Chap 10 (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kang Minkyung ánh mắt mê ly nhìn người dưới thân, dung nhan băng lãnh như ngọc lúc này nhiễm thêm một tầng e thẹn, Kang Minkyung cảm nhận thời khắc này là thời khắc hạnh phúc nhất của cô, cười nhẹ nhàng, đem môi áp xuống, lưỡi ngọc nhanh chóng đưa ra vẽ theo viền môi Lee Haeri rồi nhẹ nhàng tách đôi môi xinh đẹp đó, cạy mở răng ngọc luồn vào trong tìm kiếm, rất nhanh cô chạm được vào chiếc lưỡi đinh hương ấm nóng của Lee Haeri. Kang Minkyung không đủ kiên nhẫn, cô lập tức đánh thức Lee Haeri, đòi hỏi Lee Haeri vươn ra đón lấy cô, Kang Minkyung quấn lấy Lee Haeri, đem tất cả mật ngọt người kia có nuốt vào, ngay cả hơi thở băng lãnh Kang Minkyung cũng tham lam nuốt lấy.

Lee Haeri cảm nhận Kang Minkyung hôn cô có chút sắc, có chút tình, có chút dục vọng, trái tim đập liên hồi, bị động vươn ra nghênh đón kẻ lạ mặt, cô hôn có tí trúc trắc, còn tí ngượng ngùng, điều đó lại càng kích thích Kang Minkyung hơn. Người phía trên hôn nhiệt tình như lửa, khiến Lee Haeri cảm thấy cả thân người dần dần mềm nhũn, đầu lưỡi chạm vào lưỡi người kia mang đến xúc cảm tê dại truyền đi toàn thân.

Đến khi cả hai không còn thở được, Kang Minkyung mới buông tha đôi môi của Lee Haeri, môi cô từ từ dời xuống cần cổ trắng nõn, rải lên đó từng nụ hôn, Kang Minkyung tham lam mê luyến chiếc cổ thon mịn của Lee Haeri.

Từng xúc cảm tê dại truyền đến từ cổ mình, Lee Haeri hiểu, Kang Minkyung đang đánh dấu chủ quyền, trên từng tấc da thịt của cô, Kang Minkyung đang để lại từng ấn ký yêu thương, mà Lee Haeri thúc thủ không biết làm sao, chỉ có thể mở miệng thở dốc bởi đợt sóng từ từ đánh vào tâm trí cô.

- Unnie ... - Kang Minkyung dời lên vành tai Lee Haeri hôn lên rồi thổi nhẹ, nỉ non gọi

- Ưm ... - Lee Haeri chỉ có thể ngân lên một tiếng, cô không còn có thể suy nghĩ gì nữa, trái tim nóng lên, máu trong người sôi sục, giọng Kang Minkyung như ma chú thôi miên cô rơi vào bể tình ái

Tiếng ngâm của Lee Haeri rơi vào tai Kang Minkyung như một liều thuốc kích tình, cô chỉ có thể thở ra một hơi, trực tiếp ngồi dậy, thoát ra lớp áo thun của mình, chỉ để lại chiếc áo ngực màu đen ôm trọn hai khỏa mềm mại của bản thân, cúi xuống hôn lên cổ Lee Haeri, hai tay nhanh chóng thoát đi váy ngủ của người phía dưới.

Toàn thân Lee Haeri bại lộ trong không khí, dưới ánh mắt nhiễm dục tình của Kang Minkyung, thân thể trắng mịn của người dưới thân thiêu đốt đôi mắt của Kang Minkyung, Kang Minkyung như nhập ma ngẩng người ngắm Lee Haeri

- Unnie ... chị thật đẹp - Kang Minkyung nói như mê sảng, một tay chống trên giường, một tay vuốt theo đường cong cơ thể của Lee Haeri

- Mingki ... đừng nhìn ... - Lee Haeri xấu hổ lấy tay che đi khoảng trống trước ngực giờ phút này không còn một mảng che đậy, hoàn toàn lộ trong tầm mắt Kang Minkyung

- Đừng che ... - Kang Minkyung đưa tay gỡ hai tay của Lee Haeri ra, cô cúi xuống hôn lên vành tai Lee Haeri - ... để em yêu ...

Nói rồi dời xuống xương quai xanh quyến rũ của người kia hôn lên, Kang Minkyung đưa lưỡi vẽ theo từng đường nét của nó, sau đó nhẹ nhàng hôn xuống. Cô không nhanh không chậm, Kang Minkyung hôn xung quanh hai khỏa mềm mại trước ngực Lee Haeri, khiến Lee Haeri khó chịu thở gấp hơn.

Mùi hương cơ thể của Lee Haeri xộc vào mũi Kang Minkyung khiến cô mê muội, lí trí đã đi vắng từ lâu, Kang Minkyung lúc này chỉ thuận theo tình cảm cùng sự đòi hỏi của trái tim mình mà hành động. Môi mỏng khẽ mở, đem hạt trân châu trước ngực Lee Haeri ngậm vào, dùng lưỡi âu yếm nó, cảm nhận hạt đậu ấy từ từ dựng thẳng trong miệng mình, Kang Minkyung yêu thích cảm giác này, cô không muốn buông ra.

Mà tay cũng không ủy khuất bên còn lại, xúc cảm non mềm, đàn hồi trong lòng bàn tay khiến cả người Kang Minkyung run lên, lực trên tay tăng thêm, hạt hồng đậu dưới lòng bàn tay cũng từ từ thức tỉnh.

Kang Minkyung ôn nhu yêu chiều hai tiểu bạch thỏ trước ngực khiến Lee Haeri oằn người cố nhịn cảm giác xa lạ, khó chịu chạy dọc toàn thân, cô như bị quẳng xuống khoảng không, vừa bức rức vừa thoải mái, cảm giác cần một điều gì đó không rõ khiến Lee Haeri sợ hãi nức nở thành tiếng, nhưng tiếng nức nở của cô lại như cổ vũ ý nghĩ tà ác của Kang Minkyung, người phía trên đùa ngày càng quá hơn, đem hai khỏa to tròn đó dày vò một phen.

- Min ... Mingki ... - Lee Haeri không chịu nổi chỉ có thể nức nở gọi Kang Minkyung

- Nae ... em đây ... - Kang Minkyung buông tha tiểu bạch thỏ, trườn người lên hôn lên cổ Lee Haeri, hôn lên tai Lee Haeri, nhẹ giọng đáp

- Ưm ... - Lee Haeri bị Kang Minkyung thổi nhiệt khí vào tai, giọng điệu gợi cảm khiến cô chỉ biết ngân lên một tiếng

Kang Minkyung tay từ ngực Lee Haeri dời xuống, vuốt ve vùng bụng bằng phẳng, chạm đến mảnh vải đen còn sót lại duy nhất của Lee Haeri lúc này, cô cười nhẹ nhàng, lướt qua nó, vuốt ve giữa hai đùi trắng nõn nà của người kia.

Lee Haeri cảm nhận tay Kang Minkyung như mang theo dòng điện, nơi nào Kang Minkyung chạm đến, cô như bị điện giật, tê dại truyền đi khắp thân, Lee Haeri lo sợ cảm giác này, nó quá xa lạ với cô, hai tay vô thức ôm lấy Kang Minkyung như tìm kiếm phao cứu sinh

- Mingki .. chị khó chịu ... - Lee Haeri giọng nức nở vang lên

Kang Minkyung nhìn Lee Haeri động tình nức nở gọi cô, cắn răng nhịn lại cảm xúc muốn nhanh chóng chiếm lấy người kia, ngồi dậy đem toàn bộ quần áo trên người thoát ra, đồng dạng đem luôn mảnh vải mỏng manh cuối cùng trên người Lee Haeri gỡ bỏ. Cô nhanh chóng nằm đè lên người Lee Haeri, cảm nhận mềm mại đè ép mềm mại khiến cả hai đồng thanh ngân lên một tiếng.

- Sẽ không khó chịu nữa ... - Kang Minkyung nhẹ giọng dụ dỗ

Kang Minkyung hôn lên môi Lee Haeri, dời xuống khuôn ngực đầy đặn, rồi rải nụ hôn đến vùng bụng bằng phẳng, nhẹ nhàng tách hai chân thon dài của Lee Haeri ra, Kang Minkyung hôn lên phía trong đùi thon của Lee Haeri

- Mingki ... Mingki ... - Lee Haeri chỉ biết yêu kiều gọi tên Kang Minkyung, cảm giác quá xa lại với cô, cô không biết phải như thế nào cả ..

Kang Minkyung không đáp lại Lee Haeri, cô nhập tâm hôn lên bắp đùi đó, rồi từ từ đưa đồng tử dời vào hoa viên bí mật chưa từng được ai khai phá kia. Nhìn từng giọt sương trong suốt vươn trên cánh hoa mềm mại, Kang Minkyung nuốt khan một ngụm nước bọt, Lee Haeri là có cảm giác với cô nên nơi này mới đọng lại từng giọt sương như thế này. Kang Minkyung lòng hạnh phúc lại như nhập mê nhìn chằm chằm khuôn viên đó

- Đừng nhìn mà ... - Lee Haeri nhận ra ánh mắt nóng rực của Kang Minkyung đang chăm chú dán vào nơi tư mật của bản thân, mặt đỏ lên

- Chị đẹp lắm ... Haeri ...

Kang Minkyung như bị thôi miên, từ từ cúi xuống, đem môi mỏng hôn lên cánh hoa đó. Lee Haeri cảm nhận hơi thở nóng ấm của Kang Minkyung phả vào từng tấc da thịt nhạy cảm nhất của mình, cô oằn người khó chịu, xúc cảm xa lạ đánh ập đến, vừa như thoải mái lại như dằn vặt, Lee Haeri siết ga giường đến biến dạng.

- Ưm ...

Lee Haeri ngân rõ một tiếng khi cô cảm nhận được chiếc lưỡi nóng ấm của Kang Minkyung chạm vào da thịt non mềm đó, thậm chí Kang Minkyung còn lớn mật đưa lưỡi xâm nhập vào bên trong cô, khuấy đảo cảm xúc của cô, Lee Haeri không còn có thể suy nghĩ được gì nữa, cô chỉ có thể mở ra đôi môi bị Kang Minkyung hôn đến sưng đỏ mà hớp từng ngụm không khí một cách vội vàng

Kang Minkyung đưa lưỡi cảm nhận hương vị của Lee Haeri, từng cảm xúc mềm mại truyền tới đầu lưỡi, hương khí của Lee Haeri vây xung quanh cô, Kang Minkyung chưa từng nghĩ được rằng cô sẽ trầm mê trong hương vị của Lee Haeri như vậy, Kang Minkyung tham lam đem mật ngọt của người cô yêu hút lấy, cô thật sự yêu chết vị ngọt của Lee Haeri rồi.

Lưỡi non mềm của Kang Minkyung không theo quy luật đùa giỡn cánh hoa đó, chợt nơi đó co rút lại thành một đoàn, đem lưỡi của Kang Minkyung như hút vào trong, mật ngọt tiết ra càng nhiều, Lee Haeri ngân lên một tiếng dài, cả người run rẩy, Kang Minkyung tham lam đem tất cả của Lee Haeri chiếm lấy, cô biết Lee Haeri vừa đạt cao trào. Kang Minkyung miễn cưỡng ngồi dậy buông tha nơi ngọt ngào đó, chóp mũi vẫn còn thoang thoảng hương thơm của Lee Haeri, Kang Minkyung cười đến ngây ngốc.

Ánh mắt dời lên khuôn mặt băng lãnh, Kang Minkyung ngẩng người ngắm Lee Haeri. Lee Haeri không còn bộ dáng ngàn năm băng sơn, lạnh lùng thanh khiết nữa, mà lúc này, dung nhan lạnh nhạt kia nhiễm đỏ một tầng dục vọng, ánh mắt mê ly nhìn cô mê đắm, vì vừa trải qua cao trào, khuôn ngực phập phồng thở gấp tìm kiếm không khí, mà da thịt như ngọc cũng vì dục vọng tưới tắm mà trở lên láng mịn, đỏ ửng, toát ra vẻ kiều diễm động lòng người.

Kang Minkyung ngắm Lee Haeri đến thẩn thờ, người cô yêu lúc này vì sự chiều chuộng của cô mà mềm nhũn đến mức yêu kiều, Kang Minkyung thật sự yêu chết Lee Haeri lúc này, cô nở một nụ cười không che giấu hạnh phúc, chống tay nằm đè lên người Lee Haeri.

Cô cúi người hôn lên môi Lee Haeri, lưỡi đưa vào tìm kiếm chiếc lưỡi kia. Lee Haeri cảm nhận được hương vị xa lạ trên môi Kang Minkyung, cô cũng ý thức được đó là gì, mặt đỏ lên đến mang tai, bị động để Kang Minkyung hôn cô

- Unnie .. thoải mái không? - Kang Minkyung lại hướng vành tai Lee Haeri hôn lên, cô phát hiện Lee Haeri cực kỳ nhạy cảm ở chỗ này.

Tay không an phận trườn xuống giữa hai chân người kia, cảm nhận một mảng ướt át do cô mang lại, Kang Minkyung hài lòng cười cười, chỉ là cô muốn hơn như thế. Ngón tay thon dài như có như không chạm nhẹ bên ngoài cánh hoa xinh đẹp, đem nó tách ra, rồi lại trượt dài trên nó, như vô tình chạm vào nhụy hoa e ấp khiến Lee Haeri run rẩy đến khó nhịn.

Lee Haeri cảm nhận lúc nãy vừa thoải mái, đến khi tay Kang Minkyung chạm vào hoa viên cô lại bị cảm xúc khó chịu đánh ập tới, như mong mỏi một điều gì đó, Lee Haeri lại không biết đó là gì, thứ cảm xúc này cô chưa bao giờ có, ngày trước quen người kia cũng chỉ dừng lại ở hôn môi, về phương diện này, cô như người mù, không biết gì, vì vậy, Lee Haeri lo sợ với cảm xúc lúc này, tay vô thức ôm lấy Kang Minkyung

- Mingki ... khó chịu quá ... chị sợ ...

- Không sao ... ngoan ... để em yêu chị ... - Kang Minkyung nghe giọng Lee Haeri mềm nhũn vì dục tình, như bức điên cô, Kang Minkyung cố gắng khắc chế bản thân, hôn lên môi Lee Haeri, vành tai xinh xinh, nhẹ giọng dụ dỗ

- Nhưng chị sợ ... - Lee Haeri nức nở lộ ra bộ dáng vạn niên thụ khiến Kang Minkyung yêu chết cô lúc này, mà cô cũng không còn ý thức được chuyện cô với Kang Minkyung là thứ mà cô lo sợ nhất. Lee Haeri bị Kang Minkyung thành công đem tình cảm che lấp lí trí rồi

- Yên tâm giao mình cho em ...

Kang Minkyung lại dụ dỗ, ngón tay thon dài tách hoa viên kia ra, từ từ tiến vào trong, cô cảm nhận nơi này có phần chật hẹp, liền hiểu rằng bao nhiêu năm qua Lee Haeri vẫn chưa từng có ai khai phá, Kang Minkyung xúc động muốn khóc, cô cư nhiên là người đầu tiên của Lee Haeri, lòng Kang Minkyung cực kỳ hạnh phúc, đối với động tác tay phía dưới cẩn thận hơn nữa.

Lee Haeri khó chịu bám lấy tay Kang Minkyung, cảm nhận dị vật xa lạ từ từ xâm nhập khiến cô nức nở từng cơn.

Kang Minkyung nhanh chóng cảm nhận lớp màng mỏng chạm vào đầu ngón tay mình, cô dừng lại nhìn Lee Haeri

- Haeri! Nhìn em! - Kang Minkyung gọi người kia

Lee Haeri mở mắt đối diện với đôi mắt đầy tình cảm của Kang Minkyung, cô không hiểu Kang Minkyung gọi cô làm gì

- Chị phải nhớ, em yêu chị, chỉ một mình chị! - Kang Minkyung tuyên thệ một lời

Lee Haeri ngẩn người chưa định thần, đột nhiên, cảm giác đau xé tâm can truyền từ hạ thân đến đại não khiến cô đau đớn nhắm mắt lại, hai hàng nước mắt không nhịn được chảy dài, cả người run rẩy. Trong giây phút, đau đớn đó, Lee Haeri biết Kang Minkyung đã phá đi thân xử nữ của cô rồi, Kang Minkyung là người đầu tiên của cô, cũng là người mà cô yêu nhất. Lee Haeri nhắm mắt lại để nước mắt lăn dài.

Kang Minkyung xuyên qua lớp màng mỏng kia thì dừng lại, cô đau lòng khi thấy Lee Haeri khóc, cúi xuống hôn lên đôi môi người kia trấn an, rồi dời xuống cổ, môi kích thích hai tiểu bạch thỏ trước ngực, thành công khơi gợi khoái cảm của Lee Haeri một lần nữa. Ngón tay thon dài của Kang Minkyung bắt đầu động nhẹ khi thấy Lee Haeri thả lỏng mà nơi đó cũng tiết ra chất lỏng giúp hoạt động của Kang Minkyung dễ dàng hơn.

Đau đớn dần dần bị thay thế bởi khát vọng cùng khoái cảm, Lee Haeri ôm lấy Kang Minkyung như một phao cứu sinh khi người phía trên không theo quy luật, tự do ra vào nơi hoa viên ấy, Lee Haeri cuối cùng đã hiểu cảm giác thiếu thốn lúc đầu là gì, cô cần Kang Minkyung lấp đầy chính cô, mà giờ phút Kang Minkyung lấp đầy cô là lúc cô bị khoái cảm nhấn chìm, ngay cả không khí xung quanh cũng không đủ cho cô hô hấp

- Ưm ... Mingki .. - Lee Haeri khó khăn ngâm từng tiếng

- Ân .. Unnie ... - Kang Minkyung thở dốc yêu thương Lee Haeri, xúc cảm chặt chẽ của từng tấc thịt non mềm bao lấy ngón tay cô khiến cô như phát điên, cô muốn Lee Haeri nở rộ dưới đầu ngón tay của chính mình.

- Mingki .. chị .. khó chịu .. quá ... - Lee Haeri nức nở

Kang Minkyung thở dốc nặng nề, tay tăng thêm tốc độ, một tay không rãnh rỗi liền đem tiểu bạch thỏ nắm lấy nhu lộng trong lòng bàn tay, đôi môi hôn lên môi Lee Haeri đòi hỏi, lưỡi quấn lấy lưỡi người kia, nhiệt tình yêu thương.

Lee Haeri cảm nhận ba nơi bị Kang Minkyung kích thích, cô như phát điên, trầm mê trong dục vọng, hai tay ôm lấy Kang Minkyung thật chặt, mà hông cũng vô thức động theo từng động tác của Kang Minkyung, như cổ vũ Kang Minkyung.

Kang Minkyung nhận ra Lee Haeri bị kích tình làm mê muội, ngay cả cô cũng không kiềm nén được kích thích, thở dốc theo từng tiếng ngân nga của người dưới thân.

Đột nhiên, Lee Haeri siết chặt lấy Kang Minkyung, đầu óc cô trống rỗng, Lee Haeri cắn răng, ngân lên một tiếng dài. Kang Minkyung cảm nhận được nơi đó từng tấc thịt đang siết chặt lấy cô, hút lấy ngón tay thon của cô, co rút từng cơn, mà người kia đang ôm chặt cô run rẩy, Kang Minkyung biết, cô đưa Lee Haeri đến đỉnh vu sơn rồi, cô không ngừng động tác mà nhanh chóng tiến đến buộc Lee Haeri phải lên đến đỉnh cao của dục vọng cùng khoái cảm, Kang Minkyung mới ngừng động tác.

Lee Haeri sau khi bị Kang Minkyung bức đến đỉnh của khoái cảm liền mềm nhũn người nằm trong vòng tay của Kang Minkyung thở hổn hển, mắt nhắm nghiền không nói gì, chỉ cố gắng ổn định trái tim cùng nhịp thở.

Kang Minkyung yêu thương hôn lên môi Lee Haeri, từ từ rút tay ra khỏi người Lee Haeri, ôm lấy người kia...

- Chị đã là của em rồi! - Kang Minkyung hạnh phúc nói

Cô biết bản thân mình cũng rất muốn thuộc về Lee Haeri, nhưng có lẽ người kia chưa thật sự sẵn sàng, vì vậy cô không ép buộc Lee Haeri làm gì. Kang Minkyung nằm sang bên cạnh, kéo Lee Haeri vào lòng ôm lấy. Tay vuốt ve tấm lưng trắng nõn nà của Lee Haeri

- Ngủ đi, em yêu chị ... - Men say của rượu lúc này liền xộc lên khiến Kang Minkyung khàn khàn giọng nói

Mà Lee Haeri nghe xong liền biết Kang Minkyung vẫn bị men rượu làm chủ, không nói gì chỉ choàng tay sang ôm lấy Kang Minkyung. Cô cũng không còn sức lực để suy nghĩ nữa, Lee Haeri cảm nhận vòng tay ấm áp đó, cả hai chìm vào giấc ngủ.

Mọi chuyện cứ để ngày mai đến, lúc này, hãy cứ để hai người yêu nhau chìm trong tình cảm của nhau.

Dù chỉ là một đêm ... cũng xứng đáng ...

---

End chap 10

Cảm thấy lần này H có hơi nặng hơn so với hai fic trước...

Ta nhận ra ta còn quá ngây thơ khi viết chap này ... phải ngưng lại mấy lần mới viết xong ...

Vẫn mong rằng chap này không làm ảnh hưởng hình tượng hai nàng MinRi trong lòng mọi người ...

Ta viết fic chỉ mong các ngươi qua fic của ta mà yêu thương hai nàng hơn ... không mong vì những cảnh không nên có mà ảnh hưởng đến hình tượng của hai nàng ... nếu thật sự ta viết mà khiến các ngươi khó chịu với MinRi, ta sẽ không viết H nữa!

Đọc và cho ta cảm nhận nhé!

Cám ơn rất nhiều a~

J.A

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro