Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Angelique

Giữ nó cho tôi ?? Chuyện quái gì vừa xảy ra ?

Giữ lấy cái tay ở hông tôi, tôi quay sang lườm anh chàng mà  vừa vác tôi ra khỏi võ đài và đặt vào một góc sân vận động. Anh ta rất cao, tôi phải nghiêng đầu về phía sau để nhìn đôi mắt đen của anh. Tôi nuốt nước bọt một chút khi nhìn vào anh, anh tuyệt đẹp như thế nào với những nét đục, đôi môi tươi tắn và mái tóc đen, dày. Nhưng chỉ vì anh ta quyến rũ hơn bất kỳ chàng trai nào mà tôi từng thấy trước đây, không có nghĩa là tôi sẽ bỏ qua cho anh. Anh ta bắt đầu bỏ đi và tôi hét lên," Này, đợi đã! Anh không thể bế tôi lên, đưa tôi đến nơi anh muốn và nói chuyện như một người kỳ lạ " . Tôi chỉ ngỏ tay về phía người đàn ông đã đưa ra mệnh lệnh lố bịch " Giữ tôi cho anh... Trong khi anh gọi tôi là " này". Tôi là một người phụ nữ. Không phải là " đồ vật"."

Anh ta quay lại, và ánh mắt anh lướt xuống cơ thể tôi, lúc này được bao phủ bởi chiếc áo choàng to lớn mà anh đã choàng vào tôi. Khi mắt anh quay lại lần nữa và nhìn tôi, chúng chuyển sang một màu tối hơn . "Tôi cũng nhận thức được rằng em là một người phụ nữ. Các mảnh vụn  em mặc mà được cho là  một bộ bikini, làm cho mọi thứ rõ ràng hơn. Tôi có thể nhìn thấy khoảng mỗi inch trên cơ thể ngon lành của em, bao gồm cả viên ở núm vú  của em hiện lên trên."

Một trong những kẻ đứng sau tôi cười khúc khích, và tôi quay sang hướng ánh mắt trừng trừng vào anh ta khi má tôi đầy hơi nóng. Anh ta giơ hai tay lên trong cử chỉ đầu hàng, và nói, " Tôi không cười với em. Tôi thề, nó nhắm một trăm phần trăm vào Saint. "

Saint ? !Chết tiệt! Không có gì ngạc nhiên khi anh mạnh mẽ đến mức anh có thể bế tôi lên và bế tôi như thể tôi nặng như một đứa trẻ nhỏ. Anh  là nhà vô địch MMA , người mà anh tôi  bằng cách nào đó đã chùn bước để chiến đấu chống lại. Tôi quay đầu lại với Saint và hỏi, " Anh chiến đấu với Vince Butler tối nay ?"

Lông mày anh nhướn lên khi đầu anh giật lại vì ngạc nhiên. "Tôi đã tìm hiểu về những gì đã xảy ra với Sam. Làm thế nào em biết về việc này trước tôi?"

"Đó là một câu hỏi xuất sắcl, một trong những người khác rút ra ,khi tất cả họ di chuyển để đứng bên cạnh Saint. Tôi chỉ có một mình, đối diện với ba anh chàng nóng bỏng trong bộ vest và Saint trong không gì khác hơn là một chiếc quần soóc chiến đấu và một chiếc áo sơ mi không thể che giấu nổi bộ ngực cơ bắp của anh.

Ngay lập tức, " Tôi là người đứng đầu về an ninh của Lennox",là người lớn nhất trong bộ ba ăn mặc đẹp đẽ đã tự giới thiệu mình, trước khi hất cằm vào hai người kia. "Đây là Drew Lennox, chủ sở hữu của Lennox và Zack Parker, đồng sở hữu của The Artemis. Cả hai đều sở hữu đấu trường này. Với tư cách là chủ nhà của trận đấu,  có quá nhiều thứ  chống lại các vi phạm an ninh dưới bất kỳ hình thức nào."

Bị đe dọa thiếu niềm tin của ba người họ, tôi lùi lại một bước nhỏ và khoanh tay trước ngực. Một tiếng gầm gừ vang lên ầm ầm từ ngực Saint, và anh rình rập bên cạnh tôi, vòng tay quanh eo tôi để kéo tôi lại gần. " Thôi ngay đi. Anh làm cô ấy sợ."

"Thư giãn, Saint. Tôi không nghĩ rằng cô ấy vi phạm. Ý tôi là một vài Joe Blow trong bảng lương, người mà mồm đi quá xa khi anh ta không nên", Knox giải thích. "Đôi khi, các chàng trai trở nên ngu ngốc khi ở cạnh những cô gái xinh đẹp và nói linh tinh, họ biết rằng họ nên im lặng bởi vì họ muốn gây ấn tượng với các cô gái."

Cánh tay Saint siết chặt quanh tôi khiến tôi rên rỉ, "Eww! Đây không phải cách mọi thứ diễn ra."

"Tại sao em biết đến điều này, mắt thiên thần?" Saint hỏi.

"Anh trai tôi nói với tôi", tôi đã nhẹ nhàng thừa nhận, quay đầu tìm kiếm phía sau tôi vì Vince , tôi biết anh ấy sẽ không thích tôi tán gẫu về anh với những người này. Anh ấy đã ở bên cạnh, khi tôi nói chuyện với anh trong phòng thay đồ, và tôi không muốn cho anh một lý do để tức giận bằng mọi cách.

Saint thay đổi sự kìm hãm tôi để tôi nhìn anh thay vì Knox, Drew và Zack. Tôi thư giãn một chút khi nhìn chằm chằm vào anh. Mặc dù Saint nên là người đáng sợ nhất trong nhóm, tôi vẫn cảm thấy an toàn hơn với anh vì một số lý do. "Ai là anh trai của em?"

"Vince."

Câu trả lời một từ của tôi rơi như một quả bom vào sự im lặng xung quanh chúng tôi ,khi tôi nhìn đôi mắt đen của Saint chứa đầy giận dữ. Mũi anh bùng lên khi anh ta nhìn qua vai tôi. Anh hít một vài hơi thở sâu trước khi ánh mắt anh quay trở lại mặt tôi, và hầu hết sự tức giận đã trào ra khỏi mắt anh. "Anh trai của em đã giúp em nhận công việc gái đấu trường này ?"

"Vâng, "tôi xác nhận, nghĩ về việc anh ấy đã bắt tôi phải làm . Tôi không thoải mái khi đi bộ xung quanh, khi hầu như không mặc gì, một mình trước đám đông phần lớn là đàn ông, khi tôi tập trung vào sự chú ý của họ khi tôi mang biển số quanh hình bát giác giữa các vòng. Vince đã quan tâm đến những gì tôi nghĩ về , không phải khi tôi rút năm nghìn đô la trong một đêm vì đây là trận đấu trả tiền cho nhà vô địch. Tôi vẫn chưa muốn làm điều đó và anh tôi cảnh báo rằng nếu anh tôi không trả hết nợ cờ bạc, thì anh vẫn tìm tôi.

Anh chuyển sự tập trung của mình sang Drew. "Đưa một trong những cô gái trình diễn và để cô ta trở thành cô gái đấu trường cho trận đấu."

"Này đợi đã!" Tôi khóc. "Anh không thể làm thế. Anh trai tôi đã cho tôi công việc, và tôi thực sự cần tiền".

"Không đời nào tôi để em ra ngoài đó. Không phải khi tôi sắp sửa đá đít anh trai em về việc kiếm cho em một công việc khiến em phải đi xung quanh trần truồng" Saint gầm gừ " Tôi được trả để được ở đây, tiền tài trợ, tiền thưởng chiến đấu và điểm trả cho mỗi lượt xem, tiền không phải là thứ gì đó mà em sẽ phải lo lắng một lần nữa."

Lông mày tôi nhăn lại vì bối rối khi Saint cố gắng tìm ra cách để tôi không phải lo lắng về tiền bạc. Những người khác không giúp được gì khi họ gật đầu như thể họ hoàn toàn hiểu được. Drew rút điện thoại ra, xem một tin nhắn và nói, "Họ sẽ có một cô gái đấu trường mới trước khi kết thúc vòng đầu tiên."

"Hoàn hảo." Tôi vẫn chưa nhận ra tất cả, trước khi Saint đặt một nụ hôn lên đỉnh đầu tôi và chỉ vào Knox. " Chăm sóc cô ấy cẩn thận khi tôi lên đó"

" Tôi sẽ, anh bạn" ,anh hứa. Tôi nhìn Saint sải bước đi trước khi Knox nhẹ nhàng nắm chặt khuỷu tay của tôi để dẫn tôi đến gần đấu trường hơn, với Drew và Zack theo sát phía sau chúng tôi. Các lối đi chật cứng người dẫn đến chỗ ngồi của chúng tôi, nhưng mọi người đều di chuyển nhanh chóng để thoát khỏi lối đi của chúng tôi, vì vậy chúng tôi không mất nhiều thời gian để đến được hàng ghế đầu.

"Đây là chúng tôi", Knox giải thích khi anh nhấc các biển báo dành riêng ra khỏi bốn ghế.

Chân tôi trở nên yếu đi, vì vậy tôi ngã xuống ghế bên phải anh mà không cãi lại. Xoa tay lên mặt, tôi thở dài, "Tôi không hiểu chuyện gì xảy ra ở đây?"

"Em tên là gì?" Drew hỏi sau một lúc.

Tôi ngập ngừng, không thực sự chắc chắn tôi muốn họ biết tên tôi, nhưng rồi cuối cùng cũng trả lời." Angelique."

"Chà, Angelique. Chúng tôi muốn nói với em, nhưng nó vui hơn khi em tự mình khám phá" một nụ cười nhếch mép khi anh ấy ngồi xuống bên trái tôi.

"Thật tốt cho Saint khi những người cổ vũ của chúng ta không có ở đây vì họ chắc chắn sẽ nhấn chìm em", Zack nói thêm, ngồi ở phía bên kia của Drew. "Sau đó, em có thể suy nghĩ chạy về hướng ngược lại."

"Không phải thế, em đã làm tốt lắm", Knox cười khúc khích, lắc đầu khi anh ta ngả người ra sau và duỗi hai chân dài ra trước mặt.

" Đúng" Zack thừa nhận với một cái gật đầu. "Nhưng điều đó làm cho nó vui hơn đối với chúng tôi thưởng thức chương trình khi họ cố gắng chống lại."

"Tôi không chắc chắn về những gì đang diễn ra, nhưng tôi biết anh trai tôi sẽ không thích thích điều này", tôi lầm bầm.

"Tôi không hề lo lắng về việc hắn tức giận với em, Angelique". Knox vỗ vai tôi. "Vince đã áp đảo trong cuộc chiến chống lại Saint. Bây giờ, hắn đang xoay sở để chọc giận anh ấy và biến nó thành chuyện riêng tư, cái lỗ nhỏ sắp sửa nhận được những gì cần phải đến với hắn."

Một phần lớn trong tôi muốn cổ vũ khi nghĩ rằng anh trai tôi đã bị Saint hạ xuống một hoặc hai chốt sau tất cả những rắc rối mà anh ấy đã đưa tôi vào trong nhiều năm. Nhưng không phải khi những lời đe dọa của anh ấy về những gì mà nhà cái của anh sẽ làm với tôi, vẫn bơi trong đầu tôi .Trừ khi Saint thực sự có ý đó khi anh nói tôi không bao giờ phải lo lắng về tiền nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro