Chap 3: Đại lục Hoa Vân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nơi con đang sống hiện tại là ĐẠI LỤC HOA VÂN, sở dĩ có cái tên là HOA VÂN là do năm xưa khi yêu ma hoành hành, con người chúng ta rơi vào cảnh lầm than , khắp mọi nơi đều là biển máu. Khi ấy cụ tổ của con Phàm Đăng đã cùng với những người khác đứng lên chống lại yêu ma. Nhưng lực lượng của chúng rất mạnh, mấy người cụ tổ con không thể khắc chế được chúng. Ngay tại thời điểm nguy cấp đó thì một người tham gia cùng cụ tổ con, trong một lần lẩn trốn trong hang núi đã tìm ra quyển sách trong trạng thái nó đang phát sáng và bay lơ lửng trên không, khi người ấy xem xét chữ trên trang sách ấy thì phát hiện nó có cách phong ấn yêu ma. Tưởng rằng mọi chuyện sẽ được giải quyết nhanh chóng nhưng khi đọc quyển sách đó thì ai cũng phải do dự. Họ phải lấy toàn bộ sức mạnh của mình và máu của 30 người dũng sĩ, còn có tinh hạch của trăm loài thú dùng làm phong ấn , khi ba người có sức mạnh cao nhất đọc phong ấn trong đó có cụ cố Phàm Đăng của con người đọc ấn phong của phong ấn thì chính bản thân họ sẽ hồn siêu phách tán cùng những người khác tham gia. Vì dân chúng, vì đất nước, vì gia đình, ông đã cùng bạn bè của mình hạ quyết tâm thực hiện. Khi yêu ma bị phong ấp, chính cái nơi đó đã mọc lên muôn ngàn loài hoa và hiện lên một phiến đá có khắc chữ VÂN, không ai hiểu ý nghĩa của chữ vân ở phiến đá là gì, .Để đánh dấu sự kiện lịch sử đó và nhằm nhớ tới công ơn của các vị thú sư, dũng sĩ, dược sư ...thì tiên hoàng đã lấy cái tên HOA VÂN để đặt tên cho đất nước. Nghe kể xong Nhã Tâm đã biết đấy không phải là trái đất nơi cô từng sống mà là mộ thế giới khác, có những chức vụ kì lạ.  (Sự kiện (hay truyền thuyết gì đấy)là dân chúng truyền tai nhau ông chỉ kể lại thôi nha nhưng phần trăm là đúng khá cao)

    Trong lòng suy nghĩ cái quyển sách thật kì lạ và cái nơi mọc nhiều hoa chắc đẹp lắm đây nhưng là chỗ phong ấn yêu mà không biết có vào được không nữa phải hỏi thử mới được, cô tò mò hỏi ông

    "Phụ thân người có thể cho con biết quyển sách phong ấn đó giờ đang ở đâu không, với cả cái chỗ phong ấn mọc nên nhiều hoa có thể vào được không nó hiện tại đang nằm ở địa phương nào ?"

  Ông hơi ngạc nhiên trước câu hỏi của con gái, vội hỏi lại"Sao con lại hỏi chuyện này ?"

  "Con chỉ tò mò thôi mà người nói cho con nghe đi mà"Cô làm lụng với ông, với sự "đáng yêu "của cô sao ông có thể kháng cự lại được cô nghĩ thầm trong lòng (Bà này sao tự kỉ quá vậy)

  Ông hỏi lại cô "Con thật sự muốn nghe"

"Vâng ạ, phụ thân mau nói đi"Cô dục ông kể cho mình

   "Thật ra thì quyển sách ta nói với con, nó chỉ là bốn phiến đá nhỏ được khắc chữ phía trên chứ không phải là quyển sách bình thường. Còn việc bây giờ nó đang ở đâu không ai biết, ta chỉ biết được những phiến đá ấy đã bị tách rời mỗi phiến ở một nơi. Ta từng nghe có người đồn rằng các phiến đá ấy ở dưới biển, có người nói nó ở đất nước khác...những tin đồn chưa ai xác thực lên không đáng tin. Còn về chuyện nơi phong ấn, thì đó là nơi không ai có thể vào được vì mùi hương của những loài hoa ở đó tỏa ra khiến người ta bị mê muội. Rơi vào ảo giác dù người có mạnh thế nào cũng không thể tránh khỏi. Đã có người từng vào nơi đó nhưng cuối cùng không thấy họ thoát ra ngoài ." Ông ôn tồn nói với con mình

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro