Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hơi thở hai thiếu niên bắt đầu dồn dập. Hai tay một tả một hữu luồn vào váy Lam Tĩnh Nghi, chậm rãi bò lên hai khỏa vú đẫy đà đang được bao bọc bởi áo lót.

"A"

Lam Tĩnh Nghi tuyệt vọng kinh hô. Hai bàn tay to cách lớp vải bắt đầu xoa bóp, động tác chậm rãi ban đầu bỗng trở nên cuồng bạo, nịt ngực cũng vì thế mà bung ra, khiến hai bầu bạch ngộc trở lên lõa lồ. Lam Tĩnh Nghi cảm thấy đầu óc phút chốc tê dại. Giọng cô vì la hét mà lạc cả đi. Ngữ điệu vì động tác kịch liệt mà rời rạc không thành câu. Nơi đó của cô chưa bao giờ bị ai chạm qua, nay lại bị hai thiếu niên tráng kiện không ngừng chà đạp. Bầu vú hoàn mỹ bị biến hóa thành muôn loại hình dáng. Trong lòng tuy kinh hãi, nhưng phút chốc một chút khoái cảm xuất hiện khiến cô thoải mái cả người. 


Lam Tĩnh Nghi căm giận cắn môi. Nội tâm kịch liệt hoảng loạn. Cô cư nhiên cảm thấy thoải mái cho dù bản thân đang bị cường bạo. Nỗi nhục nhã bao trùm khiến mắt cô nhòa lệ. Tay Nạp Lan Luật mang theo lửa nóng suồng sã chụp lên nơi mềm mại của Lam Tĩnh Nghi, hai ngón tay nắn lấy nụ hoa , nhẹ nhàng co kéo. Đỉnh anh đào rất nhanh đã dựng đứng , tay cậu lặng lẽ theo hung y ven tiến vào đi, lửa nóng bàn tay thân mật đặt lên của cô mềm mại, sau đó cậu dùng ngón tay trỏ để thượng nụ hoa nhẹ nhàng toàn lộng, kia anh hồng nụ hoa sớm đã rất đứng lên, lúc này ở hạ thân cậu càng ngày càng cứng rắn.


 Nạp Lan Luật hài lòng mỉm cười, nhẹ nói:

"Tiểu yêu tinh",

rồi liền đổi qua nụ hoa đang cứng rắn bên kia, day dưa chà xát. Nạp Lan Địch kéo váy Lam Tĩnh Nghi lên tận xương quai xanh, đem hai khỏa rung động như chú thỏ trắng của cô hoàn toàn lộ ra trước mắt cậu. Đôi mắt Nạp Lan Địch lóe lên tinh quang, cậu chậm rãi cúi xuống, ngậm lấy đỉnh mẫn cảm sớm đã cương lên, nhẹ nhàng mút cắn. Tay còn lại cường hãn xoa nắn bầu nhũ phong bên cạnh. Lam Tĩnh Nghi thân thể xẹt qua một trận run rẩy, không tự chủ hơi rướn người dậy, đem hai bầu ngực sữa vươn sâu vào tay, vào miệng họ.

"Không, xin các cậu..."

Giọng nói cô rời rạc, đứt quãng. Từng đợt khoái cảm như thủy triều đánh úp vào mọi giác quan của cô. Thần trí dần trở nên mơ hồ. Động tác của họ ban đầu vốn rất nhẹ nhàng, nhưng sự đẫy đà của Lam Tĩnh Nghi khiến người khác chỉ muốn cắn nuốt.

Động tác dần trở nên cuồng bạn. Bầu vú trắng như tuyết từ từ hiện lên những dấu vết bị tàn sát bữa bãi. Nạp Lan Địch buông nụ hoa Lam Tĩnh Nghi ra, hung hãn dùng răng xé rách váy cô. Lúc này trên người Lam Tĩnh Nghi chỉ còn cái quần lót nho nhỏ, thân thể trắng như tuyết của cô đối lập với ga giường màu đen, tạo thành sự tương phản đầy mỹ mạo, kích thích cảm quan người nhìn.

Lam Tĩnh Nghi tựa như tế phẩm đầy thuần khiết, chỉ có thể mặc cho người khác tùy nghi bày bố. Nạp Lan Luật cúi người, hai tay giữ lấy hai bầu tuyết trắng, cật lực xoa nắn. Đôi môi nóng như lửa từng chút, từng chút gặm cắn nơi bụng dưới của Lam Tĩnh Nghi. Nạp Lan Địch đã xé rách lá chắn cuối cùng trên người cô. Nơi tư mật nhất của người con gái , giờ khác này đã hoàn toàn hiện ra trước mắt những con người xa lạ. Mà đôi đồng tử hai nam nhân lúc này như có lửa, đang hừng hừng nhìn vào nơi nữ tính của cô. 


Lam Tĩnh Nghi thân thể căng thẳng, theo bản năng muốn khép hai chân lại, thế nhưng hai chân đã bị vòng sắt giam cố. Cô chỉ có thể nức nở lên tiếng. Cảm giác phẫn nộ cùng ngại ngùng đang hun chín mặt cô. 


Hai xích lõa thiếu niên đều cúi đầu nhìn vào hoa viên đang rộng mở của cô. Đôi con ngươi mở to, hàng mi dài không hề chớp động. Ánh mắt thâm trầm chợt lóe sáng, hoàn toàn đã bị dục tính làm lạc mất hồn phách. Một người vươn tay đem đùi Lam Tĩnh Nghi tách ra, hoàn toàn đem chỗ kín của cô lộ rõ không chút che dấu, Lam Tĩnh Nghi cật lực giãy dụa, nhưng bất lực. Chiếc còng sắt chẳng mảy may dao động. Nạp Lan Địch con ngươi đen lãnh khốc càng trở nên mờ mịt, bất giác thốt lên,


"Cũng không tệ lắm,màu hồng nhạt , xem như chất lượng tốt "

Nạp Lan Luật ừ một tiếng, vươn ngón trỏ gảy nhẹ nhàng màu cánh hoa màu hồng phấn của cô , khiến Lam Tĩnh Nghi toàn thân run rẩy.

"Không chỉ có chất lượng tốt, hơn nữa thân thể cũng rất mẫn cảm"

vừa dứt câu, hai người đều thấp giọng cười rộ lên.

"Địch"

Nạp Lan Luật nháy mắt, Nạp Lan Địch sớm đã hội ý, hai tay hắn dùng sức đẩy đùi Lam Tĩnh Nghi ra, làm cho nơi riêng tư càng thêm rộng mở. Nạp Lan Luật cầm lấy di động, cúi người xuống, đặt máy giữa hai chân cô bắt đầu chụp ảnh. Chụp xong nơi tư mật, cậu di dời điện thoại, chụp cận cảnh hai bầu vú mềm mại của cô.

"Không, tôi xin cậu..."

Lam Tĩnh Nghi hốt hoảng nhìn sang. Nạp Lan Luật mỉm cười nhìn cô, ngón tay liên tục ấn vào nút chụp ảnh. Mà Nạp Lan Địch đã đem bàn tay dò vào nơi giữa hai đùi Lam Tĩnh Nghi , ngón tay thon dài đẩy ra cánh hoa của cô , chạm vào tiểu trân châu màu hồng nhạt, nhẹ nhàng đàn gảy. Tiếng rên rỉ chợt bật ra khỏi môi Lam Tĩnh Nghi, cô thống khổ vặn vẹo thân người. Dục vọng trong cơ thể phút chốc bị đánh thức, thiêu đốt lí trí cô. Lam Tĩnh Nghi cắn chặt môi, không cho phép bản thân khuất nhục. Tiểu trân châu rất nhanh đã cứng rắn, cánh hoa phấn nộn cũng bắt đầu co giật. Từ trong huyệt viên non mềm tựa như thủy động, lúc này đã có chút dịch thể nhẹ nhàng chảy ra ngoài. Tựa hồ rất hài lòng với phản ứng của cô , Nạp Lan Địch khóe miệng cong lên. Hắn giơ ngón giữa đặt ở huyệt khẩu nhẹ nhàng đút vào.

"Phía dưới của cô ấy ướt rồi"

Nạp Lan Địch quay lại nói với Nạp Lan Luật. Nạp Lan Luật đang ngồi trên sô pha, tay cầm di động chụp lại cảnh bọn họ đang thân mật giao triền. Ngón tay thon dài đã vào được phân nửa. Thật chặt. Nạp Lan Địch nhíu mày. Nơi riêng tư của cô chưa bào giờ nếm được tư vị bị dị vật xâm nhập đang mẫn cảm co rút, tựa hồ muốn đem dị vật đẩy ra. Lam Tĩnh Nghi lắc đầu, miệng không ngừng lẩm bẩm,

"Đừng, tôi xin các cậu..."

Cô biết, đây là cấm địa cuối cùng trên cơ thể cô , nhưng giờ phút này, cô lại vô phương bảo vệ. Tiếng rên rỉ tinh tế vang lên. Tiểu huyệt càng khít khao càng kích thích giác quan, khiến hai thiếu niên sớm đã bị dục hỏa thiêu đốt. Ngón trỏ càng hung hăng tiến cứ, phút chốc đã hoàn toàn biến mất nơi khe nhỏ chật hẹp. Lam Tĩnh Nghi a một tiếng, thân thể như cong lên, cả người cô run lên, tiểu huyệt gấp rút bao chặt ngón tay ấy.

"Càng rên rỉ, chỉ càng khiến đàn ông cảm thấy hưng phấn. "

Nạp Lan Luật giơ tay cầm lấy máy quay phim, tiếng nói ôn nhu hòa lẫn cùng tiếng thở đốc. Lam Tĩnh Nghi đỏ mặt cắn môi, thế nhưng dưới thân từng đợt sóng khoái cảm cứ cuồn cuộn tập kích, lần lượt phá tan thành trì lý trí cuối cùng của cô. Nạp Lan Địch rút ngón tay ra, cấp tốc mở vòng sắt đang trói chân Lam Tĩnh Nghi . Cậu mạnh mẽ nâng hai chân cô lên, đem dục vọng trướng căn tiến nhập vào người Lam Tĩnh Nghi.

"Đừng, đừng mà..."

Lam Tĩnh Nghi bật khóc .

"Đợi một lát cô sẽ cầu xin tôi muốn cô "

Nạp Lan Địch liền động thân một cái, lập tức đã bị hoa kính của cô vây chặt , cậu chỉ đâm tới phân nửa thì đã bị ngăn trở, không cách nào tiến sâu hơn được nữa. Nạp Lan Địch chau mày, nhìn Lam Tĩnh Nghi thống khổ vặn vẹo, lại lần nữa dùng sức, đâm thật mạnh vào hoa tâm của cô. Lam Tĩnh Nghi đau đớn thét lên khiến chung quanh như chấn động. Bầu không khí dâm mỹ phản phất mùi máu tươi bao trùm khắp mọi nơi. Hoa kính chật hẹp đang bọc lấy nam căn thô to. Nạp Lan Địch nắm chặt mông cô , bắt đầu điên cuồng luật động. Đau đớn, Lam Tĩnh Nghi lúc này chỉ cảm thấy đau đớn muốn ngất đi. Thân thể không ngừng cho rút, bài xích sự tiến vào của Nạp Lan Địch. Thế nhưng dục vọng cuồng đại của cậu ta vẫn ngang nhiên xuyên qua cơ thể cô, dồn dập chạy nước rút.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro