.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Trên Một Chuyến Xe -

Chuyến xe dài nhất mình bên nhau là hồi nào anh nhỉ?
Anh bẻ người kêu răng rắc
Từ Dawei về lại Yangon
Mình lèm bèm vì thức ăn dọc đường không ngon
Chia nhau mấy miếng xoài chua loét
Nhắc nhở về những lần va quẹt
Giữa chợ đời náo nhiệt ngoài ô cửa kính xe
Mưa chảy từng dòng,
Em áp tai nghe
Hình như bác tài mở loa hơi lớn
Tiếng nhạc át tiếng mưa làm em nhớ mông lung...

Cái lần suýt nữa mình trễ giờ bay
Cái lần anh để quên máy ảnh,
Cái lần nhầm lịch,
Chị nhân viên ôm bụng cười ngặt nghẽo
Nhớ không?

Cái lần hai kẻ viễn vông
Nửa đêm ngắm sao và tìm đom đóm
Thắc mắc vì sao những điều mơ mộng,
Những người mơ mộng,
Cứ ít dần đi?

Một ngày kia trên thảm cỏ xanh rì
Những ngón tay đan vào sự sống
Trái tim của anh, của em, của chúng mình rung động
Cảm ơn đời vì được bền bỉ
làm bạn đường bất đắc dĩ của nhau!
Những chuyến đi sẽ đưa mình về đâu?
Thật lòng em không biết!
Quyển nhật kí mở đầu chuyến đi này em viết
Xe sắp đến Yangon...

Chưa kịp chấm hết câu,
Em ngủ gục.

- Thôi Thì... Mình Cứ Hồn Nhiên -

Buổi trưa mình cùng ăn một bữa ngon,
Ngồi bên nhau trong một khu vườn,
Dưới vòm lá xanh non,
Dưới nắng vàng lấp loáng,
Bình yên là thật và nhẹ như làn gió thoảng...

Anh ơi!
- Liệu mình sẽ bình yên đến hết cuộc đời?

Em sẽ là bà già tóc bạc chẳng biết kiệm lời,
ham ăn,
bụng tròn căng,
Luôn miệng hỏi anh có ai ăn nhiều bằng em không nhỉ?!
Anh sẽ là người bạn già ghé tai em thủ thỉ:
Làm gì có ai ngoài con lợn của anh!
Rồi chúng mình sẽ phá lên cười, bồi hồi nhớ lại những ngày tóc còn xanh
Nhận ra ngày nào mình cũng từng yêu nhau như thế
Khi da em còn hồng, chiếc áo trên vai còn trễ
Khi mặt mũi nhăn nheo
Và vẫn tưởng mình đẹp nhất trên đời

- Chúng mình cưới nhau đã là một món hời
Em nghĩ nhiều làm chi cho mệt!
Mình cứ hồn nhiên, rồi mình sẽ.. bị điên!
- Haha, anh lại nói huyên thuyên
"Em hồn nhiên rồi em sẽ bình minh "
Hát như vầy mới đúng!
- Anh dễ gì để em đoán trúng
Thôi thì... Mình cứ hồn nhiên, rồi mình sẽ bình yên!
Anh vẫn cứ quàng xiên
Em vẫn cứ nhắc anh làm ơn bớt lại!
Hai đứa dở người cứ bên nhau mãi
Viết nên truyện cổ tích của thời hiện đại
Công chúa và chồng công chúa chí chóe suốt ngày
Này, đừng có vội khen hay
(Mà anh biết là anh hay thật!)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro