1.4: Quỷ hút máu ba ba

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lâm Hi ở trong thánh địa ba ngày mới tìm được nơi tiếng ca phát ra, ngồi đối diện hai tỷ muội song sinh, các nàng nắm một bộ xương khô màu trắng vui sướng mà nhảy múa, làn váy thiếu nữ lay động cùng tươi cười xinh đẹp thoạt nhìn tốt đẹp như vậy.

Ở chỗ ngoặt của phòng, ánh đèn tối tăm dừng lại ở hai người đàn ông anh tuấn, Antony cùng Cách Luân hơi hơi đong đưa trong tay cốc có chân dài, chất lỏng đỏ tươi để lại một đường dấu vết uốn lượn tại ly vách tường.

Hơi thở thơm ngọt không thể khống chế tràn vào trong mũi Lâm Hi, làm cậu hít sâu một hơi.

Antony giơ lên chén rượu nhẹ nhấp một ngụm, máu lập tức nhiễm đỏ môi trên hắn, hắn đột nhiên quay đầu, đối với Lâm Hi cười khẽ một chút,
"Hải, Eta."* (Hải là cái chi mô :(?)

"......" Lâm Hi cứng đờ xoay người.
Quả nhiên không một người bình thường.

Nhìn bóng dáng kia rời đi, con ngươi màu đỏ của Cách Luân hiện lên một tia không rõ.

Cuối thánh điện là một gian phòng màu đen cổ xưa, cửa phòng đóng chặt, mặt trên có khắc hoa văn hình dơi, Lâm Hi có một loại cảm giác, đây là phòng Cách Lí Tư Đức.

Cậu tiến lên nhẹ nhàng ngửi ngửi, hơi thở quen thuộc thân thiết làm cậu xác định ý nghĩ này.

Cửa mở, chóp mũi Lâm Hi lập tức đụng phải một cái ngực lạnh băng.

"Eta?"

Tiếng nói từ tính từ đỉnh đầu truyền vào trong tai, Lâm Hi xấu hổ ngẩng đầu, "Phụ... Phụ thân, chào ngài nha."

Cách Lí Tư Đức sờ sờ cái đầu của đứa nhỏ ngu đần, "Làm sao vậy? Đói bụng sao?"

Lâm Hi nhanh chóng hướng hắn lắc lắc đầu.

Ở dưới vuốt ve của Cách Lí Tư Đức, Lâm Hi dần dần thả lỏng lại, cậu rất khó nói rõ ràng loại cảm thụ này, tựa như trẻ mới sinh ở trong lòng ngực người mẹ giống nhau.

Vài tiếng chuông bị gõ vang chậm rãi truyền vào trong tai, hết thảy của thánh thành đều trở nên sinh động.

Đây là lần thứ hai Lâm Hi nghe được sau khi đến nơi đây, nhưng sáng sớm lần thứ ba đã đến.

Cách Lí Tư Đức cười hướng cậu vươn tay, "Đi theo ta, đứa nhỏ."

Một đôi cánh dơi thật lớn bay lên trên không thánh thành, sơ thăng dương quang nháy mắt chiếu vào trên người hai người.

Lâm Hi ngồi ở trên khủy tay Cách Lý Tư Đức, cậu giơ tay che đi ánh nắng mà đối với cậu có chút chói, lúc đó văn minh tượng trưng cho thánh thành của quỷ hút máu ánh vào mắt cậu.

Từng toà kiến trúc màu trắng ở sa mạc dựng lên, trong nắng sớm, nó tựa như cảnh của một thế giới độc lập trong mơ* (chém nhẹ).

Càng ngày càng nhiều quỷ hút máu từ bên ngoài trở về, cậu nhìn lên không trung, đối vương bọn họ biểu đạt ý thành kính trong lòng.

Những gì thánh thành sở hữu an tường tốt đẹp như thế, phảng phất đã thành vĩnh hằng.

Trong mắt Lâm Hi loé lên kinh ngạc, cảm thán đối với thành phố này, Cách Lí Tư Đức cùng thanh âm hệ thống lại vào lúc này đồng thời vang lên.

"Đứa nhỏ, hoan nghênh gia nhập thánh thành."

"Chúc mừng ký chủ, kiểm tra đo lường cho thấy số liệu đã buông lỏng."

Lâm Hi kinh ngạc ngẩng đầu, một đôi con ngươi đỏ thẫm lúc này cùng ánh mắt cậu gặp nhau, trong đôi mắt này tựa hồ chỉ có một người là Lâm Hi tồn tại, trong đó sủng nịch phảng phất muốn đem cậu cắn nuốt.

Tâm thần Lâm Hi đột nhiên bị kích thích, một loại tình cảm khó có thể nói nảy lên trong lòng.

Quỷ hút máu tuy rằng không có tim đập, nhưng Lâm Hi có thể cảm thấy linh hồn chính mình nhảy lên, cậu đột nhiên duỗi tay ôm chặt Cách Lí Tư Đức.

Lâm Hi cảm thụ thân thể ấm áp vài phần dưới ánh mặt trời, trong lòng nhẹ nhàng hướng hắn kể ra.

Cảm ơn ngài, phụ thân thân ái của con.

Cảm ơn ngài đã cho con một gia đình.

Cách Lí Tư Đức vòng lấy đứa con nhỏ, răng nanh sắc nhọn đam vào cái cổ trắng nõn trước mặt, chậm rãi, một cái ấn ký nho nhỏ hình dơi hiện lên chỗ cổ.

Từ đây đứa nhỏ trong lòng ngực hắn sẽ biến thành vật sở hữu của hắn, mặc kệ cậu về sau đi đến chân trời góc biển, hắn đều có thể tìm được tồn tại của cậu.

......

Cách Lí Tư Đức sinh ra cùng tội ác, sống lại với cừu hận.

Ở sinh mệnh vô tận, cừu hận trong lòng hắn dần dần trở nên yên lặng, thay thế chính là cô độc cùng tịch mịch.

Lang thang không có mục tiêu giết người rốt cuộc làm hắn cảm thấy chán ghét, vì thế hắn sáng tạo Cách Luân, đứa bé đầu tiên là người thừa kế huyết mạch của hắn.

Đáng tiếc đứa trẻ trầm mặc ít lời này cơ hồ muốn đem Cách Lí Tư Đức bức điên, hắn không chỉ một lần muốn chấm dứt mạng sống của Cách Luân, nhưng cuối cùng đều lấy từ bỏ kết thúc.

Lại sau lại có Antony, đứa nhỏ này trời sinh có rất nhiều lời nói, nhưng Cách Lí Tư Đức lại như cũ có thể cảm nhận được hắn đối chính mình che dấu sợ hãi.

Hắn cũng đã quên xuất phát từ lý do gì đã biến bốn đứa trẻ kế tiếp thành quỷ hút máu.

Hắn chỉ biết bọn họ có một chỗ chung, đó chính là mềm lòng.

Qua thêm mấy trăm năm, đứa trẻ kế thừa hắn huyết mạch càng ngày càng nhiều, xã hội loài người đã cũng không thích hợp cho bọn họ sinh tồn, vì thế hắn sáng tạo thánh thành.

Thánh thành ra đời làm hắn không hiểu sao cảm thấy bị ràng buộc, hắn cảm thấy hắn bọn nhỏ không nên tồn tại như vậy, nhưng hắn lại không thể nghĩ ra nên thay đổi như thế nào.

Truyền thừa thủy tổ nói cho hắn, hắn một ngày nào đó sẽ chết ở thế gian này, hắn không ngừng tìm kiếm tuyển người kế thừa thích hợp trong lòng.

Đến khi hắn bị đứa trẻ tên là Eta triệu hoán.

Hắn cảm thấy đứa nhỏ này phù hợp tâm ý như thế, nó sùng bái quỷ hút máu, chán ghét con người, nó vô tình cùng dũng cảm làm Cách Lí Tư Đức giao cho nó sinh mệnh vĩnh hằng.

Nhưng đứa nhỏ này lại không phải như hắn tưởng tượng, thậm chí nó càng quá mức mềm lòng, nhưng lại cực kỳ hiểu chuyện.

Cách Lí Tư Đức tưởng, đáng yêu nhiều thế, vậy lưu lại đi, tựa như cậu nói, vĩnh viễn bồi chính mình, bồi chính mình vượt qua sinh mệnh dài đằng đẵng.

Đau đớn giữa cổ hơi hơi kết thúc, Lâm Hi giơ tay sờ sờ cổ, cậu khó hiểu nhìn về phía Cách Lí Tư Đức, "Phụ thân?"

Cách Lí Tư Đức nhẹ nhàng xoa xoa bên gáy cậu, ấn ký con dơi nháy mắt biến mất, hắn ôm Lâm Hi rơi xuống cửa thánh điện, lại không có trả lời câu hỏi của Lâm Hi.

Lâm Hi nghi hoặc, "Hệ thống, chuyện gì vừa xảy ra?"

"Ký chủ yên tâm, một cái ấn ký nhỏ mà thôi, không có gì ảnh hưởng."

Nghe hệ thống nói, tâm Lâm Hi cũng dần dần buông.

Sáu quỷ hút máu diện mạo xuất chúng đứng ở cửa thánh thành thật lớn, bọn họ xuống dưới nhìn đến hai người, đối với Lâm Hi cùng Cách Lí Tư Đức nói cùng một lời.

"Eta, hoan nghênh gia nhập thánh thành."

Lâm Hi từ trong lòng ngực Cách Lí Tư Đức đi ra, dần dần dung nhập tập thể này.

......

Tác giả có lời muốn nói: (?˙▽˙?) a, ta viết thật nhanh.

Nhanh như vậy liền nảy mầm một ít cảm tình a, bất quá cái này mau xuyên cũng chỉ là mười mấy chương một cái thế giới, cũng không tính quá nhanh đi, đại khái, ha ha ha
Moah moah ta bảo bối a bạch

Editor có lời muốn nói:

Tự kỷ vài lần chắc hỏng sao đâu he:)))

Chương 1.4 có thêm sự góp sức của @TinhKieu (Neva) và đối với mình là con Nu :)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#1v1#dammy