Văn án

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc mới sinh ra ở bệnh viện tôi bị đánh tráo, mười tám năm sau mới được nhận về.

Bố nói: "Chúng ta với Tiểu Tử tình cảm rất tốt, không thể đuổi nó đi được."

Mẹ nói: "Con nhìn quê mùa như vậy, đừng chạm vào mấy chiếc váy công chúa của Tiểu Tử."

Anh trai nói: "Tiểu Tử là đứa em gái tôi yêu thương nhất, đừng cho rằng dựa vào quan hệ huyết thống là có thể chia cắt tình cảm anh em chúng tôi."

Tôi không quan tâm chút nào.

Phải nói một câu, cái đám ngốc này tìm đến cửa cũng không hỏi thăm gia đình bố nuôi tôi sao?

Anh cả là trùm khai thác mỏ vàng, anh hai là người mới nổi trong giới khoa học kỹ thuật, anh ba là nghệ sĩ vĩ cầm thiên tài.

Bọn họ tuy lai lịch không tầm thường nhưng đều là một đám cưng chiều em gái tới tận xương.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro