Chương 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mạc Phi Vũ lặng lẽ quan sát cô gái trước mặt.

Áo len cao cổ màu trắng,váy lụa trắng thùng thình,áo khoác màu hồng phấn,kết hợp với một đôi boot cao đến đầu gối.

Một thân hàng hiệu nha!

Khuôn mặt xinh đẹp trang điểm nhẹ,hai gò má - vì vận động mạnh nên hồng lên.

Mạc Phi Vũ im lặng một chút,rồi nói:''Tôi là chủ căn biệt thự này''

Giọng trầm như mê hoặc lòng người,xác thực là đầu độc Khương Nhạn Tịch.

''Anh muốn cho thuê phòng phải không ạ?Em rất có thành ý!''

Mạc Phi Vũ khẽ nhíu mày,hỏi:''Ai nói với cô là tôi muốn cho thuê?''

Cô chìa tấm quảng cáo ra,thở không ra hơi,nói:''Chính là cái này!''

Mạc Phi Vũ cúi đầu nhìn qua một cái,trên đó đúng là số điện thoại của anh,nhưng anh không nhớ rõ là đã dán tấm quảng cáo này khi nào nữa.

Anh nghĩ thầm,trong lòng cũng có suy đoán sơ sơ rồi.

Mạc Phi Vũ ngước lên,lại nhìn cô một cái.Cô còn đang thở hổn hển không ngừng,ngay cả mái tóc xoăn màu hạt dẻ cũng có vẻ hơi nhếch nhác.

Anh khẽ mấp máy môi,hỏi:''Cô ở nơi khác tới à?''

Khương Nhạn Tịch gật đầu một cái:''Em đến đây...tìm việc làm,nhưng vẫn chưa tìm được việc,mà tiền lại bị mất trộm,anh cho em thuê phòng đi,tối nay em không có chỗ nào ở cả''

Cô nói ngắn gọn,vẻ thảm thương,anh nghe xong thì nhíu mày lại:''Tiền cô bị mất trộm rồi hả?Cô không còn tiền để trả tiền thuê phòng nữa đúng không?''

Cô hất nhẹ tóc sang một bên,chỉ vào tấm quảng cáo,cố mỉm cười với Mạc Phi Vũ:''Trên đây rõ ràng là không có ghi phải trả tiền thuê phòng mà?!?''

Mạc Phi Vũ nói:''Không ghi không có nghĩa là cô không phải trả tiền thuê phòng nhé!''

Khương Nhạn Tịch:''......''

Người thành phố A đúng là quá lạnh nhạt!

Thấy hy vọng duy nhất sắp tan thành mây khói,Khương Nhạn Tịch vật lộn tới cùng:''Coi như là anh làm phước cho em đi!''

''Cũng được,vậy cô phải làm việc nhà để bù vào việc cô thuê phòng miễn phí ở đây!''

Khương Nhạn Tịch:''........''

Tên gia hỏa đáng ghét!!!

Hình như là nhìn rõ cô không tình nguyện.Mạc Phi Vũ lùi một bước vào nhà,làm bộ đóng cửa:''Không muốn thì thôi!''

Khương Nhạn Tịch quýnh lên,liền vội vàng tiến lên ngăn anh lại:''Em đồng ý!''

Mạc Phi Vũ:''......''

- 🌸🌸🌸 🌸🌸🌸 🌸🌸🌸🌸🌸🌸🌸🌸🌸

Hãy là một người xem có tâm.Đừng đọc chùa.Vote cho tớ nếu cậu thấy truyện của tớ hay.Cậu nhé : >

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro