Chương 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau bữa ăn, ai nấy đều trở về phòng của mình, riêng Germany thì một mực đòi dìu Nazi đến tận cửa mới thôi. Mặc dù Nazi đã có thể đi lại bình thường, không còn khó khăn nữa, nhưng nhìn thấy ánh mắt cún con của Germany, Nazi không còn cách nào khác mà mặc cho cậu ta dìu mình đi. Vừa bước trên hành lang, Nazi vừa cắn rức lương tâm, nghĩ thằm rằng "Sẽ không có lần sau đâu".

Vẻ mặt của Germany vẫn rất tươi cười, nhưng cậu ấy lại không nói một lời nào khiến Nazi có hơi khó sử với bầu không khí im lặng, chỉ nghe được mỗi tiếng bước chân của hai người. Nazi không nhịn được, đành suy nghĩ một thứ gì đó rồi thuận miệng hỏi Germany.

"Này Germany, ngôi nhà này vốn chỉ dành cho gia đình của Ussr gồm 4 người thôi đúng không?"

"Ừm hứm." - Germany vừa trả lời, nhưng cũng ngầm hỏi Nazi là có ý gì

"Nhưng bây giờ 4 người chúng ta lại sống nhờ, thành ra số lượng người ở đây lên thành 9, anh tự hỏi phòng ở đâu mà có thể đủ để chia cho mọi người." - Nazi hỏi

"Ngôi nhà này vốn còn vài phòng trống, họ có thể tận dụng nó làm phòng ngủ tạm thời, hoặc nếu không đủ phòng thì chia ra 2 người một phòng thôi." - Germany trả lời lưu loát, như đã soạn sẳn trong đầu

Nghe đến đây, máu tò mò của Nazi nổi lên.

"Thế...Em có thể kể cho anh nghe ai ở phòng nào không?" - Nazi cười cười, nhìn Germany

"Được chứ! Em rất sẳn lòng." - Germany cười lại với Nazi.
"Đầu tiên, JE với IE chung một phòng."

Nazi miễn bàn luận, vốn dĩ 2 người đó yêu nhau mà. Trong trường hợp không ép buộc, lúc nào họ cũng muốn ở bên nhau như vậy.

"Kazakhstan một phòng, Belarus một phòng, Ukraine một phòng, Ussr một phòng."

Germany kề, Nazi chỉ im lặng lắng nghe.

"À, em vừa nhớ ra cái này! Kazakhstan ban đầu muốn ở chung với Belarus, lấy lí do là để những người khác có đủ chỗ ngủ, nhưng đã bị Belarus phản đối kịch liệt." - Germany kể thêm

"Ồ? Vậy sao."

Nazi có chút bất ngờ. Đằng nào Belarus và Kazakhstan cũng là 2 cô gái duy nhất ở đây mà, Kazakhstan lại học chung trường với Belarus nữa, đáng lẽ họ càng phải thân thiết, muốn ở cùng nhau mới phải chứ.

Gác bỏ suy nghĩ qua một bên, Nazi hỏi tiếp.

"Cuối cùng, cái cậu Russia một phòng, em một phòng đúng không?"

"Không." - Germany thẳng thắng trả lời, nét mặt có thay đổi một chút

"..." - Nazi không hiểu chuyện gì xảy ra, chờ đợi Germany giải thích

Germany liếc nhìn Nazi một cái, rồi lại đưa mắt về chỗ cũ.

"Russia và em chung một phòng."

"Gì cơ?"

Nazi không nghe nhầm sao? Germany chịu ở chung phòng với một kẻ lạ mặt không quen biết á? Chuyện lạ đó!

"Anh sao vậy?" - Germany dường như đã đoán được Nazi bất ngờ vì điều gì, nhưng vẫn hỏi

"Ừm...Anh chỉ nghĩ tại sao em lại chịu ở chung phòng với người lạ thôi." - Nazi trả lời

"Ban đầu thì em không định đâu, nhìn hắn cứ giống tên Ussr thế nào ấy. Nhưng những người khác đều không chịu để em ở chung, cả JE và IE cũng xua đuổi em, chỉ riêng hắn là sao cũng được thôi."

"Ôi trời..."

Đúng là Germany có hơi kì dị nhưng không đến nổi ai cũng xua đuổi chứ. Hay là trong lúc Nazi ngất, Germany đã làm gì đắc tội đến Ussr. Có thể lắm chứ, đằng nào Ussr cũng là anh cả được mọi người yêu quý trong gia đình mà. Vã lại Germany cũng không mất thiện cảm với ai khác ngoài Ussr.

"Ầyy, bỏ qua chuyện đó đi." - Germany cố tình khiến Nazi không suy nghĩ về nó nữa

"..."

Nazi có rất nhiều thắc mắc, muốn hỏi Germany cho rõ. Nhưng Nazi thấy nét mặt Germany tối đi khi nói về việc cậu ta ở chung phòng với Russia, đành ngậm miệng lại không hỏi nữa.

"Tới rồi, phòng của anh đây." - Germany đột nhiên lên tiếng

Cả 2 dừng bước trước một căn phòng.

Đến đây, đầu của Nazi lại nảy lên một việc khác. Cậu không nhịn được, cuối cùng vẫn quay sang hỏi Germany.

"Này...Chả phải em bảo còn phòng trống sao? Em có thể dùng phòng trống làm chỗ ngủ cho mình mà."

"Không muốn~" - Germany cười nói

"Tại sao?"

"Em là để dành phòng trống cho anh mà." - Germany nhìn qua Nazi, trả lời

"..."

Nazi ngơ ra một lúc. Rất nhiều cảm xúc như đập vào người Nazi khi câu nói đó được thốt ra. Nào là vui mừng, cảm kích trước hành động của Germany. Nào là xấu hổ khi phải để người khác nhường và giữ chỗ cho mình. Nào là khó hiểu, không biết tại sao cậu ta lại làm như vậy.

Toàn bộ nét mặt, cảm xúc ấy đều được thu gọn dưới ánh mắt của Germany. Cậu ta có chút buồn cười, lại đưa tay định mở cửa phòng mời Nazi vào. Bỗng nhiên, cánh cửa đã mở ra trước khi Germany kịp chạm vào tay nắm. Germany lập tức đề phòng cảnh giác, ngước nhìn gương mặt của người ở trong phòng thật kĩ.

"...G...Gì chứ..." - Germany bối rối khi nhìn thấy đối phương - " Tại sao lại là ngươi chứ Ussr?!"

"Hửm?"

Ussr đứng trong phòng, tay vẫn còn giữ tay nắm cửa. Y khẽ cau mày.

"Tại sao ngươi lại ở đây?!" - Germany chỉa ngón trỏ vào người Ussr, hét lớn

"Tại sao ta không được ở đây?" - Ussr hỏi ngược lại

"Đây là phòng của anh Nazi cơ mà, ai cho phép ngươi tự tiện vào chứ!" - Germany tức giận, bàn tay chỉ vào Ussr hơi run run

"Ai bảo ngươi đây là phòng của hắn?"

"B...Belarus."

"Tch!" - Ussr tặc lưỡi một cái - "Con bé đó thật là..."

"N...Ngươi mau giải thích chuyện này cho rõ đi...!"

Nazi đứng ngoài cuộc, nhận thấy tình hình không ổn, vội nắm lấy tay Germany mà kìm xuống, ngăn hành động vô lễ của cậu ta lại. Germany rõ vẻ không phục, nhưng cũng ngoan ngoãn nghe theo anh trai.

Nazi hạ hỏa cho Germany xong, quay sang Ussr, cuống cuồng xin lỗi. Xong, Nazi hỏi Ussr một câu.

"Theo lời của Germany...À không, Belarus, thì đây là phòng của ta mà. Sao ngươi lại xuất hiện ở đây chứ?"

"Đây vốn là phòng của ta. Con bé Belarus đó chắc là cố tình lừa 2 ngươi rồi." - Ussr nói với vẻ mặt bình tĩnh

"Ồ...Nếu đã vậy, cho ta hỏi phòng của ta ở đâu thế?" - Nazi đổi chủ đề khác

"Ngươi đâu có phòng. Nhà hết phòng trống rồi." - Ussr trả lời

"Gì chứ! Chả phải ban đầu ngươi bảo còn vài phòng trống lận sao?!" - Germany máu nóng lại nổi lên, lập tức xen vào

"Ta bảo còn vài phòng, không có nghĩa là còn trên 2 phòng. Phòng trống cuối cùng đã bị IE và JE chiếm rồi."

Sau câu nói đó, bầu không khí rơi vào im lặng.

Nazi suy nghĩ một lúc lâu, cuối cùng lên tiếng.

"Xin lỗi đã làm phiền. Ta sẽ xin nhờ ai đó cho ở cùng vậy."

Nazi nói xong, quay đầu định đi, đã bị Ussr giữ chặt tay, kéo về lại.

"?" - Nazi nhìn Ussr một cách khó hiểu

"Nếu được...Ngươi có thể ở cùng với ta." - Ussr hơi đỏ mặt, nói với Nazi

"Hơ..."

Không kịp để 2 người có không gian trò chuyện với nhau, Germany đã lên tiếng.

"Đáng ghét! Ta biết là ngươi cố tình mà! Ngươi bảo anh ấy ở cùng với ngươi là có ý đồ gì phải không?! Ngươi định làm gì hả?!"

"Germany..." - Nazi bó tay với con người cục súc trước mặt

Ussr liếc Germany một cái, rồi lại đưa mắt về phía Nazi.

"Mặc kệ tên nhóc đó đi, ta là đang hỏi ngươi có muốn ở cùng ta không."

"Ngươi-"

Germany định xù lông lên, chửi tay đôi với Ussr thì bị Nazi bịt miệng lên, không cho nói nữa. Đúng lúc Russia đi ngang qua, Nazi nhanh tay quăng Germany cho cậu ta vác đi luôn. Mặc kệ mọi thứ xung quanh, Germany vẫn la hét đến cùng.

"Anh hai cẩn thận!! Hắn có ý đồ xấu với anh đó!!"

"..." - Ussr và Nazi im lặng, ngắm nhìn Germany bị Russia vác trên vai đi mất hút

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro