.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Mình Chỉ Có Hôm Nay -

Mình chỉ có hôm nay
Để chiên hai khoanh cá,
Để nấu một nồi cơm,
Trồng thêm rau trong vườn,
Và hát thay con chim
Trong chiếc lồng ủ dột
Chú hàng xóm treo lên
Mỗi ngày ngắm đỡ buồn.

Để đạp xe một vòng
Mặc cho gió hất tung
Chiếc váy màu xanh lơ
Chiều mùa hè mát rượi.

Để nhắn tin cho mẹ
"Con thèm ăn ya ua!"
Mẹ nhắn lại là "Ờ,
Chút làm về mẹ ghé
Con nhớ mua bánh pía
Mẹ đem về cho cha!"

Để biết mình sinh ra
Trong yêu thương, tất tả
Trong bộn bề lo âu
Dưới đôi cánh diều hâu
Luôn dang ra vững chãi.

Để biết ngày hôm nay
Không bao giờ là đủ
Thôi mình đừng nghĩ nữa
Tới những chuyện không hay.

Để nhớ lá thư tay
Bạn gửi mình hồi đó
Để lôi từ ngăn bàn
Xấp bao thư mới mua
Ngồi viết thư cho bạn
Ôn lại chuyện hồi xưa.

Bưu điện còn mở cửa
Vào đóng mộc, dán tem
Hôn lá thư một cái!

Để nhận ra hiện tại
Cũng chính là tương lai
Mình đâu cần mơ hoài
Về những điều xa lắc
Mình mệt lắm, phải không?
Thôi thì ngừng trông mong
Kẻo tách trà nguội lạnh
Đã có người pha sẵn
Thì cứ thưởng thức đi
Đằng nào mình cũng chỉ
Có một ngày để sống!

- Xin Được Làm Kẻ Yêu Đời Bất Chấp -

Ta chẳng phải những con bò mà lững thững
bước qua tuổi trẻ của mình
hay một cây gỗ mục chỉ biết lặng thinh
đợi chờ một tiếng cưa kẽo kẹt.
Ta vui vì cuộc sống này quá đẹp!
Dẫu cho mọi đứa trẻ đều khóc để chào đời.

Xin được làm một kẻ ham chơi
Gặp lại mình qua ống kính với ánh nhìn háo hức
Sáng thức dậy ở miền Cổ tích
Bên cạnh nàng Ariel hay chàng Eric
Cùng hát tình ca
Và tin rằng loài Merfolk từng được sinh ra
Từ đó biển cả trở nên huyền hoặc
Khiến bao trái tim dù đang yêu hay còn cô độc
Khao khát những chuyến đi dài...

Xin được làm kẻ chỉ biết đến hôm nay
Tận hưởng từng phút từng giây
như thể ngày mai phải chia lìa cõi tạm
Đến một nơi không còn phải xếp hàng qua từng trạm
Mới nắm được tay nhau.
Xin được làm một kẻ cam lòng gánh chịu mọi nỗi đau

Để hiểu cuộc sống này không chỉ đẹp
mà còn đáng quý
Ta chỉ sống một lần
nên phải dành những lời đầy thành ý
Cám ơn những-cái-hố-sâu
Nếu không có chúng,
ta làm sao biết sức lực mình đến đâu
Mà đòi trèo cao trèo thấp?!

Xin được làm kẻ yêu đời bất chấp,
Vậy nha!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro