ĐAU

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đau...

Không đơn giản là cảm thấy không thở được, mọi giác quan mờ mịt, thân xác không thể điều khiển bằng lý trí, toàn thân lịm đi, trái tim dường như bị bóp nghẹt.

Mà sẽ là…sự hụt hẫng, một đôi mắt tìm kiếm trong vô vọng để rồi nhận ra mình đã để mất cái gọi là yêu thương.

Là một nụ cười gượng, rực sáng như ngọn đèn trong màn đêm sương mù dày đặc, nhưng trong đôi mắt chỉ toàn là một gam màu xám xịt.

Là những câu nói mang tính sát thương lớn, nhưng khi người ta đau, mình lại đau gấp vạn. Đôi môi chịu sự điều khiển của lý trí, nói một cách sắc nhọn, rõ ràng nhưng cổ họng nghẹn cứng lại. Để rồi chỉ một câu nói nhẹ nhàng của người ta, lại dễ dàng òa khóc như một đứa trẻ. Rồi sau đó lại lặng lẽ lau nước mắt, mỉm cười và cường quyết bước đi. Lạnh như một tảng băng, vô hồn…

Là đôi mắt đầy yêu thương dõi theo một ai đó, để nhìn thấy nụ cười không dành cho mình, ánh mắt không hướng về mình. Để nhận ra trong trái tim người ta mình không hề tồn tại… Muốn trốn chạy, nhưng không thể có đường lui.

Đau… là cảm thấy mình giống như một con mèo hoang, lang thang trong mùa đông lạnh giá. Muốn có một bờ vai để dựa vào, một bàn tay nắm lấy. Muốn đối xử tốt với ai đó. Nhưng rồi nhận ra thứ mình có được chỉ là một nụ cười nhạt coi mình là một trò đùa, hay chỉ là một món đồ chơi vô nghĩa.

Đau cũng sẽ là khi nhìn thấy những người xung quanh hạnh phúc, để rồi ganh tị khi người đó được yêu thương. Chạnh lòng một chút thôi, nhưng đủ để trái tim đa cảm có thể nhỏ giọt lệ cảm thương cho số phận của mình.

Đau… là nỗi trống vắng khi những cơn gió lạnh ùa về. Là những buổi chiều tà lủi thủi một mình trong phòng trọ. Gia đình xa quá, bạn bè cũng mỗi đứa một phương. Vậy là co mình lại như đứa trẻ cô đơn vào mỗi buổi tối. Để trái tim bớt cô đơn, để khóe mắt không còn cay, để tìm hơi ấm trong nụ cười giả dối.

Liệu ai có thể đủ kiên nhẫn lấp đầy nỗi đau?

p/s: Muốn gửi tới một người chị, nó không hẳn là những gì em tự viết và nghĩ ra. Đơn giản em thấy nó khá giống chị. Mạnh mẽ lên chị nhé! Cuộc sống nó là thế, học cách yêu bản thân mình chị à! ttks

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro