Chap 29

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ở sân thượng một người thở dài, một người khuyên nhủ.

- Sao lúc nảy chị cười miển cưỡng vậy ?

- Hơisssss trước đó tôi đã lớn tiếng nói với em là không có con. Bây giờ quay lưng lại tự tán vào mặt mình.

- Trời tặng cho chị một món quà lớn như vậy thì chị cũng đừng than trách nữa hãy đón nhận đi chứ.

- Đối với người bình thường mà nói thì đó là đại lễ nhưng mà chúng ta có một công việc không bình thường. Từ nay có thêm một đứa con, thì đối với vợ, đối với gia đình lại thêm một gánh nặng. Khi làm việc thì không có thoải mái như trước đây.

- Vậy cũng phải.

Lúc này ba cô gái còn lại cũng bước ra ngoài, mặt ai cũng lo lắng và cũng pha vào đó một chút buồn phiền.

- Chị Eun Jung à ! Em nghĩ từ nay em cũng giống như mày. Bỗng nhiên lúc nảy Binnie nói là muốn hai đứa đi xa hơn, muốn em cưới cô ấy và có một đứa con.

Hyerin mặt buồn rầu, bỗng có tiếng phì cười đó không ai khác mà chính là Ahn Hyojin.

- Phụt há há há xàm để sợ.

- Lúc này mà chị còn cười à ? - Heeyeon chau mày.

- Hơissss em cũng lo vậy thôi. Các chị có biết bây giờ đội chó săn rất lợi hại hay không ? Em thực sự sợ, nếu sau này em đang làm phi vụ thì bị người ta chụp lại. Thì đúng là hại mọi người rồi. - HyunA cũng chẳng khá hơn chút nào.

Hyojin đã nghiêm túc được một chút uống cạn li rượu trên tay.

- Bộ chị không lo sao ? Solji của chị . . Thôi mà Heeyeon này chị thấy ai trong nhóm cũng có vẻ e dè, em nên góp một chút ý kiến đi ?

- Chị cũng biết nói chúng ta đều e dè thì trong đó cũng có em rồi.

- Đúng rồi còn JungHwa, đã làm chồng hờ giờ còn làm cha hờ nữa nên nặng đầu nhất chỉ có Heeyeon thôi - Eun jung đồng cảm.

- Có vợ có con, vậy thì từ nay Ahn Boss phải vướn bận lắm. - HyunA cũng hiểu.

- Tôi nghĩ hôm nay cũng là một ngày tốt. Để chúng ta cùng suy nghĩ hướng đi sau này. Mọi người cứ nghiêm túc suy nghĩ đi. Chúng ta có nên tiếp tục nữa hay không ?

Sự im lặng làm không khí trở nên nặng nề hơi, chẳng ai có câu trả lời. Họ đang như những con cừu lạc đường không lối thoát trong vòng vây của cuộc đời.

Sáng hôm sau tại văn phòng luật sư.

Hyomin đưa cho Heeyeon một sấp giấy tờ. Cô nhìn nhìn rồi kí tên bên cạnh có một ô để " Người Hưởng Quyền ". Cô không ngần ngại cô viết nhanh gọn dòng chữ " Park JubgHwa. " làm em vô cùng ngạc nhiên.

- Vì em là tất cả của chị hãy thay chị giữ mọi thứ.

JungHwa ôm chặt người kia vào lòng. Nước mắt đã rơi, cả cuộc đời JungHwa chưa ai tốt với em như thế. Với em cô là một thiên thần cô đến thay đổi cả cuộc sống của em toàn màu hồng.

- Cám ơn chị. ! Em đã nghĩ rồi. Em không muốn bé Hajung ở Hàn nữa, thì chuyện của ba con bé sẽ ảnh hưởng đến nó.

- Em muốn chuyển trường cho con sao ??

- Chẳng những như vậy em muốn con có lại một tâm lí học tập mới, không ám ảnh chuyện ba nó. Em muốn bé Hajung qua mỹ.

Mặt của Heeyeon có chút buồn.

- Thay đổi môi trường thì cũng tốt. Nhưng nếu cho Hajung sang đó thì em phải cực lắm đó. Em có thể yên tâm hay sao ???

- Cho nên em sẽ cùng con sang đó.

Heeyeon ngạc nhiên

- Em đi với con à ??

- Con bé đã mất cha rồi, em không muốn cả em cũng bỏ rơi nó. Em cũng đã nghĩ đến vấn đề của em và chị. Có thể đến lúc đó em phải bay qua bay lại, em cũng không muốn ảnh hửơng đến chúng ta.

JungHwa tựa đầu vào lòng người kia.

- Chị cũng không muốn, chị không để chuyện đó ảnh hưởng đến chúng ta đâu. Chị định đi cùng với mẹ con em.

JungHwa tròn mắt ngạc nhiên.

- Đi với mẹ con em sao ??? Chị muốn ở bên đó chung sống với mẹ con em sao ?

Heeyeon cười nhưng cho hơi gượng ép.

- Phải, chăm sóc mẹ con em là ước mơ mấy lâu của chị mà. Hai người đi thì lí nào chị không đi. Nhưng mà chị phải nói chuyện với các anh em một chút !

JungHwa nắm chặt tay người yêu.

- Được lắm em hiểu mà em hiểu mà, em vui lắm đó.

- Giờ em xin nghĩ phép đi, còn chị sẽ nói với mọi người.

Lúc này thì dì Nayeon cũng đi đến miệng tươi cười.

- Chuyện gì mà nhắc đến mọi vậy hai cháu ???

- Cháu định qua Mĩ, công việc ở nhà hàng cháu sẽ đưa lại cho dì và chị LE hết.

- Trời ơi cháu đi rồi, sao còn những ngày dì cùng bọn trẻ đi du hí đâyyyyy.

Nayeo đưa ra bộ mặt chán nản không thể tả.

- Hahahahahahhaaaaaa

Chứng nào thì tật đó Kim TeaHu vẫn không từ bỏ những kế hoạch mưu mô của mình. Hắn quyết định buôn bán một khối lượng ma tuý lớn, Jenni vẫn không muốn buông tha tên ma lanh này.

- Sếp Jen à ! Tôi thấy sếp quá mệt mỏi rồi, theo dõi như thế này mãi không phải là cách đâu.- Lisa có chút lo lắng.

- Không được, tôi nhất định phải bắt được Kim TeaHu

Cánh sát đã điều tra ra được đường dây mua bán của Kim TeaHu cho nên Jenni cho cảnh sát vây quanh, mọi thứ đã chu toàn hết cả rồi chỉ chờ con cá rơi vào lưới mà thôi.

- Để coi lần này Kim TeaHu chạy đâu cho khỏi. - Lisa nhếch môi.

- Lát nữa quả tang tại trận hắn chạy không có thoát đâu. - Rose cũnh vui không kém

- Đợi hắn lên trên đó, chúng ta sẽ hành động. - Jennj ra lệnh.

- YES SIR !!!

Kim TeaHu cũng một số đàn em đến nơi buôn bán ma tuý, họ đang giao dịch thì biệt đội cảnh sát ập vào, một số tên canh gác đã thông báo cho Kim TeaHu hay biết. Một trận đấu súng ác liệt xảy ra tại đó. Nhưng . . Và Kim TeaHu đâu ???

Hắn cùng tài xế trốn thoát bằng lối hầm bí mật, Jenni vì đuối sức nên không thể nào đuổi theo kịp. Khi thấy được hắn thì hai tên đó đã lên xe chạy mất.

- Sếp ??? - Hai trợ lí đắc lực Rose và Lisa thở hòng hộc.

- Gọi tổng bộ, cảnh sát giao thông chặn đường.

Trên xe KimTeaHu hã hê vì chống thoát được Jenni, bỗng tên tài xế rút ra một gói ma tuý miệng cười mãn nguyện.

- Anh Kim lúc nảy em lệ dụng không khí hổng loạn đã lấy được một cục này.

Kim TeaHu giận đỏ mặt quát thật lớn: - MAU !! DỪNG XE !!!

Chiếc xe cũng dừng lại.

- Cậu có biết suy nghĩ không ?? Giờ tình hình căng thẳng, có thể cảnh sát sẽ chặn đường chúng ta. Mau quăng nó đi.

Tài xế nghe theo đi xuống xe bỏ ngay cục ma tuý ở phía cánh đồng, vừa lúc ấy Jenni cũng vừa chạy đến, thấy mọi hành động của tên tài xế. Chạy đến một khoảng thì có khá nhiều cảnh sát chặn đường. Thế là xe của Kim TeaHu dừng lại ở đó, cô rất nóng lòng chạy đến xe Kim teaHu.

- Thanh tra tổ trọng án Heo Jenni mời anh xuống xe !!! Bây giờ tôi nghi ngờ xe của anh có ma tuý, tôi muốn lục soát.

- Ma tuý à ?? Sếp có nhầm lẫn không vậy sếp Jen ?

Jenni càng bực tức hơn khi thấy thái độ của hắn.

- Tôi không đùa với anh mời anh bước qua một bên.

Kim TeaHu và tên tài xế cũng né sang một bên cho đội cảnh sát vào kiểm tra, nhưng thật sự là không có.

Kim TeaHu tỏ vẻ kiêu căng: - Sếp Jen ! Bây giờ tôi đi được chứ ?? Sau này có chứng cứ hãy tìm tôi mắc công lại mất mặc của sếp.

Jenni nắm chặt nắm đấm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#exid#tara