Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Nong It ơi, sao lại mày lại bị thương thế?" Belle chân thành rên rỉ khi anh véo cả hai má.

"Em không bị thương chút nào, em chỉ muốn biết P'Belle có ổn hay không thôi" It trả lời với một cái cau mày, khiến Belle ngước lên nhìn cậu.

"Ồ, mày đang đùa rằng tao cảm thấy không biết gì về việc bị một tên trộm đánh phải không?" Belle nói, giọng anh vỡ ra. Day lắc đầu khi thấy Belle và It trêu chọc nhau.

"Vậy chuyện gì xảy ra với cảnh sát vậy, Belle?" Day hỏi khi anh bước vào cửa hàng. Belle và It cùng nhau theo dõi

"Anh ấy lưu dấu vân tay và chụp vài bức ảnh, anh ấy cũng hỏi những người xung quanh đây" Belle đáp.

"Còn đồ bị mất thì sao?" Day hỏi, thế là Belle đi lấy đồ đã kiểm tra và gửi chúng cho Day, người đã xem xét kỹ hơn.

"Hay là chúng ta có camera giám sát nhỉ? Đề phòng trường hợp khẩn cấp" It gợi ý.

"Ừm, tao sẽ nói tốt" Belle đồng ý, nghĩ về Day

"Vậy tao sẽ để Belle liên lạc và xem thử. Để anh ấy nói chuyện với tao trước, tao sẽ xem camera cần kết nối ở đâu, tao sẽ mua và lắp vào. Tao sẽ mua một chiếc iPad khác, "Day nói.

"Được rồi. Về iPad, tao đã bất cẩn không muốn mang nó về nhà," Belle nói với một nụ cười, bởi vì anh ấy đã không thực sự nghĩ về nó.

"Đừng lo lắng, Belle. Thật tốt khi Day mua lại một chiếc khác," It nói khi tham gia cùng người yêu của mình. Belle khẽ mỉm cười.

"Hãy xem Day và It thoải mái như thế nào, họ có thể làm bất cứ điều gì" Belle đáp. Day dạo quanh cửa hàng để đánh giá thiệt hại. It sau đó lấy quần áo và túi xách của Day để phòng ngủ tầng hai của cửa hàng, trước khi đi xuống cầu thang để nói chuyện với Belle.

"P'Belle, anh có biết ai muốn đột nhập vào cửa hàng không?" It tò mò hỏi.

"Ồ... nếu tao biết tao sẽ báo cảnh sát túm cổ kẻ đó trước. Nhưng nếu tao phải đoán, đó sẽ là những thanh thiếu niên nghiện ma túy ở khu vực này. Họ có thể thấy rằng Day không còn ở đây một cách thường xuyên. Vì vậy, họ vào cửa hàng để lấy những thứ còn lại để bán chúng." Belle nói.

"Em thực sự muốn biết. Em sẽ đập vào đầu họ." It giận dữ nói.

"Hãy làm điều này. Coi như là đánh lạc hướng, chúng ta sẽ mất một chút để giảm bớt khó khăn không," Belle cười nói.

"Vừa rồi là Dharma" It nói đùa trước khi Day đến gần cậu

"Trời lạnh rồi, mày có đói không?" Day hỏi It

"Đói quá đi" It dài giọng đáp.

"Mày muốn ăn gì?" Day hỏi. It làm vẻ mặt trầm ngâm

"Tao muốn một ít thịt lợn nướng, đưa tao đi ăn đi. P'Belle, chúng ta đi cùng nhau nhé," It đáp lại Day và quay sang mời Belle.

"Hãy đi cùng nhau, Belle. Hãy đi đến xe của tao," Day nói. Belle gật đầu trước khi đóng cửa, vì vậy Day đưa It và Belle đến nhà hàng ăn tự chọn. Khi anh đi đặt bàn, It và Belle đi lấy thức ăn. Day đã ngồi vào bàn đợi

"Mang thật nhiều thịt xông nhé, tao thích nó" It nói khi quay sang nhìn Belle đang bày biện. thịt xông khói trên một cái đĩa

"Mày không sợ béo à, nong It? Ồ, quên nó đi, Day có một cách đốt cháy năng lượng hiệu quả" Belle cười nói, mặt It đỏ bừng vì xấu hổ.

"Wow, P'Belle đã nói gì vậy? Em không biết gì cả, chúng ta hãy lấy một số đồ ăn nhẹ khác đi" It nói, trước khi đi theo hướng khác vì cậu hơi xấu hổ bởi lời nói của Belle.

Tối qua Day còn giúp đốt năng lượng cho nhiều hiệp sau khi họ đi ăn bánh tại cửa hàng. It gắp ra đĩa để lấy thịt ba chỉ cuộn nấm nướng.

"Ồ, xin lỗi," một giọng trầm trầm của một người đàn ông vang lên khi anh ta đi cùng hướng với It.

"Không sao," It trả lời, quay lại lấy thứ khác

"Cậu đã đến với một người bạn à?" người đàn ông hỏi, khiến It quay mặt đi, sau đó các triệu chứng trở nên nghiêm trọng hơn. Nếu không lòng tự ái, It đã cảm thấy như mình đang được tán tỉnh và bản thân It sẽ gặp xui xẻo, cậu liếc nhìn Day vẫn đang ngồi đó quan sát.

"Tôi đến với bạn trai của tôi" Là câu trả lời duy nhất trước khi bước đến bàn với đĩa thức ăn phớt lờ chàng trai trẻ. It vừa đặt đò ăn vừa nhìn mặt Day

"Tao không làm gì cả," It nói, nhanh chóng chặn anh ta lại.

"Mày nói gì hả?" Day khẽ hỏi. It nhăn mũi và giả vờ không nghe thấy Day một chút.

"Đừng dụ dỗ nhiều quá, mày sẽ không sao đâu" Day nói nhưng không nghiêm túc

"Tao chỉ là tao, nhưng đó là điều những người đẹp thường làm" It nói đùa, bởi vì cậu biết Day không quá coi trọng mọi thứ

"Tao ghét kiểu cười đó, mày đã đủ chưa? Đủ rồi thì ngồi xuống đi" Day trầm giọng nói

"Mày có muốn thêm bất cứ điều gì nữa không?" It vừa hỏi vừa nhìn đồ ăn trên bàn, cả đồ ăn vặt lẫn đồ tươi sống.

"Không cần nữa đủ rồi. Nếu chưa no, hãy đi chuyến khác sau" Day nói. Và It ngồi xuống cạnh Day. Cho rau vào chảo xung quanh thịt lợn nướng và mỡ lợn lên trên trước khi Belle quay lại.

"It, tao chỉ vừa mới nhìn thấy một điều. Có anh chàng dễ thương nào để tán tỉnh mày đúng không?" Belle hỏi vờ cười nhẹ.

"P'Belle lại đang tìm em" It nói, giọng khàn khàn. Day đến dựa vào lưng ghế nơi It đang ngồi. It và Belle xoay xở để giữ thức ăn nguội trên vỉ nướng. Day nhìn người thanh niên nói chuyện với It, vì hai bàn cách nhau không xa. Chàng trai định kỳ liếc nhìn lai chỗ Day và It. It nhẹ nhàng thúc cùi chỏ vào người Day khiến Day quay lại nhìn It.

"Tại sao mày lại quan tâm đến cậu ta thế? Cậu ta chỉ nhìn thôi," It nói khẽ

"Nó đang nhìn mày đấy" Day trả lời như It vừa nói. It gắp miếng thịt lợn nướng và đặt nó trên đĩa của Day với sự thích thú

"Ừm, ăn thôi. Ồ, tao sẽ nướng cho mày" It nói, thế là Day quay sang ăn thịt lợn nướng với It và Belle.

"Ồ, đó là sự thật. Day, tao đã thấy Bank muốn nhờ mày đấy" Belle nói khi nhớ lại. Day im lặng một lúc trước khi gật đầu

"Khi chúng ta ăn xong, tao sẽ đi tìm cậu ấy," Day trả lời

"Bank, chủ quán bida đấy sao?" It hỏi, vì nhớ đến người thanh niên tên là Bank mở một quán bida, Day gật đầu.

Khi họ ăn xong, Day liền đi thanh toán. Day đưa Belle về đến cửa hàng trước vì Belle sẽ lấy ô tô riêng để về nhà. Sau đó Day và It đi tắm vì mùi thịt nướng, áo và tóc đều hôi. Và rồi, họ đến cửa hàng của Bank.

"Nhân tiện, đã lâu rồi tao không đến bàn bi-a, theo như tao nhớ, tao mới đến đây vài lần thôi", It vừa ngồi vào xe vừa nói. Còn Day, anh vẫn lái xe như bình thường.

"Tao cũng đã không đến đó lâu rồi," Day đáp lại, và nhanh chóng dừng lại trước cửa hàng. Hai người xuống xe đi vào trong.

"Xin chào!! P'Day, làm sao anh đến được đây?" Một giọng nói mừng rỡ, khi thấy có người bước vào cửa hàng của mình liền vội vàng bước tới.

Day vẫy tay chào đàn em. Phòng sinh hoạt chung là lúc này đầy đủ những người chơi ở mỗi bàn, nhiều người quay lại nhìn anh ta với sự quan tâm. Bất cứ ai quen thuộc với Day sẽ đến ngay để nói xin chào với It đi sau Day. Day quay qua nắm tay It đứng cạnh nhau, vài những người biết Day và It khẽ mỉm cười, những người khác chưa biết thì bối rối.

"It, ngồi xuống trước đi." Day nhìn băng ghế nói.

"P'It, đến đây ngồi trước đi" Bank mời It, vì đã có sofa sau quầy thu ngân. It nhìn Day một chút và thấy Day đang nói chuyện với nhỏ khác.

"P'Day có rất nhiều người hâm mộ. Lâu lắm rồi chúng ta mới gặp được một số người hâm mộ, hãy để anh ấy nói trước đi anh trai" Bank cười nói. Sau đó It siết nhẹ bàn tay Day đang nắm tay mình.

"Day, tao sẽ ngồi ở đằng kia," It nói, và Day gật đầu. Sau đó It bước đến ngồi trên sofa.

"Con trai mày bao nhiêu tuổi rồi?" It hỏi

"Thằng bé sắp được 6 tuổi" Bank trả lời với một nụ cười trước khi mang nước cho It

"Vậy cậu bé đang ở đâu? Không phải mày mang cậu bé đến cửa hàng sao?" It hỏi, bởi vì cậu muốn chơi với cậu bé đó. Kể từ thời còn chăm sóc cho Salmon, It đã chơi với trẻ em khá nhiều. Khi thấy những đứa trẻ dễ thương, cậu không thể không chơi.

"Nó ở nhà, ngày mai nó phải đi học nên em không đưa nó theo." Bank trả lời với một nụ cười

It nhìn người yêu và thấy Day đang nói chuyện với ba người quen. It nghĩ rằng những thanh thiếu niên biết Day có một số tôn trọng đối với anh ấy. Hầu như không ai dám lên lầu hay nói xấu họ,

"P'It đã hẹn hò với P'Day bao nhiêu năm rồi?" Bank tò mò hỏi.

"Chà .. đã hơn hai năm rồi," It trả lời.

"Thật không thể tin được. P'Day có thể hẹn hò với P'It... ồ... Ý em không phải là P'It không tốt hay đại loại thế, bình thường, em chưa bao giờ thấy P'Day nghiêm túc hẹn hò bất cứ ai trước đây. Có rất nhiều người có hứng thú với P'Day, nhưng P'Day không bao giờ quan tâm đến bất cứ ai. Nếu bất có điều gì, nó chỉ đi ngang qua" Bank thành thật nói khiến It muốn biết về quá khứ của Day. Dù ở bên nhau đã hơn 2 năm nhưng chuyện trước khi hẹn hò với It thì cậu không biết nhiều về Day.

"Bank, để tao hỏi mày một điều nhé. Trước đây, Day có tán tỉnh nhiều người không? Ý tao là, Day hẹn hò với rất nhiều người à?" It hỏi khi nheo mắt nhìn Day.

"Nếu em nói với anh, liệu em có bị P'Day chà đạp không, PIt?" Bank hỏi đùa

"Nào, mày sẽ không bị đánh đâu" It nói lại, Bank mỉm cười

"Trước đây anh ấy có tán tỉnh hay không thì em không biết. Người hay tán tỉnh là người tán tỉnh rất nhiều người, nhưng P'Day chưa bao giờ tán tỉnh ai cả. Trước đây, chỉ có người chủ động đến gặp anh ấy. Nếu P'Day biết ai đó anh ấy thích, nó chỉ là điều rất bình thường. Anh ấy chưa bao giờ thực sự hẹn hò với bất cứ ai. P'Day yêu Night rất nhiều, anh ấy chỉ dành cả cuộc đời mình cho em trai mình thôi" Bank thành thật trả lời. It lắng nghe

"Và đã có ai nghiêm túc muốn hẹn hò với Day chưa?" It hỏi

"Wow, có rất nhiều đó, P'It. Nhưng khi mọi người muốn nghiêm túc, thì họ chỉ nhìn thấy những lời nói và sự lạnh lùng của P'Day, tất cả đều sẽ biến mất. Không ai có thể bắt được P'Day, oh ... nhưng P'It đã làm được" Bank trêu chọc, khuôn mặt của It hơi tái đi

"Các ngươi đang nói nhảm cái gì thế?" Giọng nói dịu dàng của Day vang lên trước khi anh bước đi vào ngay và ngồi xuống cạnh It.

"Không có gì" It vội nói

"Không có gì, P'It chỉ đang hỏi liệu P'Day có phải là một người lăng nhăng trong quá khứ hay không. Và liệu có nhiều người thích anh hay không?" Bank nói đùa khiến It lập tức quay sang nhìn Bank, Day nhếch môi cười trước khi ôm cổ It

"Hãy tự hỏi bản thân và tự làm khó mình," Day nói

"Tao không bận tâm. Tao chỉ muốn biết thôi" It nói ngay.

"P'Day anh có muốn uống gì không? Em sẽ đi lấy cho anh" Bank hỏi.

"Tao sẽ lấy bia," Day trả lời trước khi Bank đứng dậy. Day quay sang người yêu khi anh ngả lưng trên ghế sofa một cách thoải mái. Cánh tay của anh ấy cũng được đặt sau It.

"Mày có thể hỏi tao bất cứ điều gì. Mày không cần phải hỏi bất kỳ ai khác" Day nói

"Cứ làm như tao yêu cầu, đó là cách mày sẽ trả lời," It nói không mấy nghiêm túc.

"Đó chỉ là một câu hỏi, nó không vô nghĩa," Day nói

"Vậy mày nói tao hỏi một câu vô nghĩa à?" It hỏi lại, Day nhún vai nhẹ

"Tao không nói câu hỏi của mày là ngớ ngẩn, mày đã tự nói điều đó đấy It" Day trả lời. It nhíu mày,

"Kuan Yin!" It nói, dựa vào lưng sofa và quay mặt đi hướng khác. Day nâng bàn tay đang rờ rẫm trên lưng It và nhẹ nhàng vuốt ve gáy It khiến cậu khẽ mỉm cười vì biết đây là sự hòa giải của Day

Reng... reng... Điện thoại của It reo. Khi cầm lên, cậu thấy đó là số của người bạn thân nhất của mình. It quay sang nhìn Day, thấy Day cũng đang nhìn mình.

"Là Nick đang gọi" It nói trước và Day gật đầu. It ấn để trả lời điện thoại.

"Ồ, có chuyện gì vậy?" It trả lời cuộc gọi của bạn mình

"Tao không có ở nhà à, tao... bảo vệ của Day...có chuyện ở cửa hàng nên Day mời tao đi cùng...vẫn không biết tại sao?..phải trốn chồng cho một chuyến đi? Còn bàn tính gì nữa? Mày sẽ bị nó giết.. Thôi, thế thôi, cẩn thận. Nhưng để tao đoán mày sẽ bị chồng lôi đến nơi chắc.. vâng, Rhino" It đùa với bạn của mình trước khi gác máy

"Mày đang cãi nhau với Neil cái quái gì vậy? Mày định đến rủ tao chạy trốn sao?" It nói đùa về câu chuyện của Day.

"Huh, nếu mày ở Bangkok, có lẽ mày sẽ đi cùng cậu ta đấy" Day nói.

"hừ, có vẻ như mày sẽ để tao đi" It nói lại, Day không nói gì cho đến khi Bank lấy cho anh ấy một cốc bia và hai món ăn nhẹ.

"Day, tao muốn thử một số bi-a. Hãy dạy tao đi" It nói, nhìn những người đang chơi trong phòng sinh hoạt chung, cậu cũng muốn thử

"Bank, còn bàn trống không?" Day không trả lời mà quay sang hỏi đàn em

"Trong 20 phút nữa, sẽ rảnh tại bàn hội nghị đấy, P'Day" Bank nói

Day gật đầu trước khi uống để chờ thời hạn, không ai làm việc quá giờ. Một bàn bida trống nên Day và It bước tới bàn. Day tiến hành thảo luận về cách chơi thô lỗ, cho It biết trước. Khi đến lúc giữ cột, It tạo tư thế giống như Day. Ngoài việc dùng cánh tay của mình để ôm lấy cơ thể của It từ phía sau để làm cho It duy trì đúng tư thế, nhưng cơn xấu hổ của It đã tăng lên, bởi vì họ đang ở trước rất nhiều người. Nhưng Day dường như không quan tâm đến ánh mắt của người khác.

Sau khi dạy It một lúc, Day cho cậu chơi với Bank. Về phần Day, anh quay lại ngồi uống rượu sau quầy bar như thường lệ. It đùa, và pha trò, bởi vì họ đâm một số quả bóng, một số không trúng. Một lúc, một nhóm người bước vào cửa hàng

"Bank, còn bàn trống không?" giọng hiếu khách hỏi

"Chờ một chút, P'Korn. Để em kiểm tra trước" Bank cũng trìu mến trả lời. Còn It thì dậy chơi, ngơ ngác quay sang nhìn đám bạn mới đến

"À, chúng ta lại gặp nhau" một giọng nói vang lên từ phía sau. It quay sang nhìn anh ta với đôi lông mày nhíu lại trước khi nhận ra người đang bắt tay lúc này chính là người mà anh đã gặp ở quán thịt lợn quay.

"Trùng hợp quá nhỉ?" It thầm nghĩ trong đầu, trước khi gật đầu với đối phương mà không nói lời nào

"P'Korn, ở phòng VIP, đợi nửa tiếng nữa, anh đợi được không?" Bank trở lại và nói với anh ta sau khi kiểm tra thời gian.

"Còn phòng sinh hoạt chung?" Korn nhìn It hỏi ngược lại. Bank nhướn mày, vì bình thường nhóm Korn không chơi nhiều trong phòng sinh hoạt chung. Bank đã quay lại để kiểm tra.

"Phòng sinh hoạt chung vẫn chưa trống, P'Korn" Bank nói trước khi It đặt cây gậy xuống

"Hãy để anh ấy chơi ở bàn này Bank. Tao xong rồi" It nói lại, vì Bank đã cho It để chơi miễn phí. It không muốn Bank mất khách.

"Thật sao, P'It?" Bank hỏi lại, It gật đầu

"Chúng ta có thể chơi cùng nhau. Rất nhiều người đã vui vẻ," Korr nói

"Không sao đâu, không có gì đâu" It nói lại trước khi đi về phía Day. Korn nhìn qua và thấy Day cũng đang nhìn mình

"Bank, mày cũng biết hai người này sao?" Korn thì thầm với Bank, không to lắm.

"Họ là anh em của em, họ chỉ ghé qua thăm chút thôi" Bank đáp, bởi vì mọi người biết Day. Day cũng không đi chơi với ai nhiều, ngoài những người mà anh rất thân.

"Họ hẹn hò thật sao? Khi tao gặp cậu ấy ở nhà hàng thịt lợn nướng, cậu ấy nói rằng đi cùng bạn trai, và tao thấy họ ngồi cùng nhau" Korn hỏi, Bank nhướng mày đánh giá một chút.

"Phải, hai người họ là người yêu của nhau, anh trai tôi ngồi bên trong rất ghen tị với bạn trai của anh ấy đấy" Bank cười đáp, vì anh biết khẩu vị của Korn cũng giống Day, Korn gật đầu rồi khẽ mỉm cười trước khi bắt đầu chơi bi da với nhóm bạn bè của mình

"Day, đưa chìa khóa xe cho tao đi, tao lấy áo khoác trong xe. Tao thấy trời lạnh quá" It nói và Day đưa chìa khóa xe. It sau đó đứng dậy và rời khỏi cửa hàng.

Korn quay lại và cười nhẹ với It. It chỉ mỉm cười như thể cậu đã chào đón anh trở lại và bước ra xe mở cửa và lấy một chiếc áo khoác. Khu phố gần phòng tập thể dục và một số sân thể thao, khiến thanh thiếu niên thường ngồi thành nhóm và nói chuyện với nhau.

"Mày đã bán iPad của mình chưa?" ai đó đã hỏi

"Chưa đâu. Im lặng trước đi, đồ khốn. Là do lão già đó. Cả hai chúng ta chỉ có một vài món đồ" Cuộc trò chuyện vẫn ồn ào khiến It hơi đông cứng. It đang đứng cạnh chiếc xe, bởi vì người khác đang ngồi ở ghế cạnh xe của Day, khiến cậu nghe thấy rất rõ rõ ràng.

"Này, làm sao mày vào được cửa hàng đó? Tao nghe họ nói rằng chủ cửa hàng là một tên ngốc" Một giọng nói khác cất lên

"Hừ, mày ăn nói nhỏ nhẹ đi" Thằng kia mắng lại thằng bạn

"Chủ quán không có ở đó. Nghe nói ông ấy ở Bangkok lâu rồi mới về, quán không có người ngủ lại để trông" cũng chính câu trả lời người đó khiến It nhíu mày, đoán ra ngay nhóm thanh thiếu niên. Người nói chuyện với anh ta hẳn là người đã phá cửa hàng của Day.

"Chết tiệt, thế giới quá chật hẹp" It lẩm bẩm một mình. Trước khi lén lút nhìn nhóm thanh niên ngồi với nhau, nhìn tình trạng của họ là đủ biết họ là những người nghiện ma túy

"Vậy là mày đã bán hết rồi à?" một người bạn khác hỏi

"Tuy nhiên, một số thứ được bán cho người bán đồ cũ ở chợ trời. Máy sấy tóc, tông đơ" Người kia trả lời, điều này khiến It tự tin rằng nhóm này chắc chắn là nhóm đã đột nhập vào cửa hàng của Day, It sợ rằng nếu đi vào trong và nói với Day, những đứa trẻ này sẽ rời đi, vì vậy It quyết định hành động ngay lập tức.

"Mấy người giỏi quá nhỉ" It trầm giọng nói khiến cả ba hơi giật mình, trước khi quay sang nhìn It với ánh mắt bất mãn

"Mày là ai? Đến đây làm gì" một thanh niên không sợ hãi nói.

"Tao là ai à? Tao là chủ cửa hàng mà mày đã đến tối qua đấy" It nói lại khiến ba người họ nhìn nhau không thể tin được, bởi vì họ không ngờ rằng đó lại là một sự trùng hợp.

"Mày không có bằng chứng," một người khác nói

"Tao đã nghe họ nói gì rồi. Tao sẽ báo cảnh sát và cho họ khám xét nhà của họ. Bây giờ tao sẽ tìm bằng chứng" It tức giận nói, trước khi lao thẳng về phía ba thanh niên

"Mẹ kiếp, mày cho rằng tao sẽ sợ sao?" Người đàn ông kia nói.

Vì vậy, họ cũng tiến thẳng đến It, cuộc chiến diễn ra với một vài những thiếu niên ngồi phía xa, họ lưỡng lự và bàng hoàng không biết có nên ra tay giúp đỡ hay không.

"P'Bank, bạn trai của P'Day bị bao vây ở bãi đậu xe" một thiếu niên còn nhớ It chạy đến cảnh báo Bank vì không thấy Day ngồi phía sau quầy.

Day nghe liền đứng dậy bỏ chạy cùng nhóm Korn, một số mọi người đã đến để giúp It, bởi vì họ nhớ rằng It là người yêu của Day. Đối với những người không biết anh ta, anh ta không dám can thiệp

"Chết tiệt!" It giận dữ hét lên. Khi cậu bỏ lỡ, anh ta đã đấm vào khuôn mặt It cho đến khi khóe miệng rách và đoạn khác lấy dao đâm trúng It.

Đột nhiên.. bàn tay của người cầm con dao bị nắm lấy, ngoài ra bị đấm vào mặt với kỹ năng của Day vì anh đã chạy đúng lúc. Day nhìn đám thanh niên với đôi mắt lóe lên sự tức giận.

"Day, mấy đứa nhóc đó là người đã phá cửa hàng của chúng ta đấy" It vội vàng nói, Day quay lại. Ngay lúc đó, ba thanh niên nhìn nhau tìm đường tẩu thoát vì thấy phía It có người tụ tập.

"Này, mấy người làm gì ở đây vậy thế?" Giọng của Korn vang lên. It và Day lập tức quay lại nhìn khi nhận ra người có tên Korn biết một trong những chàng trai trẻ đó

"Korn" người kia gọi với giọng kinh ngạc

"Mày biết họ à?" Day khẽ hỏi

"Vâng" Korn trả lời

"Những đứa trẻ này đến từ khu phố của tôi, tôi biết rõ bố mẹ của chúng. Mày đang làm gì vậy?" Korn hỏi, quay lại nhìn chàng trai trẻ đang đứng với đôi mắt hung dữ

"Tốt, để cảnh sát có thể đến và lấy chúng dễ dàng" Day trả lời.

Ba cậu bé toát mồ hôi và cố gắng chạy trốn, nhưng Bank và những người quen của Day đã bắt được chúng. Day ngay lập tức gọi cảnh sát

"Thật tốt khi tao ra ngoài để nghe họ nói chuyện," It nói, quay sang nhìn người yêu và bắt gặp ánh mắt xanh khiến It chết cóng

"Tao đã làm gì sai à? Tại sao mày lại nhìn tao như vậy?" It hỏi người yêu một cách cứng nhắc.

"Đợi ở cửa hàng của Bank đi" Day nhẹ nhàng nói

"Tại sao tao phải đợi ở cửa hàng? Mày điên kiểu gì vậy?" It quay sang mắng người yêu.

"Tao đã bảo mày đợi ở cửa hàng mà!" Day nghiến răng khiến It hơi lạnh người.

"A, chết tiệt! Tao không thể làm tốt những điều tốt đẹp, sau này tao sẽ không làm gì cả nữa" It hét lại trước khi bước vào cửa hàng của Bank.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bl#blthai