CHAP 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ra về , cô vẫn chờ mọi người đi về hết , mới bước lại cửa sổ nhìn xuống sân trường. Vẫn đông như hôm qua, mọi người lại tập trung chờ ngũ đại tiểu thư ra về , để được dịp ngắm sắc đẹp của các nàng nga!. Cô nhìn lại thì thấy Ngọc My đi cùng xe với chị nào đó khối trên. Nếu nhìn kĩ người đó có đôi nét khá giống Ngọc My. Nếu nói Ngọc My xinh đẹp, quyến rũ thì người kia ngược lại, mang 1 vẻ đẹp trong sáng, ôn nhu đi. Nhìn sang Ngọc Mỹ , cô thấy hơi lạ a! Sao nay không có người đón mà lại đứng dưới đó chờ nha!. Hay là...chờ người yêu đón đi! . Cô giật mình với cái suy nghĩ sâu xa như thế, bất giác trong lòng cảm thấy khó chịu, mà cô không biết tại sao?. Lắc đầu bỏ qua cái suy nghĩ đó nhìn tiếp qua 2 người còn lại. Cô biết cái người mặt lạnh kia là Lâm Ngọc Hân, còn cái người kia là....cô hóa đá khi nhìn người đó. Cô không ngờ rằng tại sao hôm qua mình không nhìn kĩ đi, giờ mới để ý là người kia không khác gì Ngọc My đi nha!! Vậy là có tới 2 Tô Đát Kỷ á...! Mà người này quyến rũ nhưng có kiểu nào đó hơi kiêu ngạo thì phải. Cô đứng nhìn họ nãy giờ nên cảm thấy chân muốn tê luôn rồi đi, xoay người đi ra khỏi lớp mà về.

Vừa xuống bãi lấy xe ra , thì mọi người cũng dần dần giải tán đi nhưng còn Ngọc Mỹ đang ngồi ở băng ghế mà đợi ai đó. Cũng may là mọi người giải tán về hết rồi đi, không là họ sẽ để ý còn 1 mỹ nhân ngồi đây chắc nãy giờ bu đông rồi.

Cô dắt xe đi bộ từ từ lại chỗ Ngọc Mỹ ngồi. Ngọc Mỹ đang ngồi chờ ai đó thì nghe tiếng xe đạp đang lại gần mình, liền ngước mắt lên nhìn, thấy người đó là cô liền tươi cười đứng dậy nhìn cô ngượng ngùng nói:

"Em...em...nay chở chị về được không?" Ngọc Mỹ cắn nhẹ môi dưới nhìn cô , lo lắng rằng cô sẽ không cho.

Cô nghe Ngọc Mỹ muốn có giang về thì cũng không nghi ngờ gì , chỉ nhẹ gật đầu cười với Ngọc Mỹ, vỗ vỗ yên sau nói với Ngọc Mỹ:

"Vậy tiểu thư nếu không chê xe đạp của em thì mời tiểu thư ra sau ngồi nha hihi" cô cười cười làm theo như trong phim ,1 tay đặt lên ngực, tay còn lại chỉ ra yên xe sau , cúi đầu.

Chị nhìn cô chọc mình thì không nhịn nổi cười khúc khích, đánh nhẹ lên vai cô nói:

"Chở chị về lẹ nè! Ở đó mà chọc chị đi".

Cô nghe Ngọc Mỹ nói vậy liền leo lên xe đạp, Ngọc Mỹ ngồi phía sau. Do là Ngọc Mỹ mặc váy nên phải ngồi nghiêng mà ôm eo cô. Cô cảm giác bàn tay trắng trẻo của người nào đó ôm mình , liền làm cô nhớ đến chuyện sáng nay...haizz. Không biết nay là ngày gì mà cô đã bị 2 mỹ nhân cưỡng hôn rồi a! . Không nghĩ nhiều nữa, bắt đầu đạp xe .

Đạp xe trên đường, cô cảm thấy Ngọc Mỹ hôm hơi lạ , sao nay lại im lặng đến vậy nha! Cô không muốn sự im lặng này diễn ra nên cố gắng bắt chuyện với Ngọc Mỹ:

"Nhà chị ở đâu nha?"

Ngọc Mỹ đang ngồi phía sau ôm cô , nghe cô hỏi vậy cũng trả lời:

"Em cứ chạy thẳng tới ngã ba rồi quẹo phải là tới nhà chị rồi".

Cô hỏi thêm:

"Chị có muốn ăn gì không? Em chở chị đi ăn rồi về luôn!"

Chị hơi bất ngờ khi cô muốn chở mình đi ăn , cứ tưởng rằng mình sẽ được cô chở về mà không biết làm cách nào để thời gian trôi lâu bên cạnh cô. Chị tựa đầu vào vai cô nói:

"Vậy mình đi ăn đi! Giờ cũng còn sớm mà"

Cô chỉ ừm 1 tiếng rồi im lặng đạp xe đi kiếm quán ăn. Cô cảm giác là đường đi ngày càng lâu hơn, len lỏi vào đó là sự ấm áp khó nói , người con gái phía sau cô đang mang lại cảm giác cho cô muốn che chở, mà yêu thương, kể cả Ngọc My cũng vậy. Cô lắc đầu mà nghĩ rằng hôm nay chắc tại học nhiều quá mà suy nghĩ sâu xa như vậy.

Cô chở Ngọc Mỹ tới quán ăn BB. Quán này là quán cô ưa đi tụ tập với đám bạn nhất, vì đây có đầy đủ các món ăn của Hàn và Nhật , trong đó cũng có cả trà sữa tự chọn nữa nha!. Cô chạy lên lề , dừng xe lại để Ngọc Mỹ leo xuống xe. Cô nắm tay Ngọc Mỹ bước vào quán. Ngọc Mỹ hơi bất ngờ với hành động của cô , bất giác ấm áp trong lòng, vui sướng với hành động của cô.

Mọi người trong quán đa số là toàn học sinh là nhiều, vì quán này được học sinh rất ưa chuộng. Kiếm bàn trống rồi dẫn Ngọc Mỹ đi lại bàn trống gần cửa sổ mà ngồi. Vừa ngồi đã có phục vụ nữ đi lại đưa menu cho cô. Cô đưa menu sang cho Ngọc Mỹ nói:

"Chị ăn gì cứ kêu đi! Nay em sẽ bao chị hehe" cô nhìn Ngọc Mỹ cười típ mắt nói.

Ngọc Mỹ nghe cô bao mình thì không nói gì , dáng mắt nhìn menu , sau đó nhìn cô lại nói:

"Hay em kêu đi! Em ăn gì chị ăn đó" Ngọc Mỹ vừa chóng cằm nhìn cô chăm chú nói.

Cô biết chị là người lịch sự nên cũng ngầm hiểu ra , nhìn vào menu , sau đó nói với phục vụ nữ:

"Ờm... cho em 2 tô mì cay cấp độ 1 và...thêm 2 phần bánh gạo cay sốt phô mai...à thêm phần gà cay sốt mai cho em nha" cô nói xong trả lại cuốn menu cho phục vụ nữ . Phục vụ nữ đó gật đầu rồi đi vào trong.

Cô xoay đầu nhìn Ngọc Mỹ thì thấy nàng nhìn mình đầy bất ngờ. Ngọc Mỹ lấy tay gõ nhẹ lên đầu cô, trách móc hỏi:

"Đi ăn cho đỡ đói mà sao em kêu dữ dị ai mà ăn cho nổi!" Ngọc Mỹ cười khổ nhìn cô , nàng cũng đâu phải là heo a!.

Cô đen mặt nhìn Ngọc Mỹ, hỏi:

"Ý chị nói em với chị ăn như heo à!" .

Ngọc Mỹ thấy cô phản bác mà nhịn cười với đứa trẻ ham ăn kia. Cưng chiều nhìn cô hạ giọng nói:

"Rồi rồi! Chị sai ! Em ăn sao chị ăn vậy!" Lấy tay nựng nựng cái mặt cô , mịn quá nha!!.

Cô thở dài ngồi im để cho Ngọc Mỹ ngắt nhéo mặt mình. Ngồi im chưa được bao lâu thì phía sau vang lên cái giọng yêuuuu nghiệtttt kia!

"Tú ơi~~Cục cưng ơi~" Ngọc My đi lại câu cổ cô phía sau mà kêu gọi. Giận hờn hỏi cô:

"Sao đi ăn mà không rủ chị nga?? Còn đi với gái xinh nữa là saoo??" đưa đầu dụi dụi hỏm cô mà ra sức cắn.

Ngọc Mỹ đang ngồi ngắt nhéo mặt cô thì nghe cái giọng quen thuộc kia. Đang chưa kịp nghĩ gì thì hồ ly tinh kia lại bay lại cô câu cổ rồi cắn cổ cô nữa a!! Máu nóng của Ngọc Mỹ bắt đầu sôi sục nhìn đôi uyên ương đang trước mặt mình. Ngọc Mỹ đập bàn nhìn Ngọc My với ánh mắt sát khí.

Còn cô đang trong thời kì khó thở luôn a!! Chưa kịp load sự việc xảy ra thì Tô Đát Kỷ xuất hiện, rồi còn...còn...gương mặt ngùn ngụt sát khí của Ngọc Mỹ nữa. Coi như cô toang rồi đây. Cô đang than phiền thì phía sau lại vang lên giọng nói ngọt ngào, trong trẻo.

"Ngọc My em đi nhanh quá! Không đợi chị gì hết...Ủa?? Ngọc Mỹ còn...đây là nhóc hôm đó!!"

Mỹ Linh đang đuổi theo đứa em mình, thấy em gái mình đang đứng câu cổ ai đó liền đi lại than phiền, nhìn qua 2 người ngồi ở bàn đó sau đó bất ngờ thốt lên nói.

Cô đang chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra , ngước nhìn người vừa kêu mình là nhóc! Cô hơi bất ngờ người này là người lúc nãy đi ra về cùng Ngọc My nè!. Cô mới hỏi lại Mỹ Linh:

"Chị là người hồi sáng đi cùng với Ngọc My nè , mà sao chị biết em a?" .

Mỹ Linh nhìn cô nghe cô hỏi mình là ai ,liền cảm thấy hơi thất vọng khi cô không biết mình. Thở dài mặt hơi đượm buồn nhìn cô nói:

"Chị quên giới thiệu với em chị là Trương Mỹ Linh ,lớn hơn em 2 tuổi cũng là chị gái của Ngọc My! Chị biết khi nhìn thấy em lúc em đứng trên lớp nhìn xuống !" .

Nghe Mỹ Linh nói thế cô mới hiểu ra vấn đề mà à lên. Sau đó mới nghĩ rằng không lẽ mình đứng trên đó nhìn xuống cũng bị bắt gặp a? Mà ngoài Mỹ Linh chắc chắn là 4 người còn lại cũng nhìn thấy! Haizz...

Ngọc Mỹ thấy Mỹ Linh đang nói chuyện với cô liền bỏ sang ánh mắt liếc nhìn Ngọc My nữa mà chào hỏi với Mỹ Linh:

"Chị Linh chào chị nha! Nay chị cũng đi ăn nữa sao?".

Mỹ Linh nghe Ngọc Mỹ chào hỏi mình liền chuyển sang ánh đang nhìn cô rồi ngồi xuống ghế kế Ngọc Mỹ . Cười nhìn với Ngọc Mỹ nói:

"Nay tại Ngọc My nó nói đang đói nên chị kêu tài xế chở tụi chị đi ăn ,trong lúc đi gặp quán này nên ghé vào ăn !".

Ngọc Mỹ gật đầu hiểu ý Mỹ Linh nói sau đó bực tức nhìn Ngọc My vẫn chưa chịu buông tha cô , mà cô lại ngơ ngác để cho Ngọc My làm mà không phản ứng gì. Hắn giọng nói Ngọc My:

"Ngọc My giờ có thể ngồi xuống ghế mà buông em ấy ra được rồi nga!!" Mỉm cười đầy sát khí với Ngọc My.

Còn Ngọc My đang dụi vào cổ cô mà hít lấy hương thơm, thì nghe cái người đối diện đang đằng đằng sát khí ra lệnh cho nàng. Mỉm cười yêu mị buông cô ra rồi ngồi ghế trống kế bên cô , xích xích lại gần cô mới nhìn sang Ngọc Mỹ nói:

"Rồi a~! Giờ mình có quyền thoải mái với em ấy hihi" không để ý Ngọc Mỹ nữa mà chỉ ngắm nhìn gương mặt cô.

Mỹ Linh ngồi nãy giờ chứng kiến cái cảnh như đánh ghen này cũng ngầm hiểu ra được điều gì. Cũng nhắc nhở em gái mình:

"Em nên bớt bớt lại đi! Mọi người đang nhìn đó!".

Ngọc My nghe chị mình nhắc nhở liền phụng phịu mà nói:

"Em đang theo đuổi em ấy nhaa~! Nên em phải dùng mỹ nhân kế thu phục em ấy! Đó giờ là em chưa thích ai cả nhưng giờ em bị trúng tiếng sét ái tình rồi!" Ngọc My không quan tâm đến phản ứng đầy bất ngờ của Ngọc Mỹ và Mỹ Linh, chỉ biết nói ra cái mình đang làm.

Cô khá bất ngờ khi Ngọc My lại nói như thế , mà không biết ngượng ngùng. Cô đang có cảm giác lạnh lạnh khi đang ngồi ở đây nhaa!! . Ngọc Mỹ bất ngờ khi Ngọc My lại tranh giành cô với mình nên không muốn thua gì nên tham gia trận chiến mà nói:

"Được thôi! Vậy tui cũng không thua gì Ngọc My đâu nha! Tui sẽ theo đuổi Thanh Tú !!" Mỉm cười đầy sát khí nói với Ngọc My.

Hết Chap 8.
2026 từ bù cho hôm qua mình không ra chap. Lần này là hơi mệt với Tú rồi nhaa.. hahâha . Mai sẽ xem phản ứng của Mỹ Linh nha. Vậy là Ngọc Mỹ cũng chính thức sẽ theo đuổi cô rồi đây!! Căng đấy hahaha.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro