Đấu Phá Thương Khung Chương 1501-1553

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 1501: Hợp tác.

Dịch: A Lét.

Biên: Vô Ưu.

angelandgost

Nhìn nam tử đột ngột xuất hiện trên trụ dung nham nóng bỏng, cả phiến không gian lập tức trở nên im ắng một cách kỳ lạ. từng ánh mắt rực cháy tham lam nhìn chằm chặp vào người y. Với nhãn lực của những người này, tự nhiên liếc mắt cũng có thể nhìn ra bản thể của nam tử trước mặt chính là Tịnh Liên Yêu Hỏa.

“Tịnh Liên Yêu Hỏa, không ngờ ngàn năm qua ngươi lại tu luyện Ám Ảnh Thiên Vụ của Tịnh Liên Yêu Thánh tới trình độ này, đúng là phải khiến cho người ta phải nhìn bằng cặp mắt khác xưa!”

Đứng trên đỉnh một ngọn núi đá, Điện chủ Hồn điện toàn thân ẩn trong tấm áo choàng đen ngẩng đầu lên nhìn chòng chọc Tịnh Liên Yêu Hỏa. Lúc trước lão cũng từng bị nhốt vào trong ảo cảnh, nếu không phải tại thời khắc tối hậu, ảo cảnh đột nhiên tự động giải trừ thì ngay cả bản thân lão cũng không phát hiện mình đang trầm mê trong đó.

“Yêu hỏa này càng ngày càng quỷ dị. Bây giờ có nói gì đi nữa cũng không thể để cho nó tiêu dao tự tại được. Nếu nó chạy thoát, nhất định sinh linh Trung Châu sẽ lâm vào cảnh đồ thán mất!”

Ánh mắt của Dược Vạn Quy - trưởng lão Dược tộc như có lửa nhìn trừng trừng vào Tịnh Liên Yêu Hỏa, lòng tham không ngừng trào dâng trong tâm tưởng. Lão tu luyện đến ngày hôm nay cũng chưa từng nghe nói tới loại Dị hỏa nào có thể tạo nên ảo cảnh kỳ dị tới mức ngay cả lão cũng không phát hiện ra. Kinh nghiệm lúc trước đã cho lão biết, Tịnh Liên Yêu Hỏa phi thường lợi hại, thế nhưng cũng chính vì vậy mà lòng tham mới càng lúc càng dâng trào như sóng biển.

Nghe mấy lời của Dược Vạn Quy, không ít kẻ xung quanh đều liên tục gật đầu, sắc mặt có phần kinh hãi nhìn Tịnh Liên Yêu Hỏa. Lực lượng mà nó phô bày quả thật quá đáng sợ.

Trên trụ dung nham nóng chảy, nam tử áo trắng đưa mắt không chút tình cảm liếc qua đám người Điện chủ Hồn Điện. Rồi cũng với cái nhìn vô cảm đó, nó hướng thẳng vào Tiêu Viêm vẫn đang im lặng đứng yên. Một lát sau, thanh âm lạnh lẽo như băng chậm rãi truyền tới: “Vì sao ngươi có thể phá được Ảo Cảnh Ám Ảnh của ta?”

“Mèo mù vớ cá rán thôi…” Tiêu Viêm phẩy tay, hắn tự nhiên không có khả năng nói ra sự thật. Không gian yêu hỏa này quá tà dị, Tịnh Liên Yêu Hỏa khẳng định sẽ là một món đồ phỏng tay mà lúc này hắn không có gì nắm chắc là sẽ thuần phục được. Mà ngoại trừ đoàn ánh sáng kỳ dị trong đầu, điều còn lại là hy vọng duy nhất. Hắn tất nhiên sẽ không để lộ ra.

“Tiểu tử kia có thể phá vỡ được ảo cảnh sao?”

Trên không, mấy bóng người nghe được Tịnh Liên Yêu Hỏa nói thế, đều hướng ánh mắt kinh dị nhìn về phía Tiêu Viêm. Hiển nhiên ai nấy đều nghĩ không ra, một kẻ chỉ với thực lực nhị tinh Đấu Thánh lại có thể là người đầu tiên phá tan được ảo cảnh ngàn năm của Tịnh Liên Yêu Hỏa.

“Tiêu Viêm huynh đệ quả thật có bản lĩnh! Ha ah, xem ra cả đám người chúng ta ở đây đều thiếu nợ mình ngươi rồi!” Hỏa Huyễn cách đó không xa lúc này cũng xen vào cười nói.

Nghe được tiếng cười của gã, Điện chủ Hồn Điện cùng với đám người Dược tộc bĩu môi. Bọn họ dĩ nhiên sẽ không thừa nhận Tiêu Viêm có ý định tốt, với họ chuyện này chẳng qua hắn cũng chỉ vì cái mạng của chính mình mà thôi.

Nam tử áo trắng lạnh lùng đưa mắt nhìn chằm chằm vào Tiêu Viêm, nó tất nhiên không tin tưởng lý do mà hắn đưa ra. Nếu chỉ dựa vào vận khí tốt mà đánh vỡ được ảo cảnh thì Ám Ảnh Thiên Vụ mà y tu luyện ngàn năm chẳng khác nào một trò cười?

“Quên đi! Đợi lúc ngươi trở thành Hỏa nô, tự nhiên sẽ nói cho ta biết! Còn đám người các ngươi có thể thoát khỏi tuy ngoài dự liệu của ta, nhưng kết cục cũng sẽ chẳng thể thay đổi gì mấy...” Nam tử áo trắng khẽ phất tay, một luồng chấn động vô hình lập tức khuếch tán. Khe hở sáng trắng trên bầu trời nhất thời từ từ tiêu tan.

Nhìn cảnh tượng đó, ai nấy đều chấn kinh. Tịnh Liên Yêu Hỏa không ngờ đã dấu đi không gian thông đạo, xem bộ dáng y rõ ràng đã muốn đuổi tận giết tuyệt.

“Yêu Hỏa Luyện Thiên!”

Thông đạo không gian vừa bị xóa thì ngay sau đó, một ngọn lửa trắng sáng hừng hực phun trào từ bên trong thân thể của nam tử áo trắng, thoáng chốc nó đã mở rộng ra rồi bao trùm khắp không gian, nhốt đám người Tiêu Viêm vào trong.

Bốn cái màn lửa bốc cao ngất trời phủ từ bầu trời xuống tận biển dung nham. Nếu đứng từ xa quan sát, không khác gì một tù lao nối liền thiên địa tứ phương.

Đám người Tiêu Viêm tụ vào một chỗ, nghiêm trọng nhìn xung quanh. Bọn họ có thể cảm giác được ngay tại lúc lao ngục thành hình, sức nóng trong không khí cũng gia tăng đáng kể. Nhiệt độ cao đến mức ngay cả Tiêu Viêm cũng phải biến sắc.

“Nó muốn luyện hóa toàn bộ chúng ta!” Dược lão nghiêm trọng nói tiếp: “Thực lực của Tịnh Liên Yêu Hỏa cực kỳ kinh khủng. Hiện tại chỉ sợ đã đạt đến ngưỡng ngũ tinh Đấu Thánh rồi. Đã vậy còn thêm vào năng lực kỳ dị của Dị Hỏa, cho dù có đối mặt với lục tinh Đấu Thánh cũng đủ sức đánh một trận. Những người tại đây đã chẳng còn ai có lực lượng vượt qua y được nữa.”

Tiêu Thần một mực im lặng chưa từng mở miệng đột ngột chậm rãi cất lời. Lão là người hiểu rõ Tịnh Liên Yêu Hỏa hơn ai hết, tự nhiên sẽ biết được thực lực của hiện tại.

“Ngũ tinh đỉnh phong?”

Nghe vậy, mọi người ai nấy đều biến sắc. Với Đấu Thánh mà nói, mỗi cấp bậc là một chênh lệch cực lớn. Đặc biệt bản thể của đối phương lại là Tịnh Liên Yêu Hỏa bài danh thứ ba trong Dị Hỏa Bảng, khi đối phó nhất định sẽ khó chịu vô cùng.

“Bùm! Bùm!”

Ngay khi mọi người lòng còn thầm e ngại thì ở phía sau cách đó không xa đột nhiên vang lên những tiếng nổ trầm thấp. Đám người Tiêu Viêm vội vã quay đầu lại, lập tức trông thấy một bóng người đột nhiên nổ tung thành đám sương máu, rồi ngay sau đó dưới sức nóng kinh khủng, đám sương máu cũng nhanh chóng bốc hơi.

Loại bạo thể tử vong một cách đột ngột như thế này đã khiến không ít kẻ kinh hoàng. Bởi bọn họ nào đã thấy bất kỳ công kích gì được đưa ra đâu? Những người kia vì sao...

Nhưng bọn họ càng hoảng loạn, thì càng có thêm nhiều bóng người đột nhiên nổ tung, những tiếng nổ trầm thấp liên tục vang lên khiến da đầu phải tê dại. Thủ đoạn sát nhân như thế quả thật xứng danh vô tung vô tích!

“Cẩn thận, Tịnh Liên Yêu Hỏa quá quỷ dị, có thể lấy nhân tính làm vật dẫn, dẫn hỏa thiêu thân! Nếu không muốn chết, lập tức không được suy nghĩ bậy bạ!”

Khi hoảng loạn càng lúc càng dâng cao thì rốt cuộc một kẻ xem ra có kiến thức rộng rãi vội vàng hét lên.

Nghe tiếng hét nọ, những người còn lại vội vàng áp chế tâm tình đang chấn động trong lòng, tận sức duy trì sự bình tĩnh. Những vụ nổ bất chợt theo đó mới từ từ ít dần.

“Những kẻ này đến tư cách làm Hỏa nô cho ta cũng không có!” Nam tử áo trắng lạnh nhạt nhướng mày. Thanh âm băng lãnh mà quái khí: “Dưới Đấu Thánh... Nổ cho ta..!”

Bùm... Bùm... Bùm... Bùm...!

Âm thanh của nam tử kia vừa dứt, khắp thiên không nháy mắt lâm vào hỗn loạn. Hết tám phần Đấu tôn nơi đây, thân thể đều đột ngột nổ tung đầy quỷ dị tựa như trong thân thể bọn họ, sớm đã được gài thuốc nổ vậy!

“Gia hỏa kia xuống tay độc ác quá...”

Nhìn bầu trời trong tích tắc bỗng mất đi hơn một nửa thân ảnh, bọn Tiêu Viêm đều cảm giác chân mình như đang run lên. May sao bọn họ không dẫn đám người trong Liên minh Thiên Phủ đến, nếu không thì e rằng cũng phải mất mạng nửa phần dưới một câu nói của nam tử áo trắng kia.

“Ừm! Những kẻ còn lại... đã có tư cách trở thành Hỏa nô rồi!” Nhìn lên không trung vẫn còn khá nhiều bóng người lay động, trên khuôn mặt tuấn mỹ của nam tử áo trắng lúc này mới thoáng hiện nét cười. Y vung tay, dưới biển nham thạch nóng cháy vụt mọc lên mười trụ nham thạch rực lửa bừng bừng. Từ nơi đó vỡ toang ra mười bóng người, giáp trụ toàn thân hừng hực bốc lên một ngọn lửa sáng trắng, đứng xung quanh nam tử áo trắng.

“Không ngờ... Đều là cường giả Đấu Thánh!” Nhìn mười ánh mắt trống rỗng vô hồn, Tiêu Viêm tức thời hít một hơi khí lạnh. Mười bóng người này hiển nhiên đều là Hỏa nô, nhưng khiến hắn khiếp sợ là vì tất cả bọn họ đều là Đấu Thánh, trong đó không ngờ có cả một Hỏa nô đạt đến trình độ Đấu Thánh Tam tinh Hậu kỳ!

Đối mặt với "kiệt tác" của Tịnh Liên Yêu Hỏa, tất cả những người có mặt trong phiến không gian này đều ngây người ra. Ngay cả Điện chủ Hồn Điện cũng phải từ từ nhíu mày nhăn trán.

“Mỗi một lần ta xé tan phong ấn, lại có những tên tự cho mình là cao nhân xông đến! Vui thay, cuối cùng đều trở thành Hỏa nô trung thành của ta!” Nam tử áo trắng mỉm cười nhìn mọi người rồi nhẹ nhàng nói tiếp: “Lúc này, bộ sưu tập của ta, đã định trước sẽ càng thêm phong phú..!”

Suỵt!

Điện chủ Hồn Điện chăm chú nhìn đám người này. Một kẻ sắp đạt tới lục tinh Đấu Thánh, mười người khác lần lượt từ nhất tinh tới tam tinh Đấu Thánh. Trận hình như vậy, dù là Hồn Điện cũng không thể uy hiếp được.

“Các vị, mặc kệ chúng ta xưa nay có ân oán gì, lúc này đây nếu muốn sống đều phải cùng xông lên mà đánh tan Tịnh Liên Yêu Hỏa! Chúng ta phải hợp sức lại!” Điện chủ Hồn Điện đưa mắt nhìn tới bọn người Tiêu Viêm đầu tiên. Tử Nghiên và Cổ Nam Hải đều là những nhân vật có thực lực đỉnh cấp, nếu bọn họ không chịu liên thủ, e rằng chuyện nơi đây sẽ trở nên phiền toái hơn rất nhiều.

Nghe Điện chủ Hồn Điện nói xong, trong mắt không ít cường giả liên tục lóe lên những tia sáng. Hồn Điện hung danh cực thịnh, ai cũng không nghĩ đến lúc bọn họ lại muốn tất cả cùng liên thủ!

Nhìn ai nấy vẫn một mực im lặng, Điện chủ Hồn Điện cũng không vội vã, lão thản nhiên: “Thời gian cấp bách, không còn nhiều việc cho quý vị lo lắng suy nghĩ đâu! Đương nhiên, nếu ai có lòng tin đơn thân độc mã đánh bại được Tịnh Liên Yêu Hỏa, bản điện chủ bảo chứng tuyệt đối sẽ không nhúng tay vào..!”

“Tuy rằng Hồn Điện tiếng xấu lan xa, nhưng lão già ngươi nói cũng có chút đạo lý! Tịnh Liên Yêu Hỏa xem ra không có ý định để cho chúng ta yên ổn rời đi!” Hỏa Diệu trưởng lão của Viêm tộc chần chừ một chút rốt cuộc cũng là người thứ nhất mở miệng, tình thế bây giờ, bắt lão phải làm như vậy!

Thấy Viêm tộc đã gật đầu đồng ý, các trưởng lão của Dược tộc, Lôi tộc cùng Thạch tộc sau một thoáng thoáng trầm ngâm cũng đã gật đầu.

“Chúng ta phải làm sao đây?” Nhìn thấy ánh mắt của Điện chủ Hồn Điện như cũ vẫn nhìn về phía này, Huân Nhi mới thấp giọng hỏi. Hợp tác cùng Hồn Điện, cũng không khác gì bảo hổ tự lột da!

Tiêu Viêm ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mắt của Điện chủ Hồn Điện một lúc rồi mỉm cười: “Cứ như lời Điện chủ đi! Chúng ta liên thủ giải quyết Tịnh Liên Yêu Hỏa!”

Những kẻ đáp ứng chuyện liên thủ ở nơi đây có ai mà không ôm ấp tâm tư đối với Tịnh Liên Yêu Hỏa. Nhưng mặc kệ thế nào, hiện tại việc cấp bách nhất vẫn là đánh bại Tịnh Liên Yêu Hỏa trước tiên. Bởi vì chỉ có đánh bại nó, bọn họ mới có đường sống và đồng thời mới có cơ hội cướp đoạt bổn nguyên yêu hỏa!

Lần hợp tác này, tự nhiên ai nấy đều lòng ôm quỷ kế!

Chương 1502: Thất Thánh đấu Hỏa yêu.

Dịch: A Lét.

Biên: Vô Ưu.

Nguồn: Banlong.us

Nhìn thấy Tiêu Viêm đáp ứng một cách sảng khoái như vậy, Điện chủ Hồn Điện cũng nao nao. Lão quan sát hắn thật kỹ rồi bất chợt cười nhạt: “Quả nhiên là hào khí can vân! Đã như vậy, những vị bằng hữu là Tứ tinh Đấu Thánh hãy cùng ta xuất thủ giải quyết Tịnh Liên Yêu Hỏa, còn đám Hỏa nô thì xin để cho những người khác ra tay.”

“Đám Hỏa nô đó cứ giao cho chúng ta...” Tiêu Viêm mỉm cười quay đầu đi, hắn nhìn về phía Tử Nghiên và Cổ Nam Hải thấp giọng: “Khi liên thủ đối phó với Tịnh Liên Yêu Hỏa nhớ cẩn thận một chút, đừng vội dốc toàn lực, đề phòng kẻ khác ám toán!”

Tử Nghiên và Cổ Nam Hải đồng thời gật đầu, bọn họ đâu phải nhân vật tầm thường, tự nhiên sẽ biết tình thế nặng nhẹ. Cùng liên thủ kháng địch với bọn người của Hồn Điện, chỉ cần không cẩn thận đề phòng, sợ rằng ngay lập tức sẽ bị chúng hãm hại, đến lúc đó e là đến chút xương tàn cũng sẽ không còn sót lại.

“Tiêu Viêm, ta không thể tham gia vây công Tịnh Liên Yêu Hỏa được. Một khi tới gần nó phong ấn của con sẽ mất đi hiệu quả mà bản thân ta cũng sẽ bị nó triệt để khống chế.” Tiêu Thần khàn giọng nói.

“Tổ tiên, người không cần phải ra tay đâu, mọi việc đều được con lưu ý trong lòng cả rồi.” Tiêu Viêm mỉm cười, hắn vẫn cực kỳ lo lắng về bọn người Hồn Điện. Tuy Điện chủ Hồn Điện đã tham gia chiến đấu, nhưng Phó điện chủ và Hồn Phong vẫn mang lại cho hắn một cảm giác nguy hiểm ngập tràn, thời khắc nào hắn cũng phải để ý đến hai tên này.

Nghe Tiêu Viêm nói xong, Tiêu Thần cũng yên lặng gật đầu, lão vốn không phải là kẻ nhiều lời. Lúc trước, khi bị Tịnh Liên Yêu Hỏa bắt được, lão đã không thể kềm chế mà một mạch trầm mê vào trong ảo cảnh của nó. Nếu không phải được Tiêu Viêm giải cứu, e rằng trước sau gì lão cũng sẽ bị Tịnh Liên Yêu Hỏa ăn mòn thần trí, cuối cùng trở thành một kẻ trong đám Hỏa nô bị Tịnh Liên Yêu Hỏa khống chế mà thôi.

Một ngàn năm mê man trong ảo cảnh đã khiến cho tâm tính hỉ nộ vô thường của Tiêu Thần trở nên trầm lắng cô tịch rất nhiều. Mà cảm xúc này càng trở nên mạnh mẽ hơn khi nghe Tiêu Viêm kể lại đời sau suy tàn của gia tộc họ Tiêu. Dù sao, lão cũng không phải là người của thời đại này!

Và vì lúc tộc họ cần đến lão nhất, lão lại không thể giúp được một chút sức lực nào...

“Phiền tổ tiên vậy...” Tiêu Viêm chắp tay thi lễ Tiêu Thần. Thực lực vô cùng cường hãn của lão là điều không cần phải hoài nghi, bởi ngay cả Tử Nghiên và Cổ Nam Hải có hợp sức lại cũng không chiếm ưu thế nổi. Nếu nói về thực lực, có lẽ ở đây chỉ còn Tịnh Liên Yêu Hỏa cực mạnh kia là so được mà hơn nữa, khí tức trên người lão vô cùng cổ quái. Nếu không cố ý thi triển Đấu khí, chỉ sợ ngay cả Điện chủ Hồn Điện cũng chẳng thể ngờ rằng, người đàn ông có vẻ mặt cứng đơ ấy lại có một thân tu vi vô cùng đáng sợ.

Cứ như thế kẻ hết sức lạ mặt đối với mọi người kia nghiễm nhiên trở thành một tấm khiên không nhỏ, bảo vệ cho bọn Tiêu Viêm.

“Con là tộc nhân duy nhất mang huyết mạch đặc biệt của họ Tiêu ở đây hôm nay. Cứ yên tâm, ta sẽ dốc toàn lực để bảo vệ con.”

Tiêu Thần chậm rãi lắc đầu, đưa mắt nhìn lên khuôn mặt trẻ trung của Tiêu Viêm. Quan sát hậu bối chảy cùng dòng máu với mình kia, trên khuôn mặt trơ cứng của lão lần đầu tiên xuất hiện một nét gì đó khá giống với nụ cười: “Thiên phú của con như vậy, quả thật hơn ta rất nhiều. Họ Tiêu có một người như con, đã có hi vọng chấn hưng rồi. Trước kia ta từng làm quá nhiều việc lỗ mãng, khiến cho người trong tộc vì ta mà gặp biết bao phiền toái. Hôm nay trời già cho ta cơ hội này, ta thề đem tất cả mà cống hiến cho Tiêu tộc. Dù mất đi cái mạng này cũng không hối tiếc!”

Tiêu Viêm lặng lẽ không nói, lần thứ hai cung kính chắp tay bái Tiêu Thần. Ngay sau đó ánh mắt hắn sáng lóe rồi đảo lên phía không trung. Nơi đây cường giả Tứ tinh Đấu Thánh có tổng cộng tám người, trừ Tiêu Thần không thể tham chiến ra thì sẽ có bảy người liên thủ đối phó với Tịnh Liên Yêu Hỏa. Trận thế như vậy quả thật đã khá mạnh mẽ, dù là đối mặt với Tịnh Liên Yêu Hỏa thực lực vô cùng kinh khủng cũng chưa hẳn đã không có phần thắng.

Khi Tiêu Viêm còn đang âm thầm tính toán thắng thua thì Điện chủ Hồn Điện đã dẫm bước lên hư không, thân hình lay động vài lần liền xuất hiện cách Tịnh Liên Yêu Hỏa chừng trăm trượng. Những cường giả còn lại cũng triển khai trận thế, hình thành một vòng tròn bao lấy Tịnh Liên Yêu Hỏa vào trong.

Bảy Tứ tinh Đấu Thánh!

Riêng thanh thế thôi cũng đủ xứng với bốn chữ kinh thế hãi tục! Bảy người này liên thủ quả thật tạo nên uy lực khiến cho thiên địa biến sắc!

Những kẻ xung quanh nhìn trận thế trên bầu trời mà sắc mặt vô cùng trầm trọng. Ai nấy đều liếc nhìn nhau rồi không hẹn mà đồng loạt lui xa về phía sau. Đại chiến kinh thiên động địa thế này, bọn họ còn không đủ trình độ tham gia.

Khi mọi người đang nhanh chóng lùi lại, Tịnh Liên Yêu Hỏa đang đứng thẳng trên biển nham thạch nóng bỏng chợt mỉm cười. Khuôn mặt anh tuấn chậm rãi xuất hiện nét yêu dị: “Thật sự là cảnh tượng khiến người ta phải nhung nhớ mà...”

“Hỏa Yêu Kích!” Tịnh Liên Yêu Hỏa xòe bàn tay hướng về phía biển nham thạch nóng chảy rồi nắm chặt lại, chỉ thấy dung nham kịch liệt sôi trào rồi bốc thẳng lên cao. Một thanh trường kích to lớn rực lửa trắng hừng hực từ trong đó bắn thẳng ra, chợt lóe lên đã xuất hiện trong tay Tịnh Liên Yêu Hỏa.

“Ta bị phong ấn đã mấy ngàn năm rồi. Hôm nay nếu ai cản ta đều phải... chết!” Chữ cuối cùng được gằn giọng cực lớn vừa thốt ra từ miệng của Tịnh Liên Yêu Hỏa thì nó cũng ngẩng đầu há mồm phun mạnh. Một luồng yêu hỏa sáng rực khổng lồ chừng mấy trăm trượng đột nhiên trào ra, không khí nóng bỏng cực độ đến nỗi cả đám người Điện chủ Hồn Điện cũng phải biến sắc.

“Cùng xông lên...!!!” Ánh mắt Điện chủ Hồn Điện hơi lóe sáng, hắc khí phô thiên cái địa từ trong cơ thể ùn ùn tuôn ra ngoài, rồi tụ lại như một đám mây đen cuồn cuộn xông vào luồng lửa. Nhưng vừa tiếp xúc thì đám mây nọ đã lập tức tán loạn, còn luồng lửa nọ chợt bùng nổ tạo thành bảy cột lửa thật lớn nhắm thẳng vào bảy người còn lại bắn đến.

Nhìn thấy uy thế kinh người của Tịnh Liên Yêu Hỏa, dù là đám Tử Nghiên cũng không dám chậm trễ chút nào, vội vàng vận khởi Đấu khí trong cơ thể, từng đạo Đấu kỹ uy lực kinh hồn phá không mà ra.

“Ầm, ầm, ầm..!”

Trên không, từng trụ lửa bùng nổ tạo thành những bông hoa rực cháy vô cùng xinh đẹp, nhưng dưới vẻ đẹp huyễn lệ đó, lại ẩn chứa lực lượng hủy diệt vô cùng bá đạo.

Hoa lửa nổ tung, bảy bóng người liên tục thối lui. Dược Vạn Quy của Dược tộc cùng với một vị trưởng lão của Thạch tộc áo quần cháy sém, nhìn vô cùng chật vật. Bộ dạng này, hiển nhiên dù là bảy người liên thủ vẫn không chiếm được chút ưu thế nào so với Tịnh Liên Yêu Hỏa.

“Đại Bi Thủ..!!!”

Một chiêu thừa thắng xông lên, trên khuôn mặt tuấn mỹ của Tịnh Liên Yêu Hỏa lộ ra nụ cười băng lãnh. Thân thể nó trôi nổi giữa không trung, tay phải đột nhiên hướng xuống biển nham thạch nóng chảy bên dưới chộp mạnh. Chỉ thấy mặt biển nham thạch nổ tung, một bàn tay dung nham khổng lồ chừng ngàn trượng phá biển mà ra, mang theo sức nóng kinh người. Nó nhoáng lên một cái đã xuất hiện tại khoảng không trên đầu bọn Tử Nghiên, sau đó hung hãn vỗ xuống.

“Bùm!”

Bàn tay dung nham tuy to lớn vô bì nhưng tốc độ lại hết sức kinh khủng, vừa vỗ xuống đã không để cho bất cứ ai kịp phản kích mà chụp lấy cả bảy như chụp lấy một con ruồi rồi đâm thẳng xuống biển nham thạch đang sôi trào bên dưới.

"Chỉ là lũ kiến hôi nhãi nhép!"

Đám người Tiêu Viêm nhìn cảnh tượng đó mà kinh hồn bạt vía. Bảy kẻ kia ai nấy đều có thực lực Tứ tinh Đấu Thánh, hợp sức rồi mà vẫn phải chật vật vô cùng trước Tịnh Liên Yêu Hỏa như vậy. Tuy Hỏa yêu chiếm lấy chút địa lợi, nhưng công kích áp đảo dường này, cũng quá là hung mãnh tàn độc.

"Bùm! Bùm..!"

Biển nham thạch lại một lần nửa nổ văng tung tóe, mấy bóng người chật vật lao ra lơ lửng trên không trung, sắc mặt người nào người nấy trắng xanh. Tại Trung Châu, bọn họ là những cường giả đứng đầu mà tự khi nào đã bị đánh thành cái bộ dáng như vậy?

"Các vị, nếu còn ẩn giấu thực lực, e rằng sẽ không còn cơ hội ra tay nữa đâu!" Điện chủ Hồn Điện sầm mặt quát lạnh. Đám người này nếu còn ẩn tàng tâm tư, chỉ sợ sẽ đến lúc bắt đầu tổn hao nhân mạng.

Nghe được lời của lão, sáu người xung quanh khẽ nhíu mày. Vừa rồi hai lần liên tục bị Tịnh Liên Yêu Hỏa mạnh mẽ công kích, đã khiến trong cơ thể bọn họ xuất hiện thương thế. Mà dư kình của Yêu Hỏa này cũng đặc biệt kỳ lạ, âm thầm cắn nuốt lực lượng của bọn họ, nhất thời vẫn không cách trục xuất được.

"Chỉ có thể đánh bại Tịnh Liên Yêu Hỏa mới xong..." Trong lòng chúng nhân đều hiện lên ý nghĩ như vậy, vẻ mặt ai nấy đồng thời ngưng trọng. Cả bảy người lơ lửng bao vây xung quanh Tịnh Liên Yêu Hỏa, khí tức cấp tốc dâng trào.

"Gràoooo…"

Thân thể mềm mại của Tử Nghiên lay động, tiếng rồng ngâm vang vọng khắp không gian. Bản thể Long Hoàng dài ngàn trượng trực tiếp được nàng biến ảo ra, cánh phượng thật lớn cũng khe khẽ chấn động. Khoảng không gian xung quanh đó chợt xuất hiện từng cơn lốc xoáy nóng rực, uy áp kỳ dị cũng bắt đầu phủ xuống.

"Đây là... con rồng cổ xưa hư ảo này là gì?" Điện chủ Hồn Điện ngẩn người nhìn bản thể mà Tử Nghiên biến ảo ra, ánh mắt lập lòe, nhưng chỉ trong chốc lát đã đè mối nghi hoặc trong lòng xuống, thủ ấn nhanh chóng thay đổi. Một cỗ Đấu khí rung trời chuyển đất từ trong cơ thể lão tuôn ra, lúc này có vẻ như lão đã bắt đầu dùng đến lực lượng chân thật rồi.

Khi Tử Nghiên và Điện chủ Hồn Điện bạo phát thì năm người còn lại cũng nghiến răng xuất lực. Bọn họ thật không dám ẩn tàng bảo lưu cái gì nữa, trong cơ thể Đấu khí điên cuồng vận chuyển. Tức thời thiên địa ngập tràn mây đen, cuồng phong thét gào sấm giăng chớp giật. Thậm chí biển nham thạch nóng chảy bên dưới cũng sôi trào giận dữ, dấy lên những con sóng lửa cao hàng trăm trượng, khí nóng ngùn ngụt ngất trời.

Bảy Đấu Thánh Tứ Tinh rốt cuộc cũng đã phô bày lực lượng cực mạnh của mình!

Cảm thụ khí tức của địch nhân bất chợt dâng trào, Tịnh Liên Yêu Hỏa cũng khẽ nhướng mi rồi cười nhạt: "Giờ mới thú vị chứ! Có ý tứ, có ý tứ..!!"

"Hỏa nô, giết bọn kia đi, có những thứ Hỏa nô này cũng đủ rồi...!" Ánh mắt của Tịnh Liên Yêu Hỏa chợt trở nên thâm thúy. Y nhìn bọn Tiêu Viêm đang đứng ở đằng xa, trên khuôn mặt tuấn mỹ hiện lên nét cười lành lạnh, âm thanh nhạt nhẽo tùy ý chậm rãi vang lên.

"Grừmmm…"

Vừa nghe Tịnh Liên Yêu Hỏa nói xong, mười Hỏa nô Đấu Thánh vẫn một mực im lặng không nhúc nhích trên bầu trời lúc này bỗng mở bừng đôi mắt. Trong đồng tử trống rỗng chợt lóe lên hai luồng lửa yêu dị sáng trắng. Chỉ thấy bọn chúng khẽ lay động thân hình đã không chút do dự mà hung hãn lao thẳng đến chỗ bọn Tiêu Viêm.

Trong khoảnh khắc, cả mảnh đất trời tràn ngập gió cuốn mây cuồng.

Chương 1503: Khống chế ngược lại.

Dịch: celestial_wind1116

Biên: Blue

Nguồn: Banlong.us

- Lui mau..!

Nhìn đám Hỏa nô Đấu Thánh đang lao vút đến, trên khuôn mặt của Tiêu Viêm thoáng xuất hiện chút ngưng trọng. Hắn quát nhẹ một tiếng, đồng thời lập tức dẫn mọi người lùi về phía sau. Tuy Đấu Thánh bên phía hắn cũng không ít nhưng tình thế hiện giờ không phải là lúc dại dột đương đầu cùng đám Hỏa nô không biết đau không biết biết mệt này.

Nhìn thấy Tiêu Viêm lui về phía sau, mấy người Huân Nhi cũng vội vã đuổi theo. Họ không tiến lại gần đám đông mà tự mình chiếm một chỗ trống trải.

- Hừ, vài tên Hỏa nô mà cũng dám vọng ngôn thu thập bản điện sao?

Phó điện chủ Hồn điện cười nhạt, không tỏ ra chút vội vã hoảng hốt nào. Lấy thực lực Tam tinh Đấu Thánh của y cũng đủ để ngạo thị trong đám Hỏa nô kia rồi. Bởi vậy, dù có tới mười Hỏa nô đang hung hăng lao đến, y vẫn không thèm tỏ ra lo lắng hay ngại ngần gì cả.

- Cần gì Phó điện chủ ngài chủ động ra tay chứ, nếu đám Hỏa nô kia dám đến đây thì hẵng hay, còn không thì cứ đứng xem cuộc vui nào...

Hồn Phong thản nhiên nói.

- Hắc hắc! Vậy cũng tốt!

Nghe vậy, Phó điện chủ cũng cười lên đầy quái dị rồi đưa ánh mắt không chút hảo ý nhìn sang chỗ bọn Tiêu Viêm, trong mắt tinh quang lấp lánh, không hiểu là y đang nghĩ đến điều gì!

Đối mặt với thế công của Hỏa nô, những cường giả còn lại cũng vội vã tập trung về một chỗ, mắt chăm chú nhìn vào mười bóng người rực lửa đang lao tới gần.

Vút vút..!

Mười bóng người rực lửa trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt mọi người. Chúng đưa ánh mắt trống rỗng chậm rãi nhìn quanh rồi đột ngột lướt mạnh ra, từng Hỏa nô lao đến những mục tiêu mà chúng đã lựa chọn.

- Cẩn thận!

Nhìn cảnh tượng này, Tiêu Viêm khẽ quát một tiếng. Có thể vì nơi hắn đứng tập trung nhiều người nhất nên có ba Hỏa nô đang ào ào lao tới. Tuy vậy, trong lòng hắn cũng thầm thở phào vì ba Hỏa nô này mạnh nhất cũng chỉ là Đấu Thánh Nhị tinh Hậu kỳ. Đối phó với kẻ địch như vậy, cũng không tính là quá khó khăn.

- Tên Đấu Thánh Nhị tinh Hậu kỳ kia giao cho ta!

Tiêu Viêm xòe mười ngón tay ra.

- Vậy Đấu Thánh Nhị tinh Sơ kỳ kia để cho muội.

Huân Nhi thản nhiên cười.

- Chậc, tên cuối cùng hẳn là của lão phu rồi!

Đại trưởng lão của tiểu Đan tháp cười cười. Hỏa nô còn lại là Đấu Thánh Nhất tinh Hậu kỳ, với thực lực của lão, thắng không khó!

- Những vị còn lại, xin chú ý dùm động tĩnh của kẻ khác!

Phân công nhiệm vụ xong, Tiêu Viêm trầm giọng quát lớn, thân hình khẽ động đã trực tiếp chặn trước mặt Hỏa nô Nhị tinh Hậu kỳ kia. Biển Đấu khí trong cơ thể vận chuyển, Huyền Trọng Xích vừa xuất hiện trong tay lập tức giương cao lên rồi mạnh mẽ giáng thẳng xuống đầu Hỏa nô.

Choang!

Đối mặt với nhát chém hung hãn của Tiêu Viêm, ngoài thân của Hỏa nô liền lập lòe một tầng Hỏa Diễm Sa Y trắng sáng, sau đó y vung tay trực tiếp đón đỡ Trọng Xích của Tiêu Viêm. Nơi Trọng Xích và cánh tay va chạm, hoa lửa bắn văng tung tóe.

- Hốnggg!

Mạnh mẽ tiếp được một đòn của Tiêu Viêm xong, ngọn lửa trắng sáng trên thân của Hỏa nô chợt như có linh tính mà bùng lên cực nhanh, hóa thành một cái miệng to lớn dữ tợn, nhắm thẳng Tiêu Viêm cắn tới.

- Tịnh Liên Yêu Hỏa quả là quỷ dị!

Đối với Tịnh Liên Yêu Hỏa, Tiêu Viêm luôn vô cùng kiêng kỵ, tự nhiên không dám để cho ngọn lửa ma quái này chạm vào thân thể. Hắn lập tức chuyển mình luồn ra sau lưng Hỏa nô, song chưởng vung lên, một vầng sáng đen tuyền từ lòng bàn tay nhanh như chớp bùng ra:

- Đại Thiên Tạo Hóa Chưởng!

Hai quầng sáng đen tuyền từ hai lòng bàn tay Tiêu Viêm nhanh chóng hiện lên. Với thực lực của hắn bây giờ thì hoàn toàn có thể sử dụng cánh tay còn lại để thi triển Đại Thiên Tạo Hóa Chưởng. Bởi lúc này, lực lượng của hắn nói không chừng đã có phần nhỉnh hơn cả người đã sáng tạo ra bộ chưởng pháp này rồi!

Bùm! Bùm!

Quầng sáng bùng lên mạnh mẽ, hung hăng đâm vào thân thể của Hỏa nô, lực đạo của nó quả thật vô cùng mạnh mẽ, đã khiến cho ngọn lửa trên người Hỏa nô phải ảm đạm đi một ít. Bất quá, loại thương tổn như vậy đối với loại Hỏa nô vô tri vô giác thì hiển nhiên không thể ngăn cản bọn chúng công kích. Lập tức, Tiêu Viêm đã phải đối mặt với một đợt phản công vô cùng hung mãnh, nhìn thì giống như Hỏa nô tiện tay đánh ra, nhưng nhất thời cũng khiến cho hắn phải luống cuống tay chân. Tuy vậy, chỉ trong chốc lát Tiêu Viêm đã ổn định tâm thần rồi từ từ chiếm lại thế thượng phong. Mỗi một chưởng hắn đánh ra đều làm cho ngọn lửa trên thân Hỏa nô bị chấn tan đi một phần. Hiển nhiên nếu có thể làm cho ngọn lửa này tắt hẳn thì lực lượng của Hỏa nô cũng sẽ suy giảm cực lớn.

Tại lúc Tiêu Viêm đại triển thần uy đánh cho Hỏa nô Đấu Thánh Nhị tinh Hậu kỳ liên tục bại lui thì cũng là lúc Huân Nhi và Đại trưởng lão đạt được lợi thế không nhỏ. Vốn thực lực hai người đều mạnh hơn hẳn Hỏa nô đang đối địch, lại sở hữu thân pháp linh hoạt cùng Đấu kỹ cường hãn, tuy phần nào cố kỵ ngọn lửa trên người Hỏa nô khiến tay chân đôi chỗ bị bó buộc, nhưng không vì thế mà họ không chiếm được thượng phong.

Bầu trời phía trên biển nham thạch nóng bỏng đâu đâu cũng có những trận chiến kịch liệt. Đương nhiên rực lửa nhất vẫn là chiến trường khổng lồ rộng hàng vạn trượng kia, ở nơi đó, bảy Đấu Thánh Tứ tinh đang quyết chiến cùng Tịnh Liên Yêu Hỏa.

Dưới sự hợp lực dốc sức của bảy Đấu Thánh này, hiển nhiên Tịnh Liên Yêu Hỏa cũng phải lâm vào tình trạng khốn quẫn. Mặc kệ lực lượng của nó cường hãn thế nào thì đối phương vẫn đông người hơn, mà mỗi một người trong đó đều là kẻ thân kinh bách chiến, trải nghiệm tầng tầng, tuy đây là lần đầu bọn họ phối hợp nhưng vẫn khiến nó không thể nào lơi lỏng mà buộc phải thận trọng đối chiến.

Nơi chiến trường giữa vạn trượng thiên không này, không có bất luận kẻ nào dám đặt chân tiến vào một bước. Đơn giản là chỉ một trận gió đang thét gào bên trong cũng là do lớp lớp năng lượng cực đoan hỗn loạn như bão táp đang quấn chặt vào nhau không thể tách rời. Bất kỳ ai tiến vào, nhất định sẽ đụng phải công kích trí mạng.

Ngoài trận đại chiến đó ra là những chiến cuộc nhỏ hơn, mà tiêu biểu là trận chiến giữa đám người Tiêu Viêm cùng Hỏa nô.

Mười Hỏa nô Đấu Thánh thì đã bay về phía Tiêu Viêm ba, bảy Hỏa nô còn lại cũng đang kịch liệt chiến đấu cùng những cường giả khác. Cường giả tiến nhập vào không gian yêu hỏa lần này có không ít, nếu tính số lượng đã đủ vượt xa mười Hỏa nô, nhưng bàn về chất lượng thì lại kém hơn khá nhiều.

Trong quá trình chiến đấu với Hỏa nô, mọi người mới phát hiện ra rằng mười Hỏa nô này có tới hai là Đấu Thánh Tam tinh, một trong hai đã bị Phó điện chủ Hồn Điện cầm chân, kẻ còn lại thì không ai có thể ngăn chặn. Bởi phàm là Tứ tinh Đấu Thánh đều gia nhập vào trận chiến với Tịnh Liên Yêu Hỏa, kẻ mạnh nhất hiện tại lại chính là Phó điện chủ. Cho nên Hỏa nô Đấu Thánh Tam tinh kia như sói dữ giữa đàn dê, tung hoành vô ngại, phàm những ai gặp phải nó thì đều bị đánh lui. Đến cuối cùng, phải có ba người thực lực miễn cưỡng đạt đến Đấu Thánh Nhị tinh hợp sức, mới có thể chật vật vây khốn nó lại.

Đương nhiên trên không trung lúc này vẫn có những Đấu Tôn may mắn còn sống. Tuy mấy kẻ này đều dẫm chân ở cảnh giới Đấu Tôn đỉnh phong đã lâu, nhưng chiến đấu cấp bậc Đấu Thánh như lần này thì bọn họ ngay cả dính cũng không dám dính vào. Người nào người nấy liều mạng chạy thật xa, lòng ân hận khi phát hiện ra rằng, lần xâm nhập không gian yêu hỏa này của mình là quyết định ngu xuẩn đến mức nào.

- ...Hoàng Tuyền Chưởng!

Trên bầu trời, một chưởng ấn bằng năng lượng cực lớn đột ngột hình thành, mang theo lực lượng hùng hậu như biển cả đánh thẳng vào thân thể Hỏa nô. Lực đạo vô cùng đáng sợ đó đã trực tiếp dập tắt đi ngọn lửa yêu dị cuối cùng trên người nó.

Ngọn lửa cuối cùng vừa tắt, Hỏa nô đang hung hãn chém chém giết giết đột nhiên chậm chạp hẳn đi, uy lực của mỗi lần xuất thủ cũng giảm xuống rất nhiều.

- Xem ra những ngọn lửa này chính là ngọn nguồn lực lượng của bọn họ...

Nhìn thấy một màn này, Tiêu Viêm thầm suy nghĩ như vậy. Có lẽ đám Hỏa nô cũng không hoàn mỹ như hắn từng tưởng.

- Không biết nếu dựa theo những văn chú linh hồn mà đoàn ánh sáng lúc trước truyền đạt, ta có thể giành được quyền khống chế tạm thời đám Hỏa nô này không...?

Ánh mắt Tiêu Viêm chợt lóe lên, nhanh chóng quét ra bốn phía, trong lòng thầm nghĩ, nếu như hắn có thể khống chế những Hỏa nô này thì không phải lực lượng sẽ tăng vọt trong nháy mắt sao?

Nghĩ đến liền làm, Tiêu Viêm bèn lựa thời cơ mà chuyển thân xuất hiện trước người Hỏa nô. Hắn vung tay lên, không gian xung quanh lập tức ngưng đọng, làm cho Hỏa nô thực lực vốn đại giảm bị chế trụ hoàn toàn, đồng thời ngón tay không ngừng tạo nên những chấn động kỳ dị, vẽ lên trên trán của Hỏa nô những ký hiệu lạ lùng.

- Đi...

Ký hiệu vừa thành, trong tiếng quát khẽ của Tiêu Viêm khắc sâu vào trán của Hỏa nô rồi nhanh chóng hòa lẫn với da thịt, xâm nhập vào trong trí não.

Ầm..!

Theo ký hiệu linh hồn tiến sâu vào trí não của Hỏa nô, Tiêu Viêm lập tức cảm giác được một cỗ lực lượng nóng cháy từ trong đầu nó truyền đến, đồng thời hắn có thể "nhìn" thấy sâu trong óc của Hỏa nô có một viên Hỏa châu trắng sáng đang xoay tròn. Lửa mà hạt châu tỏa ra ẩn chứa một năng lượng cực đoan vô cùng khủng khiếp.

Dấu ấn linh hồn vừa xâm nhập vào trí não của Hỏa nô liền xoay quanh hạt Hỏa châu trắng sáng nọ, rồi bất chợt phóng ra một tấm màn chắn với những rung động kì dị, không ngờ lại muốn cách ly Hỏa châu.

Một thoáng khi Hỏa châu bị cách ly, trong lòng Tiêu Viêm chợt có thêm một đạo cảm ứng. Hắn khẽ động tâm, lập tức Hỏa nô trước mặt lặng lẽ hạ tay xuống, rồi như một kẻ hầu trung thành nhất, an tĩnh đứng bên cạnh Tiêu Viêm.

- Không ngờ ta thật sự có thể khống chế được...

Nhìn cảnh tượng này, trên khuôn mặt Tiêu Viêm nhất thời hiện lên một vẻ vui mừng điên cuồng.

Nếu như hắn có thể khống chế toàn bộ mười Hỏa nô này, vậy lực lượng dưới trướng hắn không phải đại tăng sao? Đến lúc đó, coi như có muốn diệt Hồn Điện cũng không phải là chuyện không thể rồi!

Chương 1504: Thiên La Phong Ma Trận

Dịch: celestial_wind1116

Biên: Sói

Nguồn: Banlong.us

Hỏa nô Đấu Thánh không chút cử động đứng cạnh Tiêu Viêm, nét mặt như vô hồn, chỉ có năng lượng khủng bố mơ hồ dao động mới làm cho người ta cảm thấy sự cường hãn của nó.

“Những phù văn này chỉ có thể tạm thời khống chế Hỏa nô, nếu để cho phân thần của Tịnh Liên Yêu Hỏa xuất hiện trở lại thì y sẽ dùng Hỏa châu phá vỡ nó , giành lại quyền khống chế Hỏa nô.”

Tiêu Viêm chăm chú nhìn Hỏa nô đứng bên cạnh, trong mắt hào quang chợt lóe. Muốn hoàn toàn khống chế Hỏa nô thì phải giải quyết Hỏa châu đang tồn tại bên trong người nó, bởi vì đó cũng chính là con đường duy nhất mà Tịnh Liên Yêu Hỏa dùng để khống chế Hỏa nô.

“May mà hiện tại Tịnh Liên Yêu Hỏa cũng không thể phân thần được…”

Giải quyết triệt để Hỏa châu hiển nhiên không phải là việc mà Tiêu Viêm có thể làm trong một sớm một chiều. Chính vì vậy hắn cũng không tốn thời gian dây dưa nữa mà đưa mắt nhìn về những nơi khác. Lúc này hai Hỏa nô đối địch với Huân Nhi và Đại trưởng lão vẫn đang bị áp chế, liên tục bại lui. Bạch sắc hỏa diễm trên người Hỏa nô cũng càng lúc càng ảm đạm, xem bộ dạng này, hai bên phân thắng bại chỉ là chuyB

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro