Chương 13: Hỗ trợ sói

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giống như ký túc xá của Ngạo Vũ, Phổ Tu Tư cũng xin một gian độc lập.

Chờ Ngạo Vũ ngồi ổn định ở phòng khách, liền gửi cho hắn bản hình ảnh của quyển Thái Cực quyền qua quang não, bản gốc trân quý tự nhiên gửi ở nhà lớn Augustan gia tộc.

Ngạo Vũ có thể lên làm trợ giáo, nguyên bản Phổ Tu Tư đối với năng lực học tập của Ngạo Vũ ở văn tự cổ đại đánh giá cực cao. Chỉ là khi tự mình nghe Ngạo Vũ giảng giải bộ quyền pháp này, mới khắc sâu vì sao vị lão sư kia dưới tình huống chỉ mới khai giảng được hai tháng liền mời Ngạo Vũ làm trợ giáo cho hắn.

Phổ Tu Tư tuy không thực sự hiểu rõ những văn tự bên cạnh kia có ý nghĩa gì như Ngạo Vũ. Nhưng hắn dù sao cũng là người thừa kế Augustan gia, cũng tiếp xúc với vài học giả chuyên gia ngành văn tự cổ đại, một ít nhãn lực cùng phán đoán vẫn phải có.

Bọn họ tuyệt đối không bằng Ngạo Vũ, muốn phân biệt được rất nhẹ nhàng không khó, hơn nữa tuy rằng Ngạo Vũ cực lực che lấp, nhưng trực giác nhạy bén của Phổ Tu Tư nói cho hắn biết Ngạo Vũ còn chưa đem hết toàn lực.

Lần đầu tiên Phổ Tu Tư cảm thấy may mắn như thế này vì hắn đã phát hiện khối ngọc thô này trước tất cả mọi người, cũng sẽ đem viên ngọc xinh xắn cất kỹ vào trong túi. Nhìn bộ dáng Ngạo Vũ hướng hắn nghiêm túc giải thích, Phổ Tu Tư đột nhiên có một loại dục vọng muốn giấu y đi, không cho bất luận kẻ nào phát hiện y xuất sắc xinh đẹp như vậy.

Nghĩ lại, hắn xác thật nên vì tương lai Ngạo Vũ suy xét thật tốt, trước tiên cũng nên chuẩn bị một chút, giải quyết nội bộ trong Augustan gia cũng không dễ dàng như vậy.

Hơn nữa người sạch sẽ như thế , hắn cũng không muốn đem y kéo xuống vũng bùn. Bé con sạch sẽ đáng yêu lại xuất sắc như vậy chỉ cần một người là hắn biết đến và thưởng thức là được rồi. Cho dù tương lai tới Augustus gia tộc, Ngạo Vũ cũng chỉ cần ở trên bờ tường thưởng thức phong cảnh mỹ lệ, mà không cần biết biết đến đám ô bùn phía dưới.

Đám lão nhân kia nói cũng phải không đúng. Bọn họ mà kết hôn cho dù đối với hai bên có lẽ cũng không phải miễn cưỡng, nhưng hiện thực ích lợi mang lại lớn như vậy trong mắt người khác chính là liên hôn, đây là sự thật, là vô pháp tránh khỏi.

Bất quá trên thực tế như thế nào, liền phải xem thủ đoạn của hắn, những lão gia hỏa trong nhà nếu còn có người nghĩ muốn cậy già lên mặt, hắn cũng không ngại cùng bọn họ động gân cốt.

Tính toán thời gian, học kỳ này đã qua một nửa, nên dự tính thật tốt. Phổ Tu Tư đang suy nghĩ sâu xa, lại đột nhiên phát hiện Ngạo Vũ duỗi một bàn tay ở trước mắt hắn lay động, xem ra y càng ngày càng không khách khí với hắn, điều này rất tốt,

“Khụ.. Ngươi giảng giải thực cẩn thận, ta chỉ là đang cố gắng ghi nhớ.”

Rõ ràng chính là đang ngẩn người, cần phải bịa lý do đường hoàng như vậy sao? Ngạo Vũ bĩu môi, quyết định buông tha động tác nhỏ này của hắn.

“Vậy ngươi còn có cái gì không hiểu cần hỏi ta chăng?

“Nghe ngươi giảng giải, ta thấy bộ quyền pháp này không tồi, chẳng qua là loại quyền thuật nhu hòa, thong thả, nhẹ nhàng, cùng phong cách chiến đấu của ta không giống, chỉ là bộ quyền pháp này đối với việc khống chế lực lượng huyết mạch có hiệu quả, ta mới cố tình học tập.”

“Lực lượng trong huyết mạch”

“Ta không chỉ kế thừa huyết mạch Khiếu Nguyệt Thiên Lang, hơn nữa còn xảy ra dị biến, tế bào máu so với người thường càng thêm sinh động, đặc biệt là đoạn thời gian khi đến những ngày rằm, máu sôi trào, cho nên đôi mắt ta có khi sẽ biến thành huyết sắc.”

“Chính là ngươi hiện tại thực….”

“Ngươi nghĩ là bình thường, đó là vì ta gần đây thực lực gia tăng, càng dễ dàng khống chế, đương nhiên, bộ quyền pháp này cũng phát huy tác dụng!” Còn có chính là mỗi ngày cùng ngươi ở bên nhau, lực lượng bên trong càng dễ dàng khống chế, Phổ Tu Tư thầm nghĩ trong lòng.

“Như vậy, ý của ngươi là?” Ngạo Vũ vẫn là không hiểu Phổ Tu Tư muốn biểu đạt ý tứ gì.

"Bộ quyền pháp đối với ta hữu dụng, chỉ là trong chiến đấu trợ giúp rất ít, ta muốn một lần nữa lựa chọn lại một bộ khác có thủ đoạn công kích để học tập, nhưng không có nhiều thời gian nghiên cứu nó. Nếu trên mặt văn tự ngươi biết một ít, như vậy ngươi thay ta nghiên cứu, học tập, rồi dạy lại cho ta. Coi như trả công ta dạy ngươi luyện cơ giáp!” Đương nhiên, đây đều là lấy cớ, gần đây hắn có một số việc muốn xử lý, chỉ có thể nghĩ cách làm Ngạo Vũ chủ động tìm hắn.

“Ân, cũng được.” Tuy rằng cảm thấy Phổ Tu Tư chỉ là muốn tìm lấy cớ làm hắn cảm thấy không đồng ý thì quá vô ơn phụ nghĩa, nhưng Phổ Tu Tư nói cũng có lý, Ngạo Vũ cũng không thể làm ra vẻ, hơn nữa, Thái Cực quyền này hắn cũng quen thuộc, thật sự có thể giúp Phổ Tu Tư khống chế lực lượng, đây cũng là kinh hỉ ngoài ý muốn.

Trên đường trở về, hồi tưởng lại những gì Phổ Tu Tư nói, Ngạo Vũ cảm thấy thú hình Phổ Tu Tư hẳn là ngầu như sói thần trong mấy tiểu thuyết huyền huyễn, có cơ hội thật muốn coi một chút.

Từ khi tới Aure Địch, hắn không còn được sờ qua thú hình của đại ca cùng nhị ca, gần đây tay đều có chút ngứa ngáy. Thú nhân khác hắn cũng không quen thuộc, hơn nữa nếu thú nhân giống lần trước cứ thổ lộ với hắn như vậy thật không xong. Đếm tới đếm lui, cũng chỉ có Phổ Tu Tư tương đối thích hợp, lần tới hỏi thử một chút đi! (sao cảm giác ẻm biến thái một cách hồn nhiên gì á)

Chỉ là, cuộc sống về sau, Ngạo Vũ vẫn luôn cảm thấy thật hận bàn tay tội lỗi của hắn nha, cứ như vậy liền đem chính mình bán đi!

Bởi vì Phổ Tu Tư giao cho nhiệm vụ mới, thời gian này Ngạo Vũ càng thêm khẩn trương, Nam Cung lão sư cảm thấy Ngạo Vũ làm không tồi, cũng thử cho hắn gia tăng một chút gánh nặng.

Ngạo Vũ một chút cũng không nhận thấy được số lần hắn cùng Phổ Tu Tư gặp mặt giảm bớt, một tháng này bọn họ chỉ ở trên mạng giả thuyết gặp nhau vài lần, mỗi lần đều vội vàng mà rời đi.

Bất quá, thời điểm Phổ Tu Tư dạy hắn thao tác cơ giáp đều cách hắn càng ngày càng gần, tựa hồ đều nắm tay hắn dạy học. Mỗi lần hắn không chú ý, liền phát hiện Phổ Tu Tư cả người đều dựa vào trên người hắn, cảm giác quái quái.

Chỉ là hắn gạt ba ba bọn họ trộm học cơ giáp, lại không hỏi người khác học tập thế nào bao giờ, hoặc là hắn đa tâm, bị cái xã hội chỉ có nam nam này ảnh hưởng. Trước kia học vẽ bút lông, nhạc cụ, lão sư cũng là tay cầm tay mà dạy. Ngạo Vũ chỉ có thể nghĩ như thế an ủi chính mình.

Nếu Phổ Tu Tư biết Ngạo Vũ nghĩ gì, nhất định tỏ vẻ phương pháp tác chiến vô thanh vô tức của chính mình đã thấy hiệu quả, Ngạo Vũ rốt cuộc có chút thông suốt, ý thức được có gì đó không đúng.

Lần này thấy Phổ Tu Tư giống như có vẻ phá lệ hưng phấn, tuy biểu tình trên mặt không rõ ràng nhìn ra cao hứng chỗ nào.

Là gặp được sự việc gì vui vẻ đi! Ngạo Vũ suy đoán nói, cũng liền nhân cơ hội nói ra yêu cầu nhỏ nhoi muốn được xem thú hình của Phổ Tu Tư

“Xem thú hình?” Phổ Tu Tư càng là dấu không được kinh ngạc, y có biết điều này ý nghĩa là gì không? Bất quá cho dù y không biết đối với hắn vẫn là được lợi mà không có hại, Phổ Tu Tư nghĩ đây một cái ý kiến hay, giúp hắn có thể mau chóng cưới Ngạo Vũ a.

“Được a!” Tiếp theo Phổ Tu Tư cởi quần áo trên người,

Đó là một con sói lớn cùng thú hình của Ngạo Lôi không sai biệt mấy. một thân lông sói trắng bạc mềm mại, được ánh nắng phản xạ, lập loè ngàn vạn ánh sáng nhạt, rực rỡ lóa mắt, một đôi mắt huyết sắc không giống người thường, nó như được nhuốm trong máu, khí thế khiền người không thể từ chối mà phục tùng.

Ngạo Vũ cảm giác như đang nhìn thấy một con sói vương cao ngạo cô độc đứng trên đỉnh núi cao hướng ánh trăng bạc ngẩng đầu, nghển cổ mà tru lên, chỉ nghe thấy một tiếng kêu xé gió vang khắp đất trời làm rung động cả tâm hồn.

Ngạo Vũ đã sờ thú hình của Ngạo Vân cùng Ngạo Lôi từ nhỏ đến khi trưởng thành, vừa mới bắt đầu còn bị hình sói của Phổ Tu Tư kinh sợ, lúc sau hắn cũng chỉ đối với một thân lông sói mềm mại xinh đẹp cảm thấy hứng thú.

Nhìn thấy Phổ Tu Tư gật đầu đồng ý, Ngạo Vũ liền bắt đầu vươn bàn tay tội ác đối với hắn động tay động chân.

Xúc cảm thật là tốt, da lông mềm mại phiếm ánh sáng, giống như một bộ thảm lông tốt nhất, làm người yêu thích không buông tay. Nếu có thể ôm thú hình của Phổ Tu Tư ngủ trưa thật là không tồi! Ngạo Vũ ở trong lòng yy vô hạn, bất quá đều hiểu rằng đó là không có khả năng. Cho dù Phổ Tu Tư đồng ý, hắn cũng ngượng ngùng, Phổ Tu Tư cùng Ngạo Vân bọn họ dù sao cũng là bất đồng.
_N_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro