Chap 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Vậy, cậu muốn gì?"
"Cái gì cũng được, Seungwoo." Mina mỉm cười, kiên nhẫn ngồi đối diện với cậu chàng tóc nâu. Anh ta cười thật tươi, giơ tay lên để thu hút sự chú ý của một cô hầu bàn.
"Hai ly cà phê nhỏ với bánh ngọt." Anh ấy mỉm cười, nhìn Mina như thể muốn cô ấy đồng ý, điều mà cô ấy đã đồng ý. Họ đang ngồi trong quán cà phê gần trường đại học, nơi Mina luôn ở lại khi cô học hoặc làm việc. Cô phục vụ gật đầu, mỉm cười khi cho họ biết thời gian ước tính khi họ nhận được đơn đặt hàng. Khi cô ấy rời đi, Seungwoo ngượng ngùng cười với Mina, gãi gãi đầu, một vệt ửng hồng nhẹ trên má.
"Vậy, uh, cậu dạo này thế nào?" Anh ấy hỏi. Mina thở dài: "Chắc không sao đâu. Dạo này công việc căng thẳng quá." Cô ấy nói sự thật vì cô ấy cảm thấy thoải mái khi ở bên Seungwoo. Cô ấy sẽ không giả vờ hạnh phúc khi nó là sự thật, Đại học đang khiến cô ấy căng thẳng kinh khủng.
Seungwoo ậm ừ đáp lại, đồng ý: "Cũng vậy. Công việc mà giáo sư giao cho chúng tớ thật điên rồ! Đôi khi tớ chỉ muốn bỏ cuộc". Anh thở dài, lắc đầu với chủ đề này. Mina cười khúc khích, nụ cười hở lợi của cô khiến cậu bé rùng mình.
"Cậu có đến đây nhiều không? Trước khi chúng ta gặp nhau, mình đã từng thấy cậu ở đây rất nhiều." Seungwoo bắt gặp lời nói của anh ấy, má anh ấy đỏ bừng khi anh ấy nói như một kẻ theo dõi cá nhân của cô ấy, "Mặc dù vậy, mình không theo dõi cậu! Hứa! Bạn bè của mình và mình đến đây để đi chơi và mình luôn thấy cậu ở đây với một số công việc, vì vậy.."
Mina chỉ cười: "Vâng, tôi biết. Quán cà phê này giống như ngôi nhà thứ hai của tôi vậy". Cô thừa nhận. Quán cà phê thực sự là địa điểm yêu thích của cô đặc biệt vào buổi tối vì nó yên tĩnh hơn và ít người hơn nhiều.
"Nụ cười của cậu thật đáng yêu." Seungwoo buột miệng mặc dù Mina có thể cảm thấy đó là cố ý. Anh mỉm cười, đôi mắt nheo lại khi anh làm như vậy. Mina cười khúc khích, không quen nhận được lời khen, "Cảm ơn" Má cô ấy hơi đỏ lên vì cô ấy rất hãnh diện trước lời nhận xét bất ngờ đó.
Họ nói chuyện. Trong một thời gian khá dài và Mina đã rất ngạc nhiên. Seungwoo là một chàng trai thoải mái và anh ấy có vẻ khá vui vẻ khiến Mina ngưỡng mộ. Anh ấy khiến Mina nhớ đến người yêu cũ của cô ấy, nhưng điều đó không có nghĩa là xấu cũng không có nghĩa là tốt. Nó vẫn ổn. Thỉnh thoảng, chiếc chuông treo gần cửa lại kêu vang báo hiệu có khách khác bước vào tòa nhà. Nó không làm phiền cả hai và cũng không làm gián đoạn cuộc trò chuyện của họ. Có một khoảnh khắc Seungwoo đang tìm kiếm thứ gì đó trong túi của mình, thứ gì đó về tấm thẻ anh ấy nhận được từ Mỹ. Cánh cửa vang lên, và tình cờ là Mina nhìn vào nó. Đập vào mắt cô là một cô gái tóc ngắn bước vào, cặp kính tròn vừa vặn với cô một cách hoàn hảo. Mina chớp mắt để làm rõ đó thực sự là ai và cô ấy đã đúng. "Đó là-?" Mina dừng lại khi họ chạm mắt
nhau.
Chaeyoung?
Mina biết một sự thật rằng Chaeyoung đã bảo cô ấy tránh xa Seungwoo ra và cô ấy sợ rằng con hổ sẽ bước đến bàn của họ, khiến anh chàng tội nghiệp có thái độ không cần thiết. Chaeyoung liếc nhìn Seungwoo khi cô đứng ở lối vào, một trong những người bạn của cô bên cạnh. Mina định ra hiệu cho Chaeyoung đừng gây chuyện hay gọi Seungwoo ra ngoài, nhưng ngạc nhiên thay, chẳng có gì cả. Chaeyoung liếc nhìn Seungwoo rồi lại nhìn Mina, vẻ mặt cô trống rỗng, trước khi cô theo bạn mình đến bàn. Mina nhún vai và khá nhẹ nhõm vì Chaeyoung không nghĩ gì cả. "Đây, đây là tấm thiệp mình nhận được từ Mỹ. Mẹ mình đã đưa nó cho mình khi còn nhỏ." Seungwoo cười thật tươi. Mina cười khúc khích, khéo léo nhận lấy tấm thiệp nhưng cô ấy sẽ nói dối nếu nói rằng cô ấy quan tâm đến mảnh giấy in này. Mắt cô liếc nhanh sang Chaeyoung đang nói chuyện với cô bạn ngồi đối diện. Đồ uống của họ đang nằm trong lòng bàn tay, miệng họ mở ra nhưng Mina không thể nghe thấy.
Cô thở dài nghĩ có lẽ Chaeyoung sẽ không làm gì nên chỉ tập trung vào Seungwoo, "Wow, mẹ cậu đã đi rất nhiều nơi ở Mỹ." Mina vô cùng kinh ngạc khi cô nhìn chằm chằm vào bức tranh, ngạc nhiên. Seungwoo gật đầu đầy tự hào, anh nhìn Mina mỉm cười trước bức ảnh của mình. Anh ấy không biết về sự hiện diện của Chaeyoung và Mina có thể nói,
"Này, nhân tiện.." Seungwoo bắt đầu.
Mina nhìn lên, "Hửm?"
"Cậu có muốn đến bữa tiệc vào tối mai không? Mình biết rằng một vài người bạn của cậu sẽ tham gia. Đó là sinh viên năm nhất và sinh viên năm cuối. Vậy cậu có muốn không?" Anh ngượng ngùng hỏi, xoa xoa mu bàn tay,
"O-Oh! Và Chaeyoung và Sana sẽ ở đó!" Mina thở dài, cô ấy không thể cưỡng lại lời đề nghị của Seungwoo và hơn nữa, nếu Sana ở đó thì cô ấy sẽ ổn thôi. Mina gật đầu và chàng trai gần như không thể kìm nén được niềm hạnh phúc của mình. Anh ấy đã mỉm cười suốt buổi hẹn.
Cuối cùng, họ rời khỏi quán cà phê, khá thuận tiện, cùng với Chaeyoung và bạn của cô ấy. Seungwoo bắt gặp cô gái đang rời khỏi lối vào, Mina quyết định xem liệu Chaeyoung có thực sự nhìn thấy họ hay không nên cô ấy chào cô ấy,
"Chaeyoung!" Cô ấy đã gọi.
Chaeyoung dừng lại cùng với bạn của cô ấy, quay lại, "Yo." Cô mỉm cười, và bạn cô ra hiệu cho cả hai tiến lại gần. Chaeyoung không phản đối nhưng Mina thoáng thấy thoáng do dự.
"Chị là Mina phải không?" Bạn của Chaeyoung hỏi, trên môi nở một nụ cười. Mina gật đầu và liếc nhìn con hổ đang lặng lẽ đứng đó.
"Em tên Yeri." Người được gọi là bạn đã bắt tay với Mina nhưng Mina không thể ngừng suy nghĩ về sự im lặng của con hổ. Thông thường, Chaeyoung sẽ bắt đầu trêu chọc cô ấy và những thứ tương tự.
Seungwoo kiên nhẫn vẫy tay, người cũng bắt tay với Yeri. Mina liếc nhìn Chaeyoung, quyết định trêu hổ một cái, "Chaeyoung sao lại im lặng thế?" Cô cười khúc khích, hy vọng người sau sẽ đáp lại bằng một tiếng cười. Thay vào đó cô nhận được, một cái nhún vai. Chaeyoung đã hành động kỳ lạ. Mina nhướn mày, không quen với việc Chaeyoung im lặng hơn bình
thường. Yeri và Seungwoo đang nói chuyện, cuộc trò chuyện của họ trở nên mờ nhạt khi Mina bắt gặp mình đang nhìn Chaeyoung, người đã im lặng suốt thời gian qua.
"Chà, Chaeyoung và em sẽ đi, chúng rm không muốn làm gián đoạn cuộc hẹn của chị." Yeri nháy mắt, vòng tay với Chaeyoung, người chỉ nở một nụ cười yếu ớt. Seungwoo vẫy tay tạm biệt nhưng mắt Mina vẫn dán chặt vào lưng Chaeyoung. Cô thấy phiền. Mina thở dài, "Đợi đã!" Cô ấy ngăn cản chuyển động của Seungwoo, cũng như Chaeyoung và Yeri. Người trước nhướng mày, có lẽ bối rối. Mina ra hiệu cho Seungwoo đứng yên trước khi chạy về phía hai người kia. Cô liếc nhìn Chaeyoung rồi nhìn Yeri,
"Có chuyện gì vậy?" Lần này, Chaeyoung nói, hơi nghiêng đầu một chút. Mina nắm lấy cổ tay Chaeyoung, những ngón tay cô ấy quấn lấy nó, cô ấy nhìn Yeri.
"Chị nói chuyện với Chaeyoung một chút được không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro