Phần 7 !

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Tôi xin phép thưa tiểu thư " - Luke kính cẩn cúi đầu lui ra. 
Cánh cửa phòng từ từ khép lại. 
Hàn Lệ Ái nhàn nhã gấp tờ báo lá cải sáng nay lại. Đôi mắt kiều diễm trở nên sắc bén. Khóe môi cong lên thành một đường. 
Vương thiếu gia ơi Vương thiếu gia ! 
Cô đã định sẽ chờ đến khi kết hôn mới gặp mặt nhưng có lẽ không được rồi. 
Đã nghĩ chỉ là một cuộc hôn nhân giao dịch có lợi cho đôi bên. Làm nhanh kết thúc nhanh. 
Nhưng mà tên thiếu gia kia không biết điều lại muốn chơi xấu cô. Chắc là không muốn có hôn ước cùng cô đây mà. 
Lần này Hàn Lệ Ái cô phải trở về Bắc Kinh một chuyến dạy dỗ tên hôn phu kia đàng hoàng mới được.... 
Cái ghế hình chữ L xoay ngược lại, Hàn Lệ Ái nhìn lên bầu trời mang màu sắc ảm đạm của buổi chiều qua tấm cửa kính. Đôi mắt phẳng lặng như mặt hồ mùa thu. 
*************************************** 
....Trường trung học Vương Trí - Lớp A3 ... 
" Chết tiệt ! " - Vương Lãng Thần gầm lên, quăng mạnh tờ báo lá cải sáng nay lên bàn Vu Tích Kỳ . Tiện chân đá luôn cái ghế bên cạnh. ( Yết : Anh nì thích đá ghế nhể ) 
Vu Tích Kỳ đọc lướt qua tờ báo , đôi mắt lóe lên sự kinh ngạc . Giọng nói như vừa phát hiện ra điều bí ẩn của thế giới - " Lão đại , cô thiên kim tiểu thư này cũng thật quá cao tay ." 
Thiệu Nha thấy vậy, ngồi phía bên kia với tay qua lấy tờ báo đọc thử . Khuôn mặt trẻ con lại càng thích thú , khóe môi giương cao - " Quả nhiên là cao thủ. Lão đại của chúng ta đã gặp phải tay không vừa rồi ." 
Lãng Thần ngay lập tức dựt lấy tờ báo trên tay Thiệu Nha đập thẳng vào mặt cậu - " Im miệng ! " 
Lần này Vương Lãng Thần thực sự nổi giận . Hắn không ngờ rằng cô tiểu thư Hàn Lệ Ái kia ra một chiêu bài làm xoay chuyển cả ván bài. Cô gái đó quả nhiên không tầm thường như cha hắn nói. Không lẽ lần này hắn thực sự phải đính hôn với cô ta ?! 
Lãng Thần trừng mắt qua , giọng hậm hực nói với 2 người kia - " Tối nay , qua thâu tóm khu Hoa Đông ! " 
Vu Tích Kỳ và Thiệu Nha nghe vậy khẽ trao đổi ánh mắt với nhau. Lão đại quả nhiên thực sự nổi giận. Mỗi lần như vậy , Vương Lãng Thần thường đi kiếm chỗ chút giận , tìm người để đánh. 
Cứ lôi cả bọn hội Tam Vương ra cùng nhau đi thâu tóm địa bàn . Cứ thế mà đi kiếm người đánh , đánh chừng nào lão đại hết giận thì thôi. Cũng nhờ vậy mà gần như toàn bộ Bắc Kinh này đều là địa bàn của hội Tam Vương. 
Vu Tích Kỳ và Thiệu Nha cùng lắc đầu thở dài. Đêm nay lại là một đêm đẫm máu của giới giang hồ đây.
.... Hoa Đông.... 
Hoa Đông trước giờ là khu phồn hoa diễm lệ. Chỉ cần màn đêm vừa buông, ánh đèn đường mờ ảo vừa được bật. Con đường này lập tức trở nên "sôi động". 
Sôi động không phải vì nhiều người qua lại cũng chẳng phải vì ở đây buôn bán tấp nập. Khu Hoa Đông này khi đêm xuống liền trở thành một nơi hỗn tạp. Nơi này là nơi nổi tiếng về sòng bạc, hộp đêm và đặc biệt là chơi gái. 
Hôm nay cũng không khác gì . 10 giờ trở lên, con đường dưới sự rực rỡ của ánh đèn , vô cùng hỗn loạn . Người đi trên đường tràn ngập hơi rượu. Những cô gái son phấn , nước hoa thơm phức xịt đầy người, ăn mặc rất hở hang đứng dọc bên đường. 
Tại một góc đường vắng vẻ... 
" Áaaaa... " 
Lại thêm mấy tên thét lên rồi ngã gục xuống đất. 
Thiệu Nha bẻ bẻ cổ , vươn vai một cái , uể oải nói - " Cuối cùng cũng xong. Đánh nhau với bọn ruồi nhặn này thật chán ngắt . Chẳng có tí thú vị nào cả ." 
Dưới chân cậu là từng kẻ từng kẻ nằm xếp lớp trên mặt đất. Kẻ nào cũng mặt mũi bầm tím , máu me đầy mặt , hai tay ôm lấy đầu mà rên lên vì đau. 
Quả nhiên không hổ danh lão tam của Tam Vương hội . Bình thường nhìn bề ngoài chỉ như một thằng nhóc mặt búng ra sữa nhưng khi đã vào đánh trận, ngay lập tức tỏa ra khí chế áp người khiến người ta run sợ. 
Ra đòn nhanh như chớp lại còn rất hiểm. Chỉ mới vài phút mà mấy chục tên khu Hoa Đông đã phải ngã xuống chân cậu. 
Vu Tích Kỳ đứng kế bên cũng vừa xử xong mấy tên. Thiệu Nha lướt mắt qua, giễu cợt nói - " Vu nhị thiếu gia hôm nay sao lại ra yếu như vậy ? " ( Yết : =.=" ) 
Tích Kỳ khinh bỉ nhìn tên nhóc kia - " Phải , mình rất yếu . Không được mạnh như cậu , mấy chục tên đàn ông to cao còn phải ngã dưới váy cậu " 
Thiệu Nha không tức giận lại còn cười , hất mặt đầy khiêu khích - " Tất nhiên , tới lão đại mà còn phải ngã dưới váy mình . Mấy tên này là cái gì ! " 
Vương Lãng Thần đang ở đằng sau , bẻ cổ tên cầm đầu . Thuận tay đánh một phát lên đầu thằng nhãi kia - " Miệng mồm cậu càng lúc càng thối ! " 

" A.. " 
Thiệu Nha ôm lấy cái đầu đau , mặt vô cùng ủy khúc. 
Cổ của tên cầm đầu đầu trọc của khu Hoa Đông dưới bàn tay to lớn và rắn chắc gần như sắp bị bẻ gãy tới nơi. Tên đó liền kinh hãi hét lên . 
" Đừng , đừng.. Xin Vương thiếu gia tha mạng... Khu Hoa Đông này sẽ là của các cậu . Chúng tôi ngay lập tức đêm nay chuyển nhượng.. " 
Vương Lãng Thần khẽ nhếch môi cười - " Ngay từ lúc đầu như thế này có phải tốt hơn không " 
Bình thường nếu như có kẻ quy hàng , hắn cũng không tàn nhẫn đánh chết . Nhưng hôm nay tâm trạng của Lãng Thần lại không được tốt nên sẽ không nương tay cái quái gì cả. 
Hắn không nói gì nữa , thẳng tay bẻ gãy cổ tên đó. Tên đầu trọc một lần nữa kinh hãi hét lên rồi gục xuống. 
Sau đó Vương Lãng Thần đứng thẳng người dậy phủi phủi tay áo . Ngay lúc đó có mấy kẻ của hội Tam Vương chạy đến , cúi đầu gấp rút nói - " Lão đại , đã xử lý xong toàn bộ . Khu Hoa Đông này hiện tại đã thuộc về chúng ta. " 
" Tốt , các chú mau rời khỏi đây trước , tránh để cảnh sát ập đến " - Vương Lãng Thần lạnh lùng ra lệnh. 
Vu Tích Kỳ và Thiệu Nha nhìn lão đại rồi lại quay qua nhìn kẻ vừa bị bẻ cổ kia, lắc đầu ngao ngán. Tên đầu trọc này quả thật xấu số . Lại chọn nhầm trúng ngày lão đại đang có máu nóng trong người để đánh nhau. Kết cục không thể đáng thương hơn. 
Đám người Tam Vương hội ngay lập tức lái motor theo chỉ thị rời đi để lại ba người. 
Một lúc sau , hắn bước tới, Tích Kỳ liền lên tiếng hỏi - " Lão đại , có phải cậu muốn "tham quan" địa bàn mới một chút phải không ? " 
Vương Lãng Thần mặt dửng dưng nhìn hai người - " Vẫn là nên thưởng thức thành quả một chút ". 
Nhờ đánh nhau nên tâm tình của hắn đã khá lên được một chút. Tuy rằng chỉ là tạm thời, vì thế nào sáng mai hắn cũng lại nổi giận. 
Nghe vậy , Thiệu Nha lại hí hửng chọt mỏ vào - " Lão đại khu này có mấy khách sạn theo giờ rất tốt. Hay chúng ta vào đó thử làm chuyện ba người đi. Chắc mới mẻ lắm " 
Vương Lãng Thần đá một cú vào bắp chân của tên nhóc kia. Lần này cư nhiên đánh thật , lại còn đánh rất đau. Tên nhãi này không dạy lại không được . Mở miệng ra là toàn nghĩ tới chuyện bậy bạ. 
Thiệu Nha lại la lên chỉ kịp ôm lấy bắp chân, dù rất đau nhưng vẫn giả bộ thút thít - " Lão đại , sao cậu lại nỡ đánh người đàn ông yếu đuối như mình ? " 
Hắn trừng mắt - " Còn nói nữa. Ta đây sẽ cho nhà ngươi đêm nay không về !!! " 
" Được, được càng tốt. Ba chúng ta cùng nhau ở khách sạn . Đêm nay không về. Over night . Ok ? " - Thiệu Nha lại càng vui vẻ nói. 
Vương Lãng Thần đúng là sẽ có ngày bị tên nhóc này chọc ghẹo tới tức chết . 
Vu Tích Kỳ đứng bên cạnh vỗ vai Thiệu Nha - " Dỡn đủ rồi. Lão tam , cậu đúng là càng lúc càng không biết vừa trớn là cái gì " 
Thiệu Nha nhìn cậu ta , nhún nhún vai trưng ra bộ mặt vô tội. 
" Đi thôi , ba chúng ta đi uống rượu. Ở đây có một hộp đêm rất khá , chúng ta đến đó đi " - Vu Tích Kỳ lại quay sang vỗ vỗ vai lão đại. 
Vương Lãng Thần không trả lời, thong thả bước đi trước. Vu Tích Kỳ thấy vậy mới kéo Thiệu Nha đi theo rời khỏi chỗ đó. Đi bộ đến hộp đêm. 
************************************* 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro