Chương 55

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 Bên trong tiếng nổ còn có đinh một tiếng vang giòn giã, chính là U Minh Đột Thứ Trảm của Chu Trúc Thanh chuẩn xác kề trên cổ Diễm.

Nàng cùng Đái Mộc Bạch trong lúc đó phối hợp ăn ý giống như Đường Tam, Bích Linh cùng Tiểu Vũ. Đái Mộc Bạch cường công trực diện, nàng tựa như u linh ẩn núp ở sau lưng Đái Mộc Bạch, cho đối thủ một kích chí mạng.

Nhưng làm Đái Mộc Bạch cùng Chu Trúc Thanh thầm giật mình chính là khí huyết cuồn cuộn, trong U Minh Đột Thứ Trảm của Chu Trúc Thanh, chẳng qua chỉ lưu lại trên cổ Diểm vài vệt trắng mà thôi, cũng không có chút tổn hại, trên người hắn ngược lại càng thêm nóng rực.

Phòng ngự thật mạnh.

Cực Nhiệt, Cường Công, Cường Phòng, đây là võ hồn của Diễm, hỏa diễm lĩnh chủ.

Nhìn theo phương diện khác, võ hồn của hắn hẳn là thuộc loại thú võ hồn, bởi vì thời điểm sử dụng, chính là hình thái Vũ hồn phụ thể. Đạt tới cấp năm mươi, Diễm dựa vào hai cái hồn kĩ trước làm cho thân thể của chính mình cứng rắn đến loại trình độ này, có thể thấy được uy thế mạnh mẽ của nó.

Hỏa Diễm Lĩnh Chủ của hắn cũng không tính là hỏa thuộc tính, mà là hỏa, thổ song thuộc tính. Có thể làm một thành viên trong hoàng kim thế hệ đầu, lại há có thể bình thường?

Bọn họ giao thủ bên này, Chu Trúc Thanh cùng Đái Mộc Bạch bị kích thứ nhất áp chế.

Mà bên kia, Tiểu Vũ cùng Mã Hồng Tuấn lấy hai đối ba vẫn chưa có gì bất lợi.

Bím tóc của Tiểu Vũ không biết khi nào thì tản ra, phiêu phù ở trong không trung, tóc dài đen nhánh tựa như suối chảy dài xuống dưới chân. Thân hình khẽ động, tóc đen trên đầu đã tựa như một đám mây đen mà tản ra, mà thân thể của nàng cũng nhẹ nhàng bước ra ngoài, thẳng tới gần sát đối phương.

Đối thủ cẩn thận nghiên cứu qua Sử Lai Khắc bát quái tự nhiên hiểu được đặc tính hồn kĩ của Tiểu Vũ, chỉ có hoàn toàn cận thân, thực lực của nàng mới có thể phát huy trình độ lớn nhất. Mà chỉ cần cẩn thận cản trở nàng, nàng sẽ không còn uy hiếp.  

  Bởi vậy, một trong ba gã chiến hồn sư của đối phương chợt tiến lên từng bước, một tầng cường quang cùng với đệ tam hồn hoàn phát sáng, hào quang chợt khuếch tán, biến thành một cái quang hoàn màu trắng khuếch trương, đánh về phía Mã Hồng Tuấn cùng Tiểu Vũ.

Đương nhiên, diện tích bao phủ còn có Trữ Vinh Vinh cùng Áo Tư Tạp sau lưng bọn họ. Dĩ nhiên là một cái kỹ năng cùng loại với Kháng Cự Hỏa Hoàn của Hỏa Vũ. Chẳng qua thuộc tính không phải hỏa diễm, mà là cùng loại thuộc tính với thần thánh.

"Xếp hàng thẳng. "Tiểu Vũ hét lớn một tiếng, mạnh mẽ mở ra song chưởng.

Phản ứng của Mã Hồng Tuấn, Áo Tư Tạp, Trữ Vinh Vinh ba người phi thường nhanh, nhờ vào phi hành ma cô tràng, lúc này tốc độ của bọn họ ở trên không cực kỳ kinh người, trong nháy mắt, ba người liền cùng Tiểu Vũ trực tiếp xếp thành một hàng, mà góc độ đường thẳng này cùng quang hoàn màu trắng của đối thủ lại không thể nào tiếp cận thẳng góc.

Đệ tứ hồn hoàn màu tím từ trên người Tiểu Vũ phát động, quang thải màu vàng quét lên trên người của hắn, hồn hoàn màu trắng vốn có thể đem bọn họ đánh bay liền bị tiêu thất trước người Tiểu Vũ, làm cả quang hoàn nhiều thêm một cái lỗ hổng.  

  Mà cũng một cái lỗ hổng như vậy, sau khi khuếch tán, căn bản là không có tác dụng đối với Tiểu Vũ với Mã Hồng Tuấn ba người cùng bảo trì đường thẳng.

Gia tốc, Mã hồng tuấn vọt tới trước. Sau khi Tiểu Vũ mở ra đệ tứ hồn kĩ Vô Địch Kim Thân, cả người trong nháy mắt đã mất tích.

Vô địch, tuyệt đối vô địch. Trong vòng Vô Địch Kim Thân sinh ra tác dụng, đúng là Tiểu Vũ hoàn toàn vô địch.

Kỹ năng này phối hợp cùng kỹ năng có trước đó của Tiểu Vũ, giống như là đã sớm có trù tính, không có đệ tứ hồn kĩ này, Tiểu vũ chính là cường giả cận thân, sau khi sử dụng kỹ năng này muốn cho nàng không tiếp cận cũng không được.

Sau Vô Địch Kim Thân chính là Thuấn Di, ngay sau đó, Tiểu vũ đã đi tới bên người đối thủ kia vừa mới phóng thích quang hoàn. Vị trí xuất hiện của nàng cực kỳ xảo diệu, đúng là nơi cách xa nhất của hai gã chiến hồn sư khác bên đối phương. Đối phương cho dù thi triển hồn kĩ, cũng phải xẹt qua trên người đồng bọn phóng thích quang hoàn kia mới có thể ảnh hưởng tới trên người Tiểu Vũ.

Đám mây tóc đen tựa như linh xà bò lên cổ của đối phương, lúc này, hiệu quả của Vô Địch Kim Thân còn chưa biến mất, trong nháy mắt đối thủ lại bạo phát một cái hồn kĩ dừng ở trên người Tiểu Vũ vốn không có thể sinh ra hiệu quả gì. Hắn muốn bắt lấy tóc dài của Tiểu Vũ, nhưng tóc dài kia tựa như là có sinh mệnh cực kỳ trơn tuột, tay hắn cản bản là không thể lưu lại trên mái tóc dài.

Cổ bị quấn quanh buột chặt, một chân của Tiểu Vũ đã điểm tại trên eo của hắn. Tuy rằng công phu Đường Môn đắc ý của Đường Tam cũng không áp dụng được với Tiểu Vũ, nhưng hai người ở cùng nhau một thời gian dài như vậy, những nhược điểm trên người của con người, Đường Tam đã sớm chỉ cho Tiểu Vũ.

Eo bị mủi chân điểm trúng, đối thủ nhất thời mất ý chí, ngay sau đó, Yêu Cung của Tiểu Vũ dưới trạng thái Vô Địch Kim Thân phát động.  

  Bản thân lực lượng Yêu Cung đã được gia tăng gấp đôi, mà Vô Địch Kim Thân lại có thể tăng thêm cho Yêu Cung, lực lượng trong nháy mắt đột phá cho dù là sáu mươi cấp hồn sư bị ném cũng không hề có biện pháp chống cự. Huống chi gã đội viên này của Võ Hồn điện chiến đội, huyệt vị ở ngay eo vừa lúc bị mũi chân điểm trúng, cả người giống như đằng vân giá vũ bay ra.

Chỉ là hoàn thành một cái động tác đơn giản này, Tiểu Vũ cũng không có thi triển Bát Đoạn Suất đuổi theo hắn. Mà là rất linh hoạt nhảy lên, thân thể trơn bóng như một con cá bắn lên không trung, vừa lúc né tránh công kích của hai gã chiến hồn sư khác bên đối phương. Đồng thời, nàng cũng hấp dẫn chú ý của hai người. Nhưng lại dùng ra một cái nháy mắt rồi dời đi. Nàng đã thành công thoát ly phạm vi công kích của đối phương.

Mà đúng lúc này, phương hướng của hồn sư bị ném ra kia cũng đã kịch liệt nổ vang.

Bị Yêu Cung quật nặng, hồn sư phóng thích quang hoàn nhất thời rơi vào trạng thái hôn mê. Mà ngay tại phía sau, Mã Hồng Tuấn sớm đã chờ đợi cơ hội chuẩn xác từ trên trời giáng xuống. Tà Hỏa Phượng Hoàng đệ tứ hồn kĩ, Phượng Hoàng Khiếu Thiên Kích, phát động.

Đối thủ mê muội, là thời cơ tốt nhất để kỹ năng này của Mã Hồng Tuấn phát động, hắn đương nhiên sẽ không bỏ qua. Quang mang bao phủ trong phạm vi không lớn, cột lửa trong phút chốc cháy rực lên. Bên trong nổ ầm ầm, tên đội viên kia đã bị ngọn lửa thôn tính hoàn toàn.

Ngay sau đó, thân ảnh của Mã Hồng Tuấn từ trong cột lữa đi ra, đồng thời hướng phía sau tung một cước đá ra, một thân ảnh đã hoàn toàn bị cháy đen nhất thời văng ra ngoài.

"Lập tức chữa trị. Bằng không chết cũng đừng trách ta. "Mã Hồng Tuấn, Tiểu Vũ hai người đã hội họp cùng nhau. Lúc này, tác dụng của Vô Địch Kim Thân của Tiểu Vũ, cùng với Phi Hành Ma Cô tràng vừa lúc biến mất.  

  Nhờ lợi dụng vào phối hợp xảo diệu cùng hồn kĩ hoàn chỉnh, bọn họ thành công giải quyết một đối thủ. Làm tỷ lệ trước mắt xuất hiện lệch lạc.

Rất nhiều tiếng nổ đủng không ngừng từ trong hồng vụ vang lên. Có thể thấy được tinh hình chiến rất kịch liệt, một thanh âm kêu to gần như bị bóp méo cùng với tiếng âm vang liên tục truyền ra. Chiến đấu bên trong hồng vụ mọi người bên ngoài không nhìn thấy được, nhưng sáu người còn lại của Sử Lai Khắc thất quái đều hiểu được, vào lúc này, ai cũng không giúp được Đường Tam và Bích Linh. Trừ phi chính hai nguyện ý thoát ly hồng vụ của đối phương. Nếu không mấy người khác hiện tại tiến vào bên trong hồng vụ, chỉ là tăng thêm phiền toái cho hắn.  

  Bên kia Đái Mộc Bạch cùng Chu Trúc Thanh, hai người sau khi cùng đối thủ va chạm lần đầu, lập tức đổi thành du đấu, không cùng Diễm dùng cứng đối cứng. Dựa vào tốc độ của Chu Trúc Thanh ở trên mặt đất một bên đánh lén, Đái Mộc Bạch trực diện thu hút. Mặc dù hồn lực của hai người kém đối thủ không ít. Có lẽ trong thời gian ngắn cũng khó có thể phân ra thắng bại. Dù sao, Đái Mộc Bạch cùng Chu Trúc Thanh vẫn còn đòn sát thủ UMinh Bạch Hổ chưa dùng tới. Diễm cũng không dám ép bọn họ quá mức. Thân là hồn vương, hắn cũng không có nắm chắc có thể cản trở UMinh Bạch Hổ. Hiện tại hắn chỉ hy vọng, Tà Nguyệt cùng Hồ Liệt Na có thể nhanh chóng giải quyết Đường Tam trong hồng vụ.

Chỉ dựa vào những người bên ngoài này, hiện tại xem ra, muốn chiến thắng Sử Lai Khắc bát quái đã không còn dễ dàng .  

  Đường Tam trên mặt toát ra một tia hàn quang lạnh như băng, hai tay ở trước ngực khép lại, hào quang trong mắt mỗi một lần lóe ra, không khí tựa hồ trở nên ngưng kết vài phần, Bát Chu Mâu sau lưng tựa như tám cây trường mâu, không ngừng đâm ra từ những góc độ không thể tư nghị, mà thân thể của hắn di động, cũng hoàn toàn dựa vào khống chế của Bát Chu Mâu.  

  Nguyệt Nhận của Tà Nguyệt so với trong tưởng tượng của Đường Tam còn mạnh hơn nhiều, Bát Chu Mâu cứng cỏi như vậy, mỗi một lần cùng Nguyệt Nhận của hắn va chạm, cũng sẽ lưu lại một ít dấu vết, thậm chí một vài móng vuốt nhỏ đều bị Nguyệt Nhận cắt mất.  

 Phải biết rằng, Bát Chu Mâu của Đường Tam đã trải qua gia tăng của hai đầu Nhân Diện Ma Chu, còn có sự tôi luyện của hai đại tiên thảo. Bởi vậy có thể thấy được, lực công kích của Nguyệt Nhận trong tay Tà Nguyệtmạnh khủng khiếp đến mức nào a.

Đồng thời, Đường Tam cũng phát hiện, bên trong Võ hồn dung hợp kĩ, trên thân thể của Tà Nguyệt có một loại tác dụng đặc thù. Ít nhất có tỷ lệ ngoài ba mươi phần trăm có thể tự động né tránh công kích của mình, nhờ có Bích Linh  giúp đỡ nên hắn có nhanh tay hơn đối thủ đoán được động tác kế tiếp nên làm thế nào, cho nên khả năng này trở nên vô dụng.

Tà Nguyệt cũng nhận ra điểm này, ánh mắt căm phẫn nhìn Bích Linh một cái liền tiếp tục cùng Đường Tam giao đấu, dù sao chỉ cần một cái lơ là thì hắn sẽ bị Đường Tam phản kích.

Nhìn Nguyệt Nhận làm hao mòn Bát Chu Mâu của Đường Tam, Tà Nguyệt mới lấy lại cân bằng, Võ hồn dung hợp kĩ yêu mỵ của hắn cùng với Hồ Liệt Na tuy rằng không đủ có tính trực tiếp công kích cường đại, nhưng là đúng là bởi vì như thế, đối tiêu hao của hồn lực liền so với chút công kích tính Võ hồn dung hợp kĩ chậm hơn nhiều, thời gian đủ duy trì phiến năng lượng sương mù màu hồng này rất dài, sau khi hắn cùng với Hồ Liệt Na dung hợp, thực lực bản thân đã tăng vọt tới có hơn sáu mươi cấp rồi. Hắn rất tin tưởng, dưới tình huống như vậy, Đường Tam không có khả năng thắng được mình.

Bích Linh nào cho chuyện đó xảy ra, ngay lúc Tà Nguyệt sắp tiếp cận thân thể Đường Tam, Đường Tam lập tức phóng thích một cái kỹ năng Quấn Quanh hoặc là Ký Sanh, mới có thể làm hắn tạm thời dừng lại, thoát ly ra phạm vi công kích thì Bích Linh  vung tay phải lên, kế tiếp không chút tiếng động nào vậy mà cắt đứt Nguyệt Nhận của Tà Nguyệt, đồng thời khiến cho người hắn xuất hiện vài đạo vết thương, nếu không phải Bích Linh không chế tinh chuẩn thì hắn đã bị cắt ra thành nhiều khối.

Tà Nguyệt bỏ qua cảm giác đau đớn mà nhìn tay phải của nàng bao phủ bởi  một quầng sáng ánh kim, từ năm ngón tay nàng bắn ra năm lưỡi đao dài hơn một thước màu vàng nhạt, thì thào cắn răng nói: " Lại là hồn cốt!"

Bởi bị thương nặng cho hồng vũ không thể duy trì nữa,  Đường Tam và Bích Linh đều có thể nhìn thấy những người khác.

Đồng thời mọi người cũng nhìn thấy kết quả trận chiến bên trong hồng vụ, mọi nhìn Tà Nguyệt cả người đều là thương tích trong Đường Tam có chút chặt vật nhưng không bị thương, về phía Bích Linh thì hoàn hảo. Duy chỉ có bản thân nàng biết sử dụng  hồn cốt  Ám Kim Khủng Trảo Hùng mất 30% Hồn Lực, thật sự quá hao phí a!

 Diễm nhìn Tà Nguyệt bị thương như vậy không khỏi giật mình, giáo hoàng Bỉ Bỉ Đông khó tin không kém, chỉ hai đứa cấp hồn Tông mà có thể ép Tà Nguyệt đến như vậy. Bởi vì Bích Linh thu lại hồn cốt cánh tay phải trước khi hồng vụ tan cho nên không ai biết nàng cũng có hồn cốt.

Tà Nguyệt có chút phẫn nộ rồi, cho dù đối thủ có hồn cốt, nhưng lực lượng của hắn hiện tại cũng kết hợp chính mình cùng Hồ Liệt Na hai người.  

Đã có thể tính như thế, hồn lực của mình so với đối thủ cao hơn nhiều như vậy, thời gian dài như vậy còn không thể đánh bại đối thủ sao?  

Không, quyết không có thể.

Đồng tử của Tà Nguyệt bắt đầu kịch liệt co rút lại,gân xanh trên tay cầm một đôi Nguyệt Nhận, song chưởng chậm rãi hướng hai bên thân thể duỗi thân, Nguyệt Nhận triển khai, hợp thành một cái hình vòng tròn. Ánh mắt hắn dừng ở trên người Đường Tam và Bích Linh ánh mắt hắn giống như ma quỷ đang chọn người để cắn.

Bích Linh và Đường Tam vẫn bình tĩnh, dù hiện tại đang ở trong Yêu Mỵ kết giới nhưng hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi Linh Mâu đã hóa giải nó.

Thở sâu, Tà Nguyệt tựa hồ cũng không sốt ruột, ngóng nhìn Đường Tam và Bích Linh, " Các ngươi là người thứ nhất nếm thử kỹ năng ta tự nghĩ ra. Có thể thua dưới kỹ năng tự nghĩ ra của ta, ngươi hẳn là cảm thấy vinh hạnh."  

Bích Linh bĩu môi nói: "Ngươi tự kỷ quá đi!" Nếu không phải vì tận lực giảm hồn lực tiêu hao không cần thiết thì tỷ đã phá nát luôn dung hợp hồn kỹ của ngươi rồi.

Đường Tam lạnh lùng nói: "Ngươi còn không có thắng mà.Thời điểm Phong Tiếu Thiên lúc trước đối với ta sử dụng Tật Phong Ma Lang tam thập lục liên trảm, hẳn là vẫn cùng ý nghĩ như ngươi, kết quả của hắn ngươi thấy rồi đó."  

Khinh thường cười, Tà Nguyệt trong mắt yêu dị ánh sáng đại thịnh, "Phong Tiếu Thiên loại thái điểu này cũng có thể cùng ta đánh đồng sao? Kỹ năng tự nghĩ ra của ta, đúng là không có sơ hở. Lãnh hội đi, Viên Nguyệt ."  

Tà Nguyệt động rồi, thân thể hắn tựa như gió xoáy chuyển động, trong phút chốc, cả người hắn cùng hai thanh Nguyệt Nhận cơ hồ cùng biến mất, xuất hiện ở trước mặt Đường Tam và Bích Linh, chỉ có một vòng tròn màu trắng thật lớn .

Không có tiếng xung đột chỉ cótiếng gió rít, tựa hồ tất cả thanh âm đều đã bị vòng tròn kia thôn phệ. Duy chỉ có hồng vụ trong Yêu Mỵ kết giới giống như lốc xoáy xoay tròn chung quanh vòng tròn màu trắng kia.

Vì chiến thắng Đường Tam và Bích Linh, Tà Nguyệt phải dùng một kích cực mạnh của hắn.

Nhìn về mặt hồn lực, Tà Nguyệt cùng Hồ Liệt Na cùng Diễm không sai biệt nhiều, về mặt hồn kĩ mọi người ai cũng có sở trường riêng. Hắn sở dĩ có thể trở thành đội trưởng trong hoàng kim một thế hệ, chính là bởi vì kỹ năng tự nghĩ ra này của hắn. Mà ở trong Võ hồn dung hợp kĩ Yêu Mỵ thi triển kỹ năng này, chính là một kích cực mạnh của hắn. Bằng vào một chiêu này,tự tay hắn đánh bại lão sư hồn lực đạt tới sáu mươi tám cấp của mình. Do đó được đề cử làmđệ nhất nhân của Võ Hồn điện trẻ tuổi một thế hệ .

Viên Nguyệt, một từ ngữ nghe đẹp biết bao, nhưng vào giờ phút này, xuất hiện ở trước mặt Đường Tam, nhưng là một cái hồn kỹ tự nghĩ ra không hề sơ hở .

Hình tròn là hình dạng hoàn hảo nhất, không có hình dáng sơ hở gì, nhưng liếc mắt một cái, Đường Tam đãbiết, từ đócó thể phát ra công kích cường đại cũng không phải Loạn Phi Phong Chuy Pháp của mình có khả năng ngăn cản .

Tà Nguyệt cũng không có khoa trương, kỹ năng Viên Nguyệt này quả thật là Tật Phong Ma Lang tam thập lục liên trảm của Phong Tiếu Thiên xa xa không thể so sánh được, nhưng là tần suất công kích, thì hai người kém rất nhiều.

Nhìn qua vòng tròn màu trắng kia, kỳ thật chính là Tà Nguyệt kéo hai thanh Nguyệt Nhận lấy tốc độ cực kỳ kinh người xoay thành vòng tròn .

Bích Linh biết, sau khi thực chiến Võ hồn dung hợp kĩ toàn lực thi triển kỹ năng này, cho dù Tà Nguyệt thắng lợi, hồn lực của hắn cùng Hồ Liệt Na hẳn là cũng sẽ không còn bao nhiêu.

Đưa mắt nhìn Đường Tam một cái, nàng liền gọi Cầm Lai Cửu Thiên ra đồng thời phát động hồn kỹ thứ ba: Uy áp,  trực diện tiếp xúc với Viên Nguyệt màu trắng, tia lửa cùng tiếng xa sát keng két đinh tai vang vọng khắp nơi. 

Đường Tam hiểu được, lúc này cho dù là chính mình sử dụng đệ tứ hồn kĩ Lam Ngân Tù Lung ở trước mặt bày ra mười đạo phòng tuyến, cũng sẽ bị Viên Nguyệt cấp tốc xoay tròn cắt đứt .

Mắt của Đường Tam sáng rực lên, thân thể hắn bắt đầu chuyển động, chính xác mà nói, là thân thể của hắn cũng bắt đầu xoay tròn rồi. Tám cái Bát Chu Mâu sau lưng toàn bộ duỗi thẳng, ở trong lúc Đường Tam xoay tròn, nhất thời biến thành một đoàn gió xoáy.

 Mặc dù Cầm Lai Cửu Thiên được gia cố mạnh mẽ nhưng vẫn không cách nào thắng được chiêu này, cho nên không lâu liền bị đánh bật ra. Bích Linh cũng không hoảng bởi vì chuyện này cũng nằm trong dự tính của nàng, mục đích thật chính là câu thời gian cùng giảm lực sát thương của chiêu này thôi.

Đường Tam xoay tròn cùng đối thủ là phương hướng trái ngược. Giờ khắc này, hồn lực của hắn toàn bộ đều ngưng tụ trên BátChu Mâu của mình. Hắn biết, đây là lần cuối cùng của mình, cũng là cơ hội duy nhất. Đến lúc này, kỹ xảo gì đều đã không có tác dụng.  

Có thể dùng, chính là song phương va chạm trực diện. Kháng phấn phấn hồng tràng, nuốt vào trong bụng. Đường Tam muốn toàn lực liều mạng .

Oanh ----

Lốc xoáy của Đường Tam tạm thời xoay tròn rốt cục va chạm với Viên Nguyệt. Đối sách tạm thời nghĩ ra cùng tự nghĩ ra kỹ năng của đối thủ cùng nhau va chạm, kết quả có thể nghĩ. Huống chi, hồn lực của đối thủ còn cao hơn hắn.

Cái Bát Chu Mâu thứ nhất vẫn ở trên Nguyệt Nhận, sinh ra lần đầu tiên nổ đùng.

Viên Nguyệt đình trệ một lát, thân thể trong đó của Tà Nguyệt cùng Hồ Liệt Na dung hợp mơ hồ có thể thấy được. Mạc dù đã có Bích Linh giảm sốc cho chiêu đó, thế nhưng Đường Tam vẫn chịu thương tổn không nhỏ phun ra một ngụm tiên huyết, cái Bát chu mâu kia ứng thanh tán vụn .

Đau đớn kịch liệt làm toàn thân Đường Tam một trận co rút, nhưng hắn biết. Vào lúc này mình tuyệt không có thể dừng.Nhờ vào đau nhức kích thích, thân thể hắn ngược lại xoay tròn càng thêm rất nhanh .

Tiếng nổ đùng thứ hai lại vang lên, thân thể hai người cơ hồ là phân biệt đụng nhau, lại đồng dạng xuất hiện. Lại là một cây tám chu mâu tán vụn .

Phải biết rằng, là ngoại phụ hồn cốt, Bát Chu Mâu sớm đã trở thành một bộ phận thân thể của Đường Tam, tựa như xương cốt bản thân hắn. Liên tục chấn vỡ hai cái, hắn có thể thừa nhận loại thống khổ thật lớn này sao?

Vẫn tiếp tục va chạm càng thêm thảm thiết. Cái thứ ba, cái thứ tư, cái thứ năm, thẳng đến cái thứ sáu Bát Chu Mâu trong lúc va chạm bị nghiền nát. Tự nghĩ ra kỹ năng Viên Nguyệt của Tà Nguyệt mới hơi chậm lại.

Kế tiếp, là cái thứ bảy. Miệng Đường Tam phun ra ngụm máu tươi thứ bảy, trên người hắn lúc này hoàn toàn bị phấn hồng quang mang bao phủ, dưới sự kích thích của kháng phấn phấn hồng tràng, hồn lực của hắn đã tăng lên tới đỉnh.

Hiện tại còn thừa một cây Bát Chu Mâu cuối cùng. Thân thể của Tà Nguyệt cùng Hồ Liệt Na dung hợp kia bởi vì tốc độ của Viên Nguyệt rơi chậm lại mà không thể hoàn toàn che dấu Tà Nguyệt bên trong.

Cơ hồ là dùng hết toàn lực, Đường Tam xoay ra một cây Bát Chu Mâu cuối cùng của mình.
Lần này không hề là nổ vang, mà là tiếng ma xát chói tai, Đường Tam mắt thấy cái thứ tám BátChu Mâu của mình cùng đối thủ va chạm không ngừng bị cắt thành từng đoạn .

Độ cứng rắn của Bát Chu Mâu hắn biết rõ ràng nhưng mà, tám cái Bát Chu Mâu bị nghiền nát. Sau lưng Đường Tam đã bị máu tươi nhiễm hồng. Đó là từ rễ Bát Chu Mâu bị đánh rách tả tơi chảy ra máu, lúc này sắc mặt hắn đã thành một mảnh tái nhợt.

Nhưng là, Đường Tam chống cự còn không có chấm dứt, hắn không có thứ chín cái chu chân, nhưng là, hắn còn có cái khác.

Hạo Thiên Chuy, tại thời khắc xoay tròn cuối cùng, rốt cục xuất hiện. Ở trong thân thể Đường Tam như gió lốc bắn nhanh mà ra, đập thật mạnh trên Viên Nguyệt của đối thủ.

Thanh âm ma xát chói tai nổ vang. Cùng với vô số đốm lửa từ trung tâm song phương va chạm bùng nổ.

Hạo Thiên Chuy nhảy vào không trung. Đường Tam cuối cùng cũngkhông kiên trì xoay tròn kịch liệt được nữa, phù phù một tiếng quăng đi ra ngoài, mau mà Bích Linh nhanh tay tiếp lấy nên hắn tránh khỏi  té ngã trên đất trên mặt.

Mà Viên Nguyệt xoay tron kia, bởi vì đòn nghiêm trọng cuối cùng này mà ngừng lại.

Sắc mặt của Tà Nguyệt đúng là khiếp sợ, ở thời điểm thi triển Viên Nguyệt, hắn chính là muốn một kích phải giết được Đường Tam, nhưng trình độ cứng rắn của Bát Chu Mâu vượt xa dự liệu của hắn. Mỗi một lần va chạm, Đường Tam tất nhiên sẽ tổn thất một cây Bát chu mâu, nhưng hồn lực của hắn cũng đồng dạng sẽ bị tiêu hao phạm vi lớn. Tới lần cuối cùng va chạm Hạo Thiên Chuy, rốt cục làm Viên Nguyệt kỹ năng của hắn không thể tiếp tục thi triển.

Mà hồn lực của hắn cùng với Hồ Liệt Na cuối cùng cũng không thể tiếp tục chống đỡ liên tục Võ hồn dung hợp kĩ.

Yêu Mỵ biến mất, hồng vụ thu liễm. Ánh mắt của tất cả người đang xem cuộc chiến cơ hồ đều tập trung ở tại trên người Đường Tam, Bích Linh cùng Tà Nguyệt xuất hiện trong hồng vụ.

Một bên Sử Lai Khắc bát quái chứng kiến Cầm Lai Cửu Thiên phát động hồn kỹ thứ ba: Uy Áp mạnh mẽ công kích hai người họ, Diễm định ra tay nhưng bị Đái Mộc Bạch ngăn lại chỉ có thể trơ mắt nhìn.

Ánh mắt Bích Linh lạnh lẽo vô cùng, tuy Cầm Lai Cửu Thiên không có rơi xuống trên người hai người Tà Nguyệt và Hồ Liệt Na nhưng do ánh sáng màu vàng  nhạt ấy lướt qua, nên hai người kia gánh chịu uy áp mà hét lên một tiếng đau đớn liền ngất liệm, nhìn mặt sàn liền ầm ầm sụp xuống cùngbầu không khí trong vòng một thước cũng bị dư chấn vặn vẹo điên cuồng liền biết chiêu này đáng sợ thế nào.

Người của Võ hồn điện đều không đẹp: Kết cục đã định!

Chỉ còn lại một mình Diễm thì không cách nào thắng được, Chu Trúc Thanh cùng Đái Mộc Bạch dùng ra võ hồn dung hợp kĩ U Minh Bạch Hổ. Diễm tuy rằng mạnh, nhưng hắn lấy một địch hai, đối mặt U Minh Bạch Hổ vẫn là bị hoàn toàn áp chế. Mà một bên khác, hồn lực của Tiểu Vũ cùng Mã Hồng Tuấn mặc dù ở lúc đầu tiêu hao rất lớn, nhưng ở sau lưng bọn họ, đã có hai gã phụ trợ hệ hồn sư hỗ trợ.  

Cửu Bảo ngọc lưu ly tháp của Trữ Vinh Vinh không ngừng luân phiên bắn ra các loại hào quang, đối bọn họ tiến hành các loại tăng phúc. Sử dụng Tam Khiếu Ngự Chi Tâm quả thực dễ sai khiến, cực kỳ tinh khiết, chung quy ở thời điểm Mã Hồng Tuấn cùng Tiểu Vũ bọn họ cần hỗ trợ nhất thì các loại hương tràng của Áo Tư Tạp cũng không ngừng từ trong tay chế tạo ra bay đến trong tay bọn họ tiến hành tiếp viện. Bởi vậy, mặc dù bên đối phương còn hai gã đối thủ hồn lực cao hơn bốn mươi lăm cấp, nhưng cũng có thể nói mang tính quyết định,chiếm được một tia thượng phong, đối phương hai người, thời khắc nào cũng đề phòng Tiểu Vũ khi nào thì lại thi triển vô địch kim thân của nàng.  

Giao Đường Tam cả người đầu máu cho Áo Tư Tạp chăm sóc, Bích Linh lập tức ra trận với thân phận không chế hồn sư, bằng vào Linh Mâu phối hợp với mọi người giải quyết nốt người cuối cùng của Võ Hồn điện hoàng kim cùng bốn người còn lại của Võ hồn điện.

Bất luận tâm chí của Giáo Hoàng Bỉ Bỉ Đông có bao nhiêu kiên định, đối mặt biến hóa thình lình xảy ra trước mắt cũng không khỏi sắc mặt đại biến.

Trọng tài ngây người một hồi lâu, mới mở miệng nói: "Sử Lai Khắc học viện thắng!"

Ngồi bên cạnh giáo hoàng, Trữ Phong Trí bên cạnh liền đứng lên, nâng tay lên, Thất Bảo Lưu Ly Tháp mang theo oánh nhiên trong bảo khố quang lặng yên xuất hiện ở trước mặt hắn, Trữ Phong Trí khẽ quát một tiếng, "Đi."

 Chỉ thấy trong tay hắn bảo tháp quay tròn ba vòng, phiêu nhiên mà ra, bảo tháp ở không trung nháy mắt phóng lớn, trong phút chốc, toàn bộ mặt trước Giáo Hoàng điện nhất thời rơi vào trong ánh sáng, Thất Bảo Lưu Ly Tháp của Trữ Phong Trí từ phía trước nhẹ nhàng, thể tích nhanh chóng bành trướng, trong nháy mắt công phu thế nhưng đã hóa thành một tòa bảo tháp cao tới mười thước, phù phiếm giữa không trung. Một đạo vầng sáng thản nhiên từ mi tâm Trữ Phong Trí bắn ra, trực tiếp rót vào bên trong Thất Bảo Lưu Ly Tháp, hắn trên người cũng lóe ra cùng Thất Bảo Lưu Ly Tháp đồng dạng hào quang.


Đây đúng là khí hồn chân thân của Thất Bảo Lưu Ly Tháp, tên là Thất Bảo chân thân.

Kiếm đấu la Trần Tâm cũng đồng thời đứng lên, lẳng lặng đứng ở bên người Trữ Phong Trí, hắn tuy rằng không có phóng xuất ra võ hồn của mình, nhưng trên người lại phóng thích khí tức cực kỳ phong duệ, mơ hồ bảo vệ Trữ Phong Trí.  

 Bảo tháp tầng thứ sáu, một đạo vầng sáng rộng rãi kích động mà ra, trực tiếp chiếu xạ ở trên người Đường Tam, mà Áo Tư Tạp, Bích Linh cùng Tiểu Vũ vẻ mặt lo lắng đang ở bên người Đường Tam lại bị đạo quang mang này hướng giữ ngã xuống.

Trong quá trình ngã xuống, một đóa hoa tươi nở rộ từ trong lòng ngực Tiểu Vũ lặng yên rơi xuống, Tiểu Vũ sắc mặt chợt biến đổi, nhanh chóng lấy tay chụp lấy Tương Tư Đoạn Trường Hồng, một lần nữa nhét vào trong lòng ngực mình. 

 Chính là một đoạn quá trình ngắn ngủi, Giáo Hoàng điện tiền, nhất thời có bốn cặp mắt đồng thời dừng ở trên người nàng. Vẻ kinh ngạc chẳng phân biệt được trước sau xuất hiện. Bốn đạo ánh mắt phân biệt đến từ chính Giáo Hoàng Bỉ Bỉ Đông, Cúc đấu la Nguyệt Quan, Quỷ đấu la Quỷ Mị cùng với Kiếm đấu la Trần Tâm.

Bích Linh vốn đang lo lắng Đường Tam chợt nghe Băng Linh Vương mở miệng nói: "Bại lộ rồi!" Sắc mặt trắng bệch nắm chặt lấy bàn tay của Tiểu Vũ, lập tức dùng tinh thần lực che chở cho Tiểu Vũ.

Bích Linh toát mồ hôi lạnh, cảm nhận ánh mắt của Giáo Hoàng Bỉ Bỉ Đông, Cúc đấu la Nguyệt Quan, Quỷ đấu la Quỷ Mị cùng với Kiếm đấu la Trần Tâm. Cùng bọn họ giống nhau xuất hiện biểu tình như vậy còn có Độc đấu la Độc Cô Bác cách đó không xa. Ánh mắt năm đại cường giả cơ hồ trong nháy mắt liền tập trung tại trên người Tiểu Vũ . Bích Linh cắn răng chịu đựng  lực áp bách từ trên người bọn họ truyền đến, sắc mặt nhất thời tái nhợt thành một mảnh, cúi đầu, cố nén không cho ai phát hiện điểm khác thường.

Thế nhưng Bích Linh dựa vào Linh Mâu nhìn ra được thần sắc vui mừng trong ánh mắt của Giáo Hoàng cùng cúc Đấu La, quỷ Đấu La, trong đầu không ngừng suy tính cùng Băng Linh Vương kế tiếp nên làm thế nào?

  Thất Bảo Lưu Ly tháp tầng thứ sáu, thuyên dũ chi quang (ánh sáng phục hồi) bao phủ tại trên người Đường Tam, lóng lánh ánh sáng kì lạ.

Vết thương trên người Đường Tam thu lại với tốc độ kinh người, không chỉ như thế, trong cơ thể hắn, kinh mạch bị chấn thương bởi vì hồn kĩ "Nguyệt Viên" mà Tà Nguyệt tự nghĩ ra đang rất nhanh khép lại.

Thất Bảo Lưu Ly tháp tầng thứ tư cũng phóng xuất ra một đạo quang mang, hồn lực tăng phúc chi quang.

Trữ Phong Trí thực lực ra sao, làm Thất Bảo Lưu Ly tông tông chủ, dưới tình huống dùng thất bảo chân thân, tăng phúc năng lực của hắn sinh ra xa xa không phải Trữ Vinh Vinh có khả năng so sánh.  

 Dưới tác dụng của thuyên dũ chi quang cùng hồn lực tăng phúc chi quang, bát chu mâu sau lưng Đường Tam chậm rãi khép lại các vết đứt gãy, toàn bộ các đoạn bát chu mâu bị gãy ra cũng thu vào trong cơ thể Đường Tam.Sắc mặt Đường Tam cũng bắt đầu trở nên hồng nhuận.

Cùng lúc đó, vừa là lúc sáu đạo hồn lực tăng phúc cho quang phiêu sái ra, lúc này, rơi vào trên người sáu gã đội viên của Vũ Hồn điện học viện chiến đội.

Trữ Phong Trí sẽ không giải độc, nhưng bằng vào hồn lực tăng phúc cường đại cũng đủ để cho những hồn sư sắp không xong bởi độc tố có thể kéo dài thêm thời gian chi trì.

Phất Lan Đức, đại sư cùng Liễu Nhị Long cũng đều nhảy vào trong sân, đi tới bên cạnh Đường Tam.

Quang mang mà Trữ Phong Trí rót vào thân thể Đường Tam dần dần thu liễm, Phất Lan Đức vội vã đưa hắn nâng dậy, lấy tay đặt sau lưng hắn, đem hồn lực bản thân chậm rãi rót vào trong cơ thể Đường Tam, Đường Tam hừ nhẹ một tiếng, chậm rãi mở hai mắt.  

  Sự đau đớn trên toàn thân đã biến mất.Nhưng cái loại cảm giác trống rỗng trong cơ thể này lại không cách nào đền bù. 

 Trước mắt hết thảy dần dần rõ ràng.Những người khác của Sử Lai Khắc Bát Quái đều đã quân tụ đến bên cạnh hắn, Đường Tam nhìn mọi người, "Chúng ta thắng?"

Đái Mộc Bạch dùng sức gật đầu, quang mang kích động trong đôi tà mâu căn bản không cách nào che dấu, "Đúng vậy, chúng ta thắng, chúng ta chiến thắng Vũ Hồn điện học viện chiến đội.Chúng ta là quán quân.Quán quân của toàn đại lục cao cấp hồn sư học viện tinh anh đại tái."

Đường Tam trên mặt toát ra ý cười thỏa mãn.Rốt cuộc đạt được quán quân, nỗ lực tuy nhiều, nhưng đạt đến ngôi vị quán quân này vậy cũng là đủ rồi.  

Nhưng rất nhanh sự vui mừng đó biến thành sợ hãi cùng cực, giáo hoàng Bỉ Bỉ Đông vừa tiến tới chúc mừng đồng thời trao thưởng, ngay lúc Đường Tam đang phân chia hồn cốt thì Bỉ Bỉ Đông ra lệnh bắt Tiểu Vũ.

  Trong phút chốc.Mọi người tất cả đều kinh hãi, Đường Tam nhìn Bích Linh kéo Tiểu Vũ lại phía sau lưng, cơ hồ đem cả hai che lại,  , những người khác trong Sử Lai Khắc Bát Quái cũng đều tiến lên.Đại sư trên mặt đầy kinh ngạc, tức giận nói: "Giáo Hoàng bệ hạ, ngươi có ý tứ gì đây?"

  Cúc Đấu La cùng quỷ Đấu La cũng sẽ không bởi vì lời nói của đại sư mà đình chỉ hành động, hai người vừa muốn động thủ, Trữ Phong Trí nhưng lại rất nhanh chắn ngang, che ở trước mặt bọn họ."Giáo Hoàng bệ hạ.Có phải hỏi trước cho minh bạch rồi mới nói hay không?"

Bỉ Bỉ Đông lạnh lùng nhìn Trữ Phong Trí, cứ việc đứng ở trước mặt nàng chính là một tông chủ trong ba tông môn đứng đầu.Nhưng lúc này Giáo Hoàng lại không chút nào có ý tứ thoái nhượng,"Trữ tông chủ, mời ngươi tự trọng.Nếu như ngươi lại ngăn trở, như vậy Thất Bảo Lưu Ly tông chính là địch nhân của Vũ Hồn điện."

  Trữ Phong Trí biến sắc, Giáo Hoàng nói những lời này không thể nghi ngờ đã là vô cùng nặng nề, mặc dù Thất Bảo Lưu Ly tông căn cơ thâm hậu, lại là tông môn giàu có nhất, nhưng cùng Vũ Hồn điện là địch nhân thì hắn quyết không nguyện tiếp nhận.Nâng tay ngăn cản Kiếm Đấu La Trầm Tam đang muốn che ở trước người mình, than nhẹ một tiếng, rồi đi sang một bên.

"Chờ một chút." Đại sư quát lên một tiếng chói tai, rất nhanh tiến lên, đi tới phía trước Sử Lai Khắc Bát Quái, cổ tay vừa lộn, khối trưởng lão lệnh bài nọ đã xuất hiện trong tay.  

  Đưa ra lệnh bài, đại sư lạnh lùng quát: "Ta cũng là một trong những trưởng lão của Vũ Hồn điện, có quyền biết chân tướng sự việc.Giáo Hoàng bệ hạ, ngươi bắt người thì có thể, nhưng trước hết phải nói cho rõ.Ngươi dựa vào cái gì mà bắt đệ tử của Sử Lai Khắc học viện chúng ta?"

Giáo Hoàng nhíu mày, nhìn thấy ánh mắt phẫn nộ của đại sư, hơi thở của nàng không khỏi chậm lại vài phần, trầm giọng nói: "Ngươi muốn biết tại sao không?Vậy ngươi tại sao không đi hỏi vị đệ tử kia của ngươi một chút.Nếu như nàng chỉ là đệ tử của Sử Lai Khắc học viện, ta tại sao muốn bắt nàng?Nhưng nếu như nàng là một đầu hồn thú hóa hình người, thì ta có nguyên vẹn lý do đem nàng bắt chứ."

"Ngươi nói cái gì?"Đại sư thất thanh kinh hô, xoay người lại nhìn về phía Tiểu Vũ, Sử Lai Khắc Bát Quái, trừ Đường Tam và Bích Linh ra, cũng đều toát ra thần sắc cực kì kinh hãi.  

  Người khác có lẽ không biết, bất quá đại sư lại hiểu rõ, hồn thú muốn biến ảo thành hình người, như vậy đại biểu cho một loại tình huống, đó chính là, con hồn thú này tu vi vượt qua mười vạn năm.Chỉ có mười vạn năm hồn thú, mới có được khả năng biến ảo thành hình người.

Tiểu Vũ có vẻ rất bình tĩnh, cũng không có bởi vì sự ngưng tụ của đông đảo ánh mắt mà hiển lộ chút thái độ bối rối nào, ngay lúc này, trên khuôn mặt hay cười của nàng, chỉ có thản nhiên đến băng lãnh.Lạnh lùng nhìn một cách chăm chú vào Giáo Hoàng Bỉ Bỉ Đông.

Giáo Hoàng ánh mắt sắc bén nhìn chăm chú vào Tiểu Vũ, "Nếu như ta đoán được không sai, ngươi chính là đầu hồn thú lúc trước đã lọt lưới."

  Thật sâu địa oán độc từ hai tròng mắt lạnh như băng của Tiểu Vũ nọ chợt phát ra ra, "Đúng vậy, ngươi nói không sai, ta chính đầu hồn thú lúc trước đã lọt lưới."

Giáo Hoàng cười lạnh một tiếng, "Không nghĩ tới, ngươi dĩ nhiên đem chính mình đưa lên cửa."

Đái Mộc Bạch không nhịn được hỏi:" Tiểu Vũ, đến tột cùng là xảy ra chuyện gì?"

  Ngay tại lúc này, Đường Tam đột nhiên nâng thủ bắt được Đái Mộc Bạch đích bả vai, "Đại ca, đừng hỏi. Tiểu Vũ, nàng không phải nhân loại."

Vừa nói , Đường Tam rốt cuộc chậm rãi xoay người, mặt hướng Tiểu Vũ. Tiểu Vũ đích ánh mắt cũng từ trên người Giáo Hoàng chuyển qua trên người hắn.Chính lúc Tiểu Vũ nhìn thấy cặp mắt Đường Tam, không khỏi sửng sốt một chút, bởi vì nàng phát hiện, lúc này đích Đường Tam, trong mắt cũng không có kinh ngạc, nghi ngờ, tâm tình hiện ra lúc này, chỉ có ôn nhu.

" Ca, ngươi......"

Đường Tam khẽ than một tiếng, "Cũng không cần nói gì cả, ta đã biết rồi.Kì thật, ta đã sớm biết ngươi không phải nhân loại."

"Ngươi đã sớm biết?" Tiểu Vũ có chút khó tin nhìn hắn.

Đường Tam nhẹ nhàng gật đầu, "Còn nhớ rõ ta lúc đầu ăn cây Vọng Xuyên Thu Hải Đường chứ?Sau khi ăn cây tiên thảo ấy, Tử Cực Ma Đồng của ta sinh ra dị biến, vì thế có được năng lực nhìn thấu hết thảy mê vụ.Cũng là bởi vì như thế, bất cứ loại huyễn cảnh hồn kỹ đối với ta đều không có hiệu quả.Chính lúc đó, ta cũng đã nhìn ra ngươi cũng không phải là nhân loại."

" Nhưng là..."Nếu như thuyết Giáo Hoàng hạ lệnh muốn bắt nàng là trước đó nàng đã dự cảm đến, vậy thì, lời Đường Tam nói lúc này nàng lại như thế nào cũng vô pháp tưởng tượng.

Tiến lên từng bước, Đường Tam giơ hai tay lên, nâng khuôn mặt xinh xắn của Tiểu Vũ lên, "Nha đầu khờ, không có nhưng là cái gì hết, ngươi là người thì sao? Là hồn thú thì như thế nào?Ta chỉ biết, ngươi là muội muội của ta."

Bích Linh nhìn đóa Tương Tư Đoạn Trường Hồng từ trong ngực áo Tiểu Vũ bay lơ lửng trước mặt, cất nó vào trong nhẫn trữ vật, nàng thở dài lau nước mắt của Tiểu Vũ, ôn như nói: "Đúng thế, Tiểu Vũ mãi mãi là người thân quan trọng nhất của chúng ta!"

Đường Tam và Bích Linh nhìn nhau một cái, sau đó cả hai người đồng thời nói:"Muốn bắt nàng, vậy thì, trước hết bước qua thi thể chúng ta đi."

  Toàn trường một mảnh yên tĩnh, cho dù là Giáo Hoàng Bỉ Bỉ Đông, ở phía sau cũng không có thêm vào ra lệnh. Nhìn trước mắt gắt gao đem Tiểu Vũ ôm vào trong lòng Bích Linh cùng với thân hình đứng chấn phía trước Đường Tam, nàng đã có chút thất thần.  

"Thất quái nhất thể, thân là đại ca, ta nào có thể chứng kiến đệ muội bị bắt đây." Đái Mộc Bạch bước tới từng bước, kiên định đứng ở bên cạnh Đường Tam.Ngay sau đó là Chu Trúc Thanh, Mã Hồng Tuấn, Áo Tư Tạp cùng với Trữ Vinh Vinh.  

  Năm người, trên mặt đồng dạng đều biểu lộ kiên định cùng cố chấp, ở một khắc này, Sử Lai Khắc Bát Quái giống như là cùng một thể.  

  Phất Lan Đức đột nhiên cười, cùng hai người Liễu Nhị Long, đại sư liếc nhau, hoàng Kim Thiết Tam Giác đồng thời giơ lên tay phải của mình.Trong phút chốc, kim quang xán lạn đột nhiên sáng lên, quang mang mênh mông trong nháy mắt buộc vòng quanh một cái hoàng kim tam giác vô cùng huyễn lệ trên không.

"Mấy lão già chúng ta còn chưa có chết, cũng không tới phiên đám nhỏ các ngươi che ở phía trước.Nếu như các ngươi có thể còn sống trở về, nhớ đem tất cả tiền kiếm được của đều để tại trong mật thất ở thư phòng hiệu trưởng, giao cho Triệu Vô Cực, bảo hắn xây dựng cho tốt Sử Lai Khắc học viện của chúng ta."

Phất Lan Đức là yêu cái lợi, nhưng là, hắn lại càng nặng cảm tình.Nếu không chuyện năm đó giữa đại sư cùng Liễu Nhị Long hắn làm sao lại đưa ra lựa chọn như vậy.Chết rất đáng sợ, hắn luôn luôn cho là như vậy.Nhưng nếu quả thật lúc này lựa chọn lui bước, đối với hắn mà nói, là càng thêm đáng sợ.

"Giáo Hoàng bệ hạ."Cúc Đấu La nhắc nhở Giáo Hoàng đang có chút thừ người, chờ đợi nàng ra lệnh.Dù sao trong đối phương có một người cầm trong tay trưởng lão lệnh bài.
Bỉ Bỉ Đông từ trong mê hoặc tỉnh táo lại, trong mắt lộ ra quang mang phức tạp khó tả, hít sâu một hơi, ánh mắt của nàng chợt trở nên sắc bén, nhìn chăm chú đại sư, chợt hạ lệnh, "Bắt, kẻ ngăn cản, giết không tha."

 Quỷ Đấu La cùng cúc Đấu La đồng thời động thân.Hoàng Kim Thiết Tam Giác cố nhiên chính là tam vị nhất thể vũ hồn dung hợp kĩ, nhưng đối mặt với Phong Hào Đấu La chính thức như bọn họ, ba người Phất Lan Đức với cấp bậc không đủ có thể ngăn cản sao? Đáp án tất nhiên là không.

Ngay lúc này, Độc Đấu La đứng một bên đột nhiên động thân, hắn cũng không phải nhằm phía quỷ Đấu La cùng cúc Đấu La mà ngăn cản. Mà là nhằm phía Đường Tam cùng Tiểu Vũ.Hắn biết, chỉ cần đem hai người này rời khỏi nơi này, như vậy, những người khác trong Sử Lai Khắc học viện đều không còn nguy hiểm gì.

Ngay trong nháy mắt Độc Cô Bác động thân, một tiếng hừ lạnh tựa như tạc lôi bình thường vang lên bên tai hắn.Độc Cô Bác kêu lên một tiếng đau đớn, thân thể xoay nửa vòng trên không, bích lân xà hoàng trong nháy mắt phụ thể.

Phát ra tiếng hừ lạnh, chính là Giáo Hoàng Bỉ Bỉ Đông, một cái kim sắc quang ảnh khổng lồ từ nàng sau lưng lặng yên xuất hiện, chín cái hồn hoàn sáng chói trong nháy mắt bốc lên.Uy áp thật lớn áp chỉ là trong nháy mắt áp chế được Độc Cô Bác đến không thể nhúc nhích.  

  Khuôn mặt Độc Cô Bác biến sắc, mặc dù hắn sớm đã đoán được Giáo Hoàng hẳn là cũng tu luyện tới cấp độ Phong Hào Đấu La rồi.Nhưng lại vô luận như thế nào cũng không nghĩ tới Giáo Hoàng cư nhiên cường đại đến mức như thế.

Đồng dạng đều là Phong Hào Đấu La, nhưng một bên lại bằng vào uy áp tự thân sinh ra hoàn toàn áp chế một bên còn lại.Việc này tại thế giới Phong Hào Đấu La cơ hồ là khó có khả năng tồn tại, nhưng trước mắt Giáo Hoàng lại làm được.

Làm người khác càng thêm kinh khủng, là chín hồn hoàn trên người Giáo Hoàng. Hai hoàng, hai tím, bốn đen, một đỏ.

Nếu như nói tám cái hồn hoàn trước cũng không làm người khác kinh ngạc nhiều.Vậy thì, hồn hoàn cuối cùng lóng lánh đến mức như trong suốt lại đủ để chấn nhiếp mỗi người ở đây bao gồm cả Phong Hào Đấu La.  

  Hồn hoàn màu đỏ, đại biểu cho tồn tại chí cao vô thượng trong tất cả hồn hoàn, đó là mười vạn năm hồn hoàn chỉ có từ trên mười vạn năm hồn thú mới có thể xuất hiện a!

Tại hồn sư giới, mười vạn năm hồn hoàn vẫn đều có được đệ nhất chí bảo đích mỹ dự. Nọ vậy cũng không phải hay nói giỡn.Một cái mười vạn năm hồn thú nếu như bị liệp sát (săn giết), ngoài mười vạn năm hồn hoàn, tất nhiên còn rơi xuống một khối hồn cốt. Hai cái hợp nhất, nếu như bị một gã hồn Đấu La cấp bậc chính là cường giả hấp thu, như vậy, tên hồn Đấu La này sau khi tiến hóa thành Phong Hào Đấu La, thực lực sẽ vượt xa đồng tế.

Mười vạn năm hồn hoàn cùng vạn năm hồn hoàn so sánh chỉ là kém một cấp bậc, nhưng tất cả Phong Hào Đấu La lại đều biết chênh lệch giữa hai cấp bậc này lớn đến cỡ nào.Hồn thú đạt đến mười vạn năm hồn hoàn, có thể nói chính thức thành tinh.Hấp thu thiên địa linh khí, chỉ kém một bước là có thể phá không phi thăng.Chúng tại hồn thú giới tựa như Phong Hào Đấu La tại hồn sư giới là có địa vị giống nhau.

Trên toàn đại lục, số lượng Phong Hào Đấu La tuyệt đối không nhiều lắm, không vượt qua hai mươi người, nhưng có được mười vạn năm hồn hoàn, lại không có mấy người. Mười vạn năm hồn thú rất hiếm có, cũng quá lợi hại.Nếu như không phải có được đoàn đội với thực lực tuyệt đối tới bắt, hơn nữa tại tình huống nhất định cùng không có vận khí, căn bản khó có khả năng đạt được.

Chứng kiến mười vạn năm hồn hoàn màu đỏ, Độc Cô Bác sắc mặt đại biến, hắn biết, nếu như chính mình lại có hành động.Như vậy hắn phải nghênh đón tất nhiên là công kích kinh khủng của Bỉ Bỉ Đông.Đó cũng không phải là do hắn chỉ có chín mươi hai cấp, tại Phong Hào Đấu La là một người thực lực có thể nói là yếu nhất.  

  Trên bầu trời ảm đảm đột nhiên xuất hiện từng trận sắm sét vang rền, cùng lúc đó sự áp chế của giáo hoàng lập tức bị hóa giải, tất cả mọi người đều đưa mắt nhìn về phía Bích Linh, cơ thể nàng hoàn toàn biến thành màu vàng, nhìn màu sắc hồn hoàn của nàng thay đổi lập tức sợ hãi không tin nổi.

" Hồn hoàn 10 vạn năm...Cái màu hoàng kim đó là thế nào?" Bỉ Bỉ Đông kinh hô nói, trong số hồn hoàn đó có một cái biến thành màu vàng này vẫn có ánh kim, màu sắc của nó rất đặc biệt, bất cứ Hồn Hoàn nào Bỉ Bỉ Đông từng thấy đều không thể so sánh được.

  Cho dù Hồn Hoàn mười năm màu trắng, trăm năm màu vàng, ngàn năm màu tím, vạn năm màu đen, hay mười vạn năm màu đỏ xuất hiện ở đây, trông thấy Hồn Hoàn màu vàng ánh kim trước mặt này cũng chỉ có thể thần phục. 

Đã lựa chọn cách này, Bích Linh nhếch môi nói: " Ngươi đoán thử xem!"

Toàn bộ những người có mặt tại đây đều kinh hô, áp lực đó không sai chút nào, là hồn hoàn 10 vạn năm, nhưng Diệp Bích chưa mãn 16 tuổi làm sao có thể đạt được hồn hoàn mạnh như thế, giáo hoàng chỉ có một, mà nàng ta chiếm tới ba cái, trong đó có một cái màu vàng ánh kim bí ẩn kia nữa!

Ngay cả đám người của Sử Lai Khắc cũng bị dọa,  Mã Tuấn Hồng nuốt nước miếng nói: "Tiểu Linh quá kinh khủng đi!"

 Một màn rung động cực kỳ mãnh liệt này, số người có thể kịp thời phản ứng lại chỉ có chưa tới hai mươi người, nhưng kết tiếp càng khiến cho người ta chấn động.

Ánh mắt Bích Linh lóe sáng ánh vàng, Cầm Lai Cửu Thiên cũng hiện ra cùng với bốn hồn hoàn của nó: Hai vàng, một tím, một đen. Tuy không có biến đổi màu sắc như mấy cái ban nãy nhưng tám cái hồn hoàn này lập tức dung hợp lại, Cầm Lai Cửu Thiên thay hình đổi dạng hóa thành một luồng ánh sáng màu lục lao vào người Bích Linh, cùng lúc này ánh sáng màu bạc từ 8 cái hồn hoàn trút xuống người nàng, khi ánh sáng bạc đó ngừng lại để lộ thân ảnh của một thiếu nữ xinh đẹp đến tận cùng, khí chất cao quý tựa như thần, cho dù là phong hào đấu la lúc này cũng cảm thấy bản thân thấp kém.

Ánh mắt Bích Linh nhìn về phía Bỉ Bỉ Đông, ngay lúc Bích Linh định ra chiêu mạnh nhất để tạo lối thoát mang mọi người rời đi trước khi đến cực hạn, thì một tiếng nổ trầm thấp vang lên trên không, Cúc Đấu La Nguyệt Quan, Quỷ Đấu La Quỷ Mị, thân thể hai đại Phong Hào Đấu La dĩ nhiên giống như pháo đạn bình thường bị bắn trở về.Sắc mặt hai người đồng thời đại biến, thân là Phong Hào Đấu La, bọn họ đồng thời ra tay dĩ nhiên đối mặt kết quả như vậy, đã nhiều năm tới nay, cũng là lần đầu tiên.

Bích Linh quay đầu nhìn một thân ảnh màu đen lặng yên không một tiếng động xuất hiện giữa không trung, lẳng lặng phiêu phù ở nơi đó, phảng phất giống như hắn vốn thuộc về nơi đó.

  Đó là một gã trung niên nam tử, bộ dáng nhìn qua ước chừng hơn năm mươi tuổi, thân hình cao lớn khôi ngô, chỉ là trang phục của hắn lại làm kẻ khác không dám khen tặng.

Mặc trên người một chiếc áo khoác rách rưới, mặt trên thậm chí ngay cả một miếng vá cũng không có, lộ ra phía dưới là da tay màu cổ đồng, nguyên bổn ngũ quan đoan chính lại bị che giấu bởi lớp áo choàng màu nâu đất , một bộ dáng thụy nhãn mông lung, tóc rối bời như tổ chim bình thường, râu mép trên mặt đã không biết có bao nhiêu năm không có sửa sang qua. 

 Trông thấy người này, sự kiên cường của Đường Tam phảng phất mất đi một nửa, cho dù là lúc trước quyết định cùng Tiểu Vũ, Bích Linh cộng tử hắn cũng không chảy nước mắt, rốt cuộc tràn ra hốc mắt, hai chữ từ trong miệng hắn chậm rãi thốt lên một cách khó khăn, "Ba...ba..."

Đúng vậy, thân ảnh đột nhiên xuất hiện này, lơ lửng giữa không trung, chính là Đường Hạo, phụ thân của Đường Tam, đã rời khỏi hắn hơn tám năm thời gian.So với trước khi rời đi, lúc này Đường Hạo nhìn qua chỉ là già nua một ít, mọi cái khác cũng không có bất cứ thay đổi gì.Mà ngay hắn sau lưng, một hắc sắc chuy tử vô cùng lớn đang phiêu phù trên không.

"Đường Hạo."Bỉ Bỉ Đông quát chói tai một tiếng.Hai mắt oán độc nhìn chăm chú Đường Hạo trên không, gần như phun ra lửa.  

 Đường Hạo lạnh lùng đối mặt, không hề sợ hãi, thân hình chợt lóe lên, đã xuất hiện trước đám người Sử Lai Khắc học viện.

  Cúc Đấu La cùng quỷ Đấu La phân biệt thối lui về hai bên Giáo Hoàng, tam đại Phong Hào Đấu La hồn lực toàn bộ khai hỏa, áp lực vô cùng khổng lồ làm những hồn sư chung quanh không ngừng thối lui.  

 Nhưng đứng trước ba cỗ uy áp kinh khủng giống như sơn nhạc trước mặt, Đường Hạo lại ngang nhiên mà đứng, thậm chí chẳng có nắm cây búa của chính, không hoảng hốt, trong ánh mắt tinh quang bạo phóng, "Muốn thay sư phụ của ngươi báo thù sao? Bỉ Bỉ Đông, ngươi cho rằng, ngươi có thể giữ được ta?"

Giáo Hoàng Bỉ Bỉ Đông mạnh mẽ vung tay lên, một tiếng rít từ trong tay phát ra, dường như phảng phất là đang ứng với nàng, trong Giáo Hoàng điện, bốn tiếng rít đồng thời vang lên.

"Gọi người?"Đường Hạo lạnh nhạt cười, trên người hắn có một loại khí chất đặc thù, phảng phất trước mặt cho dù hoành ngạnh thiên quân vạn mã cũng không có nửa điểm biến sắc.

Liên tục từng cái hồn hoàn từ dưới chân Đường Hạo từ từ bay lên, tốc độ bay lên của hồn hoàn cũng không nhanh, nhưng nương theo mỗi một cái hồn hoàn xuất hiện, Đường Hạo đứng ở nơi đó thì lại trở nên càng ngày càng ngưng trọng.Ba cỗ áp lực cực lớn trước mặt nọ dĩ nhiên bị hơi thở trầm ngưng trên người hắn từ từ tăng cường đè ép trở về.

Hoàng, hoàng, tử, tử, hắc, hắc, hắc, hắc, hồng.

Chín cái hồn hoàn xuất hiện trên người Đường Hạo dĩ nhiên cùng trên người Giáo Hoàng Bỉ Bỉ Đông giống nhau như đúc, một cái hồn hoàn cuối cùng trên người hắn, dĩ nhiên cũng là tồn tại mười vạn năm.

Cứ việc hồn hoàn giống nhau, nhưng lúc này, khí tức triển lộ ra từ trên người Đường Hạo ngay cả Giáo Hoàng Bỉ Bỉ Đông cũng vô pháp so sánh.  

  Đại sư luôn luôn cao ngạo, nhưng lúc này hắn nhìn Đường Hạo cách đó không xa, trong mắt lại chỉ có tôn kính.Trong hồn sư giới, Đường Hạo là thần tượng duy nhất của hắn, trước kia đã, hiện tại cũng vậy.Chỉ có một người, đứng ở trước Giáo Hoàng điện khiêu khích ba gã Phong Hào Đấu La do Giáo Hoàng cầm đầu, đây là tôn uy ra sao?

Ánh mắt Đường Hạo lạnh lùng quét về Giáo Hoàng điện phía sau lưng Giáo Hoàng, "Bảy Phong Hào Đấu La, Vũ Hồn điện quả nhiên không hổ là Vũ Hồn điện.Đáng tiếc, cho dù các ngươi là bảy người, thì làm sao?Nhìn rõ rồi chứ, đây mới chính thức là Hạo Thiên chân thân."

  Đường Tam tinh thần rung lên, Đường Hạo một câu cuối cùng rõ ràng là nói với hắn.

Đệ thất hồn hoàn lóe sáng, hắc sắc Hạo Thiên Chuy cự đại ở phía sau Đường Hạo chợt phóng lớn, mênh mông hắc quang mãnh liệt kích động, Hạo Thiên Chuy khổng lồ kia nghênh phong nhất triển, dĩ nhiên biến thành dài đến hơn trăm thước.Chùy đầu cự đại, tựa như một tòa núi nhỏ.  

  Từ trên Hạo Thiên chuy khổng lồ hiện ra những hoa văn, từ trên người Đường Hạo màu đỏ của hồn hoàn mười vạn năm chợt xuất hiện, bỗng chốc màu đen của cự chuy nhất thời hoàn toàn hóa thành màu đỏ.

"Giáo Hoàng điện, hay cho một cái Giáo Hoàng điện, ha ha ha ha ha........" tiếng cười cuồng vọng, đồng thời tay phải Đường Hạo phất lên.

Siêu cấp cự chuy trong không gian dài đến trăm thước giáng xuống, không phải hướng tới trước mặt ba gã Phong Hào Đấu La, mà là trực tiếp hướng công kích về phía Giáo Hoàng điện ở phía sau.

Trong khoảnh khắc đó, không khí bên trong Vũ Hồn thành đều cũng trở nên vặn vẹo, bất kỳ ai không phải Phong Hào Đấu La đều không thể nhúc nhích dù chỉ là một phân.

"Đường Hạo, ngươi dám." Giáo Hoàng Bỉ Bỉ Đông phẫn nộ như điên, nàng cùng Cúc đấu la, Quỷ đấu la gần như đồng thời phóng lên, theo hướng cự chuy mà nghênh tiếp. Cùng lúc đó, còn có bốn đạo thân ảnh từ trong Giáo Hoàng điện bắn ra, tổng cộng bảy đạo thân ảnh đồng thời nghênh đón cự chuy trong không gian nhưng lập tức toàn bộ đều khựng lại.

  Oanh - - 

Trống rỗng, tất cả những hồn sư có cấp độ từ bảy mươi cấp hồn thánh trở xuống, đầu óc rơi vào một mảng trống rỗng, toàn bộ không có cách nào ngăn cản sự sóng truyền khủng khiếp của trận oanh kích, tất cả đều va đập trên mặt đất mà vỡ thành từng khối tựa như gốm sứ. Phảng phất như sự trừng phạt của trời đất, khiến cho cả Vũ Hồn thành đều bị run rẩy kịch liệt.

Những người còn sống sau chiêu này, lập tức quay đầu lại nhìn ánh mắt màu hoàng kim của Bích Linh không ngừng run, làn da trở nên tái nhợt vì hàn băng.

Bỉ Bỉ Đông bị hàn khí xâm nhập đau đớn không thôi, cắn răng nói: " Ngươi.. Kỹ năng Lĩnh Vực!"

Kỹ năng Lĩnh vực, độ hiếm có của nó  có thể so sánh với Vũ Hồn Cực Hạn vậy. Để có được một Hồn Kỹ Lĩnh Vực chính là trong một phạm vi nhất định đem mọi thứ thay đổi thành Lĩnh Vực của mình, đây cũng là Hồn Kỹ cao cấp nhất về mặt khống chế.

 Kỹ năng đó của Bích Linh có từ khối hồn cốt thân thể từ Băng Linh Vương, và cũng chính là một trong ba kỹ năng từ Hồn Cốt của này, gọi là: Thế Giới Tĩnh Lặng.

  Với tu vi hiện giờ của Bích Linh, muốn thi triển Thế Giới Tĩnh Lặng là vô cùng khó khăn, cùng lắm chỉ có thể sư dụng sơ sơ mà thôi. Muốn có thể phát huy hoàn toàn uy lực của nó ít nhất phải đợi đến lúc nàng có được bảy Hồn Hoàn.

Lúc trước Băng Linh Vương sử dụng chiêu này  có thể đóng băng vạn vật. Đó cũng chính là một trong những kỹ năng bổn mạng cao cấp nhất của nó. Nếu Bích Linh muốn thi triển ra được uy lực tương tự thì nàng phải có thực lực tương đương với Băng Linh Vương khi đó đã.

Hiện tại thân thể của nàng đã đến gần cực  hạn, cố nén ngụm máu trong miệng, Bích Linh lập tức kết nối tinh thần của bản thân với Đường Hạo đứng trên trường không ngừng cuồng tiếu cười, bảo hắn mang Đường Tam và Tiểu Vũ rời đi, rồi cả người ngã xuống quay lại dám vẻ ban đầu, có điều lúc này cả người đều là máu.

Thân ảnh lóe lên, Đường Hạo bỗng biến mất, biến mất cùng hắn còn có Đường Tam, Bích Linh cùng Tiểu Vũ đang té xỉu trên mặt đất.

Thanh âm hùng hậu của Đường Hạo tại không trung xa dần, "Đại sư, Phất Lan Đức, các ngươi dạy tiểu nhi nhiều năm, đại ân không nói hết được, Đường mỗ cảm tạ các ngươi."

 Thân thể Giáo Hoàng Bỉ Bỉ Đông nặng nề hạ xuống mặt đất, trên mặt nàng tái nhợt làm nổi bật dòng máu chảy ra từ khóe miệng. Phía sau nàng, ngoại trừ Cúc Đấu La cùng Quỷ Đấu La, còn thấy xuất hiện thêm 4 gã mặc trường bào đỏ, trên mặt mang một vẻ nhàn nhạt, ánh mắt vẫn thản nhiên, cả bốn người này đều có mái tóc bạc trắng, hiển nhiên tuổi đã không còn nhỏ nữa.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro