mộng bức ngơ ngác, rốt cuộc vì sao đều tập trung tại đây.

Bởi vì đây là khu chung cư cũ, cho nên ở đây phần lớn là người già, người già so người trẻ tuổi dễ lừa hơn nhiều, mà bát tự người trẻ tuổi cơ bản đều ở trong tay người già, đồ vật cận thân cũng vậy. Cứ như vậy, tự nhiên liền dễ dàng trúng chiêu.

Mà lúc này hiện trường không ít người trẻ tuổi thời điểm bị kêu trở về là vẻ mặt mộng bức, lại nghe được lời mẹ mình hoặc là mẹ chồng nói, lại kết hợp với những gì bản thân trải qua trong khoảng thời gian này, một đám liền sởn tóc gáy.

Sau đó lại nhìn Ngao An An, vẻ mặt càng ngốc.

Trong đó có không ít người nhận ra Ngao An An, thậm chí còn có người vừa mới xem Weibo Ngao An An.

Có người cảm thấy thật, có người cảm thấy giả.

Cũng mặc kệ như thế nào, chuyện về xem ở trên mạng lại phát sinh trên người mình, thật hay không cũng phải tin là thật.

Mà làm người khiếp sợ còn ở phía sau.

Bọn họ thế nhưng thật sự liền nhìn thấy Ngao An An từ trong thân thể bọn họ lấy ra một người giấy màu đỏ, sau đó bọn họ đến nhìn xem phía sau người giấy thật sự viết bát tự của bọn họ.

Đám người bán bát tự ở trong lòng báo nghĩ về sau tuyệt đối không dám ham món lợi nhỏ nữa.

Mà mấy người trẻ tuổi chỉ cảm thấy thế giới này thật là mẹ nó quá huyền huyễn, chuyện này thật là đổi mới thế giới quan của bọn họ.

Sau đó, nhìn Ngao An An đem mấy người giấy đốt mất, lại giao ra một vạn, mấy người trẻ tuổi ngây ngốc đi theo người lớn trong nhà rời đi.

Vừa khỏi Hứa gia, một đám đều lấy điện thoại ra bấm vào Weibo, bắt đầu chia sẽ chuyện này với bạn bè của bọn họ.

Tổn thọ! Loại chuyện huyền huyễn như vậy nhất định phải chia sẻ.

Bọn họ còn muốn nói, bọn họ gặp được Ngao An An, hơn nữa còn xinh đẹp hơn trên ảnh chụp nhiều.

Thịnh thế nhan sắc, tuyệt đối là thật!

Mà lúc này, ở Hứa gia.

Nhìn một đống tiền ở trước mặt Ngao An An, đôi mắt Mẹ Hứa nhìn thẳng.

Thật nhiều tiền a!

Chỉ tiếc là không phải của bà.

Đem tiền cất vào túi sau đó Ngao An An liền muốn rời đi.

Mấy người có vấn đề ở tiểu khu này đã giải quyết xong, nàng còn phải chờ mấy con quỷ kia tìm tới cửa, sau đó lại tìm hiểu nguồn gốc rồi lại từ đó tìm kẻ phía sau.

Còn những người bán bát tự, mặc kệ là vì mục đích gì làm ra loại chuyện tổn hại âm đức này, cho dù đã sửa chữa, nhưng khoảng thời gian sau này chỉ sợ cũng sẽ xui xẻo không ngừng.

Nhưng những lời này Ngao An An không tính nói cho bọn họ.

Bởi vì Ngao An An cảm thấy, đây là "Báo ứng" bọn họ nên nhận.

Vẫn là câu nói kia, trên đời này không có bữa ăn nào miễn phí.

Vương Thiến Thiến nhìn Ngao An An muốn rời đi, lập tức cầm giấy cùng bút đưa tới trước mặt Ngao An An: "Nữ thần An An, có thể ký tên cho em không?"

"Ân."

Ngao An An gật đầu, cầm bút ký xuống, còn viết một câu chúc phúc cho Vương Thiến Thiến.

Sự tình hôm nay có thể tiến hành thuận lợi như vậy, cô bé đáng yêu này giúp nàng không ít nha!

Vương Thiến Thiến nhìn giấy, cười như đứa ngốc.

Chờ Ngao An An đi rồi, Mẹ Hứa hiếu kỳ nói: "Thiến Thiến muốn đại sư ký tên làm gì?"

Hứa Quốc Thanh ở một bên nói: "Mẹ, Ngao đại sư là minh tinh a."

"Minh tinh xuất hiện trên TV?" Mẹ Hứa kinh ngạc nói.

"Ân."

"Minh tinh cũng làm đại sư? Thật là lợi hại." Mẹ Hứa kinh ngạc cảm thán một tiếng.

Ba người cũng ở trong lòng gật gật đầu, thật sự là lợi hại.

Mà ba người đã quyết định, đối với chuyện trong bụng Ngao An An có một bánh bao nhỏ coi như làm cái gì cũng không biết.

Ngao An An ra khỏi tiểu khu liền đi tới chỗ Đao Lao Quỷ cùng Quỷ Sắc Dục đang đợi.

Đi tới liền nhìn thấy Quỷ Sắc Dục đang ở ân cần bóp vai cho Đao Lao Quỷ dáng vẻ vô cùng chân chó.

Nhìn thấy Ngao An An, Đao Lao Quỷ lập tức phản ứng lại, kêu một tiếng với Ngao An An: "Đại nhân, ngươi đã trở lại."

Quỷ Sắc Dục cũng vội đứng thẳng dậy.

"Mọi chuyện ta đã giải quyết xong, ngươi ở lại đây, chờ mấy con quỷ kia tới, đánh bọn chúng một trận, cứ nói là ngươi nhận tiền của người sống bảo hộ bọn họ. Còn mấy người kết âm hôn với chúng nó đã bị một đại sư xử lý, nói bọn chúng không cần lại đi trêu chọc người sống." Ngao An An phân phó Đao Lao Quỷ.

Đao Lao Quỷ nghe gật đầu, đại nhân nói như thế nào, hắn liền làm vậy.

"Ta thì sao?" Quỷ Sắc Dục nhịn không được hỏi.

"Ngươi trà trộn vào trong đám quỷ kia, đợi sau khi bị đánh xong liền âm thầm quạt gió thêm củi đi tìm lão quỷ mị lão kia nói lý. Chỉ cần các ngươi đi tìm lão quỷ mị ta tự nhiên có thể biết được vị trí của nó, như vậy ngươi liền tự do, bọn họ sẽ không hoài nghi đến trên người của ngươi, ngươi liền có thể trời cao mặc chim bay."

"Được được, cái này được." Quỷ Sắc Dục rốt cuộc hoàn toàn yên tâm.

Mà Đao Lao Quỷ lúc này đột nhiên ý thức được một sự kiện, đại nhân nhà hắn thì sao? Không phải đại nhân tính toán tự mình xử lý sao? Vì cái gì đột nhiên giao cho hắn?

Nghĩ vậy, Đao Lao Quỷ liền hỏi Ngao An An.

"Ta có chuyện quan trọng hơn cần làm." Ngao An An trả lời đồng thời một bàn tay ôn nhu mà sờ sờ bụng mình.

Tiểu Thanh Long của nàng, Ngao An An phải cùng nó giao lưu giao lưu cảm tình thật tốt~

Hết chương 50.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro