cấp 3 nội trú ^^

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chào các bác , E là một mem đã theo dõi Voz cũng được khá lâu rồi . E thấy trên Voz các bác viết rất nhiều truyện hay nên hôm nay e xin mạn phép viết lên đây câu truyện về thời cấp 3 nội trú của mình . Gọi là hồi ức cũng được , mà truyện cũng được vì em viết cái này ngoài trỉ nghiệm của bản thân em , em cũng kể thêm một vài câu truyện của mấy đứa bạn em nữa cho thêm phần sinh động . Ak mà để cho câu chuyện thêm phần hấp dẫn em xin phép được dùng bút pháp " 8 thực 2 ảo " , tức là truyện có thật 100% nhưng đã có thêm một vài tình tiết nữa cho thêm sinh động nên các bác đừng gạch đá nhé  . Các bác cứ yên tâm vì đây là trải nghiệm của bản thân nên không Drop đâu ak . Thôi em xin phép vào luôn câu chuyện cho nó nóng ak 

Chap 1 : Du học Thủ Đô 

Quê em ở một miền núi phía Đông Bắc , và nói thật với các bác là hồi cấp 1 + 2 em ngoan lắm , toàn chơi với lũ con gái thôi nên chẳng có gì để bàn . Mọi chuyện có lẽ cứ trôi qua êm đềm như vậy cho đến 1 ngày pama quyết định cho em về Thủ Đô du học . Gọi thế cho oai chứ đi học nội trú thôi các bác ak . Em khi đó đang mải tập trung cho kì thi HSG nên khi thấy papa bảo thế e cũng không bận tâm lắm . Trường này em cũng biết vì nhà em có người nhà từng dạy ở đấy và có 2 đứa e họ đang học ở đấy rồi ( em là thế hệ thứ 3 ợ , dưới em còn có 1 thằng em nữa đang học ở đấy cơ ) . Sau bao nhiêu hồi suy đi tính lại , pama quyết định cho em về thủ đô và mọi chuyện bắt đầu từ đây ak . Em đã từng nghe qua 2 đứa em kia kể chuyện thấy cũng bình thường , lại thêm học ở thủ đô nữa , nên khi nghe papa nói vậy thì gật đầu ngay . Vậy là đã rõ , em xuống HN dự thi vào trường . Hồi đó trường còn chưa xây xong cơ sỏ mới nên bọn em vào thi tạm ở 1 cái phòng ( sau là phòng giáo vụ ) . Đề thi có 2 môn toán văn ( trường em dân lập nhé ) nhưng em mới làm xong đề toán thì đã được gọi đi phỏng vấn rồi . Đích thân ông hiệu trưởng phỏng vấn các bác ợ . Nhưng cũng chỉ có 1,2 câu thôi rồi ra khám sức khỏe lằng nhằng  , đang khám thì có cô giáo sang bảo em đỗ rồi , thế là ngay chiều hôm đó e với papa về quê luôn . Vậy là còn 2 tháng hè nữa để chia tay bạn bè , Gấu em khi thấy e học ở HN thì cũng chỉ bảo em cố gắng lên thôi . em thì hồi đấy còn vô tư lắm , lại nghĩ thời đại in tơ nét nên cũng ậm ừ cho qua các bác ak . Cuối cùng cũng đến cái hôm nhập học . Do có biết trước nên 2 mẹ con em cũng mua kha khá đồ rồi , nào là hòm ,xô , chậu , ... là những thứ cần cho cuộc sống sau này . Khi đến cổng trường thì có một bố ( bọn em gọi bảo vệ là bố , các bác lao công là U nhé ) cầm tờ giấy nhập học của em rồi đưa em vào và bảo mẹ em về . Mẹ em hơi buồn buồn nhưng em bảo với mẹ là mẹ đừng lo cho con , còn có thầy cô và các bạn mà . Mẹ em nghe vậy thì chỉ bảo em cố gắng rồi về . Khi đó bố BV dẫn em qua cái bàn làm thủ tục nhận phòng . Thế *** nào e được phân ở tầng 4 các bác ak . Lúc đó em thầm nghĩ : thế *** nào để bên đống đồ lên phòng bây giờ . Bố thấy thế thì gọi tầm 2,3 đứa tâm tuổi em đến bảo bê giúp . Khi đang bê đồ e có hỏi thăm thì biết chúng nó cũng cùng phòng với mình mới ảo chứ . E nghĩ lại thấy mình may mắn thật ....

Chap đầu tiên nên e viết hơi lan man một tí , bắt đầu từ chap sau câu truyện sẽ gay cấn dần dần . Các bác đừng gạch đá em , tội nghiệp em nhé Chào các bác ạ  chắc khi xem xong chap 1 sẽ có một vài bác thắc mắc tại sao em lại không viết hết ngày đầu tiên , phai không ak  . Em cũng định vậy nhưng thật sự ngày đầu tiên của em nó nhiều ấn tượng lắm , ví như một cú sốc đầu đời nên em sẽ type ra chap này cho các bác theo dõi ak . Thôi em vào luôn nhé 

Chap 2 : Ngày đầu tiên đi học 

... Sau khi lên nhận phòng , chọn giường xong xuôi thì em quay ra làm quen với mấy bạn vừa nãy . Có 2 cậu người QN ( trường em các bác QN nhiều lắm ) và 1 cậu người HB ( sau là bạn chí cốt của em ak ) . Mấy đứa bọn em nói chuyện cũng hợp nên cũng có cái để nói các bác ợ . Đang dở tiết mục giới thiệu thì một hồi kẻng vang lên . Khiếp >_< như doanh trại bộ đội vậy ( về sau em mới biết tất cả các hiệu lệnh đều là kẻng ak  ) . Sau đó một giọng phát thanh vang lên mời chúng em xuống ăn cơm . Và 1 cảnh tượng hiện ra . 1 đám thanh niên lố nhố đứng bên cạnh một rổ mì tôm ( hôm đấy trường em không rõ số lượng học sinh nên trưa ăn tạm mì tôm ) , bên cạnh là 1 bố nhà bếp hô rõng rạc : 6 người một mâm . Chả khác gì bộ đội vậy , thôi cũng vào với một mâm nào đấy đang thiếu rồi chén luôn . Đang dở gói mì thì nghe thấy tiếng cãi nhau .

- *** bắn hết áo tao rồi . Một thanh niên đô con quát . 

- Bố thích thế đấy có sao không . Thanh niên kia đáp lại . 

Tiếng cãi nhau càng lúc càng to hơn , nhìn mặt 2 đồng chí đấy như sắp chém nhau đến nơi rồi . May sao lúc đấy có 2 bố bảo vệ chạy đến lỗi cổ 2 đứa chúng nó ra nên không war tại trận . Nhưng xem ra 2 thằng vẫn còn hậm hực với nhau lắm nên 1 thằng ghè : Tí nữa , phòng 2** , nhớ đấy . Thằng kia đáp lại ngay : Được . Rồi 2 thằng về chỗ ăn tiếp các bác ak . Mải hóng nên bát mì của em nguội hết cả , nên thôi e quyết định về phòng . Đến tầm khoảng 3h gì đấy , em đang nhìn các bạn nữ xinh tươi vào nhập trường thì thấy 2 thanh niên hổ báo ban trưa đang xách đồ ra ngoài . Bọn em thấy vậy thì hỏi bố bảo vệ bên cạnh chỗ bọn em đứng , bố bảo : Chúng nó trưa nay đánh nhau nên bị đuổi học về nhà rồi . Sôc luôn các bác ak . Nhưng chỉ sốc lúc đấy thôi ( mải tia gái mà  ) .

Sau bữa ăn tối, khi phòng em ( lúc này đã đủ 12 anh tài của phòng ) đang ngồi chơi thì lại một tiếng kẻng vang lên , nhưng không giống tiếng kẻng báo cơm , tiếng kẻng này rất gấp . kẻng xong thì có tiếng trên loa gọi toàn bộ khối 10 mới bọn em xuống sân trường tập trung . Được cái mấy thằng con zai bọn em nhanh nhẹn lắm nên tầm 2,3 phút sau là đông đủ ngay . Cơ mà đếch hiểu bọn con gái làm gì mà lâu vậy  , mãi chả xuống đủ , đã thế lại còn ưỡn a ưỡn ẹo nữa  . Đột nhiên một tiếng quát vang lên , rất to , dõng dạc :

- Tất cả HS nữ khối 10 ... QUỲ XUỐNG .

Tất cả các âm thanh khác trên sân trường bỗng im bặt , các khuôn mặt ngơ ngác nhìn nhau . Một tiếng quát nữa lại vang lên : 

- QUỲ XUỐNG . Các đồng chí bảo vệ yêu cầu các em học sinh nữ thực hiện nghiêm chỉnh cho tôi . 

Tất cả bọn em đều bàng hoàng các bác ak . Không một ai chuẩn bị tâm lý cho chuyện này cả . Nhưng mệnh lệnh là mệnh lệnh . Các bố bảo vệ nhanh chóng tản ra , rồi tất cả các học sinh nữa quỳ xuống . Một vài tiếng chửi thầm , một vài tiếng khóc rất nhỏ vang lên . Cũng đúng thôi , toàn tiểu thư mà . Mà ông Mr.X ( người vừa ra lệnh ý , em xinh kể ở chap khác nhé  ) đi xuống từng hàng , bắt tất cả vén quần lên trên đầu gối để quỳ chân trần xuống sân bê tông :( . Lúc này có vài người đã khóc , nhưng khi nhìn thấy MrX thì nín ngay  . Được tầm 15p thì MrX cho tất cả các bợn thanh niên về phòng , riêng khối nữ ở lại đứng nghe quát thêm 15p nữa rồi cũng về phòng . Bọn em khi về phòng chả ai nói câu nào với nhau , tất cả đều suy nghĩ về điều vừa rồi . 10h tối , kẻng đi ngủ vang lên . Các bố bảo vệ giục bọn em đi ngủ rồi tắt đèn hành lang . Mà các bác thấy đấy , toàn các thanh niên lạ giường mà bắt đi ngủ thì khó lắm , thế là phòng em chơi trò chia phe đập gối các bác ak  , nhưng vừa chơi chưa được 10p thì MrY đến và ra lệnh bằng cái giọng đầy uy lực không thua gì MrX .

- Phòng 4** ra hành lang , quỳ 2 tiếng cho tôi . 

Thôi xong :( . Cả bọn định bật nhưng nghĩ tới 2 thằng trưa nay thì im re , ra hành lang quỳ các bác ạ . Lúc này thì không ai dám nói gì nữa , và các phòng khác cũng im re các bác ak :( . Thế rồi , ở đâu đó có tiếng khóc của một đứa nhớ nhà , ban đầu là một vài , sau thì nhiều lắm . Bọn em không khóc nhưng đứa nào cũng nghĩ về gia đình , về cuộc sống ngoài kia , về những gì đã xay ra hôm nay . Mới chỉ là ngày đầu tiên mà đã như vậy sao :( 3 năm nữa không biết sẽ ntn . Đang mông lung suy nghĩ thì MrY xuất hiện bảo bọn em vào đi ngủ đi , quỳ cũng dc gần 45p rồi . Thế là cả lũ lại cắp ass vào giường nằm đi ngủ . Không biết có phải do 45p quỳ kia không mà thằng nào cũng lăn ra ngáy khò khò mà chẳng kịp nghĩ suy gì nữa các thím ak Chap 3 : Cuộc sống thường ngày ( Part 1 ) 

Vậy là ngày đầu tiên của em đã trôi qua như vậy đấy các bác ak . Cả phòng đang thiu thiu ngủ thì tiếng loa vang lên một bài hát nhạc đỏ gì đấy rất to , như kiểu cái lão bật đài đấy không muốn cho bọn em ngủ vậy  . Hết bài đấy tiếng kẻng ăn sáng gõ um lên , nhưng kệ thôi , đang dở mắt mà  . Bọn em là HS mới nên mấy hôm đầu cũng chỉ có ở nhà nằm ưỡn rồi vác ass đi ăn chứ các anh chị khóa trước đã học được hơn 1 tháng rồi . Rồi 1 vấn đề xuất hiện . Vì nhàn cư 1 tuần liền nên ai cũng chán . Ở trong trường em không có ti vi , điện thoại di động thì bị cấm ( em sẽ nói kĩ hơn ở chap sau nhé ) nên việc giết thời gian duy nhất là nhìn mặt nhau , đến giờ chiều chiều thì soi các chị gái đi học về  . Mà tàu sân bay đứa nào mở nhạc , cứ chiều chiều là bài Lòng Mẹ lại ngân vang . Các bác ợ , nói ra sợ các bác cười nhưng ở trong đó , nghe bài đấy thấy nhớ mẹ , nhớ gia đình lắm các bác ợ . Đến ngày thứ 5 ( bọn em nhập trường vào chủ nhật ) thì chán đến tận cổ rồi các bác ợ . Một số đồng chí đã đào ngũ ( mấy đứa con gái hôm trước bị phạt quỳ sợ quá té luôn ak ) . May sao MrX cho người nhà vào thăm vào chủ nhật ( lần vào thăm duy nhất trong 3 năm cấp 3 đấy ợ ) . Chỉ khổ thằng bạn em , nhà ở xa mà không có ai đến thăm nên nó tủi thân lắm , thế là sáng chủ nhật hôm đó cứ đứng ngoài song sắt hướng ra phía đường cái mà hô to : Gia đình bỏ rơi xã hội hắt hủi  . Các bậc phụ huynh nhìn vậy thì ngơ ngác không hiểu , rồi có bác phụ huynh đáp trả lại : Cháu không có ao đến thăm ak . Thằng bạn em nghe người ta hỏi vậy thì không nói gì nữa . Nó khóc các bác ak . Nhìn nó lúc đấy tủi thân lắm . Bác phụ huynh đó lại hỏi tiếp : Cháu có muốn ăn gì không để bác mua cho . Nó không đáp , hay đúng hơn là chẳng còn tâm trạng để đáp lại . Haizzzzzz , em đang ngồi nói chuyện với nó thì có loa gọi tên em . Người nhà em đến rồi  . Kệ đứa bạn đang âm ức khóc , em phi ngay xuống sân gặp dì . Dì em dạy ở đây một thời giân nên chỉ động viên em cố gắng rồi cho em một tùi bánh kẹo to đùng , lúc đấy phê lắm các bác ợ . Cả phòng em đêm đấy , tất cả những thằng nào có đồ ăn thì lôi ra liên hoan . Công nhận nhiều thằng sướng thật , ở nhà không biết thế nào chứ lúc mẹ nó vào thăm thì mẹ khóc , con khóc rồi dúi cho nó bao nhiêu đồ ăn liền . Ăn uống chán chê rồi đi ngủ ( 10h bọn em bị bắt lên giường rồi ak ) . Quen giường rồi nên bọn em ngủ ngay các bác ợ . Nhưng mà đã xong đâu . Đang say giấc nồng thì một tiếng la vang lên . Cả bọn choàng tỉnh , thằng nằm giường ngoài bật điện lên , một cảnh tượng mà em không thể quên được hiện lên . Một thằng phòng em đang bị thông ass các thím ợ  ( thằng nạn nhân này trắng mà tính nó như con gái ý ) . Do quá bất ngờ nên hung thủ không kịp phi tang hiện trường , nó đứng như trời trồng một lúc rồi chạy mất tiêu . Chỉ khổ đứa phòng em , men chính hiệu mà lại bị " hấp diêm " như vậy ( tính con gái nhưng men nhé , không các bác gạch em chết ) . Thằng đấy sợ quá phi lên giường tầng trên nằm khóc rưng rức , còn mấy đứa em bảo nhau chốt cửa cẩn thận rồi đi ngủ . Đang giở giấc nên em ngủ lại ngay . Haizzz sao có một tuần thôi mà đã xảy ra lắm chuyện như vậy chứ . Cơ mà các cụ dạy không sai , đúng là nhàn cư vi bất thiện , khi bọn em vào học thì cuộc sống cũng đỡ đi phần nào các bác ợ  

P/s : em xin kể thêm về hung thủ : thằng này đen , to cao phết ( lớp 10 mà đã có gấu rồi , cùng ở quê và đang học bên nữ ) . Sau vụ đấy thì gấu nó chia tay còn nó thì bỏ về quê các thim ợ 

Thôi em dừng ở đây nhé , em phải đi học đây chiều kiểm tra PLC rồi ( khổ thế các bác ợ , chủ nhật cũng vẫn phải đi  ) . Nếu kịp thì tối nay em sẽ ra chap mới nhé Tình hình là mai em phải đi học cả ngày , đến tận tối mới về nên xin phép up chap tiếp theo luôn nhé 

Chap 4 : Cuộc sống thường ngày ( Part 2 ) 

Sau tuần đầu bát nháo thì bắt đầu từ tuần tiếp theo , cuộc sống của bọn em phải tuân theo một thời gian biểu cố định như sau : 6h sáng dậy oánh răng rửa mặt , tầm 6 rưỡi thì xuống ăn sáng rồi lên lớp học ; 10h rưỡi về nghỉ ăn cơm , ngủ trưa rồi tầm 1h lại lên lớp học đến 4 rưỡi thì về tắm giặt , nghỉ ngơi ăn cơm rồi 6h tối lại cắp người lên lớp tự học đến 10 rưỡi cho năm 10 , 11 và ngoài 12h cho lớp 12 . Trừ tối thứ 7 và ngày chủ nhật thì hôm nào thời khóa biểu bọn em cũng như vậy , cuộc sống của bọn em cứ như thế trong tận 3 năm về sau nữa cơ . Cả tuần được tối thứ 7 thì tổ chức trên phim cho toàn trường xem trên sân trường , được cái vụ này do Ban Tự Quản ( là bọn học sinh được bầu ra để quản lý bọn em ợ  ) làm nên toàn xem phim chiếu rạp thôi . Cơ mà BTQ này lại do bọn con gái làm chủ  nên lắm lúc cũng toàn xem phim hàn xẻng , lúc đấy bọn em cũng ức chế lắm nhưng dân đen thì phải chịu thôi . Cuộc sống của bọn em không mạng , không ti vi , không điện thoại  nên nếu không học thì chán lắm . Chết lan man quá , em Sr  . 

Theo biên chế thì 1 phòng có 12 người ( đối với K10 ) và 15 người ( đối với K11 và K12 ) trong khi đó chỉ có 12 cái giường , 1 cái toa lét và 1 cái WC nên lắm vấn đề sảy ra lắm  . Các thím cứ tưởng tượng cảnh chiều chiều sáng sáng có 12 ông đứng lố nhố chờ đánh răng , tắm rửa thì nó ntn  . Thế nên bọn em tự tọa cho mình một kĩ năng đặc biệt , đó là vừa chạy từ tầng 1 lên tầng 4 vừa cởi quần áo , để lao một phát vào nhà vệ sinh và tắm luôn  . Mà để tiết kiệm thời gian nên bọn em tắm 3,4 tên cùng lúc cơ  . Đầu tiên cũng ngại mặc quần *** đi tắm , cơ mà về sau toàn con zai với nhau nên tắm tiên luôn  . Và trong 1 lần tắm chung như vậy , 1 chuyện đã xảy ra khiến phòng em bay mấy 2 mạng ( bị đuổi học ak  ) . Số là hôm đấy 4 thằng em đang tắm , mấy thằng đang lon ton nghịch nước thì một thằng kêu lên đầy thích thú : Sao tự nhiên nước ấm thế nhỉ ( lúc đấy là mùa hè nhé ) . 3 thằng em đang tắm quay lại nhìn thì hỡi ôi , dòng nước ấm kia là do một thằng khác đang ĐÁI vào lưng nó các thím ợ  . Cái tên bị đái vào lưng kia thấy nghi nghi thì quay lưng lại và ..................... dòng nước ấm đó xả ngay vào mặt nó  . Sau đó ntn thì chắc các bác cũng đoán ra , 2 thằng đó choảng nhau ngay tại chỗ , các bố bảo vệ bắt được thế là 2 hôm sau đuổi luôn  

Mấy hôm nay đọc báo thấy lều báo có đăng một bài về cách ăn mặc trong KTX , em dám chắc là tên đó chưa ở KTX bao giờ luôn . Ở trong KTX toàn người đồng giới , lại thân thiết với nhau nên chả cần câu nệ làm gì . Bọn em thì đã về đến KTX thì toàn mặc quần *** hết , lắm thằng còn nude chạy khắp phòng nữa cơ  ( em không chém nhé ) , mùa đông thì vẫn mặc cái quần đó + cái áo khoác chạy lông nhông khắp kí túc  . Chắc chắn sẽ có thím tò mò rằng bên con gái ntn , em xin chả lời luôn là CŨNG VẬY . Chính mắt em đã từng chứng kiến ( nhìn trộm thôi ợ  ) một em bên nữ ra phơi quần áo mà trên người chỉ có mỗi cái quần ***  . Đấy các thím ợ , cuộc sống đôi khi chỉ như vậy thôi nhưng thèm , thèm gái lắm , còn về lí do thì để cháp sau nhé , chap này em thấy cũng khá lan man và khá dài rồi Hello các thím  , em bây giờ mới đi học về các thím ợ . Hôm nay lên chap hơi muộn , các thím thông cảm nhé .

Chap 5 : KỶ LUẬT 

Đây có lẽ là đặc trưng quan trọng nhất của trường , và có lẽ ( theo em ) chính điều này đã tạo nên thương hiệu của trường em , giúp nó tồn tại và phát triển như bây giờ các thím ợ . Em dám cá với các bác khoản kỉ luật của trường em không thua kém bất kì các trường cấp 3 nào khác , thậm chí nó còn tương đương với kỉ luật của các nhà trường của quân đội nữa cơ ( đứa bạn em học ở T35 còn phải sợ cơ mà  ) . Bản nội quy trường em thì hoành tá tràng lắm , full 4 mặt giấy A4 cỡ 11 , thế nên mỗi khi bị phạt chép nội quy thì thốn lắm các thím ợ ( mới đầu còn non nên chép hết , về sau khôn chỉ chép 1 tờ thôi , còn lại toàn xé vở văn nhét vào rồi đi nộp  ) . 

Với mục tiêu tạo ra một môi trường sư phạm tốt nhất , nộ quy trường em CẤM tất cả những thứ có thế làm cho bọn em sao nhãng việc học : Điện thoại di động , Internet , TIỀN MẶT , cấm trại ( 1 tháng chỉ được ra ngoài 1 lần , mỗi lần 1 ngày thôi , giờ là 2/3 tháng 1 lần rồi  ) . CẤM TRAI GÁI TIẾP XÚC VỚI NHAU ( cái này sẽ có một chap cụ thể các thím nhé ) , cấm thắt lưng có mặt khóa sắt to bản , cấm mặc áo 2 dây , ba lỗ , quần short lên lớp , cấm thuốc lá , thuốc lào , cấm rượu chè, bia bọt ... Có một thời gian còn cấm cả lăn nách bằng thủy tinh và chổi cán dài nữa , nguyên nhân là do trông một trận đại chiến giữa khóa em và khóa trên , một thanh niên đã phát hiện ra rằng lăn nách thủy tinh cứng như gạch , mà cầm rất vừa tay nên từ đó Mr X cấm luôn  . Đọc đến đây chắc các thím đã hiểu vì sao em nói nội quy trường em không thua bên quân đội rồi nhỉ  . 

Ngoài việc cấm ra thì việc định tội và xử tội cũng rất quan trọng . 2 tội đựơc xếp vào dạng nặng nhất là ĐÁNH NHAU và NÓI CHUYỆN VỚI GÁI . Cách xử lý với 2 tội này thì 90% là đuổi khỏi KTX ( trường em chỉ toàn nội trú , chất lượng nhất cũng là khối nội trú nên đuổi khỏi đây coi như đuổi học luôn các thím ợ ) . Tiếp đến là các tội ăn cắp , sử dụng điện thoại , thuốc lá thuốc lào , rượu chè ( cái này ít ) . Nếu ăn cắp mà bị phát hiện thì tên nạn nhân sẽ phải đeo trước ngực tấm bảng TÔI LÀ THẰNG ĂN CẮP , NHỤC LẮM và đi khắp kí túc , nhưng cả 3 năm của em chỉ chứng kiến một vụ duy nhất bị phạt ntn thôi , vì thằng đó ăn cắp cơm của nhà bếp nên bị đeo cái bảng đó đứng ở bên khu nữ ăn cơm ( nó là nam ) . Nói chung bọn em ăn cắp ít lắm vì kí túc toàn anh em biết nhau cả , mà ăn cắp bị bắt được thì bọn em cũng tự xử luôn chứ ít khi phải nhờ đến nhà trường can thiệp , mà các bác biết tự xử thì nó ntn rồi đấy ak  . Còn lại nhưng tội kinh tinh thì nhiều , và cách xử lý thì là gọi xuống phòng ban quản lý , chép nội quy , phạt quỳ thôi các thím ak . 

Để duy trì kỷ luật như vậy thì phải có 2 yếu tố đó là cơ sở vật chất và con người . Cơ sở vật chất ở đây là hệ thống tường hào và cửa sắt . Tường rào trường em cao khoảng 2,5 - 3m ( em ước lượng ) bên trên là 0,5m dây thép gai để đè phòng bật tường các thím ợ . Chưa hết , mỗi khu nhà ( nhà bên nữ học , nhà bên nam học , nhà hiệu bộ , KTX nam , KTX nữ , đường từ KTX nam lên giảng đường , đường từ KTX nữ lên giảng đường ) mỗi nơi có thêm 1 lớp cửa sắt. Trước và sau ban công phòng ở KTX đều rào kín bằn lưới mắt cáo để đề phòng tai nạn cũng như đè phòng ném đồ vào trong KTX . 

Yếu tố con người càng được coi trọng hơn , đó là ban quản lý KTX , một tổ bảo vệ ( mà bọn em gọi là bố ) được hỗ trợ bởi hệ thống các nhân viên CIA ngầm ( gọi là chim lợn ) trong số bọn em để theo dõi mọi động tĩnh của bọn em đấy các thím ợ 

Chap cũng dài rồi nên em xin phép pause ở đây nhé , chap sau sẽ xuất hiện vào ngày mai với nội dung về những trận đấu trí giữa bọn em với các tổ bảo vệ và hệ thống CIA ngầm . Các bác nhớ theo dõi nhé 

ể cảm ơn sự ủng hộ nhiệt tình của các thím dành cho em , hôm nay em xin phép được ra 1 mini chap như là một món quà nho nhỏ nhé  . Em thấy có rất nhiều thím cmt về vụ này nên em quyết định type luôn cho nóng .

Mini chap 1 : Liên Xô Live 

Chuyện xảy ra khii em đang học lớp 10 , tầm tháng 10 gì gì đấy em cũng không nhớ rõ đâu . Như ở các chap trước em đã giới thiệu , em được phân về tầng 4 trong KTX các thím ợ ( xin khoe luôn là KTX bọn em có 6 tầng tất cả , trong đó tầng 1 dùng làm văn phòng BQL KTX , y tế , nhà bếp , vv ) nên mọi chuyện bắt nguồn từ đây . Với hệ thống tường cao bảo vệ đông nên có thể nói bên trong trường em là một môi trường sư phạm rất tốt , nhưng bên ngoài cổng trường thì khác lắm các thím ợ  . Xung quanh trường em có khá nhiều nhà hang , nhà nghỉ , karaoke , mát xa ; trong đó có 1 cái nhà nghỉ nằm đối diện KTX của bọn em luôn . Từ KTX bọn em có thể nhìn trực diện vào 3 phòng ở 3 vị trí khác nhau . Và thế là trong một đêm tối trời ( lúc đấy cũng muộn muộn rồi , tầm khoảng 10h đêm ) , cả phòng em đang hàn huyên chém gió đi ngủ thì có một tên la thất thanh : Chung mà ơi có *** ở trong nhà nghỉ kìa  . Bọn em khi đấy đều đồng thanh : Chém ak . Thằng kia quả quyết : Éo ai them chém , ra đây mà nhìn . Thế là bọn em ngó ra ngoài nhìn thì thấy một cảnh tượng rất rất  : ở trong tầng 3 của cái nhà nghỉ trường có một đôi đang hôn nhau các thím ợ . Thế là không ai bảo ai tất cả đều nhao ra ngoài ban công để nhìn cho rõ các thím ợ  . Các phòng khác của KTX cả nam lẫn nữ cũng đều ra xem hết ( chắc họ cũng nhìn thấy như bọn em ) . Tất cả các con mắt đều dồn về cái nhà nghỉ kia , nơi mà một đôi nam thanh nữ tú đang mải mê trong cơn mê mà không biết có hang trăm con mắt đang dõi theo họ . Ông quản sinh thấy nhốn nháo lên quát bọn em đi ngủ , cơ mà thấy bọn em chỉ cho cảnh tượng đấy thì quan sát luôn  . Mọi chuyện diễn ra y như trình tự của một phim tiêu chuẩn ……………… Cơ mà đến giai đoạn tụt quần ( dài ) thì thấy 2 nhân vật kia nhập nhằng lắm , mãi không xong các thím ợ  .Và khi thím kia đang chuẩn bị tụt quần ( dài ) của ny thì ……. Có một vài bạn nữ không kiềm chế được cảm xúc đã ……………… hét lên một vài tiếng rõ to  . Thế là thôi , đoi kia dừng lại rồi ra khóa cửa kéo rèm luôn  . Thôi thế là tiết lục truyền hình trực tiếp đã kết thúc , cả lũ tiu nghỉu quay về phòng nhủ tiếp mà trong miệng vẫn lầm bầm trách mấy đứa con gái dở hơi . Mọi chuyện chỉ có vậy thôi thế mà sang hôm sau phòng em có mấy thím dậy sớm tắm sớm đấy ak Tình hình các thím thấy độ dài của một chap nên ntn là phù hợp . Em thì tính em ngại đọc nhiều nên viết chap hơi ngắn một tẹo , nếu các thím muốn đọ dài của một chap ntn thì cmt để em điều chỉnh từ chap sau nhé  . Thôi em vào chủ đề đây , hôm nào cũng up chap đêm khuya ntn thật ngại quá . 

Chap 6 : Cuộc chiến lách luật 

Như em đã trình bày ở chap 5 , nội quy trường em rất nghiêm , cấm rất nhiều thứ , mà toàn những thứ cần thiết cho cuộc sống mới chết chứ . Tầm năm 2008 - 2010 mà không có điện thoại , ti vi , net trong khi chẳng được ra ngoài thì thú thật chán lắm . Có thể không có ti vi hay nét ( lúc đấy FB chưa phát triển nên không cấp bách lắm các thím ợ ) nhưng cái điện thoại thì nó lại cần thiết lắm , nhất là với những ai có gấu ở quê . Các thím nghĩ xem , đi xong xa ntn coi như gấu ở nhà vô chủ , mà trong khi những thằng quanh gấu nó gặp mặt hằng ngày , nói chuyện thường xuyên , nhắn tin liên tục trong khi chúng em cả năm gặp nhau chắc dc 2 lần , nói chuyện 1 tháng dc 1 hôm ra định kì thì hậu quả đương nhiên là có rất nhiều thanh niên đã cao thêm một cách trông thấy  . Vậy nên cuộc chiến lách luật của bọn em diễn ra vô cùng gay cấn , chẳng khác gì một cuộc chiến tranh thực thụ các thím ợ  

Trận chiến thứ nhất : Vượt tường lửa 

Trận chiến thứ nhất bắt đầu khi bọn em bước chân qua cổng tường sau mỗi đọt nghỉ ( tết , hè ra định kì ) . Để thanh lọc toàn bộ những thứ đồ cấm , các tổ bảo vệ sẽ chia làm 2 , một tổ cho nam và một tổ cho nữ . Khi vào tùy theo giới tính mà bọn em sẽ đưa đến căn phòng đó , ở đây cuộc kiểm tra bắt đầu . Toàn bộ đồ đạc sẽ bị kiểm tra cực kì cẩn thận bởi 2 đồng chí bảo vệ dày dặn kinh nghiêm trong khi một đồng chí khác khám người bọn em . Mọi vị trí trên cơ thể đều bị khám kĩ càng ( kể cả chỗ ấy luôn  ) . Không hề có tiêu cực tí nào các thím nhé . Em đã từng nghe giai thoại từ mấy anh chị khóa trên là họ còn kiểm tra kĩ đến mực rạch cả những gói Diana ( rạch cả cái chứ không chỉ là rạch vỏ ngoài nhé ) của các bạn nữ mang từ ngoài vào vì nhà trường đã từng nghe tin có đồng chí đã rạch cái miếng đấy để giấu tiền mang vào  . Với lối đánh áp sát như vậy nên bọn em cửa thắng gần như không có . Rất nhiều phương án đã được áp dụng : va li 2 lớp , gỡ vỏ quạt để nhét đồ vào trong , kẹp tiền vào sách , giấu điện thoại vào giày , vv..... nhưng những thứ bọn em định mang vào đều có kích thước lớn nên mọi phương án trên đều không cả thi . Chỉ có chiêu ngậm sim vào mồm là hiêu quả thôi ( trong KTX cái sim cũng quý lắm ) . Vậy tỉ số là 1-0 nghiêng về đội bảo vệ .

Trận chiến thứ 2 : Công thành chiến 

Gọi thế cho sang mồm thôi chứ đấy chỉ là chiêu câu đồ từ ngoài vào thôi ợ . Ban đầu hệ thống mái tôn vẫn còn chưa rào kín nên bọn em cứ độ chiều chiều sau nhưng tiếng hút sáo thân thương là bộp bộp bộp , những túi đồ được ném vòng qua bức tường cao đến với bọn em . Ngoài ra còn có chiêu câu đồ từ ngoài nữa , chiêu câu đò này tuy được ít nhưng so với cách ném đồ kia có nhiều ưu thế hơn , đặc biệt là đồ ăn . Cơ mà về sau nhà trường phát hiện nên toàn bộ những chỗ có thể rào đều bị rào hết , coi như nghỉ luôn  . Nhưng bọn em đã nghĩ ra 1 cách mà vẫn còn hữu dụng được cho đến tận nay , đó là khi nhà trường mở của cho các anh chị cựu học sinh về chơi , chúng em sẽ nhờ các anh chị ấy mang vào cho ( vì học sinh cũ không bị khám mà ) , hay nhờ học sinh khối ngoại trú mang vào . Tuy không nhiều nhưng vẫn có thể mang được vào . Vậy là hòa , 1-1 các thím ợ . 

Trận chiến 3 : Tập kích bất ngờ 

Là điều mà bọn em lo nhất . Vì phần lớn thời gian bọn em trên lớp học nên nếu muốn sử dụng điện thoại thì chỉ có thời gian nghỉ ở phòng . Và đó cũng là thời điểm mà các đồng chí bảo vệ hành động . Các đồng chí ấy đi không dấu , nói không tiếng nhẹ nhàng di chuyển sau đó tóm gọn bọn em khi bọn em đang sử dụng . Với chiến thuật này chỉ có một cách để chống đỡ , đó là sử dụng trinh sát viên , hay bọn em gọi là cơ chế . Cơ chế ở đây được hiểu là khi bọn em làm gì ( dùng điện thoại chẳng hạn ) tất nhiên là kín đáo lắm ( chiu vào nhà vệ sinh , đắp chăn kín , chiu gầm giường ) nhưng sẽ vẫn cử ra một tên đứng cơ chế , tức là đứng cảnh giới để khi có biến thì báo anh em ngay . Cơ mà toàn các cao thủ trinh sát đối đầu với mấy tên gà mờ thì bọn em đương nhiên thua rồi . Ví dụ là chuyện phòng em : hôm đấy thằng bạn em vất vả lắm mới kiếm được một cái điện thoại có thể cắm thẻ nhớ ( năm 2009 chưa có cảm ứng như bây giờ , mà bọn em cũng đéch dám mang vào bởi nhỡ thu là toi luôn ) , trong bộ thẻ nhớ đó một số tư liệu về cuộc đấu giữa LX và Mẽo  . Vì nắm được thông tin từ trước nên ngay khi thằng bạn cầm về em liền lao vào ngồi cạnh nó ngay để xí chỗ đẹp . 15 thằng có 1 cái điện thoại bé tin hin , cơ mà vì có *** nên tranh nhau ghê lắm . Cuối cùng em và 4 đồng chí nữa đã win , nên dc xem đầu . Để đảm bảo an toàn cho người và của , bọn em liền cắt một đồng chí ra cơ chế với lời hứa là hắn sẽ dc xem 1 mình 1 máy . Xem được một lúc thì 2 đứa bọn em buồn ngủ quá ( lúc đó hơn 12h đêm ) nên trèo lên giường đi ngủ , kệ cho mấy đứa xem tiếp . Thấy im im nên em cũng thiu thiu ngủ thì có tiếng rất khẽ vang lên : Đưa điện thoại đây . Lúc này cả bọn ngỡ ngàng nhìn lên thì thấy bố bảo vệ MrY ( H.T.D nhé ) đang đứng giữa phòng rồi . Đếch hiểu thằng cảnh giới làm ăn như thế nào mà MrY vào đến giữa phòng còn không biêt, báo hại cả lũ đang xem ấy ấy bị lôi cổ xuống phòng quản lý viết bản tường trình + tịch thu cái điện thoại . May có tên nhanh tay tẩu tán được cái thẻ nhớ không thì RIP các thanh niên . May sao vụ đó em và 2 tên nữa ngủ nên thoát nạn . Thế đó , đội bảo vệ lại dẫn 2-1 rồi .

Trận cuối : Tổng tấn công 

Cái này là kinh điển rồi , tuy ít lắm ( 3 năm em dính 4 vụ ) nhưng độ sát thương thì cưc kì khùng khiếp . Các thím ợ , khi các thím đang vui tươi thì đột nhiên một tiếng kẻng vang lên , MrX yêu cầu tất cả tập trung xuống sân trường , sau đó các đồng chí bảo vệ dẫn hcj sinh của từng phòng về để kiểm tr đò đạc ( đúng hơn là lục tung đồ đạc lên để khám ) . Cái này rất bí mật , lại rất bất ngờ nên bọn em thường chịu bó tay . Nếu đò mà để ở phòng thì chỉ có xác định mất , còn nếu trong người thì cũng rất khó để giấu vì chẳng biết giấu ở đâu khi mà bọn em đang bị chơ vơ ở giữa sân trường . Có khi ném cho gái ( gái ít bị úp ) , có khi là đào hố chôn xuống đất , có khi là kẹp bảng , để trên quạt trần nhưng ........ tưới cây cho ươt hết đất , bật quạt trần , mở bảng ........ tất cả những điều đó coi như đặt dấu chấm hết cho mọi nỗ lực của bọn em  . Chung cuộc đội bảo vệ thắng 3-1 . Nhưng bọn em không chịu thua đâu , bằng chứng là đến nay cuộc chiến vẫn tiếp tuc các thím ợ  

Các thím thấy độ dài chap này thế nào ợ , có gì các thím cmt để em chỉnh sửa lại nhé  . Xin cảm ơn tất cả các thím

Các thím thông cảm nhé, dạo này em toàn phải học tối nên hôm nào cũng phải hơn 9h mới lết được về tới nhà  . Do em muốn chuẩn bị cho chap sau ( chap về Gái ) nên hôm nay em xin phép ra một mini chap nên các thím đừng gạch em nhé .

Mini chap 2 : World At War 

Nói ra thì thật chẳng hay ho gì nhưng sự thật nó vỗn dĩ như vậy nên em xin kể đôi chút về vấn đề nhay cảm này . Các thím ợ , thời học sinh nhiều khi suy nghĩ chưa sâu , với thêm cái máu anh hùng nữa nên chuyện oánh nhau ( em xin phép gọi là War cho lịch sự nhé ) ở trường em vẫn xảy ra mặc cho hình phạt cho việc gây War là cực kì nặng . Mà lí do cũng nhiều khi cũng trời ơi đất hỡi lắm . Từ những chuyện nhỏ nhặt như nhìn nhau thấy ... ghét , không ưa nhau , vì gái cho đến những chuyện lớn như cầm trịch khối . Mà rất ít trận là 1vs1 , chủ yếu là hội đồng thôi ( em cũng không rõ lí do lắm ) . Nhưng thôi , em xin phép không kể những trận nhỏ lẻ nữa mà kể luôn trận war kinh điển của khóa em ợ 

Trần đầu tiên xảy ra vào năm em học lớp 11 . Theo như truyền thống thì khóa dưới sẽ tôn trọng khóa trên ( như lính ý ak ) nhưng tình hình khi đó không như vậy . Các anh khóa trên em khi đấy khá hiền , nên cũng chăng mấy khi war với tụi đàn em khóa dưới , thế là mầm mống bắt đầu từ đây . Chả biết nguyên nhân làm sao nhưng một hôm , giữa giờ nghỉ trưa có 1 đồng chí vào phòng e ( đồng chí này khi đó trong khối cũng được xếp vào hạng cầm trịch rồi ợ ) .

- Phòng 5** ơi , các ông ra đây tối nói chuyện một tí ( năm 11 bọn em ở tầng 5 ) 

Cả phong em nghe vậy thì quay lại , tên trưởng phong hỏi 

- Có chuyện gì thế 

- Tôi nhờ bọn ông một việc nhé , khi bọn 12 kéo xuống bọn ông ra đứng ngoài hành lang cho đông nhé , nhưng không cần phải làm gì đâu , đứng cho đông là được rồi .

Tên trưởng phòng ậm ừ đồng ý , trong khi bọn em bắt đầu có suy nghĩ về vụ này . Sao đồng chí kia phải nhờ vậy . Phải chăng đây là điềm báo cho một cuộc chiến lớn sắp xảy ra  . 

Tuy nhiên sau đó tất cả mọi chuyện đều bình yên các thím ợ . Chẳng có gì xảy ra cả . Bọn em cũng mải học nên chẳng để ý đến câu nói đấy của cậu kia . Tối thứ 7 tuần đó nhà trường có tổ chức sinh nhật cho bọn em . Như thường lệ , sau tiết mục hát hò vớ vẩn thì bọn em được chia đồ ăn mang về phòng . Đang say sưa đánh chén thì có đồng chí chạy vào hô : Các ông ơi ra hành lang đứng hộ bọn tôi với rồi đi sang thông báo cho các phòng khác luôn . Lúc này bọn em đã lờ mờ hình dung ra được điều gì sẽ xảy ra : Một trân chiến khối . Tuy bán tính bán nghi nhưng có mấy tên ở phòng khác bảo ra đứng đi cho đông . Cơ mà đứng được tầm 10p chẳng có gì cả , lũ bọn em vào phòng ngồi thì nghe thấy tiếng chân uỳnh uỳnh ở tầng trên , mội tên phòng em được cử đi trinh sát hớt ha hớt hải về báo cáo mà không thở ra hơi : 

- Bỏ ... mẹ ...rồi ... bọn 12 nó ... đánh úp ... anh em mình . 

Cái tin đấy khiến bọn em giật mình vì sốc các thím ợ . Nhưng ngay khi nghe như vậy thì như các chiến sĩ bộ đội nhận lệnh hành quân chiến đấu , bọn em tỏa ra lấy vũ khí để tự vệ . Nhưng bị đánh bất ngờ nên vũ khí khi đó chỉ có thắt lưng da với chổi  . Không được rồi , tiếng hô hoán của các anh 12 ngày càng lớn . Bỏ mẹ , trận này khiếp rồi . Phong em lập tức bàn bạc với nhau , tên trưởng phòng bàn với anh em : 

- Đóng chặt cửa lại , chốt cẩn thận , chuẩn bị tất cả các loại vũ khí . Nếu họ ở ngoài hành lang thì kệ nhưng nếu các anh ấy xông vào phòng thì anh em phải chiến đấu . 

Khi đó lời bàn ấy như quân lệnh vậy , thế là tất cả không ai bảo ai , tên chốt cửa , tên tắt điện , tên kiếm vũ khí . Mọi thứ có thể đều bị chưng dụng : Giát giường , cây phơi quần áo bằng nhôm ( một cái đó chế dc 4 cái tuýp đấy ) , ổ chìa khóa rồi tất cả lui vào giương trong ngồi cố thủ , chờ đợi cuộc chiến sẽ đến . Lúc đó bọn em căng như dây đàn vậy , đã thế tiếng đập kính leng keng , loảng xoảng , tiếng người hò hét làm cho không khí càng trở nên khủng khiếp . Tội nghiệp mấy phòng đầu dãy , còn không kịp bàn bạc cơ đã bị tấn công , đạp của kính rồi . Nhưng khi đó có 1 giọng rất to của một anh khóa trên vang lên :

- Anh biết chúng mày không có tội gì cả , nên đừng có ra ngoài . Bọn anh chỉ đi tìm máy đứa khóa mày thôi . Nếu chúng mày cố tình ra đừng có trách . 

Nghe được câu đấy bọn em cũng an tâm phần nào , cơ mà vẫn lo , nhất là khi cả đoàn các anh khóa trên đi qua . Cả khối nam 12 các thím ợ . Bọn em từ lo sợ chuyển sang ngỡ ngàng . Có những anh 12 em biết , ngày thường rất hiền lành nhưng hôm nay cũng cầm tuýp đi . Mà các anh ấy được vũ trang rất chính quy ( hình như có cả dao ) , chứng tỏ đây là kế hoạch đã có chuẩn bị . Nhưng cũng rất may các anh ấy đã giữ lời , nên sau khi đi khắp một lượt hành lang thì các anh ấy kéo cả xuống tầng 4 ( bọn em ở 2 tầng 4 , 5 các anh ý ở tầng 6 ) . Phù , vậy là giờ khắc căng thẳng nhất đã trôi qua , bọn em ngồi xuống thở phào . Nhưng chưa kịp thở thì có một tên chạy sang đạp cửa phòng em . Bọn em mở cửa thì tên ấy mắng :

- Bọn ông để chúng nó đánh anh em mình thế ak .

Nói rồi tên đó cùng với 4,5 tên nữa kéo xuống tầng 4 như Chí nguyện Quân Trung Hoa kéo xuống Triều Tiên , mặc cho bọn em đang ngẩn tò te sau câu nói đấy . Chưa kịp hoàn hồn thì có tiếng hô : 

MrX về , MrX về ......

Lần này không chỉ bọn em mà cả lũ nhốn nháo hết cả lên , sao đó cả lũ cuống cuồng thủ tiêu toàn bộ bằng chứng bởi nếu bị bắt đống vũ khí đó thì cả lũ out về quê ngay . Loảng Xoảng .... Lẻng Xẻng ..... Tiếng kim loại va xuống mặt đường bê tông ầm ĩ . Bọn em ném tất cả xuống đường hết các thím ợ ( hôm sau chắc mấy bà ve chai ăn no  ) . 10p sau có tiếng loa của MrX : 

- Tất cả học sinh nam khối 11 và 12 xuống ngay sân trường . 

Cả bọn lục tục kéo xuống ngay dù đã hơn 11h đêm vì biết lúc này thì không thể đùa được nữa . Cả bọn kéo xuống , MrX đương nhiên là bắt bọn em quỳ . Nhưng không như mọi khi , MrX không nói gì . Có lẽ Thầy rất sốc . Bọn em quỳ thế và bắt đầu nghe ngóng thông tin . Nguyên nhân là do có mấy đồng chí khóa em chửi cả khóa trên thì phải , sau đó đôi bên có hòa giải nhưng không hiểu sao lại ntn ( đến giờ em vẫn chưa rõ ) . Bọn em cứ thế quỳ , vật vạ ngoài trời cả đêm , cho đến 2h sáng MrX xuống . Thầy quá sốc nên khụy pahir nghỉ ngơi các thím ạ . Thế rồi 2 khóa bọn em hòa giải , rồi tất cả cùng về phòng , khi đó chỉ có các đồng chí liên quan ở lại thôi . Trên đường về em có gặp 1 cậu học cùng năm lớp 10 kể chuyên mà cứ như hài vậy : Cậu ấy dẫn 5 đòng chí đi tiếp viện , khi thấy các anh khóa 12 , mặc dù đống nhưng cậu ấy vẫn dõng dạc hô : XÔNG LÊN ANH EM . Cơ mà ngoảnh lại thì mấy đồng chí ấy té mất rồi  . Các anh 12 nghe thấy thì quay lại định oánh thằng bạn em , cơ mà khi ấy tranh tối tranh sáng nên các anh ý không nhìn rõ mặt , thằng bạn em lê vết thương ( khi đó ăn 1 cái củ khóa vào đầu rồi  ) chạy vào một phòng gần đó , may là các anh ấy không nhận mặt nên khi nhìn thấy nó liền hỏi : mày có thấy thằng nào chạy qua đây không ? Nó gãi đầu ( vì đau ) rồi đáp : em không thấy ợ . Đó , thằng bạn em đã thoát nạn như vậy đấy . Vụ này về sau xử ntn em không rõ lắm nhưng nghe đâu là có một vài đồn chí thì phải . 

Trong vụ này còn rất nhiều tình tiết nữa nhưng vì có liên quan đến khá nhiều đồng chí nên em xin phép không kể ở đây ợ , nếu thím nào muốn nghe thì lúc nào off em kể cho nhé . Ak nếu anh K11 nào đọc được thì em cũng xin phân trần luôn : Em chỉ kể lại dưới gọc nhìn của em , một tên K12 nên lời văn là của K12 bọn em nói với nhau nhé, chứ không có ý gì đâu ạ . Giờ ra trường rồi gặp ai cùng trường thì quý lắm , có phải không các anh 

Muộn rồi , mini chap của em xin kết thúc ở đây . Hẹn các thím ở chap sau với review về gái nhé . Good night các thím Chào các thím , như đã hẹn từ trước , chap này em xin trình bày về chủ đề mà có lẽ rất nhiều thím quan tâm , đó là gái và tình yêu trong KTX . Trên đây là quan điểm của riêng cá nhân em thôi nhé các thím 

CHAP 7 : GÁI 

Trường em quy định : Nam nữ học riêng ( lớp chỉ có nam sinh và lớp chỉ có nữ sinh ) , khu học riêng ( nam 1 toàn nhà , nữ 1 toàn nhà , 2 toàn đối diện với nhau ) , đường đi riêng , ăn riêng , ngủ riêng ,nói tóm lại là trừ chung nhau 1 mái trường ra còn lại là riêng hết , thế nên lắm lúc bọn em cứ nghĩ đây là trường nam sinh cmnr  . Nhưng gái trường em thì  . Để tiện cho các thím review em xin kể từng mẩu chuyện nhỏ cho tiện theo dõi nhé .

Chuyện 1 : Năm lớp 10 bọn em ở tầng 4 , thì ngay bên dưới tầng 3 là phòng các chị 11 các thím ợ . Sẽ chẳng có gì để nói cho đến 1 hôm thằng bạn em nó nảy ra 1 ý tưởng : soi gái tắm . Bọn em hưởng ứng ngay tắp lự và bắt tay ngay vào chế đồ , đó là một cái gương được gắn vào một cái móc quần áo bằng sắt đã được bẻ thẳng ra , sau đó điều chỉnh góc độ là có thể soi được bên dưới rồi  Nói là làm , bọn em bắt tay ngày vào việc chế tạo và tối hôm đó bọn em đem ra áp dụng luôn . Từ nhà tắm của bọn em , bọn em đưa cái gương ra ngoài ban công , sau đó điều chỉnh lại góc độ thì ........ em nhớ như in là có 3 đồng chí nữ đang tắm các thím ợ  , mà cụ thể hơn là 2 đồng chí đang kị ***** cho nhau  . Em lúc đó nghĩ : bọn nó hóa ra cũng như mình ,cứ tưởng thế nào . Được 2 hôm thì lộ , thế là dẹp luôn . Cơ mà giờ nghĩ lại vẫn phê lắm . 

Chuyện 2 : Con gái cũng là người các thím ợ , cũng *** zai như anh em **** gái vậy . Thế là có một lần cả trường đang xem phim có một đúa con gái lăn đùng ra ngất . Bọn con gái lay mãi con bé không tỉnh , thấy vậy thằng bạn em chạy tới bế con bé đó lên rồi mang vào y tế . Cơ mà vừa nhấc con bé ấy lên thì nó tỉnh ,đã thế còn vuốt tóc nữa chứ làm bộ em cười ồ cả lên . Ra đây là hội chúng thèm *** các thím ợ . 

Chuyện 3 ; Con gái trường em được cái đanh đá cái mồm kinh . Hồi đấy có mấy ông thợ xây ở các ông trường gần đấy chửi nhau với bọn gái trương em . Có thằng còn bựa đến độ vạch trym ra dọa , cơ mà gái trường em không phải dạng dễ bắt nạt , làm ngay câu : Súng ống éo gì bé thế , có bắn được khoonh  . Tên kia nghe thế rụt ngay vào , còn bọn em thì 

Chuyện 4 : Như em đã kể , bọn con zai em chỉ có mặc quàn *** khi ở phòng thôi các thím ợ . Một buổi sáng cả lũ bọn em kéo nhau ra ngoài ban công ăn sáng trong khi trên người chi có đọc cái quần **** . Đang thả hồn theo ánh bình minh và thưởng thuwcsvij ngon của cái bánh thì có tên bạn hết to : Góc 2h có gái nhìn kia . Bọn em quay lại thì .... có 3 bọn gái đang nhìn bọn em say đắm lắm . Thế là cả lũ rú ầm lên chạy ngay vào trong phòng để mặc quần đùi các thím ợ  

Chuyện 5 : Ở tập thể nên nhiều cái phải biết ý , nhất là vụ ăn uống . bọn em cũng như bên quân đội thôi , nếu mà một tên gắp nhiều thì cả bọn nhịn , nên bọn em ăn nhừờng nhau lắm . Cơ mà một lần đang ăn thì thấy bên nữ cãi nhau rồi oánh nhau ngay tại nhà ăn các thím ợ  . Sao đó 2 thím ấy bị đuổi còn lý do là vì tranh nhau 2 miếng thịt gà  . 

Chuyện 6 : Lại là một buổi tối nọ , khi mấy thằng bọn em đang chuẩn bị đi ngủ thì thấy bê nữ rũ ầm lên y như các thím trúng được ip5 vậy . Sau đó là những tiếng rú lên : Anh đẹp trai ơi em yêu anh , em đợi anh , anh gì súng to ơi .... Bọn em phi ngay ra ban công hóng hớt , ra là có một đơn vị bộ đội đàn hành quân đêm qua chỗ bọn em . Thấy các em gái rú lên như thế các anh ấy cũng vẫy tay đáp lại . Cơ mà sau đó những tiếng rú càng lúc càng bựa thế là các anh ấy chả thèm vẫy tay nữa mà đi luôn các thím ợ . 

Chuyện 7 : Hồi đó em hay tự hỏi : Cái bọn lớp *** sao hôm éo naò cũng đi học sớm thế , 5 rưỡi đã đi học rồi. Mãi về sau khi chuyển lên lớp đấy học em mới biết ra là phòng đấy có vị trí đẹp , có thể nhìn trược diện vào KTX nữ , thậm chí có 2 phòng nhìn thông hẳn vào luôn bên trong ý . Vậy là từ hôm sau hôm nào em cũng đi học sớm các thím ak . Mọi chuyện cứ âm thầm diễn ra cho đến 1 hôm, bọn em soi thấy một đứa con gái đang mặc quần các thím ợ  . Mỗi tội chẳng hiểu sao mặc mãi không xong , cứ hết thay cái này lại đến thử cái khác , tận 3 cái mà vẫn không mặc nổi cái quần . Thằng bạn em thấy vậy chơi ngay câu : Mặc quần vào đê em ơi . Bên kia con bé đó giật sững người các thím ak . Có tiếng đáp lại : nhìn cái l gì mà nhìn rồi bọn nó đóng cửa phòng lại . Kết quả sau vụ đó lớp em lĩnh đủ còn vị trí KTX nam và nữ bị luân chuyển cho nhau . 

Chuyện 8 : Có một thời gian phòng em bị hỏng các thím ợ , thế bọn em được ưu tiên sang ợ phòng cuối cùng của KTX nữ ( phòng 101 nhé các thím ) . Ban đầu cả lũ nghe vậy rú ầm lên sung sướng vì được ở gần gái . Nhưng cuộc đời chẳng như mơ như vậy . Hôm trước bọn em chuyển đến , hôm sau lúc chờ cơm trưa cả lũ con gái khối em ngồi đối diện phòng em luôn các thím ợ , làm bọn em ngại quá đóng ngay cửa vào . Nhưng đấy chưa phải là hết . Chiều đi học về ,cả lũ đang say sưa thay quần aosau giờ học vất vả thì ... Bụp ... Cánh cửa mở toang .... Trước ánh mắt của rất nhiều bạn nữ là cả 7 thằng con zai trong tu thế bán nude , những bộ mông trắng có , đen có ... Các bạn ấy có người che mắt nhìn ti hí , có ngườ nhìn rồi cười mỉm , cá biệt có 2 đòng chí còn chỉ tay về phía bọn em mà bình loạn cơ  . Mất thằng đang thay quần sợ quá rú ầm lên rồi rúc vào trong chăn , trong khi em với thằng bạn nhanh chân khép ngay cánh cửa phòn trong những trân cười giòn giã cả lũ con gái  Thế là từ đấy trở đi , tên nào muôn thay quần áo thì phải bảo để bọn em ra ngoài cơ chế cho , bên trong thì lấy cái chăn quây lại làm chỗ thay quần áo . Nhọ không để đâu cho hết . Chưa kể là mỗi lần về bên nam tắm( phong đấy không có wc ) là một lần bị chúng nó trêu cho thối mặt . Cũng may là ở đấy có 1 tuần thôi , không chắc bọn em chết mất .

Chuyện 9 : thời đó ban công KTX bọn em chưa bị rào kín như bây giờ , chỉ có một tầm thép hình tam giác nhô ra ban công giữa nam và nữ để tranhs các em nam trèo sang . Thế mà vẫn có 1 anh trên em 2 khóa vẫn liều mạng trèo sang các thím ợ . Cũng chẳng có ai biết đâu cho đến 1 ngày bạn kia có bầu ................... Sau vụ đáy KTX bọn em rào kín hơn chuồng gà 

Chuyện 10 : Sau 1 năm không nói chuyện với gái , không tiếp xúc với gái nên bọn em khi đây đã khá nhát gái rồi . Cơ mà MrX trường em rõ hâm , tự nhiên thông báo với bọn em là tổ chức giao lưu ăn uống giữa các phong trong KTX nam với nữ . Hôm đi liên hoan cả 2 phòng ngồi đối diện với nhau mà chẳng dám nói với nhau câu nào . Không chỉ phòng em mà phong nào cũng thế hết , cấm lắm nên nhát gái mất rồi . MrX thấy vậy liên mồm giục : Các em ngồi gần vào chứ , không chịu giao lưu ak . Ngày thường cấm cho lắm vào . Bọn em ngồi thây ngột ngạt quá nên cả phòng kéo nhau về . Đi được một đoạn thì có một bạn nữ gọi với lại , bảo chia đồ ăn đã rồi hãng về . Các thím xem , nhát gái nó khổ thế đấy .

Chuyện 11 : sau cái vụ là quen đó bọn em mới biết rằng phòng đấy có một em mặt mũi khá xinh xắn mà vếu to như thủy top vậy . Thú thực với các thím là hôm đi liên hoan giao lưu cả phòng em chỉ có dí mắt nhìn cặp vếu ấy luôn . Đã thế bạn ý lại hay mặc áo ren chỗ phần ngực càng làm cho bộ ngực ấy trở nên lộ liễu , đồ sộ  . Vậy là với sự lăng xê của phòng em , bạn ấy đã thành hot gơn nổi tiếng nhất thời bấy giờ . Mỗi khi thấy bạn ấy trên đường đi học là bọn em hô hoán nhau : Y tốp đến kìa . Thế là cả lũ lại kháo nhau ngắm *** em kia các thím ạ . Trong 1 lần , do quá xúc động thằng bạn em nói rõ to : Người đẹp vếu to . Em nó nghe vậy ngước lên chỗ cửa sổ phòng em , thấy cả lũ con zai đang lố nhố nhìn thì vừa chạy vừa khóc . MrX biết chuyện chuyển ngay lớp em đi chỗ khác , còn cái phòng đấy giờ để không rồi . 

Chuyện 12 : Để giúp anh em có tư liệu mà sản xuất , bọn em hay cắt ảnh mấy em xinh tươi trên hoa học trò dán lên tường WC . Nhưng đó xem ra chưa hot lắm , bọn em nhờ mấy tên có hoa tay vẽ cho nó sinh động . Nói thêm ở đây là em quen 1 đứa chuyên vẽ và sáng tác JAV rồi cho bọn em thuê , ăn nên làm ra lắm . Thế rồi chẳng biết tên phong em kiếm đâu ra 1 cái ảnh chụp của một hot gơn trường em các thím ợ . Hắn dán ngay vào tường luôn . Bọn em thấy thế hoan hỉ lắm , cơ mà trong cái ảnh đấy em ấy chụp theo kiểu nghiêng đầu nhìn nhìn về phía trước . Chết là chết ở cái đấy . Mỗi khi bọn em đinh đi nhẹ , khi ngước lên cảm thấy em ấy như đang nhìn mình vậy , lắm thằng ( có em ) mỗi khi nhìn vào bức ảnh đó , thấy em ấy như đang nhìn mình thì đi tiếp được nữa , phải nhắm tịt mắt mới đi được chứ chẳng sung sướng gì . Cuối cùng thì trong 1 lần em ý đi kiểm tra phòng bắt quả tang cái ảnh em ý trong nhà vệ sinh thì chửi bọn em không tiếc lời luôn. 

Chuyện 13 : Do đặc điểm nên bọn em tổ chức chính quyền khác nhiều so với ở trường ngoài . Mọi việc ăn uống sinh hoạt của bọn em , thay vì do bên đoàn , mà là do một tổ chức tên Ban Tự Quản đứng ra lo hết . Ban tự quản của bọn em toàn gái , mà phải là gái xinh hay học giỏi mới được xếp vào . Lũ này rất sướng . được hưởng nhiều ưu đãi : ở khu riêng , ra ngoài không cần xin phép , kiểm tra đột xuất các phòng trong KTX , miễn trừ kiểm tra nội vụ , đặc biệt mỗi lần tổ chức sự kiện được cầm tiền đi mua nên chắc ( chắc thôi nhé ) kiếm được . Cơ mà riêng em không có thù oán gì với đội này nên cũng chẳng có gì để nói . Cái để nói ở đây là : Xinh là sướng 

Chuyện 14 : Do sự cấm đoán của MrX nên bọn em càng ít tiếp xúc với gái hơn nữa . Kết quả là năm lớp 12 bọn em thấy gái như trẻ con thấy ngáo ộp vậy . Có lần em vỡi lũ bạn tầm chục tên gì đấy đang đi dạo , gặp ngay 2 cô em bên nữ thế là cả lũ đổi ngay đường khác mà đi . Đấy các thím ợ , cái máu nhát gái nó đã ăn sau vào anh em rồi . 

Chuyện 15 : Trường em tổ chức ôn thi tên sân trường cho toàn khối các thím ợ . Đã thành lệ , bọn em ngồi cách gái 5 hàng ghế . Thế mà chả hiểu sao lần đấy MrX bảo bọn em ngồi sát vào nhau . Bọn em chả thèm nhúc nhích . MrX quát , có 2 ,3 tên định tiến lại nhưng thấy cả bọn ngồi im nên thôi . MrX bực mình , đuổi lũ con gái về lớp rồi bắt bọn em quỳ xuống mắng ra rả là lũ vô ơn , bạc nghĩa , mất dạy . Bọn em cáu lắm , tại ai mà nên cơ sự này chứ có phải lỗi bọn em đâu . Mà kể cũng lạ , không ngồi gần gái thì có thì là mất dạy nhỉ  

Chuyện 16 : Ngày thi tốt nghiệp cũng đã đến . Để tiệc cho việc đi lại , quản lí , nhà trường thuê xe ca cho bọn em đi thi các thím ợ , và đương nhiên trên xe có cả nam lẫn nữ . Cơ mà đã quá quen với cảnh không có gái nên chúng em coi như không, chửi nhau , văng tục ầm ầm trong khi mấy bạn nữ im re . 3 năm nhìn mặt nhau , cộng thêm gái trường em ăn mặc khá quê mùa ( nhà trường cấm cho mặc lố lăng kiểu váy ,áo hai dây nhé nên gái trường em khi ở KTX ăn mặc dở hơi lắm ) nên bọn em coi gái trường mình lad xấu nhất rồi , vậy nên tên nào tên đấy khi ra ngoài đều hi vọng gặp được gái ngon , xinh . Cơ mà đời phũ lắm . Gái các trường ngoài còn xấu hơn trường mình gấp mấy lần  . Vậy là trên chuyến se đi về thằng bạn em phát biểu câu rõ to trên xe : Gái trường mình đã thú lắm rồi éo ngờ bọn gái trường khác còn thú hơn gái trường mình  

Câu chuyện này em xin được kể riêng vì đây là chuyện mà bản thân em nghĩ lại đến giờ vẫn còn rất áy náy . 

Ngược trở lại cái tết năm lớp 10 , khi đó bọn em được dùng di động . Và một tên nghĩ ra trò trêu gái . Đầu tiên , hắn hỏi bọn em có ai có bạn nào là nữ mà hơi hư hư , lại biết rõ đặc điểm co thể không . Sau khi hỏi xong hắn gọi thẳng vào số nhà em đấy , nọi dung như sau : 

- Chào bác , bác có phải là bố em **** không ạ ?

- Phải tôi đây , cậu là ai ? 

- Cháu là **** , bạn của anh em **** ạ .

- Cậu muốn hỏi gì ?

- Bác ạ , cháu muốn bác bình tĩnh nghe cháu nói nói , có được không ạ ?

- Cậu nói đi . 

- Dạ thưa bác , cháu gọi điện trước là để xin lỗi gia đình , sau là cháu muốn bác đưa em **** đi xét nghiệm ạ . 

- Cậu nói cái gì ?

- Vừa rồi chúng cháu có đi chơi với nhau , và trong lúc quá chén cháu với em **** có quan hệ vài lần ạ .

- Cậu đang ở đâu ?

- Nói thật với bác là cháu bỏ nhà ra Hà Nội vài năm nay rồi ạ .

Hả ?

- Và cháu cũng sử dụng ma túy vài lần rồi . Cháu xin lỗi bác và gia đình . 

Đến đây thằng ban em cúp máy . Giọng thằng này rất cứng nên nghe như thật . Đã thế nó lại còn mắm rõ đặ điểm cơ thê nên ai hỏi nó bật lại ngay . Lũ bọn em nghe xong cười ầm ỹ . Hắn còn gọi cho 3 ,4 em nữa , hôm đấy bọn em được một trận cười hả dạ . 

Đến tối , một số điện thoại gói tơi , đứa bạn em nghe máy, có tiếng người đàn ông rít lên : 

- Mày đang ở đâu về ngay đây cho tao, mày làm con gái tao có bầu rồi mày chạy ạ. Tao tìm được tao chém mày chết .

Trong loa bọn em nghe rất rõ tiếng mẹ nó chửi , và tiếng một đứa con gái đang khóc . Không ngờ vu vơ như thế lại thành ra thế này . Thằng bạn em sợ quá đánh rơi điện thoại rồi tắt máy luôn . Chỉ vì cái tính trẻ con của bọn em mà một gia đình tan nát , một cô gái đau khổ các thím ợ . Không biết bạn ấy thế nào . Nếu có đọc được những dòng nỳ thì thay mặt cả phòng ,cho mình gửi lời xin lỗi bạn và gia đình . 

Thế nhé các thím , chuyện khá dài rồi nên em dừng đây . Em đi học đã nha . Bye bye các thím Thấy thím scorpion11 bảo 2 hôm ko có chap mới, e xin mạn phép kể 1 vài chuyện bên nữ thời e học cho xôm xụ.

Chẳng biết có phải bọn e may mắn ko mà 1 năm học bị bắt đáp đồ chỉ 1,2 lần, bản cam kết cuối cùng mỗi đứa tầm chục cái mà vẫn sống hiên ngang. Thế mà bọn khác hễ đáp lần nào là bắt lần ấy, đứa thì bố mẹ lên, đứa thì bị đuổi ra ngoại trú cho nên bọn nó nể phòng e lắm, tiếng tăm cứ gọi là bay xa như mắm tôm vậy. Thiên thời, địa lợi, nhân hòa , chả dại gì bọn e ko kinh doanh bằng sở trường trời cho. Bánh kẹo, xúc xích, nước ngọt bọn e bán lại cho chúng nó gấp đôi. À lại còn kinh doanh điện thoại nữa, đáp ứng nhu cầu liên lạc và chắp cánh cho t/y bay xa ( hét giá 500k máy cũ ko sạc). Thế cho nên nhiều lúc cũng dở khóc dở cười: suốt ngày nhẩm tính lỗ lãi bạc cả tóc, đang đi trên đường bị bọn lớp 10 chặn lại rên rỉ “bọn e thèm C2 chị đáp đi mà”, giữa khuya đang ngủ bị gõ cửa ầm ầm “e ơi còn cái gì ăn đc ko?” ... Mệt lắm chứ tưởng à.

Có 1 vụ bị bắt là hôm ấy bọn e đáp đồ lúc gần 12h. Bảo vệ nhìn thấy vừa đuổi vừa hét “Đứng lại, đứng lại ngay”. Mỗi đứa ôm một thứ chạy uỳnh uỳnh bán sống bán chết lên cầu thang, kịch tính như phim hành động các thím ạ. Con bạn e chạy cuối cùng, đến ngã rẽ vào tầng 2, nó “thông minh” quá chạy luôn vào phòng cuối hành lang (phòng bọn e ở tận t4), nhảy lên giường ôm 1 đứa lạ hoắc (hình như k10). Con bạn e thở hổn hển 1 lúc, ko có động tĩnh gì thiu thiu cmnl , đứa kia vẫn ngủ say như chết. Bỗng “tạch”, công tác điện cả phòng bị bật lên, giọng bảo vệ cười cười ngay đầu giường: “Thôi ra đi, bố biết mày rồi con ạ!”. Con bạn e gãi đầu gãi tai cười hì hì đứng dậy đi xg BQL . Cả phòng kia vẫn ngáy đều.

Một vụ nữa còn kịch tính hơn. Hôm ấy trưa chủ nhật là “lịch” ăn cơm rang dưa bò của bọn e . Thế mà chả hiểu sao tự dưng lại có ông bảo vệ đc bố trí ở vị trí chiến đấu, khả năng là có đứa nào chim lợn rồi đây. Hừm! Sau 1 lúc bàn kế, e vs cả 1 đứa nữa đầu bù tóc rối chạy xg chỗ ông ý, ra vẻ hốt hoảng: 

- Bố ơi bố ơi, bố lên tầng 6 nhanh lên!

- Sao đấy?

- Chả biết bọn c.trai bị gì mà chúng nó vô cớ đạp tường sang bên con ầm ầm ý bố ạ, lại còn chửi bọn con nữa cơ.

Lúc đầu ông ý có vẻ hơi chấn động 1 tí, nhưng “thanh niên” này tỉnh hơn bọn e tưởng. Ông rút điện thoại ra gọi cho ông khác, bảo ông ấy lên t6 xem. 1-0.

Bọn e tác chiến phương án 2 : Cho 1 đứa giả ngất, đứa khác cõng , 1 đứa nữa đi theo. Đi đến giữa sân thì đứa cõng thả tay ra, con bé “ngất” ngã cái cốp phát xuống nền gạch. Đoạn này bọn e ở trên nhìn xuống,xém đái ra quần. 2 đứa phụ đạo giả vờ kêu toáng lên:

- Bố ơi bố ơi, giúp bạn con với, con ko đỡ vào y tế nổi.

Nhìn con bạn e tội lắm rồi, mặt trắng bệch (vì ngã đập đầu xg nền), trời thì nắng chang chang.Nhưng “thanh niên” này ko n~ tỉnh mà còn cứng nữa cơ. Ông ấy nhìn con bé ngã dưới nền 1 cách lạnh lùng:

- Ko phải việc của bố. (á đù ).

Thế là 2 đứa kia vẫn phải lôi xềnh xệch bạn vào y tế. Thôi coi như vào chườm đá . 2-0

Khỏi nói cũng biết bọn e cay cú lắm rồi. Rượu mừng ko uống muốn uống rượu phạt chứ gì , đc rồi bọn “em” cho “anh” toại nguyện . Bọn e rủ phòng bên chơi cùng luôn. Phòng bên alo thêm cơm rang. Kế hoạch sẽ là phòng e đỡ cơm của cả 2 phòng, phòng kia giữ chân ổng. 2 đứa đc phân công chặn ông ý ở chỗ đỡ đồ, 12 đứa dàn hàng ngang ra để đỡ 12 hộp cơm, 10 đứa đứng ở cầu thang t2 chặn đưởng. Kế hoạch vạch ra quá hoàn hảo phải ko các thím . Thế là 14 đứa mặt hằm hằm rầm rầm đi xuống, ông ấy ngơ ngác ko hiểu chuyện gì thì bị 1 đứa to đô gấp rưỡi giữ chặt 2 tay. 12 hộp cơm bay vèo vèo, rơi bộp bộp xuống tầm tay của bọn e mà ko rơi xg đất hộp nào, phối hợp thật nhịn nhàng và chuyên nghiệp.Bọn e nhanh chân chạy ngay lên phòng. Đứa kia cầm tay ông ý xoay đúng 2 vòng để bọn e tẩu tán rồi buông ra. Ông vừa đuổi vừa hét lạc cả giọng, đến t2 thì 10 đứa xông ra chặn đường: “ Bố ơi phòng con hỏng vòi nước”. Lúc đấy bọn e chạy mất hút rồi. Ông rít lên:

- Chúng mày cùng 1 lũ với nhau hết chứ gì?

- Lũ nào? bọn con biết gì đâu .

- Đừng có già mồm, tao sẽ đưa hết chúng mày xuống BQL vì đáp đồ.

- Bố buồn cười thế, bọn con hỏng vòi nước thì mới định đi tìm bố. Bố đổ tội cho bọn con thì phải có bằng chứng chứ.

Ông chửi thêm vài câu nữa rồi bỏ đi. Chiến thắng đã thuộc về bọn e.

Kể thế thôi cho các thím hình dung cs bên nữ. À tiện cho e cảm ơn thím scorpion và đồng bọn đã tạo điều kiện đổi KTX để bọn e đáp đồ triền miên nhé!

Hello các thím  . Sau hai hôm vất vả thi cử em đã trở lại  . Sr vì đã để các thím chờ lâu , em xin phép được bắt đầu chap mới ngay cho nóng đây ợ . 

CHAP 9.1 : TỰ DO 

Thực ra em cũng không biết nên đặt cái tên nào cho phù hợp với nội dung của chap này cả vì trong chap này em nói đến khá nhiều vấn đề , nhưng chúng lại khá liên quan đến nhau nên em để chung vào một chap . Các thím ợ , học hành cũng phải có lúc giải lao, và bọn em cũng vậy . Nhưng cái sự giải lao của bọn em cũng lắm chuyện bi hài lắm  . Em xin tách ra làm vài mục nhỏ để các thím đỡ bị lung tung nhé .

Chuyện 1 : Ra nghỉ định kì : Trường em là một trường nội trú khép kín , có nghĩa là mọi sinh hoạt đều gói gọn trong khuôn viên của nhà trường , ngày thường học sinh không được phép ra ngoài cũng như phụ huynh cũng rất ít được thăm đón con em . Với cách nhốt gà như vậy cộng với cuộc sống bị cấm đoán toàn bộ các phương tiện thông tin giải trí chính vì vậy mỗi khi được ra ngoài định kì với bọn em như là một ngày trở về với tự do , trở về với xã hội vậy . Trường em kỷ luật nghiêm lắm, nhất là với vấn đề ra ngoài . Bọn em được phép ra ngoài 1 tháng 1 lần với học kì thứ nhất ( tức là từ khi vào học đến trước tết) , và với sau tết là được ra thêm 1 , 2 lần gì đấy ; mỗi lần ra là ngày ( chiều thứ 7 đến chiều chhur nhật ) . Hiện tại quy định đã được nâng lên là 2 tháng 1 lần , mỗi lần 2 hôm . Và để quản lý vấn đề ra ngoài , mỗi một học sinh khi mới vào trường năm thứ nhất sẽ được làm một tấm thẻ gọi là THẺ THĂM ĐÓN , tấm thẻ này được trao cho PHỤ HUYNH HỌC SINH ( hay người được phụ huynh ủy quyền ) các thím ợ . Mỗi khi đến ngày ra định kì nhà trường sẽ alo cho phụ huynh biết , và khii đi đón con em thì mang theo tấm thẻ thăm đón này đưa cho GV hay bảo vệ , sau đó nếu tên nào có thẻ mới được cho ra chứ không phải ai cũng được ra ào ào đâu các thím ợ  . Mà các sự ra cũng lắm phức tạp lắm . Hồi lớp 10 , trước tời gian quy định ( sau tiết 4 ngày thứ 7 , tầm khoảng 4 rưỡi các thím ợ ) , toàn bộ số thẻ thăm đón sẽ được tập trung vào 1 chỗ , trong lúc đó phụ huynh được bố trí lên sân trường đứng chờ trong khi bọn em chạy như bay về phòng lấy đồ đạc ( bọn em sắp từ trước rồi , chỉ việc lấy thôi ) . Sau đó bọn em sẽ bị lùa xuống tập trung ở sân KTX ngồi chờ các thím ợ  . Một thầy giáo sẽ cầm chồng thẻ thăm đón đã được sắp sẵn , đọc tên từng thẻ các thím ợ . Tên nào có tên sẽ đứng dậy , lên để nhận diện  rồi được đưa đến sân trường để phụ huynh nhận diện và đưa ra ngoài . Cái cảnh đó em vẫn nhớ , chẳng khác gì mấy cái cảnh trên ti vi , khi các phạm nhân được đặc xá các thím ợ . Tên nào mà phụ huynh đến muộn thì cứ ngồi chờ , nếu phụ huynh đến sẽ có loa gọi tên , khi đó thì xuống mà ra ngoài . Tất nhiên là thẻ thăm đón ( hay CMND , CMSQ ) sẽ được nhà trường lưu lại để kiểm tra , hôm sau khi phụ huynh đưa con vào trường thì nhà trường sẽ trả lại . Thế còn những tên không có thẻ thì sao ? Đầu năm khi nhập học , phụ huynh sẽ đăng kí với nhà trường xem có cho con tự ra ngoài không , nếu phụ huynh đồng ý thì sáng chủ nhật sẽ được ra ngoài đến chiều chủ nhật , còn đồng chí nào không thuộc 2 diện trên thì cứ ở đấy cho hết 2 ngày nghỉ  . Về sau vấn đề ra định kì cũng đã đỡ phức tạp hơn . Mỗi lớp nội trú sẽ cử ra 1 bàn 1 ghế , phụ huynh cứ đến đó đưa thẻ là được . Vì cả tháng ra ngoài được có một lần nên tầm năm lớp 10 , 11 bọn em mỗi khi được ra háo hức lắm . Mà ra thì có nhiều đâu cho cam , 1 ngày nhưng 1 khắc tự do nghìn thu tại tù mà , cứ được ra ngoài , ngửi mùi không khí của tự do là sướng lắm  , và nhất là những tên có gấu ở nhà thì có lẽ đây là hôm duy nhất có thể liên lạc một cách tự do với gấu  . Một ngày tự do , một ngày thoải mái ăn uống , vui chơi , ti vi , in tơ nét đối với một tên học sinh lớp 10 , 11 thì tuyên cmn vời . Trình tự một ngày khi ra của em cũng như vậy : khi mới ra người nhà sẽ đưa đi đánh chén 1 bữa no say để bù cho nhưng ngày đói trong kia , về sau em gọi là no dồn đói góp thím ợ , sau đó về nhà tắm 1 mình 1 bình nước nóng mà không sợ bị tranh hay lườm nguýt vì tội tắm lâu , cuối cùng là ôm cái máy tính hay ĐT nc với bạn bè hay gấu ở quê , vậy là hết ngày thứ 7 . Qua ngày chủ nhật thì thường là ngủ nướng rồi làm mấy việc linh tinh nữa là vào trại . Bởi thế nên các thím ợ , mỗi khi phải vào trại là em có cảm giác vừa buồn , vừa hụt hẫng mà lại sợ sợ đôi chút nữa

 . Cái cảm giác đo , đến nay em đã ra trại được 3 năm rồi nhưng mỗi dịp đi qua trường cũ là lại xúc động các thím ợ . Cả một thời cấp 3 ở đó mà , không xúc động sao được . Thế đấy , để được ra ngoài bọn em vất vả như vậy đấy nhưng cái sự ra nào có được yên ổn đâu . Nếu cả khối chả may phạm lỗi gì to to một tẹo , hay nhà trường có công việc gì , thậm chí là MrX hứng lên thì ..... xcmnđ là chậm luôn , bét là một tuần còn kỷ lục của bọn em là 9 tuần liên tục mới được ra ngoài các thím ợ  . Thế thôi chứ chỉ cần 1 năm là bọn em đã thích nghi với cuộc sống trong trường rồi nên năm 11 việc ra ngoài cũng bình thường còn với năm 12 thì kệ , đếch ra cũng chả sao hết . Nhưng có lẽ với ai đã học trường em thì lần ra đầu tiên của năm lớp 10 sẽ là kỉ niệm khó quên nhất vì cái lần đó có 1 tháng từ ngày nhập trường thôi mà cứ như một năm vậy . Các thím nghe sẽ bảo là MrX trường em quân phiệt nhưng riêng làm gắt vụ ra định kỳ thì em đồng ý bởi đã về đây học toàn tên nhà xa ( nội thành HN ít ai học ở đây lắm ) , lại còn nhiều đồng chí con nhà giàu hay bố làm to , mẹ cơ cấu ( các thím không tin hôm nào qua trường em hôm ra định kì ý , toàn xe ô tô mà có cũng kha khá xe sang , biển xanh biển đỏ ) nên nếu để học sinh lông bông ra ngoài thì không biết hậu quả sẽ ntn , đây cũng là cái tốt cho bọn em thôi . 

Chuyện 2 : Trốn về với tự do : Đó các thím ợ , cái sự ra định kì đã ít lại hay bị trục trặc nên bọn em ư thường xuyên tìm cách mà ra ngoài , mà ra ngoài theo đường chính ngạch nhé ( tường trường em không bật được đâu ) . Mà chỉ có 2 cách là ỐM hoặc gia đình có chuyện gì thật gấp mới được ra ngoài , dù có thể là không lâu nhưng cứ phải ra cái đã . Với việc ốm thì nếu có bệnh , sau khi bọn y tế khám chán chê + nằm theo dõi vài hôm ở đấy mới được cho ra đi khám , mà khi đi khám thì sẽ có alo cho phụ huynh để phụ huynh vào đón . Khi đón sẽ quy định ngày giờ đi , về chứ không phải đi làm đi đâu . Vì số bệnh để ra ngoài rất ít nên phải tìm cách để mà ra . Mấy chiêu cũ như ăn gian nhiệt độ nhiệt kế , giả vờ sốt , đau bụng không ăn thua đâu vì các đồng chí ở phòng y tế này có thâm niên cả đấy , không qua được mắt họ đâu . Thế nên mới có vụ có những tên nửa đêm mùa đông tắm nước lạnh , bật mặc *** bật quạt um tùm để mong mình bị ốm , thế mà với phương thuốc bí truyền của trường em : SÚC MIỆNG NƯỚC MUỐI thì cảm sốt , đau đầu , đau chân , đau răng , đau bụng , vv... tất cả các loại đâu đếu khỏi các thím ợ , thế mới ảo chứ  . Thế nên mới có chuyện 1 tên bị thủy đậu ( bệnh này phải cách ly nên trường cho về ) bóp nát cái nốt thủy đậu đó , sau đó mấy tên khác lấy cái nước đó bôi lên người các thím ợ  ( tương tự với đau mắt đỏ và quai bị nhé ) . Mà công nhận trong môi trường KTX bệnh tật lây lan nhanh kinh . Dịch quai bị quét qua , bọn em dính gần hết , dịch thủy đậu 1 phòng 15 tên thì chỉ còn những tên nào bọ rồi không dính , đến độ ông thầy bọn em 30 tuổi đầu rồi vào KTX máy hôm cũng thủy đâu nốt các thím ợ . Nhưng trân nghỉ dịch vui nhất là khi bọn em năm 11 , khi đó trường ABCXYZ gần trường em phát hiện H1N1 . MrX tuyên bố cấm trại 100% . Lúc đó bọn em bảo với nhau : kiểu này MrX sắp xây thêm chòi gác đặt súng máy , thằng nào ra bắn bỏ để trách lây lan bệnh tật . Về sau theo chỉ đạo của trên , MrX cho bọn em về nghỉ nhưng tin này giấu rất kín , chỉ đến khi 1 tên vô tình điện về nhà mới biết , khi đó sướng lắm . Bọn em được về nghỉ , đến hết tuần thứ 2 lại bị bắt về trường với lí do : H1N1 đã bị tiêu diệt ở trường kia mất rồi . 

Chuyện 3 : Như chap 1 ở trên , cái Thẻ Thăm Đón với bọn em như một tấm giấy thông hành để đến với tự do vậy . Nếu có nó , khi ra định kì chỉ cần nhò 1 người lớn càm thẻ đưa cho GV là oke . Nhưng cái thẻ đó chỉ có PHỤ HUYNH hay NGƯỜI ĐẠI DIỆN HỢP PHÁP CỦA PHHS cầm nên bọn em chỉ có thể làm giả thôi . Nhưng dù có làm giả tinh vi ntn đi chăng nữa ( in màu , scan , vv... ) thì tất cả chỗ thẻ đó đều bị phát hiện mà em đến bây giờ vẫn đếch hiểu tại sao lại bị như thế các thím ợ  

Thật sự là vì thi cử nên em khá mệt mỏi các thím ợ , nên dù biết chap này khá ngắn nhưng em xin được kết ở đây . Các thím thông cảm cho em nhé . Bye bye các thím ợ 

Chap 9.2 : LỄ TẾT

Theo quy định của nhà nước cũng như

phong tục dân gian , một năm có rất nhiều

ngày lễ , một số ngày được nhà nước cho

phép nghỉ như : 30/4 , quốc khánh , Tết

tây , ... đó là chưa kể đến một số cái lễ phụ

như : Valentine , noen , 20/10 , 8/3 , ....

Nhưng với trường em không có khái niệm

ngày nghỉ lễ các thím ợ . Tất cả

các ngày như : Giỗ tổ , Tết tây , 30/4 bọn

em đều không biết đến từ nghỉ là gì cả . Đi

học bình thường như mọi khu các thím ợ .

Bọn em thì không sao vì có nghỉ mà ở trong

trường thì còn chán hơn , thôi cứ đi học cho

lành , chỉ tội cho các thầy cô giáo . Trong

khi đồng nghiệp của mình được nghỉ ngơi thì

mình vẫn phải đi dạy , Ấy thế chứ

bọn em vẫn có nhiều kỉ niệm với mấy ngày

lễ này lắm các thím ợ , nhất là với những

ngày đại lễ của trường em như về tết ta và

về hè ( với chúng em đấy mới thật sự là

ngày lễ các thím ợ ) . Sau đây

em xin trình bày theo thứ tự các ngày lễ

trong năm của bọn em để các thím tiện

review cuộc sống tinh thần của bọn em nhé

Trung thu : Sau khi nhập học thì đây là ngày

lễ đầu tiên các thím ợ . Em thấy các trường

THPT bên ngoài tổ chức hoành tá tràng lắm

nhưng bọn em thì nói thật , chả có vẹo gì

đâu các thím ợ . Có mỗi năm lớp 10 các anh

chị tổ chức còn hoành tráng chứ năm sau

thì ...................

20/10 : Không có gái nên cái ngày đó không

tính là ngày lễ .

20/11 : Với trường em thì đây là một ngày

đại lễ các thím ợ . Nhưng nói thật

đây ngoài ý nghĩa nhân văn cao cả là tôn

vinh các thầy cô giáo thì với bọn em đây

ngày này có rất nhiều ý nghĩa . Vào ngày

này , kỉ luật thường khá lỏng lẻo , vậy nên

mới có cảnh năm bọn em học lớp 11 , trong

khi trên lễ đài văn nghệ văn gừng ầm ầm thì

ở phía cuối các hàng ghế học sinh , mấy đôi

công khai ấm nhau như trốn không người ợ

. Cũng đúng thôi , cả năm mới

được có mấy hôm mà , phải tranh thủ chứ .

Đấy là các đồng chí có ny , còn đội FA bọn

em lại hóng các khác cơ các thím ợ . Tối

20/11 hàng năm , các cựu HS của trường sẽ

về trường giao lưu , thăm trường cũ , cà khi

đó thời cơ của bọn em đã xuất hiện rồi . Bọn

em trước đó sẽ tìm cách alo trước cho các

anh chị khóa trên để khi nào vào trường các

anh ấy sẽ đương hoàng mang vào cho bọn

em tất cả những gì bọn em cần : ĐT , tiền

mặt , đồ dùng cần thiết nhưng cái hay được

gửi vào nhất là đồ ăn các thím ợ .

Thế là tối hôm đó bọn em được 1 bữa no

rồi . Ak quên trường em trước 20/11 cũng tổ

chức giải nọ giải kia xôm tụ lắm, nhưng em

không có năng khiếu gì nên chả quan tâm

lắm các thím ợ .

24/12 : Các thím ợ , cái nhu cầu tán gái của

con zai và nhu cầu nhận quà của con gái là

bất di bất dich rồi , thế nên dù bọn em bị

cấm đoán truyện trai gái ác liệt lắm nhưng

bọn em vẫn quyết định làm quà tặng gái các

thím ợ . Của đáng tội , trong trường có cái

vẹo gì đâu , thế nên quà của bọn em tặng

gái đơn sơ lắm : toàn khăn mặt , bàn chải

đánh răng , ca nước , gối ( thường ) thôi các

thím ợ . Một số tên láu cá nhờ mua

quà từ ngoài vào nhưng cũng được ít thôi .

Nhưng cái vui của ngày này là người người

gói quà , nhà nhà gói quà các thím ợ . Mà

toàn giấy dán tường thôi chứ làm gì có giấy

bóng đẹp như ngoài quán đâu . Thế mà vẫn

làm , vẫn gói , hì hà hì hục để rồi trước hôm

Nô em 2 ngày , khi bọn em đang say sưa với

đống quà thì ...... Theo chỉ thị của MrX , toàn

bộ số quà của bọn em chuẩn bị được đều bị

tịch thu các thím ợ . Uất ức lắm . Năm 11

cũng chả khá hơn , lại bị thu tiếp , thế là

năm 12 bọn em đếch thèm làm nữa .

1/1 : Tết tây , cả thế giới này được nghỉ

nhưng trường em vẫn đi học bình thường

như bao ngày khác . Đến tối , khi ngắm nhìn

dòng người nô nức ngoài phố mà thấy chạnh

lòng các thím ợ .

Tết ta : Ngày đại lễ thứ 2 và là ngày đại lễ

cuối cùng của một năm học đã đến . Cảm

giác nôn nao , sốt ruột lắm . Tất cả đều

mong mau mau chóng chóng mà về với gia

đình bởi bọn em đã xa nhà nửa năm rồi .

Vậy nên mới có chuyện ở cái phòng học

chung ( Đa Năng 1 các thím trường mình

nhé ) có một ai đó viết lên tường một cái

lịch , mỗi ngày trông qua bọn em lại gạch bỏ

đi như kiểu bóc lịch vậy . Thời gian này bọn

em đã thi cử xong nên chỏ việc ăn chơi nhày

múa thôi các thím ợ , Những tên nào có tí

năng khiếu thì văn nghệ văn gừng , còn bọn

em thì đợi đến cái ngày tổ chức tất niên .

Đây sẽ là những ngày vui nhất và những

ngày nhiều kỷ niệm nhất với mỗi học sinh ,

nhưng với bọn em thì lãng mạng có mà dữ

dội cũng đủ cả . Thôi em sẽ ra mini chap về

vụ này nhé bởi 3 cái tết là 3 cái sự kiện

đáng nhớ mà lắm chuyện bi hài các thím ợ .

8/3 : năm lớp 11 là năm duy nhất bọn em tổ

chức các thím ợ . Nhưng nói chung là BTC

làm ăn như con củ *** ý . Có thể có thím

trong này quen BTC , thậm chí là một trong

số những thành viên BTC của bọn em nhưng

em vẫn phải nói bậy ( xin lỗi các thím khác

nhé , nhưng bọn em bức xúc với BTC kì đấy

lắm ợ ) . Còn nguyên nhân là ntn , sau vụ tổ

chức tất niên ( em sẽ review chi tiết ở mini

chap ) , bọn BTQ đã làm mất hết lòng dân

các thím ợ , bởi vậy khi chúng nó đề xuất tổ

chức giao thông ( ak nhầm giao lưu

) giữa KTX nam nữ bọn em đã

không đồng tình rồi . Đấy chỉ là cơ hội cho

chúng nó gái gú ( vì BTQ được phép giao

lưu với gái ) , chứ 99,69% bọn con zai , gái

tring KTX đều không biết hơi nhau thì giao

lưu cái gì . Nhưng mà bọn em dân đen thấp

cổ bé họng nên mọi việc vẫn cứ được nhà

trường duyệt và cho tổ chức . Bọn

em bảo nhau , chúng nó thích lzi thì làm , bơ

luôn , thậm chí lúc chúng nó có lên nhờ bọn

em xuống giúp bọn em cũng thái độ rõ ràng

luôn , là KHÔNG các thím ợ . Tối hôm đó tổ

chức 8/3 , phòng em hôm đó có tên bị ốm

nên xuống nhà ăn KTX , là nơi tổ chức hơi

muộn . Cái nhà ăn thì nhỏ mà nhồi nhét gần

500 con người chưa kể hậu trường sân khấu

các kiểu nên mấy phong bọn em không đủ

chỗ . Bọn nó cứ kêu , phòng cạu vào ngồi đi

thế nhưng có chỗ , có ghế đếch đâu . Bọn

em thấy vậy thì cùng với 2,3 phòng nữa

( gần 50 mạng ) bào nhau ra ngoài chứ ở

bên trong cũng chẳng có gì . Thế là cả lũ lục

tục vác ass kéo nhau ra được một lúc thì có

đứa BTC bảo bọn em vào đi , nhưng mấy

đữa bọn em quay lại , nói khá nặng lời ( vì

đã không thích từ trước , lại thêm bực mình

chuyện không có ghế ) :

- Vào thì chỗ éo đâu mà ngồi .

Bọn BTC thấy vậy thì mặt hầm hầm quay đi

các thím ợ . Đã đếch là ra hồn thì thôi lại

còn thái độ . Bọn em thấy chúng nó như vậy

thì bảo nhau về phòng , e với mấy tên nữa

xuống y tế thăm đứa bạn ốm thì nghe bọn

BTC đang nc với nhau .

- Ông xem làm ntn chứ , chúng nó bỏ về

kìa .

- Kệ con mẹ chúng nó , cần éo gì , thích bỏ

thì cứ bỏ .

Bọn em nghe vậy thì nóng hết cả mặt ,

thằng bạn em định lao ra thì bọn em can

lại . Éo phải vì cái đấy mà đánh nhau , đuổi

học đấy . Thằng bạn em thấy bọn em can

vậy thì mặt hầm hầm bỏ lên phòng . Nhưng

cũng may là bọn BTC không làm như thế .

Chúng nó đi mượn thêm đồ rồi bảo tên lớp

trưởng lớp em lên gọi bọn em xuống . Phần

vì không muốn to chuyện, phần vì anh em

bạn bè cả nên bọn em lại xuống , cũng may

là có ghế tử tế chứ không thì đúng là hôm

đó to chuyện thật . Nhưng cũng nhờ vụ đó

mà bọn em biết em hot gơn *** to các thím

ợ ( các thím xem ở chap 7 nhé ) .

Nghỉ hè : Là ngày lễ cuối cùng của bọn em

rồi . Nhưng ngày này chẳng vui tí nào luôn ,

thậm chí còn rất căng thẳng , . Vì đã là cuối

năm , nhất là ngày cuối cùng trước khi nghỉ ,

bảo vệ thưa cộng thêm kỉ luật gần như về

0 , thế nên hôm đó có rất nhiều vụ đánh

nhau , thanh trừng , trả thù diễn ra các thím

ợ . Thế nên dù đã dấu dưới gối 1 cái tuýp ,

dưới giường 1 tuýp 1 gậy nữa nhưng giấc

ngủ vẫy chập chờn lăm , chỉ khi ra đứng

cạnh phụ huynh mới thấy nhẹ người . Ngoài

việc đó ra, nhà trường cũng làm tội bọn em

không ít . Số là năm 11 , khi trước khi về

nghỉ tết 1 tuần , MrX hạ lệnh tịch thu máy

tính ( để không cho bọn em học ) rồi bắt

bọn em chép 9 bạn nôi quy với lời hứa : lớp

nào chép xong sớm thì được về sớm . Bọn

em không tin lời hứa của MrX nhưng thầy

giáo chủ nhiệm bọn em khi đó là thầy Hậu ,

một thầy giáo già thì hôm nào cũng bắt bọn

em lên lớp ngồi chép nội quy vì thầy mong

bọn em được về sớm. Bọn em thấy vậy cũng

chép , chép cho đủ 9 bản luôn trong khi thầy

Hậu chạy đôn chạy đáo khắp nơi để lo giấy

tờ cho bọn em còn kịp về . 1 tuần dài trôi

qua , sau khi được thầy Hậu check in , bọn

em đã đủ tiêu chuẩn . Thầy bảo bọn em

chuẩn bị sắn đồ đi trong khi thầy đem nộp

nội quy để chúng em còn về . Thé là cả lũ

ngày đêm chém gió cho hết thời gian với

tâm trạng rất háo hức , vui vẻ mà không

biết rằng tai họa đang đến gần . 16/5 là

ngày ra trại của bọn em , nhưng theo như

thầy Hậu bảo nếu bạn nào mà đi theo đoàn

ở xa hay có bố mẹ đang đi công tác ở HN thì

được giải quyết cho về trong chiều ngày

15/5 . Quy định là thế , bọn em cũng rất

chấp hành ( chỉ có 1 đoàn ở MC ,QN đăng kí

về ) nhưng có một lớp bên nữ lại không tuân

thủ . Lớp đò chép nọi quy không đủ nhừn

đem nộp cả lớp rồi cô giáo lớp đấy cho cả

lớp đó về luôn trong chiều 15/5 , dù MrX đẫ

cấm . Tai họa ập đến ngay chiều hôm đó .

MrX thấy cảnh 1 lớp đang nhốn nháo ra

ngoài như vậy thì ra lệnh phong toản toàn

bộ các HS về KTX trong khi đóng chặt cổng

trường lại rồi đuổi phụ huynh về . Bọn em

khi nghe tin đấy đều sốc , cứ tưởng MrX đùa

nhưng không , MrX làm thật . Mặc cho rất

nhiều vị phụ huynh thuê xe đi đêm ( như

đoàn MC , CP , CB ) mà toàn đi theo đoàn

mấy chục người , mặc cho rất nhiều phu

huynh đi công tác phải nán lại đợi con

nhưng MrX kiên quyết đóng chặt của đuổi

các bậc phu huynh về , trong khi chính MrX

cho phép họ đến đón con em của mình . Bọn

em khi đó bức xúc vô cùng , đập bàn đập

ghế lên vì tức MrX , vì thương bố mẹ lặm lội

vài trăm cây số đến đây để đón con lại bì

đuổi về như vậy . chỉ vì 1 cá nhân , 1 lớp

làm sai mà MrX lại đang tâm phạt như vậy .

Nhưng câu chuyện chỉ lên đến đỉnh điểm khi

MrX ra lệnh dời ngày ra trại từ 16/5 sang

21/5 . Đến lúc này thì bọn em bảo nhau éo

cần về nữa . Cả lũ điên lên, đập bàn đập

ghế mặc cho BV can ngăn . Các thầy cô giáo

cũng rất bất bình , đặc biệt là thầy Hậu ,

thầy tuổi cao, đã vất vả máy hôm rồi thế mà

thành công cốc . Nhìn thầy lúc đó mà thấy

thương lắm . Cuối cùng trật tự

cũng được vãn hồi , các thầy cô giáo nhìn

bọn em ngả ngốn đánh bài , cời trần , ngủ

trên lớp mà không nhắc nhở gì , còn bọn em

chém gió nhiều quá hết cái để chém nên

cũng chỉ có ngủ với chơi bời vớ vẩn . 1 tuần

như nậy trôi qua . Cũng may 21 bọn em

được ra chứ 21 mà MrX còn đuổi phụ huynh

lần nữa chắc bọn em đốt trường mất .

Chap này đã khá dài rồi nên me xin phép

pause ở đây . E sẽ nhanh chóng ra mini

chap về vụ tất nhiên để ác thím có thể hiểu

tại sau bọn BTQ khi đó lại mất lòng dân như

vậy . Thân ái chào các thím

Sorry các thím , mấy hôm nay em bận

quá nên chưa thể ra chap được , làm

topic bị trôi xa quá . Như đã hứa hôm

nay em sẽ ra mini chap có chủ đề

Mini chap 3 : 3 cái Tất Niên

Cho đến ngày bọn em ra trường thì đây là

ngày lễ lớn nhất trong năm của trường

em . Từ trước đấy khoảng 1 tháng gì đấy ,

sau khi thi cử xong xuôi , nhà trường bắt

đầu tiến hành tổ chức Tất Niên cho học

sinh khối Nội trú để chuẩn bị về tết . Ròng

rã 1 tháng sau đó , không khí Tết về tràn

ngập trường em . Mấy tên khéo tay hay

hát thì ngày đêm luyện tật văn nghệ , cắt

dán giấy trang trí , trong khi các đồng chí

BTQ tất bật chuẩn bị chương trình . Còn

bọn em thì nhà trường mấy hôm đó thu

hết máy tính của bọn em để bọn em khỏi

phải học , mà nói thật chứ đêm nào cũng

diễn văn nghệ ông ổng , cộng them cái

lịch trên tường của bọn em ngày bị gạch

nhiều lên càng khiến cho không khí Tết

trở nên rộn rang . Cái tất niên

bọn em trông thế thôi mà lắm chuyện bị

hài lắm , 3 cái tất niên mà cảm xúc chả

cái nào như cái nào cả các bác ợ .

Tất niên năm thứ nhất ( lớp 10 )

Đây là cái tất niên đầu tiên của em ở

trường nên với em cái gì cũng mới , cái gì

cũng lạ lắm . Năn lớp 10 chẳng có gì

học , lại bị thu mất mý tính để tự học nên

mấy cái ngày tất niên bọn em chỉ lên lớp

ngồi vu vơ , tối xem bọn nó tập văn nghệ

trên sân trường hoặc cắp ass về phòng

chém gió chuyện tết này làm gì ở đâu cho

nó hết ngày . Trong cái nắng nhè nhẹ

buổi ban chiều , nhìn các bác bảo vệ , các

U nhà bếp bắc bếp chuẩn bị luộc bánh

trưng mà thấy tết thân thương lắm . Được

vài hôm thì MrX thông báo cho mỗi lớp

cử 5 tên khéo khéo tay 1 tí để đi học gói

BÁNH TRƯNG , ngoài ra 3 tên để tham gia

Văn Nghệ . Được cái em cũng khá là khéo

tay nên được cử đi học gói bánh trưng

trong 3 buổi do chính MrX dậy . Lần đầu

tiên được nghịch đỗ , lá dong , rồi cái cho

thịt , bánh , vv…. Cảm giác thấy tết nó

bình yên lắm các thím ợ . 3 ngày học gói

bánh trưng kết thúc , MrX yêu cầu bọn

em về để truyền lại cho các thím trong

lớp để hôm tới thi gói bánh trưng

. Chờ mãi cũng đến hôm tổ chức

tất niên , hôm đó là 21 âm lịch thì phải .

Chiều hôm đó nhà trường tổ chức cho

bọn em ăn một bữa liên hoan hoành tá

tràng luôn . Vì lần ra gần nhất đã được 6

tuần nên khi thấy bữa liên hoan như vậy

bọn em phê lắm . Lâu lắm không được ăn

ngon rồi nên cả lũ oánh chén nhiệt tình

luôn . Đang say sưa oánh chén MrX cầm

loa phát biểu dõng dạc , nhắc bọn em

không nên ăn nhiều quá vì tốt còn một

tiết mục rất dặc sắc nữa nhưng kệ , cứ

chén cho đẫy cái bụng cái đã các thím ợ .

Sau tiết mục đánh chén là tiết mục thi gói

bánh trưng giữa các lớp , các khối . Thể lệ

là mỗi lớp sẽ gói số bánh trưng tương

đương với 2 lần sĩ sỗ của lớp mình . Lớp

nào xong trướng thì thắng . Công nhận

hôm đấy vui thật các thím . CẢ lũ con zai í

ới chửi nhau về cái vụ banh trưng cho

ntn , gói ra làm sao ,vv… Trong khi gói

bánh trưng thì có them một số tiết mục

văn nghệ , nhưng chả ai them xem ( mải

gói bánh trưng mà ) nên chuyển sang mở

nhạc , có nhiều bài lắm nhưng em nhớ

nhất là bài cho em của thủy chi ( lúc đấy

bài này đang hot ) . Vì toàn đàn ông với

nhau nên gói mãi chả xong , thế là bọn

em rút bớt quy trình , cộng them khoản

nguyên liệu thừa nữa nên mới xảy ra tình

trạng cái thì bánh không nhận . cái thì

nhân toàn đõ , cái nhân toàn thịt , vv…

Đang say sưa với cái vụ bánh trưng thì

tên lớp trưởng kệ nệ xách một bịch ngô

to đùng về lớp, bảo bọn em về lấy mắc áo

sắt làm que nướng để chuẩn bị nướng

ngô .Thế là bọn em bàn nhau giũ lại ít thịt

tí nữa nướng , nhưng mà về sau phát hiện

ra nguyên liệu thừa rất nhiều nên chả

phải để ý . Khi cả trường xong hết rồi mà

lớp em vẫn chưa xong được 2/3 ( mả cãi

nhau ) , thế là mấy chị K12 xinh gái xuông

giúp bọn em . Tầm 10h thì tất cả bánh

trưng đã xong . Nhà trường tổ chức thu

lại và đem tất cả đi luộc bánh . Sau đó

trong khi chờ củi lửa nướng ngô thì bọn

em tổ chức nhảy sạp ,mua hát các kiểu .

11h củi lửa đã được chuẩn bị xong , bonj

em mỗi tên 2 bắp trên tay , lập thành

team 4 người để nướng ngô các thím ợ .

Cuộc vui lúc này mới chính thức bắt đầu .

4 thanh niên ngồi túm tụm nhóm lửa rồi

nướng ngô . Vì toàn thanh niên chưa

nhúng tay vào việc bếp bao giờ thế nên

cái bắp ngô đầu tiên bọn em nướng cháy

đen , lúc ăn như ăn than các thím ợ , thế

mà thấy ngon lắm , Trường em lúc đó

khói bốc lên mịt mù trông như đang hun

chuột ý các thím ợ . Mùi khét

của khói , ngùi ngô cháy , mùi của ngô

nếp nướng , mùi thịt nướng quyện vào

nhau làm cho không gian trở nên khó tả .

Bọn em sau khi ăn no ngô với thịt nướng

thì kéo nhau về ngủ . Vì me có việc nên

sang hôm sau phải về trước , khi ra về

thấy bánh trưng hôm qua bọn em gói đã

luộc xong , chia vào các túi , mỗi túi 2

cái . Ra là mỗi học sinh về nghỉ sẽ được 1

túi quà là 2 chiếc bánh trưng mang về ác

thím ợ . Số em son nên khi về nhà mở ra

thì 1 cái nguyên nhân thịt và một cái đủ

nhân , chứ ối tên về mở ra toàn nhân

hành mà khóc thét . Chương trình tất niên

của bọn em đúng ra còn nữa nhưng vì

em về sớm nên không nắm rõ lắm , chỉ

nghe thấy bảo là văn nghệ thôi . Nhưng

với em thì hôm qua đã là vui lắm rồi .

Tất niên năm thứ 2 ( lớp 11 )

Cái tất niên năm trước rất tuyệt vời nên

năm nay bọn em ai cũng hóng . Đã thế

theo thông tin từ CIA thì năm nau bọn em

sẽ tự rán bánh ngô , bánh khoai nên cả lũ

cứ gọi là rú ầm lên mà không biết rằng đó

là khởi đầu cho một bi kịch . Cũng như

năm ngoái , tiết mục gói bánh trưng bắt

dầu cho đêm tất niên thứ nhất . Do có

kinh nghiệm nên năm nay gói nhanh lắm ,

gần 2 tiếng đã xong dc 45 em rồi . Vì thời

gian còn khá sớm nên có một tên bày ra

trò gói bánh trưng ĐẤT , tức là vỏ lá dong

bên trong toàn đất các thim ợ . Cả lũ ban

đầu cũng hưởng ứng nhưng về sau nghĩ

lại thấy nhiều nhà thấy con mang bánh

trưng về thì đem thắp hương nên bọn em

chả ai dám , thếm à cái thằng đầu têu nó

vẫn làm các thím ợ

. Nó gói một cái bánh trưng đất

rất đẹp , trên cái bánh có 7 cái lạt ( bình

thường 6 cái ) để cho anh em biết đường

làm dấu . Kệ tên đó , bọn em

rỗi hơi gói gần chục cái bánh trưng con ,

rồi đem tất cả chỗ đó đi luộc . Bọn em

quen với các u nên hôm sau khi vớt bánh

bọn em nhanh chân lên lấy hết chỗ bánh

con về , thế là được một trân bánh trưng

nóng ngon hết xảy luôn . Niềm vui chưa

qua , tai vạ đã ập tới các thím ợ .

Nguyên là do chiều hôm đó , bọn em chỉ

được phát một cái bánh mì bông lan lúc

4h chiều thay cho cơm tối nên tên nào

tên đấy đói lắm . Cái tiết mục bọn em

mong chờ nhất thì ….. thôi rồi . Cả khối

11 bọn em 400 mạng , mà chỉ có 3 cái

chảo để rán đồ ăn cho cả khối . Vâng , đã

như vậy rồi thì mấy đôi yêu nhau ( toàn

bọn BTQ trong khối ) chúng nó chiếm

riêng một chảo ngồi rán cho nhau ăn

, trong khi đội BTQ nữ còn lại

chiếm nốt một cái chảo . Toàn bộ số

nguyên liệu như bánh ngô , bánh khoai ,

khoai tây cũng bị chiếm hết . Bọn em ( cả

nam lấn nữ ) sau khi đấu tranh quyết liệt

lắm mới giữ được cái chảo cuối cùng chứ

nếu không bọn nó cũng chiếm nốt mẹ nó

rồi . Vì khoa luật bọn nó, 2 cái chảo mà

cứ rán cho nhau , rồi con đút cho nhau

ăn trong khi gần 400 con người

còn lại trông chờ vào số thịt ít ỏi bọn em

dành dụm được đang rán vội trên một cái

chảo . Cả khối lúc này đói lả đi , mấy bạn

nữ không chịu được nên về phòng , còn

bọn em đói thì nằm vạ vật . Lúc đấy đói

lắm , đói hoa cả mắt luôn . Bọn

em con zai sức chịu đựng còn đỡ chứ

mấy bạn nữ như sắp lả hết rồi . Bọn BTQ

thì vẫn vô tư rán , đút cho nhau nhưng

thứ mà phải là của cả khối . Có 1 đứa con

gái còn bảo bọn em ăn không, thế là cả lũ

bọn em đứng lên chửi thẳng vào mặt

chúng nó luôn , mấy tên sấn sổ định lao

vào đánh thì bọn con gái can lại , chúng

nó đẩu bọn em ngồi xuống rồi nhìn bọn

kia bằng một ánh mắt khinh bỉ nhất . Vì

phải rán cho 400 con người nên bọn em

rán nhỡ nhỡ thôi , dành cho các bạn nữ

trước còn bọn em ăn sau . Dù 1 chảo

nhưng lúc đó không ai ăn vụng , không ai

tranh nhau , không ai nóng vội mà bọn

em rất kỉ luật , tuần tự , đã thế còn tám

chuyện với các bạn nữ cho các bạn ấy đỡ

đói nữa , có lẽ hơn 1 năm rèn luyện đã

tạo cho bọn em cái tính kỉ luật và tính

thần đồng đội như vậy . 12h đêm , lúc

này không thấy đói nữa , mà là LẢ đi rồi

thì một tên hớt ha hới hải chô hạy vè

phòng hô to : Thịt về thịt về . Cả lũ ngồi

dậy nhìn thấy có 5,6 miêng thôi .

Dù rất đói nhưng tất cả đều bình tĩnh ,

đợi chia đều thì mới ăn . Mỗi tên được

tầm 3 miếng thịt ( như ác bác ăn ở nhà ý

ợ, miếng đã thái rồi ý ) nhưng phải nói là

ngon , ngon lắm các thím ợ . Ăn

xong thì đi ngủ , hôm sau có tên chơi

cùng BTQ nữ sang chơi phòng em , khoe

hôm qua được ăn bao nhiêu đồ rồi đem

cho phòng em 5 cái bánh khoai . Thằng

bạn em cầm lầy thì quăng luôn vào sọt

rác rồi quát to : Bố éo cần của chúng

mày . Bọn em thấy thế một tên lấy chăn

úp vào đầu thằng kia rồi cả phong em lao

vào đấm túi bụi , phong khác thấy thế

cũng lao vào đấm luôn . Sau khi cho

thằng kia ăn no đòn , một tên phòng khác

nói rõ to : Sang lũ đàn bà mà chơi . BTQ

mất long dân , hay đúng hơn là bọn em

thù bọn BTQ là vì vậy đấy ak

Tất niên năm thứ 3 ( năm 12 )

Năm nay cơ cấu nhân sự không thay đổi ,

cũng bọn BTQ trước làm nên bọn em chả

thiết tha tất niên lắm , kệ có cũng được

không có cũng chả sao . Vì đây là năm

cuối nên bọn em có quậy hơn tẹo , bảo

vệ biết nhưng tha các thím ợ . Nhưng mà

một đêm có phòng quậy quá , mang cả

rưỡu vào nữa thế là MrXdoaj năm nay

hủy tất niên . Bọn em thì kệ cứ nghĩ là

dọa thôi nhưng không ngờ MrX làm thật .

Số là chiều hôm đấy , có một vụ ẩu đả

xảy ra , MrX biết được quyết định hủy tổ

chức tất niên như mọi năm . Bọn em biết

được cũng chả ai lấy làm buồn vì chả

phải về muộn chẳng lo . Cơ mà mấy đứa

trong BTQ với bọn chuẩn bị thì tiếc công

tiếc sức , thế là tối hôm đó bọn con gái

gửi thư cho lớp em , hẹn cả khối nam tí

nữa xuống sân trường quỳ để xin lỗi và

xin thầy tổ chức lại . Lớp em đóng của

bàn với nhau : Éo phải ra . Tầm 5p sau đó

cả khối nữ lục tục kéo xuống sân trường

dù bảo vệ đã can ngăn nhưng vẫn xuống

sân xếp hàng quỳ , 3 lớp nam còn lại

cũng đã ra sân nên bọn em đành phải ra

theo . Nhưng lớp em chui hết xuống cuối

hàng , ngồi chém gió với nhau , kệ sự đời ,

đứa nào muốn quỳ thì quỳ chứ bọn em

không . Mấy lớp khác thấy thế cũng theo

bọn em ngồi chơi luôn . Thành ra chỉ có

mỗi bên nữ quỳ nghiêm chỉnh còn bên

nam có mỗi 1 lớp quỳ thôi .

Mấy em khóa dưới cả hiểu gì ( hay do BTQ

du dỗ ) cũng kéo ra quỳ nốt , mà nghiêm

chỉnh lắm chứ không như bọn em đâu .

Cả lũ con gái hô to : Chúng con xin lỗi

thầy . Bọn em thì ngồi đế theo : ******

( bậy lắm ) trong khi 1 trưởng khối , 1 lớp

trưởng lớp đầu khối và thủ phạm vụ ẩu

đả quỳ dọc hành lang xin lỗi MrX . Thấy

bọn em ngồi chơi một tên nữ trong BTQ

đang quỳ đứng phắt dậy chỉ vào mặt bọn

em :

- Các cậu chẳng đáng mặt nham nhi gì

cả . Năm nay năm cuối rồi , đây là lần

cuối cùng tổ chức đấy . Các cậu không

bắng các bạn bên nữ .

Thấy bị thế bọn em nhao nhao lên , một

thằng hét to :

- Éo phải tội vạ của bọn tôi , bọn tôi

không quỳ .

Đứa kia nghe thế im re , tiếp tục quỳ .

Quỳ dc thêm 30p nữa thì có 2 bạn nữ

ngất ( hôm đó trời khá lạnh , mưa ) . MrX

thấy thế thì đổi ý , cho bọn em tổ chức

trong 1 ngày . Nhưng hôm đó ngoài tiết

mục thời trang , dung vải màn quấn thành

váy thì chả có vẹo gì các thím ợ

Đó , 3 cái tết , 3 cái tất niên của em nó

như vậy đấy các thím ợ . Mini chap của

em xin dừng lại tại đây , hẹn gặp các thím

Hello các thím . Lâu lắm rồi mới

được gặp các thím ợ .Thú thật với các

thím là mấy hôm nay em bận lắm , nên

rảnh một chút là em lên đây type ngay

chap mới . Mấy hôm vưa rồi nhìn topic

chẳng có ai cmt , view mà buồn lắm , lắm

lúc định thôi nhưng vì em đã hứa nên sẽ

không DROP đâu ợ ( thực ra cũng chỉ còn

2,3 chap nữa là END rồi ) . Thôi không để

các thím đợi lâu nữa , em xin được bắt

đầu .

CHAP 10 : LOVE

Tình yêu là chủ đề muôn thủa rồi phải

không các thím , nhất là với học sinh cấp

3 . Cái tình yêu tuổi học trò ở ngoài chắc

đẹp lắm , lãng mạng lắm nhỉ ( em nội trú

nên đếch biết ở ngoài yêu nhau ntn nhé ,

chỉ thấy mấy em cấp 3 đèo nhau , em nữ

mặc váy nên suy luận vậy thôi ợ

) . Ở trường em , cái sự nói

chuyện , gặp nhau , giao lưu giữa nam và

nữ đã khó khan lắm rồi , thế nên cái sự

yêu nhau nó xa vời lắm , xa xỉ lắm , chỉ

dành cho một số ít các cá nhân ( không

có em trong đó ) . Nói các thím đừng

cười chứ 3 năm cấp 3 em đếch quen đứa

con gái nào trong trường cả chứ nói gì

đến yêu , thế nên những câu chuyện tình

yêu mà em kể ở đây đều là do em nghe kể

lại hoặc chứng kiến nên nếu có một số

tình tiết bất hợp lý thì các thím bỏ quá

cho nhé

Trường em quy định rất nghiêm về cái

yêu đương này , đuổi khỏi KTX ( gần

tương đương đuổi học ) là hình phạt

hành cho các đôi yêu nhau . Mà không

đuổi cả 2 đâu nhé , nếu 2 đứa yêu nhau

mà bị phát hiện thì cả 2 tên sẽ bị lôi

xuống phòng quản sinh , viết tường trình .

Ai nhận yêu trước thì đuổi người đó

còn nếu không ai chịu nhận thì

đuổi cả 2 nhưng ít trường hợp đuổi cả 2

lắm ( chủ yếu toàn đuổi zai thôi )

. Dù nội quy khắc nghiệt như vậy nhưng

tình yêu vẫn cứ đâm chồi nảy lộc giữa sa

mạc khô cằn ( em văn hoa tẹo ) . Tất cả

mọi hoạt động tán gái ở chỗ em đều qua

đường thư tay hết nên lãng mạn lắm

. Mà để truyền thư tay cũng

không hề đơn giản đâu . Muốn truyền thư

thì phải có người quen bên nữ mới đưa

được . 2 cách phổ biến nhất là lợi dụng

lúc hỗn loạn ( lúc đi học ,tập trung KTX )

hay nhét thư qua khung cửa sắt ( như tù

vậy ) . Sau thời gian thư qua thư lại là

thời gian yêu nhau ( em không tính tạch

nhé ) . Thư thư everywhere .

Nhưng ngoài tiết mụ thư ra còn nhiều tiết

mục lắm . Nào là 2 đứa ngồi nói chuyện ở

cửa sắt ( mỗi đứa một bên cửa , nói với

nhau qua tấm sắt ý ợ ) , nếu manh động

hơn thì vào nhà vệ sinh ôm hôn hay XYZ

( chắc không đâu ợ ) hoặc lên

phòng học nào đó tối tối bỏ trống mà ôm

hôn . Mà tình yêu của bọn em mộc mạc ,

đơn giản lắm , như thời bao cấp ngày xưa

vậy , được cầm tay gái là thích lắm rồi

. Quà tặng cũng đơn giản như

cái cốc , cái khan mặt thôi , nên không có

chuyện đòi quà đâu ợ .Sau đó là nếu

được ra nghỉ định kì thì đi chơi với nhau

( ca này khó vì lần nào ra chẳng có phụ

huynh ) . Vậy đó , vòng đời của một tình

yêu nó chỉ thế thôi các thím ợ . Tuy nhiên

có 1 cau chuyện tình yêu ở khóa em có lẽ

bất cmn hủ rồi các thím ợ :

Chuyện xảy ra khi em học lớp *** . Khóa

em khi đó có một bạn nữ tên Chi ( tên

nhân vật đã được thay đổi ) , nhìn trông

cũng khá xinh xắn ,chuyển chen nganh

vào khóa em . Vì là gái mới vào trường

nên ban đầu được khá nhiều ánh mắt

con zai nhìn ngó , dò xét , trong đó có

Tùng ( đã re-name ) , một hót boy của

khối em . Tùng đã yêu Chi ngay từ cái

nhìn đầu tiên ( em đoán vậy ) . Sau đó

Tùng bắt đầu tấn công Chi . Thư tay , với

những lời văn chất chứa đầy yêu thương ,

được kiểm duyệt sát sao bởi một hội

đồng cố vấn kinh nghiệm , lần lượt đến

tay Chi . Nhưng không có hồi âm . Tùng

nhất quyết không chịu thua , chuyển sanh

phương án nói chuyện 1-1 ( do Chi tuy

mới vào nhưng khá xinh xắn , lại giỏi đàn

ca sáo nhị nên được tuyển vào bên văn

nghệ của BTQ , Tùng thì tuy không trong

biên chế nhưng lại khá thân thiết với BTQ

nên không vấn đề gì ) . Tuy Chi có đồng ý

nói chuyện nhưng Chi cho biết đã có gấu

ở nhà nên rất cương quyết trước tình

cảm của Tùng . Tuy vậy Chi vẫn nói

chuyện khá thân thiết với Tùng . 4,5

tháng trôi qua như vậy , dù Chi rất cương

quyết nhưng Tùng vẫn rất yêu Chi , bởi

vậy Tùng quyết điịnh làm một cú tỏ tình

thật hoành tráng . Lúc đo gần Tết nên kỉ

luật khá bát nháo , nên Tùng có nhờ

mang được vào một cái điện thoại , nên

Tùng quyết định chia tay Gấu ơ quê ( Số

là Tùng có yêu một cô gái ở quê , cô gái

ấy yêu Tùng rất nhiều và nghe giang hồ

đồn là đã XYZ rồi thì phải ) . Tối hôm đó

tùng lên lớp em chơi rồi rút điện thoại ra

gọi :

Alo , em nghe . Giọng con gái cất lên , rất

ngọt ngào . Cả lớp em đang học

cũng quay lại hóng hớt .

Em ak , Anh có chuyện muốn nói với em .

Em bình tĩnh nghe anh nói nhé .

Anh nói đi . Giọng cô bé hơi run , có lẽ cô

ấy biết có chuyện không lành .

Mình ……. Chia … Tay nhé

Cô bé ấy nức lên khóc , khóc to , nức nở

lắm . Cả lớp em đang ồn ào như vậy mà

im bặt . Tiếng khóc đấy nghe buồn lắm ,

thương tâm lắm , như xé long người khác

vậy , cô ấy cứ thế khóc mãi không dừng .

Em với mấy đứa bạn nữa bỏ ra ngoài

hành lang đứng . Tiếng khóc của cô ấy em

vẫn nhớ đến bây giờ , nó ảnh hưởng rất

nhiều đến những quyết định trong tình

yêu của chính bản thân em . Em không

bao giờ muốn gấu của em phải khóc vì

em một cách thương tâm như vậy cả 

Chia tay xong , Tùng quyết định làm một

điều bất ngờ để tỏ tình với Chi . KTX bọn

em kỉ luật rất cứng nên những màn tỏ

tình kiểu hoành tráng không hề có , thế

mà Tùng quyết định là người đầu tiên làm

chuyện này mà không cho ai biết , kể cả

Chi lẫn bọn em . Rồi một hôm gần đến

ngày nghỉ tết , Tùng rủ Chi lên tầng 4 khu

học bên nam . Chi cũng đi theo và đến

nơi thì . Một con đường làm bằng nến ,

trên con đường đó phủ hoa hồng , và ở

cuối con đường là một trái tim bằng nên

phủ hoa hồng nốt . Tùng tỏ tình

với Chi ngay tại đó . Chưa hết , Tùng còn

dẫn Chi hướng về phía hồ nước phía

trước trường . Một tấm xốp được thả trôi

trên hồ, trên đó là chữ T , C , ở giữa có

trái tim . Trường em thấy thế xôm tụ hẳn

lên ( bọn em ở KTX nhìn trực diện ra hồ

luôn ) . Và các bác biết không , Chi từ

chối các bác ợ . Tùng về phòng ,

không nói câu gì , tuyệt thực cho đến khi

Chi đồng ý . 1 ngày trôi qua , dù biết

Tùng đang tuyệt thực nhưng Chi vẫn

không thay đổi . Đến đêm ngày thứ 2 ,

phòng em đang ngủ ngon lành thì Xoảng .

Tiếng của kính vỡ làm bọn em giật mình ,

chạy sang phòng bên cạnh xem thế nào

thì thấy Tùng đấn vỡ của kính , lấy mảnh

thủy tinh rạch tay , lấy máu viết thư cho

Chi các bác ợ . Mặc cho bọn em

can ngăn nhưng Tùng vẫn cứ viết , đến

khi viết xong thì gục luôn ( 2 ngày không

ăn mà lại mất máu như thế không gục mới

lại ) , bức thư đó được một tên chuyển

khẩn cấp cho Chi , còn bọn em cuống

cuồng đưa Tùng xuống y tế . Y tế biết ,

MrX biết chuyện Tùng đấm của kính thì

quyết định gọi bố mẹ Tùng lên đưa con

về . Nghĩ cũng tội cho bố mẹ Tùng , nhà

xa tầm 400 – 500 km , nửa đêm nghe tin

con như thế thì chắc hai bác ấy khổ lắm .

4h chiều , bố mẹ Tùng xuống đến nơi ,

nhận quyết định đuổi học từ đích thân

MrX . Tùng đã tỉnh , biết mình đuổi học

thì khóc các thím ợ . Bọn em theo Tùng

lên dọn đồ rồi bảo nhau đưa Tùng xuống

nhà bếp ăn với an hem bưa cuối . Tùng

đồng ý đi ăn mà tay vẫn cầm chặt cái lọ

đựng 3 bông hoa hồng giấy mà dự định

tặng Chi . Nhìn cái cảnh đó bọn em lẫn bố

mẹ Tùng chỉ biết lắc đầu thôi . Đến tất

niên thấy tùng hơn hỏ khoe với bọn em là

Chi nhận lơi yêu nó rồi . Theo các thím thì

đây là tình yêu thật sự hay chỉ là sự

thương hại thôi

Mà cái tình yêu của bọn em chỉ dành cho

một số người , thế nên hiện tượng chồng

lấn lên nhau là điều không thể tránh khỏi.

Em A hôm trước yêu anh B , hôm sau yêu

anh C bạn thân của anh B là chuyện

thường ở huyện rồi . Có 1 đứa mà thi

nhau yêu đi yêu lại . Cũng đúng , tình yêu

vớ vẩn mà , nhưng 2 thằng bạn thân yêu

chung 1 đứa thì ….

Yêu gần đã khó như vậy , thì yêu xa nó

khổ lắm các bác ợ . Thời đại này , ở gần

bê nhau , nhắn tin gọi điên suốt ngày mà

còn bị cắm sừng ( em thấy Voz có cả sơ ri

luôn ) thì bọn em , không có điện thoại ,

không có máy tính , không nhắn tin ,

không gặp nhau hàng ngày nữa cơ . 1

tháng được hôm ra định kì 1 ngày thì chỉ

co thể giải quyết khâu nói chuyện thôi ,

còn muốn gặp mặt thì chỉ có Tết và Hè ,

thế nên bọn em thi thoảng gặp đứa bỏ

ăn , bỏ uống vì bị cao them 20 cm nữa là

bình thường . Haizzzzzzzzzzzzzzzzzzzz khổ

lắm các bác ợ

Em rất muốn review cho các bác them

nữa nhưng 3 năm cấp 3 em chả quen

đứa con gái nào trong trường cả , lại

them FA nên chỉ review đến đây thôi ợ .

Chap sau sẽ là chap quan trọng nhất , là

câu trả lời cho câu hỏi : Bọn em chịu

đựng như vậy vì điều gì . Thân ái chào

các thím hẹn gặp các thím ở

chap sau nha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro