Chap 7: Khiêu khích

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


___Giờ ra về___

___Trước cổng trường___

" Thiếu gia, mời"

Tên vệ sĩ kính cẩn mở cửa xe.

Kim Taehyung ung dung ngồi vào ghế sau. Nếu như trường không đi xe thì hắn cũng đã lấy "bé cưng" của hắn đi rồi, xe nhà đón làm hắn cảm thấy mất tự do.

" Sao còn chưa đi?"_Hắn lạnh lùng hỏi người lái xe.

"Thư, còn phải chờ một người nữa."_Người lái xe nhỏ giọng đáp

Kim Taehyung ngạc nhiên_"Ai?"

Người lái xe còn chưa kịp trả lời thì cửa ghế sau đã tự động mở. Mặt của hắn lập tức sa sầm khi thấy người mở cửa.

Kim Jennie thản nhiên ngồi vào xe, ngay bên cạnh hắn, điềm tĩnh ra lệnh_"Đi thôi, đến Kim Thị"

Người lái xe "dạ" một cái rồi nhanh chóng khởi hành.

Trời ạ, từ khi nào mà lái xe của hắn để cô ra lệnh vậy chứ?!

"Cô đang làm cái quái gì ở đây?"_Hắn khó chịu lên tiếng

"Đến chào cha chồng"_Kim Jennie nhún vai đáp

Kim Taehyung bực dọc nhìn người bên cạnh_"Ai là cha chồng cô chứ?"

"Tất nhiên là người đang ông đã đẻ ra anh, chẳng nhẽ cha anh lại là phụ nữ?"_Cô tỏ vẻ là chuyện đương nhiên

"Cô...!"

Ảo tưởng!

"Tôi sẽ không bao giờ kết hôn với cô!"_Kim Tehyung kiên định nói

Kim Jennie nghe thấy liền bật cười_"Ảo tưởng? Tôi đây rất muốn xem, rốt cuộc trong hai chúng ta thì ai mới là ảo tưởng..."

"Cô có ý gì?"

"Kim thiếu à, cậu là con một cũng là người thừa kế duy nhất của Kim Thị, chính vì vậy mà ngay từ khi sinh ra, cậu đã được hưởng những quyền lợi tốt nhất, được sống trong sự nuông chiều của những người thân trong gia đình, được người khác kính nhường từ nhỏ. Bây giờ cậu đã lớn, chẳng nhẽ lại nghĩ mình sẽ được hưởng thụ như hồi bé sao?"_Jennie lên giọng hỏi

"Rốt cuộc cô muốn nói cái gì?"_Hắn bắt đầu mất kiên nhẫn

"Không hiểu?"

"Kim Taehyung à, cậu trưởng thành một chút đi. Con người ta đã phải trả giá, phải hy sinh, phải đổ biết bao máu, mồ hôi và nước mắt (Ji: nae pi ttam nunmul~~~) mới có thể trở nên giàu có như nhà cậu, phải dùng nỗ lực mà cố gắng cả đời để thoát khỏi cảnh nghèo khó. Còn cậu, vừa sinh ra đã là một đại thiếu gia "đầu đội trời chân đạp đất", đã được hưởng thụ tất cả thì tất nhiên khi lớn lên, cậu sẽ phải trả giá cho khoảng thời gian hưởng thụ sung sướng trước kia của mình chứ. Thế giới này không có gì là cho không cả, đến giờ mà cậu vẫn còn ảo tưởng sẽ được tự do quyết định cuộc đời mình ư? Never. Tỉnh lại đi Kim thiếu gia, đây mới là thế giới thực sự mà cậu đang sống, không phải trong mơ hay trong phim. Vậy nên muốn rũ bỏ thân phận hay trách nghiệm của mình? Cậu không có quyền làm điều đó!"_Kim Jennie nói một tràng giáo huấn. Tên này đúng là phải dạy dỗ lại đoàng hoàng.


Chết tiệt! Giọng điệu Kim Jennie giống hệt cha hắn.

Một lúc sau, Kim Taehyung mới nhếch miệng nói_"Cô là một công chúa cao quý của hoàng tộc mà cũng có tư cách này để nói với tôi những điều như vậy"

"Đúng, tôi là một Công chúa, được sinh ra hưởng thụ những của cải vật chất, được có một thân phận cao quý, nhưng tôi biết mình là ai, biết mình là người thừa kế, là người sẽ gánh vác Auheron trong tương lai...Vậy nên tôi mới dùng tất cả những khả năng của mình để cống hiến cho Auheron, cống hiến cho gia đình tôi. Và...ít ra tôi còn giống người trưởng thành ..."_Cô cố ý kéo dài và nhấn mạnh câu cuối

Nói chuyện với cô gái này, Kim taehyung càng lúc càng rước giận vào mình. Cư nhiên, Kim Jennie cô ta coi hắn là trẻ con không hơn không kém, mồm miệng cô ta cũng thật giỏi lí luận!

"Cô có đúng là nữ nhân không vậy? Cô đành lòng hi sinh bản thân, hi sinh hạnh phúc cả đời vào một cuộc hôn nhân không tình yêu? Con gái các cô chẳng phải ai cung x mong muốn có được một tình yêu đích thực sao?"_Hắn lại dò hỏi

"Còn cậu thì sao?"

"Gì?"

"Xem lại bản thân mình đi nhé, đường đường là một quân tử làm đại sự, lại mở miệng ra nói chuyện của nữ nhân thường tình, thật không biết xấu hổ!"_ Kim Jennie cười lạnh một cái

"Cô!!! "_Chết tiệt, ý cô ta là hắn giống "pê đê"sao? Trời ạ! Nói chuyện với đứa co gái này làm hắn tăng huyết áp!

"Được lắm, khẩu khí không tồi, xem như cô mồm miệng có chút được việc"_ Kim Taehyung lạnh lùng

"Cám ơn, quá khen rồi"_Cô nhàn nhã cảm ơn lấy lệ,tiếp lục cuwoif nhạt, không để ý tới hắn, quay mặt sang hướng khác.

___Tập đoàn Kim Thị___

___Văn phòng chủ tịch___

"Jennie à, cháu quả nhiên càng lớn càng xinh đẹp"_Kim Seokjin cất giọng

"Chủ tịch quá khen rồi, cháu xin lỗi vì đã đường đột đến đây mà không báo trước với bác, cháu cũng mới vừa đến Seoul vào hôm qua, nên muốn đến chào bác cho phải phép. Cháu không làm phiền chứ ạ?"_Jennie lễ phép cúi chào

"Ồ, không hề. Cháu là khách quý của ta, đã đến đây rồi thì ngồi đây một lát uống trà nhé, cháu không phiền chứ?"_Ông bật cười

"Tất nhiên rồi ạ, được ngồi uống trà với một người tài giỏi như ngài chủ tịch thật sự sẽ là niềm vinh dự của cháu mới đúng, không phiền ạ"_Jennie vẫn nhẹ nhàng nói

Ba người cùng nhau ngồi xuống ghế sofa uống trà.

Kim Jennie đột nhiên lấy từ trong balo ra một chiếc hộp vuông nhỏ, có bọc vải nhưng bên ngoài, khiến người ta chỉ nhìn thôi cũng thấy đắt tiền rồi.

"Thưa chủ tịch, đây là chút lòng thành của cháu, xem như là ra mắt bác ạ, cũng không có gì nhiều, chỉ là một bình hương nhân sâm giúp lưu thông máu, tốt cho những người làm đại sự như  bác thôi ạ, mong là bác không chê"

"Thật là quý hóa quá, quà của Công chúa Jennie cháu, đương nhiên là lão già này không chê rồi"_Kim Seokjin cười, thầm đánh giá Jennie là một đứa trẻ lễ phép và vô cùng ngoan ngoãn, rất hợp làm con dâu ông

Kim Taehyung ngồi kế bên, ra vẻ ngứa mắt nhìn cô.

Cô ta cũng thật là biết diễn, lúc nãy còn làm hắn tăng huyết áp, bây giờ trước mặt cha hắn lại lễ phép như vậy.

"Cháu đến Seoul sẽ ở lại trong bao lâu?"

"Dạ, cháu sẽ ở đây tới khi kết hôn ạ"

"Ai đồng ý kết hôn với cô chứ?!"_Kim Taehyung lập tức lên tiếng

"Taehyung!!!"_Kim Seokjin trừng mắt quát lớn

"Jennie à, xin lỗi cháu, là do lão già này không biết dạy con cái"_Ông nói với cô

Kim Jennie mỉm cười_"Không sao đâu ạ, Taehyung cậu ấy chỉ là tạm thời chưa suy nghĩ thấu đáo, nên nhất thời chưa thể chấp nhận được chuyện này, đợi một thời gian sau, nhất định cậu ấy sẽ hiểu tấm lòng của người làm cha là bác thôi ạ"

"Jennie, cháu cũng thật rộng lượng quá rồi"_Ông nói

"Đừng có mơ, Tôi sẽ không ...AAA..."

Taehyung chưa nói hết câu, phía dưới chân đã bị đôi giày 5cm của ai đó đạp lên rồi, không những đạp bình thường mà còn di di mấy cái làm hắn khóc không thành tiếng.

Hắn đau điếng, cũng may thân thủ luyện võ mấy năm nên không hề hấn gì, gặp kẻ khác thì đã hét lên rồi. Cô ta đạp người ta cũng thật ác quá rồi, vậy mà vẫn đang mỉm cười rất tươi với người đối diện.

Chết tiệt, cậu ta không biết trời cao đất dày là cái gì. Lần đầu tiên có kẻ to gan dám đạp lên chân hắn, chỉ có thể là Kim Jennie cô ta!

"Sao thế? Sao lại nín rồi?"_Kim Seokjin hung hăng nhìn con trai. Thằng nhóc này nhà ông từ ngày mẹ nó xách vali đi du lịch là ngày càng không có phép tắc, phải mách lẻo với bà xã đại nhân thôi~

"Chủ tịch, chắc là ngài đang bận, cháu xin phép về trước ạ"_Jennie nhỏ giọng nói

"Không, nếu cháu muốn thì cứ về, còn ta không thấy phiền đâu, nói chuyện với cháu rất vui"_Ông xua tay

Cô lại nói_"Lúc mới đến, cháu có nghe anh thư kí bảo chủ tịch phải dời lịch đi khảo sát thị trường lại vì cháu đến, cháu không thể làm chậm trễ công việc của bác được đâu ạ"

"Cháu cũng thật chu đáo. Thôi được rồi, Taehyung à, con đưa Jennie về nhà đi"_Ông từ tốn nói

"Cha à, không phải chứ, sao lại là con?"

"Cái gì mà không phải?! Ngay lập tức đưa Jennie về ngay, nếu không ta sẽ gọi cho mẹ con!"_Kim lão gia vừa dứt lời, Kim Taehyung đã kéo tay Jennie chạy biến. Gì chứ, gọi cho mẹ là chẳng phải bảo hắn chuẩn bị ăn đòn đi à, còn lâu!

Jennie cũng không phải dạng vừa, khi nghe Kim Seokjin nới thế và thấy hành động gấp gáp của Tehyung, cô đã thầm vạch ra kế hoạch dạy dỗ mới. Không ngờ cái kẻ khó trị kia lại là một tên sợ mẹ, lần này xem cô trị hắn thế nào.

___Trước công Kim Thị___

"Xin mời thiếu gia và tiểu thư"

Kim Taehyung và Kim Jennie cùng vào xe, mỗi người một bên giữ khoảng cách với nhau.

Suốt dọc đường đi, cả hai đều im lặng.Một lát sau, Kim Taehyung mới lên tiếng, giọng điệu đùa cợt _"Cô quả thật biết diễn, lúc nóii chuyện với tôi cũng chưa từng bày ra cái vẻ ngoan hiền như vậy"

Kim Jennie khẽ cười nhạt_" Đó không phải diễn mà gọi là phép lịch sự cơ bản, đến cả đứa trẻ 3 tuổi còn biết, hơn nữa, cậu không thể nói chuyện đàng hoàng với tôi thì sao tôi phải nói nhẹ nhàng?"

"Cô!!!"_Hắn lại một lần nữa bị người bên cạnh chọc giận

"Kim Jennie, đừng tưởng tôi không dám làm gì cậu, tôi trước giừ không có thói quen tranh chấp với con gái, nhưng nếu cô cứ tieps tục như vậy thì tôi cũng không nể tình cha cũng không nể tình cô nữa!_ Hắn dùng ngữ điệu lạnh lùng nói

"Vậy cậu có nể tình mẹ mình không?"_Kim Jennie khinh bỉ lên tiếng

Nghe tới từ mẹ, chưa gì Kim Taehyung đã nổi hết da gà da vịt, hạ giọng nói khẽ_"Tất nhiên là nể tình rồi, cô cứ đợi đấy, sẽ có ngày cô phải hối hận vì đã nhận lời kết hôn với tôi!"

"Tôi cũng rất muốn biết Kim thiếu gia sẽ làm gì khiến tôi phải hối hận đây"_Kim Jennie cất giọng nhẹ bẫng

Hai con người đều lạnh như băng, đều cao ngạo như nhau. Hai ánh mắt, một thì lạnh như hàn băng, một thì mờ ảo như sương phủ, đối chọi lẫn nhau, khiêu khích lẫn nhau.

Giữa bức màn đượm buồn của buổi chiều tại Seoul, chiếc xe sang trọng trở hai con người trẻ tuổi, mỗi người một suy nghĩ lướt đi trên đường.

___Ngoài lề___

Vậy là Ji đã hoàn thành lời hứa rồi nhé, các bạn vote để ủng hộ Ji nào~~~Từ giờ Ji sẽ đăng chap mới vào những ngày cuối tuần, cụ thể là thứ 7 hoặc chủ nhật và 1-2 chap nhé, do Ji đang ôn thi vào 10 nên các bạn thông cảm Ji nha, không vào lớp chọn chính quy ba mẹ giết Ji mất, vậy nên sau khi thi xong, Ji sẽ cố gắng nhanh hoàn thành  fic. Cảm ơn các bạn rất nhiều~~~








Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro