Chap 41: Hà Đức Chinh Tôi Không Để Cậu Trốn Thoát

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kỳ vậy. Vẫn chưa ngược. Truyện này dài quá rồi. Ngược là hết luôn nghen. 😆

Hà Đức Chinh ném bộ quần áo vừa mới mua còn nguyên nhãn lên bàn cho Tiến Dũng.

"Mặc đi! Từ nay anh không cần diễn kịch nữa!"

Tiến Dũng nhìn gói đồ trên bàn. Liền chạy đến bám tay Hà Đức Chinh. Ánh mắt cầu xin:

"Không mà! Anh bộ dạng xấu xí như vầy còn có người muốn ăn. Nếu bây giờ Đức Chinh bắt anh trở lại như cũ thì còn bao nhiêu người ở đây xếp hàng cưỡng dâm Bùi Tổng nữa.."

"Ảo tưởng. Còn mạng để đi ra khỏi đây đi rồi nghĩ tới chuyện tốt đẹp như vậy!"

Hà Đức Chinh hù doạ Tiến Dũng.

Tiến Dũng run rẩy cắn chặt răng. Tên máu lạnh Hà Đức Chinh nhìn anh bằng cặp mắt lãnh đạm.
Không gian thời gian đều ngưng đọng lại ở giây phút căng thẳng như dây đàn, chỉ cần Bùi Tiến Dũng thở mạnh một hơi cũng sợ đại hoạ ập đến.

Hắn trần như nhộng mặc quần áo vào người. Hà Đức Chinh đứng sát anh cài cúc áo, từ cúc dưới cùng đi lên, cử chỉ ân cần ôn nhu chăm sóc.
Tiến Dũng sợ loại ôn nhu này của Hà Đức Chinh.

"Ông xã, khi nãy ai mới vừa đòi thau hết cả dòng họ tổ tông tôi vậy..."

Hà Đức Chinh giọng điệu cứng rắn nhưng ngữ từ phát ra lại có chút giễu cợt.

Tiến Dũng bây giờ lại được tút tát bóng loáng, trả lại hình ảnh soái mỹ nhói tim ban đầu. Hà Đức Chinh dùng khăn ướt lau mặt Tiến Dũng. Tóc tai lại gọn gàng đâu vào đó.

Hắn càng nói càng nghiến răng đi tới, hai ngón tay bạo lực véo vành tai Tiến Dũng xoay một vòng xoắn, vừa xoắn vừa bấm ngón tay làm Tiến Dũng đỏ tía mặt mày, đau đến sụt sùi nước mũi.

"Con mẹ anh, lại còn bệnh truyền nhiễm hửm, giang mai hửm. Bùi Tiến Dũng lão tử đem cậu đi triệt sản..."

Tiến Dũng nhăn mặt, mồm méo mó há ra la oai oải. Hà Đức Chinh càng kéo lỗ tay cậu cao lên, cậu càng cố nhón chân với theo:

"Hà Đức Chinh em... em.... oái.. oái... cái lỗ tai..."

Tiến Dũng cuối cùng thì cũng giác ngộ ra tên biến thái bịt mặt cưỡng dâm mình là Hà Đức Chinh chứ không ai khác.

"...lão tử thau..ây da...."

"Thau cái bà cố tổ nhà cậu Bùi Tiến Dũng. Thau tôi chưa đủ hửm còn muốn thau cả tổ tông nhà tôi. Tôi để xem hôm nay cậu còn vác được cái sinh mạng nợ đời kia về nhà không rồi thau.."

Hà Đức Chinh lôi Tiến Dũng nặng như trâu nước, vành tai sắp lìa khỏi đầu mất.

"Hà Đức Chinh!!!! Oái...! Tai.. tai... véo cái khác đi..."

Hà Đức Chinh nhanh nhẹn chiều ý Tiến Dũng. Hai ngón tay xoắn vào đầu ngực, một tay túm đũng quần.

"Chỗ này của cậu cũng chịu khó thân thiện khi gặp người lạ nhỉ. Để tôi dạy cho nó một bài học..."

Tiến Dũng quằn người, trên dưới đều bị nhéo đến thốn. Bùi Tiến Dũng hoạt ngôn bao biện:

"Âyyy... da.... thằng anh không nhìn ra nhưng thằng em vẫn còn nhìn được người quen mà... huhuuuu Hà Đức Chinh tha cho anh, anh thề là Tiểu Tiến Dũng chỉ có cảm giác khi ở gần Hà Đức Chinh phu nhân thôiiiiii... oái..!"

Tiến Dũng càng dẻo mồm tay Hà Đức Chinh càng bóp cứng.

"Đi ra đây!"

Hà Đức Chinh lôi Tiến Dũng ra ngoài.

Tầm này hết giờ ăn mẹ rồi. Nguyễn Công Phượng không phải khi nãy còn gọi mình đi ăn sao. Đến lúc nguy hiểm thì không gặp cậu ta đâu. Tiến Dũng nhìn xung quanh.

Đám nhân viên đang về chỗ làm. Ai nấy đều nhìn Tiến Dũng bằng cặp mắt khác. Trong đám nữ nhân kia đã có người suýt chảy nước dãi, đứa thì đứng trợn tròng nhìn Bùi Tổng tưởng tượng hôm nay mới thật sự lộ diện.

Nhưng cảnh tượng hiện tại không được đẹp mặt Bùi Tổng cho lắm. Lão đang bị phu nhân đè đầu cưỡi cổ chốn đông người.

Công Phượng tay xách nách mang. Miệng hút ly hồng trà sột soạt vừa kẹp nách tập tài liệu vừa đi.

Tiến Dũng nhìn thấy Công Phượng liền trút tội lên đầu hắn:

"Con mẹ cậu Nguyễn Công Phượng, lúc cần thì chả thấy đâu. Sao bảo gọi tôi đi ăn rồi biến mất dạng vậy!"

Tiến Dũng cổ đang nằm trong tay Hà Đức Chinh. Hắn lôi cà vạt anh ngồi tựa lưng vào một chiếc bàn trống giữa phòng.
Xung quanh bao nhiêu là nhân viên đang chứng kiến vở kịch gia đình bất hoà, phu nhân dữ tợn túm cổ ông chồng khóc la.

"Ồ! Không phải lúc tôi xuống đợi thì Hà Đức Chinh bảo là hắn tới rồi, có mang đồ ăn cho cậu nên tôi đi một mình.."

Công Phượng vẫn thản nhiên nhìn hai tên kia xà quần nhau mà không biết chuyện gì. Trông sơ qua thì cũng hiểu chắc Bùi Tiến Dũng lại gây ra tội gì.
Công Phượng cười nhìn Tiến Dũng , chúc may mắn người anh em.

Hà Đức Chinh đột ngột dịu dàng ôn nhu. Có dặn Công Phượng mua giùm một phần trà sữa.

Hà Đức Chinh đang cố tình làm trò đánh dấu chủ quyền chốn công sở.

"ÔNG XÃ NGOAN!!! Há miệng ra..ưm"

Tiến Dũng méo mặt làm theo. Há miệng ra để Hà Đức Chinh mớm đồ uống vào nuốt trong cay đắng.

Mỗi một muỗng Tiến Dũng uống vào Hà Đức Chinh lại lau miệng anh một cái.

"Ông xã có cảm thấy nóng không? Đi làm có mệt không?"

Hà Đức Chinh liên tục hỏi. Nhìn thì có vẻ là ôn nhu ngọt ngào đấy.

"Ở đây có ai dòm ngó ông xã không? Nói Đức Chinh biết bẻ cổ tụi nó sấp ra đằng sau lưng, Đức Chinh rút móng tụi nó ra, đập cho gãy tay đứa nào đụng đến Tiến Dũng của lão tử. "

Cả văn phòng nín thin im lặng. Hà Đức Chinh vừa nói vừa lườm hết xung quanh. Ai cũng đang chăm chú nhìn hắn thì bị Hà Đức Chinh lườm một cái liền cắm đầu vào màn hình làm việc.

Có một số người đã cảm thấy tay chân mình vọp bẻ theo giọng tả của Hà Đức Chinh.

Hắn cắn một viên thạch trong miệng đưa đến Tiến Dũng. Hai người kia xem đám trong phòng này như vô hình mặc nhiên ăn nhau giữa thanh thiên bạch nhật.

Hà Đức Chinh phủi áo Tiến Dũng ngay ngắn.

"Thôi! Anh làm việc đi, Đức Chinh về đây!"

Tiến Dũng toát mồ hôi nín thở tự nãy giờ. Hà Đức Chinh, lão tử bị cậu lừa. Thảo nào cái mùi hôi quen quen mà không nhận ra. Lúc đó sợ quéo cả lông thì còn biết trời đất gì nữa. Chỉ trách kịch bản quá hoàn hảo. Lại còn vào vai phi thường xuất sắc. Cậu đúng là tên lưu manh.

Hà Đức Chinh thoái mái đi. Cho chừa cái tội cậu dám cấm dục lão tử. Bùi Tiến Dũng lo mà cẩn thận. Hà Đức Chinh vẫn còn nhiều trò lưu manh muốn chơi với cậu lâu dài.

Tâm tình hắn hí hửng lên xe. Nhớ lại khi nãy Tiến Dũng tưởng mình giận cậu ta mà khóc lóc. Bùi Tổng trong ngôn tình đây rồi.

Bây giờ Hà Đức Chinh không còn giống diễn viên của phim hoạt hình Người đẹp và quái vật nữa. Hà Đức Chinh tôi tóm được cậu thì đừng hòng trốn thoát.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro