Chap 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

************************************

Ngồi đỡ vào trong xe của hắn, cậu lấy từ trong balo của mình ra một hộp dụng cụ y tế.

" Sao lại đem theo thứ này ? "

" Biết ngay đi theo xã hội đen các anh thế nào cũng có chuyện nên hồi sáng tôi đem theo dự phòng " -  nhàn nhạt đáp.

" Anh mau cởi áo sơ mi ra để tôi xử lí vết thương "

Hắn liền cởi cái áo sơ mi đen ra , để lộ nửa thân hình hoàn hảo của mình . Cơ ngực và cánh tay đều rất rắn chắc, nảy nở. Nếu như là người con gái khác nhìn thấy thì đã đỏ mặt , mê đắm thân hình này rồi. Nhưng người trước mặt hắn lại là Phương Tuấn.

Cậu mặt vẫn thản nhiên , trước đây khi vào khách sạn cậu cũng đã từng thấy cơ thể hắn rồi , thậm chí còn thấy hết. Hắn diễn một trò dơ bẩn như vậy trước mặt cậu không thấy mới là lạ.

Tuy rằng lúc đó rất chán ghét hắn , xem như một loại bỏ đi không đáng để vào mắt. Nhưng hiện tại lại lo lắng đến cực điểm khi nhìn thấy vết thương dài gần nửa cánh tay của hắn, máu cứ thế chảy xuống.

" Đây mà là vết thương ngoài da sao ?! Anh nhìn xem vết thương sâu như thế này còn chảy máu rất nhiều ! " -  lên giọng hỏi gắt. Không nhận ra rằng bản thân đang tức giận.

 " Đang lo lắng cho tôi sao ? "

" Tôi là đang lo khi anh về nhà , cha anh nhìn thấy vết thương. Người đầu tiên bị hỏi tội sẽ là tôi "

" Thật vậy ? "

" Chẳng lẽ không thật ? " 

Hắn khoé miệng giơ cao ,mặc kệ , không nói thêm gì , trực tiếp xử lí vết thương của hắn rồi nhanh chóng băng bó lại.

Suốt quá trình cậu tập trung xử lí vết thương, hắn vẫn chăm chú nhìn ậua. Ngắm nghía gương mặt xinh đẹp đang tập trung của cậu.

 băng bó xong , ngước mặt lên đã chạm phải ánh mắt nóng rực của hắn. Cậu hơi mất tự nhiên định xoay người cất đồ vào balo.

Nhưng là lần này hắn sẽ không để cậu thoát...

Bảo Khánh dùng cánh tay ôm lấy eo cậu,không kịp phản ứng thì đã bị hắn công kích ngay môi. Hắn cảm thấy mình không cần thiết phải kiềm chế nữa.

Hắn mạnh mẽ tấn công môi cậu . Ngậm lấy cắn mút thỏa thích hai cánh môi non mềm của cậu , rất ngọt , ngọt ngào tới mức hắn vừa chạm vào đã không còn khống chế được bản thân.

khó chịu đẩy hắn ra nhưng vô tình lại chạm vào vết thương làm hắn có phản ứng , rên nhẹ trong cổ họng nhưng vẫn không buông cậu ra . Cánh tay càng siết chặt , ép cậu sát chặt vào người.

Cậu đành không dám động đậy , sợ rằng sẽ chạm vào vết thương của hắn. Nhưng tên kia lại càng lúc càng lấn tới. Nửa cơ thể trần trụi phía trên của hắn bao vây lấy cậu khiến cậu khó nhọc hít thở. Trái tim không kiềm được mà nhảy nhót lung tung.

Hắn xâm chiếm miệng cậu cuồng dã hơn bao giờ hết . Sự mềm mại và ngọt ngào này khiến hắn phát điên.

Một lúc sau , khi hô hấp không thể trụ nổi nữa, mới chịu rời khỏi đôi môi kia. Nhưng lại đột ngột ôm chặt lấy cậu , đôi môi mỏng thủ thỉ bên tai cậu .

" Tuấn à  , bắt đầu từ bây giờ em là vị hôn thê của Bảo Khánh  tôi "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#catblack